Ba năm trước, khi xe hơi của Hâm Đình rơi xuống vực thẳm và phát nổ, Dịch Quân như phát điên! Lúc dập lửa xong, đội cứu hộ kiểm tra thì không có phát hiện thi thể nào cả! Dĩ nhiên, hắn đã vui mừng đến mức nào! Hâm Đình chưa chết, duy chỉ là cô vợ trẻ đã biến mất hoàn toàn chẳng chút dấu vết.
Suốt thời gian qua, Dịch Quân đã sai người đi dò la tin tức Hâm Đình khắp nơi. Thậm chí Dịch Nghiễm ở Mỹ cũng cố gắng tìm kiếm tung tích con dâu. Dù vậy, tất cả đều vô vọng! Nếu Hâm Đình còn sống thì cô sẽ đi đâu chứ?
Nhắc một chút về Tiêu Chấn Nam, sau tai nạn xe hơi của Hâm Đình, anh ta... đột nhiên biến mất! Khi Dịch Quân đến phòng khám và nhà riêng cốt để hỏi Chấn Nam đã chôn cất Yên Yên ở đâu thì không thấy anh chàng bác sĩ nữa! Liệu, Hâm Đình và Chấn Nam có bỏ đi cùng nhau?
Ngoài Tiêu Chấn Nam ra thì còn một kẻ mà Dịch Quân cũng tốn nhiều công sức truy tìm, chính là người đã từng gửi bìa hồ sơ tố cáo mối quan hệ của Đài Cương và Thịnh Mỹ Kỳ! Rốt cuộc kẻ này là ai, lại thần bí tới nỗi chẳng chút manh mối nào, nhưng có thể dễ dàng theo dõi được Thịnh Mỹ Kỳ, nắm trong tay bao nhiêu chứng cứ.
Dịch Quân lấy trong áo khoác ra sợi dây chuyền bạc đắt tiền có mặt oval chạm khắc tinh xảo, bật nắp ra bên trong lồng tấm ảnh của Yên Yên đang cười tươi. Vuốt nhẹ mặt ảnh, hắn nói thật dịu dàng:
- Yên Yên, con hãy giúp ba tìm được mẹ nhé!
Phòng 303, Laura đang nói về một số thứ liên quan đến buổi tiệc tối nay nhưng vẻ như Đạm Nhã lại suy tư gì đó nên chẳng hề nghe lọt tai bất kỳ thứ gì.
- Đạm Nhã! - Laura cáu bẳn - Nãy giờ chị có nghe em nói gì không?
- Rồi rồi, những cái đó chẳng quan trọng gì đâu. Chị chỉ cần biết, tối nay dự tiệc gặp giám đốc Trùng, cùng ông ấy bàn về hợp đồng thiết kế nội thất sắp tới.
- Thật là, chị lúc nào cũng chỉ biết có thiết kế, mấy thứ bên lề khác chẳng bao giờ chịu để ý tới! Mà em thấy chị cứ nhìn khung cảnh bên ngoài hoài thế? Đẹp tới vậy à?
Đứng bên tấm kính lớn, Đạm Nhã cứ hướng mắt về ngọn núi phía xa, như thể nơi đó chứa đựng những ký ức xa xăm đầy đau lòng! Chậm rãi, cô quay mặt lại nhìn Laura bằng đôi mắt bước ra từ trong quá khứ, mỉm cười kỳ lạ:
- Chỉ là nhớ lại vài chuyện cũ thôi…
Đạm Nhã từng có chuyện cũ gì ở Gia Thành ư? Laura giật mình khi nghe tin nhắn điện thoại, liền nhìn vào màn hình rồi kêu lên:
- Sắp tới giờ rồi! Chị còn phải trang điểm làm tóc, mặc váy nữa! Mau lên!
Đêm nay khách sạn Victorya tổ chức bữa tiệc vô cùng quy mô, dành cho các nhà đầu tư mới tại Gia Thành. Bên cạnh đó, chủ của chuỗi khách sạn nổi tiếng này còn mời những vị khách tai to mặt lớn trong giới thương trường nữa.
Tính ra, Đạm Nhã tham dự bữa tiệc hoành tráng đây là theo lời mời từ giám đốc Trùng, ông ta muốn ký một bản hợp đồng mời cô thiết kế nội thất cho khu resort năm sao mới. Thế là cô đang ở công tác ở Pháp đành bay một chuyến về Gia Thành.
Đạm Nhã đứng quan sát những vị khách thượng lưu, toàn là người có tiếng cả. Đêm nay cô mặc chiếc váy đuôi cá cúp ngực đơn giản với màu đỏ rượu vang, để tôn lên bờ vai trần trắng mịn vốn là ưu điểm gợi cảm của cô. Nơi chiếc cổ cao mảnh kiêu kỳ là sợi dây chuyền bạc của một nhà thiết kế trang sức nổi tiếng mà cô quen biết.
Mái tóc dài búi lỏng đơn giản, được cố định bằng chiếc kẹp đính đá bạc lấp lánh. Trông chúng cứ như là những ngôi sao sáng trên bầu trời đêm đen huyền. Đạm Nhã vốn thích trang điểm nhạt một chút, không quá đậm, vì sẽ giúp cô giữ được nét đẹp thanh tao dịu dàng thật tự nhiên.
Laura kéo Đạm Nhã đến chỗ của giám đốc Trùng, và họ vừa nói chuyện vừa uống rượu với nhau khá vui vẻ. Cùng lúc nơi cửa phòng đại sảnh, nhóm người Hải Vương xuất hiện đứng hai bên, Dịch Quân trong bộ vest đen lịch lãm sang trọng bước vào trong trước ánh mắt của nhiều người. Ở Gia Thành, có ai không biết hắn?
Vài nhà đầu tư đến chỗ Dịch tổng chào hỏi mấy câu. Hắn cũng lịch sự xã giao đáp lại, duy vẻ mặt vẫn giữ sự lạnh lùng vốn có.
- Dịch tổng! - Giám đốc Trùng vui mừng gọi lớn.
Khi đó, Dịch Quân liền nhìn về phía vị giám đốc trung niên, còn Đạm Nhã cũng hướng mắt tới chỗ người được gọi bằng “Dịch tổng” kia. Chính bởi vì cùng lúc nhìn như vậy mà ánh mắt của cô lẫn hắn, trong khoảnh khắc ấy, lập tức giao nhau!
Trong khi Đạm Nhã vẫn hết sức bình thường thì Dịch Quân, lần thứ ba trong ngày hôm nay, đã đứng yên bất động với đôi mắt mở to kinh ngạc! Đơn giản vì cô gái đứng cạnh giám đốc Trùng, chính là bóng dáng thân thương mà hắn đã thấy lúc ở sân bay và trước cửa thang máy, cô ấy mang khuôn mặt rất giống Hâm Đình!
Thậm chí cả Hải Vương cũng vô cùng bất ngờ khi trông thấy Đạm Nhã khi đó.
- Dịch tổng... Cô gái bên cạnh giám đốc Trùng có phải là...
- Cả cậu cũng thấy cô ấy đúng không? Đây không phải là ảo ảnh?
Dứt lời, Dịch Quân vội đẩy những người đang chắn phía trước qua hai bên, bước nhanh đến giữa đại sảnh của buổi tiệc sa hoa, tiến tới ngay trước mặt Đạm Nhã!
- Dịch tổng, giới thiệu với anh, cô ấy là...
- Hâm Đình!
Câu khẳng định rõ ràng từ Dịch Quân cắt ngang lời giới thiệu từ giám đốc Trùng. Đối diện, Đạm Nhã nhíu mày khi hắn gọi mình bằng cái tên Hâm Đình vô cùng xa lạ!
Thậm chí mọi người xung quanh dừng khiêu vũ, dừng nói chuyện lại chỉ để tập trung sự chú ý về phía này! Ngay giữa căn phòng rộng lớn lộng lẫy, vị tổng tài trẻ danh tiếng cùng cô gái xinh đẹp quý phái, cứ như là cuộc hội ngộ định mệnh!
Suốt thời gian qua, Dịch Quân đã sai người đi dò la tin tức Hâm Đình khắp nơi. Thậm chí Dịch Nghiễm ở Mỹ cũng cố gắng tìm kiếm tung tích con dâu. Dù vậy, tất cả đều vô vọng! Nếu Hâm Đình còn sống thì cô sẽ đi đâu chứ?
Nhắc một chút về Tiêu Chấn Nam, sau tai nạn xe hơi của Hâm Đình, anh ta... đột nhiên biến mất! Khi Dịch Quân đến phòng khám và nhà riêng cốt để hỏi Chấn Nam đã chôn cất Yên Yên ở đâu thì không thấy anh chàng bác sĩ nữa! Liệu, Hâm Đình và Chấn Nam có bỏ đi cùng nhau?
Ngoài Tiêu Chấn Nam ra thì còn một kẻ mà Dịch Quân cũng tốn nhiều công sức truy tìm, chính là người đã từng gửi bìa hồ sơ tố cáo mối quan hệ của Đài Cương và Thịnh Mỹ Kỳ! Rốt cuộc kẻ này là ai, lại thần bí tới nỗi chẳng chút manh mối nào, nhưng có thể dễ dàng theo dõi được Thịnh Mỹ Kỳ, nắm trong tay bao nhiêu chứng cứ.
Dịch Quân lấy trong áo khoác ra sợi dây chuyền bạc đắt tiền có mặt oval chạm khắc tinh xảo, bật nắp ra bên trong lồng tấm ảnh của Yên Yên đang cười tươi. Vuốt nhẹ mặt ảnh, hắn nói thật dịu dàng:
- Yên Yên, con hãy giúp ba tìm được mẹ nhé!
Phòng 303, Laura đang nói về một số thứ liên quan đến buổi tiệc tối nay nhưng vẻ như Đạm Nhã lại suy tư gì đó nên chẳng hề nghe lọt tai bất kỳ thứ gì.
- Đạm Nhã! - Laura cáu bẳn - Nãy giờ chị có nghe em nói gì không?
- Rồi rồi, những cái đó chẳng quan trọng gì đâu. Chị chỉ cần biết, tối nay dự tiệc gặp giám đốc Trùng, cùng ông ấy bàn về hợp đồng thiết kế nội thất sắp tới.
- Thật là, chị lúc nào cũng chỉ biết có thiết kế, mấy thứ bên lề khác chẳng bao giờ chịu để ý tới! Mà em thấy chị cứ nhìn khung cảnh bên ngoài hoài thế? Đẹp tới vậy à?
Đứng bên tấm kính lớn, Đạm Nhã cứ hướng mắt về ngọn núi phía xa, như thể nơi đó chứa đựng những ký ức xa xăm đầy đau lòng! Chậm rãi, cô quay mặt lại nhìn Laura bằng đôi mắt bước ra từ trong quá khứ, mỉm cười kỳ lạ:
- Chỉ là nhớ lại vài chuyện cũ thôi…
Đạm Nhã từng có chuyện cũ gì ở Gia Thành ư? Laura giật mình khi nghe tin nhắn điện thoại, liền nhìn vào màn hình rồi kêu lên:
- Sắp tới giờ rồi! Chị còn phải trang điểm làm tóc, mặc váy nữa! Mau lên!
Đêm nay khách sạn Victorya tổ chức bữa tiệc vô cùng quy mô, dành cho các nhà đầu tư mới tại Gia Thành. Bên cạnh đó, chủ của chuỗi khách sạn nổi tiếng này còn mời những vị khách tai to mặt lớn trong giới thương trường nữa.
Tính ra, Đạm Nhã tham dự bữa tiệc hoành tráng đây là theo lời mời từ giám đốc Trùng, ông ta muốn ký một bản hợp đồng mời cô thiết kế nội thất cho khu resort năm sao mới. Thế là cô đang ở công tác ở Pháp đành bay một chuyến về Gia Thành.
Đạm Nhã đứng quan sát những vị khách thượng lưu, toàn là người có tiếng cả. Đêm nay cô mặc chiếc váy đuôi cá cúp ngực đơn giản với màu đỏ rượu vang, để tôn lên bờ vai trần trắng mịn vốn là ưu điểm gợi cảm của cô. Nơi chiếc cổ cao mảnh kiêu kỳ là sợi dây chuyền bạc của một nhà thiết kế trang sức nổi tiếng mà cô quen biết.
Mái tóc dài búi lỏng đơn giản, được cố định bằng chiếc kẹp đính đá bạc lấp lánh. Trông chúng cứ như là những ngôi sao sáng trên bầu trời đêm đen huyền. Đạm Nhã vốn thích trang điểm nhạt một chút, không quá đậm, vì sẽ giúp cô giữ được nét đẹp thanh tao dịu dàng thật tự nhiên.
Laura kéo Đạm Nhã đến chỗ của giám đốc Trùng, và họ vừa nói chuyện vừa uống rượu với nhau khá vui vẻ. Cùng lúc nơi cửa phòng đại sảnh, nhóm người Hải Vương xuất hiện đứng hai bên, Dịch Quân trong bộ vest đen lịch lãm sang trọng bước vào trong trước ánh mắt của nhiều người. Ở Gia Thành, có ai không biết hắn?
Vài nhà đầu tư đến chỗ Dịch tổng chào hỏi mấy câu. Hắn cũng lịch sự xã giao đáp lại, duy vẻ mặt vẫn giữ sự lạnh lùng vốn có.
- Dịch tổng! - Giám đốc Trùng vui mừng gọi lớn.
Khi đó, Dịch Quân liền nhìn về phía vị giám đốc trung niên, còn Đạm Nhã cũng hướng mắt tới chỗ người được gọi bằng “Dịch tổng” kia. Chính bởi vì cùng lúc nhìn như vậy mà ánh mắt của cô lẫn hắn, trong khoảnh khắc ấy, lập tức giao nhau!
Trong khi Đạm Nhã vẫn hết sức bình thường thì Dịch Quân, lần thứ ba trong ngày hôm nay, đã đứng yên bất động với đôi mắt mở to kinh ngạc! Đơn giản vì cô gái đứng cạnh giám đốc Trùng, chính là bóng dáng thân thương mà hắn đã thấy lúc ở sân bay và trước cửa thang máy, cô ấy mang khuôn mặt rất giống Hâm Đình!
Thậm chí cả Hải Vương cũng vô cùng bất ngờ khi trông thấy Đạm Nhã khi đó.
- Dịch tổng... Cô gái bên cạnh giám đốc Trùng có phải là...
- Cả cậu cũng thấy cô ấy đúng không? Đây không phải là ảo ảnh?
Dứt lời, Dịch Quân vội đẩy những người đang chắn phía trước qua hai bên, bước nhanh đến giữa đại sảnh của buổi tiệc sa hoa, tiến tới ngay trước mặt Đạm Nhã!
- Dịch tổng, giới thiệu với anh, cô ấy là...
- Hâm Đình!
Câu khẳng định rõ ràng từ Dịch Quân cắt ngang lời giới thiệu từ giám đốc Trùng. Đối diện, Đạm Nhã nhíu mày khi hắn gọi mình bằng cái tên Hâm Đình vô cùng xa lạ!
Thậm chí mọi người xung quanh dừng khiêu vũ, dừng nói chuyện lại chỉ để tập trung sự chú ý về phía này! Ngay giữa căn phòng rộng lớn lộng lẫy, vị tổng tài trẻ danh tiếng cùng cô gái xinh đẹp quý phái, cứ như là cuộc hội ngộ định mệnh!
/114
|