Chương 32. Cuốn Sổ Lưu Thời Gian
Quay lại với thực tại, lúc này tám sao cùng Bác Lam đang ở trong biệt phòng bàn tính kế sách cũng như đợi papa mama về. Ma Kết dùng thiết bị kết nối bí mật với Len... ting... chỉ một lát hình ảnh của Len hiện lên trước mặt mọi người. Được liên hệ vào lúc này, Len vừa có chút vui mừng vừa ngạc nhiên mà đáp:
- Các cậu gọi tớ có chuyện gì không, sao mặt các cậu trông lo lắng vậy.
Ma Kết không để mất thời gian nữa, cậu đi ngay vào vấn đề.
- Len, mọi chuyện lát nữa gặp chúng tớ sẽ nói rõ. Giờ cậu đang ở đâu vậy? Chúng tớ cần cậu giúp
Thấy Ma Kết có vẻ rất gấp gáp, Len nói:
- Tớ giờ đang làm nhiệm vụ mật, khoảng 1 tiếng nữa là hoàn thành rồi. Tớ sẽ gắng nhanh hơn.
Thiên Yết: Ừ, vậy cậu nhanh lên nhé! Chúng tớ chờ cậu.
Bảo Bình: Xong cậu tới biệt phòng luôn nhé, chúng tớ chờ ở đây.
Len: Được rồi, vậy tớ tắt trước, tớ sẽ gắng làm nhanh nhất có thể.
Xong Len tắt máy, không ai bảo ai tất cả đều đi lại ngồi vào bàn. Ma Kết đứng dậy nói.
- Chuyện xác định vị trí, lát nữa Len về chúng ta sẽ bàn tính, giờ vấn đề, ai là người cất giấu tranh cổ.
Nói tới đây ai cũng phải suy nghĩ, tuy là có gợi ý nhưng nó rất mơ hồ. phía Tây rộng lớn như vậy, tìm sao đây. Mấy cô nàng nhìn qua Bác Lam dò chuyện.
- Bác Lam, bác có biết gì về các cụ cố không? Bác kể cho chúng cháu nghe với?
Bác Lam suy nghĩ một lát rồi nói
- Về các cụ cố Bác cũng không biết gì nhiều đâu, vì hồi đó ông còn chưa ra đời nữa là. Nhưng...
Nói đến đây... ai cũng ngắt lời Bác:
- Nhưng...
Bác Lam tiếp lời:
- Nhưng gia đình chúng ta có một cuốn sổ lưu giữ thời gian, nó giống như cuốn nhật kí của đại gia đình vậy.
Nói xong, Bác lấy trong túi áo ra một cuốn sổ lớn. Lấy ra từ túi áo ư, cuốn sổ lớn vậy, mà chả ai quan tâm. Trước mắt những gì trong nó còn quan trọng hơn. Bác Lâm nói tiếp.
- Nó như báu vật vậy, ta luôn mang theo nó bên mình. Nãy giờ ta thật hồ đồ quá, quên mất nó.
Xử nữ nói:
- Không sao đâu ạ. Giờ chúng ta cần quay về lúc các Cụ cố phong ấn tên Quỷ Vương.
Không ai ý kiến gì, Bác Lam nhanh chóng mở cuốn sổ, quay thời gian về 100 năm trước.
100 năm trước
- Bác quản gia ơi, bác quản gia?
Từ đâu đó trong căn biệt thự quen thuộc (căn biệt thự mà các sao đang ở trước khi tu sửa) một giọng nói nam nhân xuất hiện. Tiếp sau đó là hình dáng 12 chàng trai tầm 25-26 tuổi bước ra, những ánh mắt dáo dác tìm kiếm bác quản gia. Từ trong nhà, bác quản gia nhanh nhảu bước ra... trước mắt bác là những dáng ngồi kinh điển chả ai bắt chước được
- Các cậu chủ về rồi, chả hay có chuyện gì ạ.
Một nam nhân chững chạc nhất trong số đó lên tiếng
- Cuốn nhật kí lưu trữ...
Bác quản gia:- Vâng, tôi vẫn luôn cho nó hoạt động đây.
Cậu chủ:- Vâng, nhưng bác lưu ý sao chép đoạn này nha. Và bác cần giữ cuốn sổ cẩn thận đưa cho truyền nhân, phòng bất trắc sau này.
Bác quản gia:- Bất trắc sau này, ý cậu chủ là tên Quỷ Vương.
Cậu chủ: - Đúng vậy, tuy là chúng ta đã phong ấn được hắn, nhưng kẻ như hắn sẽ không chịu yên đâu. Vậy nên, chúng ta cần để lại lời nhắn cho truyền nhân.
Bác quản gia: - Vâng tôi đã hiểu.
Cậu chủ:- Chúng ta vào biệt phòng.
Đặt lên bàn những vật quan trọng, tất cả ngồi xuống bàn hướng mắt về cuốn nhật kí, một người trong số đó lên tiếng.
Cậu chủ:- Các con, chau tương lai của chúng ta. Hãy nhớ kĩ lời nhắn nhé. Bắt đầu từ chuyện Quỷ Vương chắc các con cũng nghe rồi nhỉ. Giờ chúng ta sẽ để lại gợi ý.
Cầm cuốn sách từ bàn giơ lên, một cậu chủ nói:
Cậu chủ:- Các con nhìn kĩ nhé, đây là cuốn sách tiên nhân chúng ta sẽ giấu nó trong biệt phòng này. Lúc cảm nhận được sự có mặt của Quỷ Vương trên thế gian này nó sẽ tự động xuất hiện.
Một cậu chủ khác, đưa bức tranh cổ lên rồi nói.
Cậu chủ:- Còn cái này là bức tranh cổ, nhìn vậy thôi cứ sức mạnh ghê gớm lắm. Chúng ta sẽ giao lại nó cho XXX một người bạn từ thửa tấm bé của chúng ta, nhưng không may cậu ấy bị tai nạn giờ không cử động được. Gợi ý thêm... người tên XXX chỉ truyền tranh cổ cho truyền nhân thôi, nên các con khỏi lo thất lạc ^^
Cái cuối cùng được đưa lên là một viên ngọc toả sáng rực rỡ, đoạn nói tiếp:
Cậu chủ:- Còn cái này thì chắc cũng biết nhỉ, viên ngọc này sẽ quyết định tất cả... vì vậy chúng ta không tiện nói đây... khi nào tìm đủ cuốn sách tiên nhân và tranh cổ ta tin các con sẽ giải được bí ẩn về viên ngọc. Xong... à chưa... lỡ may các con quên mất cuốn nhật kí thì toi a... chúng ta phải để lại lời nhắn khác nữa.
Cậu chủ:- Bức huyết thư này chúng ta sẽ đưa cho truyền nhân...
Cậu chủ:- Giờ thì xong rồi.. bái bai con cháu, tương lai của chúng ta nha. Chụt chụt chụt... yêu các con nhiều.
Quay lại với các sao, sau khi nghe xong đoạn này ai cũng thấy ớn người. Ai biết đâu các cụ cố lại sến đến thế nhỉ. À mà trong đầu các sao nữ loé lên một suy nghĩ nữa các cụ cố soái ca quá xá luôn.. ^^ . Mà thôi bỏ đi, trở về vấn đề cần tìm kiếm. Người tên XXX là ai, làm sao tìm, các cụ cố cũng quá đáng, gợi ý vậy mà chớt hả. Lúc này như có ý tưởng gì đó loé sáng trong đầu Bạch Dương, anh chàng nhanh nhảu nói.
- Tớ nghĩ nó nằm trong tay một người trung niên trạc tuổi papa, mama hoặc là tay một người thiếu niên giống chúng ta.
Mọi người vẫn chưa hiểu được tính toán của Bạch Dương, Bảo Bình thấy vậy liền giải thích
- Bạch Dương có phải cậu tính như này không? Xét theo tuổi tác, thì lúc các cụ cố của chúng ta phong ấn Quỷ Vương là lúc 25-26 tuổi, vì vậy người tên XXX cũng trạc tuổi này. Thế nên truyền nhân sẽ rơi vào trạc tuổi baba, mama hoặc đã được truyền cho đời tiếp theo... chắc cũng trạc tuổi chúng ta thôi. Giống như bức huyết thư mà baba đưa ra lúc nãy.
Sau khi nghe Bảo Bình nói, Bạch Dương gật đầu tán đồng, mấy sao khác cũng đã hiểu.
- Vậy chúng ta có thể thu hẹp được phạm vi tìm kiếm rồi.
Quay lại với thực tại, lúc này tám sao cùng Bác Lam đang ở trong biệt phòng bàn tính kế sách cũng như đợi papa mama về. Ma Kết dùng thiết bị kết nối bí mật với Len... ting... chỉ một lát hình ảnh của Len hiện lên trước mặt mọi người. Được liên hệ vào lúc này, Len vừa có chút vui mừng vừa ngạc nhiên mà đáp:
- Các cậu gọi tớ có chuyện gì không, sao mặt các cậu trông lo lắng vậy.
Ma Kết không để mất thời gian nữa, cậu đi ngay vào vấn đề.
- Len, mọi chuyện lát nữa gặp chúng tớ sẽ nói rõ. Giờ cậu đang ở đâu vậy? Chúng tớ cần cậu giúp
Thấy Ma Kết có vẻ rất gấp gáp, Len nói:
- Tớ giờ đang làm nhiệm vụ mật, khoảng 1 tiếng nữa là hoàn thành rồi. Tớ sẽ gắng nhanh hơn.
Thiên Yết: Ừ, vậy cậu nhanh lên nhé! Chúng tớ chờ cậu.
Bảo Bình: Xong cậu tới biệt phòng luôn nhé, chúng tớ chờ ở đây.
Len: Được rồi, vậy tớ tắt trước, tớ sẽ gắng làm nhanh nhất có thể.
Xong Len tắt máy, không ai bảo ai tất cả đều đi lại ngồi vào bàn. Ma Kết đứng dậy nói.
- Chuyện xác định vị trí, lát nữa Len về chúng ta sẽ bàn tính, giờ vấn đề, ai là người cất giấu tranh cổ.
Nói tới đây ai cũng phải suy nghĩ, tuy là có gợi ý nhưng nó rất mơ hồ. phía Tây rộng lớn như vậy, tìm sao đây. Mấy cô nàng nhìn qua Bác Lam dò chuyện.
- Bác Lam, bác có biết gì về các cụ cố không? Bác kể cho chúng cháu nghe với?
Bác Lam suy nghĩ một lát rồi nói
- Về các cụ cố Bác cũng không biết gì nhiều đâu, vì hồi đó ông còn chưa ra đời nữa là. Nhưng...
Nói đến đây... ai cũng ngắt lời Bác:
- Nhưng...
Bác Lam tiếp lời:
- Nhưng gia đình chúng ta có một cuốn sổ lưu giữ thời gian, nó giống như cuốn nhật kí của đại gia đình vậy.
Nói xong, Bác lấy trong túi áo ra một cuốn sổ lớn. Lấy ra từ túi áo ư, cuốn sổ lớn vậy, mà chả ai quan tâm. Trước mắt những gì trong nó còn quan trọng hơn. Bác Lâm nói tiếp.
- Nó như báu vật vậy, ta luôn mang theo nó bên mình. Nãy giờ ta thật hồ đồ quá, quên mất nó.
Xử nữ nói:
- Không sao đâu ạ. Giờ chúng ta cần quay về lúc các Cụ cố phong ấn tên Quỷ Vương.
Không ai ý kiến gì, Bác Lam nhanh chóng mở cuốn sổ, quay thời gian về 100 năm trước.
100 năm trước
- Bác quản gia ơi, bác quản gia?
Từ đâu đó trong căn biệt thự quen thuộc (căn biệt thự mà các sao đang ở trước khi tu sửa) một giọng nói nam nhân xuất hiện. Tiếp sau đó là hình dáng 12 chàng trai tầm 25-26 tuổi bước ra, những ánh mắt dáo dác tìm kiếm bác quản gia. Từ trong nhà, bác quản gia nhanh nhảu bước ra... trước mắt bác là những dáng ngồi kinh điển chả ai bắt chước được
- Các cậu chủ về rồi, chả hay có chuyện gì ạ.
Một nam nhân chững chạc nhất trong số đó lên tiếng
- Cuốn nhật kí lưu trữ...
Bác quản gia:- Vâng, tôi vẫn luôn cho nó hoạt động đây.
Cậu chủ:- Vâng, nhưng bác lưu ý sao chép đoạn này nha. Và bác cần giữ cuốn sổ cẩn thận đưa cho truyền nhân, phòng bất trắc sau này.
Bác quản gia:- Bất trắc sau này, ý cậu chủ là tên Quỷ Vương.
Cậu chủ: - Đúng vậy, tuy là chúng ta đã phong ấn được hắn, nhưng kẻ như hắn sẽ không chịu yên đâu. Vậy nên, chúng ta cần để lại lời nhắn cho truyền nhân.
Bác quản gia: - Vâng tôi đã hiểu.
Cậu chủ:- Chúng ta vào biệt phòng.
Đặt lên bàn những vật quan trọng, tất cả ngồi xuống bàn hướng mắt về cuốn nhật kí, một người trong số đó lên tiếng.
Cậu chủ:- Các con, chau tương lai của chúng ta. Hãy nhớ kĩ lời nhắn nhé. Bắt đầu từ chuyện Quỷ Vương chắc các con cũng nghe rồi nhỉ. Giờ chúng ta sẽ để lại gợi ý.
Cầm cuốn sách từ bàn giơ lên, một cậu chủ nói:
Cậu chủ:- Các con nhìn kĩ nhé, đây là cuốn sách tiên nhân chúng ta sẽ giấu nó trong biệt phòng này. Lúc cảm nhận được sự có mặt của Quỷ Vương trên thế gian này nó sẽ tự động xuất hiện.
Một cậu chủ khác, đưa bức tranh cổ lên rồi nói.
Cậu chủ:- Còn cái này là bức tranh cổ, nhìn vậy thôi cứ sức mạnh ghê gớm lắm. Chúng ta sẽ giao lại nó cho XXX một người bạn từ thửa tấm bé của chúng ta, nhưng không may cậu ấy bị tai nạn giờ không cử động được. Gợi ý thêm... người tên XXX chỉ truyền tranh cổ cho truyền nhân thôi, nên các con khỏi lo thất lạc ^^
Cái cuối cùng được đưa lên là một viên ngọc toả sáng rực rỡ, đoạn nói tiếp:
Cậu chủ:- Còn cái này thì chắc cũng biết nhỉ, viên ngọc này sẽ quyết định tất cả... vì vậy chúng ta không tiện nói đây... khi nào tìm đủ cuốn sách tiên nhân và tranh cổ ta tin các con sẽ giải được bí ẩn về viên ngọc. Xong... à chưa... lỡ may các con quên mất cuốn nhật kí thì toi a... chúng ta phải để lại lời nhắn khác nữa.
Cậu chủ:- Bức huyết thư này chúng ta sẽ đưa cho truyền nhân...
Cậu chủ:- Giờ thì xong rồi.. bái bai con cháu, tương lai của chúng ta nha. Chụt chụt chụt... yêu các con nhiều.
Quay lại với các sao, sau khi nghe xong đoạn này ai cũng thấy ớn người. Ai biết đâu các cụ cố lại sến đến thế nhỉ. À mà trong đầu các sao nữ loé lên một suy nghĩ nữa các cụ cố soái ca quá xá luôn.. ^^ . Mà thôi bỏ đi, trở về vấn đề cần tìm kiếm. Người tên XXX là ai, làm sao tìm, các cụ cố cũng quá đáng, gợi ý vậy mà chớt hả. Lúc này như có ý tưởng gì đó loé sáng trong đầu Bạch Dương, anh chàng nhanh nhảu nói.
- Tớ nghĩ nó nằm trong tay một người trung niên trạc tuổi papa, mama hoặc là tay một người thiếu niên giống chúng ta.
Mọi người vẫn chưa hiểu được tính toán của Bạch Dương, Bảo Bình thấy vậy liền giải thích
- Bạch Dương có phải cậu tính như này không? Xét theo tuổi tác, thì lúc các cụ cố của chúng ta phong ấn Quỷ Vương là lúc 25-26 tuổi, vì vậy người tên XXX cũng trạc tuổi này. Thế nên truyền nhân sẽ rơi vào trạc tuổi baba, mama hoặc đã được truyền cho đời tiếp theo... chắc cũng trạc tuổi chúng ta thôi. Giống như bức huyết thư mà baba đưa ra lúc nãy.
Sau khi nghe Bảo Bình nói, Bạch Dương gật đầu tán đồng, mấy sao khác cũng đã hiểu.
- Vậy chúng ta có thể thu hẹp được phạm vi tìm kiếm rồi.
/40
|