Thân thể của Đỗ Duy nhanh chóng phóng lên cao. Sau đó chỉ nghe thấy phía dưới truyền đến "Oanh" một tiếng!
Thân thể hắn sau một nhịp thở đã bay lên được khoảng hai trăm thước. Nhưng nhìn thấy phía dưới, chỗ mình vừa đứng. Một cái miệng không lồ đã khép lại, làm tầng băng lớn trên mặt biển cắn nát!
Đỗ Duy rốt cục thấy rõ ràng bộ dáng quái vật kia... chính xác ra, là thấy rõ ràng cái đầu của nó!
Đó là một cái đầu hình thoi… giống như một ngọn núi khổng lồ, phần lớn đã rút về trong biển. Chỉ có một phần nhỏ lỏa lồ ở trên mặt biển. Bề ngoài, da thịt giống như từng mảnh từng mảnh nham thạch cứng rắn màu đen, nhưng mang theo một tầng ướt nhẹp. Có thể nhận thấy, thể tích lớn ít nhất vài trăm thước. Hai con mắt phân ở hai bên nhô lên trên mặt biển, như đang giương mắt nhìn Đỗ Duy!
Lập tức, Đỗ Duy sinh ra một loại cảm giác như bị khóa chặt.
Ánh mắt to kia như thiên luân, trong tròng mắt di động ẩn hiện quang mang diêm dúa, lẳng lơ. Ở ngay chỗ giống như lỗ mũi, phun ra khí thế màu trắng... Giống loại sương mù đang quay quanh đảo.
- Hô! Hô! Hô!
Lỗ mũi mỗi một lần hô hấp, như là cuồng phong!
- Đó chẳng phải là quái vật… kia sao?
Đỗ Duy sắc mặt rất nghiêm túc, hắn mơ hồ cảm thấy bị áp bách bởi lực lượng cường đại của đối phương!
Cảm giác áp bức kia giống như một ngọn núi lớn, làm cho Đỗ Duy cảm thấy mình quả là nhỏ bé.
Nhưng là bây giờ, Đỗ Duy rõ ràng mình là đứng ở trên cao mắt nhìn xuống đối phương, cảm giác khá là kì lạ.
Quái vật dùng ánh mắt yêu dị nhìn Đỗ Duy. Hai ánh mắt ngưng trọng nhìn nhau, nhưng Đỗ Duy cảm thấy địch ý mãnh liệt của đối phương!
Rốt cục, một người một thú đưa mắt nhìn nhau thật lâu. Cái đầu phía dưới chậm rãi di động, làm cho cái miệng của nó lộ ra trên mặt biển, lỗ mũi phun nồng đậm bạch khí. Cái miệng khổng lồ rống lên một tiếng nghe như sấm.
Tiếng rống hùng hậu kia mang theo tiết tấu kì quái. Đỗ Duy cẩn thận nghe, nhưng như là từng bước âm phù kỳ dị. Thanh âm chấn động từ trong miệng, như gào thét trong lỗ tai Đỗ Duy. Đỗ Duy nhận ra, con quái thú kia tựa hồ đang nói gì với mình. Từ tiết tấu thanh âm, lộ ra vẻ giận dữ và bất mãn, còn có chút cảnh cáo.
Đáng tiếc... Hắn nhưng không cách nào nghe cho được.
- Ngươi đang nói cùng ta sao?
Đỗ Duy cười khổ một tiếng.
Mặc dù hắn học pháp thuật Druid (giao tiếp với muôn thú). Có thể liên lạc cùng đa số sinh vật tự nhiên. Nhưng là hiển nhiên, hắn nhưng không cách nào hiểu tiếng nói của quái thú khổng lồ này.
Druid tự nhiên pháp thuật, có thể làm cho Đỗ Duy có cùng năng lực câu thông cùng dã thú. Loại năng lực này được gọi là "Thú ngữ giả", nhưng là cũng chỉ có giới hạn trong sinh vật cấp thấp không có có trí khôn, tỷ như bình thường dã thú. Hoặc là một vài ma thú hơi cao giai một chút.
Nhưng, đối mặt cao cấp sinh vật, Druid pháp thuật là không có tác dụng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Mắt thấy kia quái thú phát ra thanh âm càng ngày càng dồn dập, mang theo tiếng gầm thét như sấm. Tựa hồ địch ý càng ngày càng mãnh liệt, có bộ dáng có chút không nhịn được nữa.
Đỗ Duy ít nhất hiểu rõ một chút, đối phương xem ra là muốn xua đuổi mình cút ngay.
- Chris... cái lão khốn khiếp này! Ngươi để cho ta trở về gặp ngươi! Nhưng là ta như thế nào mới có thể gặp?
Đỗ Duy bất đắc dĩ quát lớn một tiếng. Tận lực để cho thanh âm của mình truyền đi xa xa.
Con quái thú kia dưới tiếng quát của Đỗ Duy, trở nên càng ngày càng nôn nóng, trong đôi mắt tỏa ra ngọn lửa yêu dị. Tiểu đảo bắt đầu phát ra màu vàng nhàn nhạt, rồi màu sắc càng ngày càng đậm!
Rốt cục, quái thú cũng hết nhẫn nại. Nó ngưng nói chuyện, đưa mắt nhìn Đỗ Duy hơn một phút đồng hồ. Cái đầu cự đại kia được đưa lên, càng lên càng cao, cuối cùng túc túc cao hơn mặt biển khoảng cách trăm mét, cơ hồ cùng Đỗ Duy đứng ngang hàng!
"Thật giống như... ý của nó là đuổi ta rời đi." Đỗ Duy cười khổ. Hắn nhìn chằm chằm vào ánh mắt con quái thú kia:
- Nếu như ta đây không đi?
Quái thú không có nghe hiểu lời của Đỗ Duy, nó nghe cũng không rõ, nhưng là nó dùng hành động thực tế trả lời Đỗ Duy.
Cái miệng to lớn mở ra. Đỗ Duy cảm thấy trong nháy mắt, một luồng hỏa diễm cao ngất trời đánh tới!
- Oanh!
Ngọn lửa kia thế tới hung mãnh, kèm theo cuồng phong. Phun ra đến trước mặt Đỗ Duy! Thân thể của Đỗ Duy chợt lóe lên, trong nháy mắt dời ra ngoài trăm thước!
Mà phía sau Đỗ Duy, một ngọn lửa ở bầu trời tràn ngập ra ngoài, giống như một đạo tường lửa lan tràn!
Đây không phải là ngọn lửa bình thường! Chỉ thấy ngọn lửa kia phun đến phía bầu trời, dưới con mắt trợn tròn của Đỗ Duy, bầu trời bị thui rụi!
Tan ra... Nung chảy bầu trời?
Đỗ Duy cả kinh, cái này không phải chuyện đùa!
Giống như một tờ giấy trắng bị nhét vào trên lò lửa, bị ngọn lửa một liếm sau. Bầu trời lập tức đã bị đốt ra khỏi một lỗ thủng khổng lồ!
Mà sau lỗ thủng, mảng lớn hư không màu đen xuất hiện ở trước mắt Đỗ Duy!
« Đây… quả là gặp quỷ rồi… »
Đỗ Duy không có thời gian suy nghĩ nhiều. Bởi vì quái vật kia thể tích khổng lồ. Miệng rộng mở ra, vô biên vô hạn ngọn lửa quét tới đây! Đỗ Duy ra sức thi triển thuấn di ra ngoài. Ngọn lửa kia lại như cũ đi theo phía sau cái mông Đỗ Duy, một đường lan theo tới đây.
Rốt cục, Đỗ Duy trượt ra hơn ngàn thước, còn xảo diệu vòng một đường vòng cung... Lúc này mới tránh được, thoát khỏi tường lửa ngập trời!
Nhìn lại kia trên bầu trời. Vốn là bị «cháy sạch", sau khi ngọn lửa tản đi. Nhưng từng điểm từng điểm một lần nữa sinh ra! Mây trắng,trời xanh. Như là từng điểm từng điểm tái hiện ra, đem màu đen hư không, từng phần từng phần bồi lấp, cuối cùng khôi phục thành trời xanh mây trắng!
Đỗ Duy giật mình!
Không gian!
Đây là một không gian!
Hắn rốt cục đoán được sự thật!
Rất hiển nhiên. Mình mặc dù là một đường từ biển rộng mà đến, xuyên qua sương mù. Đi tới cái tiểu đảo này, nhưng là trên thực tế, cái này tiểu đảo cũng không phải là ở cái thế giới của Đỗ Duy nữa. Không phải là ở Roland đại lục! Mà là một không gian được người khác sáng tạo ra!
Nơi này hết thảy. Bầu trời kia, mây trắng. Nước biển. Tất cả hết thảy. Cũng là một không gian được chế tạo ra. Giống như trên Đại Tuyết Sơn phong ấn Ares cùng không gian phong ấn Ma Thần điện giống nhau!
Mà long thú phun ra hỏa diễm... Cũng không phải là đem bầu trời hòa tan, mà là trực tiếp... Thiêu hủy tầng ngoài không gian này!
Giống như... Bạch Hà Sầu "Phá họa" giống nhau!
Chính là phá họa!
Đỗ Duy mồ hôi lạnh chảy ra!
Phá họa? Chẳng lẽ con quái thú kia có thực lực ngang với Bạch Hà Sầu?
Mặc dù suy đoán rất hoang đường... nhưng là rất nhanh, Đỗ Duy cũng cảm giác được rằng, có lẽ mình đoán cũng không sai!!
Mắt thấy Đỗ Duy không có bị đại hỏa cắn nuốt. Quái thú tựa hồ lửa giận càng phát ra càng lớn, rống lên một tiếng. Sóng âm cơ hồ mắt thường có thể thấy được, tứ tán như cuộn sóng!
Sau đó Đỗ Duy rõ ràng cảm giác được trong không khí, lực lượng đè nén mình ma lực đột nhiên tăng cường!
Đè nén ma lực của ta?
Đỗ Duy mơ hồ cảm thấy không đúng!
Đây không phải là cái gì cấm ma pháp pháp thuật... Mà là. Lĩnh vực?!
Đầu quái thú nhô lên cao một chút!
Sau đó trong ánh mắt như lộ ra vẻ đùa cợt. Tựa hồ là cười nhạo nhân loại nhỏ bé… Đỗ Duy không biết tự lượng sức mình! Công kích của nó vô cùng đơn giản, cái miệng mở to ra như một không gian khổng lồ, hung hăng hướng Đỗ Duy cắn tới đây!
- Hừ, chậm như vậy mà nghĩ cắn được ta?
Đỗ Duy cười lạnh một tiếng, thân thể cấp tốc vượt qua lui về phía sau đi.
Nhưng thân thể hắn mới vừa động, lập tức mặt liền biến sắc!
Toàn bộ không khí chung quanh như biến thành thực thể! Trở thành sền sệt mà nồng đậm! Thân thể mình khó di động một phân. Như không phải là trong không khí mà là đang trong bùn lầy! Chung quanh lực cản cực lớn, bốn phương tám hướng cũng truyền đến lực lượng cự đại, hướng tới mình đè ép... Cảm giác như vậy, giống như lặn xuống biển sâu. Làm cho người ta tốc độ cùng nhanh nhẹn nhất thời thấp xuống nhiều lần!
Nhưng không khí sền sệt mức này, hiển nhiên vượt xa nước biển! Đỗ Duy cảm giác cũng không chỉ là như ở dưới nước hành động. Tựa hồ bốn phương tám hướng cũng đã không phải là không khí. Mà là... Cứng rắn!!
Ngươi có thể tưởng tượng đến cái loại cảm giác này sao? Không khí trở nên càng ngày càng cứng rắn. Trở nên càng ngày càng không cách nào tùy ý di động, chung quanh áp lực mỗi một giây đang nhanh chóng tăng lớn!
Đỗ Duy đem hết toàn lực lui về phía sau nhưng là thân thể mỗi lần di động một phân, cũng phải không ngừng gia tăng ma lực kháng cự!
Không sai, quái vật kia há mồm cắn nuốt - động tác là rất chậm chạp. Nhưng là Đỗ Duy rất nhanh liền phát hiệnđộng tác trở nên trì hoãn chậm hơn!
Đỗ Duy trong lòng sinh ra một loại cảm giác hoang đường! Khi hắn nhìn quái vật này- động tác chậm giống như xem DVD thời điểm giảm tốc độ đi hai lần, nhưng là động tác của mình giống như trở nên giảm tốc độ đi ba mươi hai lần!!!
Nếu như nói cái này quái vật động tác chậm như con rùa. Như vậy Đỗ Duy cảm giác mình cũng đã biến thành một con ốc sên!
Quái vật kia động tác chậm chạp, giờ phút này bỗng lướt nhanh như gió! Cái miệng như vực sâu khổng lồ, đem Đỗ Duy bao phủ bên trong!
Đỗ Duy trong đôi mắt lộ ra một tia bén nhọn, đột nhiên hét lên một tiếng!
- Oanh!!!
Toàn thân hắn toát ra hào quang, trong nháy mắt như thoát khỏi gông xiềng!
Lực lượng lĩnh vực đột nhiên bộc phát ra, thân thể của Đỗ Duy lập tức lâm vào thống khổ cùng cực! Hắn biết thân thể yếu ớt của mình vốn không cách nào thừa nhận áp lực do sử dụng lực lượng lĩnh vực mang đến. Nhưng là giờ phút này đành phải vậy!
Chẳng qua là, trong nháy mắt dẫn phát lực lượng Lĩnh vực. Đỗ Duy lập tức đã cảm thấy áp lực chung quanh đột nhiên không còn! Thân thể trong nháy mắt như tia chớp hướng phía sau chui ra ngoài, thân thể trên không trung thối lui không ngừng. Cũng đã tiện tay đem từ trong tàng giới chỉ mũi tên ngục Fedora lôi ra ngoài!
Cung thần trên tay, lập tức khí thế Đỗ Duy tăng nhiều!
Mắt thấy cái đầu khổng lồ ở tại phía trước, Đỗ Duy dẫn động dây cung, nhắm ngay con quái thú kia!
Ngón tay nhẹ nhàng rung động!
- Ông!
Dây cung chấn động, thanh thúy dễ nghe!
Ma lực trên trường cung, hình giọt nước cánh cung hai bên, nhất thời bộc phát ra hai đóa rực rỡ quang mang. Tia sáng nhanh chóng ngưng tụ ở trên dây cung… Ngón tay Đỗ Duy buông lỏng. Một đạo quang mang như sao chổi hướng quái thú nơi xa gào thét mà đi!
Thân thể hắn sau một nhịp thở đã bay lên được khoảng hai trăm thước. Nhưng nhìn thấy phía dưới, chỗ mình vừa đứng. Một cái miệng không lồ đã khép lại, làm tầng băng lớn trên mặt biển cắn nát!
Đỗ Duy rốt cục thấy rõ ràng bộ dáng quái vật kia... chính xác ra, là thấy rõ ràng cái đầu của nó!
Đó là một cái đầu hình thoi… giống như một ngọn núi khổng lồ, phần lớn đã rút về trong biển. Chỉ có một phần nhỏ lỏa lồ ở trên mặt biển. Bề ngoài, da thịt giống như từng mảnh từng mảnh nham thạch cứng rắn màu đen, nhưng mang theo một tầng ướt nhẹp. Có thể nhận thấy, thể tích lớn ít nhất vài trăm thước. Hai con mắt phân ở hai bên nhô lên trên mặt biển, như đang giương mắt nhìn Đỗ Duy!
Lập tức, Đỗ Duy sinh ra một loại cảm giác như bị khóa chặt.
Ánh mắt to kia như thiên luân, trong tròng mắt di động ẩn hiện quang mang diêm dúa, lẳng lơ. Ở ngay chỗ giống như lỗ mũi, phun ra khí thế màu trắng... Giống loại sương mù đang quay quanh đảo.
- Hô! Hô! Hô!
Lỗ mũi mỗi một lần hô hấp, như là cuồng phong!
- Đó chẳng phải là quái vật… kia sao?
Đỗ Duy sắc mặt rất nghiêm túc, hắn mơ hồ cảm thấy bị áp bách bởi lực lượng cường đại của đối phương!
Cảm giác áp bức kia giống như một ngọn núi lớn, làm cho Đỗ Duy cảm thấy mình quả là nhỏ bé.
Nhưng là bây giờ, Đỗ Duy rõ ràng mình là đứng ở trên cao mắt nhìn xuống đối phương, cảm giác khá là kì lạ.
Quái vật dùng ánh mắt yêu dị nhìn Đỗ Duy. Hai ánh mắt ngưng trọng nhìn nhau, nhưng Đỗ Duy cảm thấy địch ý mãnh liệt của đối phương!
Rốt cục, một người một thú đưa mắt nhìn nhau thật lâu. Cái đầu phía dưới chậm rãi di động, làm cho cái miệng của nó lộ ra trên mặt biển, lỗ mũi phun nồng đậm bạch khí. Cái miệng khổng lồ rống lên một tiếng nghe như sấm.
Tiếng rống hùng hậu kia mang theo tiết tấu kì quái. Đỗ Duy cẩn thận nghe, nhưng như là từng bước âm phù kỳ dị. Thanh âm chấn động từ trong miệng, như gào thét trong lỗ tai Đỗ Duy. Đỗ Duy nhận ra, con quái thú kia tựa hồ đang nói gì với mình. Từ tiết tấu thanh âm, lộ ra vẻ giận dữ và bất mãn, còn có chút cảnh cáo.
Đáng tiếc... Hắn nhưng không cách nào nghe cho được.
- Ngươi đang nói cùng ta sao?
Đỗ Duy cười khổ một tiếng.
Mặc dù hắn học pháp thuật Druid (giao tiếp với muôn thú). Có thể liên lạc cùng đa số sinh vật tự nhiên. Nhưng là hiển nhiên, hắn nhưng không cách nào hiểu tiếng nói của quái thú khổng lồ này.
Druid tự nhiên pháp thuật, có thể làm cho Đỗ Duy có cùng năng lực câu thông cùng dã thú. Loại năng lực này được gọi là "Thú ngữ giả", nhưng là cũng chỉ có giới hạn trong sinh vật cấp thấp không có có trí khôn, tỷ như bình thường dã thú. Hoặc là một vài ma thú hơi cao giai một chút.
Nhưng, đối mặt cao cấp sinh vật, Druid pháp thuật là không có tác dụng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Mắt thấy kia quái thú phát ra thanh âm càng ngày càng dồn dập, mang theo tiếng gầm thét như sấm. Tựa hồ địch ý càng ngày càng mãnh liệt, có bộ dáng có chút không nhịn được nữa.
Đỗ Duy ít nhất hiểu rõ một chút, đối phương xem ra là muốn xua đuổi mình cút ngay.
- Chris... cái lão khốn khiếp này! Ngươi để cho ta trở về gặp ngươi! Nhưng là ta như thế nào mới có thể gặp?
Đỗ Duy bất đắc dĩ quát lớn một tiếng. Tận lực để cho thanh âm của mình truyền đi xa xa.
Con quái thú kia dưới tiếng quát của Đỗ Duy, trở nên càng ngày càng nôn nóng, trong đôi mắt tỏa ra ngọn lửa yêu dị. Tiểu đảo bắt đầu phát ra màu vàng nhàn nhạt, rồi màu sắc càng ngày càng đậm!
Rốt cục, quái thú cũng hết nhẫn nại. Nó ngưng nói chuyện, đưa mắt nhìn Đỗ Duy hơn một phút đồng hồ. Cái đầu cự đại kia được đưa lên, càng lên càng cao, cuối cùng túc túc cao hơn mặt biển khoảng cách trăm mét, cơ hồ cùng Đỗ Duy đứng ngang hàng!
"Thật giống như... ý của nó là đuổi ta rời đi." Đỗ Duy cười khổ. Hắn nhìn chằm chằm vào ánh mắt con quái thú kia:
- Nếu như ta đây không đi?
Quái thú không có nghe hiểu lời của Đỗ Duy, nó nghe cũng không rõ, nhưng là nó dùng hành động thực tế trả lời Đỗ Duy.
Cái miệng to lớn mở ra. Đỗ Duy cảm thấy trong nháy mắt, một luồng hỏa diễm cao ngất trời đánh tới!
- Oanh!
Ngọn lửa kia thế tới hung mãnh, kèm theo cuồng phong. Phun ra đến trước mặt Đỗ Duy! Thân thể của Đỗ Duy chợt lóe lên, trong nháy mắt dời ra ngoài trăm thước!
Mà phía sau Đỗ Duy, một ngọn lửa ở bầu trời tràn ngập ra ngoài, giống như một đạo tường lửa lan tràn!
Đây không phải là ngọn lửa bình thường! Chỉ thấy ngọn lửa kia phun đến phía bầu trời, dưới con mắt trợn tròn của Đỗ Duy, bầu trời bị thui rụi!
Tan ra... Nung chảy bầu trời?
Đỗ Duy cả kinh, cái này không phải chuyện đùa!
Giống như một tờ giấy trắng bị nhét vào trên lò lửa, bị ngọn lửa một liếm sau. Bầu trời lập tức đã bị đốt ra khỏi một lỗ thủng khổng lồ!
Mà sau lỗ thủng, mảng lớn hư không màu đen xuất hiện ở trước mắt Đỗ Duy!
« Đây… quả là gặp quỷ rồi… »
Đỗ Duy không có thời gian suy nghĩ nhiều. Bởi vì quái vật kia thể tích khổng lồ. Miệng rộng mở ra, vô biên vô hạn ngọn lửa quét tới đây! Đỗ Duy ra sức thi triển thuấn di ra ngoài. Ngọn lửa kia lại như cũ đi theo phía sau cái mông Đỗ Duy, một đường lan theo tới đây.
Rốt cục, Đỗ Duy trượt ra hơn ngàn thước, còn xảo diệu vòng một đường vòng cung... Lúc này mới tránh được, thoát khỏi tường lửa ngập trời!
Nhìn lại kia trên bầu trời. Vốn là bị «cháy sạch", sau khi ngọn lửa tản đi. Nhưng từng điểm từng điểm một lần nữa sinh ra! Mây trắng,trời xanh. Như là từng điểm từng điểm tái hiện ra, đem màu đen hư không, từng phần từng phần bồi lấp, cuối cùng khôi phục thành trời xanh mây trắng!
Đỗ Duy giật mình!
Không gian!
Đây là một không gian!
Hắn rốt cục đoán được sự thật!
Rất hiển nhiên. Mình mặc dù là một đường từ biển rộng mà đến, xuyên qua sương mù. Đi tới cái tiểu đảo này, nhưng là trên thực tế, cái này tiểu đảo cũng không phải là ở cái thế giới của Đỗ Duy nữa. Không phải là ở Roland đại lục! Mà là một không gian được người khác sáng tạo ra!
Nơi này hết thảy. Bầu trời kia, mây trắng. Nước biển. Tất cả hết thảy. Cũng là một không gian được chế tạo ra. Giống như trên Đại Tuyết Sơn phong ấn Ares cùng không gian phong ấn Ma Thần điện giống nhau!
Mà long thú phun ra hỏa diễm... Cũng không phải là đem bầu trời hòa tan, mà là trực tiếp... Thiêu hủy tầng ngoài không gian này!
Giống như... Bạch Hà Sầu "Phá họa" giống nhau!
Chính là phá họa!
Đỗ Duy mồ hôi lạnh chảy ra!
Phá họa? Chẳng lẽ con quái thú kia có thực lực ngang với Bạch Hà Sầu?
Mặc dù suy đoán rất hoang đường... nhưng là rất nhanh, Đỗ Duy cũng cảm giác được rằng, có lẽ mình đoán cũng không sai!!
Mắt thấy Đỗ Duy không có bị đại hỏa cắn nuốt. Quái thú tựa hồ lửa giận càng phát ra càng lớn, rống lên một tiếng. Sóng âm cơ hồ mắt thường có thể thấy được, tứ tán như cuộn sóng!
Sau đó Đỗ Duy rõ ràng cảm giác được trong không khí, lực lượng đè nén mình ma lực đột nhiên tăng cường!
Đè nén ma lực của ta?
Đỗ Duy mơ hồ cảm thấy không đúng!
Đây không phải là cái gì cấm ma pháp pháp thuật... Mà là. Lĩnh vực?!
Đầu quái thú nhô lên cao một chút!
Sau đó trong ánh mắt như lộ ra vẻ đùa cợt. Tựa hồ là cười nhạo nhân loại nhỏ bé… Đỗ Duy không biết tự lượng sức mình! Công kích của nó vô cùng đơn giản, cái miệng mở to ra như một không gian khổng lồ, hung hăng hướng Đỗ Duy cắn tới đây!
- Hừ, chậm như vậy mà nghĩ cắn được ta?
Đỗ Duy cười lạnh một tiếng, thân thể cấp tốc vượt qua lui về phía sau đi.
Nhưng thân thể hắn mới vừa động, lập tức mặt liền biến sắc!
Toàn bộ không khí chung quanh như biến thành thực thể! Trở thành sền sệt mà nồng đậm! Thân thể mình khó di động một phân. Như không phải là trong không khí mà là đang trong bùn lầy! Chung quanh lực cản cực lớn, bốn phương tám hướng cũng truyền đến lực lượng cự đại, hướng tới mình đè ép... Cảm giác như vậy, giống như lặn xuống biển sâu. Làm cho người ta tốc độ cùng nhanh nhẹn nhất thời thấp xuống nhiều lần!
Nhưng không khí sền sệt mức này, hiển nhiên vượt xa nước biển! Đỗ Duy cảm giác cũng không chỉ là như ở dưới nước hành động. Tựa hồ bốn phương tám hướng cũng đã không phải là không khí. Mà là... Cứng rắn!!
Ngươi có thể tưởng tượng đến cái loại cảm giác này sao? Không khí trở nên càng ngày càng cứng rắn. Trở nên càng ngày càng không cách nào tùy ý di động, chung quanh áp lực mỗi một giây đang nhanh chóng tăng lớn!
Đỗ Duy đem hết toàn lực lui về phía sau nhưng là thân thể mỗi lần di động một phân, cũng phải không ngừng gia tăng ma lực kháng cự!
Không sai, quái vật kia há mồm cắn nuốt - động tác là rất chậm chạp. Nhưng là Đỗ Duy rất nhanh liền phát hiệnđộng tác trở nên trì hoãn chậm hơn!
Đỗ Duy trong lòng sinh ra một loại cảm giác hoang đường! Khi hắn nhìn quái vật này- động tác chậm giống như xem DVD thời điểm giảm tốc độ đi hai lần, nhưng là động tác của mình giống như trở nên giảm tốc độ đi ba mươi hai lần!!!
Nếu như nói cái này quái vật động tác chậm như con rùa. Như vậy Đỗ Duy cảm giác mình cũng đã biến thành một con ốc sên!
Quái vật kia động tác chậm chạp, giờ phút này bỗng lướt nhanh như gió! Cái miệng như vực sâu khổng lồ, đem Đỗ Duy bao phủ bên trong!
Đỗ Duy trong đôi mắt lộ ra một tia bén nhọn, đột nhiên hét lên một tiếng!
- Oanh!!!
Toàn thân hắn toát ra hào quang, trong nháy mắt như thoát khỏi gông xiềng!
Lực lượng lĩnh vực đột nhiên bộc phát ra, thân thể của Đỗ Duy lập tức lâm vào thống khổ cùng cực! Hắn biết thân thể yếu ớt của mình vốn không cách nào thừa nhận áp lực do sử dụng lực lượng lĩnh vực mang đến. Nhưng là giờ phút này đành phải vậy!
Chẳng qua là, trong nháy mắt dẫn phát lực lượng Lĩnh vực. Đỗ Duy lập tức đã cảm thấy áp lực chung quanh đột nhiên không còn! Thân thể trong nháy mắt như tia chớp hướng phía sau chui ra ngoài, thân thể trên không trung thối lui không ngừng. Cũng đã tiện tay đem từ trong tàng giới chỉ mũi tên ngục Fedora lôi ra ngoài!
Cung thần trên tay, lập tức khí thế Đỗ Duy tăng nhiều!
Mắt thấy cái đầu khổng lồ ở tại phía trước, Đỗ Duy dẫn động dây cung, nhắm ngay con quái thú kia!
Ngón tay nhẹ nhàng rung động!
- Ông!
Dây cung chấn động, thanh thúy dễ nghe!
Ma lực trên trường cung, hình giọt nước cánh cung hai bên, nhất thời bộc phát ra hai đóa rực rỡ quang mang. Tia sáng nhanh chóng ngưng tụ ở trên dây cung… Ngón tay Đỗ Duy buông lỏng. Một đạo quang mang như sao chổi hướng quái thú nơi xa gào thét mà đi!
/434
|