Tội danh nặng như vậy, làm sao Hồng Thái Long thừa nhận đây. Hắn liên tục lắc đầu kiên quyết phủ nhận, nói rằng Dược Thiên Sầu oan uổng hắn. Kết quả Dược Thiên Sầu ném ra một câu ngoan thoại, làm cho Hồng Thái Long phải chịu thua.
"Hảo? Ngươi không thừa nhận phải không? Ta đi tìm Bàn Long đại thần lý luận, để đích thân ngài chất vấn ngươi chuyện này." Dược Thiên Sầu quay đầu muốn rời đi.
Thấy vậy, Hồng Thái Long đương trường nóng nảy, vươn tay ra túm lấy bả vai của Dược Thiên Sầu, dấn thân tới cười làm lành nói: "Có chuyện gì hãy từ từ nói thôi! Đâu cần phiền phức đến lão tổ! Có một số chuyện trải qua đã lâu quá rồi, ta có thể nhớ lầm, ngươi để cho ta suy nghĩ thêm một chút nữa đi."
Dược Thiên Sầu cười xuy xuy, lạnh lùng hỏi: "Vậy ngươi đã nhớ ra được chuyện gì hay chưa?"
Hồng Thái Long bày ra bộ dáng trầm tư, sau đó chậm rãi nói: "Có ngươi nhắc nhở, bản thân ta cũng vừa nhớ ra được một chút sự tình, hình như là có hai cái biện pháp quay trở về Thần giới. Nghe nói năm xưa Bàn Long lão tổ khai mở ra một không gian ở trong Minh giới, cũng chính là U Minh Thần Phủ, bên trong nơi này có thông đạo bí mật dẫn đến Thần Long Sơn ở Thần giới, nếu không phải người trong Long tộc chúng ta, thì sẽ vô pháp nhìn thấy. Còn phương pháp khác nữa là, mỗi khi người của Minh Hà Thủy Tộc vượt Long Môn thành công, thì Long tộc chúng ta sẽ phái Thiên Mã Bảo Liễn xuống nhân gian, có thể ngồi lên Thiên Mã quay trở về Thần giới."
Dược Thiên Sầu nghe vậy thì không khỏi sửng sốt, U Minh Thần Phủ trước không đề cập tới, nhưng chuyện tình Minh Hà Thủy Tộc vượt long môn và Thiên Mã Bảo Liễn chính hắn đã tự mình trải qua, hơn nữa còn ngồi qua Thiên Mã Bảo Liễn, nhưng nằm mộng đều chưa bao giờ nghĩ, đây sẽ là phương pháp đi thông đến Thần giới, sớm biết thế thì đã qua Thần giới du lãm rồi.
Tiếc hận rất nhiều, sau đó Dược Thiên Sầu lại chất vấn: "Ngươi hãy thành thật giao phó? Lúc trước trong lời ngươi nói có bao nhiêu dối trá?"
"Ta...." Hồng Thái Long nhất thời khóc không ra nước mắt, cầu xin nói: "Những chuyện khác đều là nói thật, chỉ riêng chuyện tình, ta sợ không thể báo cáo kết quả công tác cho Bàn Long lão tổ, nên mới thương lượng cùng Dạ Thiên Không giam lỏng ta ở chỗ này thôi. Ngươi tưởng rằng ta thích bị giam ở đây lắm hay sao? Coi như Bàn Long lão tổ giáp mặt ép hỏi, thì chuyện tình vẫn chỉ có thế thôi ah!"
"Vậy hãy chờ Bàn Long đại thần đến đây hỏi ngươi đi nhé!" Dược Thiên Sầu cười lạnh một tiếng, từ trên đài sen nhảy dựng lên, trực tiếp lao vút ra bên ngoài.
Hồng Thái Long đương trường trợn tròn mắt, theo sau đứng nguyên tại chỗ mà đấm ngực giậm chân, bộ dáng tựa hồ như đang tiếc hận lúc trước chính mình không nên làm như thế, để bây giờ tai họa sẽ giáng xuống đầu. Đột nhiên hắn ngẩng đầu lên, chỉ thấy Dược Thiên Sầu lại phóng trở về, thì không khỏi sửng sốt.
Dược Thiên Sầu nhìn hắn đánh giá trong chốc lát, mới nhíu mày trầm giọng nói: "Ta nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy nên cho ngươi một cơ hội đoái công chuộc tội, huống chi đi gặp Bàn Long đại thần cũng không phải dễ dàng. Chẳng biết ngươi có nguyện ý nắm bắt cơ hội quý báu này hay không đây?"
Vừa rồi hắn rời đi, thật ra là muốn thăm dò Hồng Thái Long, nhưng sự thật chứng minh đối phương đã không còn điều gì giấu giếm. Cho nên hắn mới lòng vòng quay về.
Hồng Thái Long cũng không phải kẻ ngốc, nhiều ít đã nhìn ra dụng ý của Dược Thiên Sầu, lúc này liền cười khổ nói: "Tự nhiên là nguyện ý! Chẳng biết ta phải lập công chuộc tội bằng cách nào đây?"
Dược Thiên Sầu trừng mắt lạnh nhìn hắn, bỗng nhiên vẻ mặt trở nên ngưng trọng, gằn từng chữ nói: "Hoàn thành nốt sứ mệnh dang dở của ngươi, giúp Đại Thiên Chưởng Hình Sứ ta, ngày sau trừ bản thân ngươi biết chuyện này ra, sẽ không một ai đề cập chuyện ngươi cấu kết cùng Dạ Thiên Không làm việc xấu xa thêm nữa."
Đây là hắn muốn mình dốc sức làm việc cho hắn ah! Hồng Thái Long miệng đầy chua sót, chắp tay nói: "Nào dám không tòng mệnh!"
"Hy vọng ngươi nhớ kĩ lời của mình, ta đây liền giúp ngươi thoát khốn!" Dược Thiên Sầu không muốn dây dưa với hắn thêm nữa, mà trực tiếp nhảy vào trong dòng dung nham nóng bỏng.
Thất một màn này, Hồng Thái Long ngẩn ra, sau đó cũng nhảy xuống bám theo Dược Thiên Sầu. Còn béo hài tử thì ngồi xuống đài sen, yên lặng quẳng ném ánh mắt nhìn xuống dòng dung nham đang chảy cuồn cuộn, cũng không biết trong lòng nó đang suy nghĩ đến chuyện gì.
Trong dòng dung nham, dưới độ sâu vài trăm thước, có một khối tinh thể màu tím sẫm, thoạt nhìn lớn chừng bằng tòa núi nhỏ, hai sợi xích hoàng kim đang bị xuyên qua khối tinh thể này. Dược Thiên Sầu khẽ vươn tay ra cảm ứng, nhất thời giật mình cả kinh, nguyên lai khối tinh thể màu tím này không ngờ là do Tử Hỏa nguyên tố ngưng tụ mà thành. Phải mất bao nhiêu Tử Hỏa nguyên tố thì mới ngưng tụ ra được khối tinh thể khổng lồ lớn đến cỡ này!
Nếu muốn di chuyển nó, không thể nghi ngờ là sẽ phải dùng lực lượng rung chuyển nhân gian, chẳng trách nó có thể ngăn cản không cho Hồng Thái Long thoát khốn suốt bao nhiêu năm qua.
Dược Thiên Sầu đẩy song chưởng ra phía trước, chậm rãi nhắm hai mắt lại, tử khí mông lung bắt đầu xoay tròn, vô thanh vô tức khuếch tán ra bốn phương tám hướng ở trong thiên địa. Khối tinh thể màu tím khổng lồ cấp tốc tản mát ra tử khí, đồng thời cũng đang chậm rãi thu nhỏ vào....
Gần nửa ngày sau, khối tinh thể màu tím mới hoàn toàn bốc hơi xong. Lúc này Hồng Thái Long khẽ run song chưởng lên, sợi dây xích màu vàng ở trên hai cánh tay dễ dàng tróc ra, sau đó bị hắn há mồm hút vào trong bụng.
Thấy vậy Dược Thiên Sầu không khỏi sửng sốt hỏi: "Ngươi ăn được cả hoàng kim vào trong bụng sao?"
Hồng Thái Long ngắm nhìn song chưởng đã khôi phục tự do, sảng khoái cười ha hả nói: "Trong bụng Long tộc chúng ta có không gian riêng, giống như không gian túi trữ vật của các ngươi, dùng để chứa đựng đồ vật."
"Hóa ra là như vậy!" Dược Thiên Sầu rét lạnh nhìn xuống bụng của Hồng Thái Long, phất phất tay nói: "Ngươi đã thoát khốn rồi, vậy thì hãy cùng ta rời đi khỏi nơi này thôi!"
Hồng Thái Long đang cao hứng, nên cũng sảng khoái đáp ứng. Nhưng rất nhanh đã tò mò dò hỏi: "Bây giờ chúng ta sẽ đi đâu?"
Dược Thiên Sầu ngẩng đầu nhìn lên trên dòng dung nham, híp mắt nói: "Kim Thái và Bạch Khải đã khai mở phong ấn thông đạo Ma giới, bây giờ Tam Dạ Ma Quân đang suất lĩnh quần ma càn quét Tiên Minh hai giới, ta đã tận mắt nhìn thấy bọn chúng giết hại hơn hai ức tu sĩ Tiên giới. Mà hiện giờ, ngay cả Nhân gian bọn chúng cũng đều không muốn buông tha. Lúc trước là do đại quân Ma giới xâm nhập, nên ta mới phải khai mở Yêu Quỷ Tru Tiên Trận để đối phó với bọn chúng. Tin tưởng rằng bây giờ, ở dưới tình huống chưa thăm dò nắm chắc, bọn chúng sẽ không dám tùy tiện xông đến Nhân gian nữa đâu!"
"Kim Thái và Bạch Khải đã khai mở phong ấn thông đạo Ma giới?" Hồng Thái Long nghe vậy cũng lắp bắp kinh hãi, đôi chân mày màu đỏ khẽ nhíu lại, vừa nghĩ tới chuyện Tam Dạ Ma Quân là phụ thân của Dạ Thiên Không, liền trầm giọng hỏi: "Ý của ngươi là muốn ta giúp ngươi đối phó với đại quân Ma giới? Nếu giao thủ với đám người Đại Ma Vương thì không thành vấn đề. Nhưng nếu giao thủ với Tam Dạ Ma Quân thì ta tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn."
Dược Thiên Sầu lắc đầu: "Chuyện tình đối phó với Tam Dạ Ma Quân đi nước nào thì tính nước đó, bây giờ chúng ta cần phải làm chính là ngăn cản không cho bọn chúng xâm lược phá hủy nhân gian mà thôi. Hẳn là ngươi biết cách phong ấn thông đạo giữa hai giới chứ?"
"Đáng tiếc ta không am hiểu thuật phong ấn lắm!" Hồng Thái Long có chút thất vọng nhìn chằm chằm vào Dược Thiên Sầu nói: "Bất quá ta lại biết một phương pháp khác, có thể ngăn chặn được thông đạo giữa hai giới! Nếu có người dùng thần khí trấn trụ trước môn khẩu thông đạo hai giới. Vậy thì đồng dạng cũng có thể ngăn cản được người của hai giới đi qua thông đạo."
Dược Thiên Sầu chậm rãi nhìn thẳng vào mắt Hồng Thái Long, trầm giọng nói: "Ý ngươi là đang nói, muốn ta dùng Khai Thiên Tích Địa Tiễn ngăn cản trước môn khẩu thông đạo giữa hai giới ư?"
"Không sai!" Hồng Thái Long khí phách giải thích: "Khai Thiên Tích Địa Tiễn không phải là thần khí bình thường, nếu nó chưa nhận chủ mà đem ra trấn trụ môn khẩu giữa hai giới, thì còn lo lắng sẽ bị người khác cướp mất. Nhưng khi nó đã nhận chủ, thì không người nào động được vào nó, trừ phi là ngươi chết thôi!"
Dược Thiên Sầu trầm ngâm suy nghĩ một lúc sau, liền chậm rãi nói: "Vì sự bình an của nhân gian nên ta cũng không tiếc đại giá, xem ra chỉ còn biện pháp này mà thôi."
Nói đến đây liền trợn mắt quát lớn: "Hảo! Cứ làm như thế đi! Dùng thần tiễn trấn trụ nó!"
Thấy hắn có thể buông tha Khai Thiên Tích Địa Tiễn sảng khoái như vậy! Hồng Thái Long nghe mà không khỏi cảm thấy kính nể hơn nhiều, nhân vật như thế, chính mình dốc sức vì hắn, cũng là không hề uổng phí công lao.
Theo sau, Dược Thiên Sầu khẽ vung tay lên, quang cảnh xung quanh liên tục biến ảo, đến khi cảnh tượng ổn định lại, thì hai người dĩ nhiên đã đứng ở trước môn khẩu thông đạo Minh giới. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Hồng Thái Long vừa trông thấy U Minh Hỏa Hải ở trước mặt, thì lập tức xoay người ngắm nhìn cảnh tượng bốn phía chung quanh. Chỉ thấy bức hoa văn minh thiết khổng lồ, còn có cánh cửa cao lớn kia nữa, làm cho hắn hiểu được, hiện giờ chính mình đang đứng ở trước đại môn Minh giới trong nhân gian. Lúc này mới quay sang nhìn chằm chằm vào Dược Thiên Sầu kinh hô: "Ngươi có Tinh Thần Châu?"
"Vô nghĩa! Ta là Đại Thiên Chưởng Hình Sứ, có Tinh Thần Châu cũng là bình thường." Dược Thiên Sầu lộ ra dáng vẻ khinh thường, vốn là vì hắn muốn làm cho Hồng Thái Long trung tâm đi theo mình, nên mới thể hiện ra tài năng. Nguyên bản còn muốn khoe khoang, không nghĩ qua đối phương cũng có chút kiến thức, nhưng cũng đỡ cho hắn phải tốn thêm một phen nước bọt.
Hắn tùy tay phóng xuất ra Khai Thiên Tích Địa Tiễn, nắm trong tay vuốt ve luyến tiếc một phen, sau đó liền dứt khoát mở cánh cửa Minh giới ra, cắm thần tiễn xuống ngay trước cửa, hung hăng quát: "Mau to ra...."
Ngay lập tức, Khai Thiên Tích Địa Tiễn liền bạo phóng ra kim quang lấp lánh, sau đó bành trướng to ra, to đến mức che kín đại môn Minh giới, ngay cả âm phong từ bên phía Minh giới không còn thổi sang đây được nữa, thì mới ngừng lại.
Chứng kiến một màn này, Hồng Thái Long mới tin tưởng Dược Thiên Sầu sảng khoái buông tha thần khí, khẽ hít sâu một hơi nói: "Ta ở Thần giới từng nghe qua một cái truyền thuyết, cánh cổng Minh giới này không hề tầm thường, bị phá hủy thì nó vẫn có khả năng tái tạo dung hợp. Nhưng nếu có người dùng Tam Muội Chân Hỏa lau những đoạn hoa văn ở trên cánh cổng này đi, vậy thì âm dương sẽ đoạn, cả tòa đại môn Minh giới này sẽ biến mất ngay lập tức, thông đạo dẫn sang Minh giới sẽ coi như chưa từng có."
"Có chuyện này thật sao?" Dược Thiên Sầu giật mình, theo sau lắc đầu cười khổ, duỗi tay ra, đồng thời trong lòng bàn tay bùng lên một nhúm Thanh Hỏa, Hắc Hỏa cùng Tử Hỏa, nói: "Bản thân ta có thể khu sử ba loại dị hỏa này, đáng tiếc tu vi nông cạn, không thể đem chúng nó dung hợp thành Tam Muội Chân Hỏa, nếu không thì đã có thể chặt đứt được âm dương hai giới rồi!"
"Hảo? Ngươi không thừa nhận phải không? Ta đi tìm Bàn Long đại thần lý luận, để đích thân ngài chất vấn ngươi chuyện này." Dược Thiên Sầu quay đầu muốn rời đi.
Thấy vậy, Hồng Thái Long đương trường nóng nảy, vươn tay ra túm lấy bả vai của Dược Thiên Sầu, dấn thân tới cười làm lành nói: "Có chuyện gì hãy từ từ nói thôi! Đâu cần phiền phức đến lão tổ! Có một số chuyện trải qua đã lâu quá rồi, ta có thể nhớ lầm, ngươi để cho ta suy nghĩ thêm một chút nữa đi."
Dược Thiên Sầu cười xuy xuy, lạnh lùng hỏi: "Vậy ngươi đã nhớ ra được chuyện gì hay chưa?"
Hồng Thái Long bày ra bộ dáng trầm tư, sau đó chậm rãi nói: "Có ngươi nhắc nhở, bản thân ta cũng vừa nhớ ra được một chút sự tình, hình như là có hai cái biện pháp quay trở về Thần giới. Nghe nói năm xưa Bàn Long lão tổ khai mở ra một không gian ở trong Minh giới, cũng chính là U Minh Thần Phủ, bên trong nơi này có thông đạo bí mật dẫn đến Thần Long Sơn ở Thần giới, nếu không phải người trong Long tộc chúng ta, thì sẽ vô pháp nhìn thấy. Còn phương pháp khác nữa là, mỗi khi người của Minh Hà Thủy Tộc vượt Long Môn thành công, thì Long tộc chúng ta sẽ phái Thiên Mã Bảo Liễn xuống nhân gian, có thể ngồi lên Thiên Mã quay trở về Thần giới."
Dược Thiên Sầu nghe vậy thì không khỏi sửng sốt, U Minh Thần Phủ trước không đề cập tới, nhưng chuyện tình Minh Hà Thủy Tộc vượt long môn và Thiên Mã Bảo Liễn chính hắn đã tự mình trải qua, hơn nữa còn ngồi qua Thiên Mã Bảo Liễn, nhưng nằm mộng đều chưa bao giờ nghĩ, đây sẽ là phương pháp đi thông đến Thần giới, sớm biết thế thì đã qua Thần giới du lãm rồi.
Tiếc hận rất nhiều, sau đó Dược Thiên Sầu lại chất vấn: "Ngươi hãy thành thật giao phó? Lúc trước trong lời ngươi nói có bao nhiêu dối trá?"
"Ta...." Hồng Thái Long nhất thời khóc không ra nước mắt, cầu xin nói: "Những chuyện khác đều là nói thật, chỉ riêng chuyện tình, ta sợ không thể báo cáo kết quả công tác cho Bàn Long lão tổ, nên mới thương lượng cùng Dạ Thiên Không giam lỏng ta ở chỗ này thôi. Ngươi tưởng rằng ta thích bị giam ở đây lắm hay sao? Coi như Bàn Long lão tổ giáp mặt ép hỏi, thì chuyện tình vẫn chỉ có thế thôi ah!"
"Vậy hãy chờ Bàn Long đại thần đến đây hỏi ngươi đi nhé!" Dược Thiên Sầu cười lạnh một tiếng, từ trên đài sen nhảy dựng lên, trực tiếp lao vút ra bên ngoài.
Hồng Thái Long đương trường trợn tròn mắt, theo sau đứng nguyên tại chỗ mà đấm ngực giậm chân, bộ dáng tựa hồ như đang tiếc hận lúc trước chính mình không nên làm như thế, để bây giờ tai họa sẽ giáng xuống đầu. Đột nhiên hắn ngẩng đầu lên, chỉ thấy Dược Thiên Sầu lại phóng trở về, thì không khỏi sửng sốt.
Dược Thiên Sầu nhìn hắn đánh giá trong chốc lát, mới nhíu mày trầm giọng nói: "Ta nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy nên cho ngươi một cơ hội đoái công chuộc tội, huống chi đi gặp Bàn Long đại thần cũng không phải dễ dàng. Chẳng biết ngươi có nguyện ý nắm bắt cơ hội quý báu này hay không đây?"
Vừa rồi hắn rời đi, thật ra là muốn thăm dò Hồng Thái Long, nhưng sự thật chứng minh đối phương đã không còn điều gì giấu giếm. Cho nên hắn mới lòng vòng quay về.
Hồng Thái Long cũng không phải kẻ ngốc, nhiều ít đã nhìn ra dụng ý của Dược Thiên Sầu, lúc này liền cười khổ nói: "Tự nhiên là nguyện ý! Chẳng biết ta phải lập công chuộc tội bằng cách nào đây?"
Dược Thiên Sầu trừng mắt lạnh nhìn hắn, bỗng nhiên vẻ mặt trở nên ngưng trọng, gằn từng chữ nói: "Hoàn thành nốt sứ mệnh dang dở của ngươi, giúp Đại Thiên Chưởng Hình Sứ ta, ngày sau trừ bản thân ngươi biết chuyện này ra, sẽ không một ai đề cập chuyện ngươi cấu kết cùng Dạ Thiên Không làm việc xấu xa thêm nữa."
Đây là hắn muốn mình dốc sức làm việc cho hắn ah! Hồng Thái Long miệng đầy chua sót, chắp tay nói: "Nào dám không tòng mệnh!"
"Hy vọng ngươi nhớ kĩ lời của mình, ta đây liền giúp ngươi thoát khốn!" Dược Thiên Sầu không muốn dây dưa với hắn thêm nữa, mà trực tiếp nhảy vào trong dòng dung nham nóng bỏng.
Thất một màn này, Hồng Thái Long ngẩn ra, sau đó cũng nhảy xuống bám theo Dược Thiên Sầu. Còn béo hài tử thì ngồi xuống đài sen, yên lặng quẳng ném ánh mắt nhìn xuống dòng dung nham đang chảy cuồn cuộn, cũng không biết trong lòng nó đang suy nghĩ đến chuyện gì.
Trong dòng dung nham, dưới độ sâu vài trăm thước, có một khối tinh thể màu tím sẫm, thoạt nhìn lớn chừng bằng tòa núi nhỏ, hai sợi xích hoàng kim đang bị xuyên qua khối tinh thể này. Dược Thiên Sầu khẽ vươn tay ra cảm ứng, nhất thời giật mình cả kinh, nguyên lai khối tinh thể màu tím này không ngờ là do Tử Hỏa nguyên tố ngưng tụ mà thành. Phải mất bao nhiêu Tử Hỏa nguyên tố thì mới ngưng tụ ra được khối tinh thể khổng lồ lớn đến cỡ này!
Nếu muốn di chuyển nó, không thể nghi ngờ là sẽ phải dùng lực lượng rung chuyển nhân gian, chẳng trách nó có thể ngăn cản không cho Hồng Thái Long thoát khốn suốt bao nhiêu năm qua.
Dược Thiên Sầu đẩy song chưởng ra phía trước, chậm rãi nhắm hai mắt lại, tử khí mông lung bắt đầu xoay tròn, vô thanh vô tức khuếch tán ra bốn phương tám hướng ở trong thiên địa. Khối tinh thể màu tím khổng lồ cấp tốc tản mát ra tử khí, đồng thời cũng đang chậm rãi thu nhỏ vào....
Gần nửa ngày sau, khối tinh thể màu tím mới hoàn toàn bốc hơi xong. Lúc này Hồng Thái Long khẽ run song chưởng lên, sợi dây xích màu vàng ở trên hai cánh tay dễ dàng tróc ra, sau đó bị hắn há mồm hút vào trong bụng.
Thấy vậy Dược Thiên Sầu không khỏi sửng sốt hỏi: "Ngươi ăn được cả hoàng kim vào trong bụng sao?"
Hồng Thái Long ngắm nhìn song chưởng đã khôi phục tự do, sảng khoái cười ha hả nói: "Trong bụng Long tộc chúng ta có không gian riêng, giống như không gian túi trữ vật của các ngươi, dùng để chứa đựng đồ vật."
"Hóa ra là như vậy!" Dược Thiên Sầu rét lạnh nhìn xuống bụng của Hồng Thái Long, phất phất tay nói: "Ngươi đã thoát khốn rồi, vậy thì hãy cùng ta rời đi khỏi nơi này thôi!"
Hồng Thái Long đang cao hứng, nên cũng sảng khoái đáp ứng. Nhưng rất nhanh đã tò mò dò hỏi: "Bây giờ chúng ta sẽ đi đâu?"
Dược Thiên Sầu ngẩng đầu nhìn lên trên dòng dung nham, híp mắt nói: "Kim Thái và Bạch Khải đã khai mở phong ấn thông đạo Ma giới, bây giờ Tam Dạ Ma Quân đang suất lĩnh quần ma càn quét Tiên Minh hai giới, ta đã tận mắt nhìn thấy bọn chúng giết hại hơn hai ức tu sĩ Tiên giới. Mà hiện giờ, ngay cả Nhân gian bọn chúng cũng đều không muốn buông tha. Lúc trước là do đại quân Ma giới xâm nhập, nên ta mới phải khai mở Yêu Quỷ Tru Tiên Trận để đối phó với bọn chúng. Tin tưởng rằng bây giờ, ở dưới tình huống chưa thăm dò nắm chắc, bọn chúng sẽ không dám tùy tiện xông đến Nhân gian nữa đâu!"
"Kim Thái và Bạch Khải đã khai mở phong ấn thông đạo Ma giới?" Hồng Thái Long nghe vậy cũng lắp bắp kinh hãi, đôi chân mày màu đỏ khẽ nhíu lại, vừa nghĩ tới chuyện Tam Dạ Ma Quân là phụ thân của Dạ Thiên Không, liền trầm giọng hỏi: "Ý của ngươi là muốn ta giúp ngươi đối phó với đại quân Ma giới? Nếu giao thủ với đám người Đại Ma Vương thì không thành vấn đề. Nhưng nếu giao thủ với Tam Dạ Ma Quân thì ta tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn."
Dược Thiên Sầu lắc đầu: "Chuyện tình đối phó với Tam Dạ Ma Quân đi nước nào thì tính nước đó, bây giờ chúng ta cần phải làm chính là ngăn cản không cho bọn chúng xâm lược phá hủy nhân gian mà thôi. Hẳn là ngươi biết cách phong ấn thông đạo giữa hai giới chứ?"
"Đáng tiếc ta không am hiểu thuật phong ấn lắm!" Hồng Thái Long có chút thất vọng nhìn chằm chằm vào Dược Thiên Sầu nói: "Bất quá ta lại biết một phương pháp khác, có thể ngăn chặn được thông đạo giữa hai giới! Nếu có người dùng thần khí trấn trụ trước môn khẩu thông đạo hai giới. Vậy thì đồng dạng cũng có thể ngăn cản được người của hai giới đi qua thông đạo."
Dược Thiên Sầu chậm rãi nhìn thẳng vào mắt Hồng Thái Long, trầm giọng nói: "Ý ngươi là đang nói, muốn ta dùng Khai Thiên Tích Địa Tiễn ngăn cản trước môn khẩu thông đạo giữa hai giới ư?"
"Không sai!" Hồng Thái Long khí phách giải thích: "Khai Thiên Tích Địa Tiễn không phải là thần khí bình thường, nếu nó chưa nhận chủ mà đem ra trấn trụ môn khẩu giữa hai giới, thì còn lo lắng sẽ bị người khác cướp mất. Nhưng khi nó đã nhận chủ, thì không người nào động được vào nó, trừ phi là ngươi chết thôi!"
Dược Thiên Sầu trầm ngâm suy nghĩ một lúc sau, liền chậm rãi nói: "Vì sự bình an của nhân gian nên ta cũng không tiếc đại giá, xem ra chỉ còn biện pháp này mà thôi."
Nói đến đây liền trợn mắt quát lớn: "Hảo! Cứ làm như thế đi! Dùng thần tiễn trấn trụ nó!"
Thấy hắn có thể buông tha Khai Thiên Tích Địa Tiễn sảng khoái như vậy! Hồng Thái Long nghe mà không khỏi cảm thấy kính nể hơn nhiều, nhân vật như thế, chính mình dốc sức vì hắn, cũng là không hề uổng phí công lao.
Theo sau, Dược Thiên Sầu khẽ vung tay lên, quang cảnh xung quanh liên tục biến ảo, đến khi cảnh tượng ổn định lại, thì hai người dĩ nhiên đã đứng ở trước môn khẩu thông đạo Minh giới. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Hồng Thái Long vừa trông thấy U Minh Hỏa Hải ở trước mặt, thì lập tức xoay người ngắm nhìn cảnh tượng bốn phía chung quanh. Chỉ thấy bức hoa văn minh thiết khổng lồ, còn có cánh cửa cao lớn kia nữa, làm cho hắn hiểu được, hiện giờ chính mình đang đứng ở trước đại môn Minh giới trong nhân gian. Lúc này mới quay sang nhìn chằm chằm vào Dược Thiên Sầu kinh hô: "Ngươi có Tinh Thần Châu?"
"Vô nghĩa! Ta là Đại Thiên Chưởng Hình Sứ, có Tinh Thần Châu cũng là bình thường." Dược Thiên Sầu lộ ra dáng vẻ khinh thường, vốn là vì hắn muốn làm cho Hồng Thái Long trung tâm đi theo mình, nên mới thể hiện ra tài năng. Nguyên bản còn muốn khoe khoang, không nghĩ qua đối phương cũng có chút kiến thức, nhưng cũng đỡ cho hắn phải tốn thêm một phen nước bọt.
Hắn tùy tay phóng xuất ra Khai Thiên Tích Địa Tiễn, nắm trong tay vuốt ve luyến tiếc một phen, sau đó liền dứt khoát mở cánh cửa Minh giới ra, cắm thần tiễn xuống ngay trước cửa, hung hăng quát: "Mau to ra...."
Ngay lập tức, Khai Thiên Tích Địa Tiễn liền bạo phóng ra kim quang lấp lánh, sau đó bành trướng to ra, to đến mức che kín đại môn Minh giới, ngay cả âm phong từ bên phía Minh giới không còn thổi sang đây được nữa, thì mới ngừng lại.
Chứng kiến một màn này, Hồng Thái Long mới tin tưởng Dược Thiên Sầu sảng khoái buông tha thần khí, khẽ hít sâu một hơi nói: "Ta ở Thần giới từng nghe qua một cái truyền thuyết, cánh cổng Minh giới này không hề tầm thường, bị phá hủy thì nó vẫn có khả năng tái tạo dung hợp. Nhưng nếu có người dùng Tam Muội Chân Hỏa lau những đoạn hoa văn ở trên cánh cổng này đi, vậy thì âm dương sẽ đoạn, cả tòa đại môn Minh giới này sẽ biến mất ngay lập tức, thông đạo dẫn sang Minh giới sẽ coi như chưa từng có."
"Có chuyện này thật sao?" Dược Thiên Sầu giật mình, theo sau lắc đầu cười khổ, duỗi tay ra, đồng thời trong lòng bàn tay bùng lên một nhúm Thanh Hỏa, Hắc Hỏa cùng Tử Hỏa, nói: "Bản thân ta có thể khu sử ba loại dị hỏa này, đáng tiếc tu vi nông cạn, không thể đem chúng nó dung hợp thành Tam Muội Chân Hỏa, nếu không thì đã có thể chặt đứt được âm dương hai giới rồi!"
/1255
|