Trong khoảnh khắc Diệp Mặc nổ súng, ngoài Diệp Mặc và Lạc Ảnh, tất cả mọi người đều ngây ra. Diệp Mặc có súng, mọi người có thể hiểu, Diệp Mặc lấy súng ra dọa người khác, mọi người cũng có thể hiểu. Nhưng trực tiếp nổ súng như thế, hơn nữa còn thực sự giết người. Điều này khiến cho tất cả mọi người phản ứng trở lại đều cho rằng Diệp Mặc điên rồi, hoặc có thể nói là hắn xong rồi.
-Mẹ mày dám nổ súng giết người, bố mày sẽ giết sạch cả nhà mày, giết...
Người đàn ông hung hãn ở bên cạnh gã đen kia là người đầu tiên phản ứng trở lại, y là tâm phúc của gã, nhìn thấy đại ca bị giết, y đâm lo lắng. Việc chưa nghĩ kỹ đã rút dao phay ra, hai mắt trợn trắng đầy sát khí.
Nhưng y chưa nói xong, súng trong tay Diệp Mặc một lần nữa vang lên, ấn đường y phun máu.
Diệp Mặc cười một cách lạnh lùng, hắn vừa nhìn thấy tên này thì đã biết dưới tay hắn tuyệt đối không phải một mạng. Nhưng hắn cũng khâm phục bọn đàn em liều mạng này, mình đã nổ súng giết người rồi, lại còn kêu ầm ĩ.
Diệp Mặc giết liền một lúc hai người liếc nhìn đám đàn em mười người còn lại mà đại ca chúng dẫn đến, giọng thản nhiên nói:
-Còn ai muốn nói nữa? Muốn nói thì nhanh lên, tôi vẫn còn mấy viên đạn.
Đạn Diệp Mặc nói là có thật, từ sau khi Hàn Tại Tân đưa cho hắn khẩu súng này, hắn chưa từng dùng, không ngờ hôm nay lại có tác dụng.
Giết bọn này, Diệp Mặc vốn không cần dùng đến súng. Sở dĩ hắn dùng súng là vì hắn sợ phiền phức, trước mặt nhiều người thế này, hắn không thể dùng hỏa cầu giêt hết bọn này, dùng súng giết người dễ giải thích hơn những cách khác. Mà hắn có giấy phép sử dụng súng giết người, giết bọn này không có chút áp lực gì. Hơn nữa, dù hắn không có giấy giết người, thì hắn giết bọn này cũng không có chút áp lực.
Chỉ là hắn không muốn tàn sát ở đây, cho nên giết khỉ dọa gà, tin rằng đám người này nhìn thấy hắn không chút do dự nổ súng, chắc chắn không dám lải nhải nữa.
Đương nhiên, chủ yếu là Diệp Mặc muốn chuyện này to lên, đã không nể mặt Diệp Mặc này thì đừng trách hắn không khách khí. Lý Xuân Sinh giúp hắn, hơn nữa cùng ngày hôm đó hắn còn xuất hiện ở Cửu Đường, hắn không tin những kẻ đối đầu với Lý Xuân Sinh, thậm chí những kẻ đã giam giữ Lỗ Linh không biết hắn là Diệp Mặc. Dù không biết, cũng có thể điều tra ra.
Nếu những kẻ này biết hắn là Diệp Mặc mà còn dám động thủ cũng đáng chết. Diệp Mặc tin chuyện hắn ở Lạc Nguyệt, đám người nổi tiếng ở Hoa Hạ cũng có biết, ít nhất Hàn Tại Tân biết. Người khác không dám khẳng định Diệp Mặc hắn là người phụ trách ở Lạc Nguyệt cũng sẽ biết đến Diệp Mặc và dược phẩm Lạc Nguyệt có quan hệ với nhau.
Diệp Mặc có tiếng tăm như thế này, người khác vẫn không để hắn vào mắt, trực tiếp nhúng tay vào vụ án hắn đã nhúng tay vào, đây đã không chỉ là cạnh tranh quyền lực rồi.
Nói nghiêm trọng một chút, thậm chí điều này có thể dẫn đến tranh cãi quốc tế. Diệp Mặc tin rằng, dù Đới gia và Khâu gia có lớn mạnh đến đâu, cũng không thể không hiểu điểm này. Khâu gia không dám đối đầu với Diệp Mặc, rõ ràng là họ biết năng lượng của Diệp Mặc.
Vì Diệp Mặc cứng rắn nổ súng, đám đàn em gã đại canh da đen dẫn đến không có một kẻ nào dám lên tiếng, thậm chí đều sợ hãi trốn ở một bên. Bọn họ không sợ chém đao giết người, thậm chí không sợ máu tươi, cảnh bọn họ cầm dao phay đánh nhau, ẩu đả quá đỗi bình thường, nhưng lấy súng ra thì không hề bình thường chút nào, loại người cầm súng giết người không kiêng nể gì ai như Diệp Mặc, khiến bọn họ bị đả kích mạnh mẽ.
Mấy người bạn Thi Tu gọi đến nhìn chằm chằm Diệp Mặc như thể không dám tin. Đám đàn em của gã đại ca kia sợ hãi muốn bỏ đi, bọn chúng chưa bao giờ nhìn thấy cảnh bình tĩnh dùng súng giết người như thế này.
Diệp Mặc hừ một tiếng.
-Tao cho mày đi à?
Tên đàn em sợ run cả người, dừng lại, bầu không khí lại chìm vào yên lặng.
-Mẹ mày dám nổ súng giết người, bố mày sẽ giết sạch cả nhà mày, giết...
Người đàn ông hung hãn ở bên cạnh gã đen kia là người đầu tiên phản ứng trở lại, y là tâm phúc của gã, nhìn thấy đại ca bị giết, y đâm lo lắng. Việc chưa nghĩ kỹ đã rút dao phay ra, hai mắt trợn trắng đầy sát khí.
Nhưng y chưa nói xong, súng trong tay Diệp Mặc một lần nữa vang lên, ấn đường y phun máu.
Diệp Mặc cười một cách lạnh lùng, hắn vừa nhìn thấy tên này thì đã biết dưới tay hắn tuyệt đối không phải một mạng. Nhưng hắn cũng khâm phục bọn đàn em liều mạng này, mình đã nổ súng giết người rồi, lại còn kêu ầm ĩ.
Diệp Mặc giết liền một lúc hai người liếc nhìn đám đàn em mười người còn lại mà đại ca chúng dẫn đến, giọng thản nhiên nói:
-Còn ai muốn nói nữa? Muốn nói thì nhanh lên, tôi vẫn còn mấy viên đạn.
Đạn Diệp Mặc nói là có thật, từ sau khi Hàn Tại Tân đưa cho hắn khẩu súng này, hắn chưa từng dùng, không ngờ hôm nay lại có tác dụng.
Giết bọn này, Diệp Mặc vốn không cần dùng đến súng. Sở dĩ hắn dùng súng là vì hắn sợ phiền phức, trước mặt nhiều người thế này, hắn không thể dùng hỏa cầu giêt hết bọn này, dùng súng giết người dễ giải thích hơn những cách khác. Mà hắn có giấy phép sử dụng súng giết người, giết bọn này không có chút áp lực gì. Hơn nữa, dù hắn không có giấy giết người, thì hắn giết bọn này cũng không có chút áp lực.
Chỉ là hắn không muốn tàn sát ở đây, cho nên giết khỉ dọa gà, tin rằng đám người này nhìn thấy hắn không chút do dự nổ súng, chắc chắn không dám lải nhải nữa.
Đương nhiên, chủ yếu là Diệp Mặc muốn chuyện này to lên, đã không nể mặt Diệp Mặc này thì đừng trách hắn không khách khí. Lý Xuân Sinh giúp hắn, hơn nữa cùng ngày hôm đó hắn còn xuất hiện ở Cửu Đường, hắn không tin những kẻ đối đầu với Lý Xuân Sinh, thậm chí những kẻ đã giam giữ Lỗ Linh không biết hắn là Diệp Mặc. Dù không biết, cũng có thể điều tra ra.
Nếu những kẻ này biết hắn là Diệp Mặc mà còn dám động thủ cũng đáng chết. Diệp Mặc tin chuyện hắn ở Lạc Nguyệt, đám người nổi tiếng ở Hoa Hạ cũng có biết, ít nhất Hàn Tại Tân biết. Người khác không dám khẳng định Diệp Mặc hắn là người phụ trách ở Lạc Nguyệt cũng sẽ biết đến Diệp Mặc và dược phẩm Lạc Nguyệt có quan hệ với nhau.
Diệp Mặc có tiếng tăm như thế này, người khác vẫn không để hắn vào mắt, trực tiếp nhúng tay vào vụ án hắn đã nhúng tay vào, đây đã không chỉ là cạnh tranh quyền lực rồi.
Nói nghiêm trọng một chút, thậm chí điều này có thể dẫn đến tranh cãi quốc tế. Diệp Mặc tin rằng, dù Đới gia và Khâu gia có lớn mạnh đến đâu, cũng không thể không hiểu điểm này. Khâu gia không dám đối đầu với Diệp Mặc, rõ ràng là họ biết năng lượng của Diệp Mặc.
Vì Diệp Mặc cứng rắn nổ súng, đám đàn em gã đại canh da đen dẫn đến không có một kẻ nào dám lên tiếng, thậm chí đều sợ hãi trốn ở một bên. Bọn họ không sợ chém đao giết người, thậm chí không sợ máu tươi, cảnh bọn họ cầm dao phay đánh nhau, ẩu đả quá đỗi bình thường, nhưng lấy súng ra thì không hề bình thường chút nào, loại người cầm súng giết người không kiêng nể gì ai như Diệp Mặc, khiến bọn họ bị đả kích mạnh mẽ.
Mấy người bạn Thi Tu gọi đến nhìn chằm chằm Diệp Mặc như thể không dám tin. Đám đàn em của gã đại ca kia sợ hãi muốn bỏ đi, bọn chúng chưa bao giờ nhìn thấy cảnh bình tĩnh dùng súng giết người như thế này.
Diệp Mặc hừ một tiếng.
-Tao cho mày đi à?
Tên đàn em sợ run cả người, dừng lại, bầu không khí lại chìm vào yên lặng.
/2272
|