#Cá Basa
“Mặt hồ nơi này rất kì lạ, giống như có thứ gì đó đang được che giấu phía dưới!” Bạch Liên dùng tinh thần lực truyền qua cho Kim Thịnh, dưới nước không thể nào nói chuyện được.
Kim Thịnh gật đầu ra hiệu cho Bạch Liên bình tĩnh, cúi người áp sát xuống dưới đáy hồ, vừa sờ sờ mặt đất ẩm thấp phía dưới, vừa áp tai lắng nghe động tĩnh. Hắn cảm giác giống như bản thân nghe thấy tiếng động gì đó ở dưới này.
Bạch Liên suy nghĩ một chút, cũng nhẹ nhàng lặn xuống chạm chạm đáy hồ. Giống như có tiếng hát văng vẳng bên tai, vô cùng dịu dàng, tựa như tiếng nỉ non than khóc mà truyền vào trong tai Bạch Liên.
Thật xinh đẹp, tiếng hát giống như tiếng sóng vỗ của đại dương…
Kim Thịnh vốn còn đang loay hoanh tìm tỏi, quay lại nhìn Bạch Liên liền bị dọa tới mặt tái xanh, nhanh chóng lao tới nắm lấy cánh tay của nàng, dùng tinh thần lực mà gọi lớn: “Bạch Liên!!!”
Thế nhưng Bạch Liên đã nhắm mắt mê man, linh lực duy trì dưỡng khí cũng tắt lịm, bọt nước thi nhau thoát khỏi miệng nàng. Kim Thịnh sợ hãi ôm chặt lấy Bạch Liên mà bơi lên, trong lúc cấp bách liền hôn lên miệng của nàng, truyền linh lực kèm dưỡng khí của hắn vào duy trì cho nàng.
Chỉ là khi tay của Kim Thịnh sắp chạm tới mặt hồ, một lực hút từ dưới đáy hồ hư không mà xuất hiện, kéo thẳng chân của Bạch Liên tụt xuống, miệng của Bạch Liên vừa hở ra dưỡng khí liền bị đứt đoạn, sẽ bị ngạt chết trong gang tất.
Chết tiệt…
Kim Thịnh từ bỏ bơi lên, thuận theo lực hút mà ôm lấy Bạch Liên vào lòng môi kề môi truyền dưỡng khí, cùng với bật khiên bảo hộ xung quanh hai người, chỉ tiếc thực lực của hắn không cao, còn không bằng 1 nửa của Bạch Liên, không thể thoát khỏi lực hút quỷ quái này!
Hai người liền ngay lập tức bị kéo thẳng xuống dưới đáy hồ, bất ngờ đáy hồ bằng phẳng kia lại đột ngột nứt toác ra thành một chiếc miệng lớn, nuốt chửng lấy cơ thể của cả hai, sau đó liền ngậm lại, trở về như bình thường.
Ở trong mặt nước yên tĩnh, như có như không một tiếng thở dài đầy hâm mộ và ao ước…
“Mặt hồ nơi này rất kì lạ, giống như có thứ gì đó đang được che giấu phía dưới!” Bạch Liên dùng tinh thần lực truyền qua cho Kim Thịnh, dưới nước không thể nào nói chuyện được.
Kim Thịnh gật đầu ra hiệu cho Bạch Liên bình tĩnh, cúi người áp sát xuống dưới đáy hồ, vừa sờ sờ mặt đất ẩm thấp phía dưới, vừa áp tai lắng nghe động tĩnh. Hắn cảm giác giống như bản thân nghe thấy tiếng động gì đó ở dưới này.
Bạch Liên suy nghĩ một chút, cũng nhẹ nhàng lặn xuống chạm chạm đáy hồ. Giống như có tiếng hát văng vẳng bên tai, vô cùng dịu dàng, tựa như tiếng nỉ non than khóc mà truyền vào trong tai Bạch Liên.
Thật xinh đẹp, tiếng hát giống như tiếng sóng vỗ của đại dương…
Kim Thịnh vốn còn đang loay hoanh tìm tỏi, quay lại nhìn Bạch Liên liền bị dọa tới mặt tái xanh, nhanh chóng lao tới nắm lấy cánh tay của nàng, dùng tinh thần lực mà gọi lớn: “Bạch Liên!!!”
Thế nhưng Bạch Liên đã nhắm mắt mê man, linh lực duy trì dưỡng khí cũng tắt lịm, bọt nước thi nhau thoát khỏi miệng nàng. Kim Thịnh sợ hãi ôm chặt lấy Bạch Liên mà bơi lên, trong lúc cấp bách liền hôn lên miệng của nàng, truyền linh lực kèm dưỡng khí của hắn vào duy trì cho nàng.
Chỉ là khi tay của Kim Thịnh sắp chạm tới mặt hồ, một lực hút từ dưới đáy hồ hư không mà xuất hiện, kéo thẳng chân của Bạch Liên tụt xuống, miệng của Bạch Liên vừa hở ra dưỡng khí liền bị đứt đoạn, sẽ bị ngạt chết trong gang tất.
Chết tiệt…
Kim Thịnh từ bỏ bơi lên, thuận theo lực hút mà ôm lấy Bạch Liên vào lòng môi kề môi truyền dưỡng khí, cùng với bật khiên bảo hộ xung quanh hai người, chỉ tiếc thực lực của hắn không cao, còn không bằng 1 nửa của Bạch Liên, không thể thoát khỏi lực hút quỷ quái này!
Hai người liền ngay lập tức bị kéo thẳng xuống dưới đáy hồ, bất ngờ đáy hồ bằng phẳng kia lại đột ngột nứt toác ra thành một chiếc miệng lớn, nuốt chửng lấy cơ thể của cả hai, sau đó liền ngậm lại, trở về như bình thường.
Ở trong mặt nước yên tĩnh, như có như không một tiếng thở dài đầy hâm mộ và ao ước…
/664
|