Ở trong không gian chỉ giới sau khi Tan Lạp Tay Á nghe được những lời của Liệt Hỏa nói thì suýt nữa tức chết,sự cao ngạo của ma thú đâu rồi ở đâu hết rồi sao ông không nhìn thấy một chút gì cả.Ở trước mặt ông đây không phải là hình ảnh cao ngạo của một ma thú biến dị mà à hình ảnh của một con chó vẫy đuôi mừng chủ thì đúng hơn âm thầm phỉ nhổ trong lòng
Liệt Hỏa người hãy ra dáng vẻ của ma thú cho ta xem nào Tan Lạp Tây Á tức giận quát
Nhưng càng làm ông tức giận hơn đó là Liệt Hỏa này lại không biết hối cải phán một câu xanh rời
Ta mới không cần Nói xong Liệt Hỏa ại tiếp tục đi xu nịnh Mộ Dung Như TUyết
Không chỉ có Liệt Hoa làm Tan Lạp Tây Á tức chết ngay cả Lôi Trấn cũng vậy.Đang ngủ ngon ngay sau khi nghe được từ ăn của MỘ Dung Như Tuyết thì lập tức Lôi Trấn tỉnh giấc mở đôi mắt to tròn trong veo ra để lấy lòng của Mộ Dung Như Tuyết sau đó cọ cọ vào má ý là muốn nói cũng phải cho nó ăn
Trong lúc Tan Lap Tây Á đang tức giận thì Mộ Dung Như Tuyết thì ngược lại đang âm thầm thở dài không biết mình nuôi ma thú hay là bị chúng nó ăn cho đến phá sản đây
-------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sau một lúc đi thì Mộ Dung Như Tuyết và Thẩm Thanh Hải cuối cùng cũng đã đến nơi mà mình cần đến Bảo Lâu Trai nơi mà chuyên bán và thu mua các ma hạch của ma thú ở đây.Vừa đến ngay ngoài cửa đã có tiểu nhị đến tiếp đón hai người bọn họ
Xin chào khách quan mời vào trong Tiểu nhị ra tay chào đón mời hai người vào trong không có một chút kiêu ngạo hay thất lễ nào khi nhìn vào quần áo hai người một người thì kì dị (ý là mũ đội đầu ấy),một người thì ăn mặc có chút thô kệch
Điều này làm Mộ Dung Như Tuyết khá hài lòng với việc phục vụ khách ở nơi đây
Vào bên trong ở bên trên bưng bày những ma hạch khác nhau được để trong những ô vuông nhỏ giống như cái tủ sách lớn chỉ khác là cái tủ sách này bề ngang không bằng phẳng mà hơi nghiêng đi giúp người khác nhìn rõ hơn ma hạch được trưng bày.Hai bên đường đi vào có rất nhiều ma hạch được trưng bày khác nhau mà Lôi Trấn trên lưng Mộ Dung Như Tuyết đôi mắt sáng lên nhìn ma hạch thèm giỏ dãi.Nếu không phải trước đó nàng cấm cho nó không được đụng vào ma hạch nếu không sé không cho nó ăn ma hạch một năm thì có lẽ tên tiểu tử này đã sớm phóng xuống mà ăn ngay rồi
Khi dừng lại thì trước mặt Mộ Dung Như Tuyết là một người đang tính toán sổ sách còn người bên cạnh đeo kính bên cạnh còn có một caí kính giống như kính lúp thời hiện đại vậy nàng đoán chắc là người xem hàng
Nghe được tiếng động của bọn họ người đang tính toán sổ sách ngẩng đầu lên nhìn kính trọng hỏi
Hai vị đến đây là bán ma hạch hay mua ma hạch Vừa nói vừa quan sát hai người này
Liệt Hỏa người hãy ra dáng vẻ của ma thú cho ta xem nào Tan Lạp Tây Á tức giận quát
Nhưng càng làm ông tức giận hơn đó là Liệt Hỏa này lại không biết hối cải phán một câu xanh rời
Ta mới không cần Nói xong Liệt Hỏa ại tiếp tục đi xu nịnh Mộ Dung Như TUyết
Không chỉ có Liệt Hoa làm Tan Lạp Tây Á tức chết ngay cả Lôi Trấn cũng vậy.Đang ngủ ngon ngay sau khi nghe được từ ăn của MỘ Dung Như Tuyết thì lập tức Lôi Trấn tỉnh giấc mở đôi mắt to tròn trong veo ra để lấy lòng của Mộ Dung Như Tuyết sau đó cọ cọ vào má ý là muốn nói cũng phải cho nó ăn
Trong lúc Tan Lap Tây Á đang tức giận thì Mộ Dung Như Tuyết thì ngược lại đang âm thầm thở dài không biết mình nuôi ma thú hay là bị chúng nó ăn cho đến phá sản đây
-------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sau một lúc đi thì Mộ Dung Như Tuyết và Thẩm Thanh Hải cuối cùng cũng đã đến nơi mà mình cần đến Bảo Lâu Trai nơi mà chuyên bán và thu mua các ma hạch của ma thú ở đây.Vừa đến ngay ngoài cửa đã có tiểu nhị đến tiếp đón hai người bọn họ
Xin chào khách quan mời vào trong Tiểu nhị ra tay chào đón mời hai người vào trong không có một chút kiêu ngạo hay thất lễ nào khi nhìn vào quần áo hai người một người thì kì dị (ý là mũ đội đầu ấy),một người thì ăn mặc có chút thô kệch
Điều này làm Mộ Dung Như Tuyết khá hài lòng với việc phục vụ khách ở nơi đây
Vào bên trong ở bên trên bưng bày những ma hạch khác nhau được để trong những ô vuông nhỏ giống như cái tủ sách lớn chỉ khác là cái tủ sách này bề ngang không bằng phẳng mà hơi nghiêng đi giúp người khác nhìn rõ hơn ma hạch được trưng bày.Hai bên đường đi vào có rất nhiều ma hạch được trưng bày khác nhau mà Lôi Trấn trên lưng Mộ Dung Như Tuyết đôi mắt sáng lên nhìn ma hạch thèm giỏ dãi.Nếu không phải trước đó nàng cấm cho nó không được đụng vào ma hạch nếu không sé không cho nó ăn ma hạch một năm thì có lẽ tên tiểu tử này đã sớm phóng xuống mà ăn ngay rồi
Khi dừng lại thì trước mặt Mộ Dung Như Tuyết là một người đang tính toán sổ sách còn người bên cạnh đeo kính bên cạnh còn có một caí kính giống như kính lúp thời hiện đại vậy nàng đoán chắc là người xem hàng
Nghe được tiếng động của bọn họ người đang tính toán sổ sách ngẩng đầu lên nhìn kính trọng hỏi
Hai vị đến đây là bán ma hạch hay mua ma hạch Vừa nói vừa quan sát hai người này
/78
|