Chương 14: Anh ta...ôm cô
"Quen là tốt, quen là tốt, ở cái nhà này không ai ăn hiếp cháu chứ?"
"Dạ không, người trong nhà rất tốt với cháu, không ai bắt nạt cháu cả." Tô Thiên Từ rất thức thời.
Lão gia gật đầu đầy hài lòng, cười híp cả mắt bảo:"Thế là tốt, nếu có ai ăn hiếp cháu, cứ bảo với ông, không chỉ người trong nhà mà cả người ngoài cũng không thể khinh cháu."
Người thông minh ở đây đều nghe ra ý tứ trong lời cựu thủ trưởng Lệ.
Mặt bà Đường càng thêm tái, chỉ dám đứng một bên im lặng, Đường Mộng Dĩnh cười đầy phóng khoáng, đi tới bảo:"Ông nói như bậy, trong nhà có cả anh Tư Thừa nữa đó, dù là bên ngoài cũng có cháu người chị gái này nữa cơ mà, ông cũng quá đáng lắm chứ."
Lão gia nghe vậy cười mỉa, mang ý chỉ bảo nói:"Cháu có thể nghĩ như vậy đương nhiên là tốt nhất."
Nụ cười cô ta cứng đờ, đang tính nói thêm đột nhiên lão gia quay đầu nhìn Lệ Tư Thừa vẫn luôn im lặng:"Tư Thừa."
Sự chuyển biến đột ngột này làm lời tới môi Đường Mộng Dĩnh nuốt lại vào trong, nói không được, không nói cũng chẳng xong, quê độ vô cùng.
"Ông nội." Lệ Tư Thừa vẫn luôn lạnh lùng như thế, tựa vị tiên thoát khỏi thế tục nhiễu nhương, coi chuyện như chẳng dính líu tới mình, đứng ở một góc. Nghe được tiếng gọi của ông, mới đi qua xuất hiện ở giữa tầm mắt.
"Nếu ông nhớ không nhầm thì hôm nay là ngày thứ ba cháu kết hôn nhỉ? Sao còn không đưa vợ lại mặt?"
Anh mím môi, hiển nhiên không bằng lòng làm điều ấy, nhưng nhìn cái vẻ cấm mày nói chen vào cũng lão gia, anh chỉ đành đáp ứng:"Vâng, cháu sẽ đưa."
"Hừ, ông lại biết thừa mày!" Lệ lão gia giơ tay đập lên vai anh:"Đừng đánh rơi mặt mũi nhà họ Lệ."
"Dạ vâng." Lệ Tư Thừa đút hai tay vào quần, liếc nhìn Tô Thiên Từ, chậm rãi đi vào phòng.
Ai cũng nhìn ra lãi gia đang bảo vệ Tô Thiên Từ, càng nhìn ra được ông không thích Đường Mộng Dĩnh.
Lệ lão gia chẳng thèm nể mặt bà Đường cùng Đường Mộng Dĩnh trước mặt mọi người, nhưng lại nâng đỡ cô con gái riêng của Tô gia này, chuyện này mà truyền ra sau này đừng nói tới bắt nạt, ai gặp cô cũng phải lễ phép chứ đùa.
Dẫu sao thanh danh của Lệ Tầm cùng tên tuổi của Lệ gia còn hữu dụng hơn rất nhiều.
"Hôm nay là sinh nhật mẹ cháu, không phải cháu muốn chuẩn bị một món quá sao, còn không mau lấy ra." Lão gia từ ái nhắc nhở.
Tô Thiên Từ gật đầu, vội vào phòng lấy quà. Quà là Tô gia chuẩn bị cho, cùng lúc mà cô gả vào nhà họ Lệ, luôn cất trong tủ.
Chỉ là vừa mở cửa liền bắt gặp Lệ Tư Thừa trần nửa người trên chọn áo.
Tô Thiên Từ đỏ mặt, mở hờ cửa ra vội vào trong lấy quà, cố không nhìn anh.
Lúc tới cái tủ bên cạnh lấy quà đột nhiên va phải một bức tường bằng thịt. Cô hô lên, lùi về sau tránh né, nhưng cái tủ khá thấp, lùi như vậy, chân liền bị vướng, cả người ngã xuống.
Song lúc tưởng mình sắp ngã thê thảm rồi lại được một cánh mạnh mẽ ôm lấy eo.
Hormone nam tính xa lạ bao vây lấy cô, Tô Thiên Từ chỉ thấy lòng mình run run, nhiệt độ ấm áp từ cơ thể người đàn ông lan ra từ eo, anh...đang ôm lấy cô.
/2322
|