Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 132: Kỳ kiểm tra đại loạn (Thượng+Trung)

/731


Mấy chục người đánh xáp lá cà với nhau thì loạn đến mức nào đây? Tuy rằng từ năm hai đến năm năm tu vi chênh lệch không nhỏ nhưng nếu có nhiều người thì tuyệt đối có thể bù lại sự chênh lệch này.
Thử nghĩ xem nếu cùng lúc năm sáu người công kích Bối Bối và Từ Tam Thạch thì bọn họ cũng đỡ không nổi! Bởi vậy, tất cả ngẩn ra một chút rồi lập tức nghĩ đến chuyện tìm đồng đội.
Hoắc Vũ Hạo không tìm đến bạn học cùng lớp vì thật ra bọn họ hoàn toàn không hề ăn ý, mà chưa chắc là đã đoàn kết, hơn nữa tất cả đều là năm hai thì ở cùng nhau liệu có cơ hội tồn tại?
Cây cao bóng cả, cho nên lựa chọn đầu tiên của Hoắc Vũ Hạo là tìm Đại sư huynh của mình.
Bối Bối hiển nhiên cũng hiểu ý của Hoắc Vũ Hạo, hắn khẽ quát một tiếng:
- Tam Thạch, Nam Nam, chúng ta liên thủ.
Bọn họ không chỉ là học viên năm năm mà lại còn có bốn Hồn Hoàn, cho nên chắc chắn sẽ trở thành mục tiêu công kích của mọi người ở đây. Hơn nữa quan hệ của bọn họ cũng không bình thường như vẻ bề ngoài, người ngoài đều tưởng Bối Bối và Từ Tam Thạch là quan hệ cạnh tranh nhưng thật ra bọn họ là bằng hữu tốt của nhau. Còn Giang Nam Nam tuy rằng không thân với bọn họ lắm nhưng nếu lựa chọn, vị đệ nhất mỹ nữ này hiển nhiên không chọn ai khác ngoài bọn họ, huống chi nàng còn rất thân với Đường Nhã nữa.
Ngoại trừ Hoắc Vũ Hạo có phản ứng, những người khác cũng không kém, Đái Hoa Bân, Tà Huyễn Nguyệt, Chu Lộ tự động gom thành một nhóm. Đồng thời Vu Phong và Ninh Thiên ở bên cạnh cũng sát nhập vào thành một tổ năm người.
Mặt khác, các học viên năm ba năm tư đều tự lập thành từng nhóm riêng, Lam Tố Tố, Lam Lạc Lạc dĩ nhiên cùng Hoàng Sở Thiên thành một đội, riêng Chu Tư Trần và Tào Cẩn Hiên thì chạy theo ba người Hoắc Vũ Hạo sang phía Bối Bối. Hai người này rất lanh trí, trừ ngày Hoắc Vũ Hạo biểu hiện ra thiên phú kinh người, bọn hắn đã hoàn toàn minh bạch, theo Hoắc lão đại là quyết định sáng suốt nhất. Đáng tiếc, bọn hắn không phải Hoắc Vũ Hạo, càng không có Hồn Đạo Thôi Tiến Khí gia tăng tộc độ, dĩ nhiên không đuổi theo kịp rồi.
Trong những người ở đây, chỉ có một người duy nhất không tìm người lập nhóm, chính là người có dáng người cường tránh, và cũng là đệ tử hệ Hồn Đạo duy nhất tham gia kỳ sát hạch này - Hòa Thái Đầu.
Trong lúc mọi người nhao nhao tìm nhóm thì hắn đứng đấy lắp ráp vài thứ biến mình thành một người máy đầy sắt thép bao phủ xung quanh, từng ống sắt được lắp ráp lên từng bộ phận khác nhau trên cơ thể hắn. Từ ngoài nhìn vào trông hắn y hệt một con nhím. Thứ kinh khủng nhất trên người hắn chính là hai cái khẩu pháo bự chà bá trên bắp đùi. Cho dù các đệ tử hệ Vũ Hồn không biết đó là Định Trang Hồn Đạo Pháo cũng cảm nhận được khí tức nguy hiểm phát ra từ nó.
Hòa Thái Đầu đã theo Phàm Vũ rất lâu rồi, hắn được Phàm Vũ mang từ bên ngoài vào gia nhập học viện Sử Lai Khắc. Ngoài những Hồn Đạo Khí trên người hắn còn có bốn cái Hồn Hoàn rực rỡ từ dưới chân bay lên, phân biệt là hai vàng, hai tím. Rõ ràng hắn đã tăng cấp lên bậc Hồn Tông rồi.
Sau khi hoàn chỉnh những trang bị trên cơ thể, Hòa Thái Đầu cũng không chút khách khí chĩa mũi vào phía những nơi có nhiều người rồi nả từng phát pháo.
Trong số đó, xui xẻo nhất chính là Chu Tư Trần và Tào Cẩn Hiên, hai người bọn họ chẳng hiểu tại sao lại rơi chúng tầm bằng của hắn. Công kích đến quá bất ngờ, quá nhanh, hơn nữa công kích từ Hồn Đạo Khí không hề có điềm báo trước, bọn hắn lại lần đầu tiên gặp phải nên nhất thời sững sờ cả người.
Cũng ngay lúc này, cả hai đột nhiên cảm thây người mình nhẹ bẫng, như là đang bay lượn trên bầu trời vậy.
- Hai ngươi bị loại. (M2: số đúng xui, hồi lần trước thì Tào Cẩn Hiên bị nốc ao trước khi xuất ra vũ hồn, lần này cũng không ngoại lệ, có điều bạn tốt Chu Tư Trần cũng dính cái xui theo, đúng là ăn ở )
Một mũi rượu xông vào mũi khiến Chu Tư Trần và Tào Cẩn Hiên giật mình tỉnh táo lại, lúc này bọn họ mới phát hiện không biết từ lúc nào mình đã lơ lửng trên không trung rồi, hơn nữa còn ở ngay bên cạnh Huyền lão. Một luồng ánh sáng màu trắng đang bao phủ lấy cơ thể bọn họ.
Mà cũng đúng lúc này, phía dưới vang lên một tiếng nổ thật lớn.
Hai mươi luồng sáng bay từ Hồn Đạo Khí tỏa ra khắp nơi, lúc này ở bên dưới trừ Tào Cẩn Hiên và Chu Tư Trần ra, những người khác đều điên cuồng chạy ra ngoài.
Một kích này của Hòa Thái Đầu không phải bắn bừa, hắn đang giúp tiểu sư đệ của mình cản đường phía sau. Nếu không làm sao vừa vặn bắn trúng hai người Chu Tư Trần chứ? Nhờ công kích của Hòa Thái Đầu mà Hoắc Vũ Hạo có thể thuận lợi kéo Tiêu Tiêu và Vương Đông đến trước mặt ba người Bối Bối.
- Hòa sư huynh, bên này.
Hoắc Vũ Hạo quay sang vẫy tay với Hòa Thái Đầu, sau đó hắn cũng lập tức phát động kỹ năng phụ trợ.
Từ đáy mắt hắn lóe lên môt tia sáng màu vàng kim, Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng nháy mắt bao phủ lấy Vương Đông, Tiêu Tiêu, Bối Bối, Từ Tam Thạch, Giang Nam Nam và Hòa Thái Đầu.
Trong sáu người, chỉ có Từ Tam Thạch và Giang Nam Nam là hai người lần đầu tiên được thử qua kỹ năng này.
Phải biết rằng, tu vi càng tăng thì hiệu quả từ Tinh Thần Tham Trắc càng nhiều, tuy hiện giờ Hoắc Vũ Hạo vẫn chưa thể bao phủ khắp Đấu Hồn Tràng như cũng che phủ được phần lớn diện tích. Tất cả mọi thứ, mọi diễn biến xung quanh không ngừng truyền vào đầu óc của mỗi người. Đối thủ xung quanh bọn họ đang làm gì và định làm gì đều có thể Tinh Thần Tham Trắc phân tích rõ ràng chính xác hết. Loại phụ trợ tuyệt vời này dĩ nhiên sẽ không có hồn sư nào cự tuyệt.
Bối Bối quay sang Hoắc Vũ Hạo đưa ngón tay cái lên rồi đột nhiên giậm chân phải một cái, sau đó vang lên một tiếng long ngâm, vũ hồn Lam Điện Phách Vương Long từ trên người hắn lập tức được phóng thích.
Từ Tam Thạch cũng bắt đầu phóng thích vũ hồn, từng dòng khí màu đen không ngừng xoay quanh cơ thể hắn, một lá chắn từ Huyền Vũ Quy thật lớn xuất hiện, nhưng vẻ mặt hắn thì không tốt chút nào.
- Bối Bối, lúc trước ngươi thắng Huyền Thủy Đan của ta có phải nhờ vào kỹ năng này của Vũ Hạo không? Ta biết mà, ngươi làm sao mạnh như thế chứ, ngươi dám ăn gian ta.
Bối Bối liếc nhìn Tư Tam Thạch đang vô cùng phẫn nộ nói:
- Dù sao tiểu sư đệ đã dùng rồi, ngươi còn muốn gì nữa?
Từ Tam Thạch tức giận nói:
- Để xong vụ này rồi ta tính sổ với ngươi.
Bối Bối và Từ Tam Thạch đứng đầu, Giang Nam Nam đứng chếch một bên Bối Bối, Hòa Thái Đầu đứng phía sau Bối Bối, còn Tiêu Tiêu, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông thì đừng sau cùng.
- Chúng ta vừa đủ bảy người.
Giọng nói vừa đủ nghe của Hoắc Vũ Hạo truyền vào tai từng người. Ý của hắn đã quá rõ ràng, bọn họ vừa đủ bảy người, cho nên không cần lo cạnh tranh lẫn nhau.
- Đánh.
Bối Bối khẽ quát một tiếng liền lập tức sải bước ra ngoài, kinh nghiệm chiến đấu của hắn có thể nói vô cùng phong phú. Hắn, Từ Tam Thạch, Giang Nam Nam và Hòa Thái Đầu, bốn Hồn Tông ở một chỗ, muốn người khác không chú ý cũng khó. Một khi không biết những người kia khi nào mới ra tay thì thôi mình ra tay trước sẽ tốt hơn. Tiên hạ thủ vi cường.
Bất quá ở đây đều là đệ tử hạch tâm, làm sao có người ngu ngốc chứ? Ngay lúc Bối Bối lao về phía trước đã có một đệ tử hạch tâm năm thứ tư hét lớn:
- Mọi người tập trung lực lượng, giải quyết nhóm người có bốn Hồn Hoàn trước.
Hồn Tông, hai chữ này cực kỳ có hiệu quả, hắn vừa lên tiếng nhắc nhở, mười tám học viên khác liền có phản ứng nhanh chóng chạy đến vây kín đám người Bối Bối.
Bảy đấu mười tám? Tất cả đều là đệ tử hạch tâm, cho dù nhóm bọn họ có bốn Hồn Tông nhưng thực lực của Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông và Tiêu Tiêu không đủ, bọn họ căn bản không có cơ hội chiến thắng. Bạn đang đọc truyện tại

/731

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status