Sự hợp tác dựa trên đôi bên cùng có lợiquả cô quả nhiên lợi hại,tên Beo không khỏi trầm trồ khen ngợi lão đạinày quả nhiên có tư chất là cướp!
Nhan Thông là một con tàu lớnchuyên trở dầu và một khoáng sản lậu khác, bằng đường biển tuần ra nước ngoài. Theo điều tra sơ bộ, số lượng dầu đến hàng chục ấn dầu, chưa kểđến những khoáng sản quý hiếm
Nhận được thông tin, cô lập tứccho người của bọ Beo dùng thuyền nhỏ thám thính. Sau hơn một giờ, ngườicủa Beo báo về, trên thuyền có khoảng bôn mươi người, trong tay bọnchúng còn có súng , e rằng không thể thuận lợi đánh chiếm được
“Beo, hạ lệnh cho bọn Hổ tập kích thuyền bốn phía, dùng mê dược tan trong không khí xử chúng”
Quay sang Thúy “Cô lên trang điểm một chút rồi bám gần tàu bọn chúng, vờ bị đắm thuyền cần giúp đỡ”
“La, cậu cho người dùng khoan đánh đắm thuyền của Nhan thông cho tôi, nhớ,phải để bọn chúng sống, hàng trên tàu không thể thiếu một thứ,biếtkhông?”
Tàu của Nhan Thông gần đi qua, La cho người lặn xuống,dùng mũi khoan kim cương để khoan tàu. Chẳng mấy chốc, người trên tàubắt đầu hỗ loạn
“Chuyện gì, chuyện gì?” Tên thuyền trưởng tức tối lên tiếng
Một tên hớt hải đến báo “Tàu của chúng ta bị phục kích, phải làm sao?”
“Mẹ kiếp!” Tên thuyền trưởng tức tối chửi một tiếng, gàm lên “Chúng mày đâu, giết hết chúng cho tao”
Pằng!
Pằng!
Pằng!
Pằng!
Một loạt tiếng súng vân rền trời. Màu nước biển trong xanh kia bỗng loánglên màu đỏ của máu.Ngay lập tức, bọn người của La và Hổ lã một loạt pháo gây mê khiến chúng đổ gục. Một vài tên cứng đầu đứng trên thuyền vẫntiếp tục bắn
Thúy chưa định hành động thì bị cô ngăn lại “Lúc này không nên dùng, chỉ cần vơ hết được hàng là ổn, chờ đi”;
Bọn người của La bị thương không it,một số người đã chết liền bị vứt xuống biển.
Rầm!
Tàu Nhan Thông như con quái vạt khổn lồ, bỗng chốc yếu ớt rách một mảng lớn. Nước từ chỗ rách tràn vào khoang thuyền
“Anh em mau lên, lấy hàng, lấy hàng!” Bọn người của La hét lên
Nhiệm vụ của la là đưa đám thủy thủ này trở về đảo làm tù binh, bảo vệ hàngkhông bị mất. Bọn người nhà Hổ lạp tức hiểu ra vấn đề, lệnh cho ngườithu gom toàn bộ những cơ sở vật chất, đồ đạc quý giá
Chỉ trongvòng ba giờ đồng hồ, toàn bộ người của thuyền Nhan Thông bị tóm gọn,không chừa một tên. Toàn bộ dầu và khoáng sản khác được đem lên bờ
Tên La lúc này vui tới mức nhảy dựng người lên, miệng cười ngoắc ra như một tên khùng
“Che bớt miệng lại, cười kiểu gì mà toàn lợi, thấy ghê” Thúy lườm bảo
La ngay lập tức ngậm miệng lại, nhân tiện cho người tìm dốc tờ Thãi trị thương cho các anh em
Biển xanh khoác trên mình màu áo mới, màu máu!
Mùi tanh nồng của máu sộc lên khiến những con hải âu vô cùng thích thú,nhìn thấy xác nổi trên mặt biển, chúng hứng khởi cùng nhau rỉa thịt. Xem ra, hôm nay chúng có được bữa ăn no
Những xác chết trôi trênbiển không được mang về Hắc đảo mà phải vứt xuống biển. người trên Hắcđảo cho rằng, khi sống làm đạo tặc thì chết đi cũng phải làm hồn ma đạotặc, cho nên, dù là người thân hay bất cứ một ai cũng không thể vớtnhững cái xác ấy lên, đó là quy định
Nét mặt của cô từ khi nhìn thấy mấy cái xác có chút ám ảnh. Haizz, chét thì dã chết rồi, liệu có thể làm gì được?
Vụ cướp lần này đã thu về được rất nhiều chiến lợi phẩm.Người của lão Hổkhông chỉ được chia hai phần mà còn được chia một nửa coi như đền côngcho những kẻ đã thiệt mạng
“Lão đại, sao chị lại làm vây?” Beo lên tiếng phản bác
Cô lạnh lùng trả lời “Muốn thu phục được người nhà Hổ phải dùng đến não chứ không phải dùng đến tim, hiểu chưa?”
Tên Beo vốn không hiểu cô, nhưng nghĩ tới lọi ích trước mắt, hắn khôngkìm lòng tham của mình tha hồ vơ vét, chia chác với đám người nhà Hổ
“Lão Hổ, Lão đại đã lên tiếng thế rồi, bây giờ ông cũng nên chia cho tôi một phần chứ”
Cô gắt gỏng “Ngậm miệng lại! Phần của ta cho ngươi tất, chỉ cần ngươi đi theo ta!”
Beo gật đầu ngoan ngoãn như cún con, có tiền, có lợi ích, ngu gì không làm
Những người trên tàu Nhan Thông đều bị biến thành tù binh của Beo và La. Giờđây, lực lượng của họ không phải chỉ lẹt đẹt một vài người nữa mà toànbộ những người trên đảo nghe tiếng tăm thánh cô chiếm đánh tàu NhanThông thắng lợi đều xin đi theo
Người nhà Hổ cũng không phải là lũ ngu, chúng tức thời kéo người đến địa bàn mới của Beo, xin đi theo dưới quyền của thánh cô
Chẳng bao lâu, toàn bộ Hắc đảo đều nằm trong tay cô, cô được phong làm đảo chủ
Cai quản Hắc đảo không khó, chẳng qua cô không hứng thú với những việc caiquản này, cho nên, mọi công việc đều do Beo xử lí, cô chỉ nắm quyền điều hành mà thôi
Hắc đảo, sau một năm đã nổi danh trong thế giớingầm với chế độ cai trị riêng lẻ, là một nhà nước thu nhỏ. Những kẻ cómáu mặt trong giới hắc đạo đều lăm le muốn đánh chiếm đảo nhưng nhiềulần thất bại thảm hại
Người trong giang hồ đồn thổi với nhau vềsự lợi hại, hắc ám của hắc đảo. Một đồn mười, mười đồn trăm, danh tiếngcủa Hắc đảo ngày càng khuếch trương hơn
“Lão đại, người của Thanh Long bang muốn gặp chị nói chuyện!”
Cô đang tưới mấy cây hoa liền dừng lại, lẽ nào bọ Thanh Long Bang ki có ýđồ gì vơi Hắc đảo? Từ trước đến nay, Hắc đảo chưa bao giờ qua lại vớinhững bang phái thuộc hai phe hắc bạch đạo, chuyện này nhất định có âmmưu
Cô hỏi “Bang chủ của Thanh Long bang có đến hay không?”
Tên báo tin lắc đầu, chỉ có xứ giả của Thanh Long bang đến, không có bang chủ
Mặc dù ngoại giao trên quan hệ đàm phán hữu nghị thông qua xứ giả, nhưngnhất thiết không thể bỏ qua như thế. Hơn nữa, nếu Thanh long đã nguyệnđến đây, ắt hẳn phải có thành ý
Cô phẩy tay “Bảo với xứ giả của Thanh Long bang, thánh cô ta chỉ gặp bang chủ, người khác, miễn bàn!”
Ngay hai ngày sau, bang chủ của Thanh Long bang đã dặt chân lên Hắc đảo
Được người của La dẫn đến biệt thự của đảo chủ, La lập tức theo chỉ lệnh,bịt mắt bang chủ Thanh Long Bang lại nhưng vị bang chủ trẻ tuổi này kiên quyết không chịu
“Đảo chủ của các ngươi không lẽ xấu xí tới mức không gả được hay sao mà phải che mắt ta lại”
Bang chủ củaThanh Long Bang là Khả Tuấn, vừa được tiếp quản bang cách đâykhông lâu.Thân hình rắn chắc, nước da màu đồng, mái tóc hơi dài che bớtgương mặt nhưng không thể che được vẻ đẹp say đắm của thiếu nữ. Khi nhìn vào Khả Tuấn, biết bao thiếu nữ phải suy tim vì hắn cũng không lấy làmlạ. KHả Tuấn luôn cho rằng, vẻ ngoài ưu tú của hắn có thể làm say đắmlòng người,nghe nói đảo chủ của Hắc đảo là nữ nhân,hắn cũng muốn xem,rốt cuộc nữ nhân kia có thể nào cướng lại sự quyến rũ của hắn hay không
Người của La chạy ra, vội bỏ khăn trên mắt Khả Tuấn ra, ý bảo hắn phải ngoanngoãn một chút, bằng không, tính mạng sẽ không được bảo toàn
Trong vườn hoa đầy hương sắc kia, một thiếu nữ đang ôm chú thỏ bông vào lòng, âu yếm vuốt ve nó. Trên người cô mặc một chiếc váy màu trắng dài chấmgót, cổ váy khoét một đường rãnh gây mê loạn tim gan. Đôi mắt cô thỉnhthoảng chớp chớp, đôi môi hồng anh đào kia dịu dàng hôn lên môi chú thỏ
Trên chiếc xích đu gắn đầy hoa, trông cô như một nàng tiên đang say sưa vớichú thỏ bông đáng yêu. Bất giác, khóe mối cô giật giật. Cô nhìn thẳngvào người đàn ông trước mặt một lát, nhẹ cúi xuống hôn chú thỏ trắngtrên tay
“Chắc hẳn đây là tân bang chủ của Thanh Long bang” cô cao giọng hỏi
Khả Tuấn nhìn thấy cô, khóe miệng nhếch lên hình bán nguyệt, cười thâm thúy “Đúng vậy!”
“Lui ra!” Cô hất tay về phía La
Người đàn ông trước mặt cô trông thật tuyệt! Ánh mắt lôi cuốn mùa thu, tưởng trong như nước nhưng ngờ lại mang bóng của đông. Nụ cười trên miệng hắn tà mị,nét mặt toát lên sự lạnh lùng. Người đàn ông này vô cùng thamvọng!
Cô không thèm đoái hoài đến con người đang đứng trước mặtkia, ngang nhiên ôm chú thỏ vào logf, vuốt ve, nũng nịu nói “ Thỏ ngoanlà thỏ không cắn người, cắn người là ta vặt răng a” Liếc sang Khả Tuấnrồi lại chú tâm vào con thỏ
Người phụ nữ chết tiệt này, đườngđường là bang chủ Thanh Long bang uy chấn lẫy lừng mà bị cô coi không ra gì, Khả Tuấn có chút bực bội, định lên tiếng thì bất ngờ nghe cô nói
“Khả bang chủ, chẳng hay, ngài muốn nói gì với tôi”
Khả Tuấn Giật mình, nhìn chằm chằm vào cô
“Khả bang chủ!” Cô khẽ nhắc nhở
Người con gái yêu kiều trước mặt hắn chính là đỏ chủ của Hắc đỏ sao? Quảnhiên, nghiêng nước nghiêng thành, rất đáng để hắn rung động
Hắn im lặng một giây, nhìn kĩ cô từ đầu đến chân
Chân trần sao?
Hắn tò mò hỏi “Đảo chủ, chẳng lẽ Hắc đảo dạo này làm ăn không thuận lợi hay sao?”
Nhìn ra thâm ý của vị tân bang chủ nào đó, cô vắt chéo chân, nhún một cáicho chiếc xích đu kia chuyển động, bất đắc dĩ cười “Đâu có, chẳng quabực bội vừa quăng mất dày vào mấy tên thuộc hạ ấy mà, hì hì”
Đảo chủ, em làm tôi rất đặc biệt
Hắn nhếch mép cười cười, tiến lại gần chiếc xích đu cô đang ngồi, giúp cô đẩy
“Đảo chủ, chẳng hay tôi nên xưng hô với em như thế nào?”
Cô ôm cằm suy nghĩ ba giây, miệng xinh xắn thốt lên “Beo, La , Thúy gọi ta là lão đại, bọn tiểu yêu trê Hắc Đảo gọi ta là thánh cô, mọi ngườigiang hồ gọi ta là đảo chủ, Khả bang chủ muốn gọi kiểu nào cũng được!”
Khả Tuấn ngạc nhiên, vuốt lại mặt như thể mình hỏi câu vô cùng ngu ngốc. Bất đắc dĩ mới lên tiếng
“Ý tôi hỏi là tên thật của em là gì cơ?”
“Tên thật?”| cô nhíu mày “Không tồn tại”
Không lẽ một người mà không có cả tên thật, quả đáng ngờ
Khả Tuấn tiếp tục vấn “Vậy tôi gọi em là thánh cô, nghe rất thú vị. Thánh cô, em cho tôi hỏi năm nay em bao nhiêu tuổi?”
Cô không mấy chú ý đến Khả Tuấn, đang mải đếm mấy hạt dưa, vội ngẩng đầu lên, miệng tiếp tục đếm
“170…171..”
KHả Tuấn kinh hãi nhìn cô, sống dai thế nỳ chỉ có thể là yêu tinh!
Tóc gáy Khả Tuấn bỗng dựng lên, sau gáy cảm giác một luồng hàn khí cực mạnh đang xâm nhập vào cơ thể. Bất giác, Khả Tuấn xoa má,mẹ ôi, yêu phụ,trên đời thực sự có yêu phụ
Nhưng yêu phụ mà xinh thế này thì không thể bỏ qua
Cô nhăn mặt lại, không biết cái tên Khả Tuấn kia đang nghĩ cái gì mà sắcmặt hắn thay đổi nhanh hơn cả tắc kè hoa. Lắc đàu ngán ngẩm, cô thở dàiđườn đượt
Trên đời cùng lắm loại người, không lẽ lại có một kẻ bị tâm thần, đầu cứ lắc lăc thế này chắc vừa chơi thuốc xong
Haizz, thanh niên bây giờ loạn ghê!
Đã lâu rồi cô không rời đảo, cô không biết thế giới ngoài Hắc đảo như thếnào nên vô cùng tò mò, nhưng nghĩ đến những người trên đảo, cô không nỡxa họ chút nào
Cô không cha, không mẹ, không người thân, khôngnhà, không cửa, không quen biết ai. Thậm chí, ngay cả tên của mình, bảnthân mình là ai cô cũng không biết
Hắc đảo co thể coi là ngôi nhà ấm áp với cô, xa nơi này, cô không thể
Rất nhiều đêm trong giấc mơ, cô từng nhìn thấy một người con trai, gươngmặt hốc hác,người gầy gò xanh xao đang gục mặ trên bàn. Người đó hìnhnhư kêu tên cô. Tỉnh lại, cô lại quên mất, chỉ nhớ mang máng hình ảnhngười đó mà thôi
Cô cũng muốn đi tìm người đó nhưng, đất trời bao la,biết người đó ở đâu mà tìm nên cô ũng bỏ cuộc
Nhìn vị tân bang chủ này, cô không khỏi ngán đến tận cổ, hừ đàn ông háo sắc!
“Khả bang chủ, mục đich của ngài đến đây là để tán gẫu vài câu với tôi dấy à. Nếu tán gãu đã xong, mời ngài quay trở về”
“Ấy ấy” Khả Tuấn vội xua tay “Thánh cô, em đừng nóng, đừng nóng. Hôm nay,tôi đến đây ngoài mục đích giao lưu văn hóa, kinh tế, nhân tiện đạidiện hai phe hắc bạch làm thuyết khách, mời em đến thăm thú một chútcoi như thịnh tình!”
“Ha ha, Khả bang chủ quá lời rồi. Thánh côtôi đây chức vị gì mà đến đó. Không phải tôi không nể mặt Khả Bang chủ,chẳng qua, tôi không hứng thú với mấy việc của bang phái khác. Hắc đảovốn không phải là bế quan tỏa cảng, không giao lưu với bên ngoài. Khảbang chủ nhìn xem, Hắc đảo của chúng tôi chẳng phải là một tiểu quốc thu nhỏ hay sao? Chẳng lẽ chúng tôi lại hứng thú với mấy chuyện đánh nhauloạn xạ kia.”Ngừng lại một chút, cô nói tiếp “Hắc đảo chúng tôi cả nămnay lầm biết bao nhiêu vụ cướp lớn, đến cả cướp biển vùng caribe nghedanh cũng sợ vãi ra quần, thử hỏi, chúng tôi còn biết sợ ai? Nếu các vịbang chủ trong bang phái hắc đạo kia thiện chí quan tâm đến Hăc đảo thìhãy thể hiện thành ý một chút, Khả bang chủ hiểu ý tôi”
Đươngnhiên Khả Tuấn hiểu. Mấy năm nay, người trong hắc bạch đạo trở nên hỗnloạn khi thiên hậu thế giới ngầm rủa tay gác kiếm. Bây giờ, thực lực của Hắc đảo nếu so với thế giwos ngầm quả lf một trời một vực. Khả Tuấnhiển nhiên hiểu rõ quy luật “cá bé nuốt cá lớn”
Cho nên, “vuốt măt phải nể mũi”, hắn không thể khinh xuất, thất kính với vị thánh nữ kia
Nhan Thông là một con tàu lớnchuyên trở dầu và một khoáng sản lậu khác, bằng đường biển tuần ra nước ngoài. Theo điều tra sơ bộ, số lượng dầu đến hàng chục ấn dầu, chưa kểđến những khoáng sản quý hiếm
Nhận được thông tin, cô lập tứccho người của bọ Beo dùng thuyền nhỏ thám thính. Sau hơn một giờ, ngườicủa Beo báo về, trên thuyền có khoảng bôn mươi người, trong tay bọnchúng còn có súng , e rằng không thể thuận lợi đánh chiếm được
“Beo, hạ lệnh cho bọn Hổ tập kích thuyền bốn phía, dùng mê dược tan trong không khí xử chúng”
Quay sang Thúy “Cô lên trang điểm một chút rồi bám gần tàu bọn chúng, vờ bị đắm thuyền cần giúp đỡ”
“La, cậu cho người dùng khoan đánh đắm thuyền của Nhan thông cho tôi, nhớ,phải để bọn chúng sống, hàng trên tàu không thể thiếu một thứ,biếtkhông?”
Tàu của Nhan Thông gần đi qua, La cho người lặn xuống,dùng mũi khoan kim cương để khoan tàu. Chẳng mấy chốc, người trên tàubắt đầu hỗ loạn
“Chuyện gì, chuyện gì?” Tên thuyền trưởng tức tối lên tiếng
Một tên hớt hải đến báo “Tàu của chúng ta bị phục kích, phải làm sao?”
“Mẹ kiếp!” Tên thuyền trưởng tức tối chửi một tiếng, gàm lên “Chúng mày đâu, giết hết chúng cho tao”
Pằng!
Pằng!
Pằng!
Pằng!
Một loạt tiếng súng vân rền trời. Màu nước biển trong xanh kia bỗng loánglên màu đỏ của máu.Ngay lập tức, bọn người của La và Hổ lã một loạt pháo gây mê khiến chúng đổ gục. Một vài tên cứng đầu đứng trên thuyền vẫntiếp tục bắn
Thúy chưa định hành động thì bị cô ngăn lại “Lúc này không nên dùng, chỉ cần vơ hết được hàng là ổn, chờ đi”;
Bọn người của La bị thương không it,một số người đã chết liền bị vứt xuống biển.
Rầm!
Tàu Nhan Thông như con quái vạt khổn lồ, bỗng chốc yếu ớt rách một mảng lớn. Nước từ chỗ rách tràn vào khoang thuyền
“Anh em mau lên, lấy hàng, lấy hàng!” Bọn người của La hét lên
Nhiệm vụ của la là đưa đám thủy thủ này trở về đảo làm tù binh, bảo vệ hàngkhông bị mất. Bọn người nhà Hổ lạp tức hiểu ra vấn đề, lệnh cho ngườithu gom toàn bộ những cơ sở vật chất, đồ đạc quý giá
Chỉ trongvòng ba giờ đồng hồ, toàn bộ người của thuyền Nhan Thông bị tóm gọn,không chừa một tên. Toàn bộ dầu và khoáng sản khác được đem lên bờ
Tên La lúc này vui tới mức nhảy dựng người lên, miệng cười ngoắc ra như một tên khùng
“Che bớt miệng lại, cười kiểu gì mà toàn lợi, thấy ghê” Thúy lườm bảo
La ngay lập tức ngậm miệng lại, nhân tiện cho người tìm dốc tờ Thãi trị thương cho các anh em
Biển xanh khoác trên mình màu áo mới, màu máu!
Mùi tanh nồng của máu sộc lên khiến những con hải âu vô cùng thích thú,nhìn thấy xác nổi trên mặt biển, chúng hứng khởi cùng nhau rỉa thịt. Xem ra, hôm nay chúng có được bữa ăn no
Những xác chết trôi trênbiển không được mang về Hắc đảo mà phải vứt xuống biển. người trên Hắcđảo cho rằng, khi sống làm đạo tặc thì chết đi cũng phải làm hồn ma đạotặc, cho nên, dù là người thân hay bất cứ một ai cũng không thể vớtnhững cái xác ấy lên, đó là quy định
Nét mặt của cô từ khi nhìn thấy mấy cái xác có chút ám ảnh. Haizz, chét thì dã chết rồi, liệu có thể làm gì được?
Vụ cướp lần này đã thu về được rất nhiều chiến lợi phẩm.Người của lão Hổkhông chỉ được chia hai phần mà còn được chia một nửa coi như đền côngcho những kẻ đã thiệt mạng
“Lão đại, sao chị lại làm vây?” Beo lên tiếng phản bác
Cô lạnh lùng trả lời “Muốn thu phục được người nhà Hổ phải dùng đến não chứ không phải dùng đến tim, hiểu chưa?”
Tên Beo vốn không hiểu cô, nhưng nghĩ tới lọi ích trước mắt, hắn khôngkìm lòng tham của mình tha hồ vơ vét, chia chác với đám người nhà Hổ
“Lão Hổ, Lão đại đã lên tiếng thế rồi, bây giờ ông cũng nên chia cho tôi một phần chứ”
Cô gắt gỏng “Ngậm miệng lại! Phần của ta cho ngươi tất, chỉ cần ngươi đi theo ta!”
Beo gật đầu ngoan ngoãn như cún con, có tiền, có lợi ích, ngu gì không làm
Những người trên tàu Nhan Thông đều bị biến thành tù binh của Beo và La. Giờđây, lực lượng của họ không phải chỉ lẹt đẹt một vài người nữa mà toànbộ những người trên đảo nghe tiếng tăm thánh cô chiếm đánh tàu NhanThông thắng lợi đều xin đi theo
Người nhà Hổ cũng không phải là lũ ngu, chúng tức thời kéo người đến địa bàn mới của Beo, xin đi theo dưới quyền của thánh cô
Chẳng bao lâu, toàn bộ Hắc đảo đều nằm trong tay cô, cô được phong làm đảo chủ
Cai quản Hắc đảo không khó, chẳng qua cô không hứng thú với những việc caiquản này, cho nên, mọi công việc đều do Beo xử lí, cô chỉ nắm quyền điều hành mà thôi
Hắc đảo, sau một năm đã nổi danh trong thế giớingầm với chế độ cai trị riêng lẻ, là một nhà nước thu nhỏ. Những kẻ cómáu mặt trong giới hắc đạo đều lăm le muốn đánh chiếm đảo nhưng nhiềulần thất bại thảm hại
Người trong giang hồ đồn thổi với nhau vềsự lợi hại, hắc ám của hắc đảo. Một đồn mười, mười đồn trăm, danh tiếngcủa Hắc đảo ngày càng khuếch trương hơn
“Lão đại, người của Thanh Long bang muốn gặp chị nói chuyện!”
Cô đang tưới mấy cây hoa liền dừng lại, lẽ nào bọ Thanh Long Bang ki có ýđồ gì vơi Hắc đảo? Từ trước đến nay, Hắc đảo chưa bao giờ qua lại vớinhững bang phái thuộc hai phe hắc bạch đạo, chuyện này nhất định có âmmưu
Cô hỏi “Bang chủ của Thanh Long bang có đến hay không?”
Tên báo tin lắc đầu, chỉ có xứ giả của Thanh Long bang đến, không có bang chủ
Mặc dù ngoại giao trên quan hệ đàm phán hữu nghị thông qua xứ giả, nhưngnhất thiết không thể bỏ qua như thế. Hơn nữa, nếu Thanh long đã nguyệnđến đây, ắt hẳn phải có thành ý
Cô phẩy tay “Bảo với xứ giả của Thanh Long bang, thánh cô ta chỉ gặp bang chủ, người khác, miễn bàn!”
Ngay hai ngày sau, bang chủ của Thanh Long bang đã dặt chân lên Hắc đảo
Được người của La dẫn đến biệt thự của đảo chủ, La lập tức theo chỉ lệnh,bịt mắt bang chủ Thanh Long Bang lại nhưng vị bang chủ trẻ tuổi này kiên quyết không chịu
“Đảo chủ của các ngươi không lẽ xấu xí tới mức không gả được hay sao mà phải che mắt ta lại”
Bang chủ củaThanh Long Bang là Khả Tuấn, vừa được tiếp quản bang cách đâykhông lâu.Thân hình rắn chắc, nước da màu đồng, mái tóc hơi dài che bớtgương mặt nhưng không thể che được vẻ đẹp say đắm của thiếu nữ. Khi nhìn vào Khả Tuấn, biết bao thiếu nữ phải suy tim vì hắn cũng không lấy làmlạ. KHả Tuấn luôn cho rằng, vẻ ngoài ưu tú của hắn có thể làm say đắmlòng người,nghe nói đảo chủ của Hắc đảo là nữ nhân,hắn cũng muốn xem,rốt cuộc nữ nhân kia có thể nào cướng lại sự quyến rũ của hắn hay không
Người của La chạy ra, vội bỏ khăn trên mắt Khả Tuấn ra, ý bảo hắn phải ngoanngoãn một chút, bằng không, tính mạng sẽ không được bảo toàn
Trong vườn hoa đầy hương sắc kia, một thiếu nữ đang ôm chú thỏ bông vào lòng, âu yếm vuốt ve nó. Trên người cô mặc một chiếc váy màu trắng dài chấmgót, cổ váy khoét một đường rãnh gây mê loạn tim gan. Đôi mắt cô thỉnhthoảng chớp chớp, đôi môi hồng anh đào kia dịu dàng hôn lên môi chú thỏ
Trên chiếc xích đu gắn đầy hoa, trông cô như một nàng tiên đang say sưa vớichú thỏ bông đáng yêu. Bất giác, khóe mối cô giật giật. Cô nhìn thẳngvào người đàn ông trước mặt một lát, nhẹ cúi xuống hôn chú thỏ trắngtrên tay
“Chắc hẳn đây là tân bang chủ của Thanh Long bang” cô cao giọng hỏi
Khả Tuấn nhìn thấy cô, khóe miệng nhếch lên hình bán nguyệt, cười thâm thúy “Đúng vậy!”
“Lui ra!” Cô hất tay về phía La
Người đàn ông trước mặt cô trông thật tuyệt! Ánh mắt lôi cuốn mùa thu, tưởng trong như nước nhưng ngờ lại mang bóng của đông. Nụ cười trên miệng hắn tà mị,nét mặt toát lên sự lạnh lùng. Người đàn ông này vô cùng thamvọng!
Cô không thèm đoái hoài đến con người đang đứng trước mặtkia, ngang nhiên ôm chú thỏ vào logf, vuốt ve, nũng nịu nói “ Thỏ ngoanlà thỏ không cắn người, cắn người là ta vặt răng a” Liếc sang Khả Tuấnrồi lại chú tâm vào con thỏ
Người phụ nữ chết tiệt này, đườngđường là bang chủ Thanh Long bang uy chấn lẫy lừng mà bị cô coi không ra gì, Khả Tuấn có chút bực bội, định lên tiếng thì bất ngờ nghe cô nói
“Khả bang chủ, chẳng hay, ngài muốn nói gì với tôi”
Khả Tuấn Giật mình, nhìn chằm chằm vào cô
“Khả bang chủ!” Cô khẽ nhắc nhở
Người con gái yêu kiều trước mặt hắn chính là đỏ chủ của Hắc đỏ sao? Quảnhiên, nghiêng nước nghiêng thành, rất đáng để hắn rung động
Hắn im lặng một giây, nhìn kĩ cô từ đầu đến chân
Chân trần sao?
Hắn tò mò hỏi “Đảo chủ, chẳng lẽ Hắc đảo dạo này làm ăn không thuận lợi hay sao?”
Nhìn ra thâm ý của vị tân bang chủ nào đó, cô vắt chéo chân, nhún một cáicho chiếc xích đu kia chuyển động, bất đắc dĩ cười “Đâu có, chẳng quabực bội vừa quăng mất dày vào mấy tên thuộc hạ ấy mà, hì hì”
Đảo chủ, em làm tôi rất đặc biệt
Hắn nhếch mép cười cười, tiến lại gần chiếc xích đu cô đang ngồi, giúp cô đẩy
“Đảo chủ, chẳng hay tôi nên xưng hô với em như thế nào?”
Cô ôm cằm suy nghĩ ba giây, miệng xinh xắn thốt lên “Beo, La , Thúy gọi ta là lão đại, bọn tiểu yêu trê Hắc Đảo gọi ta là thánh cô, mọi ngườigiang hồ gọi ta là đảo chủ, Khả bang chủ muốn gọi kiểu nào cũng được!”
Khả Tuấn ngạc nhiên, vuốt lại mặt như thể mình hỏi câu vô cùng ngu ngốc. Bất đắc dĩ mới lên tiếng
“Ý tôi hỏi là tên thật của em là gì cơ?”
“Tên thật?”| cô nhíu mày “Không tồn tại”
Không lẽ một người mà không có cả tên thật, quả đáng ngờ
Khả Tuấn tiếp tục vấn “Vậy tôi gọi em là thánh cô, nghe rất thú vị. Thánh cô, em cho tôi hỏi năm nay em bao nhiêu tuổi?”
Cô không mấy chú ý đến Khả Tuấn, đang mải đếm mấy hạt dưa, vội ngẩng đầu lên, miệng tiếp tục đếm
“170…171..”
KHả Tuấn kinh hãi nhìn cô, sống dai thế nỳ chỉ có thể là yêu tinh!
Tóc gáy Khả Tuấn bỗng dựng lên, sau gáy cảm giác một luồng hàn khí cực mạnh đang xâm nhập vào cơ thể. Bất giác, Khả Tuấn xoa má,mẹ ôi, yêu phụ,trên đời thực sự có yêu phụ
Nhưng yêu phụ mà xinh thế này thì không thể bỏ qua
Cô nhăn mặt lại, không biết cái tên Khả Tuấn kia đang nghĩ cái gì mà sắcmặt hắn thay đổi nhanh hơn cả tắc kè hoa. Lắc đàu ngán ngẩm, cô thở dàiđườn đượt
Trên đời cùng lắm loại người, không lẽ lại có một kẻ bị tâm thần, đầu cứ lắc lăc thế này chắc vừa chơi thuốc xong
Haizz, thanh niên bây giờ loạn ghê!
Đã lâu rồi cô không rời đảo, cô không biết thế giới ngoài Hắc đảo như thếnào nên vô cùng tò mò, nhưng nghĩ đến những người trên đảo, cô không nỡxa họ chút nào
Cô không cha, không mẹ, không người thân, khôngnhà, không cửa, không quen biết ai. Thậm chí, ngay cả tên của mình, bảnthân mình là ai cô cũng không biết
Hắc đảo co thể coi là ngôi nhà ấm áp với cô, xa nơi này, cô không thể
Rất nhiều đêm trong giấc mơ, cô từng nhìn thấy một người con trai, gươngmặt hốc hác,người gầy gò xanh xao đang gục mặ trên bàn. Người đó hìnhnhư kêu tên cô. Tỉnh lại, cô lại quên mất, chỉ nhớ mang máng hình ảnhngười đó mà thôi
Cô cũng muốn đi tìm người đó nhưng, đất trời bao la,biết người đó ở đâu mà tìm nên cô ũng bỏ cuộc
Nhìn vị tân bang chủ này, cô không khỏi ngán đến tận cổ, hừ đàn ông háo sắc!
“Khả bang chủ, mục đich của ngài đến đây là để tán gẫu vài câu với tôi dấy à. Nếu tán gãu đã xong, mời ngài quay trở về”
“Ấy ấy” Khả Tuấn vội xua tay “Thánh cô, em đừng nóng, đừng nóng. Hôm nay,tôi đến đây ngoài mục đích giao lưu văn hóa, kinh tế, nhân tiện đạidiện hai phe hắc bạch làm thuyết khách, mời em đến thăm thú một chútcoi như thịnh tình!”
“Ha ha, Khả bang chủ quá lời rồi. Thánh côtôi đây chức vị gì mà đến đó. Không phải tôi không nể mặt Khả Bang chủ,chẳng qua, tôi không hứng thú với mấy việc của bang phái khác. Hắc đảovốn không phải là bế quan tỏa cảng, không giao lưu với bên ngoài. Khảbang chủ nhìn xem, Hắc đảo của chúng tôi chẳng phải là một tiểu quốc thu nhỏ hay sao? Chẳng lẽ chúng tôi lại hứng thú với mấy chuyện đánh nhauloạn xạ kia.”Ngừng lại một chút, cô nói tiếp “Hắc đảo chúng tôi cả nămnay lầm biết bao nhiêu vụ cướp lớn, đến cả cướp biển vùng caribe nghedanh cũng sợ vãi ra quần, thử hỏi, chúng tôi còn biết sợ ai? Nếu các vịbang chủ trong bang phái hắc đạo kia thiện chí quan tâm đến Hăc đảo thìhãy thể hiện thành ý một chút, Khả bang chủ hiểu ý tôi”
Đươngnhiên Khả Tuấn hiểu. Mấy năm nay, người trong hắc bạch đạo trở nên hỗnloạn khi thiên hậu thế giới ngầm rủa tay gác kiếm. Bây giờ, thực lực của Hắc đảo nếu so với thế giwos ngầm quả lf một trời một vực. Khả Tuấnhiển nhiên hiểu rõ quy luật “cá bé nuốt cá lớn”
Cho nên, “vuốt măt phải nể mũi”, hắn không thể khinh xuất, thất kính với vị thánh nữ kia
/62
|