Thấy huynh trưởng trầm mặt im lặng, Bạch Thanh tự giễu cười cam chịu hỏi:
- Có phải ca cảm thấy, muội quá độc ác?lúc trước muội còn vội vàng muốn gả cho hắn,phụ thân cùng huynh phản đối, muội lại khóc lóc ầm ĩ, cuối cùng còn chạy đến hoàng cung xin hoàng thượng tứ hôn. Lúc này biết được hắn lừa gạt muội, liền muốn đẩy hắn xuống địa ngục, có phải muội rất ác độc, rất ti tiện?
- Không phải, ca ca làm sao có thể nghĩ muội như vậy. Tên tiểu nhân Viên Mậu Lâm kia nếu dám làm ra chuyện khi quân phạm thượng, tất nhiên sẽ tự gánh tội. muội cũng là bị hắn lừa gạt, làm sao trách muội được.
Bạch Triệt lắc đầu phủ nhận lời nàng, trên mặt tràn đầy lo lắng nói tiếp:
- Ca chỉ là nghĩ không ra, muội vì sao lại hận hắn nhiều như vậy? muội trước kia không phải như thế, cho dù người khác lừa muội, muội trả thù xong rất nhanh sẽ quên. Nhưng bây giờ, ca nhìn muội trong lòng đầy hận ý, không giống như hắn chỉ lừa muội, muội có phải giấu diếm ca không chịu nói thật, nói muội đang che giấu điều gì?
Bạch Triệt con mắt sắc bén, Bạch Thanh ngây ngô sao có thể dễ dàng qua mặt hắn. Lúc trước hắn đã sớm hoài nghi, lại gặp lúc muội muội bị thương, nên cũng không hỏi thăm, chỉ âm thầm sai người điều tra mà thôi. Nay nàng tự ý giải bày, hắn đương nhiên muốn đem mọi việc hỏi rõ ràng.
Chân tướng sự sình, đương nhiên không có đơn giản như lời nàng nói,muội muội hắn là người như thế nào hắn đương nhiên hiểu rõ nhất, nàng tính tình đơn thuần, cho dù thê tử tên Viên Mậu Lâm xuất hiện trước mặt, nàng nhiều lắm là tức giận chứ không có hận ý sâu đậm như vậy.
Trừ phi, có nhiều chuyện mà hắn không biết.
Kỳ thật hắn không biết, nữ nhân một khi lọt vào tình ái, tính tình từ trước đến nay như thế nào cũng sẽ thay đổi nhiều kiểu.
Tuy nhiên, suy đoán của hắn lúc này cũng không sai, rõ ràng nhìn thấu Bạch Thanh. Nếu tìm hiểu nguyên nhân, chắc là bởi vì Bạch Thanh đối với Viên Mậu Lâm không còn ái mộ. Nàng lúc trước là thật lòng yêu hắn, ái mộ này đã sớm bị mười năm hôn nhân xóa sạch sẽ dấu vết.
Chỉ còn lại, là chân tướng khiến nàng phẫn hận đến nổi muốn chửi bậy ( Yul: -_- ta chém bậy)
- Nếu hắn chỉ đơn thuần là che giấu, lừa gạt muội, chuyện này liền thôi, nhưng hắn ngàn lần vạn lần, không nên đang lúc lừa gạt tình cảm của muội lại còn quyến rũ Thục Nghi. Đồ Giải Ngữ cùng Vương Thục Nghi là hai người bạn khuê phòng duy nhất của muội, cuối cùng, đều phản bội muội. Là hắn giăng một mẻ lưới lớn, đem chúng ta toàn bộ bắt lại. Thục Nghi, Thiên Nhược, Tẩu tử,đều bị hắn mua chuộc, nếu muội không nằm mộng, chuyện này đến chết muội vẫn không hay biết. Không phải là muội xem trọng hắn, ngược lại, là hắn đã sớm tính kế muội, đem một cái mộng ảo cảnh tượng trăng trong nước hoa trong gương lừa gạt kéo muội vào. Ca, muội có phải là rất ngu? chuyện như vậy mà nhìn cũng không thấu, Thục Nghi cùng hắn lúc đó rõ ràng có tư tình, muội lại không nhìn ra. Ha ha..
Bạch Thanh lệ rơi đầy mặt, cười điên cuồng.
Một Đồ Giải Ngữ, thêm Vương Thục Nghi,còn có Thiên Nhược. Ba nữ nhân này so với Tô Mai còn đáng hận hơn.
Nàng đối với bọn họ là toàn tâm toàn ý, chỉ cần các nàng mở miệng cầu xin,hay không cần nói, chỉ cần nàng biết được, sẽ dốc toàn lực thõa mãn nguyện vọng của các nàng.
Nhưng ai biết, trong lòng các nàng, lại coi nàng là kẻ cướp đoạt những thứ của các nàng, phá hủy cuộc sống hạnh phúc của các nàng.
Cho nên, bọn họ muốn trả thù nàng, lợi dụng sự tín nhiệm của nàng, rất dễ dàng đẩy nàng vào địa ngục sâu thẳm.
Cuối cùng, làm cho nàng lâm vào hoàn cảnh mọi người xa lánh, chết không nhắm mắt.
Trong sách nhìn thấy những việc các nàng đã làm với nàng, quả thật nàng không thể tin được, lúc đó, nàng còn nghĩ hai mắt mình có vấn đề, nhìn nhầm rồi. Nhưng đó là sự thật, các nàng thật sự làm như vậy, từ lâu các nàng đã thay đổi không còn như lúc đầu mới gặp nàng.
#####
- Đừng đau lòng!
Bạch Triệt ôm chặt muội muội vào lòng an ủi. Lúc này, hắn nói gì cũng vô dụng,nói cái gì cũng không làm nàng hết thương tâm.
hắn có chút hối hận, hắn đều nhìn thấy rõ bản chất của các nàng, lại sợ nàng(BT) bị thương tổn nên không nói cho nàng biết. Có phải hắn đã nghĩ sai, làm sai rồi? có lẽ muội muội không yếu đuối như hắn tưởng tượng,có lẽ nàng sẽ chịu đựng được cảm giác bị phản bội.
Ít nhất, hắn có thể để nàng sớm chuẩn bị tâm lý, rồi vạch trần tất cả, có như vậy nàng mới không giống bây giờ thương tâm khổ sở.
Khóc một lúc lâu,nước mắt vẫn không ngừng rơi xuống, Bạch Thanh sau khi sống lại cho tới giờ nàng khóc còn nhiều hơn cả đời trước cộng lại.
Thấy nàng cảm xúc dần ổn định,Bạch Triệt lúc này mới hỏi:
-Muội giấu diếm ca, có phải là liên quan đến tẩu tẩu muội?
Nếu không mấy ngày nay nàng cũng sẽ không trốn tránh ánh mắt hắn,ngay cả nhìn thẳng cũng không dám.
-Ca, muội thật sự xin lỗi!
Gặp Bạch Triệt truy vấn, làm cho Bạch Thanh lại khóc rống lên.
Mấy ngày qua, nàng thật sự không biết nên đối xử với Đồ thị như thế nào, nên hay không nên đem mọi chuyện nói cho ca ca biết.
Nàng không biết, ca ca có phải giống như kiếp trước, rất để ý Đồ thị, nếu như hắn biết Đồ thị làm những chuyện kia, hắn có phải rất khổ sở thương tâm?
Nàng cũng sợ, lúc trước là nàng dốc hết sức lực giúp Đồ thị gả vào Bạch Phủ, hôm nay phát hiện ra mọi chuyện, là nàng hoàn toàn sai lầm, làm sai chuyện.
Là nàng làm hại ca ca, thú về một người không thương hắn, sau này còn phản bội hắn, làm cho hắn mất hết thể diện. Nàng sợ ca ca trách cứ nàng, không bao giờ để ý đến nàng nữa.
Nàng kiếp này so với kiếp trước còn cần phụ thân cùng huynh trưởng hơn, nếu bọn họ vứt bỏ nàng, chỉ sợ ngay cả sống nàng cũng không làm được.
Nổi tiếng trong tộc là " sủng muội", Bạch Triệt thật sự không thể chịu được muội muội nhà mình khóc, vừa thấy nàng nín khóc chỉ vì mình hỏi một câu liền khóc tiếp, trong lòng hắn dù có nhiều nghi ngờ, nháy mắt liền đau lòng, liên tục dụ dỗ nói:
-làm sao vậy? làm sao vậy? ca không hỏi nữa, được không? đừng khóc, ca sẽ đi tra xét chuyện kia, cam đoan làm cho muội vừa lòng, có được không?
Bạch Thanh đang do dự, trong lòng liền hạ quyết tâm, cho dù ca ca sẽ chán ghét nàng, cũng không để Đồ thị lừa gạt khiến ca ca không biết gì. Ca ca là trượng phu của nàng ta, mọi chuyện đều để ca ca quyết định.
Mím môi, Bạch Thanh chớp mắt,thử dò xét nói:
-Ca ca, nếu muội làm chuyện có lỗi với huynh, ca có trách muội không? có tức giận với muội không? có phải sẽ không còn quan tâm đến muội nữa?
Chỉ cần nàng không khóc nữa,Bạch Triệt cái gì cũng nghe nàng. lúc này, lại nghe nàng nói như vậy, liền bật cười, nâng tay xoa đầu nàng, thấy hai gò má nàng dính đầy lệ. nhẹ nhàng lau đi, ôn nhu nói:
-Làm sao như vậy được! Mặc kệ muội làm chuyện gì, ca ca dù có tức giận cũng chỉ một lát là hết, làm sao lại không cần muội. Muội vĩnh viễn, là muội muội bảo bối của ca.
Bạch Thanh hai mắt sáng ngời, cọ cọ khuôn mặt vào tay huynh trưởng, liếc nhìn hắn, rồi mới nhắm mắt, đập nồi dìm thuyền nói:
-Muội ở trong mộng, nhìn thấy tẩu tử thường xuyên đi Hoài Xa phường, gặp một người nam nhân, tẩu gọi hắn là biểu huynh, bọn họ trách muội phá hư tình cảm của bọn họ, giúp đỡ ca đoạt đi tẩu tử.
Bạch triệt nghe vậy, sắc mặt cứng đờ, nhìn muội muội sau khi nói xong, cúi đầu rụt vai, như là chờ hắn đem tức giận dời lên người nàng, trong lòng thở dài, bộ dáng nàng đáng thương như vậy, hắn còn có thể nói gì nàng đây.
Loại chuyện như vậy, lại để chính muội muội mình yêu thương phát hiện ra nói với hắn, quả thật hắn có chút tức giận,nhưng muội muội đã thành bộ dạng này,hắn làm sao trách cứ nàng!
Dù sao, hắn vẫn tin tưởng, muội muội chưa bao giờ muốn làm hắn mất mặt, lại càng không để hắn thương tâm.
Nếu không, loại chuyện như vậy, có đánh chết nàng cũng sẽ không nói ra.
Thương tâm sao?cũng không rõ là có hay không. Lúc trước, đáp ứng thú Đồ thị vào cửa, xác thực là vì yêu thương muội muội. Dù sao hắn cũng không có người trong lòng, Đồ thị xuất thân từ dòng dõi thư hương lại có danh tiếng hiền lương thục đức, huống hồ, nàng vẫn thường xuyên chiếu cố muội muội có chút ngu ngốc hồ đồ nhà mình, nên hắn cũng thường xuyên nhìn thấy nàng( ĐGN).
Nàng vào cửa đã một năm, tình cảm phu thê của hai người tuy không thể nói là tốt đẹp, nhưng cũng là tương kính như tân. Ngoại trừ nàng lúc nào cũng hoài nghi lo sợ nha hoàn trong phủ quyến rũ hắn, thì cũng không có tật xấu gì khác.
Hắn cũng từng nghĩ, nếu nàng và hắn vẫn cứ như vậy mà trôi qua, cũng không phải là không được.
Nhưng ai ngờ được, hắn đường đường là con trưởng Bạch gia," Ngọc lang" Bạch Triệt văn võ song toàn,trong lòng nàng so ra lại kém một tên tú tài nghèo.
Trong mắt bọn họ, hắn lại là một kẻ dựa vào ân sủng của hoàng thượng giành cho muội muội, mà cướp thê tử người khác.
Thật đúng là nực cười!
Một lúc lâu sau, Bạch Triệt trầm mặt, giọng lạnh lẽo hỏi:
- Lời này của muội, là sự thật?
Bạch Thanh liên tục gật đầu, ủy khuất nói:
-Muội cũng không muốn tin tưởng, ca ca tốt như vậy,vì cái gì nàng ta lại chướng mắt huynh. Lúc đó, rõ ràng chính miệng nàng ta nói ca là người tốt nhất để làm phu quân.
-Nha đầu ngốc! muội cảm thấy ca ca tốt, người ngoài không nhất định cũng sẽ nghĩ như muội!
Bạch Triệt là người cầm được thì cũng buông được, mặc dù lòng tự trọng của nam nhân có chút bị tổn thương,nhưng thấy muội muội ánh mắt sùng bái nhìn mình, liền chữa lành hết.
Nàng ta không thưởng thức hắn, không hiểu rõ hắn, vậy hắn cần gì phải khổ sở. Chi bằng,giành thời gian này để dạy bảo muội muội, tránh cho nàng mười mấy năm như một ngày, một chút tiến bộ đều không có, vẫn là cái dạng ngu ngốc như vậy.
- Chuyện này cũng giao cho ca, muội đừng quản. lo dưỡng thương thật tốt, chờ mọi chuyện giải quyết xong, ca sẽ vì muội tìm một nam nhân thật tốt, vui vẻ thuận lợi đem muội gả ra ngoài, được không?
- Không cần!
Bạch Thanh nắm chặt tay huynh trưởng,lắc đầu nói:
-Phụ thân nói sẽ kén rể cho muội, muội không cần gả ra ngoài. Ca ca đừng chán ghét muội, cho muội ở lại trong nhà đi!
Bạch Thanh cố ý làm nũng, dùng cách của mình khiến cho huynh trưởng bớt thương tâm khổ sở.
Hắn dù không biểu hiện gì ra bên ngoài,nhưng nàng vẫn có thể tưởng tượng ra.
Ca ca là người trọng tình trọng nghĩa, bọn họ dù sao cũng đã ở chung hơn một năm nay, lại không nghĩ rằng sẽ phát hiện ra chuyện như vậy, ca ca khẳng định là đang khó chịu muốn chết.
Đều tại Đồ thị kia, không có mắt nhìn người, quả thực làm mình hận chết nàng
-Không biết xấu hổ!
Bạch Thanh hiểu biết chuyện tình cảm hết sức đơn giản, Bạch Triệt vừa nhìn là biết ngay, nhưng hắn lại muốn hưởng thụ muội muội nịnh nọt, đương nhiên liền phối hợp với nàng.
Bỏ qua vấn đề vừa mới bàn luận, tuổi hai huynh muội cộng lại cũng trên ba mươi, lại chơi đùa giống như là hai tiểu hài tử.
- Có phải ca cảm thấy, muội quá độc ác?lúc trước muội còn vội vàng muốn gả cho hắn,phụ thân cùng huynh phản đối, muội lại khóc lóc ầm ĩ, cuối cùng còn chạy đến hoàng cung xin hoàng thượng tứ hôn. Lúc này biết được hắn lừa gạt muội, liền muốn đẩy hắn xuống địa ngục, có phải muội rất ác độc, rất ti tiện?
- Không phải, ca ca làm sao có thể nghĩ muội như vậy. Tên tiểu nhân Viên Mậu Lâm kia nếu dám làm ra chuyện khi quân phạm thượng, tất nhiên sẽ tự gánh tội. muội cũng là bị hắn lừa gạt, làm sao trách muội được.
Bạch Triệt lắc đầu phủ nhận lời nàng, trên mặt tràn đầy lo lắng nói tiếp:
- Ca chỉ là nghĩ không ra, muội vì sao lại hận hắn nhiều như vậy? muội trước kia không phải như thế, cho dù người khác lừa muội, muội trả thù xong rất nhanh sẽ quên. Nhưng bây giờ, ca nhìn muội trong lòng đầy hận ý, không giống như hắn chỉ lừa muội, muội có phải giấu diếm ca không chịu nói thật, nói muội đang che giấu điều gì?
Bạch Triệt con mắt sắc bén, Bạch Thanh ngây ngô sao có thể dễ dàng qua mặt hắn. Lúc trước hắn đã sớm hoài nghi, lại gặp lúc muội muội bị thương, nên cũng không hỏi thăm, chỉ âm thầm sai người điều tra mà thôi. Nay nàng tự ý giải bày, hắn đương nhiên muốn đem mọi việc hỏi rõ ràng.
Chân tướng sự sình, đương nhiên không có đơn giản như lời nàng nói,muội muội hắn là người như thế nào hắn đương nhiên hiểu rõ nhất, nàng tính tình đơn thuần, cho dù thê tử tên Viên Mậu Lâm xuất hiện trước mặt, nàng nhiều lắm là tức giận chứ không có hận ý sâu đậm như vậy.
Trừ phi, có nhiều chuyện mà hắn không biết.
Kỳ thật hắn không biết, nữ nhân một khi lọt vào tình ái, tính tình từ trước đến nay như thế nào cũng sẽ thay đổi nhiều kiểu.
Tuy nhiên, suy đoán của hắn lúc này cũng không sai, rõ ràng nhìn thấu Bạch Thanh. Nếu tìm hiểu nguyên nhân, chắc là bởi vì Bạch Thanh đối với Viên Mậu Lâm không còn ái mộ. Nàng lúc trước là thật lòng yêu hắn, ái mộ này đã sớm bị mười năm hôn nhân xóa sạch sẽ dấu vết.
Chỉ còn lại, là chân tướng khiến nàng phẫn hận đến nổi muốn chửi bậy ( Yul: -_- ta chém bậy)
- Nếu hắn chỉ đơn thuần là che giấu, lừa gạt muội, chuyện này liền thôi, nhưng hắn ngàn lần vạn lần, không nên đang lúc lừa gạt tình cảm của muội lại còn quyến rũ Thục Nghi. Đồ Giải Ngữ cùng Vương Thục Nghi là hai người bạn khuê phòng duy nhất của muội, cuối cùng, đều phản bội muội. Là hắn giăng một mẻ lưới lớn, đem chúng ta toàn bộ bắt lại. Thục Nghi, Thiên Nhược, Tẩu tử,đều bị hắn mua chuộc, nếu muội không nằm mộng, chuyện này đến chết muội vẫn không hay biết. Không phải là muội xem trọng hắn, ngược lại, là hắn đã sớm tính kế muội, đem một cái mộng ảo cảnh tượng trăng trong nước hoa trong gương lừa gạt kéo muội vào. Ca, muội có phải là rất ngu? chuyện như vậy mà nhìn cũng không thấu, Thục Nghi cùng hắn lúc đó rõ ràng có tư tình, muội lại không nhìn ra. Ha ha..
Bạch Thanh lệ rơi đầy mặt, cười điên cuồng.
Một Đồ Giải Ngữ, thêm Vương Thục Nghi,còn có Thiên Nhược. Ba nữ nhân này so với Tô Mai còn đáng hận hơn.
Nàng đối với bọn họ là toàn tâm toàn ý, chỉ cần các nàng mở miệng cầu xin,hay không cần nói, chỉ cần nàng biết được, sẽ dốc toàn lực thõa mãn nguyện vọng của các nàng.
Nhưng ai biết, trong lòng các nàng, lại coi nàng là kẻ cướp đoạt những thứ của các nàng, phá hủy cuộc sống hạnh phúc của các nàng.
Cho nên, bọn họ muốn trả thù nàng, lợi dụng sự tín nhiệm của nàng, rất dễ dàng đẩy nàng vào địa ngục sâu thẳm.
Cuối cùng, làm cho nàng lâm vào hoàn cảnh mọi người xa lánh, chết không nhắm mắt.
Trong sách nhìn thấy những việc các nàng đã làm với nàng, quả thật nàng không thể tin được, lúc đó, nàng còn nghĩ hai mắt mình có vấn đề, nhìn nhầm rồi. Nhưng đó là sự thật, các nàng thật sự làm như vậy, từ lâu các nàng đã thay đổi không còn như lúc đầu mới gặp nàng.
#####
- Đừng đau lòng!
Bạch Triệt ôm chặt muội muội vào lòng an ủi. Lúc này, hắn nói gì cũng vô dụng,nói cái gì cũng không làm nàng hết thương tâm.
hắn có chút hối hận, hắn đều nhìn thấy rõ bản chất của các nàng, lại sợ nàng(BT) bị thương tổn nên không nói cho nàng biết. Có phải hắn đã nghĩ sai, làm sai rồi? có lẽ muội muội không yếu đuối như hắn tưởng tượng,có lẽ nàng sẽ chịu đựng được cảm giác bị phản bội.
Ít nhất, hắn có thể để nàng sớm chuẩn bị tâm lý, rồi vạch trần tất cả, có như vậy nàng mới không giống bây giờ thương tâm khổ sở.
Khóc một lúc lâu,nước mắt vẫn không ngừng rơi xuống, Bạch Thanh sau khi sống lại cho tới giờ nàng khóc còn nhiều hơn cả đời trước cộng lại.
Thấy nàng cảm xúc dần ổn định,Bạch Triệt lúc này mới hỏi:
-Muội giấu diếm ca, có phải là liên quan đến tẩu tẩu muội?
Nếu không mấy ngày nay nàng cũng sẽ không trốn tránh ánh mắt hắn,ngay cả nhìn thẳng cũng không dám.
-Ca, muội thật sự xin lỗi!
Gặp Bạch Triệt truy vấn, làm cho Bạch Thanh lại khóc rống lên.
Mấy ngày qua, nàng thật sự không biết nên đối xử với Đồ thị như thế nào, nên hay không nên đem mọi chuyện nói cho ca ca biết.
Nàng không biết, ca ca có phải giống như kiếp trước, rất để ý Đồ thị, nếu như hắn biết Đồ thị làm những chuyện kia, hắn có phải rất khổ sở thương tâm?
Nàng cũng sợ, lúc trước là nàng dốc hết sức lực giúp Đồ thị gả vào Bạch Phủ, hôm nay phát hiện ra mọi chuyện, là nàng hoàn toàn sai lầm, làm sai chuyện.
Là nàng làm hại ca ca, thú về một người không thương hắn, sau này còn phản bội hắn, làm cho hắn mất hết thể diện. Nàng sợ ca ca trách cứ nàng, không bao giờ để ý đến nàng nữa.
Nàng kiếp này so với kiếp trước còn cần phụ thân cùng huynh trưởng hơn, nếu bọn họ vứt bỏ nàng, chỉ sợ ngay cả sống nàng cũng không làm được.
Nổi tiếng trong tộc là " sủng muội", Bạch Triệt thật sự không thể chịu được muội muội nhà mình khóc, vừa thấy nàng nín khóc chỉ vì mình hỏi một câu liền khóc tiếp, trong lòng hắn dù có nhiều nghi ngờ, nháy mắt liền đau lòng, liên tục dụ dỗ nói:
-làm sao vậy? làm sao vậy? ca không hỏi nữa, được không? đừng khóc, ca sẽ đi tra xét chuyện kia, cam đoan làm cho muội vừa lòng, có được không?
Bạch Thanh đang do dự, trong lòng liền hạ quyết tâm, cho dù ca ca sẽ chán ghét nàng, cũng không để Đồ thị lừa gạt khiến ca ca không biết gì. Ca ca là trượng phu của nàng ta, mọi chuyện đều để ca ca quyết định.
Mím môi, Bạch Thanh chớp mắt,thử dò xét nói:
-Ca ca, nếu muội làm chuyện có lỗi với huynh, ca có trách muội không? có tức giận với muội không? có phải sẽ không còn quan tâm đến muội nữa?
Chỉ cần nàng không khóc nữa,Bạch Triệt cái gì cũng nghe nàng. lúc này, lại nghe nàng nói như vậy, liền bật cười, nâng tay xoa đầu nàng, thấy hai gò má nàng dính đầy lệ. nhẹ nhàng lau đi, ôn nhu nói:
-Làm sao như vậy được! Mặc kệ muội làm chuyện gì, ca ca dù có tức giận cũng chỉ một lát là hết, làm sao lại không cần muội. Muội vĩnh viễn, là muội muội bảo bối của ca.
Bạch Thanh hai mắt sáng ngời, cọ cọ khuôn mặt vào tay huynh trưởng, liếc nhìn hắn, rồi mới nhắm mắt, đập nồi dìm thuyền nói:
-Muội ở trong mộng, nhìn thấy tẩu tử thường xuyên đi Hoài Xa phường, gặp một người nam nhân, tẩu gọi hắn là biểu huynh, bọn họ trách muội phá hư tình cảm của bọn họ, giúp đỡ ca đoạt đi tẩu tử.
Bạch triệt nghe vậy, sắc mặt cứng đờ, nhìn muội muội sau khi nói xong, cúi đầu rụt vai, như là chờ hắn đem tức giận dời lên người nàng, trong lòng thở dài, bộ dáng nàng đáng thương như vậy, hắn còn có thể nói gì nàng đây.
Loại chuyện như vậy, lại để chính muội muội mình yêu thương phát hiện ra nói với hắn, quả thật hắn có chút tức giận,nhưng muội muội đã thành bộ dạng này,hắn làm sao trách cứ nàng!
Dù sao, hắn vẫn tin tưởng, muội muội chưa bao giờ muốn làm hắn mất mặt, lại càng không để hắn thương tâm.
Nếu không, loại chuyện như vậy, có đánh chết nàng cũng sẽ không nói ra.
Thương tâm sao?cũng không rõ là có hay không. Lúc trước, đáp ứng thú Đồ thị vào cửa, xác thực là vì yêu thương muội muội. Dù sao hắn cũng không có người trong lòng, Đồ thị xuất thân từ dòng dõi thư hương lại có danh tiếng hiền lương thục đức, huống hồ, nàng vẫn thường xuyên chiếu cố muội muội có chút ngu ngốc hồ đồ nhà mình, nên hắn cũng thường xuyên nhìn thấy nàng( ĐGN).
Nàng vào cửa đã một năm, tình cảm phu thê của hai người tuy không thể nói là tốt đẹp, nhưng cũng là tương kính như tân. Ngoại trừ nàng lúc nào cũng hoài nghi lo sợ nha hoàn trong phủ quyến rũ hắn, thì cũng không có tật xấu gì khác.
Hắn cũng từng nghĩ, nếu nàng và hắn vẫn cứ như vậy mà trôi qua, cũng không phải là không được.
Nhưng ai ngờ được, hắn đường đường là con trưởng Bạch gia," Ngọc lang" Bạch Triệt văn võ song toàn,trong lòng nàng so ra lại kém một tên tú tài nghèo.
Trong mắt bọn họ, hắn lại là một kẻ dựa vào ân sủng của hoàng thượng giành cho muội muội, mà cướp thê tử người khác.
Thật đúng là nực cười!
Một lúc lâu sau, Bạch Triệt trầm mặt, giọng lạnh lẽo hỏi:
- Lời này của muội, là sự thật?
Bạch Thanh liên tục gật đầu, ủy khuất nói:
-Muội cũng không muốn tin tưởng, ca ca tốt như vậy,vì cái gì nàng ta lại chướng mắt huynh. Lúc đó, rõ ràng chính miệng nàng ta nói ca là người tốt nhất để làm phu quân.
-Nha đầu ngốc! muội cảm thấy ca ca tốt, người ngoài không nhất định cũng sẽ nghĩ như muội!
Bạch Triệt là người cầm được thì cũng buông được, mặc dù lòng tự trọng của nam nhân có chút bị tổn thương,nhưng thấy muội muội ánh mắt sùng bái nhìn mình, liền chữa lành hết.
Nàng ta không thưởng thức hắn, không hiểu rõ hắn, vậy hắn cần gì phải khổ sở. Chi bằng,giành thời gian này để dạy bảo muội muội, tránh cho nàng mười mấy năm như một ngày, một chút tiến bộ đều không có, vẫn là cái dạng ngu ngốc như vậy.
- Chuyện này cũng giao cho ca, muội đừng quản. lo dưỡng thương thật tốt, chờ mọi chuyện giải quyết xong, ca sẽ vì muội tìm một nam nhân thật tốt, vui vẻ thuận lợi đem muội gả ra ngoài, được không?
- Không cần!
Bạch Thanh nắm chặt tay huynh trưởng,lắc đầu nói:
-Phụ thân nói sẽ kén rể cho muội, muội không cần gả ra ngoài. Ca ca đừng chán ghét muội, cho muội ở lại trong nhà đi!
Bạch Thanh cố ý làm nũng, dùng cách của mình khiến cho huynh trưởng bớt thương tâm khổ sở.
Hắn dù không biểu hiện gì ra bên ngoài,nhưng nàng vẫn có thể tưởng tượng ra.
Ca ca là người trọng tình trọng nghĩa, bọn họ dù sao cũng đã ở chung hơn một năm nay, lại không nghĩ rằng sẽ phát hiện ra chuyện như vậy, ca ca khẳng định là đang khó chịu muốn chết.
Đều tại Đồ thị kia, không có mắt nhìn người, quả thực làm mình hận chết nàng
-Không biết xấu hổ!
Bạch Thanh hiểu biết chuyện tình cảm hết sức đơn giản, Bạch Triệt vừa nhìn là biết ngay, nhưng hắn lại muốn hưởng thụ muội muội nịnh nọt, đương nhiên liền phối hợp với nàng.
Bỏ qua vấn đề vừa mới bàn luận, tuổi hai huynh muội cộng lại cũng trên ba mươi, lại chơi đùa giống như là hai tiểu hài tử.
/93
|