Lâm Tiêu đứng dậy:
- Vô cùng vinh hạnh.
Lâm Tiêu cũng rất muốn biết Bách Lý Tỉ mạnh cỡ nào.
- Được!
Vù vù vù!
Hai luồng sáng bay về phía chân trời.
Bách Lý Tỉ đề nghị luận bàn với Lâm Tiêu không chỉ vì chỉ điểm, gã cũng muốn biết hắn Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng đỉnh phong giết La Kinh Thiên lão tổ La Sơn tông, có sức chiến đấu cao đến trình độ nào. Bách Lý Tỉ nghe Võ Vương Bách Lý Chiến lặp lại nhiều lần khen Lâm Tiêu có thiên phú, thực lực kinh người nhưng gã chưa từng tự mình thể nghiệm.
Bên dưới, đám người Hiên Viên quận vương rất kích động bay lên cao, đứng phía xa quan sát. Cường giả đẳng cấp cỡ này đối chiến là tài phú, thu hoạch to lớn đối với bọn họ.
Trên bầu trời, Lâm Tiêu, Bách Lý Tỉ đứng đối diện nhau cách ngàn thước. Gió mạnh thổi vạt áo hai người, trên đầu là tầng vân bạo của Đại lục Thương Khung.
Bách Lý Tỉ chắp hai tay sau lưng, mắt bắn ra tia sáng màu vàng:
- Lâm Tiêu, chắc hẳn ngươi cũng biết quyền hồn và đao hồn giống nhau, chia ba tầng. Một năm trước trẫm vừa bước vào đệ tam trọng, nên mới đánh bại được Tiêu Dao Vương. Nhưng ngươi yên tâm, trong luận bàn trẫm sẽ áp chế đẳng cấp quyền hồn của mình, độ mạnh chân nguyên áp chế ngang ngửa với ngươi, để ngươi cảm nhận rõ ràng khác biệt giữa quyền hồn và đao hồn.
Tay phải Lâm Tiêu cầm Long Văn đao, đao quang phong từng tấc rút ra khỏi vỏ:
- Bệ hạ cứ ra tay đi.
Keng!
Mép lưỡi dao lộ ra, đao hồn bay ra ngoài. Chỉ nhẹ nhàng biểu lộ đã làm hư không hết chịu nổi tan vỡ ra.
Vù vù vù!
Bách Lý Tỉ nhúc nhích, chân phải nhẹ bước tới, thân hình biến mất trong thiên địa. Ngay sau đó, một quyền với lực lượng mạnh mẽ như sấm nổ vang sau lưng Lâm Tiêu.
Bách Lý Tỉ lĩnh ngộ tạo nghệ không gian quá mạnh, tuy lực lượng không gian trên người không đậm đặc nhưng tạo thành uy lực cực kỳ khủng bố, thân hình gã nhẹ nhàng mơ hồ. Phần Lâm Tiêu tuy chỉ nắm giữ mười đạo không gian đạo văn nhưng tốc độ không chậm. Ánh sáng chói mắt xẹt qua, Long Văn đao chém xéo góc độ không thể tưởng tượng nổi vào nắm đấm Bách Lý Tỉ đánh ra.
Ầm!
Đao hồn Lâm Tiêu lĩnh ngộ và quyền hồn Bách Lý Tỉ lĩnh ngộ va chạm, hai lực lượng giao đấu. Hư không vỡ ra tầng tầng, tầng vân bạo bị cắt nát hóa thành nguyên khí thiên địa gió rít tán loạn.
Bách Lý Tỉ cười to bảo:
- Hay!
Bách Lý Tỉ liên tục tung quyền, các quyền ảnh to lớn điên cuồng tuôn ra trong không trung như sóng biển vô biên không có cuối, sóng sau cao hơn sóng trước, từng tầng xô bờ. Lực lượng không ngừng tăng mạnh đánh vào Lâm Tiêu.
Bách Lý Tỉ lĩnh ngộ áo nghĩa không gian vô cùng đáng sợ. Đối diện Bách Lý Tỉ công kích, Lâm Tiêu không cách nào tránh né, chỉ có thể dốc hết sức ngăn cản.
Nếu là Vương giả bình thường bị công kích dồn dập thế này đã chịu thua, hoặc vũ khí bị đánh bay hoặc cơ thể bị chấn nát. Lâm Tiêu thì khác, uy lực quyền pháp của Bách Lý Tỉ mạnh nhưng trước Lâm Tiêu nắm giữ thuộc tính vô tận thì ứng đối tầng tầng công kích không quá vất vả.
Thấy Lâm Tiêu dễ dàng chặn được công kích, Bách Lý Tỉ thầm giật mình:
- Lâm Tiêu nắm giữ đao hồn đã đến trình độ cực kỳ cao minh, trong đó dường như chứa thuộc tính đặc biệt vô tận, tuyệt vọng, đáng sợ hơn Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhị trọng bình thường rất nhiều. Không uổng là đệ nhất thiên tài hơn hai ngàn năm qua của đế quốc.
Bách Lý Tỉ dựa vào đẳng cấp quyền hồn không thể ức chế đối phương.
- Lợi hại. Lâm Tiêu, đao hồn của ngươi đã đến đỉnh đệ nhất trọng. Nhưng đao hồn là thăng hoa từ đao ý của đao khách, chỉ vận dụng đơn giản như thế không thể phát huy ra uy lực thật sự của nó. Hãy xem một quyền của ta, Kinh Thế Hoàng quyền!
Ánh sáng vàng bắn lên cao, trong quyền ảnh bình thường đột nhiên có bóng rồng gầm rống. Bóng rồng không rõ ràng nhưng phát ra uy hiếp khiến không gian tan vỡ từng mãng.
- Lợi hại thật, trong quyền hồn dung nhập áo nghĩa khác nhau, chớp mắt tăng uy lực lên gấp ba.
Ánh mắt Lâm Tiêu sắc bén nhận ra ngay ảo diệu chiêu thức của Bách Lý Tỉ.
Hai tay siết chuôi đao, Lâm Tiêu quát to:
- Xem ta, Lôi Chi Trừng Phạt!
Lâm Tiêu cũng dung nhập lôi chi áo nghĩa vào đao hồn. Lôi Chi Trừng Phạt là tuyệt chiêu đáng sợ Lâm Tiêu tự sáng tạo trước khi đột phá Sinh Tử cảnh, lần đầu tiên hắn thử dung hợp với đao hồn.
Răng rắc!
Đao quang rực rỡ dâng lên lôi quang màu tím hóa thành biển sét chém vào quyền vàng Bách Lý Tỉ đánh ra. Vân bạo tầng trên đầu hai người nổ tung theo cú va chạm, giông tố vòi rồng bị cắt nát, khung trời nứt ra cái khe dài trăm trượng.
Ầm ầm ầm!
Bên mép khe nứt, mảnh nhỏ không gian sắc bén bay tứ tán, uy lực kinh người.
Lâm Tiêu, Bách Lý Tỉ chưa hoàn toàn giải phóng sức mạnh thật sự, đơn thuần luận bàn quyền hồn, đao hồn, dù vậy uy lực phát ra vẫn khủng bố đến khó tin.
- Lùi lại!
- Kinh khủng quá!
- Đây là cuộc chiến của cường giả đỉnh cao sao?
Bên dưới nơi Lâm Tiêu, Bách Lý Tỉ đánh nhau, đám người Lâm Hiên sợ hãi thụt lùi.
Ầm!
Lực lượng mạnh mẽ đẩy Lâm Tiêu, Bách Lý Tỉ tách ra trăm thước, đứng đối diện nhau.
- A! Không ngờ ngươi cũng dung nhập một phần áo nghĩa vào đao hồn, nhưng còn rất thô sơ. Lâm Tiêu, lại xem chiêu này của trẫm!
Ánh sáng vàng bao phủ người Bách Lý Tỉ, trên nắm đấm tay phải thấp thoáng bóng rồng màu vàng. Ánh mắt Bách Lý Tỉ bình tĩnh, gã đột nhiên tung ra một quyền.
Một quyền này không khác gì cái trước, cũng là bóng rồng vàng, quyền hồn khủng bố, nhìn như hiệu quả còn không bằng chiêu trước. Nhưng trong lòng Lâm Tiêu gióng lên tiếng chuông cảnh báo dồn dập.
- Quyền chiêu thật khủng khiếp!
Lâm Tiêu con ngươi co rút. Chiêu này của Bách Lý Tỉ nhìn như bình thường nhưng quyền hồn dung hợp với áo nghĩa càng hoàn mỹ hơn, khiến lực lượng toát ra ngoài hết sức nội liễm, làm linh hồn Lâm Tiêu cảm thấy vô cùng nguy hiểm. Lâm Tiêu nổi da gà da vịt.
Vào phút chỉ mành treo chuông, Lâm Tiêu không rảnh nghĩ nhiều, Ma Long Quyền Sáo trên tay hắn lóe tia sáng đen gia cố vào Long Văn đao, hắn chém mạnh.
Ầm!
Tiếng sấm ầm ầm vang vọng trong thiên địa. Lâm Tiêu có Ma Long Quyền Sáo gia cố chém ra đao quang bị Bách Lý Tỉ đâm nát, quyền khí hình rồng vàng đập vào Thiên Mang Khải trước ngực Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu khẽ rên, hắn bay ngược ra sau, tay áo rách. Lực lượng bá đạo chứa áo nghĩa hoàng đạo nhập vào cơ thể Lâm Tiêu làm khóe môi hắn tràn máu.
- Quá mạnh. Áo nghĩa hoàng đạo và quyền hồn hoàn toàn dung hợp, hỗ trợ lẫn nhau, cuối cùng hình thành lực lượng phá họai mãnh liệt, uy lực hơn xa thêm vào áo nghĩa như bình thường.
Khi quyền khí nhập vào người Lâm Tiêu đã hiểu ảo diệu một quyền của Bách Lý Tỉ bệ hạ, lòng vô cùng rung động. So với cơ thể bị thương thì chấn động tâm hồn Lâm Tiêu mãnh liệt hơn.
Đây mới là kết hợp quyền hồn và áo nghĩa thật sự, so sánh thì lúc trước Lâm Tiêu đơn giản dung hợp lôi chi áo nghĩa với đao hồn buồn cười như con nít chơi đồ hàng.
Lâm Tiêu đứng vững thân hình, hắn vận chuyển chân nguyên tinh thần nhanh chóng chữa lành kinh mạch bị đứt.
Lâm Tiêu kinh ngạc kêu lên:
- Bách Lý Tỉ bệ hạ, áo nghĩa chiêu này dung hợp với quyền hồn đúng là đáng sợ. Xin hỏi bệ hạ một kích lúc trước là kết quả hai áo nghĩa dung hợp hoàn mỹ sao?
- Vô cùng vinh hạnh.
Lâm Tiêu cũng rất muốn biết Bách Lý Tỉ mạnh cỡ nào.
- Được!
Vù vù vù!
Hai luồng sáng bay về phía chân trời.
Bách Lý Tỉ đề nghị luận bàn với Lâm Tiêu không chỉ vì chỉ điểm, gã cũng muốn biết hắn Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng đỉnh phong giết La Kinh Thiên lão tổ La Sơn tông, có sức chiến đấu cao đến trình độ nào. Bách Lý Tỉ nghe Võ Vương Bách Lý Chiến lặp lại nhiều lần khen Lâm Tiêu có thiên phú, thực lực kinh người nhưng gã chưa từng tự mình thể nghiệm.
Bên dưới, đám người Hiên Viên quận vương rất kích động bay lên cao, đứng phía xa quan sát. Cường giả đẳng cấp cỡ này đối chiến là tài phú, thu hoạch to lớn đối với bọn họ.
Trên bầu trời, Lâm Tiêu, Bách Lý Tỉ đứng đối diện nhau cách ngàn thước. Gió mạnh thổi vạt áo hai người, trên đầu là tầng vân bạo của Đại lục Thương Khung.
Bách Lý Tỉ chắp hai tay sau lưng, mắt bắn ra tia sáng màu vàng:
- Lâm Tiêu, chắc hẳn ngươi cũng biết quyền hồn và đao hồn giống nhau, chia ba tầng. Một năm trước trẫm vừa bước vào đệ tam trọng, nên mới đánh bại được Tiêu Dao Vương. Nhưng ngươi yên tâm, trong luận bàn trẫm sẽ áp chế đẳng cấp quyền hồn của mình, độ mạnh chân nguyên áp chế ngang ngửa với ngươi, để ngươi cảm nhận rõ ràng khác biệt giữa quyền hồn và đao hồn.
Tay phải Lâm Tiêu cầm Long Văn đao, đao quang phong từng tấc rút ra khỏi vỏ:
- Bệ hạ cứ ra tay đi.
Keng!
Mép lưỡi dao lộ ra, đao hồn bay ra ngoài. Chỉ nhẹ nhàng biểu lộ đã làm hư không hết chịu nổi tan vỡ ra.
Vù vù vù!
Bách Lý Tỉ nhúc nhích, chân phải nhẹ bước tới, thân hình biến mất trong thiên địa. Ngay sau đó, một quyền với lực lượng mạnh mẽ như sấm nổ vang sau lưng Lâm Tiêu.
Bách Lý Tỉ lĩnh ngộ tạo nghệ không gian quá mạnh, tuy lực lượng không gian trên người không đậm đặc nhưng tạo thành uy lực cực kỳ khủng bố, thân hình gã nhẹ nhàng mơ hồ. Phần Lâm Tiêu tuy chỉ nắm giữ mười đạo không gian đạo văn nhưng tốc độ không chậm. Ánh sáng chói mắt xẹt qua, Long Văn đao chém xéo góc độ không thể tưởng tượng nổi vào nắm đấm Bách Lý Tỉ đánh ra.
Ầm!
Đao hồn Lâm Tiêu lĩnh ngộ và quyền hồn Bách Lý Tỉ lĩnh ngộ va chạm, hai lực lượng giao đấu. Hư không vỡ ra tầng tầng, tầng vân bạo bị cắt nát hóa thành nguyên khí thiên địa gió rít tán loạn.
Bách Lý Tỉ cười to bảo:
- Hay!
Bách Lý Tỉ liên tục tung quyền, các quyền ảnh to lớn điên cuồng tuôn ra trong không trung như sóng biển vô biên không có cuối, sóng sau cao hơn sóng trước, từng tầng xô bờ. Lực lượng không ngừng tăng mạnh đánh vào Lâm Tiêu.
Bách Lý Tỉ lĩnh ngộ áo nghĩa không gian vô cùng đáng sợ. Đối diện Bách Lý Tỉ công kích, Lâm Tiêu không cách nào tránh né, chỉ có thể dốc hết sức ngăn cản.
Nếu là Vương giả bình thường bị công kích dồn dập thế này đã chịu thua, hoặc vũ khí bị đánh bay hoặc cơ thể bị chấn nát. Lâm Tiêu thì khác, uy lực quyền pháp của Bách Lý Tỉ mạnh nhưng trước Lâm Tiêu nắm giữ thuộc tính vô tận thì ứng đối tầng tầng công kích không quá vất vả.
Thấy Lâm Tiêu dễ dàng chặn được công kích, Bách Lý Tỉ thầm giật mình:
- Lâm Tiêu nắm giữ đao hồn đã đến trình độ cực kỳ cao minh, trong đó dường như chứa thuộc tính đặc biệt vô tận, tuyệt vọng, đáng sợ hơn Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhị trọng bình thường rất nhiều. Không uổng là đệ nhất thiên tài hơn hai ngàn năm qua của đế quốc.
Bách Lý Tỉ dựa vào đẳng cấp quyền hồn không thể ức chế đối phương.
- Lợi hại. Lâm Tiêu, đao hồn của ngươi đã đến đỉnh đệ nhất trọng. Nhưng đao hồn là thăng hoa từ đao ý của đao khách, chỉ vận dụng đơn giản như thế không thể phát huy ra uy lực thật sự của nó. Hãy xem một quyền của ta, Kinh Thế Hoàng quyền!
Ánh sáng vàng bắn lên cao, trong quyền ảnh bình thường đột nhiên có bóng rồng gầm rống. Bóng rồng không rõ ràng nhưng phát ra uy hiếp khiến không gian tan vỡ từng mãng.
- Lợi hại thật, trong quyền hồn dung nhập áo nghĩa khác nhau, chớp mắt tăng uy lực lên gấp ba.
Ánh mắt Lâm Tiêu sắc bén nhận ra ngay ảo diệu chiêu thức của Bách Lý Tỉ.
Hai tay siết chuôi đao, Lâm Tiêu quát to:
- Xem ta, Lôi Chi Trừng Phạt!
Lâm Tiêu cũng dung nhập lôi chi áo nghĩa vào đao hồn. Lôi Chi Trừng Phạt là tuyệt chiêu đáng sợ Lâm Tiêu tự sáng tạo trước khi đột phá Sinh Tử cảnh, lần đầu tiên hắn thử dung hợp với đao hồn.
Răng rắc!
Đao quang rực rỡ dâng lên lôi quang màu tím hóa thành biển sét chém vào quyền vàng Bách Lý Tỉ đánh ra. Vân bạo tầng trên đầu hai người nổ tung theo cú va chạm, giông tố vòi rồng bị cắt nát, khung trời nứt ra cái khe dài trăm trượng.
Ầm ầm ầm!
Bên mép khe nứt, mảnh nhỏ không gian sắc bén bay tứ tán, uy lực kinh người.
Lâm Tiêu, Bách Lý Tỉ chưa hoàn toàn giải phóng sức mạnh thật sự, đơn thuần luận bàn quyền hồn, đao hồn, dù vậy uy lực phát ra vẫn khủng bố đến khó tin.
- Lùi lại!
- Kinh khủng quá!
- Đây là cuộc chiến của cường giả đỉnh cao sao?
Bên dưới nơi Lâm Tiêu, Bách Lý Tỉ đánh nhau, đám người Lâm Hiên sợ hãi thụt lùi.
Ầm!
Lực lượng mạnh mẽ đẩy Lâm Tiêu, Bách Lý Tỉ tách ra trăm thước, đứng đối diện nhau.
- A! Không ngờ ngươi cũng dung nhập một phần áo nghĩa vào đao hồn, nhưng còn rất thô sơ. Lâm Tiêu, lại xem chiêu này của trẫm!
Ánh sáng vàng bao phủ người Bách Lý Tỉ, trên nắm đấm tay phải thấp thoáng bóng rồng màu vàng. Ánh mắt Bách Lý Tỉ bình tĩnh, gã đột nhiên tung ra một quyền.
Một quyền này không khác gì cái trước, cũng là bóng rồng vàng, quyền hồn khủng bố, nhìn như hiệu quả còn không bằng chiêu trước. Nhưng trong lòng Lâm Tiêu gióng lên tiếng chuông cảnh báo dồn dập.
- Quyền chiêu thật khủng khiếp!
Lâm Tiêu con ngươi co rút. Chiêu này của Bách Lý Tỉ nhìn như bình thường nhưng quyền hồn dung hợp với áo nghĩa càng hoàn mỹ hơn, khiến lực lượng toát ra ngoài hết sức nội liễm, làm linh hồn Lâm Tiêu cảm thấy vô cùng nguy hiểm. Lâm Tiêu nổi da gà da vịt.
Vào phút chỉ mành treo chuông, Lâm Tiêu không rảnh nghĩ nhiều, Ma Long Quyền Sáo trên tay hắn lóe tia sáng đen gia cố vào Long Văn đao, hắn chém mạnh.
Ầm!
Tiếng sấm ầm ầm vang vọng trong thiên địa. Lâm Tiêu có Ma Long Quyền Sáo gia cố chém ra đao quang bị Bách Lý Tỉ đâm nát, quyền khí hình rồng vàng đập vào Thiên Mang Khải trước ngực Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu khẽ rên, hắn bay ngược ra sau, tay áo rách. Lực lượng bá đạo chứa áo nghĩa hoàng đạo nhập vào cơ thể Lâm Tiêu làm khóe môi hắn tràn máu.
- Quá mạnh. Áo nghĩa hoàng đạo và quyền hồn hoàn toàn dung hợp, hỗ trợ lẫn nhau, cuối cùng hình thành lực lượng phá họai mãnh liệt, uy lực hơn xa thêm vào áo nghĩa như bình thường.
Khi quyền khí nhập vào người Lâm Tiêu đã hiểu ảo diệu một quyền của Bách Lý Tỉ bệ hạ, lòng vô cùng rung động. So với cơ thể bị thương thì chấn động tâm hồn Lâm Tiêu mãnh liệt hơn.
Đây mới là kết hợp quyền hồn và áo nghĩa thật sự, so sánh thì lúc trước Lâm Tiêu đơn giản dung hợp lôi chi áo nghĩa với đao hồn buồn cười như con nít chơi đồ hàng.
Lâm Tiêu đứng vững thân hình, hắn vận chuyển chân nguyên tinh thần nhanh chóng chữa lành kinh mạch bị đứt.
Lâm Tiêu kinh ngạc kêu lên:
- Bách Lý Tỉ bệ hạ, áo nghĩa chiêu này dung hợp với quyền hồn đúng là đáng sợ. Xin hỏi bệ hạ một kích lúc trước là kết quả hai áo nghĩa dung hợp hoàn mỹ sao?
/1338
|