Đương nhiên Thanh Long sẽ không chấn nhận với ý kiến của Chu Tước, ông ta đi tới đối diện Quân Minh Hoàng, thận trọng nói: “Thanh Long, gặp…”
“Đừng nói nhảm, chỉ có mấy người chúng ta, không cần nhiều lễ nghi phiền phức như vậy!”
Quân Minh Hoàng chỉ vào bàn đá đối diện nói: “Ngồi đi.”
“Cám ơn ông chủ.”
Thanh Long ngồi xuống với vẻ mặt hưng phấn, sau đó ông ta đặt đống tài liệu vừa in xong từ máy tính đến trước mặt Quân Minh Hoàng, cười nói: “Ông chủ, xin ông hãy xem qua thử.”
“Đây là cái gì thế?”
“Nhất định ông sẽ hiểu.”
Quân Minh Hoàng cầm xấp tài liệu lên, sau đó xem qua một lượt, nhìn xong liền bật cười, đến cuối cùng là bật cười ra một tiếng thật to.
“Năm trăm sáu mươi tỷ, ha ha ha, là Năm trăm sáu mươi tỷ!”
Sự thật đã chứng minh trên đời này không có ai là không mê tiền.
Ngay cả một nhân vật nổi tiếng như Quân Minh Hoàng, người được mệnh danh là một trong Tứ Hoàng trên giới giang hồ ở nước Vạn Hoa cũng không kiềm chế được khi nhìn thấy con số Năm trăm sáu mươi tỷ.
Quân Minh Hoàng vẫn đang cười, sắc mặt gần như sắp vỡ ra.
Thanh Long và Chu Tước đang ở bên cạnh đều không lên tiếng, tuy rằng hiện tại không có người khác ở đây, nhưng mà ông chủ có thể nghiêm túc hơn một chút được không?
“Khặc Khặc!”
Cuối cùng, Thanh Long thực sự chịu không nổi, ông ta ho khan một tiếng.
Lúc này Quân Minh Hoàng mới nhận ra bản thân đã hơi mất chừng mực, để che giấu sự xấu hổ của mình, ông ta cũng ho khan một tiếng, sau đó ngồi thẳng người.
“Thanh Long, ông còn nhớ chúng ta đã từng đánh cược gì không?”
Thanh Long giật mình, lập tức đứng dậy cúi người chắp tay khom lưng với Quân Minh Hoàng: “Ông chủ, lần này Thanh Long đã thực sự phục rồi.”
“Nhưng mà ông chủ, tôi vẫn không hiểu tại sao ông lại tin chắc sau hơn hai năm sẽ có một người như Trần Hùng xuất hiện để dọn dẹp đống hỗn loạn và đảo ngược mọi thứ ở phía Bắc của Thanh Cảnh Môn?”
Trên thực tế, ngay từ hơn hai năm trước, khi Thần Hổ vừa mới làm phản, ở phía bắc của Thanh Cảnh Môn như rắn không đầu, Thanh Long và những người khác đã thúc giục Quân Minh Hoàng nhanh chóng tìm một người thích hợp để dẹp loạn ở phía bắc.
Nhưng tất cả những điều này đều bị Quân Minh Hoàng bác bỏ.
Quân Minh Hoàng không chỉ bác bỏ tất cả những điều này, mà còn hạ lệnh ban bố cái chết về tổng quản các bộ, không ai được phép can thiệp vào chuyện ở phía bắc của Thanh Cảnh Môn.
Nói cách khác, quyết định của Quân Minh Hoàng lúc bấy giờ là để phía bắc Thanh Cảnh Môn tiếp tục loạn lạc.
Khi đó, đám người Thanh Long không hiểu vì sao Quân Minh Hoàng lại làm chuyện này, phía bắc Thanh Cảnh Môn tiếp tục hỗn loạn thì cuối cùng nhất định sẽ phát triển thành cục diện không thể kiểm soát được.
Vì vậy khi đó, Thanh Long đã nhiều lần gặp mặt, cố gắng thuyết phục Quân Minh Hoàng để cho ông ta đi dẹp loạn tình hình chung, thậm chí Thanh Long còn đích thân đi xin được tha mạng, dù sao Thần Hổ cũng là anh em tốt nhất của ông ta.
Tuy nhiên, tất cả những điều này đều bị Quân Minh Hoàng từ chối.
Không chỉ có từ chối, Quân Minh Hoàng còn đặt cược với Thanh Long rằng, trong ba năm phía bắc Thanh Cảnh Môn sẽ có kết thúc tốt đẹp, không chỉ có vậy, đến thời điểm đó Thanh Cảnh Môn sẽ có thể tận dụng cơ hội này hoàn thành một sự lột xác vô cùng lớn.
Mà sự lột xác này là chính là giải quyết cuộc khủng hoảng tài chính ở Thanh Cảnh Môn.
Thanh Cảnh Môn là cơ quan nhà nước, thực ra tiền lương cũng không thấp, nhưng tổ chức này lại tiếp xúc nhiều nhất với người giang hồ và những gia đình có tiếng tăm.
Mà trên giang hồ thì những người này thường rất giàu có, sau khi tiếp xúc với thói xa hoa đồi trụy rất nhiều người sẽ không hài lòng với mức lương hiện tại.
Điều này cũng đã dẫn đến một cuộc khủng hoảng tài chính rất lớn ở Thanh Cảnh Môn, mà theo sự phân tích cuối cùng chính là việc thiếu tiền để tăng lương.
“Đừng nói nhảm, chỉ có mấy người chúng ta, không cần nhiều lễ nghi phiền phức như vậy!”
Quân Minh Hoàng chỉ vào bàn đá đối diện nói: “Ngồi đi.”
“Cám ơn ông chủ.”
Thanh Long ngồi xuống với vẻ mặt hưng phấn, sau đó ông ta đặt đống tài liệu vừa in xong từ máy tính đến trước mặt Quân Minh Hoàng, cười nói: “Ông chủ, xin ông hãy xem qua thử.”
“Đây là cái gì thế?”
“Nhất định ông sẽ hiểu.”
Quân Minh Hoàng cầm xấp tài liệu lên, sau đó xem qua một lượt, nhìn xong liền bật cười, đến cuối cùng là bật cười ra một tiếng thật to.
“Năm trăm sáu mươi tỷ, ha ha ha, là Năm trăm sáu mươi tỷ!”
Sự thật đã chứng minh trên đời này không có ai là không mê tiền.
Ngay cả một nhân vật nổi tiếng như Quân Minh Hoàng, người được mệnh danh là một trong Tứ Hoàng trên giới giang hồ ở nước Vạn Hoa cũng không kiềm chế được khi nhìn thấy con số Năm trăm sáu mươi tỷ.
Quân Minh Hoàng vẫn đang cười, sắc mặt gần như sắp vỡ ra.
Thanh Long và Chu Tước đang ở bên cạnh đều không lên tiếng, tuy rằng hiện tại không có người khác ở đây, nhưng mà ông chủ có thể nghiêm túc hơn một chút được không?
“Khặc Khặc!”
Cuối cùng, Thanh Long thực sự chịu không nổi, ông ta ho khan một tiếng.
Lúc này Quân Minh Hoàng mới nhận ra bản thân đã hơi mất chừng mực, để che giấu sự xấu hổ của mình, ông ta cũng ho khan một tiếng, sau đó ngồi thẳng người.
“Thanh Long, ông còn nhớ chúng ta đã từng đánh cược gì không?”
Thanh Long giật mình, lập tức đứng dậy cúi người chắp tay khom lưng với Quân Minh Hoàng: “Ông chủ, lần này Thanh Long đã thực sự phục rồi.”
“Nhưng mà ông chủ, tôi vẫn không hiểu tại sao ông lại tin chắc sau hơn hai năm sẽ có một người như Trần Hùng xuất hiện để dọn dẹp đống hỗn loạn và đảo ngược mọi thứ ở phía Bắc của Thanh Cảnh Môn?”
Trên thực tế, ngay từ hơn hai năm trước, khi Thần Hổ vừa mới làm phản, ở phía bắc của Thanh Cảnh Môn như rắn không đầu, Thanh Long và những người khác đã thúc giục Quân Minh Hoàng nhanh chóng tìm một người thích hợp để dẹp loạn ở phía bắc.
Nhưng tất cả những điều này đều bị Quân Minh Hoàng bác bỏ.
Quân Minh Hoàng không chỉ bác bỏ tất cả những điều này, mà còn hạ lệnh ban bố cái chết về tổng quản các bộ, không ai được phép can thiệp vào chuyện ở phía bắc của Thanh Cảnh Môn.
Nói cách khác, quyết định của Quân Minh Hoàng lúc bấy giờ là để phía bắc Thanh Cảnh Môn tiếp tục loạn lạc.
Khi đó, đám người Thanh Long không hiểu vì sao Quân Minh Hoàng lại làm chuyện này, phía bắc Thanh Cảnh Môn tiếp tục hỗn loạn thì cuối cùng nhất định sẽ phát triển thành cục diện không thể kiểm soát được.
Vì vậy khi đó, Thanh Long đã nhiều lần gặp mặt, cố gắng thuyết phục Quân Minh Hoàng để cho ông ta đi dẹp loạn tình hình chung, thậm chí Thanh Long còn đích thân đi xin được tha mạng, dù sao Thần Hổ cũng là anh em tốt nhất của ông ta.
Tuy nhiên, tất cả những điều này đều bị Quân Minh Hoàng từ chối.
Không chỉ có từ chối, Quân Minh Hoàng còn đặt cược với Thanh Long rằng, trong ba năm phía bắc Thanh Cảnh Môn sẽ có kết thúc tốt đẹp, không chỉ có vậy, đến thời điểm đó Thanh Cảnh Môn sẽ có thể tận dụng cơ hội này hoàn thành một sự lột xác vô cùng lớn.
Mà sự lột xác này là chính là giải quyết cuộc khủng hoảng tài chính ở Thanh Cảnh Môn.
Thanh Cảnh Môn là cơ quan nhà nước, thực ra tiền lương cũng không thấp, nhưng tổ chức này lại tiếp xúc nhiều nhất với người giang hồ và những gia đình có tiếng tăm.
Mà trên giang hồ thì những người này thường rất giàu có, sau khi tiếp xúc với thói xa hoa đồi trụy rất nhiều người sẽ không hài lòng với mức lương hiện tại.
Điều này cũng đã dẫn đến một cuộc khủng hoảng tài chính rất lớn ở Thanh Cảnh Môn, mà theo sự phân tích cuối cùng chính là việc thiếu tiền để tăng lương.
/1916
|