Luật Sư Phúc Hắc Quá Nguy Hiểm

Chương 211 - Chương 199

/362


“Cha cháu mua đôi bông tai này từ đâu?” Cô hỏi.

“Là từ một người rất yêu thích ngọc, một ông lão lớn tuổi, vì sắp qua đời nên muốn bán lại, nhưng người này cũng rất cổ quái, chỉ bán cho người hợp duyên, cha cháu là một trong số đó, sau khi bàn bạc chuyện giá cả, anh ấy đặt trước tiền đặt cọc, hứa lần sau quay lại sẽ thanh toán hết toàn bộ, nhưng nửa đường đi lại vướng việc ở Vân Nam nên không thể đích thân đến, vì thế anh ấy nhờ chú, đôi bông tai này vẫn ở chỗ chú, nhưng cha cháu thì mãi mãi không thấy trở về nữa………”

Vẫn không có chút manh mối, Diệp Thanh Hòa lâm vào trầm mặc, nhưng là, cha cô nhờ người này chuyện bán ngọc, có thể thấy cha rất tín nhiệm ông ấy, cũng không biết người này nói thật hay giả, nếu là giả, sao còn có ý định trả ngọc lại cho cô?

“Phong Hà, cha cháu là một người luôn đối xử rất thật tâm với bằng hữu, cuối cùng cũng có thể trả món đồ này về tay cháu, xem như chú………đã không phụ lòng tín nhiệm của anh ấy…” Tất Phạm đẩy miếng ngọc về phía cô.

“Nhưng là……. Tất tiên sinh, sao chú biết cháu? Lại còn có thể tìm đến đây?” Cha cô có thể coi bảo vệ mẹ cô và cô rất kĩ, muốn hai người cô chỉ sống như những người bình thường, hơn nữa mẹ cô vốn không được khoẻ nên không phải làm việc nhiều, vì thế cha không để mẹ tham dự quá nhiều vào chuyện sau đó ở Vân Nam, nhất là chuyện làm ăn buôn bán của cha ở đó, đến nỗi mấy người bằng hữu buôn bán của cha, cả hai cô đều không biết.

“Có ảnh chụp!” Tất Phạm giải thích, “Trong ví của cha cháu luôn để ảnh mẹ cháu và cháu, chú từng thấy qua, tầm hơn mười năm trước lúc cháu đến Vân Nam cùng với một cậu bạn, chú đã nhận ra cháu, nhưng cháu thì không biết gì hết, chú không dám chắc chắn ngay lúc đó, phải tìm kiếm vài ngày mới tìm được cậu bạn kia, mua nguyên thạch của cậu ấy. Nhờ cậu ấy chú gặp lại cháu, nhưng chỉ là ngẫu nhiên, sau này chắc chắn, chú có trở lại Bắc Kinh để tìm cháu, muốn trả lại đồ cho cháu.”

“Cảm ơn…..” Diệp Thanh Hòa mơ hồ nói. Cha cô là người đối xử thật tâm với bằng hữu, điều này cô rõ hơn ai hết, nếu không sẽ không có một bác Tiêu yêu thương chăm sóc như con ruột một đứa trẻ mồ côi như cô, nhưng là, nhất định sẽ có một số chuyện mà cha cô không biết, nếu không đã không phải nhờ đến bác Tiêu?

Đột nhiên cô nhớ tới một chuyện: “Chú có quen biết Thạch Gia Minh?”

Tất Phạm gật đầu: “Đương nhiên là biết, ông ấy cũng quen với cha cháu.”

“Những chuyện khác, chú có biết thêm gì không?” Người đàn ông họ Thạch chính là đối tác của cha cô, năm ấy, cũng là người trên cùng một chiếc xe với cha, trong tai nạn thảm khốc, cả hai người đều không tránh khỏi.

“Một chút, ông ấy là người Vân Nam, là bạn học với cha cháu, còn là người cùng sáng lập công ty, người nhà ông ấy đều ở Vân Nam, chỉ có vợ ông ấy và con nhỏ về sau cùng nhau sang nước ngoài.”

Tất Phạm vừa nói vừa lấy từ trong túi ra một tập tài liệu, chứng minh quyền sở hữu khi mua bán của đôi bông tai kia.

Diệp Thanh Hòa lại thất vọng một lấn nữa, khi còn ở Vân Nam cô đã tìm hiểu được những chuyện ông ấy vừa nói, thậm chí còn tìm đến cả người nhà họ Thạch, nhưng cũng không có manh mối gì…..

Mục đích đến trả đồ của Tất Phạm đã đại được, thân là trưởng bối, ông vẫn quan tâm hỏi thăm một chút về cuộc sống của cô, sau cùng còn hỏi cô về chuyện làm thẻ xanh, nếu muốn ông có thể giúp cô phần nào.

Lại là thẻ xanh……….

Cô lắc đầu: “Cảm ơn chú, thực sự chưa cần thiết……”

Không dưng lại được đặt vào tay đôi bông tai ‘Vấn Tâm’ – quà cha tặng mẹ, chỉ có điều, mẹ cô vĩnh viễn không biết sự tồn tại của nó.

Thực sự có người tìm được nó sao?

Nhưng là, cô đã nghe rất rõ: Một khi đã lạc, tìm Đông hay Tây đều không thể thấy…….

Cái muốn tìm chính là cái này sao?

Càng muốn, càng loạn…..

Cô không muốn nghĩ nữa, không phải cô đã tự nhủ bản thân không bao giờ nghĩ lại vấn đề này rồi sao?

Tất Phạm ra về, cô cất bông tai Vấn Tâm lại, nó này giờ cũng không khác đá là bao, mặc dù quý nhưng không đến mức khiến người khác sẵn sàng liều mạng để sở hữu, nếu nhưng có thể cô rất mong muốn có thể dùng nó để đổi lại sự sống cho cha mẹ………..

Trước mặt cô lại hiên về những hình ảnh của quá khứ……..

Mẹ cô ốm nặng, cô buồn bã túc trực bên cạnh…..

Mẹ nghe thấy tin dữ của cha, chạy nhanh khỏi giường……..

Mẹ ngã xuống cầu thang………

Nước mắt Diệp Thanh Hòa bất giác rơi xuống.

Mẹ là người phụ nữ dũng cảm nhất thế giới này, Phong Hà cũng sẽ như thế, đúng không?

--- ------ ------ ------ ------ ------/////--- ------ ------ ---------

Sắp đến giờ tan ca, đồng hồ trên tường kêu lên một tiếng rất nhỏ, nhắc nhở Tiêu Y Đình đã hết giờ làm việc.

Anh bắt đầu thu dọn tài liệu. Một lần ít ỏi không tăng ca.

Trợ lý gõ cửa đi vào, định vào hỏi anh để chuẩn bị đồ ăn tối, thấy anh đang chuẩn bị ra về có chút chần chừ: “Luật sư Tiêu, hôm nay anh không tăng ca?”

“Phải, đến giờ tan tầm rồi, khoảng thời gian này mọi người vất vả rồi.” Giọng nói trầm thấp của anh vang lên, một bên mặc áo khoác vào.

Áo sơ mi trắng và âu phục màu tím, chỉ là những màu sắc đơn giản nhưng dưới con mắt nhìn của trợ lý, chỉ có mặc lên người anh chúng mới đẹp như thế, chính xác là người đàn ông mười điểm…….

Đột nhiên trợ lý có chút khẩn trương, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, lấy hết dũng khí: “Luật sư Tiêu, nếu không tăng ca, chi bằng cùng đi ăn tối, vừa lúc tôi cũng không có ai ăn cùng phải ăn một mình.”

Tiêu Y Đình nghe xong, hành động hơi dừng lại, theo bản năng liếc phía người trợ lý, mới phát hiện, hôm nay cô ấy ăn mặc hơi khác…….

Vẫn là áo sơ mi váy công sở, nhưng váy có phải hơi chật quá không? Ngắn như thế? Để lộ ra phần bắp chân? Còn cả áo sơ mi, size nhỏ quá sao? Gắt gao ôm lấy mọi đường cong, có nơi căng lên như sắp bùng nổ……

Anh tiếp tục thu dọn, không quay lại nhìn thêm: “Gần đây cô béo lên sao?”

“…..” Nhất thời người trợ lý không hiểu được ý của anh, nói đến chuyện béo lên hay không của một người, nhất định là có để ý người đó, đồng thời nghĩ lại có phải thời gian gần đây mìn ăn hơi nhiều không……

Tiêu Y Đình đã thu dọn xong, cầm theo máy tính đi ra ngoài, đi đến ngang người trợ lý dừng lại một

/362

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status