Cuối cùng, anh đi vào dùng hai tay bế cô dậy khỏi bồn nước đã lạnh, lấy một cái khăn tắm lớn quấn lên người cô.
Lý Tang Du đang ngủ theo phản xạ ôm lấy cổ anh.
Đây là thói quen của cô, mỗi tối khi ngủ cô đều sẽ ôm một con gấu bông lông xù mới ngủ được.
Lục Huyền Lâm bị cánh tay dính nước ôm lấy cổ nên cứng đờ người, mùi thơm của sữa tắm toả ra từ trên cánh tay khiến trái tim anh rung động.
Khuôn mặt của Lý Uyển Khanh nhanh chóng hiện lên trong đầu anh, sự dao động trong lòng cũng lập tức biến mất, trên mặt anh lộ vẻ ghét bỏ, anh đi tới mép giường, ném mạnh Lý Tang Du lên giường.
Quần áo trên người bị làm ướt, Lục Huyền Lâm cũng theo đó cởi quần áo ra luôn.
Lý Tang Du đang ngủ say bị ném mạnh một cái chẳng khác nào rơi từ trên trời xuống, sợ đến mức giật mình tỉnh lại, mờ mịt nhìn mọi chuyện trước mắt.
Cái giường lớn này rất mềm, còn rất đàn hồi, vì bị ném xuống, còn nảy lên một cái, cho nên khăn tắm trên người cô vừa khéo chỉ che được chỗ nên che, lộ ra chỗ nên lộ, hiệu quả Thị giác như thế khiến hô hấp của Lục Huyền Lâm đang thay quần áo trở nên nặng nề.
Sau đêm đó, anh cũng biết vóc dáng của cô rất đẹp, da rất mịn, lúc này dưới ánh đèn thuỷ tinh chiếu qua, làn da của cô phủ một tầng ánh trắng, càng khiến người ta không thể dời mắt hơn.
“A!” Lý Tang Du hoảng hốt la lên một tiếng, vội vàng kéo chăn đắp lên người mình.
Cô với anh đã làm chuyện vợ chồng, nhưng không có nghĩa là cô có thể đối diện với anh như thế.
Lục Huyền Lâm cúi người đối mặt với cô: “Che gì mà che, cô có thể lợi dụng lúc tôi không có ở đây quyến rũ đàn ông khác, bây giờ lại bắt đầu giả làm thánh nữ à?”
Lý Tang Du tức giận trừng người đàn ông nói chuyện vô ý vô tứ trước mắt, cuối cùng, lửa giận trong mắt dần mất đi, cô nằm lên gối, nhắm mắt lại: “Tôi mệt rồi!”
Tranh cãi, cô không có sức tranh cãi, bây giờ cô chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon thôi.
“Soạt!” Chăn đang đắp trên người cô bị Lục Huyền Lâm vén lên: “Tôi muốn kiếm tra cô có còn trong sạch không.
”
Cô muốn giật lại chăn, nhưng chăn lại bị anh giữ chặt.
Cô chỉ đành co người lại như con tôm: “Lục Huyền Lâm, anh đừng có hiếp người quá đáng!”
Anh có thể nhằm vào cô, làm khó cô, xem thường cô, nhưng không thể nghi ngờ cô sau khi đã có quan hệ với cô.
Tim Lục Huyền Lâm lại đập nhanh.
Không thể ở đây được nữa, không có chăn che dù gì còn tìm thấy một cái khăn tắm, Lý Tang Du nhanh chóng dùng khăn tắm quấn lấy mình, đứng dậy muốn đi xuống giường.
Nhưng không ngờ một thân thể cường tráng đã đè cô lại.
“Muốn đi? Có tật giật mình à?”
Lý Tang Du không thể nhịn được nữa giơ tay lên đánh tới, nhưng lại bị anh nắm lấy.
Cô lại vung một bàn tay khác, nhưng vẫn bị anh bắt được.
Lúc này, hai tay cô đều bị anh giữ trên đầu, chỉ có hai chân cử động được, cô còn chưa kịp giãy giụa, giọng nói lạnh lùng đã vang lên.
“Cô là đang quyến rũ tôi ư?”
Hai thân thể trần trụi chạm vào nhau, cô có thể cảm nhận được sự thay đổi của anh, thầm thấy hoảng hốt: “Lục Huyền Lâm, anh đã nói không đụng vào tôi nữa mà.
”
Lục Huyền Lâm cúi đầu cắn lên môi cô.
/868
|