Cũng không biết xuất phát từ vấn đề gì mà từ khi ra mắt đến nay, Tiểu Tịnh Trần dường như chưa hề có diễn một vai diễn chính nào. Nhớ đến nhân vật đầu tiên Bách Lí Dao, sau đó lại đến xà yêu Sắc Lệnh, và cả đại sư Huyền Không đang nổi tiếng vô cùng dạo gần đây, mỗi một nhân vật đều là vai phụ, nhưng đều được cô bé diễn đến mức đặc sắc hơn cả vai chính.
Đương nhiên, với danh tiếng và độ yêu thích của khán giả đối với cô bé hiện nay, những kịch bản muốn mời cô bé tham diễn đều là vai chính. Thế nhưng, đoàn cố vấn lại cứ chọn vai phụ. Hết cách mà, đạo diễn của bộ phim này thực sự quá lớn mạnh, diễn nhân vật phụ trong phim của ông còn có ích hơn diễn mười nhân vật chính trong các bộ phim khác.
Spielberg Roth, là người sáng lập của phim khoa học viễn tưởng, được vinh danh là đạo diễn vĩ đại nhất thế giới, không ai sánh bằng. Đến bây giờ ông là người duy nhất giành được giải thưởng thành tựu điện ảnh lớn nhất ở Aurostia, và là nhân vật cấp Thái Sơn, Bắc Đẩu của liên hoan phim lần này. Bởi vì tuổi tác đã lớn, ông đã sớm ở trong trạng thái nửa nghỉ ngơi. Vài năm gần đây không hề có tác phẩm xuất thế, ông vẫn luôn chờ để quay một bộ phim cuối cùng trong sự nghiệp điện ảnh của mình.
“Ngân Hà đế quốc!”
Theo những gì bản thân ông đã nói, “Ngân Hà đế quốc” sẽ là một bộ phim khoa học viễn tưởng hội tụ tất cả những tinh hoa suốt sự nghiệp phim ảnh mà ông đúc kết được. Từ khâu viết kịch bản đến tuyển chọn diễn viên, bố trí tổ chức đã mất đến cả quãng thời gian dài ba năm. Bất kể là yếu tố con người hay vật chất, ông đều yêu cầu phải tốt nhất, hoàn mỹ nhất. Vì một diễn viên thích hợp, ông thậm chí còn đồng ý và kiên quyết chuyển thời gian khởi quay lùi lại hơn nửa năm, chỉ để đợi một nhân vật phụ có thời gian trống tham dự.
Đương nhiên, trong phim điện ảnh của Spielberg Roth, dù cho chỉ là vai phụ, thì cũng sẽ do những nhân vật có tiếng và thực lực đảm nhiệm.
Trước tiền đề đó, vậy mà lại có thể nhận được lời mời của “Ngân Hà đế quốc”, chỉ cần nghĩ cũng có thể biết Ngải Mỹ và nhóm người còn lại vui vẻ đến mức nào.
Kể ra thì đây cũng là con đường số mệnh của Tiểu Tịnh Trần. Thực tế, bộ phim điện ảnh này đáng lẽ đã bắt đầu khởi quay từ hơn nửa năm trước. Thế nhưng vì lý do trong đoàn có một diễn viên diễn vai phụ nảy sinh mâu thuẫn với công ty quản lý, công ty quản lý cố ý cho anh ta kịch bản một bộ phim khác và chèn ngay lên thời gian quay “Ngân Hà đế quốc” của anh ta. Vốn cho rằng đạo diễn Spielberg Roth có danh tiếng và tên tuổi như vậy, một khi tức lên sẽ chắc chắn đổi luôn vai diễn này. Thế nhưng nào ngờ, người ta đã là Thái Sơn thì cũng có khí phách của Thái Sơn, đạo diễn nhất quyết cứ thế lui lại thời gian quay phim kéo dài đến nửa năm sau. Chỉ vì ông Spielberg Roth cảm nhận được ngoài diễn viên này ra không có ai thích hợp với vai diễn hơn nữa.
Vậy là, diễn viên đó đã rất cảm kích mà trực tiếp đem công ty quản lý kiện ra tòa án, yêu cầu hủy hợp đồng. Mãi đến gần đây, phán quyết của tòa án mới được đưa ra. Mặc dù phải bồi thường một khoản tiền vi phạm hợp đồng không hề nhỏ, nhưng diễn viên này chung quy cũng được tự do, có một khoảng thời gian rộng rãi để cống hiến cho “Ngân Hà đế quốc“. Hơn thế nữa, nghe nói vì cảm kích trước ơn tri ngộ của đạo diễn Spielberg Roth mà tiền cát-xê anh ta cũng không lấy một đồng nào.
Chuyện này nhất thời được lan truyền như một giai thoại.
Đã rời xa chủ đề quá rồi. Điều phía trên có nghĩa là, đạo diễn phim “Ngân Hà đế quốc” sau nửa năm lui ngày khởi quay đã ngắm trúng cô gái nhỏ phương Đông, không chút danh tiếng trên làng điện ảnh quốc tế, còn nguyên nhân trong đó thì thực sự có hơi mang tính kịch bản một chút.
Sắp đến thời điểm “Ngân Hà đế quốc” khởi quay, toàn bộ các diễn viên cơ bản đã vào đúng vị trí của mình. Thế nhưng, trong đó có một diễn viên đóng vai nữ phụ gặp phải tai nạn giao thông nghiêm trọng trên quãng đường di chuyển đến trường quay. Mặc dù tính mạng đã cứu được, nhưng nghe nói nửa nửa đời còn lại của cô ấy sẽ phải trải qua trên giường bệnh, cho dù đạo diễn Spielberg Roth vui lòng chờ đợi đi chăng nữa cũng vô dụng. Vì vậy trong lúc không biết làm sao, đạo diễn chỉ có thể lại tuyển chọn diễn viên mới để thay thế. Tuy nhiên, diễn viên thích hợp với vai diễn đâu có dễ tìm như vậy, nếu không thì, ông cũng sẽ không vì một diễn viên diễn vai phụ mà kiên quyết hoãn quay phim đến cả nửa năm.
Sau đó, người đồ đệ thích đào hố nào đó, vì toàn tâm toàn ý muốn giúp sư phụ ngốc ngếch nhà mình trở thành nhân vật vĩ đại trong làng điện ảnh quốc tế mà lắc lư cái mông đi cắt nối, biên tập các vai diễn Tiểu Tịnh Trần đã từng góp mặt, rồi đưa cho đạo diễn Spielberg Roth. Spielberg Roth xem xong, ngay tức khắc liền vỗ bàn quyết định chọn cô bé. Hơn nữa còn nghe nói, đồng chí đạo diễn khi đó đã để lại một lời đánh giá cao cho cô gái phương Đông nhỏ bé này: “Vai diễn này, nhân vật này, tồn tại chính là vì cô ấy.”
Thông thường mà nói, để tán thưởng một người diễn rất tốt, người ta sẽ nói là: “Cô/anh XXX sinh ra chính là để diễn nhân vật này.” Đến chỗ của ông Spielberg Roth thì lại hoàn toàn đổi ngược lại. Từ đó nghĩ là có thể biết được, ông đã hài lòng như thế nào đối với Tiểu Tịnh Trần.
Lời mời tham dự một bộ điện ảnh đại danh tác thế này, thực sự không có một lý do nào để từ chối. Vì vậy, ngay lúc đó, Lăng Phi đã liên hệ luôn với đoàn làm phim chuyên dụng của đạo diễn Spielberg Roth, xác định Tiểu Tịnh Trần sẽ nhận vai diễn này, sau đó chuẩn bị các thủ tục và công việc để chuẩn bị ra nước ngoài quay phim.
Loại hành vi tiền trảm hậu tấu, làm trước báo sau này của mình, không chút bất ngờ nào khiến cả nhóm người liền nhận lấy một trận đánh túi bụi từ Cha Ngốc.
Chân trước vừa mới có người lấy một tờ thiếp mời muốn lừa Tiểu Tịnh Trần ra nước ngoài, chân sau đã có sáu tên đần độn muốn bán người tiện thể còn giúp đối phương tính tiền luôn. Cha Ngốc tức đến mức lật bàn ngay tại chỗ. Thế nhưng dù sao cũng đã nhận lời mời của người ta rồi, không thể lỡ hẹn, nếu không tuyệt đối sẽ ảnh hưởng rất lớn đến danh dự của Tiểu Tịnh Trần. Cô bé lại mới vừa lộ diện sau chương trình “Nói thật hay mạo hiểm”, được coi là nghệ sĩ “thành thật nhất“. Ngay trong lúc này, tin tức vi phạm hợp đồng nổ ra, chắc chắn sẽ trở thành bê bối lớn nhất trong năm nay.
Bạch Hi Cảnh không để tâm đến tai tiếng, nhưng anh không thể hủy hoại danh tiếng của con gái nhà mình.
Bạch Hi Cảnh nhịn cơn tức lại, từng chút một đè gân xanh đang nhảy loạn trên trán xuống, lạnh lùng quét qua đoàn cố vấn đang tim gan loạn tùng phèo một cái, cắn răng nói: “Sáng sớm ngày mai đến đón Tịnh Trần ra sân bay… Nhớ kỹ, nếu còn có lần sau, tôi sẽ khiến mấy người vĩnh viễn không gặp được con bé.”
Năm vị tuấn nam mỹ nữ vội vội vàng vàng gật đầu như giã tỏi. Hết cách rồi, Bạch Hi Cảnh mặc dù có tiếng xấu ở bên ngoài, nhưng đối xử với bạn bè của con gái, anh trước nay vẫn luôn rất khoan dung. Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy Bạch Hi Cảnh nổi cơn tam bành lớn đến mức này. Có một khoảnh khắc nào đó, bọn họ thật sự cho rằng bản thân mình không thể nhìn thấy mặt trời của ngày hôm sau nữa rồi.
Bước ra khỏi cửa lớn nhà họ Bạch, Lăng Phi, Tiền Đa Đa và Thượng Quan Triết vẫn còn chưa hết kinh hãi mà liếc mắt nhìn nhau, âm thầm nắm chặt bàn tay, trong lòng cảm thấy may mắn. May quá, may quá, bọn họ vẫn luôn nhịn, không có gan ra tay với em gái, nếu không đụng phải vị cha vợ đại nhân khiến người khác thấy khủng bố thế này, chỉ nghĩ thôi cũng lạnh cả người.
Thiên hạ nơi nào không có cỏ thơm chứ, hà tất phải đơn phương một đóa hoa mẫu đơn. Mẫu đơn dù có sắc nước hương trời, nhưng người chăm hoa quá đáng sợ rồi!
Đến lúc này, ba chàng trai dứt khoát bỏ ngay tâm tư bé nhỏ của mình với em gái, chăm chỉ thành thật, toàn tâm toàn ý, tận tụy với công việc mà đảm nhận trọng trách đoàn cố vấn của bản thân.
Chỉ là đoàn cố vấn mà thôi!!
Trong gian phòng, Bạch Hi Cảnh nện một quyền thật mạnh lên bàn, làm cho chiếc bàn gỗ lim rắn chắc bị đập thành một cái lỗ thủng to. Đại Sơn kinh hồn bạt vía nhìn về phía Bạch Hi Cảnh cả người đang quấn đầy những luồng khí đen kia, khó khăn nghẹn một ngụm nước miếng, nói: “Đại… đại ca, anh thật sự đồng ý cho Đại tiểu thư ra nước ngoài?”
Khuôn mặt Bạch Hi Cảnh bao phủ đầy sương trắng, ánh mắt lạnh lẽo đến cực hạn, khóe miệng lại chầm chậm nhếch lên, phát ra một tiếng cười nhẹ giống như sứ giả câu hồn, nói: “Được, được lắm, thế mà lại muốn sử dụng đến chiêu này. Tôi thế mà xem nhẹ anh, vậy mà dám chẳng kiêng nể gì đâm cho ảnh hậu đang nổi trở thành kẻ liệt nửa người. Còn lợi dụng Spielberg Roth và kẻ đần độn Lục Vân đó, cùng với sáu tên ngốc của công ty Vô Tà. Được lắm, Duyên Si, tôi thế mà lại xem nhẹ anh rồi.”
“Đại ca, hay là chúng ta không cho Đại tiểu thư đi nữa?” Tiểu Sơn nhìn về Đại Sơn không có chút triển vọng một cái, cực kỳ lạnh lùng nói ra ý kiến của mình.
Bạch Hi Cảnh cũng đã khôi phục trở lại, anh đẩy nhẹ mắt kính lên, để lộ ra một nụ cười chói lọi tỏa nắng, nói: “Đi, tại sao không đi? Tiểu Tịnh Trần đã thích làm diễn viên, tôi tự nhiên không thể ngăn cản con đường của con bé, còn về những thứ phiền phức có cũng được mà không có cũng chẳng sao kia… Coi người làm cha này chết rồi hả!”
“Ừng ực!” Nhìn thấy nụ cười xán lạn như ảo giác của Bạch Hi Cảnh, đến cả Tiểu Sơn cũng không nhịn được mà nuốt nước miếng một cái, lặng lẽ lui về phía sau một bước, lông tơ khắp người dựng đứng cả lên, một luồng không khí lạnh lẽo men theo xương sống bò lên phía sau gáy của anh ta.
Xong đời rồi! Đại ca đã thật sự nổi giận rồi!
Có lẽ lúc mới bắt đầu, Tiểu Tịnh Trần đóng phim ảnh chỉ là do vận may vừa đến, bởi vì không biết cách từ chối, bởi vì không sao cả. Thế nhưng, khi xem lại vài bộ phim truyền hình hay điện ảnh mà cô bé diễn, Bạch Hi Cảnh có thể khẳng định, Tiểu Tịnh Trần đã thật sự thích đóng phim. Nếu không, với hình thức tư duy chỉ có một đường thẳng và cả bộ não đến tám trăm năm mà cũng không chịu vận động thì không thể nào thể hiện vai diễn một cách hoàn hảo như thế được. Đương nhiên, trong đó cũng có không ít lối diễn xuất theo bản năng vốn có. Nhưng nếu có thể kết hợp một cách hoàn mỹ giữa bản năng và diễn biến của kịch bản như này, ai dám nói cô bé đã không động não, đã không tâm huyết chứ.
Vì vậy, chỉ cần con gái yêu thích, người làm cha như anh tuyệt đối sẽ giơ hai tay hai chân lên tán thành. Kẻ nào dám chắn đường, gặp thần thì giết thần, gặp Phật thì giết Phật.
… Không thể không nói, Cha Ngốc à, thuộc tính cuồng con gái của anh thật sự đã là căn bệnh đến giai đoạn cuối, hết thuốc chữa thật rồi.
Vậy là vừa sáng sớm ngày hôm sau, đoàn cố vấn gồm sáu người đều đúng giờ đúng chỗ tập trung trước nhà họ Bạch, chờ đợi Tiểu Tịnh Trần giá lâm.
Không để bọn họ phải chờ lâu, Tiểu Tịnh Trần đã từ trên tầng đi xuống, phía sau cô bé là Đại Sơn, Tiểu Sơn đang xách túi lớn, túi nhỏ và cả bảo mẫu vạn năng tiểu sư điệt, và cả vệ sĩ thân cận… Hả? Người vệ sĩ này sao nhìn quen quá đi thôi!
Sáu quả trứng ngốc chớp rồi lại chớp hai mắt của mình, tập thể cùng nhau đờ ra!
Ông chú Bạch Hi Cảnh, chú cho rằng không khoác lên mình bộ quần áo trắng là chúng tôi không nhận ra chú sao hả?
Chỉ số thông minh của chúng tôi đến cùng thì trong mắt chú thấp đến thế sao?
Mặc một chiếc áo len màu xanh da trời và chiếc quần thoải mái màu trắng, Bạch Hi Cảnh đẩy nhẹ mắt kính lên, có vẻ tốt tính mà cười nói: “Có vấn đề?”
Sáu tên ngốc bỗng nhiên giật mình mà phản ứng lại, vội vội vàng vàng lắc đầu như trống lắc. Động tác đồng đều như thế, ngay cả quân nhân chuyên nghiệp cũng phải than thở chào thua.
Sắc mặt Bạch Hi Cảnh bỗng chốc trở nên lạnh lùng, khôi phục lại trạng thái của ngày thường, ra lệnh: “Lên xe.”
Sáu tên ngốc lập tức trèo lên chiếc xe Van, Tiểu Tịnh Trần cũng chui vào trong. Bạch Hi Cảnh và tiểu sư điệt một người bên phải, một người bên trái. Tiểu Sơn lái xe, Đại Sơn ngồi ở trên ghế phụ bên cạnh ghế lái. Sáu tên ngốc ngồi thẳng lưng, cả mặt đều là vẻ nghiêm túc, chăm chú, thành thật. Bạch Hi Cảnh quét qua, ném một cái nhìn lạnh lẽo cho bọn họ, nói: “Nhớ kỹ, tôi là vệ sĩ của diễn viên nhà các cô cậu. Bất kể là ai hỏi, đều không được phép nói tên của tôi ra, nếu không thì...”
Không cần nói nốt lời ở phía sau, sáu tên ngốc đảm bảo, đánh chết họ cũng không nói, đánh không chết càng không nói.
Bạch Hi Cảnh tỏ vẻ bản thân rất hài lòng.
Nếu đã biết được Duyên Si nhìn chằm chằm vào mục tiêu Tiểu Tịnh Trần, Bạch Hi Cảnh tất nhiên sẽ không ngồi bàng quan không nhúng tay, càng không ngồi chờ chết. Mặc dù năm đó có ước hẹn, Duyên Si không thể bước chân vào Hoa Hạ dù chỉ một bước, nhưng nói thật, Bạch Hi Cảnh không có chút tin tưởng nào với các sư huynh, sư đệ đồng lứa có tên hàng chữ Duyên của mình. Trước đó đã có đồ khốn kiếp lấy súng chĩa thẳng vào con gái anh, khó có thể đảm bảo sau này sẽ không có tên nào to gan hơn xuất hiện.
Hiện nay, Tiểu Tịnh Trần là nhân vật của công chúng, không thể nào vĩnh viễn núp mình dưới đôi cánh của anh được. Nếu đã như vậy thì dứt khoát phản kích ngay trước mặt, đồng loạt đập chết hết những tên khốn nạn dám mơ ước con gái bảo bối nhà anh. Bạch Hi Cảnh nắm chặt tay, quyết tâm!
Đương nhiên, với danh tiếng và độ yêu thích của khán giả đối với cô bé hiện nay, những kịch bản muốn mời cô bé tham diễn đều là vai chính. Thế nhưng, đoàn cố vấn lại cứ chọn vai phụ. Hết cách mà, đạo diễn của bộ phim này thực sự quá lớn mạnh, diễn nhân vật phụ trong phim của ông còn có ích hơn diễn mười nhân vật chính trong các bộ phim khác.
Spielberg Roth, là người sáng lập của phim khoa học viễn tưởng, được vinh danh là đạo diễn vĩ đại nhất thế giới, không ai sánh bằng. Đến bây giờ ông là người duy nhất giành được giải thưởng thành tựu điện ảnh lớn nhất ở Aurostia, và là nhân vật cấp Thái Sơn, Bắc Đẩu của liên hoan phim lần này. Bởi vì tuổi tác đã lớn, ông đã sớm ở trong trạng thái nửa nghỉ ngơi. Vài năm gần đây không hề có tác phẩm xuất thế, ông vẫn luôn chờ để quay một bộ phim cuối cùng trong sự nghiệp điện ảnh của mình.
“Ngân Hà đế quốc!”
Theo những gì bản thân ông đã nói, “Ngân Hà đế quốc” sẽ là một bộ phim khoa học viễn tưởng hội tụ tất cả những tinh hoa suốt sự nghiệp phim ảnh mà ông đúc kết được. Từ khâu viết kịch bản đến tuyển chọn diễn viên, bố trí tổ chức đã mất đến cả quãng thời gian dài ba năm. Bất kể là yếu tố con người hay vật chất, ông đều yêu cầu phải tốt nhất, hoàn mỹ nhất. Vì một diễn viên thích hợp, ông thậm chí còn đồng ý và kiên quyết chuyển thời gian khởi quay lùi lại hơn nửa năm, chỉ để đợi một nhân vật phụ có thời gian trống tham dự.
Đương nhiên, trong phim điện ảnh của Spielberg Roth, dù cho chỉ là vai phụ, thì cũng sẽ do những nhân vật có tiếng và thực lực đảm nhiệm.
Trước tiền đề đó, vậy mà lại có thể nhận được lời mời của “Ngân Hà đế quốc”, chỉ cần nghĩ cũng có thể biết Ngải Mỹ và nhóm người còn lại vui vẻ đến mức nào.
Kể ra thì đây cũng là con đường số mệnh của Tiểu Tịnh Trần. Thực tế, bộ phim điện ảnh này đáng lẽ đã bắt đầu khởi quay từ hơn nửa năm trước. Thế nhưng vì lý do trong đoàn có một diễn viên diễn vai phụ nảy sinh mâu thuẫn với công ty quản lý, công ty quản lý cố ý cho anh ta kịch bản một bộ phim khác và chèn ngay lên thời gian quay “Ngân Hà đế quốc” của anh ta. Vốn cho rằng đạo diễn Spielberg Roth có danh tiếng và tên tuổi như vậy, một khi tức lên sẽ chắc chắn đổi luôn vai diễn này. Thế nhưng nào ngờ, người ta đã là Thái Sơn thì cũng có khí phách của Thái Sơn, đạo diễn nhất quyết cứ thế lui lại thời gian quay phim kéo dài đến nửa năm sau. Chỉ vì ông Spielberg Roth cảm nhận được ngoài diễn viên này ra không có ai thích hợp với vai diễn hơn nữa.
Vậy là, diễn viên đó đã rất cảm kích mà trực tiếp đem công ty quản lý kiện ra tòa án, yêu cầu hủy hợp đồng. Mãi đến gần đây, phán quyết của tòa án mới được đưa ra. Mặc dù phải bồi thường một khoản tiền vi phạm hợp đồng không hề nhỏ, nhưng diễn viên này chung quy cũng được tự do, có một khoảng thời gian rộng rãi để cống hiến cho “Ngân Hà đế quốc“. Hơn thế nữa, nghe nói vì cảm kích trước ơn tri ngộ của đạo diễn Spielberg Roth mà tiền cát-xê anh ta cũng không lấy một đồng nào.
Chuyện này nhất thời được lan truyền như một giai thoại.
Đã rời xa chủ đề quá rồi. Điều phía trên có nghĩa là, đạo diễn phim “Ngân Hà đế quốc” sau nửa năm lui ngày khởi quay đã ngắm trúng cô gái nhỏ phương Đông, không chút danh tiếng trên làng điện ảnh quốc tế, còn nguyên nhân trong đó thì thực sự có hơi mang tính kịch bản một chút.
Sắp đến thời điểm “Ngân Hà đế quốc” khởi quay, toàn bộ các diễn viên cơ bản đã vào đúng vị trí của mình. Thế nhưng, trong đó có một diễn viên đóng vai nữ phụ gặp phải tai nạn giao thông nghiêm trọng trên quãng đường di chuyển đến trường quay. Mặc dù tính mạng đã cứu được, nhưng nghe nói nửa nửa đời còn lại của cô ấy sẽ phải trải qua trên giường bệnh, cho dù đạo diễn Spielberg Roth vui lòng chờ đợi đi chăng nữa cũng vô dụng. Vì vậy trong lúc không biết làm sao, đạo diễn chỉ có thể lại tuyển chọn diễn viên mới để thay thế. Tuy nhiên, diễn viên thích hợp với vai diễn đâu có dễ tìm như vậy, nếu không thì, ông cũng sẽ không vì một diễn viên diễn vai phụ mà kiên quyết hoãn quay phim đến cả nửa năm.
Sau đó, người đồ đệ thích đào hố nào đó, vì toàn tâm toàn ý muốn giúp sư phụ ngốc ngếch nhà mình trở thành nhân vật vĩ đại trong làng điện ảnh quốc tế mà lắc lư cái mông đi cắt nối, biên tập các vai diễn Tiểu Tịnh Trần đã từng góp mặt, rồi đưa cho đạo diễn Spielberg Roth. Spielberg Roth xem xong, ngay tức khắc liền vỗ bàn quyết định chọn cô bé. Hơn nữa còn nghe nói, đồng chí đạo diễn khi đó đã để lại một lời đánh giá cao cho cô gái phương Đông nhỏ bé này: “Vai diễn này, nhân vật này, tồn tại chính là vì cô ấy.”
Thông thường mà nói, để tán thưởng một người diễn rất tốt, người ta sẽ nói là: “Cô/anh XXX sinh ra chính là để diễn nhân vật này.” Đến chỗ của ông Spielberg Roth thì lại hoàn toàn đổi ngược lại. Từ đó nghĩ là có thể biết được, ông đã hài lòng như thế nào đối với Tiểu Tịnh Trần.
Lời mời tham dự một bộ điện ảnh đại danh tác thế này, thực sự không có một lý do nào để từ chối. Vì vậy, ngay lúc đó, Lăng Phi đã liên hệ luôn với đoàn làm phim chuyên dụng của đạo diễn Spielberg Roth, xác định Tiểu Tịnh Trần sẽ nhận vai diễn này, sau đó chuẩn bị các thủ tục và công việc để chuẩn bị ra nước ngoài quay phim.
Loại hành vi tiền trảm hậu tấu, làm trước báo sau này của mình, không chút bất ngờ nào khiến cả nhóm người liền nhận lấy một trận đánh túi bụi từ Cha Ngốc.
Chân trước vừa mới có người lấy một tờ thiếp mời muốn lừa Tiểu Tịnh Trần ra nước ngoài, chân sau đã có sáu tên đần độn muốn bán người tiện thể còn giúp đối phương tính tiền luôn. Cha Ngốc tức đến mức lật bàn ngay tại chỗ. Thế nhưng dù sao cũng đã nhận lời mời của người ta rồi, không thể lỡ hẹn, nếu không tuyệt đối sẽ ảnh hưởng rất lớn đến danh dự của Tiểu Tịnh Trần. Cô bé lại mới vừa lộ diện sau chương trình “Nói thật hay mạo hiểm”, được coi là nghệ sĩ “thành thật nhất“. Ngay trong lúc này, tin tức vi phạm hợp đồng nổ ra, chắc chắn sẽ trở thành bê bối lớn nhất trong năm nay.
Bạch Hi Cảnh không để tâm đến tai tiếng, nhưng anh không thể hủy hoại danh tiếng của con gái nhà mình.
Bạch Hi Cảnh nhịn cơn tức lại, từng chút một đè gân xanh đang nhảy loạn trên trán xuống, lạnh lùng quét qua đoàn cố vấn đang tim gan loạn tùng phèo một cái, cắn răng nói: “Sáng sớm ngày mai đến đón Tịnh Trần ra sân bay… Nhớ kỹ, nếu còn có lần sau, tôi sẽ khiến mấy người vĩnh viễn không gặp được con bé.”
Năm vị tuấn nam mỹ nữ vội vội vàng vàng gật đầu như giã tỏi. Hết cách rồi, Bạch Hi Cảnh mặc dù có tiếng xấu ở bên ngoài, nhưng đối xử với bạn bè của con gái, anh trước nay vẫn luôn rất khoan dung. Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy Bạch Hi Cảnh nổi cơn tam bành lớn đến mức này. Có một khoảnh khắc nào đó, bọn họ thật sự cho rằng bản thân mình không thể nhìn thấy mặt trời của ngày hôm sau nữa rồi.
Bước ra khỏi cửa lớn nhà họ Bạch, Lăng Phi, Tiền Đa Đa và Thượng Quan Triết vẫn còn chưa hết kinh hãi mà liếc mắt nhìn nhau, âm thầm nắm chặt bàn tay, trong lòng cảm thấy may mắn. May quá, may quá, bọn họ vẫn luôn nhịn, không có gan ra tay với em gái, nếu không đụng phải vị cha vợ đại nhân khiến người khác thấy khủng bố thế này, chỉ nghĩ thôi cũng lạnh cả người.
Thiên hạ nơi nào không có cỏ thơm chứ, hà tất phải đơn phương một đóa hoa mẫu đơn. Mẫu đơn dù có sắc nước hương trời, nhưng người chăm hoa quá đáng sợ rồi!
Đến lúc này, ba chàng trai dứt khoát bỏ ngay tâm tư bé nhỏ của mình với em gái, chăm chỉ thành thật, toàn tâm toàn ý, tận tụy với công việc mà đảm nhận trọng trách đoàn cố vấn của bản thân.
Chỉ là đoàn cố vấn mà thôi!!
Trong gian phòng, Bạch Hi Cảnh nện một quyền thật mạnh lên bàn, làm cho chiếc bàn gỗ lim rắn chắc bị đập thành một cái lỗ thủng to. Đại Sơn kinh hồn bạt vía nhìn về phía Bạch Hi Cảnh cả người đang quấn đầy những luồng khí đen kia, khó khăn nghẹn một ngụm nước miếng, nói: “Đại… đại ca, anh thật sự đồng ý cho Đại tiểu thư ra nước ngoài?”
Khuôn mặt Bạch Hi Cảnh bao phủ đầy sương trắng, ánh mắt lạnh lẽo đến cực hạn, khóe miệng lại chầm chậm nhếch lên, phát ra một tiếng cười nhẹ giống như sứ giả câu hồn, nói: “Được, được lắm, thế mà lại muốn sử dụng đến chiêu này. Tôi thế mà xem nhẹ anh, vậy mà dám chẳng kiêng nể gì đâm cho ảnh hậu đang nổi trở thành kẻ liệt nửa người. Còn lợi dụng Spielberg Roth và kẻ đần độn Lục Vân đó, cùng với sáu tên ngốc của công ty Vô Tà. Được lắm, Duyên Si, tôi thế mà lại xem nhẹ anh rồi.”
“Đại ca, hay là chúng ta không cho Đại tiểu thư đi nữa?” Tiểu Sơn nhìn về Đại Sơn không có chút triển vọng một cái, cực kỳ lạnh lùng nói ra ý kiến của mình.
Bạch Hi Cảnh cũng đã khôi phục trở lại, anh đẩy nhẹ mắt kính lên, để lộ ra một nụ cười chói lọi tỏa nắng, nói: “Đi, tại sao không đi? Tiểu Tịnh Trần đã thích làm diễn viên, tôi tự nhiên không thể ngăn cản con đường của con bé, còn về những thứ phiền phức có cũng được mà không có cũng chẳng sao kia… Coi người làm cha này chết rồi hả!”
“Ừng ực!” Nhìn thấy nụ cười xán lạn như ảo giác của Bạch Hi Cảnh, đến cả Tiểu Sơn cũng không nhịn được mà nuốt nước miếng một cái, lặng lẽ lui về phía sau một bước, lông tơ khắp người dựng đứng cả lên, một luồng không khí lạnh lẽo men theo xương sống bò lên phía sau gáy của anh ta.
Xong đời rồi! Đại ca đã thật sự nổi giận rồi!
Có lẽ lúc mới bắt đầu, Tiểu Tịnh Trần đóng phim ảnh chỉ là do vận may vừa đến, bởi vì không biết cách từ chối, bởi vì không sao cả. Thế nhưng, khi xem lại vài bộ phim truyền hình hay điện ảnh mà cô bé diễn, Bạch Hi Cảnh có thể khẳng định, Tiểu Tịnh Trần đã thật sự thích đóng phim. Nếu không, với hình thức tư duy chỉ có một đường thẳng và cả bộ não đến tám trăm năm mà cũng không chịu vận động thì không thể nào thể hiện vai diễn một cách hoàn hảo như thế được. Đương nhiên, trong đó cũng có không ít lối diễn xuất theo bản năng vốn có. Nhưng nếu có thể kết hợp một cách hoàn mỹ giữa bản năng và diễn biến của kịch bản như này, ai dám nói cô bé đã không động não, đã không tâm huyết chứ.
Vì vậy, chỉ cần con gái yêu thích, người làm cha như anh tuyệt đối sẽ giơ hai tay hai chân lên tán thành. Kẻ nào dám chắn đường, gặp thần thì giết thần, gặp Phật thì giết Phật.
… Không thể không nói, Cha Ngốc à, thuộc tính cuồng con gái của anh thật sự đã là căn bệnh đến giai đoạn cuối, hết thuốc chữa thật rồi.
Vậy là vừa sáng sớm ngày hôm sau, đoàn cố vấn gồm sáu người đều đúng giờ đúng chỗ tập trung trước nhà họ Bạch, chờ đợi Tiểu Tịnh Trần giá lâm.
Không để bọn họ phải chờ lâu, Tiểu Tịnh Trần đã từ trên tầng đi xuống, phía sau cô bé là Đại Sơn, Tiểu Sơn đang xách túi lớn, túi nhỏ và cả bảo mẫu vạn năng tiểu sư điệt, và cả vệ sĩ thân cận… Hả? Người vệ sĩ này sao nhìn quen quá đi thôi!
Sáu quả trứng ngốc chớp rồi lại chớp hai mắt của mình, tập thể cùng nhau đờ ra!
Ông chú Bạch Hi Cảnh, chú cho rằng không khoác lên mình bộ quần áo trắng là chúng tôi không nhận ra chú sao hả?
Chỉ số thông minh của chúng tôi đến cùng thì trong mắt chú thấp đến thế sao?
Mặc một chiếc áo len màu xanh da trời và chiếc quần thoải mái màu trắng, Bạch Hi Cảnh đẩy nhẹ mắt kính lên, có vẻ tốt tính mà cười nói: “Có vấn đề?”
Sáu tên ngốc bỗng nhiên giật mình mà phản ứng lại, vội vội vàng vàng lắc đầu như trống lắc. Động tác đồng đều như thế, ngay cả quân nhân chuyên nghiệp cũng phải than thở chào thua.
Sắc mặt Bạch Hi Cảnh bỗng chốc trở nên lạnh lùng, khôi phục lại trạng thái của ngày thường, ra lệnh: “Lên xe.”
Sáu tên ngốc lập tức trèo lên chiếc xe Van, Tiểu Tịnh Trần cũng chui vào trong. Bạch Hi Cảnh và tiểu sư điệt một người bên phải, một người bên trái. Tiểu Sơn lái xe, Đại Sơn ngồi ở trên ghế phụ bên cạnh ghế lái. Sáu tên ngốc ngồi thẳng lưng, cả mặt đều là vẻ nghiêm túc, chăm chú, thành thật. Bạch Hi Cảnh quét qua, ném một cái nhìn lạnh lẽo cho bọn họ, nói: “Nhớ kỹ, tôi là vệ sĩ của diễn viên nhà các cô cậu. Bất kể là ai hỏi, đều không được phép nói tên của tôi ra, nếu không thì...”
Không cần nói nốt lời ở phía sau, sáu tên ngốc đảm bảo, đánh chết họ cũng không nói, đánh không chết càng không nói.
Bạch Hi Cảnh tỏ vẻ bản thân rất hài lòng.
Nếu đã biết được Duyên Si nhìn chằm chằm vào mục tiêu Tiểu Tịnh Trần, Bạch Hi Cảnh tất nhiên sẽ không ngồi bàng quan không nhúng tay, càng không ngồi chờ chết. Mặc dù năm đó có ước hẹn, Duyên Si không thể bước chân vào Hoa Hạ dù chỉ một bước, nhưng nói thật, Bạch Hi Cảnh không có chút tin tưởng nào với các sư huynh, sư đệ đồng lứa có tên hàng chữ Duyên của mình. Trước đó đã có đồ khốn kiếp lấy súng chĩa thẳng vào con gái anh, khó có thể đảm bảo sau này sẽ không có tên nào to gan hơn xuất hiện.
Hiện nay, Tiểu Tịnh Trần là nhân vật của công chúng, không thể nào vĩnh viễn núp mình dưới đôi cánh của anh được. Nếu đã như vậy thì dứt khoát phản kích ngay trước mặt, đồng loạt đập chết hết những tên khốn nạn dám mơ ước con gái bảo bối nhà anh. Bạch Hi Cảnh nắm chặt tay, quyết tâm!
/481
|