Vừa thấy dáng vẻ cung kính của người đàn ông trung niên kia đối với Phượng Như Ảnh, cũng biết là ông ta không thể nào giúp mình cởi quần áo. Như vậy trừ người đàn ông kia cũng chỉ còn lại Phượng Như Ảnh.
Vừa nghĩ tới Phượng Như Ảnh không chỉ giúp mình cởi quần áo, thậm chí còn tắm rửa, trong lòng Mộc Vân Phong lập tức hỗn loạn đủ thứ mùi vị cảm xúc, không biết là mùi vị gì nữa.
Bản thân minh chịu một thiệt thòi lớn như vậy, nhưng tên đàn ông chết tiệt này lại chế giễu, ngay cả ngọc bội cũng không muốn chia cho mình một khối, thật là làm cho cô tức chết mà.
Không tại sao hết. Phượng Như Ảnh nhìn Mộc Vân Phong giận đến xanh mặt, lại cố sức đè nén lửa giận của mình không cho biểu lộ ra mặt, lạnh lùng nói. Nhưng trong lòng đã sớm cười nghiêng ngửa. Không biết là vì sao, anh chính là thích nhìn bộ dạng tức giận của Mộc Vân Phong.
Anh, khốn kiếp. Mộc Vân Phong gầm nhẹ, nắm tay nhỏ nắm lại rồi buông, buông rồi lại nắm. Nếu như không phải là ở trên thuyền, nếu như không phải là cô sợ nước, cô thề nhất định phải đánh cho
Vừa nghĩ tới Phượng Như Ảnh không chỉ giúp mình cởi quần áo, thậm chí còn tắm rửa, trong lòng Mộc Vân Phong lập tức hỗn loạn đủ thứ mùi vị cảm xúc, không biết là mùi vị gì nữa.
Bản thân minh chịu một thiệt thòi lớn như vậy, nhưng tên đàn ông chết tiệt này lại chế giễu, ngay cả ngọc bội cũng không muốn chia cho mình một khối, thật là làm cho cô tức chết mà.
Không tại sao hết. Phượng Như Ảnh nhìn Mộc Vân Phong giận đến xanh mặt, lại cố sức đè nén lửa giận của mình không cho biểu lộ ra mặt, lạnh lùng nói. Nhưng trong lòng đã sớm cười nghiêng ngửa. Không biết là vì sao, anh chính là thích nhìn bộ dạng tức giận của Mộc Vân Phong.
Anh, khốn kiếp. Mộc Vân Phong gầm nhẹ, nắm tay nhỏ nắm lại rồi buông, buông rồi lại nắm. Nếu như không phải là ở trên thuyền, nếu như không phải là cô sợ nước, cô thề nhất định phải đánh cho
/203
|