nhớ hắn!
"Chị và Bách Lý tiên sinh cãi nhau?" Thiên Toàn nhìn ngơ ngác nhìn chị mình rơi nước mắt, cảm giác thật giống như thấy hình ảnh không nên thấy, lập tức xoay người, chạy đến mở cửa cho Bách Lý Tuấn.
"Tiểu Toàn....." Thiên Dạ muốn ngăn cản nhưng đã không kịp.
"Chào,Bách Lý tiên sinh." Thiên Toàn hướng Bách Lý Tuấn vấn an.
"Tốt!" Bách Lý Tuấn nhàn nhạt gật đầu, cố gắng giấu diếm tức giận trong mắt,chẳng qua là nhìn Thiên Dạ, hắn không thể xác định tâm tình của mình có thể thất khống giống như trước không.
"Tổng tài......"
"Con hôm nay vô cớ bỏ việc làm ở công ty,còn nhớ rõ xưng hô thế này sao?" Con ngươi của Bách Lý Tuấn lóe lên lãnh đạm.
"Tôi......"
"Con tại sao không nghe lời của ta?"
Thiên Dạ không nói, cúi đầu xoắn ngón tay.
"Con thiếu ta một lý do, giải thích con tại sao rời khỏi Bách Lý gia,bỗng nhiên rời chức trách, ta hi vọng con có thể khai báo rõ ràng."
"Sao?" Thiên Toàn nghe nói như thế, kinh ngạc trừng to mắt.
"Chúng ta có thể đi ra ngoài nói không?" Không muốn để cho em gái kinh nghiệm sống chưa nhiều biết mình gây tội trong tình cảm.
Đối mặt Chung Uyển Nhi,Thiên Dạ thiếu hụt lý do đúng lý hợp tình,thừa nhận cô yêu Bách Lý Tuấn!
Cô chỉ có thể rời xa.
Mang tình yêu nhỏ bé bị tàn phá rời xa, không người nào nhìn thấy góc một mình lau nước mắt,Thiên Dạ hiểu mình căn bản không thể rời bỏ danh nghĩa người đàn ông kia là bố cô......
Nhưng cô lại không thể không đi!
Thời gian rời khỏi Bách Lý Tuấn không tới hai mươi bốn giờ, liền gặp được hắn lập tức xuất hiện ở trước mặt của mình. Thiên Dạ cảm giác cũng rất phức tạp.
Hắn vẫn còn tình cảm đối với cô!
Khóe môi Bách Lý Tuấn vung lên nụ cười khinh miệt, "Hi vọng con có thể có thể nói rõ vì sao nhận lấy năm trăm vạn chi phiếu."
Thiên Dạ phát hiện lời của bố nuôi. Muốn thế nào mới có thể làm cho nam nhân thật sâu nhớ được, cả đời sẽ không quên?
Mười năm trước, một phụ nữ phản bội trong hôn nhân làm cho Bách Lý Tuấn dạo chơi nhân gian,đến nay cũng không tái hôn, nếu như cô cũng phản bội hắn?
có thể hay không hận đến nghiến răng nghiến lợi, thề muốn trói chặc cô cả đời?
Thiên Dạ không dám yêu cầu xa vời hắn yêu mình, nhưng nếu là hận? Muốn bao nhiêu hận ý mới có thể để cho hắn muốn giữ cô ở bên người?
Nắm chặc quả đấm,cô không muốn rời khỏi hắn......
"Chị và Bách Lý tiên sinh cãi nhau?" Thiên Toàn nhìn ngơ ngác nhìn chị mình rơi nước mắt, cảm giác thật giống như thấy hình ảnh không nên thấy, lập tức xoay người, chạy đến mở cửa cho Bách Lý Tuấn.
"Tiểu Toàn....." Thiên Dạ muốn ngăn cản nhưng đã không kịp.
"Chào,Bách Lý tiên sinh." Thiên Toàn hướng Bách Lý Tuấn vấn an.
"Tốt!" Bách Lý Tuấn nhàn nhạt gật đầu, cố gắng giấu diếm tức giận trong mắt,chẳng qua là nhìn Thiên Dạ, hắn không thể xác định tâm tình của mình có thể thất khống giống như trước không.
"Tổng tài......"
"Con hôm nay vô cớ bỏ việc làm ở công ty,còn nhớ rõ xưng hô thế này sao?" Con ngươi của Bách Lý Tuấn lóe lên lãnh đạm.
"Tôi......"
"Con tại sao không nghe lời của ta?"
Thiên Dạ không nói, cúi đầu xoắn ngón tay.
"Con thiếu ta một lý do, giải thích con tại sao rời khỏi Bách Lý gia,bỗng nhiên rời chức trách, ta hi vọng con có thể khai báo rõ ràng."
"Sao?" Thiên Toàn nghe nói như thế, kinh ngạc trừng to mắt.
"Chúng ta có thể đi ra ngoài nói không?" Không muốn để cho em gái kinh nghiệm sống chưa nhiều biết mình gây tội trong tình cảm.
Đối mặt Chung Uyển Nhi,Thiên Dạ thiếu hụt lý do đúng lý hợp tình,thừa nhận cô yêu Bách Lý Tuấn!
Cô chỉ có thể rời xa.
Mang tình yêu nhỏ bé bị tàn phá rời xa, không người nào nhìn thấy góc một mình lau nước mắt,Thiên Dạ hiểu mình căn bản không thể rời bỏ danh nghĩa người đàn ông kia là bố cô......
Nhưng cô lại không thể không đi!
Thời gian rời khỏi Bách Lý Tuấn không tới hai mươi bốn giờ, liền gặp được hắn lập tức xuất hiện ở trước mặt của mình. Thiên Dạ cảm giác cũng rất phức tạp.
Hắn vẫn còn tình cảm đối với cô!
Khóe môi Bách Lý Tuấn vung lên nụ cười khinh miệt, "Hi vọng con có thể có thể nói rõ vì sao nhận lấy năm trăm vạn chi phiếu."
Thiên Dạ phát hiện lời của bố nuôi. Muốn thế nào mới có thể làm cho nam nhân thật sâu nhớ được, cả đời sẽ không quên?
Mười năm trước, một phụ nữ phản bội trong hôn nhân làm cho Bách Lý Tuấn dạo chơi nhân gian,đến nay cũng không tái hôn, nếu như cô cũng phản bội hắn?
có thể hay không hận đến nghiến răng nghiến lợi, thề muốn trói chặc cô cả đời?
Thiên Dạ không dám yêu cầu xa vời hắn yêu mình, nhưng nếu là hận? Muốn bao nhiêu hận ý mới có thể để cho hắn muốn giữ cô ở bên người?
Nắm chặc quả đấm,cô không muốn rời khỏi hắn......
/67
|