Nghe nói là thanh toán theo thời gian, mỗi tháng đều phải đến phòng quản lý của Tổng đốc để tham gia đấu giá. Bây giờ nghe nói, ở ngã tư này, mỗi một biểu ngữ lên đến một ngàn đồng vàng, mà mỗi thùng rác cũng năm trăm đồng vàng một tháng.
Công chúa Louise nghe xong, thầm tính nhanh trong đầu, không nhịn được hít vào một hơi, nhìn con đường chính rộng rãi phồn hoa này, những biểu ngữ xa xa kia và mấy thùng rác, tính toán số lượng, thở dài nói:
- Trời ạ, nói thế, chẳng phải là chỉ mỗi con đường này, mỗi tháng có thể cho Công tước Hoa tuip thu vào hơn một vạn đồng vàng sao? Chỉ bố trí qua một chút, một tháng liền thu hơn một vạn đồng vàng!
-Một vạn đồng vàng cũng đủ nuôi sống một tiểu đoàn bộ binh tiêu chuẩn của đế quốc rồi.
Không hổ là em gái của tướng quân, tiểu thư Daisy liền đưa ra một kết luận:
-Công tước Hoa Tulip thật sự là một cao thủ vơ vét của cải đó.
Lạc Tuyết trước giờ luôn theo phía sau, lúc này cũng nhịn không được mà thở dài, quay qua người hầu bên cạnh thấp giọng nói:
- Ngươi thấy không, đàn ông thanh niên đi lại ở ngã tư này, nhiều kẻ bước chân vững chắc, nắm tay có lực, ánh mắt có thần, mặc dù là bình dân, nhưng nhìn là biết đây là những người đã trải qua huấn luyện quân sự. Những người này so với những kẻ ở địa phương khác trên đại lục chúng ta gặp qua đều mạnh hơn rất nhiều đó. Sợ là tương lai một khi khai chiến, công tước hoa Tulip này lúc nào cũng có thể kéo hơn mười vạn quân hợp cách. Hơn nữa, kẻ này rất giỏi kiếm tiền, tiền này hẳn là dùng để cho hắn nuôi quân.
Gã hầu kia đương nhiên là tam vương tử long tộc đã đầu hàng, trong mắt hiện lên vẻ tàn nhẫn, thấp giọng nói:
-Chủ nhân, trước kia ta và hắn đã tiếp xúc, hắn là một kẻ rất ranh mãnh lợi hại, lúc đầu thậm chí còn có thể trốn thoát khỏi truy sát của phụ thân ta. Công tước hoa Tulip này sợ là nhân tài xuất sắc nhất đứng đầu trong loài người, có lẽ chúng ta bây giờ nên đem hắn …
Vừa nói vừa giơ tay lên vạch ngang cổ.
Nhìn vẻ mặt tàn nhẫn của hoàng kim long, Lạc Tuyết cười khẽ một tiếng, ngẩng đầu nhìn trời. Ánh sáng có chút chói mắt, Lạc Tuyết vươn bàn tay xinh xắn lên che trên mi mắt, dưới nắng vàng rực rỡ, vòng chỉ bạc trên cổ tay hắn hơi ánh lên.
Rốt cục, Tinh linh vương cười, cười như gió xuân ấm áp, nhưng trong giọng nói của hắn, từng chữ từng chữ như dao sắc khoét vào trong lòng hoàng kim long.
-Đừng tưởng là ta không biết ngươi nghĩ gì. Tốt nhất ngươi nên nhớ kỹ, thân phận của ngươi bây giờ chẳng qua là kẻ hầu của ta. Bất kể gặp phải chuyện gì. Ta ra bất cứ quyết định nào.Ta cũng không cần ngươi kiến nghị hay "cống hiến trí tuệ" cho ta.
Tinh linh vương nhìn hoàng kim long, nụ cười của hắn tuy ôn hòa, nhưng trong ánh mắt lại như có kim châm:
- Ám sát một công tước ở thế giới loài người, hơn nữa hắn cũng là một cường giả đại lục, cao thủ chung quanh nhiều như mây … ngươi nhất định là rất hy vọng ta chết ở đại lục Roland.
Hoàng kim long biến sắc, hắn đang muốn giải thích thì Lạc Tuyết đã cười nhạt nói:
-Không cần phủ nhận. Chúng ta đều rất rõ ý nghĩ của nhau, ngươi thần phục với ta. Nhưng ta cũng không ngu ngốc cho rằng ngươi trung thành với ta. Chỉ là ta cần phải nhắc nhở ngươi. Ừm… coi như ngươi muốn giở trò gì đó. Tốt nhất nên làm khéo một chút, lần sau quỷ kế ngu xuẩn như thế đừng dùng lại, nếu không sẽ làm ta coi thường trí khôn của ngươi.
Vừa nói, Lạc Tuyết vừa thức nhẹ vào bụng ngựa, tiến lên phía trước.
Hoàng kim long ở sau, trong ánh mắc xẹt lên một tia ý vị phức tạp.
Đoàn người công chúa Louise đi thẳng đến một thương hội phía nam thành để dừng chân. Gia tộc của tiểu thư Daisy dù sao cũng là một phú hào ở phía nam. Có vô vàn quan hệ lớn nhỏ với thương hội phương nam.
.Sớm biết cô bé trước mắt là người có thân phận cao quý trong gia tộc. Người trong thương hội sớm đã dọn dẹp một tiểu viện rộng rãi thoải mái và sạch sẽ trong tổng bộ thương hội.
Lúc đoàn người công chúa Louise đến, hội chủ thương hội lập tức ra cửa nghênh đón. Mời các nàng vào trong viện. Daisy cũng không tiết lộ thân phận của Công chúa Louise, chỉ nói là bạn của mình. Dừ sao tiểu thư quý tộc thế gia luôn có vài bạn thân khuê phòng, hội chủ thương hội nghĩ đây cũng là một tiểu thư quý tộc, cũng nhiệt tình tiếp đãi.
Daisy căn dặn để những hộ vệ kỵ sĩ bảo vệ ở xung quanh tiểu viện, mình và Louise mang theo hai nữ hâu đến ở trong thương hội.
Tiểu viện này coi như sạch sẽ thoải mái. Chỉ là có vẻ hơi nhỏ một chút. Hội chủ thương hội giải thích là thành Lâu Lan phát triển cực nhanh. Đất đai ở đây giá rất cao, cơ hồ là tấc đất tấc vàng, cho nên thương hội mình vốn không có khả năng chiếm diện tích lớn. Nam phương thương hội thực lực cũng không tồi, có thể sở hữu nơi này, tại thành Lâu Lan cũng là hiếm thấy.
Công chúa Louise cũng không quá quan tâm đến hoàn cảnh nơi ở, lập tức phái cô hầu gái tâm phúc của mình, mặc thường phục đi đến thương hội của gia tộc Listeria, liên lạc với phu nhân Listeria.
Còn về Lạc Tuyết …
Công chúa Louise hiếu kỳ giữ tinh linh vương lại, mà vốn tinh linh vương tính tạm thời gửi thân ở đây nên cũng không từ chối, tạm thời làm khách. Về phần "mỹ nhân" đáng kính này, Louise công chúa để vị tiên sinh Lạc Tuyết và người hầu của hắn ở một viện.
Lạc Tuyết rất cao hứng tiếp nhận ý tốt của công chúa. Sau đó hắn đưa ra một yêu cầu, hắn thấy thương hội này có thư phòng. Hắn hy vọng có thể mượn một ít bộ sách trong thư phòng để đọc.
-Xin hỏi ngài cần những loại sách gì?
- Phong thổ, bất cứ loại sách nào có thể, nếu có sách lịch sử đại lục là tốt nhất, ta đã xem đến quyển thứ sáu, các ngươi hẳn là có nguyên bộ chứ?
Phong độ tao nhã của tinh linh vương, làm hội chủ thương hội âm thầm suy đoán ---- chẳng lẽ hắn là đại quý tộc hiển hách đến từ đế đô?
-A, chúng tôi mặc dù không có, tuy nhiên tôi sẽ sai người đi mua một bộ đến.
Hội chủ thương hội vội lui ra ngoài.
Không hiểu tại sao, đối với gã mỹ lệ này với dáng vẻ tươi cười ôn uyển mà ngay cả hắn cũng không rõ giới tính của đối phương, bất quá tiểu thư Daisy lúc giới thiệu gọi là "Tiên sinh", Lạc Tuyết cũng không tỏ vẻ gì khác, trong lòng hội chủ thương hội có một loại kính sợ không rõ ràng.
Trong lòng luôn có cảm giác sợ hãi không sao giải thích được.
Lúc ăn trưa, công chúa Louise phái người đến mời Lạc Tuyết cùng dùng cơm, tinh linh vương rất cao hứng tiếp nhận lời mời, nhưng để không phá hỏng bầu không khí, Lạc Tuyết rất hiểu biết, không dẫn theo "người hầu" cùng tham dự, mà để hoàng kim long ở lại trong viện.
Trên bữa cơm, hai cô gái Daisy và công chúa Louise dùng đủ lời để tìm ra thân phận Lạc tuyết. Nhưng là cách nói chuyện của tinh linh vương quá tốt, thiên văn địa lý, nhân văn nghệ thuật, âm nhạc hội họa, tựa hồ như biết hết tất cả, vị nam tử đa tài này cực kỳ tinh thông rất nhiều lĩnh vực, dù không chân chính động thủ, nhưng một số quan điểm hắn nói ra, công chúa Louise và tiểu thư Daisy cảm thấy như những nhân vật nổi tiếng cấp đại sư mình từng gặp ở đế đô. Mà tinh linh vương phong tư ưu nhã, làm bữa trưa này cực kì vui vẻ.
Công chúa Louise đặc biệt chú ý đến tư thái lúc vị tiên sinh Lạc Tuyết này dùng cơm. Lễ nghi lúc đối phương sử dụng dao nĩa, thậm chí Louise công chúa từ nhỏ tiếp thụ lễ nghi cung đình cũng cảm thấy không bằng. Nhìn dáng vẻ vị Lạc Tuyết tiên sinh này, cứ như nhìn một bức họa tuyệt mỹ, ngay cả động tác nhỏ nhặt của ngón tay hắn, cũng hoàn mỹ đến cực điểm!
Hai cô gáiđều mê say, trong lòng không nhịn được thầm kinh ngạc.
Trên thế giới sao lại có người mỹ lệ đến thế? Nếu như hắn là phụ nữ, chỉ sợ phụ nữ khắp thiên hạ, không ai sánh bằng!
Sau bữa trưa, hội chủ thương hội hấp tấp đi đến, cắt đứt không khí nói chuyện của ba người.
Vị hội chủ này đem đến một tin tức: trợ thủ tín nhiệm nhất của công tước Hoa Tulip, sếp tổng phòng quản lý của tỉnh Desa, nhân vật số hai hành tỉnh Desa, ngài Philip đến thăm hỏi!
Ý đồ của ngài Philip rất đơn giản, hắn biết tiểu thư Daisy sắp trở thành Vương phi đế quốc đến, hắn đại diện công tước Hoa tulip đến đây thăm hỏi yết kiến, đồng thời nhiệt tình mời tiểu thư Daisy chiều nay tham dự yến hội quý tộc tổ chức trong công tước phủ.
Daisy và công chúa Louise liếc nhìn nha, dưới ánh mắt công chúa Louise, Daisy hỏi:
- Ngài Philip đâu?
-Đang chờ ở ngoài ạ.
-Thật thất lễ.
Daisy nhíu mày:
-Tổng quản tỉnh Desa, tương đương cấp tổng đốc đế quốc, sao lại để ngài Philip chờ ở ngoài? Mau mời hắn vào!
Liếc qua Lạc Tuyết, vốn Daisy muốn mời Lạc Tuyết tránh đi trước, nhưng trong lòng khẽ động, không biết dậy nên ý niệm gì trong đầu, lời đến khóe miệng lại thu về. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Mà Tinh linh vương nghe thấy "trợ thủ tín nhiệm nhất của công tước Hoa Tulip", trong con ngươi mỹ lệ lập tức hiện lên vẻ rực rỡ.
Công chúa Louise nghe xong, thầm tính nhanh trong đầu, không nhịn được hít vào một hơi, nhìn con đường chính rộng rãi phồn hoa này, những biểu ngữ xa xa kia và mấy thùng rác, tính toán số lượng, thở dài nói:
- Trời ạ, nói thế, chẳng phải là chỉ mỗi con đường này, mỗi tháng có thể cho Công tước Hoa tuip thu vào hơn một vạn đồng vàng sao? Chỉ bố trí qua một chút, một tháng liền thu hơn một vạn đồng vàng!
-Một vạn đồng vàng cũng đủ nuôi sống một tiểu đoàn bộ binh tiêu chuẩn của đế quốc rồi.
Không hổ là em gái của tướng quân, tiểu thư Daisy liền đưa ra một kết luận:
-Công tước Hoa Tulip thật sự là một cao thủ vơ vét của cải đó.
Lạc Tuyết trước giờ luôn theo phía sau, lúc này cũng nhịn không được mà thở dài, quay qua người hầu bên cạnh thấp giọng nói:
- Ngươi thấy không, đàn ông thanh niên đi lại ở ngã tư này, nhiều kẻ bước chân vững chắc, nắm tay có lực, ánh mắt có thần, mặc dù là bình dân, nhưng nhìn là biết đây là những người đã trải qua huấn luyện quân sự. Những người này so với những kẻ ở địa phương khác trên đại lục chúng ta gặp qua đều mạnh hơn rất nhiều đó. Sợ là tương lai một khi khai chiến, công tước hoa Tulip này lúc nào cũng có thể kéo hơn mười vạn quân hợp cách. Hơn nữa, kẻ này rất giỏi kiếm tiền, tiền này hẳn là dùng để cho hắn nuôi quân.
Gã hầu kia đương nhiên là tam vương tử long tộc đã đầu hàng, trong mắt hiện lên vẻ tàn nhẫn, thấp giọng nói:
-Chủ nhân, trước kia ta và hắn đã tiếp xúc, hắn là một kẻ rất ranh mãnh lợi hại, lúc đầu thậm chí còn có thể trốn thoát khỏi truy sát của phụ thân ta. Công tước hoa Tulip này sợ là nhân tài xuất sắc nhất đứng đầu trong loài người, có lẽ chúng ta bây giờ nên đem hắn …
Vừa nói vừa giơ tay lên vạch ngang cổ.
Nhìn vẻ mặt tàn nhẫn của hoàng kim long, Lạc Tuyết cười khẽ một tiếng, ngẩng đầu nhìn trời. Ánh sáng có chút chói mắt, Lạc Tuyết vươn bàn tay xinh xắn lên che trên mi mắt, dưới nắng vàng rực rỡ, vòng chỉ bạc trên cổ tay hắn hơi ánh lên.
Rốt cục, Tinh linh vương cười, cười như gió xuân ấm áp, nhưng trong giọng nói của hắn, từng chữ từng chữ như dao sắc khoét vào trong lòng hoàng kim long.
-Đừng tưởng là ta không biết ngươi nghĩ gì. Tốt nhất ngươi nên nhớ kỹ, thân phận của ngươi bây giờ chẳng qua là kẻ hầu của ta. Bất kể gặp phải chuyện gì. Ta ra bất cứ quyết định nào.Ta cũng không cần ngươi kiến nghị hay "cống hiến trí tuệ" cho ta.
Tinh linh vương nhìn hoàng kim long, nụ cười của hắn tuy ôn hòa, nhưng trong ánh mắt lại như có kim châm:
- Ám sát một công tước ở thế giới loài người, hơn nữa hắn cũng là một cường giả đại lục, cao thủ chung quanh nhiều như mây … ngươi nhất định là rất hy vọng ta chết ở đại lục Roland.
Hoàng kim long biến sắc, hắn đang muốn giải thích thì Lạc Tuyết đã cười nhạt nói:
-Không cần phủ nhận. Chúng ta đều rất rõ ý nghĩ của nhau, ngươi thần phục với ta. Nhưng ta cũng không ngu ngốc cho rằng ngươi trung thành với ta. Chỉ là ta cần phải nhắc nhở ngươi. Ừm… coi như ngươi muốn giở trò gì đó. Tốt nhất nên làm khéo một chút, lần sau quỷ kế ngu xuẩn như thế đừng dùng lại, nếu không sẽ làm ta coi thường trí khôn của ngươi.
Vừa nói, Lạc Tuyết vừa thức nhẹ vào bụng ngựa, tiến lên phía trước.
Hoàng kim long ở sau, trong ánh mắc xẹt lên một tia ý vị phức tạp.
Đoàn người công chúa Louise đi thẳng đến một thương hội phía nam thành để dừng chân. Gia tộc của tiểu thư Daisy dù sao cũng là một phú hào ở phía nam. Có vô vàn quan hệ lớn nhỏ với thương hội phương nam.
.Sớm biết cô bé trước mắt là người có thân phận cao quý trong gia tộc. Người trong thương hội sớm đã dọn dẹp một tiểu viện rộng rãi thoải mái và sạch sẽ trong tổng bộ thương hội.
Lúc đoàn người công chúa Louise đến, hội chủ thương hội lập tức ra cửa nghênh đón. Mời các nàng vào trong viện. Daisy cũng không tiết lộ thân phận của Công chúa Louise, chỉ nói là bạn của mình. Dừ sao tiểu thư quý tộc thế gia luôn có vài bạn thân khuê phòng, hội chủ thương hội nghĩ đây cũng là một tiểu thư quý tộc, cũng nhiệt tình tiếp đãi.
Daisy căn dặn để những hộ vệ kỵ sĩ bảo vệ ở xung quanh tiểu viện, mình và Louise mang theo hai nữ hâu đến ở trong thương hội.
Tiểu viện này coi như sạch sẽ thoải mái. Chỉ là có vẻ hơi nhỏ một chút. Hội chủ thương hội giải thích là thành Lâu Lan phát triển cực nhanh. Đất đai ở đây giá rất cao, cơ hồ là tấc đất tấc vàng, cho nên thương hội mình vốn không có khả năng chiếm diện tích lớn. Nam phương thương hội thực lực cũng không tồi, có thể sở hữu nơi này, tại thành Lâu Lan cũng là hiếm thấy.
Công chúa Louise cũng không quá quan tâm đến hoàn cảnh nơi ở, lập tức phái cô hầu gái tâm phúc của mình, mặc thường phục đi đến thương hội của gia tộc Listeria, liên lạc với phu nhân Listeria.
Còn về Lạc Tuyết …
Công chúa Louise hiếu kỳ giữ tinh linh vương lại, mà vốn tinh linh vương tính tạm thời gửi thân ở đây nên cũng không từ chối, tạm thời làm khách. Về phần "mỹ nhân" đáng kính này, Louise công chúa để vị tiên sinh Lạc Tuyết và người hầu của hắn ở một viện.
Lạc Tuyết rất cao hứng tiếp nhận ý tốt của công chúa. Sau đó hắn đưa ra một yêu cầu, hắn thấy thương hội này có thư phòng. Hắn hy vọng có thể mượn một ít bộ sách trong thư phòng để đọc.
-Xin hỏi ngài cần những loại sách gì?
- Phong thổ, bất cứ loại sách nào có thể, nếu có sách lịch sử đại lục là tốt nhất, ta đã xem đến quyển thứ sáu, các ngươi hẳn là có nguyên bộ chứ?
Phong độ tao nhã của tinh linh vương, làm hội chủ thương hội âm thầm suy đoán ---- chẳng lẽ hắn là đại quý tộc hiển hách đến từ đế đô?
-A, chúng tôi mặc dù không có, tuy nhiên tôi sẽ sai người đi mua một bộ đến.
Hội chủ thương hội vội lui ra ngoài.
Không hiểu tại sao, đối với gã mỹ lệ này với dáng vẻ tươi cười ôn uyển mà ngay cả hắn cũng không rõ giới tính của đối phương, bất quá tiểu thư Daisy lúc giới thiệu gọi là "Tiên sinh", Lạc Tuyết cũng không tỏ vẻ gì khác, trong lòng hội chủ thương hội có một loại kính sợ không rõ ràng.
Trong lòng luôn có cảm giác sợ hãi không sao giải thích được.
Lúc ăn trưa, công chúa Louise phái người đến mời Lạc Tuyết cùng dùng cơm, tinh linh vương rất cao hứng tiếp nhận lời mời, nhưng để không phá hỏng bầu không khí, Lạc Tuyết rất hiểu biết, không dẫn theo "người hầu" cùng tham dự, mà để hoàng kim long ở lại trong viện.
Trên bữa cơm, hai cô gái Daisy và công chúa Louise dùng đủ lời để tìm ra thân phận Lạc tuyết. Nhưng là cách nói chuyện của tinh linh vương quá tốt, thiên văn địa lý, nhân văn nghệ thuật, âm nhạc hội họa, tựa hồ như biết hết tất cả, vị nam tử đa tài này cực kỳ tinh thông rất nhiều lĩnh vực, dù không chân chính động thủ, nhưng một số quan điểm hắn nói ra, công chúa Louise và tiểu thư Daisy cảm thấy như những nhân vật nổi tiếng cấp đại sư mình từng gặp ở đế đô. Mà tinh linh vương phong tư ưu nhã, làm bữa trưa này cực kì vui vẻ.
Công chúa Louise đặc biệt chú ý đến tư thái lúc vị tiên sinh Lạc Tuyết này dùng cơm. Lễ nghi lúc đối phương sử dụng dao nĩa, thậm chí Louise công chúa từ nhỏ tiếp thụ lễ nghi cung đình cũng cảm thấy không bằng. Nhìn dáng vẻ vị Lạc Tuyết tiên sinh này, cứ như nhìn một bức họa tuyệt mỹ, ngay cả động tác nhỏ nhặt của ngón tay hắn, cũng hoàn mỹ đến cực điểm!
Hai cô gáiđều mê say, trong lòng không nhịn được thầm kinh ngạc.
Trên thế giới sao lại có người mỹ lệ đến thế? Nếu như hắn là phụ nữ, chỉ sợ phụ nữ khắp thiên hạ, không ai sánh bằng!
Sau bữa trưa, hội chủ thương hội hấp tấp đi đến, cắt đứt không khí nói chuyện của ba người.
Vị hội chủ này đem đến một tin tức: trợ thủ tín nhiệm nhất của công tước Hoa Tulip, sếp tổng phòng quản lý của tỉnh Desa, nhân vật số hai hành tỉnh Desa, ngài Philip đến thăm hỏi!
Ý đồ của ngài Philip rất đơn giản, hắn biết tiểu thư Daisy sắp trở thành Vương phi đế quốc đến, hắn đại diện công tước Hoa tulip đến đây thăm hỏi yết kiến, đồng thời nhiệt tình mời tiểu thư Daisy chiều nay tham dự yến hội quý tộc tổ chức trong công tước phủ.
Daisy và công chúa Louise liếc nhìn nha, dưới ánh mắt công chúa Louise, Daisy hỏi:
- Ngài Philip đâu?
-Đang chờ ở ngoài ạ.
-Thật thất lễ.
Daisy nhíu mày:
-Tổng quản tỉnh Desa, tương đương cấp tổng đốc đế quốc, sao lại để ngài Philip chờ ở ngoài? Mau mời hắn vào!
Liếc qua Lạc Tuyết, vốn Daisy muốn mời Lạc Tuyết tránh đi trước, nhưng trong lòng khẽ động, không biết dậy nên ý niệm gì trong đầu, lời đến khóe miệng lại thu về. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Mà Tinh linh vương nghe thấy "trợ thủ tín nhiệm nhất của công tước Hoa Tulip", trong con ngươi mỹ lệ lập tức hiện lên vẻ rực rỡ.
/434
|