Dựa theo tình hình khả quan, không chừng vài ba hôm nữa là Gia Kỳ có thể xuất viện. Tin này còn vui hơn là khi gíao viên thông báo “ Ngày mai là Tết. các em được nghỉ”. Tôi hồi hộp ngóng trông thì mama đại nhân bảo rằng “Biết lo cho Gia Kỳ là tốt, mai ta nấu cánh gà chiên cho”
Hì, mấy khi mama đại nhân tốt bụng đến thế. Từ bữa nọ ở chùa, tôi không đụng đến thịt, vì Gai Kỳ ép nên tôi buộc phải trở về với bản chất háu ăn của mình
Thứ tư, cả nhà tôi tất bật chuẩn bị hành lí, đồ đạc để đưa Gia Kỳ về nhà. Cậu ta oán hận nói với mama đại nhân “Cháu không xuất viện…nếu xuất viện rồi nhỡ Tiểu Khuê lại nắt nạt cháu, chẳng thà ở bệnh viện còn vui hơn”
Mẹ hắn không hiểu sao lại tủm tỉm cười khi nghe hắn nói vậy,đứng là gia đình quái dị! tôi cũng bơ luôn, không thèm để ý đến cái mặt khỉ của hắn. Hắn vụng trộm nhìn tôi rồi ý tứ với mama Hõa Nhã
“Đấy dì Nhã xem, chưa về mà cậu ấy đã bơ con rồi..như vậy không được đâu..”
Không được gì mà không được, cậu tính giở trò gì sao, Trần Gia Kỳ?
“Xuất viện! Chỉ cần con xuất viện, từ nay Tiểu Khuê giao cho con quản lí là được”
Sao tôi có cảm giác mình bị bán thân cho bọn cường hào ác bá thế? Mama Hòa Nhã, người không thể đối xử với con như vậy, không lẽ Gia Kỳ mới là con ruật của người, còn con là đứa con gái nuôi được người nhặt về
“Đừng nhìn ta, ta còn mong Gia Kỳ là con ruật của ta đấy chứ”
“…” tôi
Về nhà, mẹ Gia Kỳ đã chuẩn bị mấy thứ để xả xui rồi thi hành với Gia Kỳ. Tôi chỉ biết nín cười nhìn vẻ mặt tội nghiệp của cậu ta. Ý, bây giờ tôi mới để ý, nhìn cậu ta bị người khác bắt nạt trông vô cùng đáng yêu a
Cuối tháng 11 là thời điểm Hà Nội đón trận gió đông bắc mạnh điều này đồng nghĩa với việc bà chúa Đông đang hoành hành ác liệt, tôi đang run cầm cập đứng đợi mua được cháo trứng đem về cho Gia Kỳ. Kể cũng lạ, dạo này không biết là cậu ta làm cái gì mà suốt ngày ru rú trong phòng sách, lật đi lật lại đống giấy tờ gì đó, nhìn có vẻ rất quan trọng. Tôi cũng không tiện hỏi xe cậu ta đang làm phi vụ gì.
Sau một hồi đứng tê dại chân ở quán cháo trứng, tôi chạy như bay về nhà Gia Kỳ.Cậu ta vẫn không cưỡng lại được sự quyến rũ của cuốn sách mà tôi tạm gọi là nhảm nhí “Lãnh đạo đích thực” của Bill George. Tôi chầm chậm đặt hộp cháo lên bàn, xoa xoa hai tay cho bớt lạnh thì một bàn tay ấm áp hơn nhẹ nhàng cầm lấy đôi bàn tay yếu ớt của tôi, dịu dàng hỏi
“Lạnh đến thế à ?”
Hỏi ngu, có giỏi cậu đứng chờ ở quán cháo trong khi nhiệt độ bên ngoài là 13 độ xem?
“Rồi rồi..” GIa Kỳ kéo tôi ngồi lên đùi hắn, hai tay ôm chặt lấy tôi từ phía sau “Để tôi làm ấm cơ thể cho cậu”
Tôi không khách khí thúc cùi trỏ vào bụng cậu ta, cảnh cáo
“Cậu lợi dụng tôi đấy hả?”
Cậu ta gia xảo liếc tôi, ho khụ khụ vài tiếng , hắng giọng
“Gái xinh xếp hàng dài chờ tôi lợi dụng kìa, cậu có muốn cũng không có phúc..”
Thèm vào, tôi mà để cho cậu lợi dụng à? Mùa quýt năm sau nhé!
Không phải do tôi bị ảo giác nên thấy mặt cậu ta ửng hồng, không lẽ cậu ta bị nẻ mặt? Hừ, da mặt dày như thế mà cũng có thể bị nẻ à?
“Nhìn gì, đừng nói cậu mê tôi rồi nha?”
“Mê cái đầu nhà cậu!”
Gia Kỳ cũng khỏe lại nhiều, thỉnh thoảng kêu đau đầu rồi bắt đầu làm loạn lên. Chắc là do lạnh nên các dây thần kinh trong não cậu ta đánh nhau để làm ấm ấy mà..he..he. Cuối tuần, tôi chuẩn bị một số tài liệu đưa Gia Kỳ thì bị cậu ta quăng luôn vào sọt rác, nói rằng “Cậu mà không học hành tử tế, cậu không yên thân với tôi đâu?”
Tôi đành bưng bộ mặt thiểu não âu sầu đi tố cáo với mama nhà hắn, cũng may nhận được sự đồng tình “Gia kỳ tệ thật, bao nhiêu công con vất vả chuẩn bị tài liệu mà nó dám quăng sọt rác..”
Tôi sung sướng gật đầu lia lịa tán thưởng
Mẹ Gia Kỳ bảo “Bình thường thì Gia Kỳ nhà cô không bao giờ xử sự như thế,không lẽ tài liệu con chuẩn bị…xứng đáng bị vứt?”
Quả nhiên, vẫn là mẹ bênh con, không thể nói lời nào tốt đẹp
“Tiểu Khuê này, Gia Kỳ nó như vậy là vì nó có nguyên do, con nhất định phải hiểu cho nó. Hơn nữa, lớp 12 rồi, con tính thi trường nào?”
“Thi..đại học ấy ạ..con..” ấp úng
Không phải là tôi không muốn thi đại học mà vì thành tích học của tôi đì đẹt hoài, dù có học cũng không khá lên là bao nhiêu. Làm người thì phải luôn hướng về phía trước, tôi cũng không ngoại lệ
“Đại học xây dựng..” tôi
“Con gái học đại học xây dựng làm gì?” mẹ Gia Kỳ ngạc nhiên hỏi tôi
Ý tôi không phải tôi thi đại học xây dựng, mà là vế sau của câu kia là đại học xây dựng chém gió. Đương nhiên, tôi đâu có điên mà nói nốt vế sau, mama đại nhân mà nghe được tiêu luôn
Tôi suy nghĩ vẩn vẩn vơ vơ về tương lai mịt mờ phía trước. Gia Kỳ xuất sắc như thế chắc chắn mẹ cậu ta sẽ cho cậu ta sang Mĩ học. Còn tôi, mang tiếng học khoa xã hội nhân văn mà mù văn,địa, thử hỏi trường nào tuyển. Dù sao tôi cũng không có hứng thú với chuyện học hành, học đại học làm cái gì
Gia Kỳ từng nói “Dù sao cậu không thi đại học.,chẳng thà tôi nói với mẹ cậu cho cậu làm vợ tôi để tôi hằng ngày “dạy dỗ” cậu,ý này cũng không tệ nha”
Tôi phản kháng “Tôi ..tôi không muốn làm vợ cậu, tôi muốn làm em vợ của cậu để có thể hành hạ cậu, bắt nạt cậu cho hả giận!”
Gia Kỳ gian xảo xoa đầu tôi, cười cười “Chỉ cần cậu thi đỗ đại học Quốc gia, tôi sẽ không lấy cậu, còn tình nguyện để cậu bắt nạt”
Là cậu ta nói, không phải tôi nên từ đó, bất chấp có phải là ngàynghỉ hay thời gian rảnh rỗi, tôi vùi đầu vào học như con khùng. Gia Kỳ thấy tôi như vậy không hề tức giận, trái lại cậu ta còn cười vô cùng vui vẻ
Sắp đến Tết, mẹ tôi tất bật mấy vụ án rồi thỉnh thoảng dẫn tôi theo vào cơ quan chào hỏi các cô chú. Cũng không phải là khó khăn, dù sao mẹ tôi đã nhiều năm làm việc ở đây, ít nhất là con thì tôi cũng nên quan tâm tới công việc của mẹ tôi một chút
Đang giờ nghỉ trưa, tôi được phân công mua cơm đem đến cơ quan nơi mẹ làm việc. Vừa đi qua hành lang, tôi thấy mấy người đang vừa uống cà phê, vừa tán phét ở hành lang. Tôi đây vốn tính tò mò nên dỏng tai nghe
Người A “Dạo này, năng lực kiểm tra kiểm duyệt của cậu kém lắm, hôm bữa thấy mấy em hotgirl ở hộp đêm quyến rũ như thế mà cậu lại không thể hiện “năng lực “ của mình, như vậy không phải nên đăng kí một khóa bồi dưỡng nghiệp vụ hay sao?”
Người B “Ôi dào, năng lực mạnh lắm, không cần phải bồi dưỡng nghiệp vụ làm gì. Hơ nữa, sự kiểm duyệt của tôi chỉ đặc cách với mấy em bên khám nghiệm tử thi thôi”
Người C “Quả nhiên, vẫn là mấy em bên khám nghiệm tử thi giỏi, được sờ soạn đủ thứ, thấy mà thích
Người A “Sờ người chết thì sướng gì, sờ sống mí sướng”
….
Híc, đây có phải là cơ quan làm việc cấp cao thuộc an ninh quốc gia không, sao nghe mấy người nói tôi vã hết cả mồ hôi. Công nhận, sức sát thương quá lớn a? A men, con không hề nghĩ bậy bạ, chỉ tại mấy người kia làm con loạn não
Kết quả là khi tôi hóng hớt được câu đực, câu cái, tôi tái mặt lướt qua họ, sợ đến mức không chào hỏi. Đến phòng riêng của mama đại nhân, tôi hữu ý tường thuật lại sự việc thì mama đại nhân nghe xong cười như dại, xoa đầu tôi “Ngốc ơi, con còn non và xanh lắm”
Tôi không thích hiểu mấy ngữ nghĩa đen tối kia nên cho qua luôn
Hì, mấy khi mama đại nhân tốt bụng đến thế. Từ bữa nọ ở chùa, tôi không đụng đến thịt, vì Gai Kỳ ép nên tôi buộc phải trở về với bản chất háu ăn của mình
Thứ tư, cả nhà tôi tất bật chuẩn bị hành lí, đồ đạc để đưa Gia Kỳ về nhà. Cậu ta oán hận nói với mama đại nhân “Cháu không xuất viện…nếu xuất viện rồi nhỡ Tiểu Khuê lại nắt nạt cháu, chẳng thà ở bệnh viện còn vui hơn”
Mẹ hắn không hiểu sao lại tủm tỉm cười khi nghe hắn nói vậy,đứng là gia đình quái dị! tôi cũng bơ luôn, không thèm để ý đến cái mặt khỉ của hắn. Hắn vụng trộm nhìn tôi rồi ý tứ với mama Hõa Nhã
“Đấy dì Nhã xem, chưa về mà cậu ấy đã bơ con rồi..như vậy không được đâu..”
Không được gì mà không được, cậu tính giở trò gì sao, Trần Gia Kỳ?
“Xuất viện! Chỉ cần con xuất viện, từ nay Tiểu Khuê giao cho con quản lí là được”
Sao tôi có cảm giác mình bị bán thân cho bọn cường hào ác bá thế? Mama Hòa Nhã, người không thể đối xử với con như vậy, không lẽ Gia Kỳ mới là con ruật của người, còn con là đứa con gái nuôi được người nhặt về
“Đừng nhìn ta, ta còn mong Gia Kỳ là con ruật của ta đấy chứ”
“…” tôi
Về nhà, mẹ Gia Kỳ đã chuẩn bị mấy thứ để xả xui rồi thi hành với Gia Kỳ. Tôi chỉ biết nín cười nhìn vẻ mặt tội nghiệp của cậu ta. Ý, bây giờ tôi mới để ý, nhìn cậu ta bị người khác bắt nạt trông vô cùng đáng yêu a
Cuối tháng 11 là thời điểm Hà Nội đón trận gió đông bắc mạnh điều này đồng nghĩa với việc bà chúa Đông đang hoành hành ác liệt, tôi đang run cầm cập đứng đợi mua được cháo trứng đem về cho Gia Kỳ. Kể cũng lạ, dạo này không biết là cậu ta làm cái gì mà suốt ngày ru rú trong phòng sách, lật đi lật lại đống giấy tờ gì đó, nhìn có vẻ rất quan trọng. Tôi cũng không tiện hỏi xe cậu ta đang làm phi vụ gì.
Sau một hồi đứng tê dại chân ở quán cháo trứng, tôi chạy như bay về nhà Gia Kỳ.Cậu ta vẫn không cưỡng lại được sự quyến rũ của cuốn sách mà tôi tạm gọi là nhảm nhí “Lãnh đạo đích thực” của Bill George. Tôi chầm chậm đặt hộp cháo lên bàn, xoa xoa hai tay cho bớt lạnh thì một bàn tay ấm áp hơn nhẹ nhàng cầm lấy đôi bàn tay yếu ớt của tôi, dịu dàng hỏi
“Lạnh đến thế à ?”
Hỏi ngu, có giỏi cậu đứng chờ ở quán cháo trong khi nhiệt độ bên ngoài là 13 độ xem?
“Rồi rồi..” GIa Kỳ kéo tôi ngồi lên đùi hắn, hai tay ôm chặt lấy tôi từ phía sau “Để tôi làm ấm cơ thể cho cậu”
Tôi không khách khí thúc cùi trỏ vào bụng cậu ta, cảnh cáo
“Cậu lợi dụng tôi đấy hả?”
Cậu ta gia xảo liếc tôi, ho khụ khụ vài tiếng , hắng giọng
“Gái xinh xếp hàng dài chờ tôi lợi dụng kìa, cậu có muốn cũng không có phúc..”
Thèm vào, tôi mà để cho cậu lợi dụng à? Mùa quýt năm sau nhé!
Không phải do tôi bị ảo giác nên thấy mặt cậu ta ửng hồng, không lẽ cậu ta bị nẻ mặt? Hừ, da mặt dày như thế mà cũng có thể bị nẻ à?
“Nhìn gì, đừng nói cậu mê tôi rồi nha?”
“Mê cái đầu nhà cậu!”
Gia Kỳ cũng khỏe lại nhiều, thỉnh thoảng kêu đau đầu rồi bắt đầu làm loạn lên. Chắc là do lạnh nên các dây thần kinh trong não cậu ta đánh nhau để làm ấm ấy mà..he..he. Cuối tuần, tôi chuẩn bị một số tài liệu đưa Gia Kỳ thì bị cậu ta quăng luôn vào sọt rác, nói rằng “Cậu mà không học hành tử tế, cậu không yên thân với tôi đâu?”
Tôi đành bưng bộ mặt thiểu não âu sầu đi tố cáo với mama nhà hắn, cũng may nhận được sự đồng tình “Gia kỳ tệ thật, bao nhiêu công con vất vả chuẩn bị tài liệu mà nó dám quăng sọt rác..”
Tôi sung sướng gật đầu lia lịa tán thưởng
Mẹ Gia Kỳ bảo “Bình thường thì Gia Kỳ nhà cô không bao giờ xử sự như thế,không lẽ tài liệu con chuẩn bị…xứng đáng bị vứt?”
Quả nhiên, vẫn là mẹ bênh con, không thể nói lời nào tốt đẹp
“Tiểu Khuê này, Gia Kỳ nó như vậy là vì nó có nguyên do, con nhất định phải hiểu cho nó. Hơn nữa, lớp 12 rồi, con tính thi trường nào?”
“Thi..đại học ấy ạ..con..” ấp úng
Không phải là tôi không muốn thi đại học mà vì thành tích học của tôi đì đẹt hoài, dù có học cũng không khá lên là bao nhiêu. Làm người thì phải luôn hướng về phía trước, tôi cũng không ngoại lệ
“Đại học xây dựng..” tôi
“Con gái học đại học xây dựng làm gì?” mẹ Gia Kỳ ngạc nhiên hỏi tôi
Ý tôi không phải tôi thi đại học xây dựng, mà là vế sau của câu kia là đại học xây dựng chém gió. Đương nhiên, tôi đâu có điên mà nói nốt vế sau, mama đại nhân mà nghe được tiêu luôn
Tôi suy nghĩ vẩn vẩn vơ vơ về tương lai mịt mờ phía trước. Gia Kỳ xuất sắc như thế chắc chắn mẹ cậu ta sẽ cho cậu ta sang Mĩ học. Còn tôi, mang tiếng học khoa xã hội nhân văn mà mù văn,địa, thử hỏi trường nào tuyển. Dù sao tôi cũng không có hứng thú với chuyện học hành, học đại học làm cái gì
Gia Kỳ từng nói “Dù sao cậu không thi đại học.,chẳng thà tôi nói với mẹ cậu cho cậu làm vợ tôi để tôi hằng ngày “dạy dỗ” cậu,ý này cũng không tệ nha”
Tôi phản kháng “Tôi ..tôi không muốn làm vợ cậu, tôi muốn làm em vợ của cậu để có thể hành hạ cậu, bắt nạt cậu cho hả giận!”
Gia Kỳ gian xảo xoa đầu tôi, cười cười “Chỉ cần cậu thi đỗ đại học Quốc gia, tôi sẽ không lấy cậu, còn tình nguyện để cậu bắt nạt”
Là cậu ta nói, không phải tôi nên từ đó, bất chấp có phải là ngàynghỉ hay thời gian rảnh rỗi, tôi vùi đầu vào học như con khùng. Gia Kỳ thấy tôi như vậy không hề tức giận, trái lại cậu ta còn cười vô cùng vui vẻ
Sắp đến Tết, mẹ tôi tất bật mấy vụ án rồi thỉnh thoảng dẫn tôi theo vào cơ quan chào hỏi các cô chú. Cũng không phải là khó khăn, dù sao mẹ tôi đã nhiều năm làm việc ở đây, ít nhất là con thì tôi cũng nên quan tâm tới công việc của mẹ tôi một chút
Đang giờ nghỉ trưa, tôi được phân công mua cơm đem đến cơ quan nơi mẹ làm việc. Vừa đi qua hành lang, tôi thấy mấy người đang vừa uống cà phê, vừa tán phét ở hành lang. Tôi đây vốn tính tò mò nên dỏng tai nghe
Người A “Dạo này, năng lực kiểm tra kiểm duyệt của cậu kém lắm, hôm bữa thấy mấy em hotgirl ở hộp đêm quyến rũ như thế mà cậu lại không thể hiện “năng lực “ của mình, như vậy không phải nên đăng kí một khóa bồi dưỡng nghiệp vụ hay sao?”
Người B “Ôi dào, năng lực mạnh lắm, không cần phải bồi dưỡng nghiệp vụ làm gì. Hơ nữa, sự kiểm duyệt của tôi chỉ đặc cách với mấy em bên khám nghiệm tử thi thôi”
Người C “Quả nhiên, vẫn là mấy em bên khám nghiệm tử thi giỏi, được sờ soạn đủ thứ, thấy mà thích
Người A “Sờ người chết thì sướng gì, sờ sống mí sướng”
….
Híc, đây có phải là cơ quan làm việc cấp cao thuộc an ninh quốc gia không, sao nghe mấy người nói tôi vã hết cả mồ hôi. Công nhận, sức sát thương quá lớn a? A men, con không hề nghĩ bậy bạ, chỉ tại mấy người kia làm con loạn não
Kết quả là khi tôi hóng hớt được câu đực, câu cái, tôi tái mặt lướt qua họ, sợ đến mức không chào hỏi. Đến phòng riêng của mama đại nhân, tôi hữu ý tường thuật lại sự việc thì mama đại nhân nghe xong cười như dại, xoa đầu tôi “Ngốc ơi, con còn non và xanh lắm”
Tôi không thích hiểu mấy ngữ nghĩa đen tối kia nên cho qua luôn
/62
|