Edit: Sa
Mặc dù Ngôn Sơ Âm chỉ đáp cho có lệ nhưng chị Trần vẫn cực kỳ hăng hái nói đến các tin tức của Thẩm Gia Thụy.
“Tôi nghe người ta nói gần đây Mộc Phỉ rất thân thiết với Thẩm Gia Thụy, là cái cô diễn viên mới nổi với vai mối tình đầu quốc dân ấy.”
“Mộc Phỉ?” Ngôn Sơ Âm ngạc nhiên.
Cô có ấn tượng rất mạnh với cô diễn viên mới Mộc Phỉ này. Dạo trước cô ấy trở nên nổi tiếng nhờ một bộ phim thanh xuân, tuy chỉ đóng nữ thứ nhưng lại trở thành nữ thần mối tình đầu trong lòng vô số chàng trai.
Lúc Ngôn Sơ Âm đi xem phim đó, bộ phim còn chưa hot, mặc dù phim thanh xuân ít thu hút khán giả nhưng cô thấy cô bé diễn viên mới rất có tố chất, dễ khiến người ta ấn tượng sâu sắc, xem ra cô ấy sẽ tiến rất xa trong sự nghiệp diễn xuất.
Sau này đúng như cô nghĩ, chỉ một bộ phim điện ảnh thanh xuân kinh phí thấp nhưng lại cực kỳ thu hút khán giả đến rạp, trên mạng ngùn ngụt lời khen ngợi, doanh thu cao ngất ngưỡng, nhờ đó mà giá trị thương mại của các diễn viên chính cũng tăng đáng kể.
Ngôn Sơ Âm dự đoán dựa vào vận may và thực lực, đồng thời nếu được ekip hỗ trợ tốt, chỉ cần vài năm, Mộc Phỉ có thể trở thành tiểu hoa đán; nhưng cô không ngờ Mộc Phỉ lại may mắn hơn những gì cô nghĩ, cô ấy dính líu đến Thẩm Gia Thụy, bất kể là thật hay giả thì sau này cũng sẽ được chú ý, hơn nữa bạn gái tin đồn của Thẩm Gia Thụy rất nhiều, fans của anh sẽ không quá phản cảm với cô ấy.
Mà nói đi cũng phải nói lại, Mộc Phỉ chỉ là diễn viên mới lại được tiếp xúc với Thẩm Gia Thụy, chứng tỏ là có hợp tác gì đó.
Có điều sao Ngôn Sơ Âm cứ cảm thấy hai cái tên Mộc Phỉ và Thẩm Gia Thụy đứng cạnh nhau cứ quen quen thế nào ấy nhỉ? Rõ ràng là cô chưa từng nghe chuyện về hai người họ bao giờ mà?
“Nghe nói Thẩm Gia Thụy chuẩn bị tung MV mới, Mộc Phỉ đóng MV đó đấy.” Chị Trần thấy Ngôn Sơ Âm trở nên hứng thú thì có cảm giác rất thành tựu, tuy đang ở không gian riêng tư mà chị còn cố tình hạ thấp giọng, tạo cảm giác thần bí, “Chuyện này còn chưa được công bố đâu. Bạn thân của tôi quen rất nhiều thợ trang điểm cho nghệ sĩ, trong đó có một người làm trong công ty quản lý của Thẩm Gia Thụy, cô ấy nói trong quá trình quay MV, có vẻ như Thẩm Gia Thụy và Mộc Phỉ khá là có cảm tình với nhau, sau này họ còn đi tuyên truyền chung nữa, có nhiều khả năng sẽ tiến tới với nhau lắm.”
Nói tới đó, chị Trần cảm thán, “Nếu tin này mà bị tuôn ra thì chắc trên mạng nổ tung luôn mất. Nếu biết sớm Thẩm Gia Thụy thích mẫu giai nhân thanh tú, tôi đã tìm cơ hội xông lên rồi.”
Ngôn Sơ Âm đang cau mày nhớ lại vài chuyện, nghe chị Trần nói thế thì phì cười, “Anh ta có một đống bạn gái tin đồn, cô không sợ phiền phức à?”
“Sợ gì chứ?” Chị Trần tỏ ra rất can đảm, “Thẩm Gia Thụy là cực phẩm dân gian, tôi không giữ cả đời được, nhưng đã từng có trong tay cũng không uổng phí kiếp này.”
Ngôn Sơ Âm bật cười. Cười xong, trong đầu chợt hiện lên giai nhân thanh tú Mộc Phỉ, sau đó cô bỗng nhớ ra một chuyện.
Mộc Phỉ và Thẩm Gia Thụy là nhân vật chính trong bộ truyện tranh “Bí mật của siêu sao” mà cô đã đọc vào kiếp trước!
Đầu Ngôn Sơ Âm như nổ tung, mặt trắng bệch.
Vì quá lâu nên Ngôn Sơ Âm không nhớ rõ nội dung, cô chỉ nhớ mang máng là bộ truyện nói về giới giải trí, nữ chính có diễn xuất tuyệt vời, đánh cắp trái tim của vô số nam thần, cuối cùng thành đôi với siêu sao nổi tiếng nhất.
Bộ truyện tranh đó cực kỳ nổi tiếng, Ngôn Sơ Âm và bạn học thảo luận rất nhiều về cái kết, tất cả đều đồng ý rằng tác giả là người quá bảo thủ, trong truyện có vô số mỹ nam, bà tác giả cho cái kết 1V1 là hết sức phí phạm.
Cô sống ở thế giới này mười mấy năm, hóa ra không phải là nữ chính xuyên không mà chỉ là nhân vật phụ trong bộ truyện tranh?
Không, cô còn không được coi là là nhân vật phụ nữa!
Đứng trước nguy hiểm, theo bản năng, Ngôn Sơ Âm cố nhớ lại nội dung truyện.
Hầu hết trong các truyện tranh giành cho thiếu nữ, sự nghiệp chỉ là phụ, tình yêu mới là chính nên gần như các nhân vật đều là người tốt, ở đó là một thế giới chân thiện mỹ, chỉ có kẻ không có mắt đi giành nam chính với nữ chính mới là nhân vật phản diện, mà trong “Bí mật của siêu sao”, mối tình đầu của nam chính chính là nhân vật phản diện. Ban đầu, vì hư vinh mà cô ta bỏ rơi nam chính, đến khi nam chính trở thành siêu sao, bối cảnh gia đình được tiết lộ, mối tình đầu xấu xa mới nhận ra nam chính là tình yêu đích thực của cô ta, vậy nên cô ta đã quay lại van nài tái hợp, nhưng lúc đó nam chính đã quen biết nữ chính, mặc dù tình cảm còn chưa sâu đậm nhưng anh không thể phụ cô ấy.
Qua thời gian, sự lương thiện của nữ chính đã làm nam chính nhận ra mối tình đầu của anh là kẻ dối trá. Sau đó trong quá trình cầu xin nam chính quay lại với mình, cô nàng mối tình đầu liên tục bị xấu mặt, cuối cùng trở thành trò cười cho nhân dân cả nước.
…
Thấy sắc mặt khách hàng đột nhiên tái nhợt, chị Trần hoảng hốt, vội vã dừng tay lại, nhẹ nhàng hỏi thăm: “Cô Ngôn, cô khó chịu ở đâu hả?”
Ngôn Sơ Âm lấy lại tinh thần, nhắm mắt điều chỉnh hô hấp, nói nhỏ: “Xin lỗi, cô ra ngoài trước nhé, tôi cần nghỉ ngơi mấy phút.”
“Vâng, tôi đi pha cho cô ly trà nhé, nếu cô Ngôn thấy khó chịu quá thì tôi có thể đưa cô đi bệnh viện.” Dịch vụ ở spa thực sự rất tốt.
“Không cần đâu, tôi nghỉ ngơi một lát là ổn thôi.”
“Vậy được rồi, khi nào cô khỏe thì gọi cho tôi nhé.” Chị Trần rón rén lui ra khỏi phòng.
Ngôn Sơ Âm nhắm mắt lại, cảm thấy hoàn toàn kiệt sức.
Cô đã xuyên không rồi nên không phải là không thể tiếp nhận việc mình xuyên không vào truyện tranh, cái thực sự làm cô suy sụp là sống ở đây mười mấy năm, bỗng dưng phát hiện hóa ra mình chỉ làm nền cho cuộc sống của người khác, đã vậy còn là vật hy sinh!
Quá hoang đường!
Nhưng bây giờ không phải là lúc so đo chuyện làm nền hay không, cô cần phải thay đổi nội dung truyện, ít nhất là phải tránh kiếp làm vật hy sinh.
Vào lúc này, cô mới phát hiện ra điều không ổn. Cô ở trong thế giới truyện tranh nhưng đã quên sạch nội dung truyện, chỉ nhớ kết thúc là nam nữ chính sẽ về với nhau, các nam phụ vây quanh nữ chính đều có hạnh phúc riêng, nhưng còn nữ phụ khốn nạn thì sao? Cô ta tiếp tục làm chuyện điên khùng? Hay rời xa quê hương? Hay còn có kết cục thê thảm hơn nữa?
Nếu Ngôn Sơ Âm nhớ ra sớm hơn, chỉ cần trước lúc nam nữ chính quen biết nhau thôi là cô đã có nhiều lựa chọn hơn rồi, còn nếu cô nhớ ra ngay từ đầu luôn thì tốt quá, lúc đó cô sẽ không thèm dính líu gì tới nam chính cả, ai mà thèm làm mối tình đầu xấu xa chứ! Mà nếu lúc nhớ ra đã lỡ dính líu tới Thẩm Gia Thụy rồi thì cũng có thể sửa đổi làm sao để hai người chia tay trong êm đẹp, tình nguyện làm một nốt ruồi son trong tim nam chính(1) chứ không phải là kẻ bạc tình. Nếu không phá hỏng được cốt truyện thì cũng có thể phá hỏng cơ hội quen biết của hai người, tóm lại, dù thế nào đều tốt hơn bây giờ.
(1) Ý Ngôn Sơ Âm là muốn trở thành là một kỷ niệm đẹp trong lòng Thẩm Gia Thụy.
Hiện tại nam nữ chính đã quen nhau, theo tin đồn là cả hai rất có cảm tình với nhau, mặc dù chưa hẹn hò nhưng Ngôn Sơ Âm cũng không thể làm gì, bây giờ nếu cô nhúng tay phá hỏng tình cảm của họ thì chính là bước lên con đường trở thành nữ phụ xấu xa.
Trong truyện tranh, bao nhiêu cách trở và khó khăn đều sẽ không gây ảnh hưởng tới tình cảm của nam nữ chính, ngược lại chúng còn là chất xúc tác, khó khăn càng chồng chất càng làm nổi bật sự vĩ đại và mạnh mẽ của tình yêu đích thực. Ai cũng có thể gánh vác trách nhiệm nặng nề này, nhưng người đó tuyệt đối không thể là Ngôn Sơ Âm.
Ngôn Sơ Âm đã biết đây là thế giới truyện tranh, mà cho dù không biết, Mộc Phỉ và Thẩm Gia Thụy yêu nhau, cô cũng không làm gì.
Nếu không quên được anh, e rằng cô đã bám với anh từ tám trăm trước rồi, trừ khi không thể chống lại cốt truyện khiến cô bỗng dưng bùng phát tình cảm, nhận ra mình không thể sống thiếu Thẩm Gia Thụy hay thậm chí là bị cốt truyện điều khiển cả suy nghĩ và hành động, chắc chắn cô sẽ không làm gì thiếu não.
Nghĩ thế, tâm trạng của Ngôn Sơ Âm khá lên nhiều, điều cô cần làm trong thời gian tới là khống chế bản thân, không được đi làm chất xúc tác cho nam nữ chính, tốt nhất là quan hệ giữa cô và Thẩm Gia Thụy không bao giờ bị phát hiện, nếu lỡ bị lộ, cô cũng phải hành động trước, hào phóng chúc mừng cho họ.
Trong truyện tranh, ai cũng bác ái, chỉ cần cô không ăn no rửng mỡ đi làm phiền họ thì họ cũng sẽ không gây rối cho cô.
Nếu không thể chống chọi lại cốt truyện thì đó là vận mệnh, trừ chấp nhận số mệnh ra, cô nghĩ nhiều cũng vô dụng.
Vì bị gián đoạn nên ra khỏi spa đã là hai giờ chiều, Ngôn Sơ Âm vội vã chạy tới đài truyền hình, trang điểm xong thì đọc lại kịch bản mà không ăn cơm. Dù chỉ là nhân vật nhỏ nhoi nhưng một khi vẫn sống dựa vào ánh đèn sân khấu, cô cũng phải liều mạng giảm cân, bữa sáng đã đủ năng lượng để cô gắng gượng tới khi ghi hình xong rồi.
Nhìn gương mặt mình trong gương, Ngôn Sơ Âm càng thêm quyết tâm tránh xa nam nữ chính. Cô rất phù hợp với hình tượng người đẹp độc lập, cuộc sống tốt đẹp từ nhỏ tới lớn, việc gì phải biến đời mình trở nên ảm đảm, làm nền cho kẻ khác?
Ngôn Sơ Âm nhoẻn môi cười, trong phút chốc cô gái trong gương bỗng trở nên rạng rỡ, ánh mắt sáng ngời. Đồng nghiệp Triệu Tử Phi đi ngang qua bàn trang điểm của cô, thuận tay đập lên vai cô: “Đẹp rồi, đừng soi gương nữa, sang phòng bên cạnh chụp ảnh với Trương Nhiên kìa. Bây giờ cậu ấy đang là cỗ máy hút fans, đừng trách anh đây không nhắc cô mày nhé!”
Mặc dù Ngôn Sơ Âm chỉ đáp cho có lệ nhưng chị Trần vẫn cực kỳ hăng hái nói đến các tin tức của Thẩm Gia Thụy.
“Tôi nghe người ta nói gần đây Mộc Phỉ rất thân thiết với Thẩm Gia Thụy, là cái cô diễn viên mới nổi với vai mối tình đầu quốc dân ấy.”
“Mộc Phỉ?” Ngôn Sơ Âm ngạc nhiên.
Cô có ấn tượng rất mạnh với cô diễn viên mới Mộc Phỉ này. Dạo trước cô ấy trở nên nổi tiếng nhờ một bộ phim thanh xuân, tuy chỉ đóng nữ thứ nhưng lại trở thành nữ thần mối tình đầu trong lòng vô số chàng trai.
Lúc Ngôn Sơ Âm đi xem phim đó, bộ phim còn chưa hot, mặc dù phim thanh xuân ít thu hút khán giả nhưng cô thấy cô bé diễn viên mới rất có tố chất, dễ khiến người ta ấn tượng sâu sắc, xem ra cô ấy sẽ tiến rất xa trong sự nghiệp diễn xuất.
Sau này đúng như cô nghĩ, chỉ một bộ phim điện ảnh thanh xuân kinh phí thấp nhưng lại cực kỳ thu hút khán giả đến rạp, trên mạng ngùn ngụt lời khen ngợi, doanh thu cao ngất ngưỡng, nhờ đó mà giá trị thương mại của các diễn viên chính cũng tăng đáng kể.
Ngôn Sơ Âm dự đoán dựa vào vận may và thực lực, đồng thời nếu được ekip hỗ trợ tốt, chỉ cần vài năm, Mộc Phỉ có thể trở thành tiểu hoa đán; nhưng cô không ngờ Mộc Phỉ lại may mắn hơn những gì cô nghĩ, cô ấy dính líu đến Thẩm Gia Thụy, bất kể là thật hay giả thì sau này cũng sẽ được chú ý, hơn nữa bạn gái tin đồn của Thẩm Gia Thụy rất nhiều, fans của anh sẽ không quá phản cảm với cô ấy.
Mà nói đi cũng phải nói lại, Mộc Phỉ chỉ là diễn viên mới lại được tiếp xúc với Thẩm Gia Thụy, chứng tỏ là có hợp tác gì đó.
Có điều sao Ngôn Sơ Âm cứ cảm thấy hai cái tên Mộc Phỉ và Thẩm Gia Thụy đứng cạnh nhau cứ quen quen thế nào ấy nhỉ? Rõ ràng là cô chưa từng nghe chuyện về hai người họ bao giờ mà?
“Nghe nói Thẩm Gia Thụy chuẩn bị tung MV mới, Mộc Phỉ đóng MV đó đấy.” Chị Trần thấy Ngôn Sơ Âm trở nên hứng thú thì có cảm giác rất thành tựu, tuy đang ở không gian riêng tư mà chị còn cố tình hạ thấp giọng, tạo cảm giác thần bí, “Chuyện này còn chưa được công bố đâu. Bạn thân của tôi quen rất nhiều thợ trang điểm cho nghệ sĩ, trong đó có một người làm trong công ty quản lý của Thẩm Gia Thụy, cô ấy nói trong quá trình quay MV, có vẻ như Thẩm Gia Thụy và Mộc Phỉ khá là có cảm tình với nhau, sau này họ còn đi tuyên truyền chung nữa, có nhiều khả năng sẽ tiến tới với nhau lắm.”
Nói tới đó, chị Trần cảm thán, “Nếu tin này mà bị tuôn ra thì chắc trên mạng nổ tung luôn mất. Nếu biết sớm Thẩm Gia Thụy thích mẫu giai nhân thanh tú, tôi đã tìm cơ hội xông lên rồi.”
Ngôn Sơ Âm đang cau mày nhớ lại vài chuyện, nghe chị Trần nói thế thì phì cười, “Anh ta có một đống bạn gái tin đồn, cô không sợ phiền phức à?”
“Sợ gì chứ?” Chị Trần tỏ ra rất can đảm, “Thẩm Gia Thụy là cực phẩm dân gian, tôi không giữ cả đời được, nhưng đã từng có trong tay cũng không uổng phí kiếp này.”
Ngôn Sơ Âm bật cười. Cười xong, trong đầu chợt hiện lên giai nhân thanh tú Mộc Phỉ, sau đó cô bỗng nhớ ra một chuyện.
Mộc Phỉ và Thẩm Gia Thụy là nhân vật chính trong bộ truyện tranh “Bí mật của siêu sao” mà cô đã đọc vào kiếp trước!
Đầu Ngôn Sơ Âm như nổ tung, mặt trắng bệch.
Vì quá lâu nên Ngôn Sơ Âm không nhớ rõ nội dung, cô chỉ nhớ mang máng là bộ truyện nói về giới giải trí, nữ chính có diễn xuất tuyệt vời, đánh cắp trái tim của vô số nam thần, cuối cùng thành đôi với siêu sao nổi tiếng nhất.
Bộ truyện tranh đó cực kỳ nổi tiếng, Ngôn Sơ Âm và bạn học thảo luận rất nhiều về cái kết, tất cả đều đồng ý rằng tác giả là người quá bảo thủ, trong truyện có vô số mỹ nam, bà tác giả cho cái kết 1V1 là hết sức phí phạm.
Cô sống ở thế giới này mười mấy năm, hóa ra không phải là nữ chính xuyên không mà chỉ là nhân vật phụ trong bộ truyện tranh?
Không, cô còn không được coi là là nhân vật phụ nữa!
Đứng trước nguy hiểm, theo bản năng, Ngôn Sơ Âm cố nhớ lại nội dung truyện.
Hầu hết trong các truyện tranh giành cho thiếu nữ, sự nghiệp chỉ là phụ, tình yêu mới là chính nên gần như các nhân vật đều là người tốt, ở đó là một thế giới chân thiện mỹ, chỉ có kẻ không có mắt đi giành nam chính với nữ chính mới là nhân vật phản diện, mà trong “Bí mật của siêu sao”, mối tình đầu của nam chính chính là nhân vật phản diện. Ban đầu, vì hư vinh mà cô ta bỏ rơi nam chính, đến khi nam chính trở thành siêu sao, bối cảnh gia đình được tiết lộ, mối tình đầu xấu xa mới nhận ra nam chính là tình yêu đích thực của cô ta, vậy nên cô ta đã quay lại van nài tái hợp, nhưng lúc đó nam chính đã quen biết nữ chính, mặc dù tình cảm còn chưa sâu đậm nhưng anh không thể phụ cô ấy.
Qua thời gian, sự lương thiện của nữ chính đã làm nam chính nhận ra mối tình đầu của anh là kẻ dối trá. Sau đó trong quá trình cầu xin nam chính quay lại với mình, cô nàng mối tình đầu liên tục bị xấu mặt, cuối cùng trở thành trò cười cho nhân dân cả nước.
…
Thấy sắc mặt khách hàng đột nhiên tái nhợt, chị Trần hoảng hốt, vội vã dừng tay lại, nhẹ nhàng hỏi thăm: “Cô Ngôn, cô khó chịu ở đâu hả?”
Ngôn Sơ Âm lấy lại tinh thần, nhắm mắt điều chỉnh hô hấp, nói nhỏ: “Xin lỗi, cô ra ngoài trước nhé, tôi cần nghỉ ngơi mấy phút.”
“Vâng, tôi đi pha cho cô ly trà nhé, nếu cô Ngôn thấy khó chịu quá thì tôi có thể đưa cô đi bệnh viện.” Dịch vụ ở spa thực sự rất tốt.
“Không cần đâu, tôi nghỉ ngơi một lát là ổn thôi.”
“Vậy được rồi, khi nào cô khỏe thì gọi cho tôi nhé.” Chị Trần rón rén lui ra khỏi phòng.
Ngôn Sơ Âm nhắm mắt lại, cảm thấy hoàn toàn kiệt sức.
Cô đã xuyên không rồi nên không phải là không thể tiếp nhận việc mình xuyên không vào truyện tranh, cái thực sự làm cô suy sụp là sống ở đây mười mấy năm, bỗng dưng phát hiện hóa ra mình chỉ làm nền cho cuộc sống của người khác, đã vậy còn là vật hy sinh!
Quá hoang đường!
Nhưng bây giờ không phải là lúc so đo chuyện làm nền hay không, cô cần phải thay đổi nội dung truyện, ít nhất là phải tránh kiếp làm vật hy sinh.
Vào lúc này, cô mới phát hiện ra điều không ổn. Cô ở trong thế giới truyện tranh nhưng đã quên sạch nội dung truyện, chỉ nhớ kết thúc là nam nữ chính sẽ về với nhau, các nam phụ vây quanh nữ chính đều có hạnh phúc riêng, nhưng còn nữ phụ khốn nạn thì sao? Cô ta tiếp tục làm chuyện điên khùng? Hay rời xa quê hương? Hay còn có kết cục thê thảm hơn nữa?
Nếu Ngôn Sơ Âm nhớ ra sớm hơn, chỉ cần trước lúc nam nữ chính quen biết nhau thôi là cô đã có nhiều lựa chọn hơn rồi, còn nếu cô nhớ ra ngay từ đầu luôn thì tốt quá, lúc đó cô sẽ không thèm dính líu gì tới nam chính cả, ai mà thèm làm mối tình đầu xấu xa chứ! Mà nếu lúc nhớ ra đã lỡ dính líu tới Thẩm Gia Thụy rồi thì cũng có thể sửa đổi làm sao để hai người chia tay trong êm đẹp, tình nguyện làm một nốt ruồi son trong tim nam chính(1) chứ không phải là kẻ bạc tình. Nếu không phá hỏng được cốt truyện thì cũng có thể phá hỏng cơ hội quen biết của hai người, tóm lại, dù thế nào đều tốt hơn bây giờ.
(1) Ý Ngôn Sơ Âm là muốn trở thành là một kỷ niệm đẹp trong lòng Thẩm Gia Thụy.
Hiện tại nam nữ chính đã quen nhau, theo tin đồn là cả hai rất có cảm tình với nhau, mặc dù chưa hẹn hò nhưng Ngôn Sơ Âm cũng không thể làm gì, bây giờ nếu cô nhúng tay phá hỏng tình cảm của họ thì chính là bước lên con đường trở thành nữ phụ xấu xa.
Trong truyện tranh, bao nhiêu cách trở và khó khăn đều sẽ không gây ảnh hưởng tới tình cảm của nam nữ chính, ngược lại chúng còn là chất xúc tác, khó khăn càng chồng chất càng làm nổi bật sự vĩ đại và mạnh mẽ của tình yêu đích thực. Ai cũng có thể gánh vác trách nhiệm nặng nề này, nhưng người đó tuyệt đối không thể là Ngôn Sơ Âm.
Ngôn Sơ Âm đã biết đây là thế giới truyện tranh, mà cho dù không biết, Mộc Phỉ và Thẩm Gia Thụy yêu nhau, cô cũng không làm gì.
Nếu không quên được anh, e rằng cô đã bám với anh từ tám trăm trước rồi, trừ khi không thể chống lại cốt truyện khiến cô bỗng dưng bùng phát tình cảm, nhận ra mình không thể sống thiếu Thẩm Gia Thụy hay thậm chí là bị cốt truyện điều khiển cả suy nghĩ và hành động, chắc chắn cô sẽ không làm gì thiếu não.
Nghĩ thế, tâm trạng của Ngôn Sơ Âm khá lên nhiều, điều cô cần làm trong thời gian tới là khống chế bản thân, không được đi làm chất xúc tác cho nam nữ chính, tốt nhất là quan hệ giữa cô và Thẩm Gia Thụy không bao giờ bị phát hiện, nếu lỡ bị lộ, cô cũng phải hành động trước, hào phóng chúc mừng cho họ.
Trong truyện tranh, ai cũng bác ái, chỉ cần cô không ăn no rửng mỡ đi làm phiền họ thì họ cũng sẽ không gây rối cho cô.
Nếu không thể chống chọi lại cốt truyện thì đó là vận mệnh, trừ chấp nhận số mệnh ra, cô nghĩ nhiều cũng vô dụng.
Vì bị gián đoạn nên ra khỏi spa đã là hai giờ chiều, Ngôn Sơ Âm vội vã chạy tới đài truyền hình, trang điểm xong thì đọc lại kịch bản mà không ăn cơm. Dù chỉ là nhân vật nhỏ nhoi nhưng một khi vẫn sống dựa vào ánh đèn sân khấu, cô cũng phải liều mạng giảm cân, bữa sáng đã đủ năng lượng để cô gắng gượng tới khi ghi hình xong rồi.
Nhìn gương mặt mình trong gương, Ngôn Sơ Âm càng thêm quyết tâm tránh xa nam nữ chính. Cô rất phù hợp với hình tượng người đẹp độc lập, cuộc sống tốt đẹp từ nhỏ tới lớn, việc gì phải biến đời mình trở nên ảm đảm, làm nền cho kẻ khác?
Ngôn Sơ Âm nhoẻn môi cười, trong phút chốc cô gái trong gương bỗng trở nên rạng rỡ, ánh mắt sáng ngời. Đồng nghiệp Triệu Tử Phi đi ngang qua bàn trang điểm của cô, thuận tay đập lên vai cô: “Đẹp rồi, đừng soi gương nữa, sang phòng bên cạnh chụp ảnh với Trương Nhiên kìa. Bây giờ cậu ấy đang là cỗ máy hút fans, đừng trách anh đây không nhắc cô mày nhé!”
/100
|