Lại nói, trong khi lão đại trong bọn Hoa Sơn Thập nhị Thần tướng thấy Giang Phong vừa quen vừa lạ, còn đang do dự, trầm ngâm suy nghĩ, các huynh đệ của lão lại không có suy nghĩ nhiều như thế. Thù nhân trước mặt, đặc biệt nhãn hồng. Lão tam trong bọn chỉ mặt Giang Phong quát hỏi :
- Ngươi là thần thánh phương nào, sao dám bao che cho phường yêu nghiệt ? Chẳng lẽ ngươi là đồng bọn của nó ?
Giang Phong đã nhận định mỹ mạo thanh niên không phải là kẻ xấu, nên tủm tỉm cười nói :
- Chúng sinh bình đẳng, nhân yêu ma quỷ cũng chẳng ai cao quý hơn ai. Chúng sinh chỉ phân biệt thiện và ác, hiền và dữ. Bất kể tộc loại, hễ mà hiền lành lương thiện thì cũng đều đáng kính đáng trọng.
Lý luận của Giang Phong khiến cả bọn đều kinh hãi, đặc biệt là mỹ mạo thanh niên. Y nhìn Giang Phong, trong ánh mắt thấp thoáng tinh quang. Còn bọn Hoa Sơn Thập nhị Thần tướng đương nhiên cảm thấy lời nói của Giang Phong rất trái tai. Lão tam vốn tính nóng nảy, nhảy dựng lên chỉ mặt Giang Phong quát mắng :
- Ngươi có biết nó lai lịch thế nào không ? Nó là hồ ly tinh a, chuyên hại người lương thiện. Ai ai cũng đều có thể tru diệt. Ngươi bênh vực nó, chắc chắn là thấy chán sống rồi.
Giang Phong cau mày hỏi :
- Y đã từng có ác tích gì mà các người có thể chẳng ngại thể diện, ỷ số đông vây đánh ?
Lão tam nổi giận quát :
- Bọn ta là Hoa Sơn Thập nhị Thần tướng, có trách nhiệm trừ yêu diệt ma. Nó là hồ ly tinh, đương nhiên là hạng tà ác hại người. Tiêu diệt nó là trách nhiệm của bọn ta.
Giang Phong lộ vẻ không vui, nói :
- Chúng sinh bình đẳng, không phân tộc loại. Nếu chỉ vì đối phương thuộc Hồ tộc mà võ đoán là hạng tà ác hại người, chẳng phải quá đáng lắm sao ?
Đến lúc này thì cả bọn Hoa Sơn Thập nhị Thần tướng trừ lão đại còn đang mãi suy nghĩ ra thì đều nhao nhao quát mắng Giang Phong đa sự, bao che yêu ma, … Giang Phong càng không vui, khẽ cười nhạt, nói :
- Không có chứng cứ gì, chỉ vì lòng kỳ thị mà truy sát đối phương, hóa ra các ngươi cũng chỉ là hạng hồ đồ.
Mỹ mạo thanh niên đứng bên xen lời :
- Gì mà Hoa Sơn Thập nhị Thần tướng chứ. Ta thấy nên gọi là Hoa Sơn Thập nhị quỷ thì đúng hơn. À không. Giờ phải gọi là Hoa Sơn Thập nhất quỷ.
Bọn Hoa Sơn Thập nhị Thần tướng tức quá gào thét inh ỏi, định xông lên xé xác mỹ mạo thanh niên và bọn Giang Phong cho hả giận. Đương nhiên chỉ là “định” thôi. Bọn họ vẫn còn chưa dám tiến đến gần mỹ mạo thanh niên. Linh hồn công kích không thể xem thường. Thế là bọn họ chỉ có thể ở phía xa xa sử dụng viễn trình công kích.
Giang Phong vẫn chú ý thái độ của đối phương nãy giờ, vừa thấy đối phương định động thủ, lập tức thi triển Thần sư phòng ngự kỹ năng “Thần hàng thuật”.
“Thần hàng thuật : Thần sư phòng ngự kỹ năng. Tá trợ thần lực của chư thần hộ thân, đẳng cấp phòng ngự gia tăng một cấp. Thời hiệu 60 giây. Tiêu hao pháp lực 500. Chú ngữ : Thỉnh thần hàng lâm – giáng.”
Giang Phong hiện giờ tuy chưa là bán thần, chỉ vì chưa được luân hồi pháp tắc nhận đồng, chứ đạo hạnh đã tương đương cao giai bán thần (Thần Miếu có hơn 50 vạn tín ngưỡng lực, Giang Phong được hưởng 10%, tức hơn 5 vạn, tương đương hơn 500 năm đạo hạnh, cộng thêm tưởng lệ 3 vạn công đức, tính ra đạo hạnh được hơn 800), chỉ kém hơn bán thần là chưa có thần lực nên không thể thi triển thần thuật. Thế nhưng Giang Phong lại là Thần sư, có các Thần sư kỹ năng và Thần sư đặc kỹ cũng lợi hại vô cùng. Sau khi thi triển “Thần hàng thuật”, đẳng cấp phòng ngự gia tăng một cấp, phòng ngự lực tương đương cao giai hạ vị thần, đương nhiên tại trường chẳng ai đủ sức phá phòng. Có điều, Giang Phong dù cho có phát động công kích kỹ năng mạnh nhất là “Chư thần thẩm phán” cũng chẳng thể làm gì được đối phương, bởi đối phương đều là “thần” cả, mà Giang Phong lại chưa phải là “thần”.
Giang Phong đương nhiên có cách khác. “Thần hàng thuật” tạo ra bức khí tường cách thân thể 1 thước (0,4 mét) bảo hộ thân thể. Long nhi ngồi trong lòng Giang Phong nên cũng được bảo hộ. Giang Phong yên tâm chuẩn bị phát động đỉnh cấp kỹ năng – Giang Phong là Thái cổ tế sư nên có thể đan độc phát động. Sau khi thi triển “Thần hàng thuật”, Giang Phong đã lập tức sử dụng đại lam bổ sung pháp lực, cộng thêm đặc thù thuộc tính của Vô lượng sáo trang, tổng cộng mỗi giây phục hồi 20 điểm pháp lực. Sau 25 giây, pháp lực toàn mãn, Giang Phong trang bị Cảnh Hành Thư, quyển sách cầm trên tay, sắc diện nghiêm trang, tụng niệm chú ngữ :
- Dụng danh nghĩa Thần sư, nhân danh Tam Tổ, cùng Thái cổ chư thần, thỉnh giáng hạ thần oai, thẩm phán tà ác, tiêu diệt bất công. Đại cầu nguyện thuật.
Đó chính là tế tự đỉnh cấp kỹ năng “Đại cầu nguyện thuật”. Giang Phong là Thần sư – Văn Tổ Thần Miếu tối cao lãnh tụ, Thái cổ chư thần đại ngôn nhân – nên không cần tụng niệm một tràng dài những câu ca tụng công đức Tổ tiên chư thần, mà sử dụng Thần sư đặc thù chú ngữ (“Dụng danh nghĩa Thần sư, nhân danh Tam Tổ, cùng Thái cổ chư thần”). Như thế thời gian niệm chú sẽ ngắn đi, mà hiệu quả kỹ năng lại cao hơn rất nhiều so với cách niệm chú thông thường.
Chú ngữ vừa niệm xong, lập tức phong vân biến sắc, mây trắng che kín bầu trời, bạo phong cuồng loạn dữ dội. Bầu trời như hạ thấp hơn. Một cổ áp lực cực kỳ lăng lệ phủ trùm cả một phiến không gian, do như cuồng phong bạo vũ quyển nhập cả một vùng trời đất. Tiếp đó, những tiếng sấm nổ vang trời dậy đất, từ thiên không oanh oanh nổi lên liên tục không dứt. Ánh chớp sáng ngời. Trời đất chấn động.
Mỹ mạo thanh niên và bọn Hoa Sơn Thập nhị Thần tướng đều đình chỉ chiến đấu, ngửa mặt nhìn trời, thần sắc chấn kinh tột độ. Thật ra bọn họ có muốn tiếp tục chiến đấu cũng không thể được. Cổ áp lực từ thiên không cực kỳ mạnh mẽ, áp bách chúng nhân không thể động đậy cả ngón tay, kể cả mỹ mạo thanh niên bản thân là hạ vị thần cũng không ngoại lệ. Cả bọn thầm đoán vị “thần” sắp giáng lâm ít nhất phải là cao vị thần, bởi phải chênh lệch ít nhất hai cấp bậc, ảnh hưởng của áp lực mới khủng khiếp đến như thế. Năng lực của vị “thần” được thỉnh xuống tùy thuộc vào năng lực của người thỉnh. Chỉ có Giang Phong và Long nhi là ít bị ảnh hưởng, bởi cả hai đều là tế tự, lại là người thỉnh “thần” giáng lâm, hơn nữa Giang Phong lại là Thần sư. Tuy vậy, Giang Phong và Long nhi cũng xuống ngựa để tỏ lòng tôn kính chư thần.
Sau một lúc, vạn trượng hào quang từ thiên không chiếu thẳng xuống mặt đất, soi sáng cả vùng. Thiên địa linh khí hội tụ, ngưng lại thành sương, khiến không gian thoáng mát thanh tân. Âm nhạc, ca thanh trỗi lên giữa thiên không :
“Năm sắc mây lành nổi bốn phương
Kiếm thần muốn thử chớ từ nan
Hào quang chiếu sáng cao muôn trượng
Pháp khí trong tay chiếu mấy ngàn
Thong thả năm hồ theo nước bạc
Dạo chơi bốn biển bạn trăng thanh
Gồm thâu đồ trận thông muôn pháp
Hạc trắng loan xanh đến tiếp nghênh.”
Vị “thần” này xem ra rất kêu ngạo, chưa xuất hiện mà thanh thế đã như vậy rồi. Thật ra phát động “Đại cầu nguyện thuật” có hiệu suất thành công, nếu chư thần không rảnh hay đang lúc bực mình thì có thể sẽ không giáng lâm. Nhưng Giang Phong sử dụng Trấn miếu bảo điển để phát động kỹ năng, nên hiệu suất thành công gần như 100%.
Ca thanh vừa dứt, một vị “thần” thân cao trên trăm thước, kim khôi kim giáp xuất hiện, ngang nhiên đứng giữa không trung, ánh mắt oai nghiêm và sáng rực như điện đảo nhìn xung quanh, sau đó hội tụ tại Giang Phong. Thanh âm như sấm dậy vang lên :
- Ngươi triệu hoán bản thần đến đây có việc gì không ?
Giang Phong trịnh trọng nói :
- Mười một gã kia bất phân hư thật, bất luận phải trái, kỳ thị chúng sinh, tàn ác bạo ngược, hiếu sát thành tính, tự cho mình là cao quý, xem kẻ khác như cây cỏ, chém giết kẻ khác không cần phân biệt có tội hay không, thật là phường bại hoại, ở lại nhân gian chỉ làm hại chúng sinh. Thỉnh đại thần thẩm phán.
Vừa nói Giang Phong vừa chỉ vào bọn Hoa Sơn Thập nhị Thần tướng. Kim giáp cự thần chuyển nhãn quang sang bọn họ, sau đó “khẽ” hừ lạnh một tiếng. Đối với cự thần thì là “khẽ”, nhưng đối với bọn Giang Phong thì cứ như sấm động giữa trời quang. Kim giáp cự thần lại cất giọng vang như sấm :
- Tiểu hồ ly, tránh sang một bên.
Thanh âm vừa dứt, mỹ mạo thanh niên đột nhiên cảm thấy áp lực tiêu giảm đáng kể, cả mừng vội vã ứng tiếng vâng dạ, lui về bên cạnh Giang Phong. Tiếp đó, Kim giáp cự thần giơ bàn tay khổng lồ lên, tử sắc thần lôi hình thành một đạo lôi tiễn dài hơn 50 thước, đuôi mũi tên do Kim giáp cự thần nắm trong tay. Áp lực đột tăng.
Kim giáp cự thần xem ra không chỉ kiêu ngạo mà còn thích chứng tỏ bản lãnh của mình. Đối phó một nhóm thực lực chỉ là bán thần, bản thân thực lực ít nhất cao hơn ba cấp bậc, chỉ cần giáng vài đạo lôi điện là có thể giải quyết, đằng này lại tạo nên thanh thế cự đại như thế. Giang Phong khẽ lắc đầu.
- Ngươi là thần thánh phương nào, sao dám bao che cho phường yêu nghiệt ? Chẳng lẽ ngươi là đồng bọn của nó ?
Giang Phong đã nhận định mỹ mạo thanh niên không phải là kẻ xấu, nên tủm tỉm cười nói :
- Chúng sinh bình đẳng, nhân yêu ma quỷ cũng chẳng ai cao quý hơn ai. Chúng sinh chỉ phân biệt thiện và ác, hiền và dữ. Bất kể tộc loại, hễ mà hiền lành lương thiện thì cũng đều đáng kính đáng trọng.
Lý luận của Giang Phong khiến cả bọn đều kinh hãi, đặc biệt là mỹ mạo thanh niên. Y nhìn Giang Phong, trong ánh mắt thấp thoáng tinh quang. Còn bọn Hoa Sơn Thập nhị Thần tướng đương nhiên cảm thấy lời nói của Giang Phong rất trái tai. Lão tam vốn tính nóng nảy, nhảy dựng lên chỉ mặt Giang Phong quát mắng :
- Ngươi có biết nó lai lịch thế nào không ? Nó là hồ ly tinh a, chuyên hại người lương thiện. Ai ai cũng đều có thể tru diệt. Ngươi bênh vực nó, chắc chắn là thấy chán sống rồi.
Giang Phong cau mày hỏi :
- Y đã từng có ác tích gì mà các người có thể chẳng ngại thể diện, ỷ số đông vây đánh ?
Lão tam nổi giận quát :
- Bọn ta là Hoa Sơn Thập nhị Thần tướng, có trách nhiệm trừ yêu diệt ma. Nó là hồ ly tinh, đương nhiên là hạng tà ác hại người. Tiêu diệt nó là trách nhiệm của bọn ta.
Giang Phong lộ vẻ không vui, nói :
- Chúng sinh bình đẳng, không phân tộc loại. Nếu chỉ vì đối phương thuộc Hồ tộc mà võ đoán là hạng tà ác hại người, chẳng phải quá đáng lắm sao ?
Đến lúc này thì cả bọn Hoa Sơn Thập nhị Thần tướng trừ lão đại còn đang mãi suy nghĩ ra thì đều nhao nhao quát mắng Giang Phong đa sự, bao che yêu ma, … Giang Phong càng không vui, khẽ cười nhạt, nói :
- Không có chứng cứ gì, chỉ vì lòng kỳ thị mà truy sát đối phương, hóa ra các ngươi cũng chỉ là hạng hồ đồ.
Mỹ mạo thanh niên đứng bên xen lời :
- Gì mà Hoa Sơn Thập nhị Thần tướng chứ. Ta thấy nên gọi là Hoa Sơn Thập nhị quỷ thì đúng hơn. À không. Giờ phải gọi là Hoa Sơn Thập nhất quỷ.
Bọn Hoa Sơn Thập nhị Thần tướng tức quá gào thét inh ỏi, định xông lên xé xác mỹ mạo thanh niên và bọn Giang Phong cho hả giận. Đương nhiên chỉ là “định” thôi. Bọn họ vẫn còn chưa dám tiến đến gần mỹ mạo thanh niên. Linh hồn công kích không thể xem thường. Thế là bọn họ chỉ có thể ở phía xa xa sử dụng viễn trình công kích.
Giang Phong vẫn chú ý thái độ của đối phương nãy giờ, vừa thấy đối phương định động thủ, lập tức thi triển Thần sư phòng ngự kỹ năng “Thần hàng thuật”.
“Thần hàng thuật : Thần sư phòng ngự kỹ năng. Tá trợ thần lực của chư thần hộ thân, đẳng cấp phòng ngự gia tăng một cấp. Thời hiệu 60 giây. Tiêu hao pháp lực 500. Chú ngữ : Thỉnh thần hàng lâm – giáng.”
Giang Phong hiện giờ tuy chưa là bán thần, chỉ vì chưa được luân hồi pháp tắc nhận đồng, chứ đạo hạnh đã tương đương cao giai bán thần (Thần Miếu có hơn 50 vạn tín ngưỡng lực, Giang Phong được hưởng 10%, tức hơn 5 vạn, tương đương hơn 500 năm đạo hạnh, cộng thêm tưởng lệ 3 vạn công đức, tính ra đạo hạnh được hơn 800), chỉ kém hơn bán thần là chưa có thần lực nên không thể thi triển thần thuật. Thế nhưng Giang Phong lại là Thần sư, có các Thần sư kỹ năng và Thần sư đặc kỹ cũng lợi hại vô cùng. Sau khi thi triển “Thần hàng thuật”, đẳng cấp phòng ngự gia tăng một cấp, phòng ngự lực tương đương cao giai hạ vị thần, đương nhiên tại trường chẳng ai đủ sức phá phòng. Có điều, Giang Phong dù cho có phát động công kích kỹ năng mạnh nhất là “Chư thần thẩm phán” cũng chẳng thể làm gì được đối phương, bởi đối phương đều là “thần” cả, mà Giang Phong lại chưa phải là “thần”.
Giang Phong đương nhiên có cách khác. “Thần hàng thuật” tạo ra bức khí tường cách thân thể 1 thước (0,4 mét) bảo hộ thân thể. Long nhi ngồi trong lòng Giang Phong nên cũng được bảo hộ. Giang Phong yên tâm chuẩn bị phát động đỉnh cấp kỹ năng – Giang Phong là Thái cổ tế sư nên có thể đan độc phát động. Sau khi thi triển “Thần hàng thuật”, Giang Phong đã lập tức sử dụng đại lam bổ sung pháp lực, cộng thêm đặc thù thuộc tính của Vô lượng sáo trang, tổng cộng mỗi giây phục hồi 20 điểm pháp lực. Sau 25 giây, pháp lực toàn mãn, Giang Phong trang bị Cảnh Hành Thư, quyển sách cầm trên tay, sắc diện nghiêm trang, tụng niệm chú ngữ :
- Dụng danh nghĩa Thần sư, nhân danh Tam Tổ, cùng Thái cổ chư thần, thỉnh giáng hạ thần oai, thẩm phán tà ác, tiêu diệt bất công. Đại cầu nguyện thuật.
Đó chính là tế tự đỉnh cấp kỹ năng “Đại cầu nguyện thuật”. Giang Phong là Thần sư – Văn Tổ Thần Miếu tối cao lãnh tụ, Thái cổ chư thần đại ngôn nhân – nên không cần tụng niệm một tràng dài những câu ca tụng công đức Tổ tiên chư thần, mà sử dụng Thần sư đặc thù chú ngữ (“Dụng danh nghĩa Thần sư, nhân danh Tam Tổ, cùng Thái cổ chư thần”). Như thế thời gian niệm chú sẽ ngắn đi, mà hiệu quả kỹ năng lại cao hơn rất nhiều so với cách niệm chú thông thường.
Chú ngữ vừa niệm xong, lập tức phong vân biến sắc, mây trắng che kín bầu trời, bạo phong cuồng loạn dữ dội. Bầu trời như hạ thấp hơn. Một cổ áp lực cực kỳ lăng lệ phủ trùm cả một phiến không gian, do như cuồng phong bạo vũ quyển nhập cả một vùng trời đất. Tiếp đó, những tiếng sấm nổ vang trời dậy đất, từ thiên không oanh oanh nổi lên liên tục không dứt. Ánh chớp sáng ngời. Trời đất chấn động.
Mỹ mạo thanh niên và bọn Hoa Sơn Thập nhị Thần tướng đều đình chỉ chiến đấu, ngửa mặt nhìn trời, thần sắc chấn kinh tột độ. Thật ra bọn họ có muốn tiếp tục chiến đấu cũng không thể được. Cổ áp lực từ thiên không cực kỳ mạnh mẽ, áp bách chúng nhân không thể động đậy cả ngón tay, kể cả mỹ mạo thanh niên bản thân là hạ vị thần cũng không ngoại lệ. Cả bọn thầm đoán vị “thần” sắp giáng lâm ít nhất phải là cao vị thần, bởi phải chênh lệch ít nhất hai cấp bậc, ảnh hưởng của áp lực mới khủng khiếp đến như thế. Năng lực của vị “thần” được thỉnh xuống tùy thuộc vào năng lực của người thỉnh. Chỉ có Giang Phong và Long nhi là ít bị ảnh hưởng, bởi cả hai đều là tế tự, lại là người thỉnh “thần” giáng lâm, hơn nữa Giang Phong lại là Thần sư. Tuy vậy, Giang Phong và Long nhi cũng xuống ngựa để tỏ lòng tôn kính chư thần.
Sau một lúc, vạn trượng hào quang từ thiên không chiếu thẳng xuống mặt đất, soi sáng cả vùng. Thiên địa linh khí hội tụ, ngưng lại thành sương, khiến không gian thoáng mát thanh tân. Âm nhạc, ca thanh trỗi lên giữa thiên không :
“Năm sắc mây lành nổi bốn phương
Kiếm thần muốn thử chớ từ nan
Hào quang chiếu sáng cao muôn trượng
Pháp khí trong tay chiếu mấy ngàn
Thong thả năm hồ theo nước bạc
Dạo chơi bốn biển bạn trăng thanh
Gồm thâu đồ trận thông muôn pháp
Hạc trắng loan xanh đến tiếp nghênh.”
Vị “thần” này xem ra rất kêu ngạo, chưa xuất hiện mà thanh thế đã như vậy rồi. Thật ra phát động “Đại cầu nguyện thuật” có hiệu suất thành công, nếu chư thần không rảnh hay đang lúc bực mình thì có thể sẽ không giáng lâm. Nhưng Giang Phong sử dụng Trấn miếu bảo điển để phát động kỹ năng, nên hiệu suất thành công gần như 100%.
Ca thanh vừa dứt, một vị “thần” thân cao trên trăm thước, kim khôi kim giáp xuất hiện, ngang nhiên đứng giữa không trung, ánh mắt oai nghiêm và sáng rực như điện đảo nhìn xung quanh, sau đó hội tụ tại Giang Phong. Thanh âm như sấm dậy vang lên :
- Ngươi triệu hoán bản thần đến đây có việc gì không ?
Giang Phong trịnh trọng nói :
- Mười một gã kia bất phân hư thật, bất luận phải trái, kỳ thị chúng sinh, tàn ác bạo ngược, hiếu sát thành tính, tự cho mình là cao quý, xem kẻ khác như cây cỏ, chém giết kẻ khác không cần phân biệt có tội hay không, thật là phường bại hoại, ở lại nhân gian chỉ làm hại chúng sinh. Thỉnh đại thần thẩm phán.
Vừa nói Giang Phong vừa chỉ vào bọn Hoa Sơn Thập nhị Thần tướng. Kim giáp cự thần chuyển nhãn quang sang bọn họ, sau đó “khẽ” hừ lạnh một tiếng. Đối với cự thần thì là “khẽ”, nhưng đối với bọn Giang Phong thì cứ như sấm động giữa trời quang. Kim giáp cự thần lại cất giọng vang như sấm :
- Tiểu hồ ly, tránh sang một bên.
Thanh âm vừa dứt, mỹ mạo thanh niên đột nhiên cảm thấy áp lực tiêu giảm đáng kể, cả mừng vội vã ứng tiếng vâng dạ, lui về bên cạnh Giang Phong. Tiếp đó, Kim giáp cự thần giơ bàn tay khổng lồ lên, tử sắc thần lôi hình thành một đạo lôi tiễn dài hơn 50 thước, đuôi mũi tên do Kim giáp cự thần nắm trong tay. Áp lực đột tăng.
Kim giáp cự thần xem ra không chỉ kiêu ngạo mà còn thích chứng tỏ bản lãnh của mình. Đối phó một nhóm thực lực chỉ là bán thần, bản thân thực lực ít nhất cao hơn ba cấp bậc, chỉ cần giáng vài đạo lôi điện là có thể giải quyết, đằng này lại tạo nên thanh thế cự đại như thế. Giang Phong khẽ lắc đầu.
/335
|