Bên này thổ nhân vừa sụp đổ ngã xuống đất, phía sau hắn lại nhanh chóng toát ra một thổ nhân khác vọt tới công kích, Liệt Hoàn nhanh chóng xoay người đánh trả. Một thổ nhân rất nhanh bị hắn chém giết, nhưng thổ nhân có lực độ công kích của tu sĩ Kim Liên tựa hồ giết không dứt, giết hết một tên lại có một tên khác lao ra, theo lực độ công kích của hắn càng lúc càng cường hãn, lực đạo công kích của thổ nhân tựa hồ cũng càng ngày càng hung hãn.
Mặc dù thổ nhân đánh không thắng hắn, nhưng thắng ở chỗ không sợ chết, đánh chết có thể sống lại, cộng thêm lực công kích ngang nhau, làm cho Liệt Hoàn không dám coi thường, phải toàn lực ứng phó...
Ở bên ngoài, một thị nữ từ bên trong màn tơ Phong Bắc Trần đi ra, trên tay bưng một cái khay, phía trên bao trùm một tấm vải đỏ, bưng đến bên cạnh bàn của chưởng môn Linh Lung tông, nói mấy câu.
Mạc Danh gật đầu, thị nữ kia đặt cái khay lên trên bàn, xoay người trở về bên trong màn tơ.
Miêu Nghị đang cầm chén rượu trên tay đá mắt đưa tình với Lão Bản Nương lập tức chú ý tới, chỉ thấy Mạc Danh đi tới bên cạnh trường án, chắp tay nói với mọi người:
- Chư vị! Yêu Vương Liệt Hoàn sợ là không thể nhanh chóng ra ngoài, để tránh cho chư vị chờ lâu nhàm chán, Thánh Tôn ban thiên ân, ban thưởng năm mươi viên ‘Tiên Nguyên đan’ làm tặng vật, cung cấp cho chư vị dùng làm vật giúp vui!
Dứt lời hắn đưa tay mở bao trùm tấm vải đỏ bao trùm trên khay, lập tức nhìn thấy bên trong khay nổi lên vầng sáng màu tím mông lung có chút sắc thái linh huyễn.
Chỗ đặt ‘Tiên Nguyên đan’ có địa thế tương đối cao, mọi người không nhìn thấy hình dáng của Tiên Nguyên đan, chỉ có thể nhìn thấy vầng sáng mông lung, mặc dù như thế, cũng làm đám người ở dưới xôn xao một trận, ngay cả Miêu Nghị cũng hai mắt tỏa sáng nhìn Trang Hữu Văn cũng đồng dạng đang say mê như vậy. Tiên Nguyên đan cũng không phải là thứ ai cũng có thể hưởng thụ, chính là tiên đan chích xuất tinh hoa của trăm loại linh thảo trân quý luyện chế mà thành, là thứ duy nhất được cả giới tu hành được xưng tụng là tiên đan, những thứ khác chỉ có thể xưng là linh đan. Tiên Nguyên đan tựa hồ chính là linh khí ngưng tụ thành thật thể, người trong tu hành sử dụng Nguyện Lực châu cũng đơn giản là mượn nguyện lực chúng sanh tăng nhanh hấp thu linh khí, để nhanh chóng đề cao tu vi, còn Tiên Nguyên đan tựa hồ chính là linh khí tinh khiết.
Chỗ tốt của linh khí tinh khiết là không cần trải qua luyện hóa Nguyện Lực châu rõ ràng rất dễ thấy, không cần chịu ảnh hưởng thất tình lục dục trong Nguyện Lực châu, có thể trực tiếp hấp thu vào trong pháp nguyên. Hiệu quả cũng kinh người, một viên Tiên Nguyên đan có thể chống đỡ công hiệu của mười vạn viên hạ phẩm Nguyện Lực châu, không cần tốn nhiều thời gian để luyện hóa như vậy.
Thứ này tốt thì tốt, nhưng giới tu hành nhiều tu sĩ như vậy, người có thể ăn tiên đan có thể có mấy người? Pháp môn luyện chế Tiên Nguyên đan chỉ có Lục Thánh biết, nghe nói cũng là pháp môn đến từ Đại Thế Giới, cộng thêm linh thảo luyện chế cũng không phải dễ kiếm, không thể nào cho nhiều người hưởng, cho nên người có thể hưởng thụ tiên đan trừ Lục Thánh cũng không có nhiều người, những người có được cũng là Lục Thánh ban thưởng. Tiên đan tựa hồ có thể nói là đồ Lục Thánh tự hưởng, bình thường những người bình thường đừng nói là ăn, ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn thấy.
Người có thể được Lục Thánh ban thưởng, ngoại trừ đệ tử ra, đoán chừng cũng chỉ có cấp bậc mười hai lộ Quân Sử, người bình thường thật sự không thấy được vật này.
Hơn nữa người có tu vì quá thấp cho dù trên tay có Tiên Nguyên đan cũng không có phúc hưởng thụ, vật này không thể từ từ luyện hóa như Nguyện Lực châu, một khi linh khí bên trong phóng thích ra ngoài chính là loại bộc phát dời non lấp biển, thời gian có thể giảm xóc cho ngươi không nhiều lắm, người tu vi quá thấp căn bản không chịu được.
Tu sĩ cảnh giới Bạch Liên dùng một viên tiên đan xuống bụng, đoán chừng lập tức sẽ bạo chết pháp nguyên, thậm chí không chỉ là bạo chết pháp nguyên mà là trực tiếp bạo thể mà chết, còn hung mãnh hơn loại độc dược độc nhất. Thanh Liên tu sĩ cũng không chịu được linh khí cường đại ẩn chứa bên trong, cho dù là tu sĩ Thanh Liên thời kì cuối, có lẽ có thể chống đỡ được cửa ải bạo thể, nhưng pháp nguyên cũng không chịu được linh khí cường đại như thế đánh sâu vào, pháp nguyên vừa phế bỏ tu vi cũng sẽ phế bỏ.
Dĩ nhiên, cũng có phương pháp xử lí không phế bỏ, có thể nhanh chóng thả linh khí ra bên ngoài cơ thể, chỉ hút lấy một lượng nhỏ linh khí. Nhưng còn phục dụng Tiên Nguyên đan thì sao? Dùng như vậy có khác gì phí của trời?
Cho nên Tiên Nguyên đan này, ít nhất cũng phải là tu sĩ cảnh giới Hồng Liên mới có thể hưởng dụng.
Năm mươi viên Tiên Nguyên đan, chẳng khác gì trong một lát lấy ra năm trăm vạn viên hạ phẩm Nguyện Lực châu làm tặng thưởng, mà hiệu quả nhanh và tiện còn hơn xa Nguyện Lực châu, luyện hóa năm trăm vạn viên Nguyện Lực châu sẽ tiêu hao thời gian bao nhiêu năm?
Người có thể lấy Tiên Nguyên đan làm vật ban thưởng, cả giới tu hành trừ Lục Thánh ra, quả thật không tìm ra người nào nữa, cũng chỉ có Lục Thánh mới có thể bạo tay như thế. Nói đi thì nói lại, đường đường là Đạo Thánh Phong Bắc Trần trước mặt mọi người lấy ra vật ban thưởng, nếu không lộ ra vẻ đại thủ bút một chút, đoán chừng mặt mũi của hắn cũng có chút khó coi.
Chỉ cần đồ ban thưởng này đưa ra, cho dù hiện trường có người thái độ khinh thường Phong Bắc Trần, lúc này cũng phát hiện khoảng cách giữa mình và Đạo Thánh xa xôi thế nào, chỉ có thể ngẩng đầu ngưỡng mộ, chênh lệch giữa Lục Thánh và những tu sĩ khác trong nháy mắt biểu hiện ra. Vật ban thưởng này vừa ra, không biết có bao nhiêu người chảy nước miếng. Đừng nói Miêu Nghị động tâm, ngay cả Quân Sử các lộ cũng giật mình, nhưng dựa vào thân phận và địa vị của bọn họ chắc chắn sẽ không nhìn Phong Bắc Trần ném đống xương này ra ngoài rồi đi đoạt lấy, ngay cả Trình Ngạo Phương cũng không bỏ được tư thái đi làm chuyện này, nếu không có nhiều người như vậy nhìn còn có thể tiến hành.
Người trong chính phủ đoán chừng cũng sẽ không đi đón cục xương chó Phong Bắc Trần ném ra, nếu tiện nghi chỉ có thể là những người không ở trong chính phủ. Người của các môn phái hiển nhiên cũng đoán được tâm tư của người trong phía chính phủ, mọi người nhất thời hằm hè xắn tay áo lên, không biết phải làm sao để tranh đoạt.
Tặng vật này dĩ nhiên phải có tỷ thí phân ra cao thấp mới có thể đạt được, để xem chưởng môn Linh Lung tông sẽ họa xuất ra quy củ gì.
Phần lớn lực chú ý của mọi người đều từ trên Linh Lung bảo tháp tập trung lên trên người chưởng môn Mạc Danh của Linh Lung tông.
Mạc Danh chắp tay chung quanh một vòng, ha hả cười nói:
- Làm vật trợ hứng, cũng không phải trò gì ngoài sức tưởng tượng, mọi người tỷ thí với nhau một chút, phân cao thấp, tu sĩ bên trong cảnh giới Hồng Liên đều có thể tham gia, chỉ lấy ba người đứng đầu. Năm mươi viên Tiên Nguyên đan sẽ là vật ban thưởng, người đứng đầu được ba mươi viên Tiên Nguyên đan, người thứ hai được mười lăm viên Tiên Nguyên đan, người thứ ba được năm viên Tiên Nguyên đan.
---------------
Mặc dù thổ nhân đánh không thắng hắn, nhưng thắng ở chỗ không sợ chết, đánh chết có thể sống lại, cộng thêm lực công kích ngang nhau, làm cho Liệt Hoàn không dám coi thường, phải toàn lực ứng phó...
Ở bên ngoài, một thị nữ từ bên trong màn tơ Phong Bắc Trần đi ra, trên tay bưng một cái khay, phía trên bao trùm một tấm vải đỏ, bưng đến bên cạnh bàn của chưởng môn Linh Lung tông, nói mấy câu.
Mạc Danh gật đầu, thị nữ kia đặt cái khay lên trên bàn, xoay người trở về bên trong màn tơ.
Miêu Nghị đang cầm chén rượu trên tay đá mắt đưa tình với Lão Bản Nương lập tức chú ý tới, chỉ thấy Mạc Danh đi tới bên cạnh trường án, chắp tay nói với mọi người:
- Chư vị! Yêu Vương Liệt Hoàn sợ là không thể nhanh chóng ra ngoài, để tránh cho chư vị chờ lâu nhàm chán, Thánh Tôn ban thiên ân, ban thưởng năm mươi viên ‘Tiên Nguyên đan’ làm tặng vật, cung cấp cho chư vị dùng làm vật giúp vui!
Dứt lời hắn đưa tay mở bao trùm tấm vải đỏ bao trùm trên khay, lập tức nhìn thấy bên trong khay nổi lên vầng sáng màu tím mông lung có chút sắc thái linh huyễn.
Chỗ đặt ‘Tiên Nguyên đan’ có địa thế tương đối cao, mọi người không nhìn thấy hình dáng của Tiên Nguyên đan, chỉ có thể nhìn thấy vầng sáng mông lung, mặc dù như thế, cũng làm đám người ở dưới xôn xao một trận, ngay cả Miêu Nghị cũng hai mắt tỏa sáng nhìn Trang Hữu Văn cũng đồng dạng đang say mê như vậy. Tiên Nguyên đan cũng không phải là thứ ai cũng có thể hưởng thụ, chính là tiên đan chích xuất tinh hoa của trăm loại linh thảo trân quý luyện chế mà thành, là thứ duy nhất được cả giới tu hành được xưng tụng là tiên đan, những thứ khác chỉ có thể xưng là linh đan. Tiên Nguyên đan tựa hồ chính là linh khí ngưng tụ thành thật thể, người trong tu hành sử dụng Nguyện Lực châu cũng đơn giản là mượn nguyện lực chúng sanh tăng nhanh hấp thu linh khí, để nhanh chóng đề cao tu vi, còn Tiên Nguyên đan tựa hồ chính là linh khí tinh khiết.
Chỗ tốt của linh khí tinh khiết là không cần trải qua luyện hóa Nguyện Lực châu rõ ràng rất dễ thấy, không cần chịu ảnh hưởng thất tình lục dục trong Nguyện Lực châu, có thể trực tiếp hấp thu vào trong pháp nguyên. Hiệu quả cũng kinh người, một viên Tiên Nguyên đan có thể chống đỡ công hiệu của mười vạn viên hạ phẩm Nguyện Lực châu, không cần tốn nhiều thời gian để luyện hóa như vậy.
Thứ này tốt thì tốt, nhưng giới tu hành nhiều tu sĩ như vậy, người có thể ăn tiên đan có thể có mấy người? Pháp môn luyện chế Tiên Nguyên đan chỉ có Lục Thánh biết, nghe nói cũng là pháp môn đến từ Đại Thế Giới, cộng thêm linh thảo luyện chế cũng không phải dễ kiếm, không thể nào cho nhiều người hưởng, cho nên người có thể hưởng thụ tiên đan trừ Lục Thánh cũng không có nhiều người, những người có được cũng là Lục Thánh ban thưởng. Tiên đan tựa hồ có thể nói là đồ Lục Thánh tự hưởng, bình thường những người bình thường đừng nói là ăn, ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn thấy.
Người có thể được Lục Thánh ban thưởng, ngoại trừ đệ tử ra, đoán chừng cũng chỉ có cấp bậc mười hai lộ Quân Sử, người bình thường thật sự không thấy được vật này.
Hơn nữa người có tu vì quá thấp cho dù trên tay có Tiên Nguyên đan cũng không có phúc hưởng thụ, vật này không thể từ từ luyện hóa như Nguyện Lực châu, một khi linh khí bên trong phóng thích ra ngoài chính là loại bộc phát dời non lấp biển, thời gian có thể giảm xóc cho ngươi không nhiều lắm, người tu vi quá thấp căn bản không chịu được.
Tu sĩ cảnh giới Bạch Liên dùng một viên tiên đan xuống bụng, đoán chừng lập tức sẽ bạo chết pháp nguyên, thậm chí không chỉ là bạo chết pháp nguyên mà là trực tiếp bạo thể mà chết, còn hung mãnh hơn loại độc dược độc nhất. Thanh Liên tu sĩ cũng không chịu được linh khí cường đại ẩn chứa bên trong, cho dù là tu sĩ Thanh Liên thời kì cuối, có lẽ có thể chống đỡ được cửa ải bạo thể, nhưng pháp nguyên cũng không chịu được linh khí cường đại như thế đánh sâu vào, pháp nguyên vừa phế bỏ tu vi cũng sẽ phế bỏ.
Dĩ nhiên, cũng có phương pháp xử lí không phế bỏ, có thể nhanh chóng thả linh khí ra bên ngoài cơ thể, chỉ hút lấy một lượng nhỏ linh khí. Nhưng còn phục dụng Tiên Nguyên đan thì sao? Dùng như vậy có khác gì phí của trời?
Cho nên Tiên Nguyên đan này, ít nhất cũng phải là tu sĩ cảnh giới Hồng Liên mới có thể hưởng dụng.
Năm mươi viên Tiên Nguyên đan, chẳng khác gì trong một lát lấy ra năm trăm vạn viên hạ phẩm Nguyện Lực châu làm tặng thưởng, mà hiệu quả nhanh và tiện còn hơn xa Nguyện Lực châu, luyện hóa năm trăm vạn viên Nguyện Lực châu sẽ tiêu hao thời gian bao nhiêu năm?
Người có thể lấy Tiên Nguyên đan làm vật ban thưởng, cả giới tu hành trừ Lục Thánh ra, quả thật không tìm ra người nào nữa, cũng chỉ có Lục Thánh mới có thể bạo tay như thế. Nói đi thì nói lại, đường đường là Đạo Thánh Phong Bắc Trần trước mặt mọi người lấy ra vật ban thưởng, nếu không lộ ra vẻ đại thủ bút một chút, đoán chừng mặt mũi của hắn cũng có chút khó coi.
Chỉ cần đồ ban thưởng này đưa ra, cho dù hiện trường có người thái độ khinh thường Phong Bắc Trần, lúc này cũng phát hiện khoảng cách giữa mình và Đạo Thánh xa xôi thế nào, chỉ có thể ngẩng đầu ngưỡng mộ, chênh lệch giữa Lục Thánh và những tu sĩ khác trong nháy mắt biểu hiện ra. Vật ban thưởng này vừa ra, không biết có bao nhiêu người chảy nước miếng. Đừng nói Miêu Nghị động tâm, ngay cả Quân Sử các lộ cũng giật mình, nhưng dựa vào thân phận và địa vị của bọn họ chắc chắn sẽ không nhìn Phong Bắc Trần ném đống xương này ra ngoài rồi đi đoạt lấy, ngay cả Trình Ngạo Phương cũng không bỏ được tư thái đi làm chuyện này, nếu không có nhiều người như vậy nhìn còn có thể tiến hành.
Người trong chính phủ đoán chừng cũng sẽ không đi đón cục xương chó Phong Bắc Trần ném ra, nếu tiện nghi chỉ có thể là những người không ở trong chính phủ. Người của các môn phái hiển nhiên cũng đoán được tâm tư của người trong phía chính phủ, mọi người nhất thời hằm hè xắn tay áo lên, không biết phải làm sao để tranh đoạt.
Tặng vật này dĩ nhiên phải có tỷ thí phân ra cao thấp mới có thể đạt được, để xem chưởng môn Linh Lung tông sẽ họa xuất ra quy củ gì.
Phần lớn lực chú ý của mọi người đều từ trên Linh Lung bảo tháp tập trung lên trên người chưởng môn Mạc Danh của Linh Lung tông.
Mạc Danh chắp tay chung quanh một vòng, ha hả cười nói:
- Làm vật trợ hứng, cũng không phải trò gì ngoài sức tưởng tượng, mọi người tỷ thí với nhau một chút, phân cao thấp, tu sĩ bên trong cảnh giới Hồng Liên đều có thể tham gia, chỉ lấy ba người đứng đầu. Năm mươi viên Tiên Nguyên đan sẽ là vật ban thưởng, người đứng đầu được ba mươi viên Tiên Nguyên đan, người thứ hai được mười lăm viên Tiên Nguyên đan, người thứ ba được năm viên Tiên Nguyên đan.
---------------
/1024
|