Đúng! Cô yêu người đàn ông này mà không biết, cho đến hắn xâm phạm mình,cô thỏa mãn để hắn hoàn toàn đoạt lấy,cô mới hiểu rõ tình yêu với người mình yêu có nhiều hèn mọn......
Cô không dám thừa nhận yêu hắn nhưng lại muốn yên lặng chúc phúc hắn,theo hắn cả đời, cho dù làm trâu làm ngựa cũng cam tâm tình nguyện.
Cho đến hắn ghen tỵ tiết ra ngoài, thống khổ và vui vẻ đồng thời tồn tại,cô mới chợt sáng tỏ thì ra cô thương hắn sâu như vậy, lâu như vậy.....
Chẳng qua cô không tự chủ tự mình đi một đoạn khá dài mà thôi.
Nếu đoạn tình yêu này hủy diệt hai người bọn họ,cô cũng nguyện ý theo hắn đi tới cuối thế giới,coi như là băng thiên tuyết địa,hoang mạc cô cũng muốn chứng minh...... Cô yêu hắn.
"Tổng tài đã chuẩn bị tài xế riêng cho cô!" Sinh viên vừa làm vừa học dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Thiên Dạ,cô thật hy vọng mình cũng được tổng tài thu dưỡng.
"Tôi biết lái xe!" Thiên Dạ không giải thích được.
Tình huống tựa hồ không tha Thiên Dạ muốn sáng tỏ,hệ thống điện thoại tiếp xúc truyền ra tiếng nói mệnh lệnh của Bách Lý Tuấn"Tiểu Dạ,Tiểu Lý sẽ lái xe đưa con về nhà,con sau này tan ca cũng để hắn đưa đón."
"Nhưng......" Cô cứng ngắc mười giây,sau đành yên lặng gật đầu.
"Thật tốt nha! Tiểu Dạ,cô sau này sẽ thuận tiện hơn." Mấy người phụ nữ vừa ao ước vừa đến gần bên cạnh Thiên Dạ,bắt đầu thảo luận Bách Lý Tuấn tại sao độc chiếm như vậy.
Thiên Dạ cười khổ, đây là không phải nói cô sau này có việc gì,Tiểu Lý cũng sẽ trực tiếp báo cáo với Bách Lý Tuấn sao?
Cũng là ý giam cầm hành động của cô?
Ngón tay cô bấm lại đau đớn xoa nhẹ huyệt Thái Dương hồi lâu, mới dùng nụ cười quen thuộc đáp lại các đàn chị bên cạnh, "Bố lo lắng tôi không biết lái, gây họa thì hỏng bét."
Thiên Dạ cười ngọt ngào,nắm chặt quả đấm, cố gắng chống đỡ mọi người ngồi trước mặt! Cho dù tất cả đều không thể khống chế,nhưng cô vẫn đem hết toàn lực để báo đáp ân tình Bách Lý Tuấn đối với cô, bất kể hắn đối đãi cô như thế nào,cô sẽ không để cho không để lời đồn đãi truyền ra......
Đem hết toàn lực muốn bảo vệ thanh danh của hắn!
Thiên Dạ nhanh chóng thu dọn hồ sơ trên mặt bàn,sau khi đem tập văn kiện chuyển giao cho những bí thư khác, mới lấy áo khoác chuẩn bị trở về nhà, thành thật mà nói cô mệt mỏi tê liệt,cũng không có dư thừa khí lực lái xe về nhà.
Nếu như Bách Lý Tuấn bởi vì không tin cô mới cho người đưa đón cô, vậy coi như xong! Dù sao cho dù cô không thích người đàn ông kia,Bách Lý Tuấn cũng sẽ không tin.
Thiên Dạ bắt đầu ảo tưởng Bách Lý Tuấn yêu mình!
Sa vào loại tình huống này,trong lòng cô có thể tự đắc vui mừng thật lâu,cô có thể ảo tưởng hắn rất yêu cô, chỉ là năm đó xấu hổ mở miệng.
Đứng ở trước thang máy,thần trí Thiên Dạ ngẩn ngơ suy tưởng chuyện phát sinh buổi chiều, những thứ thân mật ôm hôn kia......
Cô không dám thừa nhận yêu hắn nhưng lại muốn yên lặng chúc phúc hắn,theo hắn cả đời, cho dù làm trâu làm ngựa cũng cam tâm tình nguyện.
Cho đến hắn ghen tỵ tiết ra ngoài, thống khổ và vui vẻ đồng thời tồn tại,cô mới chợt sáng tỏ thì ra cô thương hắn sâu như vậy, lâu như vậy.....
Chẳng qua cô không tự chủ tự mình đi một đoạn khá dài mà thôi.
Nếu đoạn tình yêu này hủy diệt hai người bọn họ,cô cũng nguyện ý theo hắn đi tới cuối thế giới,coi như là băng thiên tuyết địa,hoang mạc cô cũng muốn chứng minh...... Cô yêu hắn.
"Tổng tài đã chuẩn bị tài xế riêng cho cô!" Sinh viên vừa làm vừa học dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Thiên Dạ,cô thật hy vọng mình cũng được tổng tài thu dưỡng.
"Tôi biết lái xe!" Thiên Dạ không giải thích được.
Tình huống tựa hồ không tha Thiên Dạ muốn sáng tỏ,hệ thống điện thoại tiếp xúc truyền ra tiếng nói mệnh lệnh của Bách Lý Tuấn"Tiểu Dạ,Tiểu Lý sẽ lái xe đưa con về nhà,con sau này tan ca cũng để hắn đưa đón."
"Nhưng......" Cô cứng ngắc mười giây,sau đành yên lặng gật đầu.
"Thật tốt nha! Tiểu Dạ,cô sau này sẽ thuận tiện hơn." Mấy người phụ nữ vừa ao ước vừa đến gần bên cạnh Thiên Dạ,bắt đầu thảo luận Bách Lý Tuấn tại sao độc chiếm như vậy.
Thiên Dạ cười khổ, đây là không phải nói cô sau này có việc gì,Tiểu Lý cũng sẽ trực tiếp báo cáo với Bách Lý Tuấn sao?
Cũng là ý giam cầm hành động của cô?
Ngón tay cô bấm lại đau đớn xoa nhẹ huyệt Thái Dương hồi lâu, mới dùng nụ cười quen thuộc đáp lại các đàn chị bên cạnh, "Bố lo lắng tôi không biết lái, gây họa thì hỏng bét."
Thiên Dạ cười ngọt ngào,nắm chặt quả đấm, cố gắng chống đỡ mọi người ngồi trước mặt! Cho dù tất cả đều không thể khống chế,nhưng cô vẫn đem hết toàn lực để báo đáp ân tình Bách Lý Tuấn đối với cô, bất kể hắn đối đãi cô như thế nào,cô sẽ không để cho không để lời đồn đãi truyền ra......
Đem hết toàn lực muốn bảo vệ thanh danh của hắn!
Thiên Dạ nhanh chóng thu dọn hồ sơ trên mặt bàn,sau khi đem tập văn kiện chuyển giao cho những bí thư khác, mới lấy áo khoác chuẩn bị trở về nhà, thành thật mà nói cô mệt mỏi tê liệt,cũng không có dư thừa khí lực lái xe về nhà.
Nếu như Bách Lý Tuấn bởi vì không tin cô mới cho người đưa đón cô, vậy coi như xong! Dù sao cho dù cô không thích người đàn ông kia,Bách Lý Tuấn cũng sẽ không tin.
Thiên Dạ bắt đầu ảo tưởng Bách Lý Tuấn yêu mình!
Sa vào loại tình huống này,trong lòng cô có thể tự đắc vui mừng thật lâu,cô có thể ảo tưởng hắn rất yêu cô, chỉ là năm đó xấu hổ mở miệng.
Đứng ở trước thang máy,thần trí Thiên Dạ ngẩn ngơ suy tưởng chuyện phát sinh buổi chiều, những thứ thân mật ôm hôn kia......
/67
|