Chap 3: Nhiệm vụ của Xà Phu.
Sau khi biết được mọi thứ. Với tâm trạng sung sướng, Xà Phu vội thu dọn hết đồ đạc cho vào vali rồi bỏ ra khỏi nhà Sư gia. Việc Xà Phu bỏ đi làm Sư Tử khá buồn vì mất đi một thú vui tiêu khiển.
- Đèn ngủ ....A đây rồi- Xà Phu phát hiện ra cây đèn để trên cái tủ gỗ nhỏ đặt cạnh giường, cô cầm nó lên xem xét, thấy nó rất cổ, có nhiều vết máu dính loang lổ và nham nhở, chợt cô phát hiện ra dưới đáy đèn có một vết lõm giống hình quả trứng, nó rất giống với mặt đá sợi dây chuyền.
Đưa tay vào cổ áo lại lấy ra sợi dây chuyền kia.
Lấy mặt dây chuyền lại áp vào vết lõm, hoàn hảo khớp lấy nhau.
Két két két…
Bức tường ố vàng sau bàn đèn đột ngột rung chuyển rồi tự xịch ra tạo thành 1 bí đạo.
Nối sau đó là luồn khói lạnh từ dưới bốc lên. Từng bước từng bước dấn than xuống con dường u tối kia.
Chân trần chạm phải lớp nền nhám khó chịu. Trong phạm vi 2m thì xem như còn thấy đường được nhờ ánh sáng từ hướng trên rọi xuống, nhưng khi quoặt qua khúc cua thì tối hù.
Lại bước tiếp, mỗi bước chân lại xuất hiện 1 ngọn đèn ánh xanh lơ u ám kích thước áng chừng hơn quả banh lông. Gọi là đèn nhưng nói toẹt ra lại chính là các oan linh bị những Ampudric giam cầm… Những oan linh đó mãi mãi chịu bùa ếm mà không thể thoát ra, chúng chờ tới ngày đó để thành vật tế cùng hoặc bùa chú bị phá hủy…
Càng xuống sâu không khí càng ngột ngạt dần, bong tối càng đặc quyện như lớp kem, chỉ có ánh sáng le lói từ những ngọn “vong đèn”.
Bõm.
Chân Xà Phu chạm phải nước, lờ mờ nhận ra mình đã bước vào nơi cuối cùng của con đường, 1 cái sảnh nhỏ ngập thứ nước gì đó dính dính tới tận mắt cá. Tanh tưởi, hôi hám, ngột ngạt. Cùng lúc phải đối mặt với những cái này làm cho 1conw nôn mửa Xà Phu dồn thẳng lên cuốn họng của Xà Phu làm nó súyt nôn mửa hết ra. Hít thở mãnh liệt, là đang làm quen? Chầm chậm bước tới
Phụt
Từ sau lưng Xà Phu bay tới bốn đốm lửa xanh lơ rọi sáng cả gian phòng đó rồi chia ra 4 hướng 4 góc tường lơ lửng. Đảo mắt quan sát căn phòng.
Tứ phía đều treo những bước tranh họa chân dung của các người phụ nữ không ít thì nhiều có nét mặt hao hao giống Xà Phu. Các chân dung đều vẽ người đàn bà có nhan sắc nhưng hốc hác và hiện trên môi là nụ cười giảo huyệt đặc biệt làm người ta sợ hãi. Đưa mắt nhìn xuống cái nước dưới chân làm Xà Phu bấn loạn mà giật thót người lên.
Máu. Là đen hay đỏ thì không biết tuy nhiên đặc biệt tanh hôi theo mùi máu lâu năm. Căn phòng không nhỏ, phải nói khá lớn đó, và để cho máu ngập qua mắt cá kiểu này thì không biết là bao nhiêu lít máu đây
Nheo mắt lại nhìn vào bức chân dung cổ nhất, 1 mụ mang bộ đồ dành cho phụ nữ Hy Lạp cổ nhưng hơi hớ hênh , nhưng lớn nhất ở đó thì ánh sáng xung quang bỗng tắt đi ngay. Đang quen với ánh sáng đột ngột phải tiếp nhận bóng tối quả thật không quen.
Chả qua là các vong đèn đó bị kéo xuống cái đẫm lầy máu đó thôi.
Róc rách.
Cảm nhận là máu dưới đang di chuyển rất nhanh về 1 hướng làm Xà Phu phải đứng vững hơn.
Ánh sáng lại hiện ra nhưng dưới màu tím mơ màng.
Từ trước mặt Xà Phu là 1 cuồn máu đang xoay chuyển. Rồi móng chân, bàn chân rồi từ từ xuất hiện. Người đàn bà trong bức chân dung lớn nhất mà Xà Phu đang xem dỡ
- Bà là Ampudir đời đầu tiên – Miệng hớp hơi, mãi Xà Phu mới bật lên được thành tiếng
Mụ ta không nói gì chỉ ngước lên, máu nhỏ xuống từ các vế rạn nứt ở mặt mụ.
- Chào ngươi, Ampudir đời 1313 – Giọng nói của ma quỷ the thé phát lên kèm theo nụ cười thập phần dọa người.
.
.
.
.
Từ ngôi nhà duy nhất ở con ngõ số 4 vang lên những tiếng hét điên dại. Không phải do đau đớn mà do phấn khích vang lên.
Mặt trời dần lặn xuống nhuộm cả một vùng trời sắc máu. Sắp kết thúc 1 ngày, ngày mới sẽ bắt đầu và bản giao hưởng của quỷ được soạn sẵn từ cả nhiều triệu năm về trước sẽ bắt đầu vang lên
.
.
.
Hóe hóe. Sorry vì đã Drop truyện lâu thế. Cảm ơn bà con ủng hộ
Sau khi biết được mọi thứ. Với tâm trạng sung sướng, Xà Phu vội thu dọn hết đồ đạc cho vào vali rồi bỏ ra khỏi nhà Sư gia. Việc Xà Phu bỏ đi làm Sư Tử khá buồn vì mất đi một thú vui tiêu khiển.
- Đèn ngủ ....A đây rồi- Xà Phu phát hiện ra cây đèn để trên cái tủ gỗ nhỏ đặt cạnh giường, cô cầm nó lên xem xét, thấy nó rất cổ, có nhiều vết máu dính loang lổ và nham nhở, chợt cô phát hiện ra dưới đáy đèn có một vết lõm giống hình quả trứng, nó rất giống với mặt đá sợi dây chuyền.
Đưa tay vào cổ áo lại lấy ra sợi dây chuyền kia.
Lấy mặt dây chuyền lại áp vào vết lõm, hoàn hảo khớp lấy nhau.
Két két két…
Bức tường ố vàng sau bàn đèn đột ngột rung chuyển rồi tự xịch ra tạo thành 1 bí đạo.
Nối sau đó là luồn khói lạnh từ dưới bốc lên. Từng bước từng bước dấn than xuống con dường u tối kia.
Chân trần chạm phải lớp nền nhám khó chịu. Trong phạm vi 2m thì xem như còn thấy đường được nhờ ánh sáng từ hướng trên rọi xuống, nhưng khi quoặt qua khúc cua thì tối hù.
Lại bước tiếp, mỗi bước chân lại xuất hiện 1 ngọn đèn ánh xanh lơ u ám kích thước áng chừng hơn quả banh lông. Gọi là đèn nhưng nói toẹt ra lại chính là các oan linh bị những Ampudric giam cầm… Những oan linh đó mãi mãi chịu bùa ếm mà không thể thoát ra, chúng chờ tới ngày đó để thành vật tế cùng hoặc bùa chú bị phá hủy…
Càng xuống sâu không khí càng ngột ngạt dần, bong tối càng đặc quyện như lớp kem, chỉ có ánh sáng le lói từ những ngọn “vong đèn”.
Bõm.
Chân Xà Phu chạm phải nước, lờ mờ nhận ra mình đã bước vào nơi cuối cùng của con đường, 1 cái sảnh nhỏ ngập thứ nước gì đó dính dính tới tận mắt cá. Tanh tưởi, hôi hám, ngột ngạt. Cùng lúc phải đối mặt với những cái này làm cho 1conw nôn mửa Xà Phu dồn thẳng lên cuốn họng của Xà Phu làm nó súyt nôn mửa hết ra. Hít thở mãnh liệt, là đang làm quen? Chầm chậm bước tới
Phụt
Từ sau lưng Xà Phu bay tới bốn đốm lửa xanh lơ rọi sáng cả gian phòng đó rồi chia ra 4 hướng 4 góc tường lơ lửng. Đảo mắt quan sát căn phòng.
Tứ phía đều treo những bước tranh họa chân dung của các người phụ nữ không ít thì nhiều có nét mặt hao hao giống Xà Phu. Các chân dung đều vẽ người đàn bà có nhan sắc nhưng hốc hác và hiện trên môi là nụ cười giảo huyệt đặc biệt làm người ta sợ hãi. Đưa mắt nhìn xuống cái nước dưới chân làm Xà Phu bấn loạn mà giật thót người lên.
Máu. Là đen hay đỏ thì không biết tuy nhiên đặc biệt tanh hôi theo mùi máu lâu năm. Căn phòng không nhỏ, phải nói khá lớn đó, và để cho máu ngập qua mắt cá kiểu này thì không biết là bao nhiêu lít máu đây
Nheo mắt lại nhìn vào bức chân dung cổ nhất, 1 mụ mang bộ đồ dành cho phụ nữ Hy Lạp cổ nhưng hơi hớ hênh , nhưng lớn nhất ở đó thì ánh sáng xung quang bỗng tắt đi ngay. Đang quen với ánh sáng đột ngột phải tiếp nhận bóng tối quả thật không quen.
Chả qua là các vong đèn đó bị kéo xuống cái đẫm lầy máu đó thôi.
Róc rách.
Cảm nhận là máu dưới đang di chuyển rất nhanh về 1 hướng làm Xà Phu phải đứng vững hơn.
Ánh sáng lại hiện ra nhưng dưới màu tím mơ màng.
Từ trước mặt Xà Phu là 1 cuồn máu đang xoay chuyển. Rồi móng chân, bàn chân rồi từ từ xuất hiện. Người đàn bà trong bức chân dung lớn nhất mà Xà Phu đang xem dỡ
- Bà là Ampudir đời đầu tiên – Miệng hớp hơi, mãi Xà Phu mới bật lên được thành tiếng
Mụ ta không nói gì chỉ ngước lên, máu nhỏ xuống từ các vế rạn nứt ở mặt mụ.
- Chào ngươi, Ampudir đời 1313 – Giọng nói của ma quỷ the thé phát lên kèm theo nụ cười thập phần dọa người.
.
.
.
.
Từ ngôi nhà duy nhất ở con ngõ số 4 vang lên những tiếng hét điên dại. Không phải do đau đớn mà do phấn khích vang lên.
Mặt trời dần lặn xuống nhuộm cả một vùng trời sắc máu. Sắp kết thúc 1 ngày, ngày mới sẽ bắt đầu và bản giao hưởng của quỷ được soạn sẵn từ cả nhiều triệu năm về trước sẽ bắt đầu vang lên
.
.
.
Hóe hóe. Sorry vì đã Drop truyện lâu thế. Cảm ơn bà con ủng hộ
/4
|