Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 607: Lại đến Cửu Đường

/2272


Tiếng nói chuyện dần dần nhỏ xuống, hai người cứ ôm lấy nhau như vậy, mãi đến khi dưới chân núi truyền đến một tiếng gà gáy.

- Trời đã sáng...

Diệp Mặc theo bản năng nói. Bọn họ cứ ngồi như vậy suốt một đêm. Diệp Mặc ôm Lạc Ảnh ở trong lòng lại không muốn động đậy.

Bỗng nhiên Diệp Mặc lại nghĩ tới điều gì. Hắn lấy ra một bọc nhỏ đưa cho Lạc Ảnh nói:

- Tố Tố, đây là vật do chưởng môn Tĩnh Nhất Môn bảo anh giao lại cho em. Anh vẫn chưa mở ra. Em xem đây là cái gì?

Lúc trước, khi Diệp Mặc rời khỏi Tĩnh Nhất Môn, sư thái Tĩnh Nhàn đã bảo Diệp Mặc chuyển cái túi này lại cho Lạc Ảnh. Chỉ bởi vì Diệp Mặc vẫn không tìm được Lạc Ảnh, nên hắn vẫn chưa mở ra.

Lạc Ảnh cảm thấy kỳ lạ nhận xong liền mở túi ra nhìn vào bên trong. Bên trong chỉ có hai quyển sổ không biết dùng vật liệu gì để chế tạo thành. Còn dùng mực màu vàng để viết ngày tháng.

- Em chưa từng thấy kiểu chữ này. Đây là gì vậy?

Sau khi cầm quyển sổ mở ra Lạc Ảnh liền cảm thấy kỳ lạ hỏi.

Diệp Mặc nhận quyển sổ trong tay Lạc Ảnh, lập tức ngây ngẩn cả người. Không ngờ đây chính là chữ viết của đại lục Lạc Nguyệt. Sao chữ viết của đại lục Lạc Nguyệt lại có mặt ở Tĩnh Nhất Môn. Hiện tại còn đưa đến trong tay Lạc Ảnh?

- Đây chính là công pháp tu luyện của em, giống với công pháp anh đã dạy cho em.

Diệp Mặc chỉ mở trang đầu tiên, đã nhận ra đây là công pháp Lạc Ảnh đã tu luyện lúc trước.

- A, nói như vậy, tất cả những gì anh mơ đều là sự thật sao?

Lạc Ảnh run rẩy cầm lấy quyển sổ trong tay Diệp Mặc hỏi. Kỳ thật cô không hỏi cũng biết đây hẳn là sự thật. Bởi vì công pháp tu luyện Diệp Mặc dạy cho cô cũng là thật.

Diệp Mặc gật đầu.

- Đúng vậy.

Điều duy nhất hắn không hiểu được chính là vì sao thứ này lại xuất hiện ở địa cầu, hơn nữa chưởng môn Tĩnh Nhất Môn còn nhận được. Cái ngày kia, ngày 26 tháng 4. Một ngày rất quen thuộc. Đúng rồi, ngày 26 tháng 4, hắn và Lạc Ảnh thoát chết tới nơi khác, cũng chính là ngày hắn sống lại.

- Vậy anh xem thử quyển này đi.

Lạc Ảnh lấy ra một quyển sổ khác đưa cho Diệp Mặc, cắt đứt dòng suy nghĩ của Diệp Mặc.

Diệp Mặc chỉ lật vài tờ, trong lòng liền cảm giác được một sự yêu thương trĩu nặng.

Dường như cảm giác được sự thay đổi của Diệp Mặc, Lạc Ảnh thấy khó hiểu hỏi.

- Vậy trên đó viết những gì?

Diệp Mặc ôn nhu nói:

- Tố Tố, đây là nhật kí của em kiếp trước. Rất nhiều chuyện giống như những điều anh đã mơ thấy...

- A...

Lạc Ảnh nghe nói là nhật kí của mình, vội vàng lấy quyển sổ lại, nói:

- Chờ em xem xong sẽ lại cho anh xem. Bạn đang xem truyện được sao chép tại:

/2272

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status