99 Lần Ly Hôn

Chương 14 - Lệ Lão Gia Tử

/22


“Thì ra là như vậy.” Đường phu nhân làm ra vẻ mặt đã hiểu rõ. “Đường lão phu nhân thân thể không tốt, Mộng Dĩnh cũng là muốn tốt cho lão phu nhân, không muốn làm cho bà thất vọng mà thôi.”

Đường Mộng Dĩnh có chút áy náy bèn cúi đầu, xoay người đến gần Lệ phu nhân, chân thành nói: “Xin lỗi, con không có giải thích sớm hơn, nhưng con không phải cố ý, con định lúc sau sẽ giải thích cho người biết, ai ngờ Thiên Tử, cô ấy... Làm việc tích cực như vậy...”

“Đúng vậy đó, biết được một chút chuyện nhỏ như vậy mà cũng không hịu bỏ qua, thật đúng là không phóng khoáng!” Đường phu nhân tiếp lời của Đường Mộng Dĩnh. “Tô gia cũng không dạy dỗ cô được tốt nha, một đứa con gái tư sinh của Tô gia mà thôi, thật không biết Lệ lão gia tử nghĩ như thế nào mà lại coi trọng loại người như vậy.”

Ở trong lòng bà, Đường Mộng Dĩnh mới xứng gả vào Lệ gia, cùng Lệ Tư Thừa là trai tài gái sắc.

Trên mặt Lệ phu nhân có chút khó coi, dù sao thì cũng là con dâu nhà mình, lại bị chỉ thẳng vào mặt mà mắng, cũng như đem mặt của bà dẫm ở dưới chân.

“Ta nghĩ như thế nào, xem ra cháu dâu rất muốn biết thì phải.” Thanh âm già nua vang lên, nhưng lại vô cùng mạnh mẽ.

Tất cả mọi người cả kinh, quay đầu lại.

“Lệ lão gia tử.”

“Lệ thủ trưởng.”

“Ba...”

……

Tiến vào chính là một lão nhân, dù đã già nhưng vẫn rất dẻo dai, sống lưng thẳng tắp, mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều lộ ra khí thế oai hùng.

Đây là người Tô Thiên Tử kính trọng nhất, Lệ lão gia tử. Ông cũng là người có địa vị lớn nhất Lệ gia, Lệ thủ trưởng.

Vừa thấy Lệ lão gia đến, Tô Thiên Tử liền không nhịn được mà thẳng sống lưng, đây là phản ứng theo tự nhiên của cô.

Không nghĩ tới, chính động tác theo tự nhiên này lại nằm trọn trong mắt Lệ Tư Thừa, làm con ngươi vốn sâu thẳm của hắn, nay lại càng càng thêm trầm trầm.

Đường phu nhân nghe được thanh âm của Lệ lão thủ trưởng, ngay sau đó liền xấu hổ, chạy nhanh tới giải thích: “Không phải, Lệ lão gia tử, ta cũng chính là thuận miệng nói vậy, ngài đừng để trong lòng, ngài nghĩ như thế nào, ta làm sao mà biết được.”

Tô Thiên Tử thầm cười lạnh một tiếng.

Lúc đối mặt với cô, kiêu ngạo đến cái mông cũng muốn vểnh lên, lúc đối mặt với gia gia thì lá gan lại bé như vậy, thật đúng là khác nhau một trời một vực!

“Nói như vậy, thuận miệng là có thể nói cháu dâu ta như vậy sao, không biết còn tưởng rằng ngươi là tới ta Lệ gia tìm ta tuyên chiến.” Giọng nói không nặng không nhẹ nhưng lại thập phần uy nghiêm.

Đường phu nhân bị hoảng sợ không nhẹ, đang muốn giải thích thì lại bị một đôi tay gắt gao đè lại.

Đường Mộng Dĩnh nhéo tay mẹ mình, ánh mắt lại nhìn Lệ lão thủ trưởng, nói: “Lệ gia gia, đã lâu không gặp.”

Lệ lão thủ trưởng nhìn cô một cái, chỉ ừ một tiếng, rồi đem ánh mắt dừng lại trên người Tô Thiên Tử, trên khuôn mặt già nua lộ ra vẻ tươi cười, vẫy vẫy tay với cô: “Thiên Thiên, lại đây gia gia ở nơi này.”

Thiên Thiên...

Đã lâu không nghe thấy ai gọi cô như vậy, lúc cô bị Mộng Dĩnh hãm hại thành tên phóng hỏa, sau đó gia gia liền chưa từng gọi cô như vậy.

Ít nhất... Cũng có hai năm!

Hốc mắt Tô Thiên Tử nóng lên, bước tới bên cạnh ông, ngoan ngoãn hô một tiếng: “Gia gia.”

“Ngoan” Lệ lão gia tử cười đến nỗi nếp nhăn trên mặt chồng chéo lên nhau, hiền lành hòa ái cùng dáng vẻ uy nghiêm của khi nãy thật giống như là hai người hoàn toàn khác nhau. “Ngủ có ngon không?

Tô Thiên Tử ngoan ngoãn gật đầu, nhìn qua giống như một con tiểu miêu.

/22

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status