-Anh đi sớm vậy?-Thiên Yết chợt tỉnh khi cảm giác bên cạnh có người động đậy.
-Xin lỗi làm em thức-Kim Ngưu nhẹ nhàng vuốt mái tóc Thiên Yết.
-Không sao,nhưng sao anh đi sớm vậy? Không phải mọi thường 10 giờ anh mới đi sao?-Thiên Yết ngồi dậy nhìn ra phía cửa sổ,bên ngoài phủ một lớp sương mù lạnh phía xa và Mặt Trời vẫn chưa tỏ nhưng anh đã vận đồ chỉnh chu.
-Anh có việc cần đi sớm,em ngủ đi,một lát nữa đến lớp-Kim Ngưu nói rồi rời giường. Chợt có một vòng tay ôm lấy anh từ sau.
-Sao thế?-Kim Ngưu khẽ quay đầu lại,người con gái ấy siết chặt vòng tay lại,cô úp mặt vào lưng anh,hơi thở nóng phà vào tấm lưng rộng,từng nhịp thở nhẹ nhàng.
-Không,chỉ là em muốn ôm anh thôi-Thiên Yết thì thầm.
Kim Ngưu chợt thấy lòng nhói đau,anh biết cô cảm thấy cô đơn nhường nào,đã lâu rồi cô và anh chẳng có thời gian nói chuyện với nhau,cả ngày anh chỉ ở công ty,tối về thì đã mệt lả người chỉ ngủ ngay và sáng thì lại đi sớm,cứ thế anh vô tình quên đi người con gái của anh.
-Tối nay anh sẽ về sớm với em,sẽ không về muộn nữa,xin lỗi em-Kim Ngưu quay người lại vòng tay ôm lấy thân ảnh nhỏ nhắn ấy,lòng anh chộn rộn những cảm xúc đau thắt lòng.
-Em hiểu mà,không sao đâu,chỉ là đã lâu rồi em chưa được cảm nhận cảm giác ôm anh như thế này. Em biết anh làm gì bên ngoài,nó luôn làm em sợ và lo lắng,không khi nào em ngừng phập phồng lo sợ khi rời anh,em sợ anh sẽ rời xa em. Em sợ cảm giác cô đơn không anh-Giọng nói run run kiềm nén cảm xúc.
Kim Ngưu không nói gì thêm chỉ im lặng ôm cô như thế.
-Kim Ngưu à,anh đã xong chưa?
Tiếng Nhân Mã từ bên ngoài vọng vào.
-Lát tối anh sẽ về,đừng lo-Kim Ngưu nói rồi buông cô ra và quay bước ra ngoài.
Thiên Yết lặng người nhìn theo hướng người con trai dần khuất sau cánh cửa.
Tiếng cánh cửa đóng lại Thiên Yết mới rơi những giọt nước mắt xuống. Cô ngồi thỏm xuống giường,thu mình lại và bắt đầu lặng người mặc cho những giọt lệ cứ thi nhau lăn dài trên gương mặt cô.
Kim Ngưu ngồi trên xe nhưng lòng vẫn còn chưa quên được câu nói của Thiên Yết.
Lòng Kim Ngưu cứ chộn rộn cảm xúc nôn nao đến khó chịu.
Nhân Mã ngồi bên cạnh để ý thấy sắc mặt Kim Ngưu khó coi đến nhường nào.
-Anh sao thế? Trong lòng không vui sao?-Nhân Mã nhẹ cất lời hỏi thăm.
Kim Ngưu chỉ lắc đầu,anh chẳng cất tiếng trả lời. Lòng không xác định mình đang nghĩ gì nữa,vừa nghĩ về chuyện của Sư Tử và Xử Nữ nhưng cũng hỗn độn câu nói của Thiên Yết,nó dường như khiến Kim Ngưu phát điên lên.
Nhân Mã ngồi cạnh chỉ biết im lặng quan sát Kim Ngưu,Nhân Mã chỉ lò mò đoán được phần nào nỗi lo của Kim Ngưu về công việc bên Anh chứ không hề biết tâm trí Kim Ngưu đang suy nghĩ gì.
Đến công ty,Kim Ngưu và Nhân Mã bước vào phòng hợp nơi Thiên Bình,Bảo Bình,Xà Phu cũng đang ngồi chờ.
-Khi nào các cổ đông sẽ đến?-Kim Ngưu ngồi xuống chỗ chủ tịch và hỏi.
-20 phút nữa-Bảo Bình trả lời.
-Nếu hợp tác được với tập đoàn này thì chúng ta sẽ được lợi bao nhiêu phần trăm?-Thiên Bình hướng mắt về Kim Ngưu.
-70%
-Nhưng không phải VMN đã hợp tác bên cha rồi sao?-Nhân Mã nhíu mày.
-Vì chúng ta có uy tín hơn,hơn nữa nếu chỉ hợp tác một mình Thiên Minh nguy cơ nếu sụp đổ cổ đông, phần thiệt sẽ về bên VMN,nên bên đó cần thêm cổ đông mạnh,và chúng ta cũng cần có thêm uy tín trên thị trường,sẽ lợi dụng phần hợp tác này để mở rộng kinh tế trên thị trường cũng là 1 cái lợi,tất nhiên nếu có vấn đề chúng ta vẫn không phải chịu thiệt-Kim Ngưu chậm rãi giải thích,âm giọng có phần gian xảo và đắc thắng.
-Nhưng vẫn còn giữa Tayona,nếu bên VMN chọn Tayona thì sao? Bên đó cũng không thua chúng ta trên thị trường-Xà Phu nhắc đến đối thủ bằng sắc mặt lo lắng.
-Tayona vẫn yếu thế về tỷ lệ cổ đông-Kim Ngưu bình thản trả lời-Nếu VMN chọn Tayona chúng ta cũng không có mất mát gì,cũng không bị thất thế. Quyền lực của chúng ta vẫn hơn hẳn họ,chỉ cần còn phát triển cổ đông thì cần phải lo về việc đấu tranh.
Một lúc thì đối tác của họ cũng đến. Trừ Kim Ngưu thì tất cả đều rất lo lắng.
-Nếu ông hợp tác với công ty chúng tôi ông sẽ có lợi hơn Toyona-Thiên Bình khẳng định.
-Ví dụ?
-Về uy tín và phát triển trên thị trường-Nhân Mã trả lời.
-Nhưng Toyona cũng có thể.
-Với tỷ lệ 90% và 50% ông sẽ chọn cái nào? Chúng tôi không có thời gian đâu,ông mau chọn đi-Kim Ngưu cất tiếng quyền uy của mình,mọi người đều quay mắt nhìn anh,nhưng anh không hề để tâm.
Bên đối tác có vẻ vẫn lưỡng lự,họ cho rằng Kim Ngưu rất tự tin và đánh giá khá thấp Toyona,chính ông cũng biết với tài lãnh đạo của Triệu Kim Ngưu tất nhiên tập đoàn của họ không có đối thủ nhưng Toyona chỉ đứng sau họ 1 hạng,tất nhiên khi nghe ai chả muốn đầu quân cho Kim Ngưu nhưng 6 người Triệu gia là người khó lường đầu quân cho họ liệu có an toàn? Nhưng nếu không đầu tư thì Thiên Minh nếu trở mặt vẫn không thể trụ được.
-Được tôi sẽ hợp tác cùng các anh.
Sau khi cho Thư Ký tiễn đối tác về tất cả đều quay lại nhìn Kim Ngưu với ánh mắt ban nãy.
-Sao anh lại nói thế?-Bảo Bình thở dài.
-Không nói thế thì chờ bao giờ mới có quyết định? Mấy đứa thích ngồi đó trả lời phỏng vấn sao?-Kim Ngưu ngã người ra sau ghế,vẫn giữ nguyên chất giọng bá đạo mà trả lời.
Đúng là cuộc hợp nào có Kim Ngưu hoặc Sư Tử thì nhanh chóng kết thúc. Thật sự không ai muốn trả lời lâu lắc chỉ là họ muốn hai bên hiểu rõ về nhau,nhưng đối với hai người này chỉ cần họ hiểu về đối phương và nghe câu trả lời có hoặc không mà thôi,không hề cho người khác bình tĩnh suy nghĩ.
-Được rồi,chúng ta về thôi,Xà Phu này còn 2 tuần nữa là bên Hàn sẽ vào khoá 2,còn Bảo Bình và Thiên Bình,không cần bảo lưu kết quả học,việc cũng không đến nổi nghiêm trọng phải bảo lưu năm sau,cứ đi học,mọi việc đã có người lo-Kim Ngưu nói rồi bước ra khỏi phòng hợp.
-Hazzz Kim Ngưu có vẻ rất căng thẳng-Nhân Mã nói thầm.
-Có lẽ chúng ta không nên để anh ấy tức giận,vả lại Kim Ngưu cũng không muốn để bọn em xen vào vụ kì này thì phải-Thiên Bình thở dài ảo não.
-Vì đối với Kim Ngưu việc học vẫn luôn quan trọng,không có lý thuyết và kĩ năng chắc chắn anh ấy sẽ không để các em mạo hiểm,đừng trách Kim Ngưu-Nhân Mã ôn nhu nói.
-Vâng.
Tất cả cũng nhanh chóng giải tán và bắt đầu công việc của mình được giao. Chỉ riêng Kim Ngưu vẫn không thể tập trung vào công việc,tâm trí anh cứ bị câu nói của Thiên Yết chi phối.
...
-Xin lỗi làm em thức-Kim Ngưu nhẹ nhàng vuốt mái tóc Thiên Yết.
-Không sao,nhưng sao anh đi sớm vậy? Không phải mọi thường 10 giờ anh mới đi sao?-Thiên Yết ngồi dậy nhìn ra phía cửa sổ,bên ngoài phủ một lớp sương mù lạnh phía xa và Mặt Trời vẫn chưa tỏ nhưng anh đã vận đồ chỉnh chu.
-Anh có việc cần đi sớm,em ngủ đi,một lát nữa đến lớp-Kim Ngưu nói rồi rời giường. Chợt có một vòng tay ôm lấy anh từ sau.
-Sao thế?-Kim Ngưu khẽ quay đầu lại,người con gái ấy siết chặt vòng tay lại,cô úp mặt vào lưng anh,hơi thở nóng phà vào tấm lưng rộng,từng nhịp thở nhẹ nhàng.
-Không,chỉ là em muốn ôm anh thôi-Thiên Yết thì thầm.
Kim Ngưu chợt thấy lòng nhói đau,anh biết cô cảm thấy cô đơn nhường nào,đã lâu rồi cô và anh chẳng có thời gian nói chuyện với nhau,cả ngày anh chỉ ở công ty,tối về thì đã mệt lả người chỉ ngủ ngay và sáng thì lại đi sớm,cứ thế anh vô tình quên đi người con gái của anh.
-Tối nay anh sẽ về sớm với em,sẽ không về muộn nữa,xin lỗi em-Kim Ngưu quay người lại vòng tay ôm lấy thân ảnh nhỏ nhắn ấy,lòng anh chộn rộn những cảm xúc đau thắt lòng.
-Em hiểu mà,không sao đâu,chỉ là đã lâu rồi em chưa được cảm nhận cảm giác ôm anh như thế này. Em biết anh làm gì bên ngoài,nó luôn làm em sợ và lo lắng,không khi nào em ngừng phập phồng lo sợ khi rời anh,em sợ anh sẽ rời xa em. Em sợ cảm giác cô đơn không anh-Giọng nói run run kiềm nén cảm xúc.
Kim Ngưu không nói gì thêm chỉ im lặng ôm cô như thế.
-Kim Ngưu à,anh đã xong chưa?
Tiếng Nhân Mã từ bên ngoài vọng vào.
-Lát tối anh sẽ về,đừng lo-Kim Ngưu nói rồi buông cô ra và quay bước ra ngoài.
Thiên Yết lặng người nhìn theo hướng người con trai dần khuất sau cánh cửa.
Tiếng cánh cửa đóng lại Thiên Yết mới rơi những giọt nước mắt xuống. Cô ngồi thỏm xuống giường,thu mình lại và bắt đầu lặng người mặc cho những giọt lệ cứ thi nhau lăn dài trên gương mặt cô.
Kim Ngưu ngồi trên xe nhưng lòng vẫn còn chưa quên được câu nói của Thiên Yết.
Lòng Kim Ngưu cứ chộn rộn cảm xúc nôn nao đến khó chịu.
Nhân Mã ngồi bên cạnh để ý thấy sắc mặt Kim Ngưu khó coi đến nhường nào.
-Anh sao thế? Trong lòng không vui sao?-Nhân Mã nhẹ cất lời hỏi thăm.
Kim Ngưu chỉ lắc đầu,anh chẳng cất tiếng trả lời. Lòng không xác định mình đang nghĩ gì nữa,vừa nghĩ về chuyện của Sư Tử và Xử Nữ nhưng cũng hỗn độn câu nói của Thiên Yết,nó dường như khiến Kim Ngưu phát điên lên.
Nhân Mã ngồi cạnh chỉ biết im lặng quan sát Kim Ngưu,Nhân Mã chỉ lò mò đoán được phần nào nỗi lo của Kim Ngưu về công việc bên Anh chứ không hề biết tâm trí Kim Ngưu đang suy nghĩ gì.
Đến công ty,Kim Ngưu và Nhân Mã bước vào phòng hợp nơi Thiên Bình,Bảo Bình,Xà Phu cũng đang ngồi chờ.
-Khi nào các cổ đông sẽ đến?-Kim Ngưu ngồi xuống chỗ chủ tịch và hỏi.
-20 phút nữa-Bảo Bình trả lời.
-Nếu hợp tác được với tập đoàn này thì chúng ta sẽ được lợi bao nhiêu phần trăm?-Thiên Bình hướng mắt về Kim Ngưu.
-70%
-Nhưng không phải VMN đã hợp tác bên cha rồi sao?-Nhân Mã nhíu mày.
-Vì chúng ta có uy tín hơn,hơn nữa nếu chỉ hợp tác một mình Thiên Minh nguy cơ nếu sụp đổ cổ đông, phần thiệt sẽ về bên VMN,nên bên đó cần thêm cổ đông mạnh,và chúng ta cũng cần có thêm uy tín trên thị trường,sẽ lợi dụng phần hợp tác này để mở rộng kinh tế trên thị trường cũng là 1 cái lợi,tất nhiên nếu có vấn đề chúng ta vẫn không phải chịu thiệt-Kim Ngưu chậm rãi giải thích,âm giọng có phần gian xảo và đắc thắng.
-Nhưng vẫn còn giữa Tayona,nếu bên VMN chọn Tayona thì sao? Bên đó cũng không thua chúng ta trên thị trường-Xà Phu nhắc đến đối thủ bằng sắc mặt lo lắng.
-Tayona vẫn yếu thế về tỷ lệ cổ đông-Kim Ngưu bình thản trả lời-Nếu VMN chọn Tayona chúng ta cũng không có mất mát gì,cũng không bị thất thế. Quyền lực của chúng ta vẫn hơn hẳn họ,chỉ cần còn phát triển cổ đông thì cần phải lo về việc đấu tranh.
Một lúc thì đối tác của họ cũng đến. Trừ Kim Ngưu thì tất cả đều rất lo lắng.
-Nếu ông hợp tác với công ty chúng tôi ông sẽ có lợi hơn Toyona-Thiên Bình khẳng định.
-Ví dụ?
-Về uy tín và phát triển trên thị trường-Nhân Mã trả lời.
-Nhưng Toyona cũng có thể.
-Với tỷ lệ 90% và 50% ông sẽ chọn cái nào? Chúng tôi không có thời gian đâu,ông mau chọn đi-Kim Ngưu cất tiếng quyền uy của mình,mọi người đều quay mắt nhìn anh,nhưng anh không hề để tâm.
Bên đối tác có vẻ vẫn lưỡng lự,họ cho rằng Kim Ngưu rất tự tin và đánh giá khá thấp Toyona,chính ông cũng biết với tài lãnh đạo của Triệu Kim Ngưu tất nhiên tập đoàn của họ không có đối thủ nhưng Toyona chỉ đứng sau họ 1 hạng,tất nhiên khi nghe ai chả muốn đầu quân cho Kim Ngưu nhưng 6 người Triệu gia là người khó lường đầu quân cho họ liệu có an toàn? Nhưng nếu không đầu tư thì Thiên Minh nếu trở mặt vẫn không thể trụ được.
-Được tôi sẽ hợp tác cùng các anh.
Sau khi cho Thư Ký tiễn đối tác về tất cả đều quay lại nhìn Kim Ngưu với ánh mắt ban nãy.
-Sao anh lại nói thế?-Bảo Bình thở dài.
-Không nói thế thì chờ bao giờ mới có quyết định? Mấy đứa thích ngồi đó trả lời phỏng vấn sao?-Kim Ngưu ngã người ra sau ghế,vẫn giữ nguyên chất giọng bá đạo mà trả lời.
Đúng là cuộc hợp nào có Kim Ngưu hoặc Sư Tử thì nhanh chóng kết thúc. Thật sự không ai muốn trả lời lâu lắc chỉ là họ muốn hai bên hiểu rõ về nhau,nhưng đối với hai người này chỉ cần họ hiểu về đối phương và nghe câu trả lời có hoặc không mà thôi,không hề cho người khác bình tĩnh suy nghĩ.
-Được rồi,chúng ta về thôi,Xà Phu này còn 2 tuần nữa là bên Hàn sẽ vào khoá 2,còn Bảo Bình và Thiên Bình,không cần bảo lưu kết quả học,việc cũng không đến nổi nghiêm trọng phải bảo lưu năm sau,cứ đi học,mọi việc đã có người lo-Kim Ngưu nói rồi bước ra khỏi phòng hợp.
-Hazzz Kim Ngưu có vẻ rất căng thẳng-Nhân Mã nói thầm.
-Có lẽ chúng ta không nên để anh ấy tức giận,vả lại Kim Ngưu cũng không muốn để bọn em xen vào vụ kì này thì phải-Thiên Bình thở dài ảo não.
-Vì đối với Kim Ngưu việc học vẫn luôn quan trọng,không có lý thuyết và kĩ năng chắc chắn anh ấy sẽ không để các em mạo hiểm,đừng trách Kim Ngưu-Nhân Mã ôn nhu nói.
-Vâng.
Tất cả cũng nhanh chóng giải tán và bắt đầu công việc của mình được giao. Chỉ riêng Kim Ngưu vẫn không thể tập trung vào công việc,tâm trí anh cứ bị câu nói của Thiên Yết chi phối.
...
/176
|