“Nếu ngươi không muốn, vậy thì nữ nhân kia chắc chắn hẳn phải chết .” Cửu Linh nghiêng đầu tươi cười:“Vừa rồi trong nước tắm, có chứa bí phương độc nhất vô nhị của ta .”
Tư Đồ Hoàng Vũ biến sắc, lập tức bắt lấy cổ tay của Hạ Ngữ Mạt bắt mạch, sau đó cẩn thận lặp lại mấy lần, mới lạnh nhạt nói:“Ngươi dám lừa ta?!”
“Đúng vậy, ta gạt ngươi.” Cửu Linh cười ha ha:“Không nghĩ tới tiểu mỹ nhân có nghiên cứu về độc y thực làm cho ta kinh ngạc, thật sự là càng ngày càng làm cho ta khó có thể dứt bỏ .” Ánh mắt hắn dần dần càng thêm âm tà mà giảo hoạt:“Ta đây nói cho ngươi biết, kỳ thật trong nước mà nha đầu ngâm mình chính là giải dược nhuyễn hương tán, mà người trúng độc, kỳ thật là ngươi nha, phỏng chừng hiện tại cũng có thể là lúc phát tác rồi đó nha.”
Dứt lời, hắn đã muốn nhảy tới trước mặt Tư Đồ Hoàng Vũ, vén lên một nắm tóc đặt ở bên mép mà hôn lên một tý, sau đó Tư Đồ Hoàng Vũ mãnh liệt công kích hai bên trước mặt khiến hắn phải thối lui ra xa đứng, nhưng vẻ mặt đối với sợi tóc vừa rồi lại vô cùng hưởng thụ.
Đôi mắt Tư Đồ Hoàng Vũ rủ xuống, toàn bộ sợi tơ trong tay sợi tơ toàn bộ tràn đầy thị huyết.
Hạ Ngữ Mạt rõ ràng phu quân của mình đã hóa thành một tượng điêu khắc bằng băng.
“Xem đi, xem đi, động tác của ngươi đã chậm lại , không phải sao?” Cửu Linh lại giống như không có việc gì, trên mặt hoàn toàn là vẻ khôi hài:“Ta biết ngươi cẩn thận, cho nên mới sẽ không ngốc như vậy đem độc dược thêm vào trong nước.” Hắn chỉ chỉ vào ngọn nến trên mặt bàn, vẻ mặt tự dương tự đắc.
Tư Đồ Hoàng Vũ không nói gì.
Bởi vì hắn đã muốn hoàn toàn bị chọc giận.
Chính là trong nháy mắt, thiên tàm ti trong tay giống như sống lại, toàn bộ bắn về phía cái con ruồi bọ ồn ào huyên náo đáng chết kia, tốc độ cực nhanh, hoàn toàn không có một tia đình trệ.
Cửu Linh ngây cả người, hắn cũng thật không ngờ người trúng nhuyễn hương tán còn có thể có đạt được tốc độ như vậy. Đây là loại độc ở có thể khiến cho người ta bị độc phát nội trong ba khắc đánh mất toàn bộ khí lực, tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng dược liệu cũng có thể làm cho người ta thống hận.
Hắn không ngừng tránh né, thật vất vả mới thay được một bộ đồ mới nhưng giờ lại không ngừng bị tán phá.
Thiên tàm ti gào thét bên tai mà xông tới, cho dù dùng toàn lực cũng rất khó tránh né.
Cửu Linh cho rằng chính mình hẳn là một lần nữa xem kỹ lại năng lực của Tư Đồ Hoàng Vũ một phen. Nếu so sánh với Liên, quả thực tương xứng, không, có thể còn cao hơn, cao đến mức chính mình cũng không ngờ. . .
“Oa, mỹ nhân thực rất giỏi!” Hắn hưng phấn muốn chết, lỗ chân lông cả người từ trong ra ngoài đều bởi vì công kích của Tư Đồ Hoàng Vũ mà run rẩy, cái miệng của hắn bỗng nhiên không ngừng yên tĩnh, như là cố ý muốn chọc giận Tư Đồ Hoàng Vũ, khơi mào lửa giận của hắn.
Chỉ trong chốc lát, ngoại trừ Hạ Ngữ Mạt ngoài ý muốn ngồi đợi ở trên giường hoàn hảo không tổn hao gì, còn nơi khác thì hoàn toàn bị phá hủy đến cực hạn, ngay cả tu bổ cũng không có khả năng.
“Phu quân, thế nào rồi ?” Hạ Ngữ Mạt lo lắng nhìn thái dương Tư Đồ Hoàng Vũ dần dần chảy ra mồ hôi. Vừa rồi hết thảy nếu không phải chính mình tận mắt nhìn thấy, cũng khó có thể tin được tốc độ chiêu số làm cho ngườ ta hoa mắt của phu quân cùng người nọ thật sự tồn tại.
Tư Đồ Hoàng Vũ nhẹ nhàng thở một hơi, bình ổn hơi thở đang có chút rối loạn trong cơ thể chính mình.
. . . Xem ra, hắn thực sự đã trúng độc .
Con mắt nhắm rồi lại mở, như là để khôi phục lại ý thức.
“Tiểu mỹ nhân, đừng giãy dụa, nếu ngươi ngoan ngoãn đầu hàng, ta còn khiến cho nữ nhân kia một con đường sống” Cửu Linh tuy rằng vẫn tiếp tục huyên náo ồn ào, nhưng hắn cũng không có tốt hơn gì. Tuy rằng tránh được yếu hại, nhưng người vẫn chật vật, giống như là bị người khác dùng đao chém qua người, cả người đều là vết thương, chỉ cần hơi động một chút, sẽ thấy có máu huyết tràn ra.
“Ngươi biến thái sao?!” Hạ Ngữ Mạt rống lên.
“Ta chính là biến thái, rồi sao ?” Cửu Linh dị thường thích được gọi như vậy, hắn chính là biến thái đến nỗi thích nam nhân cường hãn nhưng thân hình lại mảnh khảnh.
“Ngươi!!” Hạ Ngữ Mạt khí tuyệt, nàng cảm thấy cùng một nam nhân như vậy nói chuyện hơn ba câu, thì tuổi thọ tuyệt đối sẽ giảm bớt ba năm.
“. . . Vật nhỏ, trốn cho tốt.” Tư Đồ Hoàng Vũ tựa vào trên mép giường, bảo hộ Hạ Ngữ Mạt ở sau người.
Hắn đã muốn có chút lực bất tòng tâm, dược hiệu chiết tiệt này tựa hồ so với trong tưởng tượng mãnh liệt hơn, hiện tại khí lực trên người giống như là đều đang không ngừng tràn ra bên ngoài, muốn đi lại một bước cũng thực khó khăn.
Thiên tàm ti trên tay bởi vì được truyền vào nội lực, còn có thể miễn cưỡng hình thành một cái lưới bảo hộ, nhưng mà nếu muốn công kích người giống vừa rồi, chỉ sợ rất khó. . .
“Mỹ nhân, ngươi đã muốn làm rất lắm, hít phải một ngụm khói như vậy, voi cũng té trên mặt đất nằm mất ba ngày rồi.” Cửu Linh ha ha cười rộ lên:“Làm sao bây giờ, ta hình như đối với ngươi càng ngày càng có hứng thú , ta thật muốn ngươi.”
Đúng là gặp quỷ .
Hạ Ngữ Mạt tức giận trừng mắt hắn một cái, khóe mắt nhẹ nhàng nhìn về phía vách tường bị Tư Đồ Hoàng Vũ oanh tạc. Gió lạnh từ bên ngoài thổi vào, động tĩnh lớn như vậy, vì sao những người chung quanh một chút cũng không có phản ứng? Khánh minh nghe được, hẳn là cũng nên chạy tới mới đúng. . .
“Không cần nhìn, bọn hắn đều bị ta hạ dược, tạm thời không tỉnh lại.” Cửu Linh tà tứ cười:“Hiện tại, nên suy nghĩ sẽ đối đãi với ngươi như thế nào đây, chậc chậc, khuôn mặt này rất xinh đẹp, không bằng đem ngươi biến thành một lão thái bà xấu xí như thế nào? Đến lúc đó, ta ngược lại muốn nhìn xem bọn họ còn có thích ngươi hay không.”
“Ngươi đi chết đi!” Hạ Ngữ Mạt nghiến răng nghiến lợi. Nàng ôm lấy Tư Đồ Hoàng Vũ đang dần dần mất đi khí lực, giống như gà mái đang bảo hộ trước mặt hắn.
“Ta ngược lại muốn xem ngươi rốt cuộc có gì năng lực có thể khiến cho ta chết?” Cửu Linh híp mắt, dần dần tới gần bọn họ.
Tư Đồ Hoàng Vũ muốn động đậy thân thể nhưng lại phát hiện hắn căn bản không còn một chút khí lực. Hạ Ngữ Mạt rút ra tiểu đao bên giường, cảnh giác nhìn chằm chằm vào nam tử đang tỏa ra hơi thở tà ác kia.
“Đây, nếu ngươi đem tiểu mỹ nhân tặng cho ta, ta để cho ngươi an toàn rời đi, cũng không đem ngươi biến thành một lão thái bà nha.” Hắn giống như là đang dụ dỗ một tiểu hài tử.
Tư Đồ Hoàng Vũ biến sắc, lập tức bắt lấy cổ tay của Hạ Ngữ Mạt bắt mạch, sau đó cẩn thận lặp lại mấy lần, mới lạnh nhạt nói:“Ngươi dám lừa ta?!”
“Đúng vậy, ta gạt ngươi.” Cửu Linh cười ha ha:“Không nghĩ tới tiểu mỹ nhân có nghiên cứu về độc y thực làm cho ta kinh ngạc, thật sự là càng ngày càng làm cho ta khó có thể dứt bỏ .” Ánh mắt hắn dần dần càng thêm âm tà mà giảo hoạt:“Ta đây nói cho ngươi biết, kỳ thật trong nước mà nha đầu ngâm mình chính là giải dược nhuyễn hương tán, mà người trúng độc, kỳ thật là ngươi nha, phỏng chừng hiện tại cũng có thể là lúc phát tác rồi đó nha.”
Dứt lời, hắn đã muốn nhảy tới trước mặt Tư Đồ Hoàng Vũ, vén lên một nắm tóc đặt ở bên mép mà hôn lên một tý, sau đó Tư Đồ Hoàng Vũ mãnh liệt công kích hai bên trước mặt khiến hắn phải thối lui ra xa đứng, nhưng vẻ mặt đối với sợi tóc vừa rồi lại vô cùng hưởng thụ.
Đôi mắt Tư Đồ Hoàng Vũ rủ xuống, toàn bộ sợi tơ trong tay sợi tơ toàn bộ tràn đầy thị huyết.
Hạ Ngữ Mạt rõ ràng phu quân của mình đã hóa thành một tượng điêu khắc bằng băng.
“Xem đi, xem đi, động tác của ngươi đã chậm lại , không phải sao?” Cửu Linh lại giống như không có việc gì, trên mặt hoàn toàn là vẻ khôi hài:“Ta biết ngươi cẩn thận, cho nên mới sẽ không ngốc như vậy đem độc dược thêm vào trong nước.” Hắn chỉ chỉ vào ngọn nến trên mặt bàn, vẻ mặt tự dương tự đắc.
Tư Đồ Hoàng Vũ không nói gì.
Bởi vì hắn đã muốn hoàn toàn bị chọc giận.
Chính là trong nháy mắt, thiên tàm ti trong tay giống như sống lại, toàn bộ bắn về phía cái con ruồi bọ ồn ào huyên náo đáng chết kia, tốc độ cực nhanh, hoàn toàn không có một tia đình trệ.
Cửu Linh ngây cả người, hắn cũng thật không ngờ người trúng nhuyễn hương tán còn có thể có đạt được tốc độ như vậy. Đây là loại độc ở có thể khiến cho người ta bị độc phát nội trong ba khắc đánh mất toàn bộ khí lực, tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng dược liệu cũng có thể làm cho người ta thống hận.
Hắn không ngừng tránh né, thật vất vả mới thay được một bộ đồ mới nhưng giờ lại không ngừng bị tán phá.
Thiên tàm ti gào thét bên tai mà xông tới, cho dù dùng toàn lực cũng rất khó tránh né.
Cửu Linh cho rằng chính mình hẳn là một lần nữa xem kỹ lại năng lực của Tư Đồ Hoàng Vũ một phen. Nếu so sánh với Liên, quả thực tương xứng, không, có thể còn cao hơn, cao đến mức chính mình cũng không ngờ. . .
“Oa, mỹ nhân thực rất giỏi!” Hắn hưng phấn muốn chết, lỗ chân lông cả người từ trong ra ngoài đều bởi vì công kích của Tư Đồ Hoàng Vũ mà run rẩy, cái miệng của hắn bỗng nhiên không ngừng yên tĩnh, như là cố ý muốn chọc giận Tư Đồ Hoàng Vũ, khơi mào lửa giận của hắn.
Chỉ trong chốc lát, ngoại trừ Hạ Ngữ Mạt ngoài ý muốn ngồi đợi ở trên giường hoàn hảo không tổn hao gì, còn nơi khác thì hoàn toàn bị phá hủy đến cực hạn, ngay cả tu bổ cũng không có khả năng.
“Phu quân, thế nào rồi ?” Hạ Ngữ Mạt lo lắng nhìn thái dương Tư Đồ Hoàng Vũ dần dần chảy ra mồ hôi. Vừa rồi hết thảy nếu không phải chính mình tận mắt nhìn thấy, cũng khó có thể tin được tốc độ chiêu số làm cho ngườ ta hoa mắt của phu quân cùng người nọ thật sự tồn tại.
Tư Đồ Hoàng Vũ nhẹ nhàng thở một hơi, bình ổn hơi thở đang có chút rối loạn trong cơ thể chính mình.
. . . Xem ra, hắn thực sự đã trúng độc .
Con mắt nhắm rồi lại mở, như là để khôi phục lại ý thức.
“Tiểu mỹ nhân, đừng giãy dụa, nếu ngươi ngoan ngoãn đầu hàng, ta còn khiến cho nữ nhân kia một con đường sống” Cửu Linh tuy rằng vẫn tiếp tục huyên náo ồn ào, nhưng hắn cũng không có tốt hơn gì. Tuy rằng tránh được yếu hại, nhưng người vẫn chật vật, giống như là bị người khác dùng đao chém qua người, cả người đều là vết thương, chỉ cần hơi động một chút, sẽ thấy có máu huyết tràn ra.
“Ngươi biến thái sao?!” Hạ Ngữ Mạt rống lên.
“Ta chính là biến thái, rồi sao ?” Cửu Linh dị thường thích được gọi như vậy, hắn chính là biến thái đến nỗi thích nam nhân cường hãn nhưng thân hình lại mảnh khảnh.
“Ngươi!!” Hạ Ngữ Mạt khí tuyệt, nàng cảm thấy cùng một nam nhân như vậy nói chuyện hơn ba câu, thì tuổi thọ tuyệt đối sẽ giảm bớt ba năm.
“. . . Vật nhỏ, trốn cho tốt.” Tư Đồ Hoàng Vũ tựa vào trên mép giường, bảo hộ Hạ Ngữ Mạt ở sau người.
Hắn đã muốn có chút lực bất tòng tâm, dược hiệu chiết tiệt này tựa hồ so với trong tưởng tượng mãnh liệt hơn, hiện tại khí lực trên người giống như là đều đang không ngừng tràn ra bên ngoài, muốn đi lại một bước cũng thực khó khăn.
Thiên tàm ti trên tay bởi vì được truyền vào nội lực, còn có thể miễn cưỡng hình thành một cái lưới bảo hộ, nhưng mà nếu muốn công kích người giống vừa rồi, chỉ sợ rất khó. . .
“Mỹ nhân, ngươi đã muốn làm rất lắm, hít phải một ngụm khói như vậy, voi cũng té trên mặt đất nằm mất ba ngày rồi.” Cửu Linh ha ha cười rộ lên:“Làm sao bây giờ, ta hình như đối với ngươi càng ngày càng có hứng thú , ta thật muốn ngươi.”
Đúng là gặp quỷ .
Hạ Ngữ Mạt tức giận trừng mắt hắn một cái, khóe mắt nhẹ nhàng nhìn về phía vách tường bị Tư Đồ Hoàng Vũ oanh tạc. Gió lạnh từ bên ngoài thổi vào, động tĩnh lớn như vậy, vì sao những người chung quanh một chút cũng không có phản ứng? Khánh minh nghe được, hẳn là cũng nên chạy tới mới đúng. . .
“Không cần nhìn, bọn hắn đều bị ta hạ dược, tạm thời không tỉnh lại.” Cửu Linh tà tứ cười:“Hiện tại, nên suy nghĩ sẽ đối đãi với ngươi như thế nào đây, chậc chậc, khuôn mặt này rất xinh đẹp, không bằng đem ngươi biến thành một lão thái bà xấu xí như thế nào? Đến lúc đó, ta ngược lại muốn nhìn xem bọn họ còn có thích ngươi hay không.”
“Ngươi đi chết đi!” Hạ Ngữ Mạt nghiến răng nghiến lợi. Nàng ôm lấy Tư Đồ Hoàng Vũ đang dần dần mất đi khí lực, giống như gà mái đang bảo hộ trước mặt hắn.
“Ta ngược lại muốn xem ngươi rốt cuộc có gì năng lực có thể khiến cho ta chết?” Cửu Linh híp mắt, dần dần tới gần bọn họ.
Tư Đồ Hoàng Vũ muốn động đậy thân thể nhưng lại phát hiện hắn căn bản không còn một chút khí lực. Hạ Ngữ Mạt rút ra tiểu đao bên giường, cảnh giác nhìn chằm chằm vào nam tử đang tỏa ra hơi thở tà ác kia.
“Đây, nếu ngươi đem tiểu mỹ nhân tặng cho ta, ta để cho ngươi an toàn rời đi, cũng không đem ngươi biến thành một lão thái bà nha.” Hắn giống như là đang dụ dỗ một tiểu hài tử.
/200
|