Những lời này đủ để làm cho Đỗ Duy giật mình!
Ma thần mang đi sao?
Cung tên địa ngục Fedora vốn là thần khí của đại thần Tinh linh tộc, về sau bị Ma thần mang ra khỏi nơi này ư?
Thế nhưng, nếu một thứ như vậy rơi vào trong tay của Ma thần thì làm sao có thể lưu lạc ở nhân gian? Ban đầu Đỗ Duy tuỳ tiện cướp được nó từ trên tay một tiểu thủ hạ của đại hoàng tử!
Còn chưa hết!
Ares tiếp tục nói:
- Có một chuyện làm cho ta kinh ngạc…Một vạn năm trước, cái lần tên Aragon kia đến đây, cây trường cung này ở trong tay hắn! Cũng chính vì hắn mang theo nó nên mới có thể ra ngoài. Vậy thì vì sao lúc đầu Ma thần mang cây trường cung này ra ngoài mà về sau nó lại rơi vào tay của Aragon và ngươi vậy?
Đỗ Duy không trả lời được câu hỏi này cho nên hắn không thể làm gì khác hơn là thành thật nói một câu:
- Ta không biết.
-Ngươi cũng không biết…Ừm, ban đầu, Aragon cũng nói với ta, hắn vô tình có được cây trường cung này.
Ares thở dài.
May mắn là hắn bị nhốt đã vạn năm, khiến cho tính kiên nhẫn của hắn thực sự rất tốt. Dù không có được đáp án cho vấn đề, hắn cũng không miễn cưỡng mà chỉ nhìn cung tên địa ngục Fedora mà Đỗ Duy cầm trong tay …
Đỗ Duy có thể cảm giác được, dường như trong ánh mắt của Ares nhìn từ trên đỉnh trần bằng thuỷ tinh xuống có bao hàm ý nghĩa sâu xa nào đó…
Dù sao, ban đầu hắn chuẩn bị đưa thứ này cho nữ thần.
Qua hồi lâu, hắn đột nhiên mở miệng nói:
- Đỗ Duy, ngươi có biết cung tên địa ngục Fedora này sử dụng thế nào không?
Đỗ Duy sửng sốt một chút:
- Ta cảm giác được sử dụng cây trường cung này vô cùng thuận tay, tựa như chính là để chuẩn bị cho cái loại ma pháp sư không am hiểu vũ kĩ như ta chuyên dùng. Nó chỉ cần ma lực mạnh mẽ là có thể thi triển ra lực lượng cường đại.
- Ha ha.
Ares cười, sau đó giải thích:
- Cung tên địa ngục Fedora vốn là vũ khí của đại thần Tinh linh tộc, cũng là thần khí chân chính. Tinh linh tộc trời sinh là một chủng tộc giỏi bắn cung nên sử dụng vũ khí là cung tên cũng không có gì là lạ. Hơn nữa, Tinh linh tộc am hiểu ma pháp cho nên cây trường cung này chỉ dùng ma lực để khởi động. Tuy nhiên, dù sao đại thần Tinh linh tộc cũng không phải cường giả thông thường của Tinh linh tộc. Mặc dù phương diện vũ kĩ của Tinh linh tộc mạnh mẽ hơn so với thú nhân, nhưng so với trình độ tổng hợp của loài người mà nói, vũ kĩ của Tinh linh tộc chỉ là hạng yếu. Nhưng lúc Tinh linh đại thần sử dụng cây trường cung này cũng sáng tạo được một bộ cận chiến chuyên dùng cho nó! Ta nghĩ hẳn là ngươi có thể nhìn ra, tạo hình của cây trường cung này có khác biệt rất lớn so với cung tên bình thường.
Đỗ Duy lập tức gật đầu.
Quả thực là trên trường cung địa ngục Fedora này, hai đầu của cánh cung như ánh trăng rằm này làm bằng kim loại, trên mép cung có lắp chuỗi lưỡi dao sắc bén theo hình xương cá ngược.
Có thể tưởng tượng, một cây trường cung như vậy chẳng những có thể dùng để công kích từ xa mà nhất định còn có trang bị một bộ vũ kĩ riêng cho lúc cận chiến!
Căn cứ vào hình dáng hẹp dài uốn lượn của cây trường cung này, có thể tưởng tượng ra, nhất định là bộ vũ kĩ này lấy phong cách uyển chuyển làm chủ, nó đặc biệt thích hợp sử dụng một binh khí hẹp dài uốn lượn như vậy.
Quả nhiên, sau khi Ares nói đến đây thì nhẹ nhàng nói tiếp:
- Mặc dù trong thời gian gần đây vũ kĩ của Tinh linh tộc cũng không xuất chúng, nhưng trong cuộc thần chiến năm đó, Tinh linh thần sáng tạo ra bộ vũ kĩ độc đáo này, ngay cả ta cũng cảm thấy kính nể. Thằng cha này đích thực là một thiên tài, hắn biết nhược điểm của Tinh linh tộc, liền tìm cách đền bù…Thậm chí ta có thể nói, vật liệu ban đầu chế tạo ra cây trường Cung tên địa ngục Fedora này kém hơn một chút so với vật liệu làm ra mâu Longius và áo giáp Trăng Khuyết Năm Màu. Bởi vì Tinh linh thần muốn giữ bí mật nên cũng giữ kín bộ vũ kĩ này mà không nói ra, hắn không thảo luận với các thần khác giống như hai cái thần khí kia. Do đó nó cũng không có thần lực chúc phúc của các thần khác. Cho nên từ tính chất thần lực mà nói, cây trường cung này chỉ có được thần lực của Tinh linh tộc. So sánh với hai chiếc thần khí kia thì yếu kém hơn một chút. Thế nhưng cho dù là như vậy, ta cũng vô cùng bội phục Tinh linh thần vì đã sáng tạo ra bộ vũ kĩ kia, đích thực là vô cùng sắc bén. Ban đầu lúc đánh một trận với ta, ngay cả trong tay ta có mâu Longius, cũng phải tốn sức ứng phó mới miễn cưỡng thắng hắn mà thôi.
Nói đến đây, Ares dừng lại một chút, rồi chậm rãi nói:
- Đỗ Duy, trước khi ngươi vào trong tháp, thân thể ngươi đã trải qua tàn phá nghiêm trọng, ta phát hiện thân thể của ngươi rất yếu ớt. Mặc dù thân thể của ngươi đã rất cường hãn so với người bình thường, nhưng đối với việc ngươi có được lực lượng cấp lĩnh vực mà nói, độ cường hãn của thân thể ngươi bây giờ, căn bản không thể chịu được lực lượng lớn mạnh như vậy! Nói cách khác, trước khi thân thể ngươi đột phá xong, một khi ngươi sử dụng lĩnh vực thì rất có thể sẽ bị nổ tan xác mà chết! Cho nên, lúc ta trị bệnh cho ngươi đã xem xét thân thể của ngươi, ta cảm giác được tinh thần lực của ngươi lớn mạnh, chắc hẳn ngươi là một ma pháp sư nhân loại. Nhưng mà ta phải nói cho ngươi biết, nếu ngươi muốn trở thành lĩnh vực cường giả thật sự, muốn thực sự sử dụng thành thạo lĩnh vực của mình thì ngươi phải tăng cường tu luyện khí lực!
Lúc mới bắt đầu, con đường tu luyện luôn chia làm hai nhánh. Một nhánh chú trọng tu luyện tinh thần lực, cũng chính là ma pháp hệ. Một nhánh khác tu luyện khí lực, cũng chính là võ hệ. Nhưng mà tới lúc cuối cùng, khi tu luyện đến cảnh giới nhất định thì ngươi mới có thể phát hiện, nếu như chỉ một hệ đạt tới đỉnh cấp thì cũng không thể trở thành cường giả thật sự!
Nếu như chỉ tu luyện một hệ đơn thuần, nhiều nhất chỉ có thể tu luyện đến cấp thánh mà thôi. Không có khả năng tu luyện cao hơn nữa.
Mà lĩnh vực cấp mới là cánh cửa mấu chốt nhất để đi vào thần cấp. Có được tinh thần lực cường đại là ngươi có thể sử dụng và lĩnh ngộ chìa khoá của lực lượng. Mà có khí lực cường hãn là cơ sở để ngươi có thể thừa nhận cái loại lực lượng kia! Cả hai đều rất mấu chốt, thiếu một thứ cũng không được.
Đỗ Duy thở dài:
- Ý ngài là ma vũ song tu?
Đỗ Duy nhịn không được tiếp tục nói:
- Nhưng mà trên đại lục, phàm là cao thủ có một ít kiến thức đều cho rằng, tinh lực con người có hạn, song tu lưỡng hệ không bằng tập trung tinh lực tu luyện một tuyến đường thì mới có thể có thành tựu. Thông thường mà nói, mấy thằng cha ma vũ song tu đều là đám tu luyện chẳng ra gì cả mà thôi.
-Hừ, nếu đơn giản như vậy thì mỗi người đều có thể làm được, chẳng phải khắp nơi trên đại lục đều là thần cấp cường giả sao?
Ares cười nhạt.
Đỗ Duy gật đầu:
- Hay lắm, đa tạ lời giải thích của ngài, ta nhất định sẽ chú trọng tu luyện khí lực! Ta không muốn lúc sử dụng lĩnh vực lại nổ tan xác chết.
- Cho nên, ta còn muốn tặng ngươi vài thứ. Dù sao ta cũng ở lại chỗ này. Mấy thứ này bị chôn cùng ta ở đây, không bằng cho ngươi mang ra ngoài còn hơn
Giọng nói của Ares mang theo một chút cô đơn. Đỗ Duy liền cảm thấy trong tay nóng lên. Hắn cúi đầu nhìn xuống liền phát hiện trong tay xuất hiện một khối đá quý màu hồng hình lục giác tiêu chuẩn!
- Đây là một khối đá quý ký ức ma lực. Chỉ cần ngươi nắm chặt lấy nó, sau đó rót vào một chút ma lực là có thể mở ra tin tức mà ta dự trữ ở bên trong
Ares cười nói:
- Cái này ban đầu là ta dùng để dự trữ bộ vũ kĩ chuyên sử dụng phối hợp với cây trường cung do Tinh linh đại thần kia sáng tạo ra …Ừm, Tinh linh tộc thích tất cả những đồ vật mĩ lệ, cho nên tất cả đồ vật của chủng tộc bọn họ đều thích làm cực kì lộng lẫy. Cũng giống như bộ vũ kĩ này. Bộ vũ kĩ này chẳng những sắc bén, uy lực cường đại với lại động tác đều rất nhẹ nhàng phóng khoáng giống như một điệu múa mĩ lệ. Hơn nữa, nó cũng có một cái tên rất êm tai là Cung Nguyệt Vũ.
Đỗ Duy sửng sốt một chút, sau đó lại nghe Ares chậm rãi nói:
- Bộ Cung Nguyệt Vũ này còn có một công hiệu đặc thù, chính là nếu tu luyện nó thời gian dài thì có thể nhanh chóng tăng cường khí lực cho cơ thể ngươi! Hiệu quả cực kì lớn! Ban đầu vào thời gian thần chiến, thân xác của Tinh linh đại thần là yếu ớt nhất trong các thần, cho nên hắn mới làm ra một thứ như vậy để đền bù nhược điểm của bản thân. Không thể không nói, trí tuệ của Tinh linh tộc làm cho người ta bội phục. Đích thực bộ Cung nguyệt vũ này vô cùng hiệu quả! Sau khi ngươi tu luyện lâu hơn, thân thể của ngươi cũng sẽ nhanh chóng trở nên mạnh mẽ!
Đỗ Duy nắm lấy khối hồng ngọc, rót vào một tia tinh thần lục. Quả nhiên nhìn thấy trên bảo thạch màu đỏ xuất hiện từng chùm ánh sáng. Dưới chùm ánh sáng, một bóng người nhỏ bé giống như là hình chiếu xuất hiện trước mắt. Bóng người kia nhỏ bé, trong tay nắm một cây trường cung như trăng rằm, nó đang bay lượn lên xuống một cách tự nhiên phóng khoáng. Dường như mỗi một động tác đều tận dụng tới cực điểm ưu thế về hình dạng và độ cong của cây trường cung!
Cố gắng nhìn xuống, chỉ thấy động tác mềm mại uyển chuyển giống như một điệu múa, mà nhìn kĩ lại thì thấy mỗi một động tác đều cực kì sắc bén! Nếu như nói lại kèm theo đấu khí …
Càng làm cho Đỗ Duy giật mình chính là, mỗi một động tác, mỗi một chi tiết trên cơ thể hình chiếu bóng người này hoặc là giãn ra, hoặc là uốn khúc, dường như toàn bộ động tác đều đạt tới cực hạn của cơ thể người!
Không, phải nói là đã vượt qua cực hạn của cơ thể người!
Đó căn bản không phải là động tác mà con người có thể làm được!
Trong lòng Đỗ Duy đột nhiên sinh ra một cảm giác quen thuộc. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Bởi vì theo hắn, nếu kết hợp bộ động tác nhập môn của Tinh không đấu khí cùng với thể thuật của Đại Tuyết sơn lại thì sẽ rất giống với bộ Cung nguyệt vũ này! Chỉ là Cung nguyệt vũ đã kết hợp hai bộ động tác hoàn mỹ tới mức có thể thi triển ra toàn bộ uy lực của chúng!
Nghĩ đến đây, Đỗ Duy bật thốt lên:
- Có phải ngài đã từng dạy bộ Cung nguyệt vũ này cho Aragon phải không?
- Không sai!
Quả nhiên câu trả lời của Ares không nằm ngoài dự liệu của Đỗ Duy.
- Ban đầu, Aragon mang theo cây trường cung này vào đây, ta đã biết tại sao nó ở trong tay hắn, cũng hỏi hắn từ đâu mà có, hắn cũng nói là trong lúc vô tình mà có được. Vì ta không muốn cái cây trường cung này bị lãng phí trong tay hắn nên đã dạy bộ Cung nguyệt vũ cho hắn.
Khó trách…
Đỗ Duy gật đầu. Xem ra bộ động tác nhập môn của Tinh không đấu khí, đại khái cũng là do Aragon tách ra từ bộ Cung nguyệt vũ của Tinh linh đại thần.
Đỗ Duy mải nghĩ đến điều băn khoăn nên không nhận thấy, trong khối thuỷ tinh, Ares đột nhiên trầm lặng.
Giờ phút này, Ares cũng đang do dự, nhưng rốt cuộc, vị nam thần loài người này cũng đi đến quyết định.
Đỗ Duy…
Chỉ nghe vị nam thần này chậm rãi nói:
- Ngoài Cung nguyệt vũ ra, kì thực cây trường cung này còn có hai tuyệt chiêu. Ngươi có biết không?
- Không biết.
Đỗ Duy lắc đầu.
Sau đó hắn nói:
- Ta chỉ biết dùng ma lực thúc đẩy cây trường cung này thì rất hiệu quả, với lại uy lực rất mạnh mẽ! Còn có thể bắn được cực kỳ xa! Trên cây trường cung này vốn có một cái ma pháp trận mà căn bản là ta không sao nhìn ra được. Cho dù cây trường cung này đã ở trong tay ta một thời gian ngắn, ta vẫn không có cách nào thấu hiểu ma pháp trận này, chỉ tìm ra cách sử dụng ra sao, lại không có cách nào hiểu được nguyên lý của nó như trước.
-Ngươi nói bắn được xa, uy lực to lớn…ừm, theo như ngươi nói thì chiêu đó đại khái là một trong hai tuyệt chiêu, tên gọi là Sao băng.
- Sao băng?
Đỗ Duy suy nghĩ một chút, cái tên này rất chuẩn xác. Mỗi lần mình sử dụng, cũng bắn ra ánh sáng chói lọi. Giống như một ngôi sao băng từ trên trời rơi xuống!
Có thể nói mũi tên địa ngục Fedora đã trở thành một trong những đòn sát thủ của Đỗ Duy.
- Vào năm đó, khi Tinh linh đại thần sử dụng chiêu Sao băng này, hắn phối hợp với thần lực, thậm chí có thể xé rách không gian và bắn thủng lĩnh vực của đối phương! Nếu như gặp phải kẻ mà lực lượng không đạt tới thần cấp, dù đối thủ có lĩnh vực, chỉ một mũi tên là có thể bắn cho lĩnh vực của đối phương sụp đổ! Cho dù lúc chúng ta đại chiến, ngay cả ta cũng không dám dùng thần vực của mình đi cố gắng chống cự một chiêu Sao băng của hắn.
Ares nói tới đây, giọng nói lại đột nhiên trầm xuống:
- Nhưng mà chiêu Sao băng này còn không phải tuyệt chiêu cực mạnh của cây trường cung này.
- Còn không phải?
Tim Đỗ Duy đập thình thịch.
Ngay cả lĩnh vực cũng bắn thủng mà còn không phải tuyệt chiêu cực mạnh?
Ares thở dài. Tiếng thở dài của hắn yếu ớt, tựa như hắn đang chìm vào trong hồi ức. Qua một lúc lâu hắn mới chậm rãi nói:
- Ta nhớ kĩ, năm đó, cái tên Tinh linh thần kia là một thằng cha cực kì kiêu ngạo. Tính kiêu ngạo của Tinh linh tộc là trời sinh, dường như tính kiêu ngạo đó phát huy tới mức độ sâu sắc ở trên người hắn! Hắn là người theo đuổi tư tưởng Tinh linh tộc là tối cao, cho rằng trong số tất cả chủng tộc trong giới sinh vật, chỉ có Tinh linh tộc là thông minh nhất, cao quý nhất, trí tuệ nhất. Cho nên, nó cho rằng, tất cả các mặt của Tinh linh tộc đều mạnh hơn so với người khác.
Nhất là chiếc thần khí trường cung này do một mình hắn chế tạo ra, hắn cũng không nói cho người khác, thậm chí ngay cả với đồng minh cũng che giấu. Bởi vì sau khi biết được uy lực mạnh mẽ của Longius mâu, cái thằng cha kiêu ngạo điên cuồng này lập chí muốn một mình tạo ra một chiếc thần khí, lấy lực lượng của chính nó cũng có thể mạnh hơn Longius mâu đã được chúng thần chúc phúc!
Cái ý nghĩ này thực sự rất điên cuồng. Dù sao Longius mâu là được chúng thần chúc phúc rót thần lực vào còn cây trường cung này lại chỉ do một người tạo ra.
Nhưng mà ta cũng không thể không thừa nhận, mặc dù cái cây trường cung này không có chất liệu cứng rắn cường hãn như Longius mâu và Áo giáp Trăng Khuyết Năm Màu, thậm chí mặc dù bộ vũ kĩ Cung nguyệt vũ này cũng có chỗ độc đáo, nhưng dù sao nếu tổng hợp vũ kĩ lại mà nói, vẫn không bằng Longius mâu. Tuy chiêu Sao băng kia có uy lực mạnh mẽ nhưng nếu đối thủ là thần cấp mà nói, một chiêu Sao băng này vẫn có thể ngăn cản.
Tuy nhiên ta phải nói, mặc dù có nhiều mặt thiếu sót như vậy, nhưng từ một phương diện mà nói, cái thần khí trường cung này, lại hơn hẳn Longius mâu.
Hơn hẳn Longius mâu?
Đỗ Duy giật mình.
Cho tới nay, cho dù là loại thần trong truyền thuyết như Ares trước mặt hay tên Ma thần thì ngay cả thân thể cũng có thể bị Longius mâu đâm thủng, nó tuyệt đối là hoàn toàn xứng danh "thần khí mạnh nhất"!
Nhưng mà bây giờ Ares lại chính miệng thừa nhận, cái cung tên địa ngục Fedora này, theo một phương diện nào đó lại vượt qua Longius mâu?
Giọng nói của Ares rất trầm, tràn ngập một cảm giác đau thương và áy náy.
- Năm đó, chiến tranh thần thoại lần thứ hai kết thúc, loài người đã chiếm thế thượng phong tuyệt đối, đuổi Tinh linh tộc và liên quân thú nhân cùng ải nhân chạy tới rừng rậm phương bắc.
Đất đai ba phần tư đại lục đã bị loài người chiếm cứ.
Thế nhưng, tới lúc đó, ta cũng đã cảm thấy chán ghét đối việc không ngừng có chiến tranh.
Suốt thời gian hơn một trăm năm, chúng ta đánh nhau với Ma tộc. Đánh xong Ma tộc, lại quay sang đánh đồng minh của mình.
Mà quan trọng hơn, vào giai đoạn sau của chiến tranh, ta đã cảm giác rõ ràng được sự thay đổi của nữ thần.
Ta bắt đầu chán ghét chiến tranh.
Giữa mấy vị thần chúng ta luôn luôn có một cái ước định. Cho dù đứng ở lập trường đối lập nhau, mọi người cũng đều luôn luôn tuân thủ cái ước định đó. Dù sao, thần sống lâu gần như vô hạn, hơn nữa thậm chí không thể tử vong. Ngày dài tháng rộng, có thể nói, mấy người thần cấp cường giả chúng ta chính là "người quen" duy nhất của nhau, mặc kệ là kẻ đối địch hay bạn bè, chúng ta đều có thể tiếp tục sống chung trong những năm tháng dài đằng đẵng.
Cho nên, tất cả mọi người đều nguyện ý tuân thủ cái ước định kia.
Ước định này tên là "Thần thương yêu người đời".
Nội dung cũng rất đơn giản, chỉ có một điều chính: bất kể vào lúc nào, dưới bất kì tình huống nào, mặc dù chúng ta đều thủ hộ chủng tộc của mình. Nhưng mà đứng ở lập trường của thần, cho dù sinh linh hay chủng tộc bình thường đang tín ngưỡng chúng ta có xảy ra chiến tranh chém giết…giữa chúng ta có thể có chiến tranh. Nhưng có một điều: thần linh không thể xuất thủ với sinh linh bình thường.
Nói cách khác, chúng ta đều có thể trợ giúp cho chủng tộc của mình, nhưng không thể trực tiếp trợ giúp bọn họ tham chiến.
Cho dù là trong chiến tranh thần thoại lần đầu tiên, chúng thần chúng ta cũng chỉ tham gia và chiến đấu với Ma thần. Chúng ta cũng không có trực tiếp ra tay trong chiến tranh giữa Ma tộc với các tộc khác.
Chiến tranh thần thoại lần thứ hai cũng thế. Chúng ta chỉ có thể đứng sau lưng trợ giúp chủng tộc của mình, cũng không thể trực tiếp ra tay giết hại sinh linh bình thường.
Bởi vì lúc lực lượng của thần cấp cường giả đối mặt với sinh linh bình thường thì nhất định là một cuộc giết hại vô nghĩa.
Chính vì thế, tất cả mọi người đều bằng lòng tuân thủ cái ước định này.
Nhưng mà vào giai đoạn cuối của chiến tranh thần thoại lần thứ hai, tình thế của Tinh linh tộc và Ải nhân tộc, Thú nhân tộc đã xảy ra nguy cơ lớn. Sau khi bọn họ đã cận kề tuyệt cảnh. Rốt cuộc, Tinh linh thần là người thứ nhất xé bỏ cái ước định kia.
Trước trận đánh cuối cùng, hắn tự mình đi trước một bước, trực tiếp trợ giúp quân đội Tinh linh tộc, ra tay với liên quân của loài người!
Đây là lần đầu tiên thần linh trực tiếp ra tay trong chiến tranh của sinh linh bình thường.
Cũng là thời điểm sau khi Tinh linh thần chế tạo ra cây trường cung này, lần đầu tiên lấy ra sử dụng!
Mà kết quả lần này gây ra cho loài người một tình cảnh gần như là tai hoạ!
Nói đến đây, Ares đột nhiên dừng lại, hỏi ngược lại Đỗ Duy một câu:
- Đỗ Duy, ngươi có biết trong ma pháp loài người bây giờ, đại khái là cấm chú cực mạnh có thể thi triển ra có bao nhiêu uy lực.
Đỗ Duy nghĩ một chút rồi nói:
- Cấm chú ma pháp phải không? Ừm…mặc dù ta chưa từng tận mắt thấy nhưng mà nghe nói: bây giờ ma pháp sư cường đại nhất trong loài người, nếu sử dụng cấm chú ma pháp uy lực lớn nhất thì có thể trực tiếp huỷ diệt một toà thành thị! Nếu như là cường giả trên cấp thánh thì cũng không khác biệt như vậy đâu.
Không sai, cho dù là cường giả cấp thánh, thậm chí lĩnh vực cường giả, thi triển ma pháp mạnh mẽ, uy lực lớn nhất cũng tương tự với quy mô cấm chú. Dù sao thì cường giả cấp thánh mạnh mẽ chủ yếu là nhờ cảnh giới, lĩnh vực cường giả cũng thế, mạnh cũng chỉ là mạnh ở quy tắc và cảnh giới nắm trong tay. Thực ra lực lượng đơn thuần cũng không khác biệt nhiều lắm.
Ares chậm rãi nói:
- Coi như là thần cấp cường giả chúng ta trực tiếp ra tay với sinh linh bình thường, dùng ma pháp sát thương trên quy mô lớn mạnh nhất, cũng chỉ thả ra mấy cái cấm chú thôi. Thanh thế to lớn như đất rung núi lở ...cũng là cực hạn.
Lấy thần lực của chúng ta, tự mình xoá đi một thành thị trên mặt đất cũng không phải việc gì khó. Nhưng mà… từ lúc mới bắt đầu ngay cả ta cũng không ngờ, cái mũi tên địa ngục Fedora này sát thương trên quy mô lớn lại có thể mạnh như vậy!
Giọng nói của Ares đầy vẻ tự trách:
- Ban đầu, ở trong trận cuối cùng, Tinh linh thần tự mình ra tay, vốn dĩ ta có phòng bị. Nhưng ta đã chán ghét chiến tranh, thậm chí trước trận chiến ấy, ta đã rời khỏi chiến trường.
Mà lúc trước trận chiến ấy, đại quân loài người đã xác lập ưu thế trên đại lục từ lâu. Quân đội loài người tập hợp đến hơn hai trăm vạn quân, quyết định nhờ một trận này mà trực tiếp đánh cho liên quân đối phương tan nát và diệt vong. Mà ngay cả lãnh đạo loài người cũng tỏ ý rõ ràng, muốn hoàn thành toàn bộ trong một chiến dịch! Có thể nói, trước trận chiến này, loài người đã tổng động viên cao nhất! Gần như lấy ra toàn bộ quân đội của mình.
Gần hai trăm vạn quân, chưa kể vô số dân phu ở hậu phương, tổng cộng hơn hai trăm bốn mươi vạn quân đội vượt qua phương bắc của đại lục, cùng đi về phía trong rừng rậm đi vây quét bộ phận còn lại của Tinh linh tộc và các tộc khác ẩn núp ở rừng rậm phương bắc.
Đỗ Duy, ta hỏi ngươi, bây giờ địa hình phương bắc của đại lục là cái dạng gì?
Đỗ Duy nói ngay:
- Phương bắc…đại khái là một vùng đồng bằng. Mà chỗ xa nhất ở phương bắc thì là rừng rậm đóng băng. Mảnh rừng rậm đóng băng đó rất lớn, có lẽ cũng lớn tới mức bằng hai hành tỉnh đi.
Ares cười khổ một tiếng:
- Nhưng mà, ở thời đại thần thoại một vạn năm về trước, địa hình phương bắc của đại lục không phải như vậy.
Thực ra ban đầu cái rừng rậm đóng băng mà ngươi nói có diện tích còn lớn hơn rất nhiều so với hôm nay ngươi thấy. Ban đầu ở phương bắc đại lục là một mảng rừng rậm lớn vô cùng! Rộng lớn vô biên! Đông đến bờ biển, tây đến dãy núi Cirimaro, đều là một mảng rừng rậm xanh biếc thật lớn! Ngày nay ngươi không thể đoán ra diện tích của mảnh rừng rậm này đâu. Dựa vào cách nói của ngươi, đại khái là mảnh rừng rậm trước kia còn phải lớn hơn bốn lần so với rừng rậm đóng băng bây giờ!
Bốn lần?
Đỗ Duy tính nhanh một cái. Diện tích của rừng rậm đóng băng, ước chừng lớn bằng hai cái hành tỉnh. Bốn lần…
Chẳng phải là nói, thời viễn cổ, diện tích của phương bắc đại lục bằng diện tích của tám hành tỉnh, mà đều là rừng rậm?!
-Lúc đó, rừng rậm thuộc về Tinh linh tộc, là lãnh địa của Tinh linh tộc, đương nhiên là vô cùng khổng lồ.
Ares cười khổ nói:
- Thời kì sau của chiến tranh, chủng tộc khác đều bị loài người đuổi tới rừng rậm phương bắc. Mà lúc cuối cùng, hai trăm vạn đại quân loài người làm nên một chiến tuyến dài bốn trăm km, một mạch tiến vào trong rừng rậm đi vây quét phương bắc. Lúc đó, sau khi Tinh linh tộc cầu khẩn thì Tinh linh thần tự mình xuất thủ! Hắn đi ra mang theo chiếc thần khí vừa mới tạo ra này…
- Sao đó thì sao?
Trong lòng Đỗ Duy đã dự cảm được một chút, nhưng hắn vẫn hỏi.
-Sau đó?
Dường như Ares khẽ cười rồi nói:
- Sau đó, chính là địa hình phương bắc mà ngươi thấy ngày nay!
Hắn nhẹ nhàng thở dài, chậm rãi nói:
- Đối mặt với quân đội loài người đông như kiến, Tinh linh thần chỉ lấy ra cây cung thần mà hắn mới tạo, sau đó bắn một mũi tên lên trời! Sau này ta mới biết được, đây là một trong hai tuyệt chiêu của nó.
Nếu như nói, Sao băng và Cung nguyệt vũ kia đều là tuyệt kĩ một đánh một, thì một chiêu này lại là chiêu sát thương trên quy mô lớn, gần như là phát huy đến độ cực hạn, ngay cả thần cấp cường giả cũng không thể làm được!
Ngày đó, sau khi Tinh linh thần bắn một mũi tên lên bầu trời, mọi người đều thấy giống như có một đường ánh sáng đỏ từ dây cung bắn ra, sau đó nó đâm thủng một lỗ trên bầu trời.
Rồi thì đầy trời khắp đất đều là lửa trời!
Vô số ngọn lửa màu xanh lục chảy xuống từ lỗ thủng trên bầu trời, chúng ùn ùn kéo đến giống như hàng tỉ ngôi sao băng, giống như là... từ trên trời rơi xuống một trận mưa xối xả màu xanh lục!
Hơn nữa, cơn mưa xối xả đó diễn ra ba ngày ba đêm!
Sau khi ngọn lửa màu xanh biếc đó rơi xuống chỗ nào trên mặt đất thì có thể dễ dành dính vào tất cả các thứ ở đó. Phàm là thứ nào dính một chút thôi, đều sẽ cháy bùng lên. Dù là tảng đá, cũng sẽ bị đốt tan sau ba ngày ba đêm!
Đến cuối cùng, chính là hình dạng như ngươi nhìn thấy bây giờ!
Đại lục phương bắc vốn là biển rừng rộng lớn vô biên, kết quả sau ba ngày ba đêm bị lửa xanh lục đầy trời, gần như khắp rừng rậm đều bị xoá thẳng khỏi mặt đất như vậy!
Vốn là một biển màu xanh, lại trở thành một vùng đất lớn mênh mông khô cằn!
Đỗ Duy chỉ cảm thấy da đầu tê dại!
Ôi! Đây chính là diện tích tương đương với tám hành tỉnh!
Cấm chú bây giờ có thể một lần huỷ diệt một toà thành thị đã là uy lực khó có thể tưởng tượng rồi!
Một lần duy nhất san tám hành tỉnh thành đất bằng! Đây là lực lượng huỷ diệt dạng gì?
- Một lần đó, quân đội loài người bị đả kích nặng nề. Hai trăm vạn đại quân loài người đều tiến vào rừng rậm phương bắc, dưới cơn mưa lửa xanh biếc đầy trời ba ngày ba đêm đó, tuyệt đại đa số đều bị thiêu đốt thành tro tàn! Bị xoá khỏi đại lục cùng với rừng rậm!
Mà cuối cùng, trong đám quân đội chạy về từ phương bắc, từ hai trăm vạn còn lại không tới ba mươi vạn. Hơn nữa, trong đó cũng có một số kẻ bởi vì là cường giả nhân loại, có được đấu khí và ma pháp cường đại, mới có thể tự bảo về mình giữa cơn mưa lửa trời ba ngày ba đêm.
Có thể nói, nếu xét về mặt uy lực thì có lẽ một chiêu này không lớn mạnh như chiêu Sao băng hay Cung nguyệt vũ kia. Bởi vì căn cứ sự tình kia, ước chừng kẻ có được thực lực năm sáu cấp của loài người bây giờ là có thể phóng ra đấu khí, và có thể miễn cưỡng chống cực lại lực lượng sát thương trên quy mô lớn.
Thế nhưng, dù sao tuyệt đại đa số sinh linh đều là người thường không có khả năng phát huy đấu khí hay ma pháp!
Một tuyệt chiêu thần cung này, chính là có được "lực sát thương trên phạm vi, quy mô lớn" không gì sánh được! Từ phạm vi sát thương bao trùm mà xem, chỉ sợ không có bất kì một cường giả thần cấp nào có thể làm được điều này! Thậm chí là Ma thần năm đó cũng không làm được!
Đỗ Duy không nhịn được mà si ngốc nhìn trường cung trong tay.
Cái cây trường cung mĩ lệ đến mức gần như yêu dị này lại từng dính nhiều máu tươi như vậy? Lại là một hung khí mà chỉ một chiêu đã giết hại hơn trăm vạn sinh linh?!
- Tuyệt chiêu thứ hai này của Tinh linh thần, tên gọi Bầu Trời Vô Song - một cái tên xinh đẹp, đáng tiếc lại quá tanh mùi máu.
Ares thở dài:
- Đỗ Duy, cuối cùng thì ta không thể không tự mình ra tay đối phó với Tinh linh thần, dựa vào Longius mâu mới chiến thắng hắn. Cho nên, Bầu Trời Vô Song cũng như cái cây trường cung này đều rơi vào tay ta... Ngươi có muốn ta dạy cho ngươi hay không?
Đỗ Duy vừa nghe, tim đập thình thịch!
Bầu Trời Vô Song?
Một đòn sát thủ có thể giết hại quy mô cực lớn trong một lần a!
Chắc hẳn loại chiêu giống như Sao băng hoặc Cung nguyệt vũ, nếu một chọi một thì đương nhiên lợi hại vô cùng. Nhưng mà, chỉ kẻ đến từ kiếp trước như Đỗ Duy mới biết được, lực lượng sát thương trên quy mô lớn mới là vương đạo a!
Ma thần mang đi sao?
Cung tên địa ngục Fedora vốn là thần khí của đại thần Tinh linh tộc, về sau bị Ma thần mang ra khỏi nơi này ư?
Thế nhưng, nếu một thứ như vậy rơi vào trong tay của Ma thần thì làm sao có thể lưu lạc ở nhân gian? Ban đầu Đỗ Duy tuỳ tiện cướp được nó từ trên tay một tiểu thủ hạ của đại hoàng tử!
Còn chưa hết!
Ares tiếp tục nói:
- Có một chuyện làm cho ta kinh ngạc…Một vạn năm trước, cái lần tên Aragon kia đến đây, cây trường cung này ở trong tay hắn! Cũng chính vì hắn mang theo nó nên mới có thể ra ngoài. Vậy thì vì sao lúc đầu Ma thần mang cây trường cung này ra ngoài mà về sau nó lại rơi vào tay của Aragon và ngươi vậy?
Đỗ Duy không trả lời được câu hỏi này cho nên hắn không thể làm gì khác hơn là thành thật nói một câu:
- Ta không biết.
-Ngươi cũng không biết…Ừm, ban đầu, Aragon cũng nói với ta, hắn vô tình có được cây trường cung này.
Ares thở dài.
May mắn là hắn bị nhốt đã vạn năm, khiến cho tính kiên nhẫn của hắn thực sự rất tốt. Dù không có được đáp án cho vấn đề, hắn cũng không miễn cưỡng mà chỉ nhìn cung tên địa ngục Fedora mà Đỗ Duy cầm trong tay …
Đỗ Duy có thể cảm giác được, dường như trong ánh mắt của Ares nhìn từ trên đỉnh trần bằng thuỷ tinh xuống có bao hàm ý nghĩa sâu xa nào đó…
Dù sao, ban đầu hắn chuẩn bị đưa thứ này cho nữ thần.
Qua hồi lâu, hắn đột nhiên mở miệng nói:
- Đỗ Duy, ngươi có biết cung tên địa ngục Fedora này sử dụng thế nào không?
Đỗ Duy sửng sốt một chút:
- Ta cảm giác được sử dụng cây trường cung này vô cùng thuận tay, tựa như chính là để chuẩn bị cho cái loại ma pháp sư không am hiểu vũ kĩ như ta chuyên dùng. Nó chỉ cần ma lực mạnh mẽ là có thể thi triển ra lực lượng cường đại.
- Ha ha.
Ares cười, sau đó giải thích:
- Cung tên địa ngục Fedora vốn là vũ khí của đại thần Tinh linh tộc, cũng là thần khí chân chính. Tinh linh tộc trời sinh là một chủng tộc giỏi bắn cung nên sử dụng vũ khí là cung tên cũng không có gì là lạ. Hơn nữa, Tinh linh tộc am hiểu ma pháp cho nên cây trường cung này chỉ dùng ma lực để khởi động. Tuy nhiên, dù sao đại thần Tinh linh tộc cũng không phải cường giả thông thường của Tinh linh tộc. Mặc dù phương diện vũ kĩ của Tinh linh tộc mạnh mẽ hơn so với thú nhân, nhưng so với trình độ tổng hợp của loài người mà nói, vũ kĩ của Tinh linh tộc chỉ là hạng yếu. Nhưng lúc Tinh linh đại thần sử dụng cây trường cung này cũng sáng tạo được một bộ cận chiến chuyên dùng cho nó! Ta nghĩ hẳn là ngươi có thể nhìn ra, tạo hình của cây trường cung này có khác biệt rất lớn so với cung tên bình thường.
Đỗ Duy lập tức gật đầu.
Quả thực là trên trường cung địa ngục Fedora này, hai đầu của cánh cung như ánh trăng rằm này làm bằng kim loại, trên mép cung có lắp chuỗi lưỡi dao sắc bén theo hình xương cá ngược.
Có thể tưởng tượng, một cây trường cung như vậy chẳng những có thể dùng để công kích từ xa mà nhất định còn có trang bị một bộ vũ kĩ riêng cho lúc cận chiến!
Căn cứ vào hình dáng hẹp dài uốn lượn của cây trường cung này, có thể tưởng tượng ra, nhất định là bộ vũ kĩ này lấy phong cách uyển chuyển làm chủ, nó đặc biệt thích hợp sử dụng một binh khí hẹp dài uốn lượn như vậy.
Quả nhiên, sau khi Ares nói đến đây thì nhẹ nhàng nói tiếp:
- Mặc dù trong thời gian gần đây vũ kĩ của Tinh linh tộc cũng không xuất chúng, nhưng trong cuộc thần chiến năm đó, Tinh linh thần sáng tạo ra bộ vũ kĩ độc đáo này, ngay cả ta cũng cảm thấy kính nể. Thằng cha này đích thực là một thiên tài, hắn biết nhược điểm của Tinh linh tộc, liền tìm cách đền bù…Thậm chí ta có thể nói, vật liệu ban đầu chế tạo ra cây trường Cung tên địa ngục Fedora này kém hơn một chút so với vật liệu làm ra mâu Longius và áo giáp Trăng Khuyết Năm Màu. Bởi vì Tinh linh thần muốn giữ bí mật nên cũng giữ kín bộ vũ kĩ này mà không nói ra, hắn không thảo luận với các thần khác giống như hai cái thần khí kia. Do đó nó cũng không có thần lực chúc phúc của các thần khác. Cho nên từ tính chất thần lực mà nói, cây trường cung này chỉ có được thần lực của Tinh linh tộc. So sánh với hai chiếc thần khí kia thì yếu kém hơn một chút. Thế nhưng cho dù là như vậy, ta cũng vô cùng bội phục Tinh linh thần vì đã sáng tạo ra bộ vũ kĩ kia, đích thực là vô cùng sắc bén. Ban đầu lúc đánh một trận với ta, ngay cả trong tay ta có mâu Longius, cũng phải tốn sức ứng phó mới miễn cưỡng thắng hắn mà thôi.
Nói đến đây, Ares dừng lại một chút, rồi chậm rãi nói:
- Đỗ Duy, trước khi ngươi vào trong tháp, thân thể ngươi đã trải qua tàn phá nghiêm trọng, ta phát hiện thân thể của ngươi rất yếu ớt. Mặc dù thân thể của ngươi đã rất cường hãn so với người bình thường, nhưng đối với việc ngươi có được lực lượng cấp lĩnh vực mà nói, độ cường hãn của thân thể ngươi bây giờ, căn bản không thể chịu được lực lượng lớn mạnh như vậy! Nói cách khác, trước khi thân thể ngươi đột phá xong, một khi ngươi sử dụng lĩnh vực thì rất có thể sẽ bị nổ tan xác mà chết! Cho nên, lúc ta trị bệnh cho ngươi đã xem xét thân thể của ngươi, ta cảm giác được tinh thần lực của ngươi lớn mạnh, chắc hẳn ngươi là một ma pháp sư nhân loại. Nhưng mà ta phải nói cho ngươi biết, nếu ngươi muốn trở thành lĩnh vực cường giả thật sự, muốn thực sự sử dụng thành thạo lĩnh vực của mình thì ngươi phải tăng cường tu luyện khí lực!
Lúc mới bắt đầu, con đường tu luyện luôn chia làm hai nhánh. Một nhánh chú trọng tu luyện tinh thần lực, cũng chính là ma pháp hệ. Một nhánh khác tu luyện khí lực, cũng chính là võ hệ. Nhưng mà tới lúc cuối cùng, khi tu luyện đến cảnh giới nhất định thì ngươi mới có thể phát hiện, nếu như chỉ một hệ đạt tới đỉnh cấp thì cũng không thể trở thành cường giả thật sự!
Nếu như chỉ tu luyện một hệ đơn thuần, nhiều nhất chỉ có thể tu luyện đến cấp thánh mà thôi. Không có khả năng tu luyện cao hơn nữa.
Mà lĩnh vực cấp mới là cánh cửa mấu chốt nhất để đi vào thần cấp. Có được tinh thần lực cường đại là ngươi có thể sử dụng và lĩnh ngộ chìa khoá của lực lượng. Mà có khí lực cường hãn là cơ sở để ngươi có thể thừa nhận cái loại lực lượng kia! Cả hai đều rất mấu chốt, thiếu một thứ cũng không được.
Đỗ Duy thở dài:
- Ý ngài là ma vũ song tu?
Đỗ Duy nhịn không được tiếp tục nói:
- Nhưng mà trên đại lục, phàm là cao thủ có một ít kiến thức đều cho rằng, tinh lực con người có hạn, song tu lưỡng hệ không bằng tập trung tinh lực tu luyện một tuyến đường thì mới có thể có thành tựu. Thông thường mà nói, mấy thằng cha ma vũ song tu đều là đám tu luyện chẳng ra gì cả mà thôi.
-Hừ, nếu đơn giản như vậy thì mỗi người đều có thể làm được, chẳng phải khắp nơi trên đại lục đều là thần cấp cường giả sao?
Ares cười nhạt.
Đỗ Duy gật đầu:
- Hay lắm, đa tạ lời giải thích của ngài, ta nhất định sẽ chú trọng tu luyện khí lực! Ta không muốn lúc sử dụng lĩnh vực lại nổ tan xác chết.
- Cho nên, ta còn muốn tặng ngươi vài thứ. Dù sao ta cũng ở lại chỗ này. Mấy thứ này bị chôn cùng ta ở đây, không bằng cho ngươi mang ra ngoài còn hơn
Giọng nói của Ares mang theo một chút cô đơn. Đỗ Duy liền cảm thấy trong tay nóng lên. Hắn cúi đầu nhìn xuống liền phát hiện trong tay xuất hiện một khối đá quý màu hồng hình lục giác tiêu chuẩn!
- Đây là một khối đá quý ký ức ma lực. Chỉ cần ngươi nắm chặt lấy nó, sau đó rót vào một chút ma lực là có thể mở ra tin tức mà ta dự trữ ở bên trong
Ares cười nói:
- Cái này ban đầu là ta dùng để dự trữ bộ vũ kĩ chuyên sử dụng phối hợp với cây trường cung do Tinh linh đại thần kia sáng tạo ra …Ừm, Tinh linh tộc thích tất cả những đồ vật mĩ lệ, cho nên tất cả đồ vật của chủng tộc bọn họ đều thích làm cực kì lộng lẫy. Cũng giống như bộ vũ kĩ này. Bộ vũ kĩ này chẳng những sắc bén, uy lực cường đại với lại động tác đều rất nhẹ nhàng phóng khoáng giống như một điệu múa mĩ lệ. Hơn nữa, nó cũng có một cái tên rất êm tai là Cung Nguyệt Vũ.
Đỗ Duy sửng sốt một chút, sau đó lại nghe Ares chậm rãi nói:
- Bộ Cung Nguyệt Vũ này còn có một công hiệu đặc thù, chính là nếu tu luyện nó thời gian dài thì có thể nhanh chóng tăng cường khí lực cho cơ thể ngươi! Hiệu quả cực kì lớn! Ban đầu vào thời gian thần chiến, thân xác của Tinh linh đại thần là yếu ớt nhất trong các thần, cho nên hắn mới làm ra một thứ như vậy để đền bù nhược điểm của bản thân. Không thể không nói, trí tuệ của Tinh linh tộc làm cho người ta bội phục. Đích thực bộ Cung nguyệt vũ này vô cùng hiệu quả! Sau khi ngươi tu luyện lâu hơn, thân thể của ngươi cũng sẽ nhanh chóng trở nên mạnh mẽ!
Đỗ Duy nắm lấy khối hồng ngọc, rót vào một tia tinh thần lục. Quả nhiên nhìn thấy trên bảo thạch màu đỏ xuất hiện từng chùm ánh sáng. Dưới chùm ánh sáng, một bóng người nhỏ bé giống như là hình chiếu xuất hiện trước mắt. Bóng người kia nhỏ bé, trong tay nắm một cây trường cung như trăng rằm, nó đang bay lượn lên xuống một cách tự nhiên phóng khoáng. Dường như mỗi một động tác đều tận dụng tới cực điểm ưu thế về hình dạng và độ cong của cây trường cung!
Cố gắng nhìn xuống, chỉ thấy động tác mềm mại uyển chuyển giống như một điệu múa, mà nhìn kĩ lại thì thấy mỗi một động tác đều cực kì sắc bén! Nếu như nói lại kèm theo đấu khí …
Càng làm cho Đỗ Duy giật mình chính là, mỗi một động tác, mỗi một chi tiết trên cơ thể hình chiếu bóng người này hoặc là giãn ra, hoặc là uốn khúc, dường như toàn bộ động tác đều đạt tới cực hạn của cơ thể người!
Không, phải nói là đã vượt qua cực hạn của cơ thể người!
Đó căn bản không phải là động tác mà con người có thể làm được!
Trong lòng Đỗ Duy đột nhiên sinh ra một cảm giác quen thuộc. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Bởi vì theo hắn, nếu kết hợp bộ động tác nhập môn của Tinh không đấu khí cùng với thể thuật của Đại Tuyết sơn lại thì sẽ rất giống với bộ Cung nguyệt vũ này! Chỉ là Cung nguyệt vũ đã kết hợp hai bộ động tác hoàn mỹ tới mức có thể thi triển ra toàn bộ uy lực của chúng!
Nghĩ đến đây, Đỗ Duy bật thốt lên:
- Có phải ngài đã từng dạy bộ Cung nguyệt vũ này cho Aragon phải không?
- Không sai!
Quả nhiên câu trả lời của Ares không nằm ngoài dự liệu của Đỗ Duy.
- Ban đầu, Aragon mang theo cây trường cung này vào đây, ta đã biết tại sao nó ở trong tay hắn, cũng hỏi hắn từ đâu mà có, hắn cũng nói là trong lúc vô tình mà có được. Vì ta không muốn cái cây trường cung này bị lãng phí trong tay hắn nên đã dạy bộ Cung nguyệt vũ cho hắn.
Khó trách…
Đỗ Duy gật đầu. Xem ra bộ động tác nhập môn của Tinh không đấu khí, đại khái cũng là do Aragon tách ra từ bộ Cung nguyệt vũ của Tinh linh đại thần.
Đỗ Duy mải nghĩ đến điều băn khoăn nên không nhận thấy, trong khối thuỷ tinh, Ares đột nhiên trầm lặng.
Giờ phút này, Ares cũng đang do dự, nhưng rốt cuộc, vị nam thần loài người này cũng đi đến quyết định.
Đỗ Duy…
Chỉ nghe vị nam thần này chậm rãi nói:
- Ngoài Cung nguyệt vũ ra, kì thực cây trường cung này còn có hai tuyệt chiêu. Ngươi có biết không?
- Không biết.
Đỗ Duy lắc đầu.
Sau đó hắn nói:
- Ta chỉ biết dùng ma lực thúc đẩy cây trường cung này thì rất hiệu quả, với lại uy lực rất mạnh mẽ! Còn có thể bắn được cực kỳ xa! Trên cây trường cung này vốn có một cái ma pháp trận mà căn bản là ta không sao nhìn ra được. Cho dù cây trường cung này đã ở trong tay ta một thời gian ngắn, ta vẫn không có cách nào thấu hiểu ma pháp trận này, chỉ tìm ra cách sử dụng ra sao, lại không có cách nào hiểu được nguyên lý của nó như trước.
-Ngươi nói bắn được xa, uy lực to lớn…ừm, theo như ngươi nói thì chiêu đó đại khái là một trong hai tuyệt chiêu, tên gọi là Sao băng.
- Sao băng?
Đỗ Duy suy nghĩ một chút, cái tên này rất chuẩn xác. Mỗi lần mình sử dụng, cũng bắn ra ánh sáng chói lọi. Giống như một ngôi sao băng từ trên trời rơi xuống!
Có thể nói mũi tên địa ngục Fedora đã trở thành một trong những đòn sát thủ của Đỗ Duy.
- Vào năm đó, khi Tinh linh đại thần sử dụng chiêu Sao băng này, hắn phối hợp với thần lực, thậm chí có thể xé rách không gian và bắn thủng lĩnh vực của đối phương! Nếu như gặp phải kẻ mà lực lượng không đạt tới thần cấp, dù đối thủ có lĩnh vực, chỉ một mũi tên là có thể bắn cho lĩnh vực của đối phương sụp đổ! Cho dù lúc chúng ta đại chiến, ngay cả ta cũng không dám dùng thần vực của mình đi cố gắng chống cự một chiêu Sao băng của hắn.
Ares nói tới đây, giọng nói lại đột nhiên trầm xuống:
- Nhưng mà chiêu Sao băng này còn không phải tuyệt chiêu cực mạnh của cây trường cung này.
- Còn không phải?
Tim Đỗ Duy đập thình thịch.
Ngay cả lĩnh vực cũng bắn thủng mà còn không phải tuyệt chiêu cực mạnh?
Ares thở dài. Tiếng thở dài của hắn yếu ớt, tựa như hắn đang chìm vào trong hồi ức. Qua một lúc lâu hắn mới chậm rãi nói:
- Ta nhớ kĩ, năm đó, cái tên Tinh linh thần kia là một thằng cha cực kì kiêu ngạo. Tính kiêu ngạo của Tinh linh tộc là trời sinh, dường như tính kiêu ngạo đó phát huy tới mức độ sâu sắc ở trên người hắn! Hắn là người theo đuổi tư tưởng Tinh linh tộc là tối cao, cho rằng trong số tất cả chủng tộc trong giới sinh vật, chỉ có Tinh linh tộc là thông minh nhất, cao quý nhất, trí tuệ nhất. Cho nên, nó cho rằng, tất cả các mặt của Tinh linh tộc đều mạnh hơn so với người khác.
Nhất là chiếc thần khí trường cung này do một mình hắn chế tạo ra, hắn cũng không nói cho người khác, thậm chí ngay cả với đồng minh cũng che giấu. Bởi vì sau khi biết được uy lực mạnh mẽ của Longius mâu, cái thằng cha kiêu ngạo điên cuồng này lập chí muốn một mình tạo ra một chiếc thần khí, lấy lực lượng của chính nó cũng có thể mạnh hơn Longius mâu đã được chúng thần chúc phúc!
Cái ý nghĩ này thực sự rất điên cuồng. Dù sao Longius mâu là được chúng thần chúc phúc rót thần lực vào còn cây trường cung này lại chỉ do một người tạo ra.
Nhưng mà ta cũng không thể không thừa nhận, mặc dù cái cây trường cung này không có chất liệu cứng rắn cường hãn như Longius mâu và Áo giáp Trăng Khuyết Năm Màu, thậm chí mặc dù bộ vũ kĩ Cung nguyệt vũ này cũng có chỗ độc đáo, nhưng dù sao nếu tổng hợp vũ kĩ lại mà nói, vẫn không bằng Longius mâu. Tuy chiêu Sao băng kia có uy lực mạnh mẽ nhưng nếu đối thủ là thần cấp mà nói, một chiêu Sao băng này vẫn có thể ngăn cản.
Tuy nhiên ta phải nói, mặc dù có nhiều mặt thiếu sót như vậy, nhưng từ một phương diện mà nói, cái thần khí trường cung này, lại hơn hẳn Longius mâu.
Hơn hẳn Longius mâu?
Đỗ Duy giật mình.
Cho tới nay, cho dù là loại thần trong truyền thuyết như Ares trước mặt hay tên Ma thần thì ngay cả thân thể cũng có thể bị Longius mâu đâm thủng, nó tuyệt đối là hoàn toàn xứng danh "thần khí mạnh nhất"!
Nhưng mà bây giờ Ares lại chính miệng thừa nhận, cái cung tên địa ngục Fedora này, theo một phương diện nào đó lại vượt qua Longius mâu?
Giọng nói của Ares rất trầm, tràn ngập một cảm giác đau thương và áy náy.
- Năm đó, chiến tranh thần thoại lần thứ hai kết thúc, loài người đã chiếm thế thượng phong tuyệt đối, đuổi Tinh linh tộc và liên quân thú nhân cùng ải nhân chạy tới rừng rậm phương bắc.
Đất đai ba phần tư đại lục đã bị loài người chiếm cứ.
Thế nhưng, tới lúc đó, ta cũng đã cảm thấy chán ghét đối việc không ngừng có chiến tranh.
Suốt thời gian hơn một trăm năm, chúng ta đánh nhau với Ma tộc. Đánh xong Ma tộc, lại quay sang đánh đồng minh của mình.
Mà quan trọng hơn, vào giai đoạn sau của chiến tranh, ta đã cảm giác rõ ràng được sự thay đổi của nữ thần.
Ta bắt đầu chán ghét chiến tranh.
Giữa mấy vị thần chúng ta luôn luôn có một cái ước định. Cho dù đứng ở lập trường đối lập nhau, mọi người cũng đều luôn luôn tuân thủ cái ước định đó. Dù sao, thần sống lâu gần như vô hạn, hơn nữa thậm chí không thể tử vong. Ngày dài tháng rộng, có thể nói, mấy người thần cấp cường giả chúng ta chính là "người quen" duy nhất của nhau, mặc kệ là kẻ đối địch hay bạn bè, chúng ta đều có thể tiếp tục sống chung trong những năm tháng dài đằng đẵng.
Cho nên, tất cả mọi người đều nguyện ý tuân thủ cái ước định kia.
Ước định này tên là "Thần thương yêu người đời".
Nội dung cũng rất đơn giản, chỉ có một điều chính: bất kể vào lúc nào, dưới bất kì tình huống nào, mặc dù chúng ta đều thủ hộ chủng tộc của mình. Nhưng mà đứng ở lập trường của thần, cho dù sinh linh hay chủng tộc bình thường đang tín ngưỡng chúng ta có xảy ra chiến tranh chém giết…giữa chúng ta có thể có chiến tranh. Nhưng có một điều: thần linh không thể xuất thủ với sinh linh bình thường.
Nói cách khác, chúng ta đều có thể trợ giúp cho chủng tộc của mình, nhưng không thể trực tiếp trợ giúp bọn họ tham chiến.
Cho dù là trong chiến tranh thần thoại lần đầu tiên, chúng thần chúng ta cũng chỉ tham gia và chiến đấu với Ma thần. Chúng ta cũng không có trực tiếp ra tay trong chiến tranh giữa Ma tộc với các tộc khác.
Chiến tranh thần thoại lần thứ hai cũng thế. Chúng ta chỉ có thể đứng sau lưng trợ giúp chủng tộc của mình, cũng không thể trực tiếp ra tay giết hại sinh linh bình thường.
Bởi vì lúc lực lượng của thần cấp cường giả đối mặt với sinh linh bình thường thì nhất định là một cuộc giết hại vô nghĩa.
Chính vì thế, tất cả mọi người đều bằng lòng tuân thủ cái ước định này.
Nhưng mà vào giai đoạn cuối của chiến tranh thần thoại lần thứ hai, tình thế của Tinh linh tộc và Ải nhân tộc, Thú nhân tộc đã xảy ra nguy cơ lớn. Sau khi bọn họ đã cận kề tuyệt cảnh. Rốt cuộc, Tinh linh thần là người thứ nhất xé bỏ cái ước định kia.
Trước trận đánh cuối cùng, hắn tự mình đi trước một bước, trực tiếp trợ giúp quân đội Tinh linh tộc, ra tay với liên quân của loài người!
Đây là lần đầu tiên thần linh trực tiếp ra tay trong chiến tranh của sinh linh bình thường.
Cũng là thời điểm sau khi Tinh linh thần chế tạo ra cây trường cung này, lần đầu tiên lấy ra sử dụng!
Mà kết quả lần này gây ra cho loài người một tình cảnh gần như là tai hoạ!
Nói đến đây, Ares đột nhiên dừng lại, hỏi ngược lại Đỗ Duy một câu:
- Đỗ Duy, ngươi có biết trong ma pháp loài người bây giờ, đại khái là cấm chú cực mạnh có thể thi triển ra có bao nhiêu uy lực.
Đỗ Duy nghĩ một chút rồi nói:
- Cấm chú ma pháp phải không? Ừm…mặc dù ta chưa từng tận mắt thấy nhưng mà nghe nói: bây giờ ma pháp sư cường đại nhất trong loài người, nếu sử dụng cấm chú ma pháp uy lực lớn nhất thì có thể trực tiếp huỷ diệt một toà thành thị! Nếu như là cường giả trên cấp thánh thì cũng không khác biệt như vậy đâu.
Không sai, cho dù là cường giả cấp thánh, thậm chí lĩnh vực cường giả, thi triển ma pháp mạnh mẽ, uy lực lớn nhất cũng tương tự với quy mô cấm chú. Dù sao thì cường giả cấp thánh mạnh mẽ chủ yếu là nhờ cảnh giới, lĩnh vực cường giả cũng thế, mạnh cũng chỉ là mạnh ở quy tắc và cảnh giới nắm trong tay. Thực ra lực lượng đơn thuần cũng không khác biệt nhiều lắm.
Ares chậm rãi nói:
- Coi như là thần cấp cường giả chúng ta trực tiếp ra tay với sinh linh bình thường, dùng ma pháp sát thương trên quy mô lớn mạnh nhất, cũng chỉ thả ra mấy cái cấm chú thôi. Thanh thế to lớn như đất rung núi lở ...cũng là cực hạn.
Lấy thần lực của chúng ta, tự mình xoá đi một thành thị trên mặt đất cũng không phải việc gì khó. Nhưng mà… từ lúc mới bắt đầu ngay cả ta cũng không ngờ, cái mũi tên địa ngục Fedora này sát thương trên quy mô lớn lại có thể mạnh như vậy!
Giọng nói của Ares đầy vẻ tự trách:
- Ban đầu, ở trong trận cuối cùng, Tinh linh thần tự mình ra tay, vốn dĩ ta có phòng bị. Nhưng ta đã chán ghét chiến tranh, thậm chí trước trận chiến ấy, ta đã rời khỏi chiến trường.
Mà lúc trước trận chiến ấy, đại quân loài người đã xác lập ưu thế trên đại lục từ lâu. Quân đội loài người tập hợp đến hơn hai trăm vạn quân, quyết định nhờ một trận này mà trực tiếp đánh cho liên quân đối phương tan nát và diệt vong. Mà ngay cả lãnh đạo loài người cũng tỏ ý rõ ràng, muốn hoàn thành toàn bộ trong một chiến dịch! Có thể nói, trước trận chiến này, loài người đã tổng động viên cao nhất! Gần như lấy ra toàn bộ quân đội của mình.
Gần hai trăm vạn quân, chưa kể vô số dân phu ở hậu phương, tổng cộng hơn hai trăm bốn mươi vạn quân đội vượt qua phương bắc của đại lục, cùng đi về phía trong rừng rậm đi vây quét bộ phận còn lại của Tinh linh tộc và các tộc khác ẩn núp ở rừng rậm phương bắc.
Đỗ Duy, ta hỏi ngươi, bây giờ địa hình phương bắc của đại lục là cái dạng gì?
Đỗ Duy nói ngay:
- Phương bắc…đại khái là một vùng đồng bằng. Mà chỗ xa nhất ở phương bắc thì là rừng rậm đóng băng. Mảnh rừng rậm đóng băng đó rất lớn, có lẽ cũng lớn tới mức bằng hai hành tỉnh đi.
Ares cười khổ một tiếng:
- Nhưng mà, ở thời đại thần thoại một vạn năm về trước, địa hình phương bắc của đại lục không phải như vậy.
Thực ra ban đầu cái rừng rậm đóng băng mà ngươi nói có diện tích còn lớn hơn rất nhiều so với hôm nay ngươi thấy. Ban đầu ở phương bắc đại lục là một mảng rừng rậm lớn vô cùng! Rộng lớn vô biên! Đông đến bờ biển, tây đến dãy núi Cirimaro, đều là một mảng rừng rậm xanh biếc thật lớn! Ngày nay ngươi không thể đoán ra diện tích của mảnh rừng rậm này đâu. Dựa vào cách nói của ngươi, đại khái là mảnh rừng rậm trước kia còn phải lớn hơn bốn lần so với rừng rậm đóng băng bây giờ!
Bốn lần?
Đỗ Duy tính nhanh một cái. Diện tích của rừng rậm đóng băng, ước chừng lớn bằng hai cái hành tỉnh. Bốn lần…
Chẳng phải là nói, thời viễn cổ, diện tích của phương bắc đại lục bằng diện tích của tám hành tỉnh, mà đều là rừng rậm?!
-Lúc đó, rừng rậm thuộc về Tinh linh tộc, là lãnh địa của Tinh linh tộc, đương nhiên là vô cùng khổng lồ.
Ares cười khổ nói:
- Thời kì sau của chiến tranh, chủng tộc khác đều bị loài người đuổi tới rừng rậm phương bắc. Mà lúc cuối cùng, hai trăm vạn đại quân loài người làm nên một chiến tuyến dài bốn trăm km, một mạch tiến vào trong rừng rậm đi vây quét phương bắc. Lúc đó, sau khi Tinh linh tộc cầu khẩn thì Tinh linh thần tự mình xuất thủ! Hắn đi ra mang theo chiếc thần khí vừa mới tạo ra này…
- Sao đó thì sao?
Trong lòng Đỗ Duy đã dự cảm được một chút, nhưng hắn vẫn hỏi.
-Sau đó?
Dường như Ares khẽ cười rồi nói:
- Sau đó, chính là địa hình phương bắc mà ngươi thấy ngày nay!
Hắn nhẹ nhàng thở dài, chậm rãi nói:
- Đối mặt với quân đội loài người đông như kiến, Tinh linh thần chỉ lấy ra cây cung thần mà hắn mới tạo, sau đó bắn một mũi tên lên trời! Sau này ta mới biết được, đây là một trong hai tuyệt chiêu của nó.
Nếu như nói, Sao băng và Cung nguyệt vũ kia đều là tuyệt kĩ một đánh một, thì một chiêu này lại là chiêu sát thương trên quy mô lớn, gần như là phát huy đến độ cực hạn, ngay cả thần cấp cường giả cũng không thể làm được!
Ngày đó, sau khi Tinh linh thần bắn một mũi tên lên bầu trời, mọi người đều thấy giống như có một đường ánh sáng đỏ từ dây cung bắn ra, sau đó nó đâm thủng một lỗ trên bầu trời.
Rồi thì đầy trời khắp đất đều là lửa trời!
Vô số ngọn lửa màu xanh lục chảy xuống từ lỗ thủng trên bầu trời, chúng ùn ùn kéo đến giống như hàng tỉ ngôi sao băng, giống như là... từ trên trời rơi xuống một trận mưa xối xả màu xanh lục!
Hơn nữa, cơn mưa xối xả đó diễn ra ba ngày ba đêm!
Sau khi ngọn lửa màu xanh biếc đó rơi xuống chỗ nào trên mặt đất thì có thể dễ dành dính vào tất cả các thứ ở đó. Phàm là thứ nào dính một chút thôi, đều sẽ cháy bùng lên. Dù là tảng đá, cũng sẽ bị đốt tan sau ba ngày ba đêm!
Đến cuối cùng, chính là hình dạng như ngươi nhìn thấy bây giờ!
Đại lục phương bắc vốn là biển rừng rộng lớn vô biên, kết quả sau ba ngày ba đêm bị lửa xanh lục đầy trời, gần như khắp rừng rậm đều bị xoá thẳng khỏi mặt đất như vậy!
Vốn là một biển màu xanh, lại trở thành một vùng đất lớn mênh mông khô cằn!
Đỗ Duy chỉ cảm thấy da đầu tê dại!
Ôi! Đây chính là diện tích tương đương với tám hành tỉnh!
Cấm chú bây giờ có thể một lần huỷ diệt một toà thành thị đã là uy lực khó có thể tưởng tượng rồi!
Một lần duy nhất san tám hành tỉnh thành đất bằng! Đây là lực lượng huỷ diệt dạng gì?
- Một lần đó, quân đội loài người bị đả kích nặng nề. Hai trăm vạn đại quân loài người đều tiến vào rừng rậm phương bắc, dưới cơn mưa lửa xanh biếc đầy trời ba ngày ba đêm đó, tuyệt đại đa số đều bị thiêu đốt thành tro tàn! Bị xoá khỏi đại lục cùng với rừng rậm!
Mà cuối cùng, trong đám quân đội chạy về từ phương bắc, từ hai trăm vạn còn lại không tới ba mươi vạn. Hơn nữa, trong đó cũng có một số kẻ bởi vì là cường giả nhân loại, có được đấu khí và ma pháp cường đại, mới có thể tự bảo về mình giữa cơn mưa lửa trời ba ngày ba đêm.
Có thể nói, nếu xét về mặt uy lực thì có lẽ một chiêu này không lớn mạnh như chiêu Sao băng hay Cung nguyệt vũ kia. Bởi vì căn cứ sự tình kia, ước chừng kẻ có được thực lực năm sáu cấp của loài người bây giờ là có thể phóng ra đấu khí, và có thể miễn cưỡng chống cực lại lực lượng sát thương trên quy mô lớn.
Thế nhưng, dù sao tuyệt đại đa số sinh linh đều là người thường không có khả năng phát huy đấu khí hay ma pháp!
Một tuyệt chiêu thần cung này, chính là có được "lực sát thương trên phạm vi, quy mô lớn" không gì sánh được! Từ phạm vi sát thương bao trùm mà xem, chỉ sợ không có bất kì một cường giả thần cấp nào có thể làm được điều này! Thậm chí là Ma thần năm đó cũng không làm được!
Đỗ Duy không nhịn được mà si ngốc nhìn trường cung trong tay.
Cái cây trường cung mĩ lệ đến mức gần như yêu dị này lại từng dính nhiều máu tươi như vậy? Lại là một hung khí mà chỉ một chiêu đã giết hại hơn trăm vạn sinh linh?!
- Tuyệt chiêu thứ hai này của Tinh linh thần, tên gọi Bầu Trời Vô Song - một cái tên xinh đẹp, đáng tiếc lại quá tanh mùi máu.
Ares thở dài:
- Đỗ Duy, cuối cùng thì ta không thể không tự mình ra tay đối phó với Tinh linh thần, dựa vào Longius mâu mới chiến thắng hắn. Cho nên, Bầu Trời Vô Song cũng như cái cây trường cung này đều rơi vào tay ta... Ngươi có muốn ta dạy cho ngươi hay không?
Đỗ Duy vừa nghe, tim đập thình thịch!
Bầu Trời Vô Song?
Một đòn sát thủ có thể giết hại quy mô cực lớn trong một lần a!
Chắc hẳn loại chiêu giống như Sao băng hoặc Cung nguyệt vũ, nếu một chọi một thì đương nhiên lợi hại vô cùng. Nhưng mà, chỉ kẻ đến từ kiếp trước như Đỗ Duy mới biết được, lực lượng sát thương trên quy mô lớn mới là vương đạo a!
/434
|