Sau khi nghe khởi điểm về một cái đêm hoang đường từ miệng của Hy Tử Kỳ, Hy hoàng hậu liền thốt lên một cách khó mà tin tưởng được: “Các đại hoàng đế mỗi đời đều tìm người tới phát rầu, ở đây người lại được mang tới tận cửa cho các ngươi hưởng dụng!!? Trên đời thực sự có bữa ăn trưa miễn phí như vậy sao!!?”
Hy Tử Kỳ vô cùng kiêu ngạo mà nhếch môi, sau đó liền ăn một cái tát từ bà mẹ trẻ.
Hy hoàng hậu vô cùng tiếc hận mà cù cù đầu hắn, con trai nàng bao giờ mới khôn ra được đây a: “Ngươi đã có cơ hội ngon ăn như thế, lại không biết ôm người bỏ chạy, không để cho 4 tiểu tử thối kia có cơ hội tìm được hả!!? Lại còn bày đặt giả bộ ngốc cầu tình thương, mẹ ngươi sinh ngươi ra lại lỡ làm rớt IQ của ngươi trong bụng mất rồi!!!!”
Hy Tử Kỳ: QAQ ta thực sự ngu ngốc như vậy sao… tới cả mẫu thân cũng mắng ta ngu ngốc…
Hy hoàng hậu: “Ủy khuất cái gì mà ủy khuất, ngu ngốc có thể chữa, nhưng đánh rơi não thì ngươi ở đó tự xử đi!”
Nàng thừa hiểu sức ảnh hưởng của Huyết thê lên những người nắm khế ước, nếu như ngày đó Hy Tử Kỳ một mình tiếp cận Mẫu Đơn lại có thể bắt người lại về nuôi, như vậy chẳng khác nào đã có thể kiềm hãm được 4 đại đế quốc kia rồi!
Khác với các hoàng hậu vô tâm vô phế khác, Hy hoàng hậu dã tâm rất mạnh, luôn một lòng tìm cách đạp 4 đại đế quốc kia xuống. Bởi lẽ họ Hy đều quá ngu xuẩn, nàng không đứng ra lo lắng đều sẽ làm hỏng chuyện!
Hy hoàng đế cùng Hy hoàng hậu, thực sự là nồi nào úp vung nấy, kẻ không quan tâm thế sự chỉ thích đi giết người, luyện võ, người lại dã tâm bừng bừng tiếp quản triều chính, lo lắng đất nước lớn mạnh phát triển.
Hy Tử Kỳ nhìn vẻ mặt càng suy nghĩ càng đen thui của Hy hoàng hậu, nhanh chóng ôm Hy Tiểu Vy chim cút trong lặng lẽ, có trời mới biết khi Hy hoàng hậu tỉnh ra thì sẽ trừng trị hắn kiểu gì!
Hắn nhìn trời còn sớm, nghĩ nghĩ lại một chút nên tìm chuyện gì để làm, lại ngó Hy Tiểu Vy đang gặm kẹo mút trong ngực, ý tưởng liền nổ ra.
Hy Tử Kỳ nhẹ nhàng lắc lắc Hy Tiểu Vy một chút, sau đó liền cười nói: “Bảo bối, muốn tới gặp lão tổ tông của nhà chúng ta không?”
Hy Tử Kỳ vô cùng kiêu ngạo mà nhếch môi, sau đó liền ăn một cái tát từ bà mẹ trẻ.
Hy hoàng hậu vô cùng tiếc hận mà cù cù đầu hắn, con trai nàng bao giờ mới khôn ra được đây a: “Ngươi đã có cơ hội ngon ăn như thế, lại không biết ôm người bỏ chạy, không để cho 4 tiểu tử thối kia có cơ hội tìm được hả!!? Lại còn bày đặt giả bộ ngốc cầu tình thương, mẹ ngươi sinh ngươi ra lại lỡ làm rớt IQ của ngươi trong bụng mất rồi!!!!”
Hy Tử Kỳ: QAQ ta thực sự ngu ngốc như vậy sao… tới cả mẫu thân cũng mắng ta ngu ngốc…
Hy hoàng hậu: “Ủy khuất cái gì mà ủy khuất, ngu ngốc có thể chữa, nhưng đánh rơi não thì ngươi ở đó tự xử đi!”
Nàng thừa hiểu sức ảnh hưởng của Huyết thê lên những người nắm khế ước, nếu như ngày đó Hy Tử Kỳ một mình tiếp cận Mẫu Đơn lại có thể bắt người lại về nuôi, như vậy chẳng khác nào đã có thể kiềm hãm được 4 đại đế quốc kia rồi!
Khác với các hoàng hậu vô tâm vô phế khác, Hy hoàng hậu dã tâm rất mạnh, luôn một lòng tìm cách đạp 4 đại đế quốc kia xuống. Bởi lẽ họ Hy đều quá ngu xuẩn, nàng không đứng ra lo lắng đều sẽ làm hỏng chuyện!
Hy hoàng đế cùng Hy hoàng hậu, thực sự là nồi nào úp vung nấy, kẻ không quan tâm thế sự chỉ thích đi giết người, luyện võ, người lại dã tâm bừng bừng tiếp quản triều chính, lo lắng đất nước lớn mạnh phát triển.
Hy Tử Kỳ nhìn vẻ mặt càng suy nghĩ càng đen thui của Hy hoàng hậu, nhanh chóng ôm Hy Tiểu Vy chim cút trong lặng lẽ, có trời mới biết khi Hy hoàng hậu tỉnh ra thì sẽ trừng trị hắn kiểu gì!
Hắn nhìn trời còn sớm, nghĩ nghĩ lại một chút nên tìm chuyện gì để làm, lại ngó Hy Tiểu Vy đang gặm kẹo mút trong ngực, ý tưởng liền nổ ra.
Hy Tử Kỳ nhẹ nhàng lắc lắc Hy Tiểu Vy một chút, sau đó liền cười nói: “Bảo bối, muốn tới gặp lão tổ tông của nhà chúng ta không?”
/664
|