Sư Tử đến công ty với gương mặt gấp gáp đi tới phòng của Xử Nữ.
-Em vừa nhận được thông báo từ Giang Khiết nói rằng từ hôm gặp em ấy ở nhà hàng bàn giao công việc thì hoàn toàn mất liên lạc. Hiện tại không biết em ấy đang ở đâu,không liên lạc được vì điện thoại và các vật dụng liên lạc đều bị để lại ở khách sạn.
-Đã cho người đi tìm nó chưa?
-Rồi nhưng không hề thấy dấu vết gì của nó. Hoàn toàn biệt tâm.
Sau lời nói của Sư Tử mọi thứ đều rơi vào sự im lặng căng thẳng. Bảo Bình trước giờ chưa từng làm cho ai lo lắng,cũng không phải là người dễ bị bắt nạt,dù là chuyện gì trước khi hành động đều nói với Kim Ngưu,nhưng lần này hoàn toàn là tự ý làm việc.
-Huy động tất cả tập trung đi tìm nó,bất kể chỗ nào cũng không được bỏ sót. Ai cố tình cản trở xử lý tới cùng- Ánh mắt Xử Nữ toát lên tia giận nhưng vẫn thấy được sự hồi hộp lo lắng của một người anh.
-Dạ-Sư Tử đứng dậy bước ra ngoài
-Khoang đã...-Xử Nữ bước lại gần,nói nhỏ vào tai Sư Tử.
-Khoang để Cự Giải biết việc này,tạm thời vẫn cứ bình thường. Nói là do Bảo Bình bận công tác mật nên mọi liên lạc đều phải cắt. Cố gắng trong khoảng thời gian này đừng để lộ việc này với Cự Giải,con bé sẽ rất lo lắng.
-Em biết rồi.
Sư Tử bước ra khỏi phòng. Xử Nữ lập tức gọi cho Nhân Mã thông báo sự việc và bắt đầu dùng thiết bị tìm kiếm,bằng mọi cách phải truy được Bảo Bình đang ở đâu.
Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
-Vào đi
-Là em đây,việc Bảo Bình là sao thế?-Tử Hàn vội hỏi.
-Anh cũng vừa biết đây. Mọi liên lạc của nó đều bị cắt đứt,bản thân lại biệt vô âm tính,hoàn toàn không tìm thấy tung tích. Trước giờ nó không bao giờ tự ý hành động nhưng lần này anh nghĩ có nguyên nhân mà chúng ta không biết-Xử Nữ đăm chiêu suy nghĩ,anh thực sự sợ,một nỗi sợ quen thuộc tựa như lần của Song Ngư. Anh lo lắng,hồi hộp mong muốn điều đó sẽ không xảy ra.
-Em vừa đáp chuyến bay liền nhận được tin này nên liền đến công ty tìm anh
-Mà em có việc gì về đây sao?
-Vâng,có một người gửi một lá thư điện tử cho em nói rằng trong công ty chúng ta có chuột nhắc . Em nhận được nó cách đây một tháng,nhiều lần gửi tin cho anh nhưng đều thất bại,nên em tự giao tận tay-Tử Hàn đưa lá thư được đánh máy cho Xử Nữ. Anh nhìn bức thư,liền để ý kỹ ở cuối góc thư có một chữ nhỏ ký tên Hestia.
-Anh biết ai là người đã gửi bức thư này-Xử Nữ cầm bật lửa và đốt lá thư đi-Chỉ tiếc là cô gái đó đã không còn nữa. Tử Hàn,việc này anh giao cho em,nhất định phải làm thật sự sạch sẽ. Còn chuyện của Bảo Bình tuyệt đối không để lộ ra ngoài,trong nội bộ không ổn thì không giải quyết địch được đâu. Em mau đi đi.
-Vâng.
Xử Nữ cũng lập tức rời đi sau đó. Anh quyết định sẽ sang Mỹ cùng tìm Bảo Bình, anh không đủ kiên nhẫn ngồi ở Nhật chờ từng ngày tin tức. Mọi thứ hiện tại thực sự khiến anh lo sợ, Xử Nữ không đủ can đảm để tiếp nhận thêm một tin xấu nào xảy ra với gia đình nữa. Trái tim anh không đủ chỗ để tổn thương và chịu mất mát thêm nữa.
---------------
Thiên Bình lái xe đến tổ chức,gương mặt thể hiện sự phẫn nộ,hoả khí từ anh toả ra khiến mọi thứ đều trở nên nghiêm trọng.
-Làm ăn cái kiểu gì thế? Mọi hàng hoá đều rối tung lên,các người còn muốn sống không? Sổ sách đâu mau mang ra đây,hôm nay tao sẽ tính sổ từng đứa một.
Thiên Bình như phát điên lên,anh như một trái bom đếm ngược,chỉ cần tới hạn lập tức bung nổ. Tất cả những người trong tổ chức từ lớn đến bé đều không dám lên tiếng chỉ biết lẳng lặng thống kê sổ sách đưa cho Thiên Bình.
Coi thật kỹ từng trang một cố tìm ra lỗi để giải quyết nhưng sổ sách và hoá gần như không hề liên quan đến nhau,thiếu trước hụt sau,không thể kiểm soát được đã hao tốn bao nhiêu lượng hàng càng khiến Thiên Bình chỉ muốn nổ súng bắn chết hết cho hả tức.
-Chí Cường mày là người quản lý số sách hàng hoá tại sao mọi số liệu đều bị sai lệch, mày có biết đợt vừa rôi bên ta tổn thất bao nhiêu không?-Thiên Bình vứt cuốn sổ xuống dưới đất,gương mặt ngày càng chuyển sắc,ánh mắt xanh biển hằn lên tia lửa giận.
Chí Cường lúc này gần như đã bị hoả khí của Thiên Bình áp chế đến mức phải cố gắng mới lấy lại được bình tĩnh nhưng không thể ngăn những lằn mồ hôi thi nhau đổ trên trán- Tôi thực sự không biết,lúc kiểm tra hàng hoá đều đã rất rõ ràng,sổ sách ghi chép không hề sai lệch,tất cả mọi người hôm đó đều có thể làm chứng.
-Trong đây viết Beretta M92 là 456 khẩu nhưng đợt hàng vừa rồi chỉ có 389 khẩu thiếu mất 67 khẩu. SIG Sauer P226 và CZ-75 nguyên hàng đều là 267 khẩu nhưng lại thiếu mất 106 khẩu. Tổn thất lần này hơn 50 triệu nếu chỉ tính ở xã hội đen còn trên thị trường dù có giết hết các người cũng không đủ để đền bù-Thiên Bình gầm lên, nhìn anh như một mãnh thú chuẩn bị lao tới xé xác bất kỳ một ai. Tổ chức trước giờ luôn làm việc nghiêm ngặc rất hiếm khi xảy ra sai sót,nhưng lần này vấn đề khá nghiêm trọng, nếu cứ tiếp tục như vậy e rằng Triệu gia sẽ mất vị thế ở hắc đạo.
-Từ nay về sau mọi sổ sách hàng hoá sẽ phải được kiểm tra lại và duyệt trước khi xuất hàng. Nếu sai sót còn lập lại xử lý triệt để. Mau đi làm việc.
Mọi người nhanh chóng rời đi, như vừa thoát khỏi lưỡi hái của tử thần,tất cả đều rất tập trung làm việc kỹ lưỡng,tất cả sổ sách và hàng hoá mới đều do chính Thiên Bình kiểm tra và được thông duyệt một lần nữa bởi Nhân Mã,nhưng họ chưa vội xuất hàng đi, vì muốn bắt được chuột nhắc trước tiên phải nhử mồi.
-Em nghĩ đợt hàng này khoang hãy xuất đi-Thiên Bình cầm một khẩu CZ-75 lên vừa nói.
-Sao hả? Sợ sai sót sao?-Nhân Mã kiểm tra lại sổ sách,vừa liếc nhìn những thùng hàng.
-Em muốn bắt sống con chuột chết tiệt đó. May là lần này tổn thất không đáng kể,nếu không dù phải lật cái tổ chức lên em cũng phải bắt cho bằng được-Thiên Bình vẫn còn lửa giận trong lòng.
-Em có thể lật để tìm nhưng đừng có lật đổ,phải tiết chế lại,thái độ là một trong những cái đi đầu của nghiệp lớn. Đừng nóng giận hư chuyện mấy hồi. Hàng hoá này em có quyền cho đi lúc nào tuỳ thích,nhưng nhất định đừng để quá hạn.
-Em biết rồi. Mà anh có biết chuyện gì của Bảo Bình chưa?-Thiên Bình ngồi xuống cạnh Nhân Mã,ánh mắt nhìn chăm vào Nhân Mã như mong có một câu trả lời.
-Vẫn chưa,hoàn toàn mất tâm. Xử Nữ đã bắt đầu qua Mỹ tìm Bảo Bình,anh chỉ hy vọng nó bình an,anh lo cho nó 1 mà lo cho Cự Giải tới 10,nếu Bảo Bình xảy ra chuyện gì anh sợ con bé sẽ kích động và bản thân anh không muốn tiếp nhận thêm tin của một ai trong Triệu gia ra đi nữa. Thật sự anh mệt mỏi lắm rồi-Nhân Mã cầm sổ sách đứng dậy định bước ra ngoài nhưng quay đầu lại nhìn Thiên Bình-Kể cả em cũng vậy,dù làm gì cũng đừng để bản thân xảy ra chuyện,dù chúng ta khác mẹ nhưng em vẫn là huyết thống của anh,anh vẫn biết đau khi mất người thân.
Nhân Mã ra ngoài,Thiên Bình chỉ lặng nhìn bóng dáng cô độc kia,con người đó rốt cuộc đã đau lòng đến mức chẳng thể chứa chấp thêm nữa rồi,anh cũng vậy,Bảo Bình là anh em cùng cha cùng mẹ,là máu mủ của anh,ngồi ở đây như ngồi trên đống lửa nếu không vướng phải việc rắc rồi này chắc chắn anh sẽ tự mình bay qua đó lục tung cái nước Mỹ lên mà kiếm cho ra Bảo Bình.
Anh trai,đừng xảy ra chuyện gì nhé. Em nhất định sẽ sớm tìm anh,tới lúc đó dù là ai em cũng sẽ lột da nếu chúng đụng tới anh.
-Em vừa nhận được thông báo từ Giang Khiết nói rằng từ hôm gặp em ấy ở nhà hàng bàn giao công việc thì hoàn toàn mất liên lạc. Hiện tại không biết em ấy đang ở đâu,không liên lạc được vì điện thoại và các vật dụng liên lạc đều bị để lại ở khách sạn.
-Đã cho người đi tìm nó chưa?
-Rồi nhưng không hề thấy dấu vết gì của nó. Hoàn toàn biệt tâm.
Sau lời nói của Sư Tử mọi thứ đều rơi vào sự im lặng căng thẳng. Bảo Bình trước giờ chưa từng làm cho ai lo lắng,cũng không phải là người dễ bị bắt nạt,dù là chuyện gì trước khi hành động đều nói với Kim Ngưu,nhưng lần này hoàn toàn là tự ý làm việc.
-Huy động tất cả tập trung đi tìm nó,bất kể chỗ nào cũng không được bỏ sót. Ai cố tình cản trở xử lý tới cùng- Ánh mắt Xử Nữ toát lên tia giận nhưng vẫn thấy được sự hồi hộp lo lắng của một người anh.
-Dạ-Sư Tử đứng dậy bước ra ngoài
-Khoang đã...-Xử Nữ bước lại gần,nói nhỏ vào tai Sư Tử.
-Khoang để Cự Giải biết việc này,tạm thời vẫn cứ bình thường. Nói là do Bảo Bình bận công tác mật nên mọi liên lạc đều phải cắt. Cố gắng trong khoảng thời gian này đừng để lộ việc này với Cự Giải,con bé sẽ rất lo lắng.
-Em biết rồi.
Sư Tử bước ra khỏi phòng. Xử Nữ lập tức gọi cho Nhân Mã thông báo sự việc và bắt đầu dùng thiết bị tìm kiếm,bằng mọi cách phải truy được Bảo Bình đang ở đâu.
Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
-Vào đi
-Là em đây,việc Bảo Bình là sao thế?-Tử Hàn vội hỏi.
-Anh cũng vừa biết đây. Mọi liên lạc của nó đều bị cắt đứt,bản thân lại biệt vô âm tính,hoàn toàn không tìm thấy tung tích. Trước giờ nó không bao giờ tự ý hành động nhưng lần này anh nghĩ có nguyên nhân mà chúng ta không biết-Xử Nữ đăm chiêu suy nghĩ,anh thực sự sợ,một nỗi sợ quen thuộc tựa như lần của Song Ngư. Anh lo lắng,hồi hộp mong muốn điều đó sẽ không xảy ra.
-Em vừa đáp chuyến bay liền nhận được tin này nên liền đến công ty tìm anh
-Mà em có việc gì về đây sao?
-Vâng,có một người gửi một lá thư điện tử cho em nói rằng trong công ty chúng ta có chuột nhắc . Em nhận được nó cách đây một tháng,nhiều lần gửi tin cho anh nhưng đều thất bại,nên em tự giao tận tay-Tử Hàn đưa lá thư được đánh máy cho Xử Nữ. Anh nhìn bức thư,liền để ý kỹ ở cuối góc thư có một chữ nhỏ ký tên Hestia.
-Anh biết ai là người đã gửi bức thư này-Xử Nữ cầm bật lửa và đốt lá thư đi-Chỉ tiếc là cô gái đó đã không còn nữa. Tử Hàn,việc này anh giao cho em,nhất định phải làm thật sự sạch sẽ. Còn chuyện của Bảo Bình tuyệt đối không để lộ ra ngoài,trong nội bộ không ổn thì không giải quyết địch được đâu. Em mau đi đi.
-Vâng.
Xử Nữ cũng lập tức rời đi sau đó. Anh quyết định sẽ sang Mỹ cùng tìm Bảo Bình, anh không đủ kiên nhẫn ngồi ở Nhật chờ từng ngày tin tức. Mọi thứ hiện tại thực sự khiến anh lo sợ, Xử Nữ không đủ can đảm để tiếp nhận thêm một tin xấu nào xảy ra với gia đình nữa. Trái tim anh không đủ chỗ để tổn thương và chịu mất mát thêm nữa.
---------------
Thiên Bình lái xe đến tổ chức,gương mặt thể hiện sự phẫn nộ,hoả khí từ anh toả ra khiến mọi thứ đều trở nên nghiêm trọng.
-Làm ăn cái kiểu gì thế? Mọi hàng hoá đều rối tung lên,các người còn muốn sống không? Sổ sách đâu mau mang ra đây,hôm nay tao sẽ tính sổ từng đứa một.
Thiên Bình như phát điên lên,anh như một trái bom đếm ngược,chỉ cần tới hạn lập tức bung nổ. Tất cả những người trong tổ chức từ lớn đến bé đều không dám lên tiếng chỉ biết lẳng lặng thống kê sổ sách đưa cho Thiên Bình.
Coi thật kỹ từng trang một cố tìm ra lỗi để giải quyết nhưng sổ sách và hoá gần như không hề liên quan đến nhau,thiếu trước hụt sau,không thể kiểm soát được đã hao tốn bao nhiêu lượng hàng càng khiến Thiên Bình chỉ muốn nổ súng bắn chết hết cho hả tức.
-Chí Cường mày là người quản lý số sách hàng hoá tại sao mọi số liệu đều bị sai lệch, mày có biết đợt vừa rôi bên ta tổn thất bao nhiêu không?-Thiên Bình vứt cuốn sổ xuống dưới đất,gương mặt ngày càng chuyển sắc,ánh mắt xanh biển hằn lên tia lửa giận.
Chí Cường lúc này gần như đã bị hoả khí của Thiên Bình áp chế đến mức phải cố gắng mới lấy lại được bình tĩnh nhưng không thể ngăn những lằn mồ hôi thi nhau đổ trên trán- Tôi thực sự không biết,lúc kiểm tra hàng hoá đều đã rất rõ ràng,sổ sách ghi chép không hề sai lệch,tất cả mọi người hôm đó đều có thể làm chứng.
-Trong đây viết Beretta M92 là 456 khẩu nhưng đợt hàng vừa rồi chỉ có 389 khẩu thiếu mất 67 khẩu. SIG Sauer P226 và CZ-75 nguyên hàng đều là 267 khẩu nhưng lại thiếu mất 106 khẩu. Tổn thất lần này hơn 50 triệu nếu chỉ tính ở xã hội đen còn trên thị trường dù có giết hết các người cũng không đủ để đền bù-Thiên Bình gầm lên, nhìn anh như một mãnh thú chuẩn bị lao tới xé xác bất kỳ một ai. Tổ chức trước giờ luôn làm việc nghiêm ngặc rất hiếm khi xảy ra sai sót,nhưng lần này vấn đề khá nghiêm trọng, nếu cứ tiếp tục như vậy e rằng Triệu gia sẽ mất vị thế ở hắc đạo.
-Từ nay về sau mọi sổ sách hàng hoá sẽ phải được kiểm tra lại và duyệt trước khi xuất hàng. Nếu sai sót còn lập lại xử lý triệt để. Mau đi làm việc.
Mọi người nhanh chóng rời đi, như vừa thoát khỏi lưỡi hái của tử thần,tất cả đều rất tập trung làm việc kỹ lưỡng,tất cả sổ sách và hàng hoá mới đều do chính Thiên Bình kiểm tra và được thông duyệt một lần nữa bởi Nhân Mã,nhưng họ chưa vội xuất hàng đi, vì muốn bắt được chuột nhắc trước tiên phải nhử mồi.
-Em nghĩ đợt hàng này khoang hãy xuất đi-Thiên Bình cầm một khẩu CZ-75 lên vừa nói.
-Sao hả? Sợ sai sót sao?-Nhân Mã kiểm tra lại sổ sách,vừa liếc nhìn những thùng hàng.
-Em muốn bắt sống con chuột chết tiệt đó. May là lần này tổn thất không đáng kể,nếu không dù phải lật cái tổ chức lên em cũng phải bắt cho bằng được-Thiên Bình vẫn còn lửa giận trong lòng.
-Em có thể lật để tìm nhưng đừng có lật đổ,phải tiết chế lại,thái độ là một trong những cái đi đầu của nghiệp lớn. Đừng nóng giận hư chuyện mấy hồi. Hàng hoá này em có quyền cho đi lúc nào tuỳ thích,nhưng nhất định đừng để quá hạn.
-Em biết rồi. Mà anh có biết chuyện gì của Bảo Bình chưa?-Thiên Bình ngồi xuống cạnh Nhân Mã,ánh mắt nhìn chăm vào Nhân Mã như mong có một câu trả lời.
-Vẫn chưa,hoàn toàn mất tâm. Xử Nữ đã bắt đầu qua Mỹ tìm Bảo Bình,anh chỉ hy vọng nó bình an,anh lo cho nó 1 mà lo cho Cự Giải tới 10,nếu Bảo Bình xảy ra chuyện gì anh sợ con bé sẽ kích động và bản thân anh không muốn tiếp nhận thêm tin của một ai trong Triệu gia ra đi nữa. Thật sự anh mệt mỏi lắm rồi-Nhân Mã cầm sổ sách đứng dậy định bước ra ngoài nhưng quay đầu lại nhìn Thiên Bình-Kể cả em cũng vậy,dù làm gì cũng đừng để bản thân xảy ra chuyện,dù chúng ta khác mẹ nhưng em vẫn là huyết thống của anh,anh vẫn biết đau khi mất người thân.
Nhân Mã ra ngoài,Thiên Bình chỉ lặng nhìn bóng dáng cô độc kia,con người đó rốt cuộc đã đau lòng đến mức chẳng thể chứa chấp thêm nữa rồi,anh cũng vậy,Bảo Bình là anh em cùng cha cùng mẹ,là máu mủ của anh,ngồi ở đây như ngồi trên đống lửa nếu không vướng phải việc rắc rồi này chắc chắn anh sẽ tự mình bay qua đó lục tung cái nước Mỹ lên mà kiếm cho ra Bảo Bình.
Anh trai,đừng xảy ra chuyện gì nhé. Em nhất định sẽ sớm tìm anh,tới lúc đó dù là ai em cũng sẽ lột da nếu chúng đụng tới anh.
/176
|