Ăn mì gói ở căn tin xong, bọn mình mò về, những ngày đầu mới vào nên chưa vào khuôn phép gì cả. Có thông tin gì truyền đạt thì chỉ huy lại tập hợp tất cả ra để nói. Hài nhất là mấy ông chỉ huy cứ dặn dò: “Xung quanh đơn vị còn nhiều bom mìn sót lại từ thời chiến tranh, các đ/c chớ có ý định đào ngũ hay la cà đi đâu vướng mìn thì thiệt cho các đ/c… Đã xác định vào quân ngũ thì phải phục vụ cho Tổ quốc blah blah…” lúc đầu cứ tưởng thiệt… Sau mới biết đó là hăm dọa để các ông tướng khỏi có ý định đào ngũ khỏi đơn vị chứ bomb mìn mà còn nhiều vậy thì ai dám dẫn bộ đội đi huấn luyện??? Mình được biên chế 1 cái giường, nằm tầng trên, ở góc phòng, còn giường dưới của lão A trưởng cũng tên T, người gốc Thanh Hóa mà ở Nông Cống hay Triệu Sơn gì đấy quên mất rồi, lão này sinh năm 88 mà mới nhìn mình tưởng 78 luôn ấy chứ Mới ngày đầu còn mệt mỏi nên cũng chả buồn nói chuyện với mấy lão ấy làm gì
Quân trang nhét tất cả trong cái balo, để ở đầu giường, còn chiếu cói vào đó mới được phát, trải ra nằm, màn thì khi đi ngủ mới được mắc, sáng ra mới phải gấp gọn gàng vuông vức gọi là gấp nội vụ… Mình ở đại đội 5, quân số mỗi đại đội khoảng 100 người tính cả chỉ huy lẫn chiến sĩ… Đợt mình đi vào đơn vị có lính Quảng Nam, Đà Nẵng, Khánh Hòa, Gia Lai và Đắc Lắc… Đợt mình vào đó thì mấy anh A trưởng hầu hết là lính Thanh Hóa, số ít là Đà Nẵng và Đắc Lắc… Nói ra không phải vùng miền gì, nhưng nghe danh mấy anh A trưởng với lính Thanh Hóa ghê lắm, có đợt lính ở đại đội nọ gây sự đập nhau với mấy ông lính người TH, thế là mấy ông A trưởng của các đơn vị lẫn lính TH dẫn nhau cả tiểu đoàn 6 vài trăm thằng xuống quây định đập bọn lính cũ Gia Lai thì phải, mà hễ đập thì bọn đó chắc chết vì chúng không đoàn kết và cũng ko đông đc như bên TH… Rốt cuộc chỉ huy E phải bắc loa kêu gọi mới vãn hồi được trật tự… Nói về tinh thần đoàn kết giữa lính và lính thì phải nói Thanh Hóa là đứng nhất… Các tỉnh còn lại thì ôi thôi kệ, anh em đồng hương còn đập nhau chứ nói gì đoàn kết, nhắc đến thêm nản… Mấy anh A trưởng này nhập ngũ tháng 10-2007, đến tháng 6-2009 thì họ sẽ được ra quân cùng đợt lính tháng 3-2008…
Mới vào là bọn lính QN mình đã không ưa với bọn lính Gia Lai đi cùng đợt rồi, tối hôm đó mới vào đã hăm he đập nhau, mà cấp chỉ huy can ngăn ra ngay (sau này còn nhiều vụ nữa, mình xin phép được kể sau chứ add vô đây đọc thêm rối…)… Mới vào nên cũng chưa vào khuôn phép, đêm đó bọn mình thằng mua café gói về chế uống, thằng phì phèo hút thuốc, mình khi vào ngây thơ như trái bơ, chỉ ngồi uống nước ngọt, chém gió cùng bọn bạn chứ biết dell thuốc lá là cái gì, cuối cùng sau đó ít lâu cũng dính và mới bỏ được 3 tháng thôi Đến giờ đi ngủ, nghe tiếng còi báo tò te tí, 9h30 là phải lên giường mắc màn nằm ngay… Không được nói năng rầm rì gì cả… Mình nằm, vắt tay lên trán suy nghĩ mông lung, không biết giờ ở nhà ra sao… 18 tháng còn lại là quãng đường dài dằng dặc, 1 năm rưỡi của đời người chứ ít đâu… Đêm ở Kon Tum khá lạnh, cái chăn bông còn thơm mùi bông mới càng làm giấc ngủ khó đến hơn Cả trung đoàn chìm vào yên lặng, trong bóng đêm chỉ còn tiếng côn trùng ầm ĩ, và tiếng hô kiểm tra mật khẩu của những anh lính ôm AK đứng gác… Ở các phòng của tân binh, thi thoảng có ánh đèn pin le lói của những tay chỉ huy thỉnh thoảng đi soi xem có đủ quân số và có ai chưa chịu ngủ mà làm việc riêng không… Mới vào mà có mấy thằng ngáy to như sấm, mà mình cực kỳ dị ứng với tiếng ngáy không thể nào ngủ được, cuối cùng trằn trọc mãi đến 1h sáng mới ngủ được…
5h sáng hôm sau đã nghe loa phát tò te tí te rồi, ở nhà có khi ngủ đến 6h, 6 rưỡi mới dậy, thay đổi đồng hồ sinh học quả là mệt mỏi… Mới vào nên bọn mình được ưu tiên chưa phải tập thể dục, mà phải cầm chổi và ki đi quét rác quanh đơn vị… Tiếp đó là đi vệ sinh răng miệng, ỉa đái theo nhu cầu… Ôi cái đệt, lần đầu tiên biết nhà vệ sinh quân đội là như thế nào Một dãy nhà dài, khoảng 10 cái nhà cầu và 2 cái bể nước để dội hôi hám, nhà xí ngồi chồm hổm ấy Mùi “thơm” của nó thì phải nói là “nức mũi”, đi vào ngồi tí tưởng chết ngất đi được, dù ngày nào bọn lính cũng phải quét dọn, dội cầu… Phía sau cái nhà cầu là một cái hầm đựng shit, có nắp lộ thiên để xách cái đó mà đi tưới rau… Còn chỗ đái là 1 cái rãnh dài, đứng đái vào, có đường dẫn thông ra 1 cái bể ngoài vườn rau, để lấy nước đó cũng tưới rau luôn !!! Còn chỗ tắm rửa ở phía trước với 2 cái bể lớn trong tình trạng lúc nào cũng …thiếu nước…
Xong xuôi bọn mình lại vác ass vác chén ra xếp hàng chuẩn bị đi ăn cơm… Lại vào nhà ăn, ôi mẹ ơi, cơm buổi chiều đã thảm, cơm buổi sáng còn như sh!t nữa! Một xoong cơm nguội ngắt (bọn nhà bếp lười nên lo nấu từ sớm để ngủ tiếp, hậu quả là món nào món nấy nguội ngắt và tanh tưởi), 1 nồi canh đại dương còn mênh mông hơn hôm qua nữa Và thức ăn chỉ là 1 bát đậu phộng (lạc) rang trộn với nước mắm, có thêm đc vài quả ớt… Phải ăn thôi chứ biết làm thế nào, nhưng ăn cũng ko nuốt nổi, vì sáng ra miệng khô đét mà chưa quen ăn như thế làm sao ăn cho được… Và buổi sáng ai cho xuống căn tin ăn mì tôm nên thôi kệ, trong ba lô bánh trái còn ít nhiều, ta sẽ về bù đắp thêm cho mi bụng ạ Ăn xong phải ở lại 1 số thằng dọn bàn ghế, xoong nồi đem ra sau bếp cho bọn nuôi quân rửa…
Quân trang nhét tất cả trong cái balo, để ở đầu giường, còn chiếu cói vào đó mới được phát, trải ra nằm, màn thì khi đi ngủ mới được mắc, sáng ra mới phải gấp gọn gàng vuông vức gọi là gấp nội vụ… Mình ở đại đội 5, quân số mỗi đại đội khoảng 100 người tính cả chỉ huy lẫn chiến sĩ… Đợt mình đi vào đơn vị có lính Quảng Nam, Đà Nẵng, Khánh Hòa, Gia Lai và Đắc Lắc… Đợt mình vào đó thì mấy anh A trưởng hầu hết là lính Thanh Hóa, số ít là Đà Nẵng và Đắc Lắc… Nói ra không phải vùng miền gì, nhưng nghe danh mấy anh A trưởng với lính Thanh Hóa ghê lắm, có đợt lính ở đại đội nọ gây sự đập nhau với mấy ông lính người TH, thế là mấy ông A trưởng của các đơn vị lẫn lính TH dẫn nhau cả tiểu đoàn 6 vài trăm thằng xuống quây định đập bọn lính cũ Gia Lai thì phải, mà hễ đập thì bọn đó chắc chết vì chúng không đoàn kết và cũng ko đông đc như bên TH… Rốt cuộc chỉ huy E phải bắc loa kêu gọi mới vãn hồi được trật tự… Nói về tinh thần đoàn kết giữa lính và lính thì phải nói Thanh Hóa là đứng nhất… Các tỉnh còn lại thì ôi thôi kệ, anh em đồng hương còn đập nhau chứ nói gì đoàn kết, nhắc đến thêm nản… Mấy anh A trưởng này nhập ngũ tháng 10-2007, đến tháng 6-2009 thì họ sẽ được ra quân cùng đợt lính tháng 3-2008…
Mới vào là bọn lính QN mình đã không ưa với bọn lính Gia Lai đi cùng đợt rồi, tối hôm đó mới vào đã hăm he đập nhau, mà cấp chỉ huy can ngăn ra ngay (sau này còn nhiều vụ nữa, mình xin phép được kể sau chứ add vô đây đọc thêm rối…)… Mới vào nên cũng chưa vào khuôn phép, đêm đó bọn mình thằng mua café gói về chế uống, thằng phì phèo hút thuốc, mình khi vào ngây thơ như trái bơ, chỉ ngồi uống nước ngọt, chém gió cùng bọn bạn chứ biết dell thuốc lá là cái gì, cuối cùng sau đó ít lâu cũng dính và mới bỏ được 3 tháng thôi Đến giờ đi ngủ, nghe tiếng còi báo tò te tí, 9h30 là phải lên giường mắc màn nằm ngay… Không được nói năng rầm rì gì cả… Mình nằm, vắt tay lên trán suy nghĩ mông lung, không biết giờ ở nhà ra sao… 18 tháng còn lại là quãng đường dài dằng dặc, 1 năm rưỡi của đời người chứ ít đâu… Đêm ở Kon Tum khá lạnh, cái chăn bông còn thơm mùi bông mới càng làm giấc ngủ khó đến hơn Cả trung đoàn chìm vào yên lặng, trong bóng đêm chỉ còn tiếng côn trùng ầm ĩ, và tiếng hô kiểm tra mật khẩu của những anh lính ôm AK đứng gác… Ở các phòng của tân binh, thi thoảng có ánh đèn pin le lói của những tay chỉ huy thỉnh thoảng đi soi xem có đủ quân số và có ai chưa chịu ngủ mà làm việc riêng không… Mới vào mà có mấy thằng ngáy to như sấm, mà mình cực kỳ dị ứng với tiếng ngáy không thể nào ngủ được, cuối cùng trằn trọc mãi đến 1h sáng mới ngủ được…
5h sáng hôm sau đã nghe loa phát tò te tí te rồi, ở nhà có khi ngủ đến 6h, 6 rưỡi mới dậy, thay đổi đồng hồ sinh học quả là mệt mỏi… Mới vào nên bọn mình được ưu tiên chưa phải tập thể dục, mà phải cầm chổi và ki đi quét rác quanh đơn vị… Tiếp đó là đi vệ sinh răng miệng, ỉa đái theo nhu cầu… Ôi cái đệt, lần đầu tiên biết nhà vệ sinh quân đội là như thế nào Một dãy nhà dài, khoảng 10 cái nhà cầu và 2 cái bể nước để dội hôi hám, nhà xí ngồi chồm hổm ấy Mùi “thơm” của nó thì phải nói là “nức mũi”, đi vào ngồi tí tưởng chết ngất đi được, dù ngày nào bọn lính cũng phải quét dọn, dội cầu… Phía sau cái nhà cầu là một cái hầm đựng shit, có nắp lộ thiên để xách cái đó mà đi tưới rau… Còn chỗ đái là 1 cái rãnh dài, đứng đái vào, có đường dẫn thông ra 1 cái bể ngoài vườn rau, để lấy nước đó cũng tưới rau luôn !!! Còn chỗ tắm rửa ở phía trước với 2 cái bể lớn trong tình trạng lúc nào cũng …thiếu nước…
Xong xuôi bọn mình lại vác ass vác chén ra xếp hàng chuẩn bị đi ăn cơm… Lại vào nhà ăn, ôi mẹ ơi, cơm buổi chiều đã thảm, cơm buổi sáng còn như sh!t nữa! Một xoong cơm nguội ngắt (bọn nhà bếp lười nên lo nấu từ sớm để ngủ tiếp, hậu quả là món nào món nấy nguội ngắt và tanh tưởi), 1 nồi canh đại dương còn mênh mông hơn hôm qua nữa Và thức ăn chỉ là 1 bát đậu phộng (lạc) rang trộn với nước mắm, có thêm đc vài quả ớt… Phải ăn thôi chứ biết làm thế nào, nhưng ăn cũng ko nuốt nổi, vì sáng ra miệng khô đét mà chưa quen ăn như thế làm sao ăn cho được… Và buổi sáng ai cho xuống căn tin ăn mì tôm nên thôi kệ, trong ba lô bánh trái còn ít nhiều, ta sẽ về bù đắp thêm cho mi bụng ạ Ăn xong phải ở lại 1 số thằng dọn bàn ghế, xoong nồi đem ra sau bếp cho bọn nuôi quân rửa…
/16
|