Lúc này Diệp Mặc đứng ở khu vườn trái cây tại sơn trang hào hoa của Mông gia, nhìn gốc cây ăn quả trước mắt này, từ kích động vô cùng đến thất vọng thật sâu, hắn thậm chí không có cách nào biểu đạt tâm tình chênh lệch của mình. Bởi vì cái cây cao chưa tới ba mét ở trước mặt lại là một gốc cây 'Khổ mười năm", nhưng bởi vì không được chăm sóc tốt nên nó đang cận kề với cái chết.
'Khổ mười năm", ở Tu Chân giới đều là khó có thể tìm được linh quả, nằm trong ba vị thuốc chủ yếu để luyện chế Trúc Cơ Đan, cái khó tìm nhất không phải là 'Thanh Hoa Thanh Diệp thảo" cũng không phải 'già lam hoa" mà là 'Khổ mười năm ", cho nên cũng đã tạo thành nguyên nhân khó chế được 'Trúc Cơ Đan".
Một quả 'Khổ mười năm", bán được mấy vạn linh thạch, chuyện này tuyệt đối không ngạc nhiên.
'Khổ mười năm", rất khó trưởng thành, hơn nữa hàng năm nhiều nhất chỉ cao một cm, cây 'Khổ mười năm" trước mắt này, cao gần ba mét, hiển nhiên đã gần ba trăm năm, là một gốc cây 'Khổ mười năm" rất khó kiếm được.
Tiếc nuối duy nhất là, tuy rằng gốc 'Khổ mười năm" này, một mình chiếm gần một mẫu vườn trái cây, hơn nữa nhìn thì thấy nó được chăm sóc rất là cẩn thận, nhưng linh khí tự thân nó đã dần dần tiêu tan, đang chờ chết. Cho dù Diệp Mặc muốn cứu sống gốc 'Khổ mười năm " này cũng nhất định phải có linh thạch để bố trí Tụ Linh Trận pháp. Không cần nói đến việc Diệp Mặc không có linh thạch, cho dù có linh thạch, cũng không có khả năng lãng phí để bố trí loại trận pháp này, mà nhất định là dùng để tu luyện.
Tuy nhiên nói một cách khác, có thể nuôi sống 'Khổ mười năm "ở cái chỗn này đến ba trăm năm, đã không dễ dàng gì. Chứng tỏ Mông gia vẫn được đấy.
Về 'Khổ mười năm " có một câu đồn đại, chính là 'Mười năm nở hoa, một khi kết quả, đắng ở tâm này, ngọt ở một con đường riêng". Bởi vì ở Tu Chân giới, chỉ có chân chính bước vào giai đoạn Trúc Cơ, mới có thể tính là chân chính bước vào tu đạo. Mà muốn Trúc Cơ, ắt không thể thiếu 'Khổ mười năm".
- Bác sĩ Mạc...
Mông Cửu Sơn thấy Diệp Mặc đứng trước cây 'Khổ mười năm" nhìn thật lâu sau lại lắc đầu, hình dạng thất vọng, không khỏi kêu một câu.
Diệp Mặc nhìn Mông Cửu Sơn nói:
- Cây này của ông chỉ có thể sống thêm vài năm nữa thôi.
Nghe xong lời Diệp Mặc nói, Mông Cửu Sơn trên mặt lộ ra sự ảm đạm, gật đầu nói
- Đúng vậy, bác sĩ Mạc, cậu đã nhìn ra, gốc 'tương tâm quả" này, quả thật không sống được mấy năm.
Tương tâm quả? Diệp Mặc hơi sửng sốt, lập tức liền kịp phản ứng đây là một cách gọi khác của loài cây 'Khổ mười năm".
Diệp Mặc gật gật đầu cũng không có để ý chỉ có điều hỏi:
- Cây này chỉ sống vài năm nữa, điều này sao các ông biết được?
- Gốc 'Tương tâm quả" này là do tổ tiên nhà chúng tôi truyền xuống đấy, bởi vì rời khỏi nơi sinh trưởng của nó nhiều nhất chỉ sống được ba trăm năm, mà chỉ còn có vài năm nữa là gốc 'Tương tâm quả" sẽ được ba trăm năm tuổi.
Mông Cửu Sơn có chút thương cảm nói, gốc 'Tương tâm quả" này, đối với Mông gia bọn họ rất quan trọng. Thương cảm của ông ta không chỉ bởi vì vận mệnh của 'Tương tâm quả" đã tới, mà cũng bởi vì Mông Cửu Sơn ông cũng chỉ có thể sống thêm hai tuần lễ nữa thôi.
- Ồ, rời khỏi nơi sinh trưởng? Chẳng lẽ gốc 'Tương tâm quả" này vốn không phải do tổ tiên Mông gia trồng ư? Nếu như vậy các ông đã làm thế nào để nó có thể sống được ba trăm năm?
Diệp Mặc trong mắt lộ ra kỳ quái, ở một trang viên vùng ngoại thành, có thể làm cho 'Khổ mười năm", loại linh dược này sống nhiều năm như vậy, coi như là một kỳ tích rồi, thậm chí trong lúc này lại di dời qua một lần.
- Đúng vậy, năm đó tổ tiên Mông gia chúng tôi phát hiện ra loại cây Tương tâm quả này, thời điểm đó 'Tương tâm quả" cao chưa tới ba mươi phân, nhưng tổ tiên lại đồng thời đào đi bùn đất phía dưới khoảng một thước…
Lời nói của Mông Cửu Sơn đã khiến Diệp Mặc hiểu tại sao ở đây đào nhiều đất đi như vậy, việc kia chắc chắn sẽ không ảnh hưởng đến 'Khổ mười năm" đã cao ba mươi phân, trưởng thành, thời gian tăng lên, bùn đất và hỗn hợp xung quanh tạo thành, hơn nữa được chăm sóc cẩn thận mới không bị chết. Chỉ có điều trải qua nhiều năm như vậy, cây này sớm đã hút sạch chất dinh dưỡng trong đất mẹ, lúc này mới héo rũ như vậy.
Quả nhiên Mông Cửu Sơn nói
- Thời điểm chúng tôi dời cây đến Hongkong trồng, lại đào một khoảng đất hơn hai mươi thước. Rất gian nan khi dùng thuyền vận chuyển đến nơi này, cho dù là như vậy, vẫn không thể bảo vệ gốc 'Tương tâm quả" này.
Diệp Mặc nghe đến đó trong lòng bỗng nhiên vừa động, hắn đột nhiên mở miệng hỏi:
- Tổ tiên của ông phát hiện 'Tương tâm quả" là ở nơi nào?
Nghe xong Diệp Mặc hỏi, Mông Nguyên Sơn hiện lên vẻ ngượng nghịu.
Diệp Mặc vừa thấy liền hiểu được Mông Cửu Sơn khôn muốn nói, liền lập tức nói:
- Tôi có thể giúp Mông gia các ông trị hết bệnh, tôi chắc chắn làm được, chỉ cần ông đồng ý nói ra 'Tương tâm quả" này vốn được trồng ở đâu.
'Khổ mười năm", ở Tu Chân giới đều là khó có thể tìm được linh quả, nằm trong ba vị thuốc chủ yếu để luyện chế Trúc Cơ Đan, cái khó tìm nhất không phải là 'Thanh Hoa Thanh Diệp thảo" cũng không phải 'già lam hoa" mà là 'Khổ mười năm ", cho nên cũng đã tạo thành nguyên nhân khó chế được 'Trúc Cơ Đan".
Một quả 'Khổ mười năm", bán được mấy vạn linh thạch, chuyện này tuyệt đối không ngạc nhiên.
'Khổ mười năm", rất khó trưởng thành, hơn nữa hàng năm nhiều nhất chỉ cao một cm, cây 'Khổ mười năm" trước mắt này, cao gần ba mét, hiển nhiên đã gần ba trăm năm, là một gốc cây 'Khổ mười năm" rất khó kiếm được.
Tiếc nuối duy nhất là, tuy rằng gốc 'Khổ mười năm" này, một mình chiếm gần một mẫu vườn trái cây, hơn nữa nhìn thì thấy nó được chăm sóc rất là cẩn thận, nhưng linh khí tự thân nó đã dần dần tiêu tan, đang chờ chết. Cho dù Diệp Mặc muốn cứu sống gốc 'Khổ mười năm " này cũng nhất định phải có linh thạch để bố trí Tụ Linh Trận pháp. Không cần nói đến việc Diệp Mặc không có linh thạch, cho dù có linh thạch, cũng không có khả năng lãng phí để bố trí loại trận pháp này, mà nhất định là dùng để tu luyện.
Tuy nhiên nói một cách khác, có thể nuôi sống 'Khổ mười năm "ở cái chỗn này đến ba trăm năm, đã không dễ dàng gì. Chứng tỏ Mông gia vẫn được đấy.
Về 'Khổ mười năm " có một câu đồn đại, chính là 'Mười năm nở hoa, một khi kết quả, đắng ở tâm này, ngọt ở một con đường riêng". Bởi vì ở Tu Chân giới, chỉ có chân chính bước vào giai đoạn Trúc Cơ, mới có thể tính là chân chính bước vào tu đạo. Mà muốn Trúc Cơ, ắt không thể thiếu 'Khổ mười năm".
- Bác sĩ Mạc...
Mông Cửu Sơn thấy Diệp Mặc đứng trước cây 'Khổ mười năm" nhìn thật lâu sau lại lắc đầu, hình dạng thất vọng, không khỏi kêu một câu.
Diệp Mặc nhìn Mông Cửu Sơn nói:
- Cây này của ông chỉ có thể sống thêm vài năm nữa thôi.
Nghe xong lời Diệp Mặc nói, Mông Cửu Sơn trên mặt lộ ra sự ảm đạm, gật đầu nói
- Đúng vậy, bác sĩ Mạc, cậu đã nhìn ra, gốc 'tương tâm quả" này, quả thật không sống được mấy năm.
Tương tâm quả? Diệp Mặc hơi sửng sốt, lập tức liền kịp phản ứng đây là một cách gọi khác của loài cây 'Khổ mười năm".
Diệp Mặc gật gật đầu cũng không có để ý chỉ có điều hỏi:
- Cây này chỉ sống vài năm nữa, điều này sao các ông biết được?
- Gốc 'Tương tâm quả" này là do tổ tiên nhà chúng tôi truyền xuống đấy, bởi vì rời khỏi nơi sinh trưởng của nó nhiều nhất chỉ sống được ba trăm năm, mà chỉ còn có vài năm nữa là gốc 'Tương tâm quả" sẽ được ba trăm năm tuổi.
Mông Cửu Sơn có chút thương cảm nói, gốc 'Tương tâm quả" này, đối với Mông gia bọn họ rất quan trọng. Thương cảm của ông ta không chỉ bởi vì vận mệnh của 'Tương tâm quả" đã tới, mà cũng bởi vì Mông Cửu Sơn ông cũng chỉ có thể sống thêm hai tuần lễ nữa thôi.
- Ồ, rời khỏi nơi sinh trưởng? Chẳng lẽ gốc 'Tương tâm quả" này vốn không phải do tổ tiên Mông gia trồng ư? Nếu như vậy các ông đã làm thế nào để nó có thể sống được ba trăm năm?
Diệp Mặc trong mắt lộ ra kỳ quái, ở một trang viên vùng ngoại thành, có thể làm cho 'Khổ mười năm", loại linh dược này sống nhiều năm như vậy, coi như là một kỳ tích rồi, thậm chí trong lúc này lại di dời qua một lần.
- Đúng vậy, năm đó tổ tiên Mông gia chúng tôi phát hiện ra loại cây Tương tâm quả này, thời điểm đó 'Tương tâm quả" cao chưa tới ba mươi phân, nhưng tổ tiên lại đồng thời đào đi bùn đất phía dưới khoảng một thước…
Lời nói của Mông Cửu Sơn đã khiến Diệp Mặc hiểu tại sao ở đây đào nhiều đất đi như vậy, việc kia chắc chắn sẽ không ảnh hưởng đến 'Khổ mười năm" đã cao ba mươi phân, trưởng thành, thời gian tăng lên, bùn đất và hỗn hợp xung quanh tạo thành, hơn nữa được chăm sóc cẩn thận mới không bị chết. Chỉ có điều trải qua nhiều năm như vậy, cây này sớm đã hút sạch chất dinh dưỡng trong đất mẹ, lúc này mới héo rũ như vậy.
Quả nhiên Mông Cửu Sơn nói
- Thời điểm chúng tôi dời cây đến Hongkong trồng, lại đào một khoảng đất hơn hai mươi thước. Rất gian nan khi dùng thuyền vận chuyển đến nơi này, cho dù là như vậy, vẫn không thể bảo vệ gốc 'Tương tâm quả" này.
Diệp Mặc nghe đến đó trong lòng bỗng nhiên vừa động, hắn đột nhiên mở miệng hỏi:
- Tổ tiên của ông phát hiện 'Tương tâm quả" là ở nơi nào?
Nghe xong Diệp Mặc hỏi, Mông Nguyên Sơn hiện lên vẻ ngượng nghịu.
Diệp Mặc vừa thấy liền hiểu được Mông Cửu Sơn khôn muốn nói, liền lập tức nói:
- Tôi có thể giúp Mông gia các ông trị hết bệnh, tôi chắc chắn làm được, chỉ cần ông đồng ý nói ra 'Tương tâm quả" này vốn được trồng ở đâu.
/2272
|