Ai Động Bảo Bối Dòng Chính Nương

Chương 73 - Chương 50.5

/250


Phần cuối: Mộc Tiêu Dao

Hai người vừa đi vào trong phòng, liền cảm nhận được không khí khác thường.

Trong phòng, dưới ánh đèn mờ nhạt, có một người đang đứng dựa vào cạnh cửa sổ, tà mị âm nhu, một đầu tóc đen bung xõa ở trên vai.

Ngũ quan tuyệt sắc, khóe môi cười cười đầy mê hoặc quyến rũ, giống như rượu ngon được ủ lâu năm, làm người ta say lúc nào không biết.

Thượng Quan Tử Ngọc cảm nhận được hô hấp của bản thân mình đều rất khó khăn, tim muốn nhảy ra ngoài còn toàn thân thì nóng như lửa, ả không biết tại sao, nhưng mà ả còn chưa quên chuyện trước mắt.

Tại sao nam nhân này lại xuất hiện ở trong phòng nàng?

Tiêu Dao, ngươi tại sao lại ở chỗ này, không phải ngươi đã đi rồi sao?

Tiêu Dao chăm chú nhìn Thượng Quan Tử Ngọc, lại chăm chú nhìn Vân Tụ sau lưng ả, phong tình vạn chủng mở miệng:

Ta có việc tìm ngươi

Thượng Quan Tử Ngọc nghe xong lời nói của hắn, sợ Vân Tụ nghe được điều không nên nghe, nên vẫy tay cho Vân Tụ lui xuống, Vân Tụ hỏi một tiếng:

Nhị tiểu thư?

Nàng nhìn ra, nam tử này tựa như hồ ly tinh, nhìn rất giả dối. Tuy rằng bộ dạng rất đẹp, nhưng mà tâm địa chưa hẳn đẹp. Nếu tiểu thư bị hắn … vậy mình phải làm thế nào đây?

Vân Tụ nghĩ như vậy, nhưng Thượng Quan Tử Ngọc lại nghĩ khác.

Ả cho rằng, Vân Tụ nhìn thấy Tiêu Dao tuấn tú như vậy chắc đã mê mẩn hắn, nên mới không đồng ý đi ra, không khỏi giận tái mặt quát mắng:

Ta ra lệnh cho ngươi lui xuống ngay lập tức

Dạ, tiểu thư.

Vân Tụ cắn răng lui xuống, chuyện này không liên quan gì tới nàng, nàng đã cố hết sức.

Trong phòng không còn ai, Tiêu Dao vừa động, liền áp sát vào người Thượng Quan Tử Ngọc, hơi thở như lan, thổi nhè nhẹ ở bên tai của ả, nhẹ nhàng giòn tan mà nói:

Ngươi có phải nên cám ơn ta hay không

Vừa rồi ta không nói ra chuyện của ngươi, còn nể mặt ngươi, cũng không nói ra chuyện của Mộ Dung Dịch, ngươi có phải nên báo đáp ta vì ngươi mà tận tình hay không, hửm?

Tiêu Dao nói, mà hơi thở của hắn phà vào trong tai và trên cổ của Thượng Quan Tử Ngọc, khiến cho toàn bộ cơ thể ả tê dại, đầu óc không thể nghĩ được gì hết, tứ chi mềm nhũn, chỉ thì thào nói nhỏ:

Tiêu Dao, ummm

Lấy thân tương báo thì như thế nào?

Dùng một đêm để trả món nợ ân tình này, ngươi không lỗ đâu

Hắn nói xong, thật đúng là đánh trúng tâm lý của Thượng Quan Tử Ngọc.

Tay hắn vuốt tóc ả nhè nhẹ, cho đến tận đuôi tóc, môi hắn nhẹ nhàng tiến lên mũi ả nhẹ nhàng cọ sát rồi hôn lên chóp mũi. Sau đó di chuyển lên phía trên, hôn thật nhẹ lên hai mắt.

Ả trông có vẻ như cực kỳ hưởng thụ điều này, say mê không nói ra lời, chỉ phát ra âm thanh động tình.

Thượng Quan Tử Ngọc nghe Tiêu Dao nói xong, vốn nên tức giận, nhưng gương mặt lẫn gò má lại đỏ tươi như máu, hết sức xinh đẹp.

Ngươi mau cút

Tiêu Dao nghe xong lời của nàng, chẳng những không đi, ngược lại gương mặt rất hưởng thụ lời của ả, nhẹ nhàng mở miệng:

Biết không ... ?

Nữ nhân ...

Kỳ thực, thời điểm muốn đuổi ta đi, ngàn lần vạn lần không thể đi. Biết sao không?

Bởi vì, ta vừa đi nàng sẽ ân hận cả đời, kỳ thực trong lòng ngươi rất muốn nói là lưu lại đi, lưu lại giúp ta, theo ta một đêm, có phải như vậy hay không? Ngọc nhi

Hai chữ cuối cùng là dùng âm mũi phát ra âm thanh, toàn thân Thượng Quan Tử Ngọc chịu không nổi mà run lên, run rẩy không ngừng, cả cơ thể đều không có lực.

Tên Tiêu Dao này vốn là một cao thủ tán tỉnh, dạng nữ nhân chưa trải qua mùi đời như ả, giờ phút này chỉ có nước ôm chân của hắn mà cầu xin hắn ở lại.

Vẻ mặt ả đầy si mê, mê mẩn, hắn nhìn ả, lập tức liền biết cô gái này đã động tình rồi.

Bất quá hắn không có tiến thêm động tác tiếp theo, ngược lại lui ra phía sau từng bước, chỉ cười không nói, giống như thưởng thức một bức tranh, hưởng thụ sự thẹn thùng, động tình của Thượng Quan Tử Ngọc giờ phút này.

Đều nói, nữ nhân thẹn thùng e lệ là cảnh đẹp nhất trên đời, lời này chính là lời nói mà hắn thích nhất, cho nên hắn rất là thích giờ khắc này.

Thế nhân chỉ biết, là hắn, Tiêu Dao, thích nữ tử. Tuy nhiên lại không ai biết, hắn, Tiêu Dao, chán ghét nhất là nữ nhân ngu xuẩn, mặc dù nàng là tấm thân xử nữ, hắn cũng không muốn chạm vào.

Hắn chẳng qua chỉ là muốn đùa giỡn Thượng Quan Tử Ngọc, không nghĩ tới nữ nhân ngu xuẩn này lại thật sự động tình.

Xem ra Mộ Dung Dịch cũng không thương yêu gì nữ nhân này, bằng không làm sao mà cho đến bây giờ còn chưa có động thủ. Dựa vào năng lực của hắn, nếu muốn, chỉ sợ đã sớm ôm mỹ nhân vào lòng.

Tiêu Dao nghĩ, nở nụ cười, Thượng Quan Tử Ngọc giật mình thanh tỉnh một chút, nhưng mà đôi mắt ả vẫn tràn ngập tình ý, ánh mắt vẫn còn vương màu tình dục, nhìn mê người, cố gắng khêu gợi Tiêu Dao, nhịn không được thì thầm.

Ummm ... Tiêu Dao ... ta?

Tiêu Dao không đợi ả nói tiếp, lại giành trước một bước nói:

Thượng Quan Tử Ngọc, không nghĩ tới ngươi lại bụng đói ăn quàng như thế

Ngay cả một kẻ ăn xin, ngươi cũng nguyện ý hiến thân, quả nhiên là đủ dâm đãng, đủ đói khát

Nhưng mà ta, Tiêu Dao, chán ghét nhất chính là loại nữ nhân ngu xuẩn như ngươi. Nên tốt nhất là vĩnh viễn không cần gặp lại

Tiêu Dao nói xong, chợt lóe, liền từ cửa sổ nhảy ra ngoài, biến mất trong đêm, duy chỉ còn có tiếng cười âm nhu trầm thấp của hắn, dư âm tràn ngập trong phòng.

Thượng Quan

/250

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status