Hỗn loạn tưng bừng, không biết khi nào thì kết thúc.
Một đám lão già đánh nhau mặt mũi bầm dập, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, đột nhiên ngửa đầu phá lên cười.
- Lão Hồ, mời khách.
- Được, bữa cơm tối nay, Ngọc Lâu Đông, sáu bàn. - Không được, chúng tôi muốn ăn bào ngư vi cá.
- Được, bào ngư vi cá, sáu bàn.
- Lão Hồ, không nên ăn vi cá. Tôi thấy trên tivi nói vi cá đều bị làm giả. Mỗi người một phần bào ngư là được.
~ Người nào cũng phải có phần.
Hồ lão nhìn đám lão đầu đang nghiến răng nghiến lợi xung quanh, mỉm cười thỏa mãn. Dù sao thì cũng là ganh ty, dùng thức ăn lấp đầy là được.
Sau việc này, đừng nói là sáu bàn, cho dù bao hết tiệc rượu bằng vi cá cũng đáng giá. Con đường phía †rước sẽ rộng mở. Trong lịch sử Sở Nam, có ai đã từng thấy cảnh sư phụ bị người ta đánh chỉ vì đố ky với đệ tử không?
Nhìn hai mắt bốc hỏa của đám lão già trước mặt, Hồ lão biết, nếu hôm nay không chuẩn bị vài bàn rượu để hả giận cho họ, kết cục sẽ không tốt.
Chậc chậc, nhìn bọn họ râu mép vểnh lên, mặt mũi bị đánh thành mắt gấu mèo, đáy lòng đám lão già này chính là vừa hâm mộ vừa ghen ghét.
Hiệu trưởng Đào thấy tình huống rốt cuộc cũng đã yên tĩnh lại, vội vàng nói:
- Được rồi, các vị đồng nghiệp, cuộc thi đấu hôm nay xem như kết thúc trọn vẹn. Xin các vị đến khách sạn dùng cơm. 2h chiều sẽ tiến hành tổng kết cuộc thi đấu và nghi thức tặng thưởng.
Ăn cơm trưa xong, Giang Nguyên không hề nói đạo. nghĩa mà bỏ sư phụ của mình chạy trốn. Bởi vì các lão. đồng chí thật sự quá nhiệt tình, cứ kéo hắn hỏi đông hỏi tây, từ ngày sinh tháng đẻ đến học vấn, tình trạng hôn nhân. Chỉ thiếu điều còn chưa lôi tổ tổng nhà bạn gái của hắn ra hỏi mà thôi.
Đương nhiên, cũng có một số lão giáo sư đại học Y. Dược, ví dụ như giáo sư Phùng, ngoại trừ hỏi đông hỏi †ây thì yêu cầu Giang Nguyên đến khoa Chấn thương chỉnh hình của bệnh viện số 1 làm việc.
- Đùa gì thế? Muốn dò xét mình à? Không có cửa đâu.
Cho nên, Giang Nguyên phủi mông chạy trốn, cho. đến 2h chiều mới có mặt lần nữa.
Giám đốc sở Bạch tất nhiên là cũng đến tham gia, nhưng nhìn hai người đi đằng trước ông, hai mắt mọi người đều sáng ngời.
~ Tỉnh trưởng Bạch, Tỉnh trưởng La.
Một tràng pháo tay kịch liệt vang lên. Mọi người không tự chủ được mà đứng dậy, hưng phấn võ tay.
Bao nhiêu năm rồi, chưa hề có một lãnh đạo tỉnh nào tham gia hội nghị trung y, ngoại trừ thời gian hoàng kim mười năm trước. Mười năm sau đó, đừng nói là hội nghị trung y, cho dù là hội nghị trong hệ thống Y tế cũng không có mặt người nào.
Nhưng lần này, Tỉnh trưởng Bạch đích thân đến tham gia hội nghị bế mạc đại hội thi đấu trung y truyền thừa, thật sự là khiến người ta cảm thấy kinh ngạc. Mọi người đều không nghĩ ra lý do. Đối với Tỉnh trưởng Bạch mà nói, hoạt động cần ông tham gia rất nhiều. Mặc dù hệ thống Y tế cũng được xem là khá mạnh, nhưng trong †oàn bộ tỉnh mà nói, một hội nghị bế mạc của một giải thi đấu ngay cả cọng lông cũng không bằng, làm sao có thể khiến Tỉnh trưởng Bạch bận trăm công nghìn việc tranh thủ thời gian đến tham dự được chứ?
Điều này, không chỉ các lão y sư mà ngay cả Giám đốc sở Y tế Bạch đi đằng sau cũng cảm thấy nghỉ hoặc. Ông đột nhiên nhận được điện thoại của thư ký Tỉnh trưởng Bạch, hỏi có phải đang diễn ra cuộc thi trung y truyền thừa hay không. Sau khi nhận được câu trả lời, liền hỏi tình huống của cuộc thi như thế nào.
Khi các tình huống có liên quan được xác nhận, hơn nữa biết được người đoạt được giải thưởng, không bao lâu sau, đối phương liền gọi điện thoại đến, nói Tỉnh trưởng Bạch sẽ đích thân đến tham gia hội nghị.
Vừa mới từ Bắc Kinh trở về, Tỉnh trưởng La hiển nhiên cũng vội đến tham gia. Điều này càng khiến cho Giám đốc sở Bạch tràn đầy kinh nghi.
Nên biết rằng, trong mấy năm qua, Tỉnh trưởng Bạch cũng có tham gia hội nghị của hệ thống Y tế một lần. Lần đó là thời kỳ nhạy cảm trong việc phòng chống căn bệnh truyền nhiễm lây lan cả nước. Còn lại tham gia nhiều nhất chính là Tỉnh trưởng La chủ quản Giáo dục Y †ế.
'Về phần các lãnh đạo bệnh viện và các lão giáo sư của trường đại học, nhìn thấy hai lãnh đạo này, tròng mắt mở to, thiếu chút nữa té xuống.
Đợi các lãnh đạo lên hết trên đài, các lão y sư bên dưới đài thấp giọng bàn tán, không biết lần này Tỉnh trưởng Bạch đến tham gia hội nghị là có chuyện gì?
Chỉ có Giang Nguyên và Hồ lão là rõ được tình hình một chút. Hai người bình tĩnh ngồi tại chỗ. Bởi vì bọn họ nghĩ không ra lý do khác khiến Tỉnh trưởng Bạch đến tham gia đại hội.
Nhưng trong mắt các lão y sư khác thì tình huống phức tạp hơn nhiều.
Có phải là sau này tỉnh sẽ tập trung chú ý đến trung y nhiều hơn hay không?
Có phải Tỉnh trưởng Bạch sẽ ủng hộ cho trung y nhiều hơn hay không?
Dưới sự đoán mò của mọi người, các lãnh đạo đều đã an tọa. Lúc này giám đốc Sở Bạch mới tiến hành võ tay lần nữa, hoan nghênh hai vị Tỉnh trưởng đến tham gia.
Một đám lão già đánh nhau mặt mũi bầm dập, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, đột nhiên ngửa đầu phá lên cười.
- Lão Hồ, mời khách.
- Được, bữa cơm tối nay, Ngọc Lâu Đông, sáu bàn. - Không được, chúng tôi muốn ăn bào ngư vi cá.
- Được, bào ngư vi cá, sáu bàn.
- Lão Hồ, không nên ăn vi cá. Tôi thấy trên tivi nói vi cá đều bị làm giả. Mỗi người một phần bào ngư là được.
~ Người nào cũng phải có phần.
Hồ lão nhìn đám lão đầu đang nghiến răng nghiến lợi xung quanh, mỉm cười thỏa mãn. Dù sao thì cũng là ganh ty, dùng thức ăn lấp đầy là được.
Sau việc này, đừng nói là sáu bàn, cho dù bao hết tiệc rượu bằng vi cá cũng đáng giá. Con đường phía †rước sẽ rộng mở. Trong lịch sử Sở Nam, có ai đã từng thấy cảnh sư phụ bị người ta đánh chỉ vì đố ky với đệ tử không?
Nhìn hai mắt bốc hỏa của đám lão già trước mặt, Hồ lão biết, nếu hôm nay không chuẩn bị vài bàn rượu để hả giận cho họ, kết cục sẽ không tốt.
Chậc chậc, nhìn bọn họ râu mép vểnh lên, mặt mũi bị đánh thành mắt gấu mèo, đáy lòng đám lão già này chính là vừa hâm mộ vừa ghen ghét.
Hiệu trưởng Đào thấy tình huống rốt cuộc cũng đã yên tĩnh lại, vội vàng nói:
- Được rồi, các vị đồng nghiệp, cuộc thi đấu hôm nay xem như kết thúc trọn vẹn. Xin các vị đến khách sạn dùng cơm. 2h chiều sẽ tiến hành tổng kết cuộc thi đấu và nghi thức tặng thưởng.
Ăn cơm trưa xong, Giang Nguyên không hề nói đạo. nghĩa mà bỏ sư phụ của mình chạy trốn. Bởi vì các lão. đồng chí thật sự quá nhiệt tình, cứ kéo hắn hỏi đông hỏi tây, từ ngày sinh tháng đẻ đến học vấn, tình trạng hôn nhân. Chỉ thiếu điều còn chưa lôi tổ tổng nhà bạn gái của hắn ra hỏi mà thôi.
Đương nhiên, cũng có một số lão giáo sư đại học Y. Dược, ví dụ như giáo sư Phùng, ngoại trừ hỏi đông hỏi †ây thì yêu cầu Giang Nguyên đến khoa Chấn thương chỉnh hình của bệnh viện số 1 làm việc.
- Đùa gì thế? Muốn dò xét mình à? Không có cửa đâu.
Cho nên, Giang Nguyên phủi mông chạy trốn, cho. đến 2h chiều mới có mặt lần nữa.
Giám đốc sở Bạch tất nhiên là cũng đến tham gia, nhưng nhìn hai người đi đằng trước ông, hai mắt mọi người đều sáng ngời.
~ Tỉnh trưởng Bạch, Tỉnh trưởng La.
Một tràng pháo tay kịch liệt vang lên. Mọi người không tự chủ được mà đứng dậy, hưng phấn võ tay.
Bao nhiêu năm rồi, chưa hề có một lãnh đạo tỉnh nào tham gia hội nghị trung y, ngoại trừ thời gian hoàng kim mười năm trước. Mười năm sau đó, đừng nói là hội nghị trung y, cho dù là hội nghị trong hệ thống Y tế cũng không có mặt người nào.
Nhưng lần này, Tỉnh trưởng Bạch đích thân đến tham gia hội nghị bế mạc đại hội thi đấu trung y truyền thừa, thật sự là khiến người ta cảm thấy kinh ngạc. Mọi người đều không nghĩ ra lý do. Đối với Tỉnh trưởng Bạch mà nói, hoạt động cần ông tham gia rất nhiều. Mặc dù hệ thống Y tế cũng được xem là khá mạnh, nhưng trong †oàn bộ tỉnh mà nói, một hội nghị bế mạc của một giải thi đấu ngay cả cọng lông cũng không bằng, làm sao có thể khiến Tỉnh trưởng Bạch bận trăm công nghìn việc tranh thủ thời gian đến tham dự được chứ?
Điều này, không chỉ các lão y sư mà ngay cả Giám đốc sở Y tế Bạch đi đằng sau cũng cảm thấy nghỉ hoặc. Ông đột nhiên nhận được điện thoại của thư ký Tỉnh trưởng Bạch, hỏi có phải đang diễn ra cuộc thi trung y truyền thừa hay không. Sau khi nhận được câu trả lời, liền hỏi tình huống của cuộc thi như thế nào.
Khi các tình huống có liên quan được xác nhận, hơn nữa biết được người đoạt được giải thưởng, không bao lâu sau, đối phương liền gọi điện thoại đến, nói Tỉnh trưởng Bạch sẽ đích thân đến tham gia hội nghị.
Vừa mới từ Bắc Kinh trở về, Tỉnh trưởng La hiển nhiên cũng vội đến tham gia. Điều này càng khiến cho Giám đốc sở Bạch tràn đầy kinh nghi.
Nên biết rằng, trong mấy năm qua, Tỉnh trưởng Bạch cũng có tham gia hội nghị của hệ thống Y tế một lần. Lần đó là thời kỳ nhạy cảm trong việc phòng chống căn bệnh truyền nhiễm lây lan cả nước. Còn lại tham gia nhiều nhất chính là Tỉnh trưởng La chủ quản Giáo dục Y †ế.
'Về phần các lãnh đạo bệnh viện và các lão giáo sư của trường đại học, nhìn thấy hai lãnh đạo này, tròng mắt mở to, thiếu chút nữa té xuống.
Đợi các lãnh đạo lên hết trên đài, các lão y sư bên dưới đài thấp giọng bàn tán, không biết lần này Tỉnh trưởng Bạch đến tham gia hội nghị là có chuyện gì?
Chỉ có Giang Nguyên và Hồ lão là rõ được tình hình một chút. Hai người bình tĩnh ngồi tại chỗ. Bởi vì bọn họ nghĩ không ra lý do khác khiến Tỉnh trưởng Bạch đến tham gia đại hội.
Nhưng trong mắt các lão y sư khác thì tình huống phức tạp hơn nhiều.
Có phải là sau này tỉnh sẽ tập trung chú ý đến trung y nhiều hơn hay không?
Có phải Tỉnh trưởng Bạch sẽ ủng hộ cho trung y nhiều hơn hay không?
Dưới sự đoán mò của mọi người, các lãnh đạo đều đã an tọa. Lúc này giám đốc Sở Bạch mới tiến hành võ tay lần nữa, hoan nghênh hai vị Tỉnh trưởng đến tham gia.
/984
|