#Cá Basa
“Rầm ầm!”
Lục Cẩn Hằng hung tàn đập phá đồ dạc bên trong cung điện, cung nữ và thị vệ cũng chỉ có thể im lặng mà thu dọn, tuyệt nhiên không dám ngăn cản hắn. Khi thái tử điện hạ nổi điên, tốt nhất là nên để hắn phát tiết đủ.
“Ngài không nên như vậy, dù gì cũng chỉ là một nữ nhân mà thôi.” Bên trong cung điện vắng lặng, một tiếng nói như phát ra từ bên trong bóng đêm thì thào vào tai của Lục Cẩn Hằng. Khuôn mặt của đại thái tử càng thêm khó chịu: “Nàng không phải “chỉ là một nữ nhân”, mà là nữ nhân của Lục Cẩn Hằng ta!”
“Nữ nhân của ngài?” Giống như phát ra một tiếng cười khẩy khe khẽ, từ bên trong bóng đêm lộ ra một kẻ mặc áo choàng đen thần bí, nhẹ nhàng đi tới bên cạnh Lục Cẩn Hằng, tựa như một bóng ma nhàn nhã.
“Ngài rốt cuộc có hiểu thứ gì gọi là “tình yêu”, cái gì gọi là “chấp niệm” không, thái tử điện hạ?” Hắn ngồi lên chiếc ghế của thái tử, Lục Cẩn Hằng lại không nói gì, cũng hoàn toàn chẳng hề tỏ thái độ khó chịu.
Bởi lẽ lợi ích mà tên này mang lại cho Lục quốc, hơn xa những khó chịu mà hắn mang lại.
Người áo đen hừ lạnh một tiếng, vụt tới như một tia sáng, nắm lấy cằm của thái tử Lục quốc mà niết niết, ngữ khí vô cùng, vô cùng lạnh lùng: “Ta bồi dường Lục quốc các ngươi trong âm thầm, còn giúp lão tổ tông của các ngươi đột phá cấp 10, không phải là để ngươi theo đuổi một cái nữ nhân vô dụng, ngươi hiểu không, thái tử điện hạ!”
“Hay là lâu quá rồi ta không thỏa mãn cái miệng nhỏ phía dưới của ngươi, lại khiến ngươi quên mất Lục gia các ngươi là con chó nhỏ mà ai nuôi dạy, hửm?” Giọng nói của nam nhân đột nhiên ngập tràn mùi tình sắc, câu nói triệt để khiến cho Lục Cẩn Hằng đỏ mặt.
“Ngươi… nói nhăng nói cuội!” Lục Cẩn Hằng muốn hất tay hắn ra, lục lượng mạnh mẽ tới khó mà tưởng tượng của nam nhân lại khiến cho hắn nhanh chóng quân đội tan rã, mềm nhũn mà ngã nằm xuống dưới ghế hoàng kim của Thái tử, khuất nhục tràn ngập trong tâm trí thái tử Lục quốc.
Từng cái thúc mạnh khiến cho hắn chỉ có thể khổ sở mà nức rở rền rĩ, bóng ma phía trên cơ thể hắn lại như công thành chiếm đoạt mà cắn nuốt toàn bộ, điên cuồng trong mắt nhìn chằm chằm cơ thể trắng nón của Lục Cẩn Hằng dưới thân. Ta, lần này sẽ không bao giờ để bản thân bị người thân cận nhất bên cạnh phản bội nữa, không bao giờ!
“Rầm ầm!”
Lục Cẩn Hằng hung tàn đập phá đồ dạc bên trong cung điện, cung nữ và thị vệ cũng chỉ có thể im lặng mà thu dọn, tuyệt nhiên không dám ngăn cản hắn. Khi thái tử điện hạ nổi điên, tốt nhất là nên để hắn phát tiết đủ.
“Ngài không nên như vậy, dù gì cũng chỉ là một nữ nhân mà thôi.” Bên trong cung điện vắng lặng, một tiếng nói như phát ra từ bên trong bóng đêm thì thào vào tai của Lục Cẩn Hằng. Khuôn mặt của đại thái tử càng thêm khó chịu: “Nàng không phải “chỉ là một nữ nhân”, mà là nữ nhân của Lục Cẩn Hằng ta!”
“Nữ nhân của ngài?” Giống như phát ra một tiếng cười khẩy khe khẽ, từ bên trong bóng đêm lộ ra một kẻ mặc áo choàng đen thần bí, nhẹ nhàng đi tới bên cạnh Lục Cẩn Hằng, tựa như một bóng ma nhàn nhã.
“Ngài rốt cuộc có hiểu thứ gì gọi là “tình yêu”, cái gì gọi là “chấp niệm” không, thái tử điện hạ?” Hắn ngồi lên chiếc ghế của thái tử, Lục Cẩn Hằng lại không nói gì, cũng hoàn toàn chẳng hề tỏ thái độ khó chịu.
Bởi lẽ lợi ích mà tên này mang lại cho Lục quốc, hơn xa những khó chịu mà hắn mang lại.
Người áo đen hừ lạnh một tiếng, vụt tới như một tia sáng, nắm lấy cằm của thái tử Lục quốc mà niết niết, ngữ khí vô cùng, vô cùng lạnh lùng: “Ta bồi dường Lục quốc các ngươi trong âm thầm, còn giúp lão tổ tông của các ngươi đột phá cấp 10, không phải là để ngươi theo đuổi một cái nữ nhân vô dụng, ngươi hiểu không, thái tử điện hạ!”
“Hay là lâu quá rồi ta không thỏa mãn cái miệng nhỏ phía dưới của ngươi, lại khiến ngươi quên mất Lục gia các ngươi là con chó nhỏ mà ai nuôi dạy, hửm?” Giọng nói của nam nhân đột nhiên ngập tràn mùi tình sắc, câu nói triệt để khiến cho Lục Cẩn Hằng đỏ mặt.
“Ngươi… nói nhăng nói cuội!” Lục Cẩn Hằng muốn hất tay hắn ra, lục lượng mạnh mẽ tới khó mà tưởng tượng của nam nhân lại khiến cho hắn nhanh chóng quân đội tan rã, mềm nhũn mà ngã nằm xuống dưới ghế hoàng kim của Thái tử, khuất nhục tràn ngập trong tâm trí thái tử Lục quốc.
Từng cái thúc mạnh khiến cho hắn chỉ có thể khổ sở mà nức rở rền rĩ, bóng ma phía trên cơ thể hắn lại như công thành chiếm đoạt mà cắn nuốt toàn bộ, điên cuồng trong mắt nhìn chằm chằm cơ thể trắng nón của Lục Cẩn Hằng dưới thân. Ta, lần này sẽ không bao giờ để bản thân bị người thân cận nhất bên cạnh phản bội nữa, không bao giờ!
/664
|