Đợi đến lúc Lưu đại quan nhân đến,Hạ Ngữ Mạt mặt đã đỏ hồng,cả bầu rượu đều đã bị nàng nuốt trọn vào bụng.Mùi rượu ở đầu lưỡi thơm ngon vô cùng. Hạ Ngữ Mạt thập phần thoải mái mà ợ một hơi ,nhưng là lập tức nhận thấy được có điểm không thích hợp,liền đứng lên.Như thế nào lại càng ngày càng nóng ,nàng buồn bực, giống như cả người có một trận ,khô nóng theo tứ chi đi lên._A tiểu bảo bối của ta ,ngươi hôm nay cũng thật đẹp!Một cái nhíu mày gian ,một đôi tay bẩn của trư (lợn) đã nắm chặt thắt lưng nàng,Hạ Ngữ Mạt đột nhiên bừng tỉnh. Hôm nay là ngày đầu tiên nàng tiếp khách mà vị khách nhân đầu tiên đó lại là người có vẻ mặt phì nộn đúng chuẩn mực của một tên đầu heo dâm loạn. _Lưu đại quan nhân mời ngươi tự trọng .
Hạ Ngữ Mạt trong lòng xao động ,lạnh lùng hô một tiếng, không nghĩ tới nàng giọng khàn khàn,nói cũng không nói lên lời. Trong rượu không biết bỏ vào cái gì mà nàng vừa uống không được bao lâu đã khó chịu như vậy.
_Tự trọng?
Đầu heo buồn cười nói :
_Tiểu Mạt nhi,ngươi đã uống hết toàn bộ số xuân dược rồi còn muốn bản công tử giữ tự trọng như thế nào? Công tử ta khinh ! Đức hạnh mà ngươi nói thực là con mẹ nó vũ nhục chủng tộc heo!
Hạ Ngữ Mạt ở trong lòng oán thầm trăm ngàn lần ,nhưng cỗ khô nóng trong cổ họng hành hạ ,muốn mắng hắn một chút cũng không nói nên lời .
_Tiểu Mạt nhi ta nghĩ ngươi không nên làm bộ phản kháng nữa,không thể tưởng tượng được ngươi có thể chịu được dược hiệu mạnh mẽ của xuân dược lâu như vậy, yên tâm bản công tử sẽ làm ngươi thoải mà!
Hắn càng nói thân mình càng nhích lại gần nàng.
Hạ Ngữ Mạt căm giận ,trên mặt đều đã ửng hồng,nhưng trong lòng lại chửi mắng cái kẻ cấp xuân dược cho nàng không dưới trăm lần .
Hạ Ngữ Mạt gắt gao túm lấy mớ quần áo thiếu vải đến đáng thương của chính mìn,khẽ cắn môi dưới ,cho dù chết nàng cũng không nguyện ý bị cái tên ngay cả trư cũng không bằng kia phạm đến.
Lưu đại quan nhân ăn trước chút đồ ăn. đợi Hạ Ngữ Mạt tiêu hao hết khí lực. Nàng giả bộ trấn tĩnh,móng tay đâm thật mạnh vào thắt lưng,cố chịu đựng đau đớn,ngăn chặn chính mình , ánh mắt mãnh liệt mà kiên định.
Muốn nàng cùng với một đầu trư đang thời kì động dục ?Quên đi,thà trực tiếp giết nàng còn hơn!
Hạ Ngữ Mạt trong lòng xao động ,lạnh lùng hô một tiếng, không nghĩ tới nàng giọng khàn khàn,nói cũng không nói lên lời. Trong rượu không biết bỏ vào cái gì mà nàng vừa uống không được bao lâu đã khó chịu như vậy.
_Tự trọng?
Đầu heo buồn cười nói :
_Tiểu Mạt nhi,ngươi đã uống hết toàn bộ số xuân dược rồi còn muốn bản công tử giữ tự trọng như thế nào? Công tử ta khinh ! Đức hạnh mà ngươi nói thực là con mẹ nó vũ nhục chủng tộc heo!
Hạ Ngữ Mạt ở trong lòng oán thầm trăm ngàn lần ,nhưng cỗ khô nóng trong cổ họng hành hạ ,muốn mắng hắn một chút cũng không nói nên lời .
_Tiểu Mạt nhi ta nghĩ ngươi không nên làm bộ phản kháng nữa,không thể tưởng tượng được ngươi có thể chịu được dược hiệu mạnh mẽ của xuân dược lâu như vậy, yên tâm bản công tử sẽ làm ngươi thoải mà!
Hắn càng nói thân mình càng nhích lại gần nàng.
Hạ Ngữ Mạt căm giận ,trên mặt đều đã ửng hồng,nhưng trong lòng lại chửi mắng cái kẻ cấp xuân dược cho nàng không dưới trăm lần .
Hạ Ngữ Mạt gắt gao túm lấy mớ quần áo thiếu vải đến đáng thương của chính mìn,khẽ cắn môi dưới ,cho dù chết nàng cũng không nguyện ý bị cái tên ngay cả trư cũng không bằng kia phạm đến.
Lưu đại quan nhân ăn trước chút đồ ăn. đợi Hạ Ngữ Mạt tiêu hao hết khí lực. Nàng giả bộ trấn tĩnh,móng tay đâm thật mạnh vào thắt lưng,cố chịu đựng đau đớn,ngăn chặn chính mình , ánh mắt mãnh liệt mà kiên định.
Muốn nàng cùng với một đầu trư đang thời kì động dục ?Quên đi,thà trực tiếp giết nàng còn hơn!
/200
|