Bộp ! Bộp ! Bộp!
Tôi quay ngoắt người lại thì thấy chị hai yêu quý của tôi đang mỉm cười, tay bế theo bé con đi đến.
Anh rể nhìn tôi rồi cười ngây ngô “Tiểu Khuê, theo anh thì một đồ ngốc với một đồ điên mà lấy nhau thì rất hợp nha!”
Chị hai tôi cũng hứng thú mà hợp xướng theo “Quả nhiên rất hợp a! Hai đứa này tuy mức độ mặt dày không thể sánh bằng Vạn Lí Trường thành nhưng sau này, khi đất nước cần đến loại chất để thay áo chống đạn thì da mặt hai đứa rất hợp nha!”
Gia Kỳ liếc xéo hai người kia, nói “Ai mời mà hai người đến đây? Rảnh gớm!”
Anh rể nói “Chẳng là bao năm chỉ ăn thịt lợn mà chưa được nhìn thấy lợn nên anh đây có rủ bà xã ghé qua chơi thôi mà. Những tưởng sẽ được thấy con lợn trông ra sao, thì ôi, may ghê cơ, anh đây lại được chứng kiến cảnh chú em bị Tiểu Khuê đày đọa về mặt thân xác, dày xéo về mặt tinh thần, anh trông mà trong lòng bỗng thấy phấn khởi!”
Hừm, quả nhiên anh rể, không nói Gia Kỳ mặt dày thì chớ, nguy cơ anh mặt dày nhất vịnh bắc bộ chính là anh nha
Gác chân lên ghế, tôi uống một ngụm nước, sau đó mới bình tĩnh hỏi
“Bữa nay anh chị đại xá quang lâm chẳng hay có việc gì?”
Chị hai chỉ cười cười, bàn tay xinh đẹp đang vuốt ve lên má bé con
“Hai vị đại nhân kia đang chu du ở nước ngoài, nhân lúc rảnh có gọi điện về kêu hai đứa nên nói chuyện với nhau!”
Tôi ngơ ngác không hiểu “Chuyện gì? Em với Gia Kỳ thì có chuyện gì để nói với nhau”
Anh rể “Em với tên tiểu tử này sao lại không có chuyện gì để nói với nhau chứ? Em với nó có thể vào một ngày đẹp trời, trăng thanh, gió mát, cùng nhau đắp chăn tâm sự thâu đêm mà, ôn lại chuyện xưa, chuyện xưa ý mà?”
Gia Kỳ cười nham hiểm, khách khí vỗ vai anh rể “Không phải tiết mục này anh với Tiểu Mai thường làm hay sao?”
Chị mai “…” mặt đỏ như cà chua
Tôi “…” ôm đầu, đến chịu với hai người có đầu óc đen tối này
Thực ra, anh chị tôi đến thăm cũng chỉ là muốn chuyển lời tới tôi với Gia Kỳ, để xem bao giờ tôi với Gia Kỳ mới hết cái kiểu trẻ con, bao giờ mới chịu kết hôn
Hì hì
Nói ra cũng ngại, quả thật, tôi cũng chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ chính thức đồng ý làm người yêu Gia kỳ, thì làm sao nói đến chuyện kết hôn được
Vẫn biết là tôi cũng không còn nhỏ nữa, Gia Kỳ cũng đến tuổi trưởng thành, chúng tôi không thể làm nỡ tuổi thanh xuân của nhau
Trên lí thuyết là vậy, có lẽ rằng Gia Kỳ yêu tôi cũng như tôi cũng có thể khẳng định tôi yêu Gia kỳ nhưng tại, tại sao bao nhiêu năm nay, chỉ một câu nói đơn giản là : anh yêu em hay em yêu anh mà khó với chúng tôi đến vậy
Hay là do chúng tôi quá quen thuộc với nhau, một phần vì sợ nếu nói ra điều ấy thì thậm chí là bạn thân cũng không thể trở thành???
Không, có lẽ là riêng tôi mà thôi!
Mười năm, không ngắn, những cũng không dài để kết thúc cho một tình bạn…và có lẽ, tình bạn của chúng tôi cũng nên có một cái kết thích đáng
Tôi không thể làm nỡ thuổi thanh xuân của tôi cũng như tuổi thanh xuân của Gia Kỳ
Là tôi nghĩ như thế, còn với Gia Kỳ, không biết cậu ấy nghĩ sao?
Lần này, tôi cũng cần phải cảm ơn mama đại nhân, nếu không có người nhắc nhở, thì chúng tôi sẽ mãi như vậy đến hết đời sao?
Không, tình bạn nên kết thúc ở đây thôi
Tôi quả quyết như vậy và quyết định cho bản thân mình không nên nhu nhược nữa
Có thể trước kia tôi nhu nhược cũng chẳng sao, tôi ngốc cũng không hề gì, giờ đây, vấn đề tôi bắt nạt Gia Kỳ hay Gia Kỳ bắt nạt tôi cũng không thể thành rào cản cho tình cảm của tôi
Trước màn đêm u tịch, tôi đứng gần lang can, ngắm nhìn màn đêm lần cuối
Tôi không thích hát cho lắm, nhưng hôm bữa rảnh nên bật TV xem có gì hay không và xem được clip rất hay, đến hiện tại, tôi cất lên tiếng hát đầy truyền cảm
“Từng ngày trôi qua mau lòng em bỗng nhớ anh nhiều hơn
Muốn nắm lấy đôi bàn tay của anh
Rồi giật mình vì ngày hôm qua anh trao em
Ngàn lời yêu thương vỗ về, cho em một tình yêu
Có những khi em rất buồn vì chúng ta không hiểu nhau
Nhưng nếu mỗi ngày được trông thấy anh cười thì em sẽ thật vui
Biết tính em hay khóc rồi anh hãy đến cho em niềm vui
Em khẽ cười rồi nói với anh một lời mình đừng xa anh nhé
Chạm vào đôi tay rồi ôm lấy anh thật nhanh,
mong rằng anh sẽ yêu em nhiều
từng nhịp đập trong con tim em sẽ mãi yêu mình anh
đặt nụ hôn nhẹ lên chiếc môi của anh
em mỉm cười cảm ơn cuộc đời
rồi thời….”
Xoảng!
Một giọng nam vang lên, pha chút cáu giận “Con mẹ nó, nửa đêm gào rú cái gì không biết, có ngậm mồm lại cho ông đây ngủ không? Mẹ kiếp, nửa đêm nửa hôm nhà ai chết mà khóc rên rỉ, điếc tai quá đi!”
Mặt tôi đen hơn đít nồi
Con mẹ nó, không lẽ giọng tôi lại kinh khủng tới vậy
Lửa hận trong lòng tôi bốc cao ngùn ngụt, tôi tiếp tục gào lên
“Từng ngày trôi qua mau lòng em bỗng nhớ anh nhiều hơn
Muốn nắm lấy đôi bàn tay của anh
Rồi giật mình vì ngày hôm qua anh trao em
Ngàn lời yêu thương vỗ về, cho em một tình yêu
Có những khi em rất buồn vì chúng ta không hiểu nhau
Nhưng nếu mỗi ngày được trông thấy anh cười thì em sẽ thật vui…”
Xoảng!
Choang!
Liên tiếp mấy chiếc cốc thủy tinh được ném ra ngoài của sổ
Hừm
Ta điên đấy
Ta biến thái đấy
Có sao không?
Để xem, tôi xem nhà ông còn bao nhiêu cốc để ném
Choang!
“Từng ngày trôi qua mau lòng em bỗng nhớ anh nhiều hơn
Muốn nắm lấy đôi bàn tay của anh
Rồi giật mình vì ngày hôm qua anh trao em
Ngàn lời yêu thương vỗ về, cho em một tình yêu
Có những khi em rất buồn vì chúng ta không hiểu nhau
Nhưng nếu mỗi ngày được trông thấy anh cười thì em sẽ thật vui”
Choang!
“Biết tính em hay khóc rồi anh hãy đến cho em niềm vui
Em khẽ cười rồi nói với anh một lời mình đừng xa anh nhé
Chạm vào đôi tay rồi ôm lấy anh thật nhanh”
Choang!
“mong rằng anh sẽ yêu em nhiều
từng nhịp đập trong con tim em sẽ mãi yêu mình anh”
Choang!
Hừm, thử xem nhà ông còn cốc không mà ném!
Giọng nói đó lại cất lên “Con mẹ nó, không biết giống dở ở phương nào, còn không mau ngậm miệng lại cho ta, bằng không ta cho ngươi cả vài chiếc cốc nữa “
Xem ra, lần này tần âm lại to hơn hẳn bởi một lí do không thể coi thường : ông già bên hang xóm bắc loa
À há
Vui nha!
Tôi lại thiện tình hét lên, à nhầm, hát lên
“Một con vịt xòe ra hai con thằn lằn con
Cùng nhau cắn nhau đứt con chim non
Trên cành cao hót líu lo, hót líu lo
Em yêu chim, cô giáo em
Miệng hay cười vì mắt cô long lanh
Cô yêu bố, bố là tất cả
Bố ơi bố ơi! Bố là một con vịt
Xòe ra hai con thằn lằn con, cùng nhau cắn nhau đứt con chim non
Trên cành cao, hót líu lo, hót líu lo
Em yêu chim, cô giáo em
Miệng hay cười vì mắt cô long lanh
Cô yêu bố, bố là tất cả
Bố ơi bố ơi! Bố là một con vịt
Xòe ra hai con thằn lằn con, cùng nhau cắn nhau đứt con chim non. Ô zê”
Rầm!
Cánh của nhà tôi trở nên dị hình dị dạng, tôi chớp mắt mấy cái nhìn cái đầu bóc khói của chị hai
“Mẹ kiếp, em có định cho bé con nó ngủ không? Nửa đêm nửa hôm gào thét cái gì đó! Nổi đồng à!”
Tôi cười giả lả
“Đâu có, em nào dám phá phĩnh giấc ngủ ngàn vàng của chị, tại em đang đấu tần số âm thanh với lão già nhà hang xóm mà!”
Trên thực tế, mặt tôi vô cùng ngây thơ vô số tội
Còn mặt chị hai thì đen hơn bất cứ ai
Anh rể cũng chui từ trong phòng đi ra, căm phẫn nói “Tiểu Khuê, anh van em, anh năn nỉ em, em có phát tiết thì về mà phát tiết với Gia Kỳ nhà em chứ em đừng hành hạ vợ chồng anh mà tội nghiệp!”
Tôi ngượng nghịu gãi đầu, mặt tỏ ra nịnh nọt
“Thôi, để em hát bài khác cho anh rể với chị nghe nha!”
Anh rể “…” Cảm giác muốn ngất xỉu tại chỗ
Chị hai “ @
Tôi quay ngoắt người lại thì thấy chị hai yêu quý của tôi đang mỉm cười, tay bế theo bé con đi đến.
Anh rể nhìn tôi rồi cười ngây ngô “Tiểu Khuê, theo anh thì một đồ ngốc với một đồ điên mà lấy nhau thì rất hợp nha!”
Chị hai tôi cũng hứng thú mà hợp xướng theo “Quả nhiên rất hợp a! Hai đứa này tuy mức độ mặt dày không thể sánh bằng Vạn Lí Trường thành nhưng sau này, khi đất nước cần đến loại chất để thay áo chống đạn thì da mặt hai đứa rất hợp nha!”
Gia Kỳ liếc xéo hai người kia, nói “Ai mời mà hai người đến đây? Rảnh gớm!”
Anh rể nói “Chẳng là bao năm chỉ ăn thịt lợn mà chưa được nhìn thấy lợn nên anh đây có rủ bà xã ghé qua chơi thôi mà. Những tưởng sẽ được thấy con lợn trông ra sao, thì ôi, may ghê cơ, anh đây lại được chứng kiến cảnh chú em bị Tiểu Khuê đày đọa về mặt thân xác, dày xéo về mặt tinh thần, anh trông mà trong lòng bỗng thấy phấn khởi!”
Hừm, quả nhiên anh rể, không nói Gia Kỳ mặt dày thì chớ, nguy cơ anh mặt dày nhất vịnh bắc bộ chính là anh nha
Gác chân lên ghế, tôi uống một ngụm nước, sau đó mới bình tĩnh hỏi
“Bữa nay anh chị đại xá quang lâm chẳng hay có việc gì?”
Chị hai chỉ cười cười, bàn tay xinh đẹp đang vuốt ve lên má bé con
“Hai vị đại nhân kia đang chu du ở nước ngoài, nhân lúc rảnh có gọi điện về kêu hai đứa nên nói chuyện với nhau!”
Tôi ngơ ngác không hiểu “Chuyện gì? Em với Gia Kỳ thì có chuyện gì để nói với nhau”
Anh rể “Em với tên tiểu tử này sao lại không có chuyện gì để nói với nhau chứ? Em với nó có thể vào một ngày đẹp trời, trăng thanh, gió mát, cùng nhau đắp chăn tâm sự thâu đêm mà, ôn lại chuyện xưa, chuyện xưa ý mà?”
Gia Kỳ cười nham hiểm, khách khí vỗ vai anh rể “Không phải tiết mục này anh với Tiểu Mai thường làm hay sao?”
Chị mai “…” mặt đỏ như cà chua
Tôi “…” ôm đầu, đến chịu với hai người có đầu óc đen tối này
Thực ra, anh chị tôi đến thăm cũng chỉ là muốn chuyển lời tới tôi với Gia Kỳ, để xem bao giờ tôi với Gia Kỳ mới hết cái kiểu trẻ con, bao giờ mới chịu kết hôn
Hì hì
Nói ra cũng ngại, quả thật, tôi cũng chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ chính thức đồng ý làm người yêu Gia kỳ, thì làm sao nói đến chuyện kết hôn được
Vẫn biết là tôi cũng không còn nhỏ nữa, Gia Kỳ cũng đến tuổi trưởng thành, chúng tôi không thể làm nỡ tuổi thanh xuân của nhau
Trên lí thuyết là vậy, có lẽ rằng Gia Kỳ yêu tôi cũng như tôi cũng có thể khẳng định tôi yêu Gia kỳ nhưng tại, tại sao bao nhiêu năm nay, chỉ một câu nói đơn giản là : anh yêu em hay em yêu anh mà khó với chúng tôi đến vậy
Hay là do chúng tôi quá quen thuộc với nhau, một phần vì sợ nếu nói ra điều ấy thì thậm chí là bạn thân cũng không thể trở thành???
Không, có lẽ là riêng tôi mà thôi!
Mười năm, không ngắn, những cũng không dài để kết thúc cho một tình bạn…và có lẽ, tình bạn của chúng tôi cũng nên có một cái kết thích đáng
Tôi không thể làm nỡ thuổi thanh xuân của tôi cũng như tuổi thanh xuân của Gia Kỳ
Là tôi nghĩ như thế, còn với Gia Kỳ, không biết cậu ấy nghĩ sao?
Lần này, tôi cũng cần phải cảm ơn mama đại nhân, nếu không có người nhắc nhở, thì chúng tôi sẽ mãi như vậy đến hết đời sao?
Không, tình bạn nên kết thúc ở đây thôi
Tôi quả quyết như vậy và quyết định cho bản thân mình không nên nhu nhược nữa
Có thể trước kia tôi nhu nhược cũng chẳng sao, tôi ngốc cũng không hề gì, giờ đây, vấn đề tôi bắt nạt Gia Kỳ hay Gia Kỳ bắt nạt tôi cũng không thể thành rào cản cho tình cảm của tôi
Trước màn đêm u tịch, tôi đứng gần lang can, ngắm nhìn màn đêm lần cuối
Tôi không thích hát cho lắm, nhưng hôm bữa rảnh nên bật TV xem có gì hay không và xem được clip rất hay, đến hiện tại, tôi cất lên tiếng hát đầy truyền cảm
“Từng ngày trôi qua mau lòng em bỗng nhớ anh nhiều hơn
Muốn nắm lấy đôi bàn tay của anh
Rồi giật mình vì ngày hôm qua anh trao em
Ngàn lời yêu thương vỗ về, cho em một tình yêu
Có những khi em rất buồn vì chúng ta không hiểu nhau
Nhưng nếu mỗi ngày được trông thấy anh cười thì em sẽ thật vui
Biết tính em hay khóc rồi anh hãy đến cho em niềm vui
Em khẽ cười rồi nói với anh một lời mình đừng xa anh nhé
Chạm vào đôi tay rồi ôm lấy anh thật nhanh,
mong rằng anh sẽ yêu em nhiều
từng nhịp đập trong con tim em sẽ mãi yêu mình anh
đặt nụ hôn nhẹ lên chiếc môi của anh
em mỉm cười cảm ơn cuộc đời
rồi thời….”
Xoảng!
Một giọng nam vang lên, pha chút cáu giận “Con mẹ nó, nửa đêm gào rú cái gì không biết, có ngậm mồm lại cho ông đây ngủ không? Mẹ kiếp, nửa đêm nửa hôm nhà ai chết mà khóc rên rỉ, điếc tai quá đi!”
Mặt tôi đen hơn đít nồi
Con mẹ nó, không lẽ giọng tôi lại kinh khủng tới vậy
Lửa hận trong lòng tôi bốc cao ngùn ngụt, tôi tiếp tục gào lên
“Từng ngày trôi qua mau lòng em bỗng nhớ anh nhiều hơn
Muốn nắm lấy đôi bàn tay của anh
Rồi giật mình vì ngày hôm qua anh trao em
Ngàn lời yêu thương vỗ về, cho em một tình yêu
Có những khi em rất buồn vì chúng ta không hiểu nhau
Nhưng nếu mỗi ngày được trông thấy anh cười thì em sẽ thật vui…”
Xoảng!
Choang!
Liên tiếp mấy chiếc cốc thủy tinh được ném ra ngoài của sổ
Hừm
Ta điên đấy
Ta biến thái đấy
Có sao không?
Để xem, tôi xem nhà ông còn bao nhiêu cốc để ném
Choang!
“Từng ngày trôi qua mau lòng em bỗng nhớ anh nhiều hơn
Muốn nắm lấy đôi bàn tay của anh
Rồi giật mình vì ngày hôm qua anh trao em
Ngàn lời yêu thương vỗ về, cho em một tình yêu
Có những khi em rất buồn vì chúng ta không hiểu nhau
Nhưng nếu mỗi ngày được trông thấy anh cười thì em sẽ thật vui”
Choang!
“Biết tính em hay khóc rồi anh hãy đến cho em niềm vui
Em khẽ cười rồi nói với anh một lời mình đừng xa anh nhé
Chạm vào đôi tay rồi ôm lấy anh thật nhanh”
Choang!
“mong rằng anh sẽ yêu em nhiều
từng nhịp đập trong con tim em sẽ mãi yêu mình anh”
Choang!
Hừm, thử xem nhà ông còn cốc không mà ném!
Giọng nói đó lại cất lên “Con mẹ nó, không biết giống dở ở phương nào, còn không mau ngậm miệng lại cho ta, bằng không ta cho ngươi cả vài chiếc cốc nữa “
Xem ra, lần này tần âm lại to hơn hẳn bởi một lí do không thể coi thường : ông già bên hang xóm bắc loa
À há
Vui nha!
Tôi lại thiện tình hét lên, à nhầm, hát lên
“Một con vịt xòe ra hai con thằn lằn con
Cùng nhau cắn nhau đứt con chim non
Trên cành cao hót líu lo, hót líu lo
Em yêu chim, cô giáo em
Miệng hay cười vì mắt cô long lanh
Cô yêu bố, bố là tất cả
Bố ơi bố ơi! Bố là một con vịt
Xòe ra hai con thằn lằn con, cùng nhau cắn nhau đứt con chim non
Trên cành cao, hót líu lo, hót líu lo
Em yêu chim, cô giáo em
Miệng hay cười vì mắt cô long lanh
Cô yêu bố, bố là tất cả
Bố ơi bố ơi! Bố là một con vịt
Xòe ra hai con thằn lằn con, cùng nhau cắn nhau đứt con chim non. Ô zê”
Rầm!
Cánh của nhà tôi trở nên dị hình dị dạng, tôi chớp mắt mấy cái nhìn cái đầu bóc khói của chị hai
“Mẹ kiếp, em có định cho bé con nó ngủ không? Nửa đêm nửa hôm gào thét cái gì đó! Nổi đồng à!”
Tôi cười giả lả
“Đâu có, em nào dám phá phĩnh giấc ngủ ngàn vàng của chị, tại em đang đấu tần số âm thanh với lão già nhà hang xóm mà!”
Trên thực tế, mặt tôi vô cùng ngây thơ vô số tội
Còn mặt chị hai thì đen hơn bất cứ ai
Anh rể cũng chui từ trong phòng đi ra, căm phẫn nói “Tiểu Khuê, anh van em, anh năn nỉ em, em có phát tiết thì về mà phát tiết với Gia Kỳ nhà em chứ em đừng hành hạ vợ chồng anh mà tội nghiệp!”
Tôi ngượng nghịu gãi đầu, mặt tỏ ra nịnh nọt
“Thôi, để em hát bài khác cho anh rể với chị nghe nha!”
Anh rể “…” Cảm giác muốn ngất xỉu tại chỗ
Chị hai “ @
/62
|