Tại lớp 11S. Lớp trưởng thông báo một tin ... cực kì quan trọng đó là ngày mai trường sẽ tổ chức một cuộc thi nấu ăn. Giám khảo là thầy hiệu trưởng, hai thầy hiệu phó, cô tổng phụ trách chi đội, hội trưởng và hội phó hội học sinh ( ma kết và thiên bình đó )
Giờ nghỉ trưa đã đến, các sao nữ kéo nhau xuống căn tin. Khi đã lấy đồ ăn và yên vị tại chỗ ngồi thì liền bàn về cuộc thi nấu ăn được tổ chức vào ngày mai
- chúng ta tham gia luôn đi - bảo thi ( sư tử )
- đúng đó tham gia cho vui - bảo bảo ( bảo bình )
- nhưng nên nhớ gia hân là ai đó - xữ kim ( xữ nữ )
- nhưng tụi tớ muốn tham gia - kim tuyết ( song ngư )
- thế thì tự mà tham gia đi - thiên xứng ( thiên yết )
- nhưng tớ muốn tất cả chúng ta tham gia cơ - bảo bảo
- thế thì thân phận gia hân sẽ bị bại lộ đó - xữ kim
- à mình có ý này - gia hân ( cự giải )
- là ý gì hay vậy - bảo thi
- chúng ta sẽ nấu món ăn dở nhất - gia hân
- ồ ý tưởng hay đó - kim tuyết
- thế thì cứ vậy mà làm à tớ sẽ không tham gia, đừng hỏi nhiều - thiên xứng
Bên cạnh đó ở chỗ các sao nam cũng rất nhộn nhịp
- không biết năm nay có món gì ngon không ta - kim ngưu
- kim ngưu à cậu suốt ngày chỉ biết ăn thôi sao - nhâm mã
- ờ thế mà cậu ta chẳng hề mập, lạ thật - song tử
- đó là chuyện của tớ các cậu khỏi bận tâm đi - kim ngưu
- các cậu thấy sao ... - ma kết
- hả??? - 5 sao nam đồng thanh
- là 6 người mới chuyển đến đó - ma kết
- mà thấy sao là sao - bạch dương
- tớ thấy bọn họ xấu được mỗi dáng đẹp thôi - song tử
- các cậu không thấy kì lạ à - ma kết
- là 6 người bọn họ được học bỗng tại sao học ở lớp 11S đúng không? - thiên bình
- đúng là vậy, cho dù bọn họ có giỏi thế nào đi nữa thì chỉ có thể học ở loại A thôi - ma kết
- kệ đi. Nè! Mấy cô nàng đại minh tinh kia nghĩ học cảm thấy hơi buồn nhỉ - kim ngưu
- ờ đúng là vậy, có khi nào lại mấy cái tin đồn nhảm làm phiền họ không? - song tử
- cũng có thể là do cô đại minh tinh tên thiên yết kia bị thương nên họ chuyển đi - bạch dương
- cũng may ghê đó, tớ ghét gặp khuôn mặt đanh đá của cô xữ nữ kia rồi - nhân mã
- thôi sắp vào lớp rồi ăn nhanh lên - thiên bình
****************************
Ngày mọi người mong đợi cuối cũng cũng đã đến. Hôm nay cuộc thi nấu ăn diễn ra. Sau một thời gian mọi người cũng hoàn thành, sau khi các ban giám khảo đánh giá những người khác, bây giờ món ăn của các sao nữ là cuối cùng
Đĩa đậu trông có vẻ bắt mắt và trông rất ngon của bảo thi. Chắc mẩm sẽ chất lượng sẽ được như hình thức, ông thầy hiệu phó gắp một miếng đậu chấm tương cà lên và ăn. 3 giây sau, ông thầy lập tức lảo đảo ngã xuống đất, co giật liên tục như cá lên thớt. Mấy thầy cô giáo vội xúm vào bế ông thầy hiệu phó đi cấp cứu còn ông thầy hiệu trưởng kinh hãi rút khăn lau mồ hôi quay sang hỏi:
- bảo thi, trò đã cho gì vào trong đó?
- Dạ em làm theo đúng sách hướng dẫn mà ạ. Chỉ có điều nguyên liệu thì hơi bất thường một chút xíu. Đậu phụ ung 1 tuần, cà chua thối em để trong tủ lạnh đã hơn một tháng với gia vị hơi đốm xanh đốm đỏ chút xíu. Thầy ổn chứ ạ?
Cô lo lắng ngẩng lên, tỏ vẻ quan tâm tới thầy. Ông thầy hiệu phó tội nghiệp nằm vật ra đất, sủi bọt mép ngất xỉu. Mấy chiếc giường trong bệnh viện đã được đặt sẵn ở đó, hai ông bác sĩ lực lưỡng lắc đầu khiêng thầy lên xe và chở tới bệnh viện.
Ông thầy hiệu trưởng đến bên món ăn của kim tuyết. Nhìn gương mặt hiền lành của cô học trò, ông vững tin hơn một chút, cầm thìa lên nhìn vào bát cháo trứng đậu xanh màu hồng chóe đang nổi lều phều trên mặt nước.
- kim tuyết, cái gì màu hồng thế này?
- Dạ thầy, dâu tây xay ra và kem dâu đấy ạ! - Cô hí hửng khoe, tự hào về sự thông minh của mình. Ông xúc một miếng lên đổ vào mồm, trong miệng phát ra tiếng kêu răng rắc. Xử kim đứng gần nhất, ngớ người:
- Ớ, sao cháo lại có tiếng kêu to vậy?
- KIM TUYẾT! Trò không bỏ vỏ trứng ra à - Ông thầy điên tiết gào lên, mặt bắt đầu bốc khói.
- Ơ, trứng phải bỏ vỏ sao? - kim tuyết hỏi lại
Mặt ai nấy đều hiện lên dấu ba chấm to đùng, lòng thầm chúc cho thầy tai qua nạn khỏi. Thầy ngã xuống đất, thều thào lên tiếng:
- Tôi thề, không bao giờ tổ chức nấu ăn nữa.
Nói xong xỉu hẳn. Một chiến sĩ cảm tử nữa lại được bê ra. Đến lượt một ông thầy hiệu phó khác ra trận. Liếc nhìn món sườn xào chua ngọt ngon lành màu nâu cánh gián của bảo bảo, thầy khấp khởi mừng thầm nên an tâm gắp một miếng lên bỏ tọt vào mồm. Mặt ông thầy mỗi lúc một biến sắc, chuyển từ đỏ sang xanh rồi trắng bệch.
- Bảo Bảo, em làm gì với cái món đó? - thầy hiệu phó hỏi
- Sách hướng dẫn ghi y xì thế mà. Mình cho mấy thìa cafe trộn với đường rồi lại lại cafe trộn với chanh cho vào đấy.
Không kiềm chế được nữa, ông thầy trước khi tử trận còn kịp gào lên phẫn uất:
- Cái đồ khùng nhà em, người ta ghi mấy thìa cafe đường tức là lượng đường lấy bằng một thìa như thìa cafe ấy!
- Vâ...ậy sao...? - bảo bảo gãi đầu cười trừ, lát sau nhớ ra gì đó lúng túng hỏi tiếp:
- Vậy nó đề là hai thìa muối...chắc là nói về thìa múc canh chứ?
- Alo alo, giám khảo thầy hiệu phó đã bị knock out sau khi nghe thí sinh Bảo bảo hỏi. Mau đưa đi!
Kế tiếp là tới cô tổng phụ trách đội. Run rẩy nhìn bát canh khoai tây với sườn mà xữ kim trang trí rất cầu kỳ bằng cách “rắc” kim tuyến lên trên, cô tổng phụ trách đội rút điện thoại ra kêu người chuẩn bị sẵn quan tài rồi tiến tới, đưa thìa gạt đống lấp lánh trên mặt nước sang một bên, xúc thìa múc canh khoai lên.
- xữ kim!!! Thế này là thế nào? Đứa láo lếu nào viết ra cái công thức nấu ăn này cho em làm thế?
- Xin lỗi, lúc em nấu xong canh rồi mới phát hiện ra là nhầm nước với giấm, khoai tây với khoai lang. Có thể nói, chỗ nước canh kia tất cả đều là giấm đấy. Không sao đâu! - xữ kim
Đồng loạt gần 1500 cái mồm của học sinh vang lên cùng những tiếng loảng xoảng vỡ, tiếng răng rơi lộp bộp và tiếng ngã đau điếng. Cô tổng phụ trách đội như uống phải thuốc xổ siêu đặc biệt, vội vã ôm bụng phóng như bay thẳng tiến tới nhà vệ sinh. Bốn chiến sĩ đã tử trận tại nơi đất khách quê người, giờ chỉ còn thiên bình và ma kết là sống sót.
Thiên bình hùng dũng bước, cậu liếc nhìn đĩa đồ ăn rau trộn thịt trứng vàng ruộm của gia hân đặt trên bàn, tự tin cầm đũa lên. Cậu gắp lên ăn và từ từ nhai. Ba giây sau, cậu ngã vật xuống sàn đá, đập mặt vào chân bàn giãy đành đạch như cá nằm trên thớt. Cậu hấp hối nói:
- gia ... gia hân cô ... cô cho ... gì vào ... đây ... vậy
- Thái độ vậy là sao chứ? Tôi chỉ là hơi lỡ tay thôi, cho một thìa đường thì thấy ngọt nên lại cho một thìa muối nữa lại mặn, cứ thế nên mình cho sáu thìa đường và sáu thìa muối. Với lại. Với lại...với lại...
- Với lại làm sao?- thiên bình
- Mình hơi quá tay cho một lọ hạt tiêu vào, và còn...mình còn quên không đập tỏi ra nữa.
- ặc ....... - thiên bình ngất ngay tại chỗ
Cuối cũng trong 6 chiến sĩ đã có 5 chiến sĩ đã tử trận. Cuộc thi kết thúc
***************************
Tại căn biệt thự của các sao nữ. Giờ này ai cũng rất vui vẻ nói chuyện
- haha vui quá đi mất, nhìn khuôn mặt của giám khảo như tắc kè biết đổi màu ý vui kinh - bảo bình
- đúng đó tụi mình đã cố gắng để làm ra mà - song ngư
- trời họ cũng tử trận gần hết luôn rồi - xữ nữ
- cự giải không ngờ cậu cũng làm ra được cái món dở ẹc - sư tử
- cậu cũng có kém gì đâu - cự giải
- thôi đừng đùa nữa tụi mình đi ngủ sớm đi mai còn phải đi học - thiên yết
- ok - 5 sao kia đồng thanh
Người nào về phòng nấy ... ngủ
Giờ nghỉ trưa đã đến, các sao nữ kéo nhau xuống căn tin. Khi đã lấy đồ ăn và yên vị tại chỗ ngồi thì liền bàn về cuộc thi nấu ăn được tổ chức vào ngày mai
- chúng ta tham gia luôn đi - bảo thi ( sư tử )
- đúng đó tham gia cho vui - bảo bảo ( bảo bình )
- nhưng nên nhớ gia hân là ai đó - xữ kim ( xữ nữ )
- nhưng tụi tớ muốn tham gia - kim tuyết ( song ngư )
- thế thì tự mà tham gia đi - thiên xứng ( thiên yết )
- nhưng tớ muốn tất cả chúng ta tham gia cơ - bảo bảo
- thế thì thân phận gia hân sẽ bị bại lộ đó - xữ kim
- à mình có ý này - gia hân ( cự giải )
- là ý gì hay vậy - bảo thi
- chúng ta sẽ nấu món ăn dở nhất - gia hân
- ồ ý tưởng hay đó - kim tuyết
- thế thì cứ vậy mà làm à tớ sẽ không tham gia, đừng hỏi nhiều - thiên xứng
Bên cạnh đó ở chỗ các sao nam cũng rất nhộn nhịp
- không biết năm nay có món gì ngon không ta - kim ngưu
- kim ngưu à cậu suốt ngày chỉ biết ăn thôi sao - nhâm mã
- ờ thế mà cậu ta chẳng hề mập, lạ thật - song tử
- đó là chuyện của tớ các cậu khỏi bận tâm đi - kim ngưu
- các cậu thấy sao ... - ma kết
- hả??? - 5 sao nam đồng thanh
- là 6 người mới chuyển đến đó - ma kết
- mà thấy sao là sao - bạch dương
- tớ thấy bọn họ xấu được mỗi dáng đẹp thôi - song tử
- các cậu không thấy kì lạ à - ma kết
- là 6 người bọn họ được học bỗng tại sao học ở lớp 11S đúng không? - thiên bình
- đúng là vậy, cho dù bọn họ có giỏi thế nào đi nữa thì chỉ có thể học ở loại A thôi - ma kết
- kệ đi. Nè! Mấy cô nàng đại minh tinh kia nghĩ học cảm thấy hơi buồn nhỉ - kim ngưu
- ờ đúng là vậy, có khi nào lại mấy cái tin đồn nhảm làm phiền họ không? - song tử
- cũng có thể là do cô đại minh tinh tên thiên yết kia bị thương nên họ chuyển đi - bạch dương
- cũng may ghê đó, tớ ghét gặp khuôn mặt đanh đá của cô xữ nữ kia rồi - nhân mã
- thôi sắp vào lớp rồi ăn nhanh lên - thiên bình
****************************
Ngày mọi người mong đợi cuối cũng cũng đã đến. Hôm nay cuộc thi nấu ăn diễn ra. Sau một thời gian mọi người cũng hoàn thành, sau khi các ban giám khảo đánh giá những người khác, bây giờ món ăn của các sao nữ là cuối cùng
Đĩa đậu trông có vẻ bắt mắt và trông rất ngon của bảo thi. Chắc mẩm sẽ chất lượng sẽ được như hình thức, ông thầy hiệu phó gắp một miếng đậu chấm tương cà lên và ăn. 3 giây sau, ông thầy lập tức lảo đảo ngã xuống đất, co giật liên tục như cá lên thớt. Mấy thầy cô giáo vội xúm vào bế ông thầy hiệu phó đi cấp cứu còn ông thầy hiệu trưởng kinh hãi rút khăn lau mồ hôi quay sang hỏi:
- bảo thi, trò đã cho gì vào trong đó?
- Dạ em làm theo đúng sách hướng dẫn mà ạ. Chỉ có điều nguyên liệu thì hơi bất thường một chút xíu. Đậu phụ ung 1 tuần, cà chua thối em để trong tủ lạnh đã hơn một tháng với gia vị hơi đốm xanh đốm đỏ chút xíu. Thầy ổn chứ ạ?
Cô lo lắng ngẩng lên, tỏ vẻ quan tâm tới thầy. Ông thầy hiệu phó tội nghiệp nằm vật ra đất, sủi bọt mép ngất xỉu. Mấy chiếc giường trong bệnh viện đã được đặt sẵn ở đó, hai ông bác sĩ lực lưỡng lắc đầu khiêng thầy lên xe và chở tới bệnh viện.
Ông thầy hiệu trưởng đến bên món ăn của kim tuyết. Nhìn gương mặt hiền lành của cô học trò, ông vững tin hơn một chút, cầm thìa lên nhìn vào bát cháo trứng đậu xanh màu hồng chóe đang nổi lều phều trên mặt nước.
- kim tuyết, cái gì màu hồng thế này?
- Dạ thầy, dâu tây xay ra và kem dâu đấy ạ! - Cô hí hửng khoe, tự hào về sự thông minh của mình. Ông xúc một miếng lên đổ vào mồm, trong miệng phát ra tiếng kêu răng rắc. Xử kim đứng gần nhất, ngớ người:
- Ớ, sao cháo lại có tiếng kêu to vậy?
- KIM TUYẾT! Trò không bỏ vỏ trứng ra à - Ông thầy điên tiết gào lên, mặt bắt đầu bốc khói.
- Ơ, trứng phải bỏ vỏ sao? - kim tuyết hỏi lại
Mặt ai nấy đều hiện lên dấu ba chấm to đùng, lòng thầm chúc cho thầy tai qua nạn khỏi. Thầy ngã xuống đất, thều thào lên tiếng:
- Tôi thề, không bao giờ tổ chức nấu ăn nữa.
Nói xong xỉu hẳn. Một chiến sĩ cảm tử nữa lại được bê ra. Đến lượt một ông thầy hiệu phó khác ra trận. Liếc nhìn món sườn xào chua ngọt ngon lành màu nâu cánh gián của bảo bảo, thầy khấp khởi mừng thầm nên an tâm gắp một miếng lên bỏ tọt vào mồm. Mặt ông thầy mỗi lúc một biến sắc, chuyển từ đỏ sang xanh rồi trắng bệch.
- Bảo Bảo, em làm gì với cái món đó? - thầy hiệu phó hỏi
- Sách hướng dẫn ghi y xì thế mà. Mình cho mấy thìa cafe trộn với đường rồi lại lại cafe trộn với chanh cho vào đấy.
Không kiềm chế được nữa, ông thầy trước khi tử trận còn kịp gào lên phẫn uất:
- Cái đồ khùng nhà em, người ta ghi mấy thìa cafe đường tức là lượng đường lấy bằng một thìa như thìa cafe ấy!
- Vâ...ậy sao...? - bảo bảo gãi đầu cười trừ, lát sau nhớ ra gì đó lúng túng hỏi tiếp:
- Vậy nó đề là hai thìa muối...chắc là nói về thìa múc canh chứ?
- Alo alo, giám khảo thầy hiệu phó đã bị knock out sau khi nghe thí sinh Bảo bảo hỏi. Mau đưa đi!
Kế tiếp là tới cô tổng phụ trách đội. Run rẩy nhìn bát canh khoai tây với sườn mà xữ kim trang trí rất cầu kỳ bằng cách “rắc” kim tuyến lên trên, cô tổng phụ trách đội rút điện thoại ra kêu người chuẩn bị sẵn quan tài rồi tiến tới, đưa thìa gạt đống lấp lánh trên mặt nước sang một bên, xúc thìa múc canh khoai lên.
- xữ kim!!! Thế này là thế nào? Đứa láo lếu nào viết ra cái công thức nấu ăn này cho em làm thế?
- Xin lỗi, lúc em nấu xong canh rồi mới phát hiện ra là nhầm nước với giấm, khoai tây với khoai lang. Có thể nói, chỗ nước canh kia tất cả đều là giấm đấy. Không sao đâu! - xữ kim
Đồng loạt gần 1500 cái mồm của học sinh vang lên cùng những tiếng loảng xoảng vỡ, tiếng răng rơi lộp bộp và tiếng ngã đau điếng. Cô tổng phụ trách đội như uống phải thuốc xổ siêu đặc biệt, vội vã ôm bụng phóng như bay thẳng tiến tới nhà vệ sinh. Bốn chiến sĩ đã tử trận tại nơi đất khách quê người, giờ chỉ còn thiên bình và ma kết là sống sót.
Thiên bình hùng dũng bước, cậu liếc nhìn đĩa đồ ăn rau trộn thịt trứng vàng ruộm của gia hân đặt trên bàn, tự tin cầm đũa lên. Cậu gắp lên ăn và từ từ nhai. Ba giây sau, cậu ngã vật xuống sàn đá, đập mặt vào chân bàn giãy đành đạch như cá nằm trên thớt. Cậu hấp hối nói:
- gia ... gia hân cô ... cô cho ... gì vào ... đây ... vậy
- Thái độ vậy là sao chứ? Tôi chỉ là hơi lỡ tay thôi, cho một thìa đường thì thấy ngọt nên lại cho một thìa muối nữa lại mặn, cứ thế nên mình cho sáu thìa đường và sáu thìa muối. Với lại. Với lại...với lại...
- Với lại làm sao?- thiên bình
- Mình hơi quá tay cho một lọ hạt tiêu vào, và còn...mình còn quên không đập tỏi ra nữa.
- ặc ....... - thiên bình ngất ngay tại chỗ
Cuối cũng trong 6 chiến sĩ đã có 5 chiến sĩ đã tử trận. Cuộc thi kết thúc
***************************
Tại căn biệt thự của các sao nữ. Giờ này ai cũng rất vui vẻ nói chuyện
- haha vui quá đi mất, nhìn khuôn mặt của giám khảo như tắc kè biết đổi màu ý vui kinh - bảo bình
- đúng đó tụi mình đã cố gắng để làm ra mà - song ngư
- trời họ cũng tử trận gần hết luôn rồi - xữ nữ
- cự giải không ngờ cậu cũng làm ra được cái món dở ẹc - sư tử
- cậu cũng có kém gì đâu - cự giải
- thôi đừng đùa nữa tụi mình đi ngủ sớm đi mai còn phải đi học - thiên yết
- ok - 5 sao kia đồng thanh
Người nào về phòng nấy ... ngủ
/30
|