Triệu Kim Bằng đi theo sát, thấy Triệu Hiền Quyên vẫn đứng ở nơi đó không nhúc nhích, liền mắng: “Triệu Hiền Quyên, chị ngẩn ở đấy làm cái gì, mau đi cùng Thẩm thiếu gia?”
Triệu Hiền Quyên sau đó mới có phản ứng, cô nhìn Trần Hùng rối rít nói: “Trần Hùng, hắn là đại thiếu gia nhà họ Thẩm, một trong tứ đại gia tộc, cậu... cậu mau đi đi!”
“Nhà họ thẩm?”
Trần Hùng bật cười: “Cậu với hắn rốt cục có chuyện gì vậy?”
“Đừng nói nữa, cậu mau rời khỏi nơi này, nếu không chút nữa sẽ không thể ra khỏi đây.”
Triệu Hiền Quyên đẩy đẩy Trần Hùng, cô thật sự rất lo lắng cho Trần Hùng, từ đầu đến cuối cô không tin Trần Hùng có sức mạnh chống lại tứ đại gia tộc.
“Trần Hùng, nghe tớ đi, nhanh rời khỏi nơi này.”
Triệu Hiền Quyên nói như vậy, nhưng cuối cùng vẫn quay đầu đi theo Triệu Kim Bằng và Thẩm Tăng Lập.
Vừa đi đến, cô đã thấy Thẩm Tăng Lập đang gọi điện cho ai đó, dường như anh ta phái người chú ý Trần Hùng, không để anh rời khỏi nơi này.
“Anh thẩm, đó là bạn học cũ của em, chỉ là gặp mặt rồi nói chuyện phiếm vài câu, cậu... đừng làm khó cậu ấy, em không liên quan gì đến cậu ấy.”
Trong trường hợp này, Triệu Hiền Quyên chỉ có thể mềm mỏng, giọng điệu của cô đối với Thẩm Tăng Lập cũng trở nên nhẹ nhàng hơn một chút.
Thẩm Tăng Lập quay đầu nhìn Triệu Hiền Quyên cười: “Em đang xin tha cho thằng nhóc đó sao? Trước kia nói chuyện với anh lạnh lùng như nước, Hiện tại vì xin tha cho thằng nhóc đó mà nhỏ nhẹ đáng yêu ư?”. truyện ngôn tình
“Anh Thẩm, cậu ấy thực sự chỉ là bạn học của em, anh... anh tha cho cậu ấy đi...”
Bốp!
Bỗng nhiên, Triệu Hiền Quyên còn chưa kịp nói hết, Thẩm Tăng Lập quay lại tát cô một cái.
Cái tát này Thẩm Tăng Lập không nể mặt bất cứ ai, cho dù anh rất thích người phụ nữ thanh tú trước mặt mình.
Năm dấu tay đỏ tươi lập tức xuất hiện trên khuôn mặt của Triệu Hiền Quyên, cô nhìn Thẩm Tăng Lập với vẻ mặt khó tin, nước mắt giàn giụa.
“Triệu Hiền Quyên, tôi cho cô thể diện không có nghĩa là cô muốn làm gì thì làm. Cô là người phụ nữ của Thẩm Tăng Lập, vì vậy nên nhớ rõ cho tôi, Thẩm Tăng Lập tôi đây trong mắt không muốn chứa một hạt bụi.”
“Thằng nhóc đó hôm nay phải chết, tôi đã nói rồi.”
Sau khi nói xong, Thẩm Tăng Lập tức giận bước vào hội trường, trong khi Triệu Hiền Quyên đang ôm lấy khuôn mặt nóng rực của mình với vẻ mặt tê dại.
“Triệu Hiền Quyên, chị đừng làm gì dại dột.”
Triệu Kim Bằng cũng nhìn Triệu Hiền Quyên một cái nhìn hằn học, nói: “Chọc giận cậu Thẩm. Không chỉ chị em mình gặp nạn, mà cả nhà họ Triệu của chúng ta sẽ gặp họa, vì vậy xin chị nhìn nhận mọi chuyện thực tế một chút đi.”
Lúc này, trước hòn non bộ, Truy Phong đứng trước mặt Trần Hùng, nói: “Chủ nhân, cuộc đấu giá đã bắt đầu, ngài thật sự muốn mua lại Trang viên Phỉ Thúy ư?”
“Đúng vậy, nhất định phải mua bằng được.”
Hai người lần lượt đi vào hội trường.
Lúc này, đại sảnh đã chật kín người, toàn bộ đều là những người có máu mặt tại Đông Thành.
Trần Hùng thản nhiên tìm một chỗ ngồi xuống, còn Truy Phong đứng bên cạnh.
Từ xa, Trần Hùng đã nhìn thấy Triệu Hiền Quyên và Thẩm Tăng Lập đang ngồi ở phía trước, Trần Hùng nhận ra một nửa khuôn mặt của Triệu Hiền Quyên dường như sưng lên, trong lòng cũng nổi lên một cơn tức giận.
Chính lúc này, nhà thầu đã cử một chuyên viên để chủ trì buổi lễ đấu giá Trang viên Phỉ Thúy.
Sau khi dành hơn mười phút để giới thiệu sơ qua về Trang viên Phỉ Thúy, công chứng viên ở phòng công chứng đang đứng bên cạnh cũng lấy ra hợp đồng niêm phong của Trang viên Phỉ Thúy và tuyên thệ về quyền sở hữu tài sản để chứng minh rằng tất cả những điều này là thật và có hiệu lực ngay lập tức.
Sau khi hoàn thành những công việc chuẩn bị này, cuộc đấu giá chính thức bắt đầu.
Giá đấu thầu bắt đầu từ ba tỷ rưỡi, và mỗi lần tăng giá sẽ không dưới ba trăm năm mươi triệu việt nam đồng.
Triệu Hiền Quyên sau đó mới có phản ứng, cô nhìn Trần Hùng rối rít nói: “Trần Hùng, hắn là đại thiếu gia nhà họ Thẩm, một trong tứ đại gia tộc, cậu... cậu mau đi đi!”
“Nhà họ thẩm?”
Trần Hùng bật cười: “Cậu với hắn rốt cục có chuyện gì vậy?”
“Đừng nói nữa, cậu mau rời khỏi nơi này, nếu không chút nữa sẽ không thể ra khỏi đây.”
Triệu Hiền Quyên đẩy đẩy Trần Hùng, cô thật sự rất lo lắng cho Trần Hùng, từ đầu đến cuối cô không tin Trần Hùng có sức mạnh chống lại tứ đại gia tộc.
“Trần Hùng, nghe tớ đi, nhanh rời khỏi nơi này.”
Triệu Hiền Quyên nói như vậy, nhưng cuối cùng vẫn quay đầu đi theo Triệu Kim Bằng và Thẩm Tăng Lập.
Vừa đi đến, cô đã thấy Thẩm Tăng Lập đang gọi điện cho ai đó, dường như anh ta phái người chú ý Trần Hùng, không để anh rời khỏi nơi này.
“Anh thẩm, đó là bạn học cũ của em, chỉ là gặp mặt rồi nói chuyện phiếm vài câu, cậu... đừng làm khó cậu ấy, em không liên quan gì đến cậu ấy.”
Trong trường hợp này, Triệu Hiền Quyên chỉ có thể mềm mỏng, giọng điệu của cô đối với Thẩm Tăng Lập cũng trở nên nhẹ nhàng hơn một chút.
Thẩm Tăng Lập quay đầu nhìn Triệu Hiền Quyên cười: “Em đang xin tha cho thằng nhóc đó sao? Trước kia nói chuyện với anh lạnh lùng như nước, Hiện tại vì xin tha cho thằng nhóc đó mà nhỏ nhẹ đáng yêu ư?”. truyện ngôn tình
“Anh Thẩm, cậu ấy thực sự chỉ là bạn học của em, anh... anh tha cho cậu ấy đi...”
Bốp!
Bỗng nhiên, Triệu Hiền Quyên còn chưa kịp nói hết, Thẩm Tăng Lập quay lại tát cô một cái.
Cái tát này Thẩm Tăng Lập không nể mặt bất cứ ai, cho dù anh rất thích người phụ nữ thanh tú trước mặt mình.
Năm dấu tay đỏ tươi lập tức xuất hiện trên khuôn mặt của Triệu Hiền Quyên, cô nhìn Thẩm Tăng Lập với vẻ mặt khó tin, nước mắt giàn giụa.
“Triệu Hiền Quyên, tôi cho cô thể diện không có nghĩa là cô muốn làm gì thì làm. Cô là người phụ nữ của Thẩm Tăng Lập, vì vậy nên nhớ rõ cho tôi, Thẩm Tăng Lập tôi đây trong mắt không muốn chứa một hạt bụi.”
“Thằng nhóc đó hôm nay phải chết, tôi đã nói rồi.”
Sau khi nói xong, Thẩm Tăng Lập tức giận bước vào hội trường, trong khi Triệu Hiền Quyên đang ôm lấy khuôn mặt nóng rực của mình với vẻ mặt tê dại.
“Triệu Hiền Quyên, chị đừng làm gì dại dột.”
Triệu Kim Bằng cũng nhìn Triệu Hiền Quyên một cái nhìn hằn học, nói: “Chọc giận cậu Thẩm. Không chỉ chị em mình gặp nạn, mà cả nhà họ Triệu của chúng ta sẽ gặp họa, vì vậy xin chị nhìn nhận mọi chuyện thực tế một chút đi.”
Lúc này, trước hòn non bộ, Truy Phong đứng trước mặt Trần Hùng, nói: “Chủ nhân, cuộc đấu giá đã bắt đầu, ngài thật sự muốn mua lại Trang viên Phỉ Thúy ư?”
“Đúng vậy, nhất định phải mua bằng được.”
Hai người lần lượt đi vào hội trường.
Lúc này, đại sảnh đã chật kín người, toàn bộ đều là những người có máu mặt tại Đông Thành.
Trần Hùng thản nhiên tìm một chỗ ngồi xuống, còn Truy Phong đứng bên cạnh.
Từ xa, Trần Hùng đã nhìn thấy Triệu Hiền Quyên và Thẩm Tăng Lập đang ngồi ở phía trước, Trần Hùng nhận ra một nửa khuôn mặt của Triệu Hiền Quyên dường như sưng lên, trong lòng cũng nổi lên một cơn tức giận.
Chính lúc này, nhà thầu đã cử một chuyên viên để chủ trì buổi lễ đấu giá Trang viên Phỉ Thúy.
Sau khi dành hơn mười phút để giới thiệu sơ qua về Trang viên Phỉ Thúy, công chứng viên ở phòng công chứng đang đứng bên cạnh cũng lấy ra hợp đồng niêm phong của Trang viên Phỉ Thúy và tuyên thệ về quyền sở hữu tài sản để chứng minh rằng tất cả những điều này là thật và có hiệu lực ngay lập tức.
Sau khi hoàn thành những công việc chuẩn bị này, cuộc đấu giá chính thức bắt đầu.
Giá đấu thầu bắt đầu từ ba tỷ rưỡi, và mỗi lần tăng giá sẽ không dưới ba trăm năm mươi triệu việt nam đồng.
/1916
|