Bật nhạc trong video nghe đi nè, cho nó có cảm xúc
----------------------------------
-Không có!
-Vậy cậu ngồi đây nha, tớ chạy đi mua thuốc, nhớ nha, cấm đi đâu đấy
Nói rồi Leo chạy ra khỏi nhà mua thuốc cho Scorpio, giờ trong nhà chỉ còn mình cậu, cậu đi lại cái bàn cạnh TV, cầm lên một tấm hình, trong đó có hình của cậu và một người phụ nữ xinh đẹp vô cùng, đang đứng nắm tay cậu trong công viên, mắt cậu đượm buồn nhìn tấm hình đó, thầm rủa cái người đàn ông bạc tình bạc nghĩa kia đã bỏ rơi mẹ con cậu, làm cho mẹ và cậu không được sống cùng nhau. Đột nhiên Leo chạy vào nhà, trên tay cầm bịch thuốc vừa mua, cô thở hồng hộc:
-Tớ đã bảo cậu là phải ngồi im một chỗ mà
-Tớ xin lỗi
-Thôi được rồi! Giờ cậu ngồi xuống để tớ băng vết thương lại nào!
Cô bé lấy ra một miếng bông thấm máu cho cậu. cậu nhăn mặt chịu đau mà không nói một lời nào
-Nếu đau quá thì nói tớ! Chứ đừng có chịu đựng một mình, nghe chưa?
-Ừm. Mà nãy giờ tớ vẫn chưa biết tên cậu-Scorpio nhìn Leo
-Tớ là Leo!-Cô nhìn cậu khẽ cười, một nụ cười thiên thần
-Cậu là người lúc nãy mà cái tên kia nói à?-Scorpio trố mắt
-Cậu ấy lúc nào cũng vậy, chuyên đi đánh người vô cớ mà, cậu tha lỗi cho cậu ấy đi nha!
-À...mà cậu sống ở đây à?
-À không, mình chỉ ở đây đến khi nào ba mình xong công việc thôi
-Vậy à
-ừm, Xong-Cô bé mỉm cười-Cậu dễ thương ghê
-Hả??-scorpio khó hiểu
-Coi đi-Leo đưa cho cậu cái gương nhỏ-Dễ thương ha?
Cậu cầm cái gương lên soi coi thử có gì dễ thương thì đập ngay vào mắt cậu là một miếng băng keo cá nhân hình con mèo màu hồng trên trán, bên má phải thì băng keo cá nhân hình con gà màu vàng, cậu nhìn Leo, mặt mày tối sầm lại
-Dễ thương ư?
-Ừ! Tớ thấy nó dễ thương mà!-Cô bé trêu chọc cậu
-tháo nó xuống ngay!
-Đố cậu bắt được tớ đấy-Leo chạy đi
-Đứng lại
2p sau
-Ahuhu, cậu đang bị thương sao mà đánh mạnh dữ vậy?
Tình hình hiện giờ là Leo đang ngồi bẹp dưới đất, tay ôm đầu với một cục u to đùng
-Cho cậu chừa, dám chọc tớ
Bỗng bụng của Scorpio kêu lên, cậu bé xấu hổ quay mặt đi chỗ khác
-Cậu đói rồi à!
-Ơ-ờ!
-Vậy cậu lại ghế ngồi đi, để tớ nấu cho!-Leo háo hức
-Cậu biết nấu?-scorpio nhìn Leo
-Tớ không chắc, nhưng mà cậu bị thế này thì làm sao nấu được, để tớ nấu cho-Leo kéo Scorpio lại ghế ngồi
~~Cô bước vào bếp và bắt đầu việc đầu độc à nhầm việc nấu ăn, mà hình như từ nhỏ tới giờ cô chưa bao giờ phải đụng tay vào những việc này nên là bây giờ cô đang đực mặt đứng nhìn những thứ này
-Để xem, mình phải nấu cháo, vậy thì việc đầu tiên là lấy gạo-Leo bắt đầu cuộc tìm kiếm gạo
-Thấy rồi, tiếp theo là vo gạo-Leo mặt vẫn nhìn chằm chằm vào cuốn sách trên bếp
- vo gạo là sao nhỉ? Là lắc gạo sao?-Leo cầm cái nồi có gạo rồi bỏ nước vào, sau đó lắc lắc vài cái(Chị này đến vo gạo còn không biết thì làm sao mà nấu được đây)
-Sao nước đục thế nhờ, thôi kệ,chắc làm vậy cho nó ngon-Leo lật cuốn sách ra trang khác-Để nồi gạo lên bếp ga, nấu cho chín...
Leo cứ làm y như trong sách hướng dẫn, khi nấu xong nồi cháo, cô nhìn thành phẩm của mình rồi kêu Scorpio xuống bếp
-Có đồ ăn rồi nè- Leo gọi to
-Ừm
~~Scorpio nhìn thành phẩm của Leo rồi quay sang nhìn Leo:
-Cái này là gì đây?
-Cháo! Tớ đã làm theo sách nên chắc chắn là nó ngon lắm đấy!-Leo giơ ngón cái trước mặt cậu
-Nhìn kì quá vậy, có chắc ăn được không?-scorpio lo lắng
-Được mà, mau ngồi xuống ăn đi-Leo kéo Scorpio lại ghế và bắt cậu ngồi xuống
-Mời cả nhà dùng bữa-scorpio cầm muỗng lên và ăn tô cháo của Leo
1s..2s..3s
-Aaa.. mặn quá, cậu tính ám sát tớ à?-scorpio chạy lại lấy nước uống
-Có đâu,Tớ làm theo sách mà! Bỏ gia vị vào,
-Cậu bỏ gì vào?-scorpio ho sặc sụa
-À muối,khoảng chừng một muỗng-Leo ngây thơ nói
-Cậu ăn thử thành quả của cậu đi-scorpio chỉ vào tô cháo trên bàn
Leo cầm muỗng và ăn thử một muỗng
3s sau
-Aaaaa~~ mặn quá-Leo giựt chai nước của Scorpio
-Cậu chưa từng nấu ăn bao giờ à?-scorpio nhìn Leo
-Ừm!
-Vậy mà nãy dành nấu, thôi để tớ dạy cho
-Vâng
----------------------------------
Sau khi ăn xong, cả 2 cùng nhau xem chương trình hoạt hình, đang xem thì chuông đồng hồ điểm 21h, Scorpio nhìn đồng hồ rồi quay sang nhìn Leo
-21h rồi kìa, cậu không về à??
-Hả?? 21h rồi á, thôi chết, tớ phải về rồi, tạm biệt cậu
Leo chạy ra ngoài cửa mang giày vào và lấy điện thoại ta gọi cho người tới đón, xe tới, Leo bước vào xe mà không quên tạm biệt cậu. Cậu đứng đó nhìn bóng chiếc xe xa dần. Bây giờ trong căn nhà này chỉ còn một mình cậu, cậu đi vào phòng lấy headphones đeo lên tai rồi ngủ một giấc dài
Sáng hôm sau
Khi cậu đang yên giấc trong chiếc chăn ấm áp thì có tiếng gọi to của một bé gái gọi từ ngoài vào:
-Scorpio ơi, cậu dậy đi, tớ đến rồi nè, mau ra mở cửa cho tớ đi
Cậu bé lết cái thân nặng nề của mình ra ngoài, dụi dụi mắt
-mới sáng sớm mà đứa nào... hả?? Leo sao cậu lại ở đây?
-Tớ đến chơi với cậu, mau mở cửa cho tớ đi
Cứ thế ngày nào cô bé cũng đến nhà cậu vào buổi sáng, cô luôn luôn đem đồ ăn sáng từ nhà sang cho cậu, còn đem cả đồ chơi qua nữa, cả hai đều chơi rất vui vẻ.
Nhưng đến một ngày, niềm vui ấy không còn nữa và cái ngày định mệnh đã mang cô đi ra khỏi cuộc đời của cậu. Sáng hôm đó, cô hẹn cậu ở đường Molisa để rủ cậu đi chơi. Cậu dậy thật sớm để chuẩn bị đồ cho buổi đi chơi này, cậu phấn khởi đóng cửa nhà, chạy tới điểm hẹn. Cậu đứng bên này, còn cô đứng đối diện với cậu, cô nhìn cậu vẫy tay cười tươi, đèn đỏ đã được bật lên, cậu bước qua đường đi sang chỗ cô thì không may lúc đó có một chiếc xe đang chạy với tốc độc nhanh nên không thắng kịp, thế là chiếc xe cứ thế mà lao thẳng vào cậu, cậu đứng như trời trồng, lấy tay che mắt lại thì bỗng có một bàn tay đẩy cậu ra
ĐÙNG
Chiếc xe dừng lại, cậu mở mắt ra và một hình ảnh hiện lên, Leo nằm đó với rất nhiều máu, cậu bỡ ngỡ bước lại gần Leo, để đầu cô lên tay
-Leo... Leo mau tỉnh dậy đi
-C..cậu không sao chứ?
-T..tớ không sao! Cậu đừng nói nữa, tớ sẽ gọi cứu thương, nên cậu ráng chờ nha-Scorpio run rẩy
Cô bé đưa bàn tay đầy máu của mình lên má của cậu-T...tớ rất thích c..cậu, c...cậu có thích tớ không?
-Tớ cũng thích cậu nhiều lắm Leo à, vậy nên cậu đừng chết-Nước mắt Scorpio bắt đầu rơi
-Ngốc quá, t..tớ sẽ không chết đâu, nếu tớ không còn ở đây, vậy một ngày nào đó cậu sẽ tìm tớ chứ?
-Tớ nhất định sẽ đi tìm cậu,cậu phải hứa với tớ là không được chết!
-T...tớ hứa-Leo từ từ nhắm mắt
Xe cấp cứu cũng đã tới và đưa cô đi để còn lại một mình cậu đứng đó.
Cậu đi về nhà, bước vào là nơi hai người đã có khoảng thời gian đùa giỡn vui vẻ ở đây
Scorpio à, cậu nấu ăn ngon lắm
Cái này làm như vậy đúng không
Scorpio ơi, ra mở cửa cho tớ
Cậu cười đẹp thật đấy
Cậu không sao chứ, chảy máu rồi kìa
Hôm nay chúng ta chơi trò gì đây
Hôm nay tớ có đem đến món cậu thích nè
Cậu khi nấu ăn nhìn đẹp trai thật
Tớ ước gì chúng ta có thể như thế này mãi mãi
Một ngày nọ, có một người đàn ông áo đen đến nhà cậu và báo tin Leo đã chết tại bệnh viện do mất máu quá nhiều, cậu không tin đó là sự thật, cậu rất suy sụp, lúc nào cũng tự nhốt mình trong phòng, không nói chuyện, cũng không tiếp xúc với ai.Kể từ lúc đó Scorpio à nói chính xác hơn là Thiên Yết đã trở nên lạnh lùng
-----------------End Flash Back-----------------
----------------------------------
-Không có!
-Vậy cậu ngồi đây nha, tớ chạy đi mua thuốc, nhớ nha, cấm đi đâu đấy
Nói rồi Leo chạy ra khỏi nhà mua thuốc cho Scorpio, giờ trong nhà chỉ còn mình cậu, cậu đi lại cái bàn cạnh TV, cầm lên một tấm hình, trong đó có hình của cậu và một người phụ nữ xinh đẹp vô cùng, đang đứng nắm tay cậu trong công viên, mắt cậu đượm buồn nhìn tấm hình đó, thầm rủa cái người đàn ông bạc tình bạc nghĩa kia đã bỏ rơi mẹ con cậu, làm cho mẹ và cậu không được sống cùng nhau. Đột nhiên Leo chạy vào nhà, trên tay cầm bịch thuốc vừa mua, cô thở hồng hộc:
-Tớ đã bảo cậu là phải ngồi im một chỗ mà
-Tớ xin lỗi
-Thôi được rồi! Giờ cậu ngồi xuống để tớ băng vết thương lại nào!
Cô bé lấy ra một miếng bông thấm máu cho cậu. cậu nhăn mặt chịu đau mà không nói một lời nào
-Nếu đau quá thì nói tớ! Chứ đừng có chịu đựng một mình, nghe chưa?
-Ừm. Mà nãy giờ tớ vẫn chưa biết tên cậu-Scorpio nhìn Leo
-Tớ là Leo!-Cô nhìn cậu khẽ cười, một nụ cười thiên thần
-Cậu là người lúc nãy mà cái tên kia nói à?-Scorpio trố mắt
-Cậu ấy lúc nào cũng vậy, chuyên đi đánh người vô cớ mà, cậu tha lỗi cho cậu ấy đi nha!
-À...mà cậu sống ở đây à?
-À không, mình chỉ ở đây đến khi nào ba mình xong công việc thôi
-Vậy à
-ừm, Xong-Cô bé mỉm cười-Cậu dễ thương ghê
-Hả??-scorpio khó hiểu
-Coi đi-Leo đưa cho cậu cái gương nhỏ-Dễ thương ha?
Cậu cầm cái gương lên soi coi thử có gì dễ thương thì đập ngay vào mắt cậu là một miếng băng keo cá nhân hình con mèo màu hồng trên trán, bên má phải thì băng keo cá nhân hình con gà màu vàng, cậu nhìn Leo, mặt mày tối sầm lại
-Dễ thương ư?
-Ừ! Tớ thấy nó dễ thương mà!-Cô bé trêu chọc cậu
-tháo nó xuống ngay!
-Đố cậu bắt được tớ đấy-Leo chạy đi
-Đứng lại
2p sau
-Ahuhu, cậu đang bị thương sao mà đánh mạnh dữ vậy?
Tình hình hiện giờ là Leo đang ngồi bẹp dưới đất, tay ôm đầu với một cục u to đùng
-Cho cậu chừa, dám chọc tớ
Bỗng bụng của Scorpio kêu lên, cậu bé xấu hổ quay mặt đi chỗ khác
-Cậu đói rồi à!
-Ơ-ờ!
-Vậy cậu lại ghế ngồi đi, để tớ nấu cho!-Leo háo hức
-Cậu biết nấu?-scorpio nhìn Leo
-Tớ không chắc, nhưng mà cậu bị thế này thì làm sao nấu được, để tớ nấu cho-Leo kéo Scorpio lại ghế ngồi
~~Cô bước vào bếp và bắt đầu việc đầu độc à nhầm việc nấu ăn, mà hình như từ nhỏ tới giờ cô chưa bao giờ phải đụng tay vào những việc này nên là bây giờ cô đang đực mặt đứng nhìn những thứ này
-Để xem, mình phải nấu cháo, vậy thì việc đầu tiên là lấy gạo-Leo bắt đầu cuộc tìm kiếm gạo
-Thấy rồi, tiếp theo là vo gạo-Leo mặt vẫn nhìn chằm chằm vào cuốn sách trên bếp
- vo gạo là sao nhỉ? Là lắc gạo sao?-Leo cầm cái nồi có gạo rồi bỏ nước vào, sau đó lắc lắc vài cái(Chị này đến vo gạo còn không biết thì làm sao mà nấu được đây)
-Sao nước đục thế nhờ, thôi kệ,chắc làm vậy cho nó ngon-Leo lật cuốn sách ra trang khác-Để nồi gạo lên bếp ga, nấu cho chín...
Leo cứ làm y như trong sách hướng dẫn, khi nấu xong nồi cháo, cô nhìn thành phẩm của mình rồi kêu Scorpio xuống bếp
-Có đồ ăn rồi nè- Leo gọi to
-Ừm
~~Scorpio nhìn thành phẩm của Leo rồi quay sang nhìn Leo:
-Cái này là gì đây?
-Cháo! Tớ đã làm theo sách nên chắc chắn là nó ngon lắm đấy!-Leo giơ ngón cái trước mặt cậu
-Nhìn kì quá vậy, có chắc ăn được không?-scorpio lo lắng
-Được mà, mau ngồi xuống ăn đi-Leo kéo Scorpio lại ghế và bắt cậu ngồi xuống
-Mời cả nhà dùng bữa-scorpio cầm muỗng lên và ăn tô cháo của Leo
1s..2s..3s
-Aaa.. mặn quá, cậu tính ám sát tớ à?-scorpio chạy lại lấy nước uống
-Có đâu,Tớ làm theo sách mà! Bỏ gia vị vào,
-Cậu bỏ gì vào?-scorpio ho sặc sụa
-À muối,khoảng chừng một muỗng-Leo ngây thơ nói
-Cậu ăn thử thành quả của cậu đi-scorpio chỉ vào tô cháo trên bàn
Leo cầm muỗng và ăn thử một muỗng
3s sau
-Aaaaa~~ mặn quá-Leo giựt chai nước của Scorpio
-Cậu chưa từng nấu ăn bao giờ à?-scorpio nhìn Leo
-Ừm!
-Vậy mà nãy dành nấu, thôi để tớ dạy cho
-Vâng
----------------------------------
Sau khi ăn xong, cả 2 cùng nhau xem chương trình hoạt hình, đang xem thì chuông đồng hồ điểm 21h, Scorpio nhìn đồng hồ rồi quay sang nhìn Leo
-21h rồi kìa, cậu không về à??
-Hả?? 21h rồi á, thôi chết, tớ phải về rồi, tạm biệt cậu
Leo chạy ra ngoài cửa mang giày vào và lấy điện thoại ta gọi cho người tới đón, xe tới, Leo bước vào xe mà không quên tạm biệt cậu. Cậu đứng đó nhìn bóng chiếc xe xa dần. Bây giờ trong căn nhà này chỉ còn một mình cậu, cậu đi vào phòng lấy headphones đeo lên tai rồi ngủ một giấc dài
Sáng hôm sau
Khi cậu đang yên giấc trong chiếc chăn ấm áp thì có tiếng gọi to của một bé gái gọi từ ngoài vào:
-Scorpio ơi, cậu dậy đi, tớ đến rồi nè, mau ra mở cửa cho tớ đi
Cậu bé lết cái thân nặng nề của mình ra ngoài, dụi dụi mắt
-mới sáng sớm mà đứa nào... hả?? Leo sao cậu lại ở đây?
-Tớ đến chơi với cậu, mau mở cửa cho tớ đi
Cứ thế ngày nào cô bé cũng đến nhà cậu vào buổi sáng, cô luôn luôn đem đồ ăn sáng từ nhà sang cho cậu, còn đem cả đồ chơi qua nữa, cả hai đều chơi rất vui vẻ.
Nhưng đến một ngày, niềm vui ấy không còn nữa và cái ngày định mệnh đã mang cô đi ra khỏi cuộc đời của cậu. Sáng hôm đó, cô hẹn cậu ở đường Molisa để rủ cậu đi chơi. Cậu dậy thật sớm để chuẩn bị đồ cho buổi đi chơi này, cậu phấn khởi đóng cửa nhà, chạy tới điểm hẹn. Cậu đứng bên này, còn cô đứng đối diện với cậu, cô nhìn cậu vẫy tay cười tươi, đèn đỏ đã được bật lên, cậu bước qua đường đi sang chỗ cô thì không may lúc đó có một chiếc xe đang chạy với tốc độc nhanh nên không thắng kịp, thế là chiếc xe cứ thế mà lao thẳng vào cậu, cậu đứng như trời trồng, lấy tay che mắt lại thì bỗng có một bàn tay đẩy cậu ra
ĐÙNG
Chiếc xe dừng lại, cậu mở mắt ra và một hình ảnh hiện lên, Leo nằm đó với rất nhiều máu, cậu bỡ ngỡ bước lại gần Leo, để đầu cô lên tay
-Leo... Leo mau tỉnh dậy đi
-C..cậu không sao chứ?
-T..tớ không sao! Cậu đừng nói nữa, tớ sẽ gọi cứu thương, nên cậu ráng chờ nha-Scorpio run rẩy
Cô bé đưa bàn tay đầy máu của mình lên má của cậu-T...tớ rất thích c..cậu, c...cậu có thích tớ không?
-Tớ cũng thích cậu nhiều lắm Leo à, vậy nên cậu đừng chết-Nước mắt Scorpio bắt đầu rơi
-Ngốc quá, t..tớ sẽ không chết đâu, nếu tớ không còn ở đây, vậy một ngày nào đó cậu sẽ tìm tớ chứ?
-Tớ nhất định sẽ đi tìm cậu,cậu phải hứa với tớ là không được chết!
-T...tớ hứa-Leo từ từ nhắm mắt
Xe cấp cứu cũng đã tới và đưa cô đi để còn lại một mình cậu đứng đó.
Cậu đi về nhà, bước vào là nơi hai người đã có khoảng thời gian đùa giỡn vui vẻ ở đây
Scorpio à, cậu nấu ăn ngon lắm
Cái này làm như vậy đúng không
Scorpio ơi, ra mở cửa cho tớ
Cậu cười đẹp thật đấy
Cậu không sao chứ, chảy máu rồi kìa
Hôm nay chúng ta chơi trò gì đây
Hôm nay tớ có đem đến món cậu thích nè
Cậu khi nấu ăn nhìn đẹp trai thật
Tớ ước gì chúng ta có thể như thế này mãi mãi
Một ngày nọ, có một người đàn ông áo đen đến nhà cậu và báo tin Leo đã chết tại bệnh viện do mất máu quá nhiều, cậu không tin đó là sự thật, cậu rất suy sụp, lúc nào cũng tự nhốt mình trong phòng, không nói chuyện, cũng không tiếp xúc với ai.Kể từ lúc đó Scorpio à nói chính xác hơn là Thiên Yết đã trở nên lạnh lùng
-----------------End Flash Back-----------------
/36
|