Chương 24: Muốn chết cùng chết!
"Chuyện gì xảy ra vậy? Nghe nói ở đây có người đang cố tình gây chuyện?" Mấy người đàn ông mặc đồ cảnh sát đi đến.
Tô Thiên Từ lạnh lùng nhìn lướt qya, khóe môi cong cong, đáp: "Đúng vậy, chú cảnh sát à, nơi này có người cố tình phỉ báng tôi."
Cố tính phỉ báng?
Họ bất chấp thời tiết nắng nóng như vậy để đến đây, chỉ vì chuyện nhỏ nhặt này?
Nhưng khi nhìn thấy Tô Thiên Từ, vẻ mặt mất kiên nhẫn ban đầu liền thay đổi, nói: "Lệ tiên sinh."
Liễu An An thấy cảnh sát đến, ngẩn ngơ rồi lập tức luống cuống: "Tô Thiên Từ, những lời tôi đã nói không phải là nói xấu cô, có câu nào tôi nói mà không phải là sự thật chứ, đồ phụ nữ không biết xấu hổ, còn dám báo cảnh sát!"
"Ừ, cô đi cùng cảnh sát rồi nói đi." Giọng nói Tô Thiên Từ nhẹ nhàng, sắc mặt bình tĩnh, trong đôi mắt không có chút gợn sóng chỉ có sự lạnh lùng, tức giận, sự uy hiếp mạnh mẽ khiến người khác phải nhìn, "Tôi không có thời gian dông dài với cô."
"Cô dám báo cảnh sát! Tôi là người nhà của Đường gia, anh Lệ, không phải chị em và anh là thanh mai trúc mã sao, sao anh có thể để cho em gái của chị ấy vào đồn cảnh sát chứ?" Liễu An An nhìn Lệ Tư Thừa giống như nhìn ngọn cỏ cứu mạng cuối cùng, hy vọng anh có thể ngăn Tô Thiên Từ lại.
Dù sao Đường Mộng Dĩnh cũng là người đã lớn lên từ nhỏ cùng anh mà!
Tất cả mọi người đều nói anh và Đường Mộng Dĩnh là một đôi trời sinh, trai tài gái sắc, thanh mai trúc mã!
Mọi người trong Đường gia và Liễu gia đều cho rằng Lệ Tư Thừa anh sẽ lấy Đường Mộng Dĩnh làm vợ
Hiện tại cho dù không là vợ chồng thì vẫn sẽ nể mặt tình cũ chứ?
Nhưng hiểu nhiên cô ta đã quá coi thường sự bạc tình của Lệ Tư Thừa
Bóng dáng cao thẳng dường như bị một tia sáng vây quanh, tựa hồ hoàn toàn không nghe thấy nàng, ngẩng đầu nhìn đồng hồ thúc giục: "Một phút."
Cô ta nói nhiều như vậy mà không được đáp lại một cau,
Trong lòng Liễu An An không cam tâm, tiếp tục nói: "Anh Lệ, cho dù anh không nể mặt chi em thì cũng cho Đường gia mặt mũi được không, em là họ hàng của Đường gia.
Trong lòng Tô Thiên Từ có chút đồng cảm, câu nói này mới chính thức chạm đến giới hạn của Lệ Tư Thừa.
"Cô đang uy hiếp tôi?" Lệ Tư Thừa nâng mắt, đôi mắt chim ưng, kìm chặt lấy Liễu An An.
Lạnh lùng vô tình, lúc này Liễu An An như bị dội một chậu nước lạnh, trong lòng lạnh lẽo, căng thẳng: "Không phải, em..."
"Cục trưởng Tôn nuôi các anh là để cách anh đến xem trò vui à?" Lệ Tư Thừa nói, gióng như tảng băng vụn nỡ, lạnh đến mức khiến người ta run rẩy.
Mấy cảnh sát kia lập tức tỉnh táo lại, đi lên lấy còng tay ra bắt Liễu An An lại.
"Anh và kẻ tình nghi này có quan hệ thế nào?" Một cảnh sát hỏi Phó Lãnh Băng.
"Không, chúng tôi không có quan hệ gì."
"Có một người bạn gái ngực to mà não phảng thế này, Phó Lãnh Băng hôm nay xem như đã mất hết mặt mũi.
Hơn nữa người Liễu An An đắc tội hiểu nhiên đã không chỉ có Tô Thiên Từ mà còn có người đàn ông sau lưng cô nữa.
Điều này khiến cả anh ta cộng thêm cả Phó gia cũng không động vào nổi!
Việc hiện tại anh ta có thể làm chính là rũ sạch quan hệ với đồ ngu Liễu An An này.
Nhưng Liễu An An lập tức cười lạnh, hét to: "Anh ta là bạn trai tôi! Những điều tôi vừa nói đều là anh ta nói cho tôi biết!"
Muốn rũ bỏ quan hệ sao? Đừng mơ!
Tất cả mọi người đều là châu chấu trên một sợi dây, muốn chết thì cùng chết!
Sắc mặt Phó Lãnh Băng biến đổi: "Liễu An An, cô đừng quá đáng!"
/2322
|