Sau khi về nhà, tôi trở lại thành cú đêm với mấy cuốn tiểu thuyết các thím giới thiệu trên diễn đàn. Ngày nào cũng như giờ nào, tôi hầu như không ra khỏi phòng đi nhảy nhót hay tập luyện võ vẽ gì chỉ suốt ngày đọc truyện xuyên Việt.
Đang trong tháng hè, may mà không phải đi học thêm nên tôi cứu ru rú trong phòng cặm cụi với chiếc Ipad
Thỉnh thoảng, tôi có ra khỏi phòng lấy chút đồ ăn hoặc nước uống rồi chạy biến vào vỏ ốc của mình.Mama đại nhân dạo này cũng bận, chẳng có thời gian về nhà để quản tôi, chị Mai thì kêu là lên lớp 12 rồi phải chăm chỉ học một chút để đi thi đại học nên bận đi học thêm cả ngày, mãi đến tối mới có thời gian nghỉ ngơi
.Haizz..mọi người ai cũng bận, tôi cũng bận cả ngày lẫn đêm.
Bữa nay, cô giáo phụ đạo hóa bị ốm nên chị Mai không phải đi học, chị liền sang phòng tôi quan tâm một chút
“Nhóc, em làm cái gì mà ru rú ở trong phòng suốt vậy?”
Tôi hồn nhiên nhìn chị
“Chị bận bịu học hành , làm em gái như em nào dám chểnh mảng đi chơi,em bây giờ bận bù cả đầu ra này…sung sướng gì!”
Mai xoa đầu tôi mỉm cười đôn hậu, sau đó tiện tay dật cái Ipad trong tay tôi đem ra ngoài, nhân tiện dặn dò
“Bận thì cho chị mượn ipad dùng, em lấy điện thoại mà lên mạng đi”
Tôi méo sệch mặt. Điện thoại tan hoang từ lâu rồi còn đâu mà lên mạng, hix
Nhắc tới điện thoại mới nhớ, Gia Kỳ chưa đền tôi điện thoại, tôi phải đi kiếm hắn tính sổ
Khoác vội cái áo, tôi nhanh chóng rời nhà
“Tiểu Khuê, đi đâu vậy?” Chị Mai
“Chị coi nhà nha, thay mặt trưởng ban thanh tra kinh tế bắt tên ôn thần nhà chị đền mạng cho dế yêu của em” tôi
“Bao giờ em về?” Chị mai
“Hừ, bao giờ em ăn vạ thành công thì em mới về, em đi đây!”
Chào tạm biệt chị, tôi phóng một mạch đến nhà hắn với tốc độ bàn thờ.Nhìn cổng đã khóa, tôi điên tiết dùng sức đạp cổng một cái cho bõ tức.
Tên này quả là thần thông quảng đại, biết tôi đến đòi nợ nên đi chạy tị nạn rồi chứ gì.Được lắm, Gia kỳ, dù phải càn quét cả thành phố này tôi nhất định phải tìm ra cậu, bắt cậu đền mạng cho em dế của tôi
Không còn cách nào, tôi đành ngồi chờ hắn ở cổng.Đến gần trưa, trời vừa nắng, vừa nóng, tôi cũng mệt đìa ra, không còn sức nữa, thôi ngồi xuống nghỉ ngơi chút. May sao có cô lao công đi qua cho mượn cái nón đội tạm cho đỡ nắng
Tôi đặt nón xuống đất dự định đến ghế đá bên kia ngồi thì bỗng có một đồng 500k rơi ngay xuống nón..Tôi hóa đá tại chỗ
Tôi không phải là ăn xin
Tôi càng không phải bang chủ cái bang
Nên theo bản năng ,tay cầm tiền luôn. Tự dưng lại có 500k từ trên trời rơi xuống, không uổng công ngồi đây từ nãy đến giờ. Tôi ôm cằm suy tư “Ái chà, xem ra nếu lập thành băng nhóm rồi ngồi đại ở đâu đó, ngả nón ra là có tiền rơi xuống thì chẳng mấy chốc sẽ thành tỉ phú ăn xin..ha ha”
Cười trong ngây ngốc, tôi dơ đồng 500k lên xem có phải tiền thật hay tiền giả
Tôi hóa đá toàn tập.
Tim không nghe nhịp đập, liệu tôi đã chết rồi sao?
Cậu ta, , sao cậu ta lại ở đây?
Đang trong tháng hè, may mà không phải đi học thêm nên tôi cứu ru rú trong phòng cặm cụi với chiếc Ipad
Thỉnh thoảng, tôi có ra khỏi phòng lấy chút đồ ăn hoặc nước uống rồi chạy biến vào vỏ ốc của mình.Mama đại nhân dạo này cũng bận, chẳng có thời gian về nhà để quản tôi, chị Mai thì kêu là lên lớp 12 rồi phải chăm chỉ học một chút để đi thi đại học nên bận đi học thêm cả ngày, mãi đến tối mới có thời gian nghỉ ngơi
.Haizz..mọi người ai cũng bận, tôi cũng bận cả ngày lẫn đêm.
Bữa nay, cô giáo phụ đạo hóa bị ốm nên chị Mai không phải đi học, chị liền sang phòng tôi quan tâm một chút
“Nhóc, em làm cái gì mà ru rú ở trong phòng suốt vậy?”
Tôi hồn nhiên nhìn chị
“Chị bận bịu học hành , làm em gái như em nào dám chểnh mảng đi chơi,em bây giờ bận bù cả đầu ra này…sung sướng gì!”
Mai xoa đầu tôi mỉm cười đôn hậu, sau đó tiện tay dật cái Ipad trong tay tôi đem ra ngoài, nhân tiện dặn dò
“Bận thì cho chị mượn ipad dùng, em lấy điện thoại mà lên mạng đi”
Tôi méo sệch mặt. Điện thoại tan hoang từ lâu rồi còn đâu mà lên mạng, hix
Nhắc tới điện thoại mới nhớ, Gia Kỳ chưa đền tôi điện thoại, tôi phải đi kiếm hắn tính sổ
Khoác vội cái áo, tôi nhanh chóng rời nhà
“Tiểu Khuê, đi đâu vậy?” Chị Mai
“Chị coi nhà nha, thay mặt trưởng ban thanh tra kinh tế bắt tên ôn thần nhà chị đền mạng cho dế yêu của em” tôi
“Bao giờ em về?” Chị mai
“Hừ, bao giờ em ăn vạ thành công thì em mới về, em đi đây!”
Chào tạm biệt chị, tôi phóng một mạch đến nhà hắn với tốc độ bàn thờ.Nhìn cổng đã khóa, tôi điên tiết dùng sức đạp cổng một cái cho bõ tức.
Tên này quả là thần thông quảng đại, biết tôi đến đòi nợ nên đi chạy tị nạn rồi chứ gì.Được lắm, Gia kỳ, dù phải càn quét cả thành phố này tôi nhất định phải tìm ra cậu, bắt cậu đền mạng cho em dế của tôi
Không còn cách nào, tôi đành ngồi chờ hắn ở cổng.Đến gần trưa, trời vừa nắng, vừa nóng, tôi cũng mệt đìa ra, không còn sức nữa, thôi ngồi xuống nghỉ ngơi chút. May sao có cô lao công đi qua cho mượn cái nón đội tạm cho đỡ nắng
Tôi đặt nón xuống đất dự định đến ghế đá bên kia ngồi thì bỗng có một đồng 500k rơi ngay xuống nón..Tôi hóa đá tại chỗ
Tôi không phải là ăn xin
Tôi càng không phải bang chủ cái bang
Nên theo bản năng ,tay cầm tiền luôn. Tự dưng lại có 500k từ trên trời rơi xuống, không uổng công ngồi đây từ nãy đến giờ. Tôi ôm cằm suy tư “Ái chà, xem ra nếu lập thành băng nhóm rồi ngồi đại ở đâu đó, ngả nón ra là có tiền rơi xuống thì chẳng mấy chốc sẽ thành tỉ phú ăn xin..ha ha”
Cười trong ngây ngốc, tôi dơ đồng 500k lên xem có phải tiền thật hay tiền giả
Tôi hóa đá toàn tập.
Tim không nghe nhịp đập, liệu tôi đã chết rồi sao?
Cậu ta, , sao cậu ta lại ở đây?
/62
|