“Cô...” Tiểu nha đầu bị cô làm cho xấu hổ đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên, giơ tay chỉ về hướng Vệ Lai ‘cô, cô’ cả buổi mà vẫn không thể nào nói được câu tiếp theo.
Vệ Lai nhìn mà buồn cười, nhận thấy cô gái này thật rất thú vị, vì vậy lại nói:
“Có điều nói tới tình yêu chân chính thì không có phân biệt nam nữ: Nếu như trong lòng cô thật sự ái mộ tôi thì tôi cũng không ngại chung sống với cô cả đời đâu!”
“Cô thật là vô sỉ!” Rốt cuộc hung hăng gào to lên được một câu, nha đầu kia giận đến sắp rơi nước mắt: “Cái người này, sao cô có thể không đứng đắn như vậy chứ? Uổng công chủ nhân nhà tôi tận tâm cứu cô, không ngờ cô lại là một tên háo...” Nói chưa dứt lời liền im bặt, hình như cái từ tên ‘háo sắc’ này là dùng để nói nam nhân thì phải: Đối mặt với một nữ nhân không được đứng đắn, tiểu nha đầu thật sự là không biết nên dùng từ gì cho đúng.
“Ây ha, phải ha!” Vệ Lai khoa trương kêu to: “Mới vừa rồi giống như nghe cô nói cái gì chủ nhân chủ nhân đó! Còn oán trách tôi tại sao đến trước mặt chủ nhân nhà cô chết! À! Thì ra là cô yêu thích chủ nhân nhà mình à!”
Lúc nói câu sau cùng cô còn cố ý lên giọng, khiến nha đầu kia sợ tới mức nhảy một bước thật dài vọt tới đưa tay bịt miệng cô lại.
“Cô nói bậy bạ gì đó!” Vừa nói vừa khẩn trương ngoái đầu nhìn ra phía ngoài, xác định ngoài phòng cũng không có người mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, nhưng tay bịt miệng che Vệ Lai vẫn không hề buông xuống: ““Nửa chết nửa sống”, tôi nói cho cô biết, cô không được ăn nói lung tung đấy! Cô còn nói bậy bạ nữa tôi... Tôi sẽ...”
“Cô sẽ thế nào?” Vệ Lai khiêu khích nhìn cô gái, ậm ờ hỏi lại.
Anh mắt tiểu nha đầu chuyển động, khẽ hừ một tiếng rồi nói:
“Tôi sẽ đi nói ra chuyện chủ nhân nhà tôi chữa trị vết thương cho cô như thế nào! Cô bị thương ở chỗ đó, để sau này xem cô làm sao gả được ra ngoài!”
Có lẽ cho rằng lần này cuối cùng cũng có thể làm cho Vệ Lai á khẩu không trả lời được, dù sao danh tiết của phụ nữ là rất quan trọng.
Tiểu nha đầu vì cao hứng nên tay cũng thả lỏng ra, vui vẻ nhìn Vệ Lai muốn nghe một chút xem cô ta còn lời gì để nói.
Nhưng không ngờ, người ở trên giường bị nàng gọi là “Nửa chết nửa sống” cười đến vô cùng sáng lạn.
Trong nháy mắt đó, tiểu nha đầu thật sự đã cho là mình thấy được ‘Tiên nữ’ hạ phàm, bởi vì cô ta rất đẹp, cười lên lại càng thêm xinh đẹp đến nỗi khiến cho vạn vật xung quanh đều phải xấu hổ.
Nhưng cũng chính người con gái xinh đẹp đó khi mở miệng, lại nói ra những lời mà không làm cho người ta chết đứng thì không có cam tâm...
Vệ Lai nhìn mà buồn cười, nhận thấy cô gái này thật rất thú vị, vì vậy lại nói:
“Có điều nói tới tình yêu chân chính thì không có phân biệt nam nữ: Nếu như trong lòng cô thật sự ái mộ tôi thì tôi cũng không ngại chung sống với cô cả đời đâu!”
“Cô thật là vô sỉ!” Rốt cuộc hung hăng gào to lên được một câu, nha đầu kia giận đến sắp rơi nước mắt: “Cái người này, sao cô có thể không đứng đắn như vậy chứ? Uổng công chủ nhân nhà tôi tận tâm cứu cô, không ngờ cô lại là một tên háo...” Nói chưa dứt lời liền im bặt, hình như cái từ tên ‘háo sắc’ này là dùng để nói nam nhân thì phải: Đối mặt với một nữ nhân không được đứng đắn, tiểu nha đầu thật sự là không biết nên dùng từ gì cho đúng.
“Ây ha, phải ha!” Vệ Lai khoa trương kêu to: “Mới vừa rồi giống như nghe cô nói cái gì chủ nhân chủ nhân đó! Còn oán trách tôi tại sao đến trước mặt chủ nhân nhà cô chết! À! Thì ra là cô yêu thích chủ nhân nhà mình à!”
Lúc nói câu sau cùng cô còn cố ý lên giọng, khiến nha đầu kia sợ tới mức nhảy một bước thật dài vọt tới đưa tay bịt miệng cô lại.
“Cô nói bậy bạ gì đó!” Vừa nói vừa khẩn trương ngoái đầu nhìn ra phía ngoài, xác định ngoài phòng cũng không có người mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, nhưng tay bịt miệng che Vệ Lai vẫn không hề buông xuống: ““Nửa chết nửa sống”, tôi nói cho cô biết, cô không được ăn nói lung tung đấy! Cô còn nói bậy bạ nữa tôi... Tôi sẽ...”
“Cô sẽ thế nào?” Vệ Lai khiêu khích nhìn cô gái, ậm ờ hỏi lại.
Anh mắt tiểu nha đầu chuyển động, khẽ hừ một tiếng rồi nói:
“Tôi sẽ đi nói ra chuyện chủ nhân nhà tôi chữa trị vết thương cho cô như thế nào! Cô bị thương ở chỗ đó, để sau này xem cô làm sao gả được ra ngoài!”
Có lẽ cho rằng lần này cuối cùng cũng có thể làm cho Vệ Lai á khẩu không trả lời được, dù sao danh tiết của phụ nữ là rất quan trọng.
Tiểu nha đầu vì cao hứng nên tay cũng thả lỏng ra, vui vẻ nhìn Vệ Lai muốn nghe một chút xem cô ta còn lời gì để nói.
Nhưng không ngờ, người ở trên giường bị nàng gọi là “Nửa chết nửa sống” cười đến vô cùng sáng lạn.
Trong nháy mắt đó, tiểu nha đầu thật sự đã cho là mình thấy được ‘Tiên nữ’ hạ phàm, bởi vì cô ta rất đẹp, cười lên lại càng thêm xinh đẹp đến nỗi khiến cho vạn vật xung quanh đều phải xấu hổ.
Nhưng cũng chính người con gái xinh đẹp đó khi mở miệng, lại nói ra những lời mà không làm cho người ta chết đứng thì không có cam tâm...
/197
|