Hết giờ giải lao
12 con người đều đã có mặt trong lớp. Người thì nằm dài lên bàn, người thì chui vào 1 góc tường cuối lớp làm việc gì đó, người thì tám chuyện,người đọc sách,người ăn uống, người nghe nhạc..vân vân èn mây mây...
Xà Phu bước vào lớp,anh ngồi vào chỗ giáo viên, nhìn xuống dưới lớp. Vỗ tay thật to để gây sự chú ý của cái đám kia.
24 con mắt ngước lên nhìn nơi phát ra âm thanh vừa rồi, Xà Phu lắc đầu ngán ngẩm khi nhìn đám học trò cưng của mình mệt mỏi. Mới chỉ học đến tiết 3 thôi mà tụi nó cứ như là đã học mười mấy tiết trong 1 ngày vậy.
Xà Phu chợt nãy ra ý định sẽ dắt tụi nó đi ăn...nhưng... mạnh ai nấy trả tiền. Nhưng mà nếu nói tự trả tiền thì thế nào tụi nó cũng không đi đâu. Thôi kệ cứ lừa tụi nó vậy!
Xà Phu ho vài tiếng, xong lật cuốn sách tiếng anh trên bàn ra. Cả lớp uể oải lật sách,lật vở ra. Xà Phu vừa ghi xong tựa đề bài quay xuống động viên mấy đứa nhỏ:
-Coi nào, mới có tiết 3 thôi mà sao ai nấy đều mệt mỏi vậy ? Kiểu này thì sao lát nữa đi ăn được
Xà Phu vờ thút thít chọc tụi nó để xem như thế nào... nhưng mà kết quả lại hơn sự mong đợi. Cả lớp hét um sùm lên,ai nấy đều phấn khích hối thúc Xà Phu dạy nhanh để còn đi ăn. Xà Phu cầm cuốn sách vừa ghi vừa cười
--------------------------------
Tại cổng trường
-Aisss, sao thầy Xà Phu ra lâu vậy ? Đợi nãy giờ cũng mất 15p rồi, đói bụng chết đi được
Vâng, khỏi nói thì cũng biết ai vừa nói rồi? Chính là Ngưu tỷ tham ăn nhà ta. Mà chắc không phải chỉ riêng Ngưu tỷ đâu,còn cả 5 cô nàng nhà ta, với cả 6 ông anh nhà hàng xóm cũng đang đói không kém. Cũng phải, chả trách được, sáng giờ ăn có mỗi cái bánh mà phải học tới 5 tiết thì làm sao không đói cho được
-Hay là chúng ta bị thầy Phu cho leo cây rồi ?-Thiên Bình nghi ngờ rồi là càu nhàu -Nắng chết đi được, ổng tính cho da mình thành da bánh mật sao ? Đã thế trời còn nóng nữa,mà mình lại không có mặc áo khoác.. bla...bla
-Thôi bớt càu nhàu đi Bình Nhi,đứng nắng thế cũng có chết ai đâu ? Với lại có đen thì cậu cũng dưỡng trắng lại được mà,không phải cậu có nhiều sản phẩm dưỡng trắng da lắm sao -Xử Nữ đứng cạnh bên Thiên bình,không chịu được nên đành lên tiếng
-Mà đúng là nắng thật-Song Tử cầm giấy lau mồ hôi
Trời quá nóng đã thế còn nắng,làm áo Song Tử ướt đẫm mồ hôi, cứ như vừa chơi thể thao vậy. Ái chà chà.. các bạn nghĩ sao khi mà trai đẹp mặc áo sơ mi trắng mà mồ hôi ướt đẫm cả áo. Kiểu này thì có người lại say nắng cho mà coi
-Thầy xin lỗi ,thầy ra trễ !!!
Tiếng nói từ đằng xa phát ra. Một con người xách cắp chạy thật nhanh đến chỗ tụi nó. Cả đám mừng rỡ cứ như vừa được quà vậy. Xử Nữ bẻ tay răng rắc, hứa sẽ cho ông già này một bài học vì tội dám để Xử Nữ này chờ ở ngoài nắng.
Xử Nữ nhìn Xà Phu với ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống mình. Cảm thấy lạnh lạnh ngang vai,Xà Phu vừa quay sang là đã bắt gặp ánh mắt của Xử,lập tức giải thích :
-Ah... tại nay thầy có chuyện đột xuất nên bắt các em đợi hơi lâu...
-Thế thì thầy phải gọi điện báo cho tụi em chứ-Xử Nữ giận dỗi
-Thầy xin lỗi, điện thoại thầy hết pin, để xin lỗi thì bữa ăn này thầy sẽ trả tiền.
Cả đám vui sướng reo hò,Xà Phu đổ mồ hôi với tụi nó. Nếu không phải trường có việc gấp thì anh cũng đã không tốn tiền thế này rồi. Tuy là lương ở trường Zodiac rất cao,có thể lên mười mấy triệu một tháng lận,nhưng mà Xà Phu còn phải dành dụm tiền để sau này cưới vợ sinh con nữa. Mong là tụi nó sẽ ăn ít ít lại để anh không phải cạp đất mà ăn trong mấy tháng sắp tới.
----------------------------------------
Tại quán ăn
13 con người đã yên vị trên ghế, bồi bàn vừa đem menu ra,chưa kịp để người ta nói gì, tụi nó đã lấy menu và chọn món. Xà Phu ngó ngó vào cuốn menu...ôi... toàn là món đắt tiền, mà tụi nó mỗi đứa một món thì tiền đâu ra mà chịu cho nỗi. Xà Phu đau lòng không nói nên lời, chợt anh nhìn qua Nhân Mã,Xử Nữ, Sư Tử...à nhớ rồi, tụi nó đang còn bị phạt mà. Lần này thì đỡ tốn tiền được 3 món rồi.
Xà Phu chỉ vào 3 đứa vừa được nêu tên kia,rồi nói:
-3 em,nếu ăn thì tự trả tiền! Bởi vì 3 đứa còn đang bị phạt!
Lúc này,tụi nó hoang mang tột độ ,tụi nó vẫn còn bị phạt ? Chưa hết tuần ư ?
-Hôm nay là thứ 2 mà? Sang tuần mới rồi thầy
Thiên Yết lên tiếng thay cho 3 con người tội nghiệp kia,nói chứ là không muốn chị Sư phải trả tiền ý mà
-Hả...? hôm nay là thứ 2 á?-Xà Phu hết vui vẻ nỗi thay vào đó là cảm giác hoang mang tột độ
Thật tội nghiệp cho Xà Phu,làm việc nhiều quá riết rồi không nhớ được ngày tháng,để học trò bắt bẻ như thế, thật là khổ tâm ông Rắn mà.
*30phút sau*
Đồ ăn của mọi người đã có trên bàn,ai nấy đều ăn một cách ngon lành mà không hề hay biết một chuyện bất ngờ sắp xảy ra.
Sau khi xơi ngon lành hết đống đồ ăn đó, Xà Phu bắt đầu lo lắng về số tiền không cánh mà bay . Chị nhân viên cầm hóa đơn ra bàn tụi nó. Xà Phu nhìn một lượt,xong mới tá hỏa kho biết tổng số tiền mà tụi nó ăn uống lớn hơn rất nhiều so với số tiền Xà Phu đang có trong ví. Anh nuốt nước bọt, nhìn từng đứa với câu hỏi:
-Có đứa nào mang theo tiền không ?
-Thì thầy bao hết nên em đâu có mang tiền !-Xử Nữ bình tĩnh trả lời
-Em bị cắt giảm ngân phí rồi, tháng trước do có cái túi quá đẹp nên em dùng hết số tiền tiêu tháng để mua nó, kết quả là...-Thiên Bình đưa cái túi của mình cho mọi người xem
-Em mới bị rớt ví lúc nãy-Song Tử gãi đầu
Đám còn lại đều lắc đầu không mang theo tiền. Vậy là chết rồi, Xà Phu cười trừ nói nhỏ với chị nhân viên :
-À cô ơi,hiện tại tôi không mang đủ tiền nên cô có thể cho tôi thiếu đc không?
Chị nhân viên bối rối, từ chối lời nói của Xà Phu, kêu anh phải trả đủ tiền nếu không sẽ không cho cả đám ra về
Xà Phu vẫn tiếp tục năn nỉ quỳ lạy van xin đến nổi chị ấy không chịu đc đành phải kêu tới quản lý.
Anh quản lý bước ra,chị nhân viên liền kể sự việc cho anh ấy nghe, anh ấy bảo Xà Phu phải trả đủ tiền, nếu không sẽ cho lên đồn ngồi uống nước tâm sự với mấy người ở đó.
Xà Phu thôi việc năn nỉ lại,anh suy nghĩ tìm cách nào để trả đủ tiền, chợt nảy ra ý tưởng làm công khỏi trả tiền .
Thề là cả đám kia vẫn chưa biết tình hình hiện giờ. Sau một lúc thỏa thuận, anh quản lý cũng đồng ý cho Xà Phu làm công. Xà Phu thở dài, trách cái số của mình. Anh quay qua nhìn đám người kia đang ngơ ngác kia, rồi nói:
-Bây giờ chúng ta sẽ làm công để trả nợ!
-HẢ-12 người đồng thanh khiến cả quán phải quay lại nhìn
-Suỵt-Xà Phu ra dấu cho tụi nó im lặng -Do là mấy đưa ăn nhiều quá,vượt mức cho phép của thầy nên là chúng ta phải rửa chén bát, nếu không thì cả đám lên đồn ngồi
-haizzz... thầy thật là, mình đi ăn chứ có phải đi rửa chén đâu mà ? -Thiên Bình than thở -Cứ thế này thì bàn tay đẹp đẽ của em sẽ dơ mất
-Nếu các em không ăn nhiều thì chúng ta đâu cần phải rửa chén ?
-Ai kêu thầy mang ít tiền?-Nhân Mã đổ lỗi cho Xà Phu
-Số tiền của thầy có hạn
-Thôi,đừng đổ lỗi cho nhau nữa, chuyện cần làm là đi rửa chén! Chúng ta có 13 người chắc sẽ không mất nhiều thời gian đâu!-Xử Nữ vẫn bình tĩnh mặc dù có hơi khó chịu
-Nào,giờ chúng ta hãy bắt đầu công việc thôi!!!
Xà Phu chạy đi hỏi nơi rửa chén. Tụi nó lẽo đẽo theo sau với tâm trạng không mấy là vui
----------Tobe continue ---------------
12 con người đều đã có mặt trong lớp. Người thì nằm dài lên bàn, người thì chui vào 1 góc tường cuối lớp làm việc gì đó, người thì tám chuyện,người đọc sách,người ăn uống, người nghe nhạc..vân vân èn mây mây...
Xà Phu bước vào lớp,anh ngồi vào chỗ giáo viên, nhìn xuống dưới lớp. Vỗ tay thật to để gây sự chú ý của cái đám kia.
24 con mắt ngước lên nhìn nơi phát ra âm thanh vừa rồi, Xà Phu lắc đầu ngán ngẩm khi nhìn đám học trò cưng của mình mệt mỏi. Mới chỉ học đến tiết 3 thôi mà tụi nó cứ như là đã học mười mấy tiết trong 1 ngày vậy.
Xà Phu chợt nãy ra ý định sẽ dắt tụi nó đi ăn...nhưng... mạnh ai nấy trả tiền. Nhưng mà nếu nói tự trả tiền thì thế nào tụi nó cũng không đi đâu. Thôi kệ cứ lừa tụi nó vậy!
Xà Phu ho vài tiếng, xong lật cuốn sách tiếng anh trên bàn ra. Cả lớp uể oải lật sách,lật vở ra. Xà Phu vừa ghi xong tựa đề bài quay xuống động viên mấy đứa nhỏ:
-Coi nào, mới có tiết 3 thôi mà sao ai nấy đều mệt mỏi vậy ? Kiểu này thì sao lát nữa đi ăn được
Xà Phu vờ thút thít chọc tụi nó để xem như thế nào... nhưng mà kết quả lại hơn sự mong đợi. Cả lớp hét um sùm lên,ai nấy đều phấn khích hối thúc Xà Phu dạy nhanh để còn đi ăn. Xà Phu cầm cuốn sách vừa ghi vừa cười
--------------------------------
Tại cổng trường
-Aisss, sao thầy Xà Phu ra lâu vậy ? Đợi nãy giờ cũng mất 15p rồi, đói bụng chết đi được
Vâng, khỏi nói thì cũng biết ai vừa nói rồi? Chính là Ngưu tỷ tham ăn nhà ta. Mà chắc không phải chỉ riêng Ngưu tỷ đâu,còn cả 5 cô nàng nhà ta, với cả 6 ông anh nhà hàng xóm cũng đang đói không kém. Cũng phải, chả trách được, sáng giờ ăn có mỗi cái bánh mà phải học tới 5 tiết thì làm sao không đói cho được
-Hay là chúng ta bị thầy Phu cho leo cây rồi ?-Thiên Bình nghi ngờ rồi là càu nhàu -Nắng chết đi được, ổng tính cho da mình thành da bánh mật sao ? Đã thế trời còn nóng nữa,mà mình lại không có mặc áo khoác.. bla...bla
-Thôi bớt càu nhàu đi Bình Nhi,đứng nắng thế cũng có chết ai đâu ? Với lại có đen thì cậu cũng dưỡng trắng lại được mà,không phải cậu có nhiều sản phẩm dưỡng trắng da lắm sao -Xử Nữ đứng cạnh bên Thiên bình,không chịu được nên đành lên tiếng
-Mà đúng là nắng thật-Song Tử cầm giấy lau mồ hôi
Trời quá nóng đã thế còn nắng,làm áo Song Tử ướt đẫm mồ hôi, cứ như vừa chơi thể thao vậy. Ái chà chà.. các bạn nghĩ sao khi mà trai đẹp mặc áo sơ mi trắng mà mồ hôi ướt đẫm cả áo. Kiểu này thì có người lại say nắng cho mà coi
-Thầy xin lỗi ,thầy ra trễ !!!
Tiếng nói từ đằng xa phát ra. Một con người xách cắp chạy thật nhanh đến chỗ tụi nó. Cả đám mừng rỡ cứ như vừa được quà vậy. Xử Nữ bẻ tay răng rắc, hứa sẽ cho ông già này một bài học vì tội dám để Xử Nữ này chờ ở ngoài nắng.
Xử Nữ nhìn Xà Phu với ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống mình. Cảm thấy lạnh lạnh ngang vai,Xà Phu vừa quay sang là đã bắt gặp ánh mắt của Xử,lập tức giải thích :
-Ah... tại nay thầy có chuyện đột xuất nên bắt các em đợi hơi lâu...
-Thế thì thầy phải gọi điện báo cho tụi em chứ-Xử Nữ giận dỗi
-Thầy xin lỗi, điện thoại thầy hết pin, để xin lỗi thì bữa ăn này thầy sẽ trả tiền.
Cả đám vui sướng reo hò,Xà Phu đổ mồ hôi với tụi nó. Nếu không phải trường có việc gấp thì anh cũng đã không tốn tiền thế này rồi. Tuy là lương ở trường Zodiac rất cao,có thể lên mười mấy triệu một tháng lận,nhưng mà Xà Phu còn phải dành dụm tiền để sau này cưới vợ sinh con nữa. Mong là tụi nó sẽ ăn ít ít lại để anh không phải cạp đất mà ăn trong mấy tháng sắp tới.
----------------------------------------
Tại quán ăn
13 con người đã yên vị trên ghế, bồi bàn vừa đem menu ra,chưa kịp để người ta nói gì, tụi nó đã lấy menu và chọn món. Xà Phu ngó ngó vào cuốn menu...ôi... toàn là món đắt tiền, mà tụi nó mỗi đứa một món thì tiền đâu ra mà chịu cho nỗi. Xà Phu đau lòng không nói nên lời, chợt anh nhìn qua Nhân Mã,Xử Nữ, Sư Tử...à nhớ rồi, tụi nó đang còn bị phạt mà. Lần này thì đỡ tốn tiền được 3 món rồi.
Xà Phu chỉ vào 3 đứa vừa được nêu tên kia,rồi nói:
-3 em,nếu ăn thì tự trả tiền! Bởi vì 3 đứa còn đang bị phạt!
Lúc này,tụi nó hoang mang tột độ ,tụi nó vẫn còn bị phạt ? Chưa hết tuần ư ?
-Hôm nay là thứ 2 mà? Sang tuần mới rồi thầy
Thiên Yết lên tiếng thay cho 3 con người tội nghiệp kia,nói chứ là không muốn chị Sư phải trả tiền ý mà
-Hả...? hôm nay là thứ 2 á?-Xà Phu hết vui vẻ nỗi thay vào đó là cảm giác hoang mang tột độ
Thật tội nghiệp cho Xà Phu,làm việc nhiều quá riết rồi không nhớ được ngày tháng,để học trò bắt bẻ như thế, thật là khổ tâm ông Rắn mà.
*30phút sau*
Đồ ăn của mọi người đã có trên bàn,ai nấy đều ăn một cách ngon lành mà không hề hay biết một chuyện bất ngờ sắp xảy ra.
Sau khi xơi ngon lành hết đống đồ ăn đó, Xà Phu bắt đầu lo lắng về số tiền không cánh mà bay . Chị nhân viên cầm hóa đơn ra bàn tụi nó. Xà Phu nhìn một lượt,xong mới tá hỏa kho biết tổng số tiền mà tụi nó ăn uống lớn hơn rất nhiều so với số tiền Xà Phu đang có trong ví. Anh nuốt nước bọt, nhìn từng đứa với câu hỏi:
-Có đứa nào mang theo tiền không ?
-Thì thầy bao hết nên em đâu có mang tiền !-Xử Nữ bình tĩnh trả lời
-Em bị cắt giảm ngân phí rồi, tháng trước do có cái túi quá đẹp nên em dùng hết số tiền tiêu tháng để mua nó, kết quả là...-Thiên Bình đưa cái túi của mình cho mọi người xem
-Em mới bị rớt ví lúc nãy-Song Tử gãi đầu
Đám còn lại đều lắc đầu không mang theo tiền. Vậy là chết rồi, Xà Phu cười trừ nói nhỏ với chị nhân viên :
-À cô ơi,hiện tại tôi không mang đủ tiền nên cô có thể cho tôi thiếu đc không?
Chị nhân viên bối rối, từ chối lời nói của Xà Phu, kêu anh phải trả đủ tiền nếu không sẽ không cho cả đám ra về
Xà Phu vẫn tiếp tục năn nỉ quỳ lạy van xin đến nổi chị ấy không chịu đc đành phải kêu tới quản lý.
Anh quản lý bước ra,chị nhân viên liền kể sự việc cho anh ấy nghe, anh ấy bảo Xà Phu phải trả đủ tiền, nếu không sẽ cho lên đồn ngồi uống nước tâm sự với mấy người ở đó.
Xà Phu thôi việc năn nỉ lại,anh suy nghĩ tìm cách nào để trả đủ tiền, chợt nảy ra ý tưởng làm công khỏi trả tiền .
Thề là cả đám kia vẫn chưa biết tình hình hiện giờ. Sau một lúc thỏa thuận, anh quản lý cũng đồng ý cho Xà Phu làm công. Xà Phu thở dài, trách cái số của mình. Anh quay qua nhìn đám người kia đang ngơ ngác kia, rồi nói:
-Bây giờ chúng ta sẽ làm công để trả nợ!
-HẢ-12 người đồng thanh khiến cả quán phải quay lại nhìn
-Suỵt-Xà Phu ra dấu cho tụi nó im lặng -Do là mấy đưa ăn nhiều quá,vượt mức cho phép của thầy nên là chúng ta phải rửa chén bát, nếu không thì cả đám lên đồn ngồi
-haizzz... thầy thật là, mình đi ăn chứ có phải đi rửa chén đâu mà ? -Thiên Bình than thở -Cứ thế này thì bàn tay đẹp đẽ của em sẽ dơ mất
-Nếu các em không ăn nhiều thì chúng ta đâu cần phải rửa chén ?
-Ai kêu thầy mang ít tiền?-Nhân Mã đổ lỗi cho Xà Phu
-Số tiền của thầy có hạn
-Thôi,đừng đổ lỗi cho nhau nữa, chuyện cần làm là đi rửa chén! Chúng ta có 13 người chắc sẽ không mất nhiều thời gian đâu!-Xử Nữ vẫn bình tĩnh mặc dù có hơi khó chịu
-Nào,giờ chúng ta hãy bắt đầu công việc thôi!!!
Xà Phu chạy đi hỏi nơi rửa chén. Tụi nó lẽo đẽo theo sau với tâm trạng không mấy là vui
----------Tobe continue ---------------
/36
|