Cảm giác ấm áp từ trên ngực dâng lên, trong lòng Cơ Động nóng rực lên, trước giờ chưa từng có. Đã bao lâu rồi không gặp được nàng? Nhìn từng cánh Hồng Liên mỹ lệ chói mắt hiện lên, bao phủ chung quanh thân thể mình, Cơ Động theo bản năng nắm chặt hai tay, trong lòng điên cuồng kêu gọi cái tên kia.
Cảnh vật chung quang dần dần mơ hồ, cảm giác hư ảo vặn vẹo quen thuộc dâng lên, tất cả chung quanh dần dần mờ đi. Dưới tầng hồng quang ôn nhu kia bao phủ, hắn rốt cuộc một lần nữa đi đến thế giới choáng đầy Hỏa nguyên tố kia.
Lúc này Cơ Động đã sớm không giống như lần đầu tiên tới đây, cảm thấy khó chịu nữa. Hỏa nguyên tố nồng đậm ở đây chỉ gây cho hắn cảm giác ôn nhu vô hạn mà thôi, giống như là mỗi một tế bào của hắn cùng với hô hấp của hắn không ngừng sảng khoái, mà ngay cả đốm Hỗn Độn Chi Hỏa kia cũng bốc lên mãnh liệt thêm vài phần.
Chân chạm đến mặt đất, hồng quang chung quanh thân thể dần dần nhạt đi, nơi Cơ Động xuất hiện chính là một góc trên hòn đảo ở giữa Địa Tâm Hồ. Thứ đầu tiên mà hắn nhìn thấy cũng không phải là thân ảnh mà hắn luôn nhung nhớ lâu nay. Nhưng mà, ánh mắt của hắn cơ hồ là trong nháy mắt đã bị thứ ngay chính giữa hòn đảo trên Địa Tâm Hồ hấp dẫn.
Ngay vị trí chính giữa hòn đảo địa tâm nham kia, có một quả trứng thật lớn. Cơ Động mơ hồ có thể nhận ra, quả trứng khổng lồ này chính là thứ lúc trước thuộc về Băng Tuyết Cự Long Phong Sương, quả trứng Hỏa Long mà Liệt Diễm đã lấy đi. Nhưng mà lúc này quả trứng rồng này đã xảy ra biến hóa long trời lở đất.
Toàn bộ quả trứng Hỏa Long so với lúc trước lớn lên gần gấp đôi, kỳ lạ nhất chính là, quả trứng Hỏa Long này cũng không còn là màu đỏ như lúc trước, mà biến thành hai màu hắc kim song sắc, có vô số hoa văn kỳ dị quay chung quanh. So sánh với bộ dáng ban đầu, càng thêm cao quý, thần bí hơn rất nhiều. Nhưng mà từ trên nó hoàn toàn không có tản mát ra bất cứ khí tức cường hãn nào cả, tất cả ma lực ba động hoàn toàn nội liễm vào trong. Chỉ riêng tầng hoa văn hai màu hắc kim xoay quanh quả trứng đã vô cùng thần bí rồi. Đúng là chính do tầng hoa văn này tồn tại, nên khiến cho tất cả Hỏa nguyên tố trong Địa Tâm Hồ phải lâm vào thất sắc.
Ngay chung quanh quả trứng khổng lồ này, có tổng cộng mười khỏa kỳ thạch hình bông sen. Màu sắc của chúng lần lượt là: xanh, xanh sẫm, đỏ, lam, nâu, xám, bạch kim, đen, tím, mười loại màu sắc. Ngoài việc màu sắc khác nhau ra, ngoại hình của chung hoàn toàn giống nhau như đúc, ngay cả kích thước cũng không hề chênh lệch. Mười khối kỳ thạch này phát ra quang mang nhàn nhạt, hình thành một tầng hào quang mỏng manh, hoàn toàn bao phủ cái trứng Hỏa long vào trong. Chứng kiến màn hào quang này, trong lòng Cơ Động không khỏi chấn động mãnh liệt, bởi vì màn hào quang này tuy rằng rất mỏng, nhưng lại gây cho hắn một loại cảm giác giống y như cái Ngũ Hành Âm Dương Giới mà lúc trước đám Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ cùng với Hỏa Nhi liên thủ tạo ra.
Tầng quang mang mỏng kỳ dị này đang không ngừng hấp thu Hỏa nguyên tố nồng đậm trong hồ dung nham nóng chảy bên dưới, hoàn toàn áp súc lại, hình thành vô số điểm quang mang rất nhỏ màu đen, vàng kim đem dung nhập vào bên trong quả trứng rồng kia.
Cơ Động tiến lên vài bước, càng đến gần, hắn càng cảm giác được khí tức của Ngũ Hành Âm Dương Giới kia rõ ràng hơn. Mặc dù cái Ngũ Hành Âm Dương Giới kia cũng không có nhắm vào hắn, nhưng càng tiến lại gần, hắn vẫn có thể cảm giác được ma lực Âm Dương Song Hỏa trong cơ thể không ngừng bị áp chế, Âm Dương Ngư trong lòng ngực ảm đạm xuống vài phần, chỉ có Hỗn Độn Chi Hỏa vẫn duy trì bình thường mà thôi.
Lại gần hơn một chút, hắn có thể nhìn thấy, tại bốn góc trên quả trứng rồng kia có đặt bốn khỏa Tinh Miện. Hai đen, hai vàng kim. Mỗi một khỏa đều toát ra hào quang sáng lạng hơn nửa thước. Ma lực do bốn khỏa Tinh Miện này tản mát ra cùng với Ngũ Hành Âm Dương Giới cùng nhau hô ứng. Ngũ Hành Âm Dương Giới có thể áp súc Hỏa nguyên tố bên ngoài dung nhập vào bên trong, tựa hồ là trực tiếp có quan hệ với chúng nó. Mà ma lực bản thân chúng cũng không ngừng bay ra, dung nhập vào trong khỏa trứng rồng ở chính giữa.
Không cần hỏi, Cơ Động cũng có thể đoán được những thứ ở đây là gì. Mười khỏa kỳ thạch hình hoa sen kia chính là thứ lúc trước Liệt Diễm đòi Đằng Xà kiếm cho, mười khỏa Ngũ Hành Thần Thạch. Hiện tại biến thành hình hoa sen, hiển nhiên là do Liệt Diễm làm. Về phần bốn khỏa Tinh Miện kia, tất nhiên chính là bốn khỏa Thập Giai Hắc Ám, Quang Minh Âm Dương Song Hỏa thuộc tính Tinh Miện.
Chứng kiến cảnh trước mắt, Cơ Động mới hiểu ra, hóa ra Liệt Diễm yêu cầu Đằng Xà kiếm cho mình mấy thứ kia, nguyên nhân hóa ra là vì quả trứng rồng này. Có nhiều thiên tài địa bảo như thế này nuôi dưỡng, khỏa trứng rồng này đã không hề đơn giản là một quả trứng Hỏa Long bình thường nữa.
Đúng lúc này, thanh âm vui mừng của Liệt Diếm đột nhiên nhẹ nhàng vang lên bên tai Cơ Động:
- Quả trứng Hỏa Long này bị con Phong Sương giam giữ trong băng tuyết một thời gian, đã bị hàn khí xâm nhập, bản chất đã bị tổn hại nhất định. Ta sử dụng ma lực bản thân cùng với Hỏa nguyên tố tinh thuần từ hồ nham thạch bên dưới địa tâm đem hàn khí trong đó tinh lọc ra, lấy ma lực Âm Dương song thuộc tính rót vào nuôi dưỡng nó. Hiện tại ta đang dùng Ngũ Hành Âm Dương Giới cùng với bốn khỏa Tinh Miện áp súc Hỏa nguyên tố, biến thành tinh thuần nhất, khiến cho nó có được năng lực chấp nhận được Hỗn Độn Căn Nguyên, khiến cho tiểu gia hỏa này trở về bản chất ban đầu của nó. Đợi đến khi nó cùng ngươi dung hợp lại, tự nhiên sẽ có được năng lực phù hợp nhất với ngươi. Thậm chí còn tốt hơn đầu Nhật Thực Phượng Hoàng kia nữa. Hơn nữa, cũng khiến cho nó có được những đặc tính đặc biệt, không có bất cứ đầu ma thú nào có được. Chỉ cần ngươi dùng Hỗn Độn Chi Hỏa của mình kích phát Hỗn Độn Căn Nguyên của nó, như vậy, nó sẽ có được tiềm lực có thể tiến hóa lên thành Thánh Giai Chi Thú.
- Liệt Diễm...
Đã lâu không gặp Liệt Diễm, trong lòng Cơ Động vốn có ngàn vạn lời muốn nói với nàng. Nhưng mà, khi thật sự chứng kiến được nàng, hắn lại phát hiện mình ngay cả một chữ cũng không thể nói nên lời. Nhất là khi hắn chứng kiến dung nhan hoàn mỹ, mang theo một tia mỉm cười nhàn nhạt của Liệt Diễm, cổ họng như bị cái gì chặn lại, tâm tình đã kích động đến tột đỉnh.
Từ khi biết Liệt Diễm đến nay, đây là lần đầu tiên Cơ Động rời xa Liệt Diễm lâu nhất. Là người của hai thế giới, hắn không ngờ được mình lại có thể nhớ nhung một người mạnh mẽ đến như thế. Nhìn thấy Liệt Diễm, hắn thậm chí còn không nghe rõ Liệt Diễm đang nói cái gì, trong lòng giống như là có nham thạch nóng chảy đang không ngừng phun trào vậy.
Nhìn ánh mắt y như hai đốm lửa của Cơ Động nhìn mình, Liệt Diễm đang nói cũng ngừng lại. Nhìn Cơ Động, trong lòng nàng cũng có vô số cảm xúc kỳ lạ. Giống như Cơ Động chưa bao giờ nhung nhớ người nào khác vậy, từ khi nàng có ý thức đến bây giờ, không biết đã bao nhiêu năm trôi qua, trong lòng nàng đây cũng là lần đầu tiên xuất hiện một loại cảm giác kỳ dị không thể gọi tên này. Theo bản năng Liệt Diễm tiến lên một bước, nụ cười trên mặt giống như là trăm hoa đua nở vậy, khiến cho Cơ Động nhìn ngây ngẩn cả người.
Vươn tay ra, Liệt Diễm khẽ sờ sờ vai Cơ Động:
- Tiểu Cơ Động, ngươi tựa hồ lại cao lớn thêm một chút a!
Hai tay Cơ Động tựa hồ không khống chế được, nâng lên, gắt gao chụp lấy hai tay Liệt Diễm. Thân là nữ hoàng thế giới Địa Tâm, người khống chế Hỗn Độn Chi Hỏa, nhưng giờ phút này, Liệt Diễm lại cảm nhận được từ tay Cơ Động truyền lên một cảm giác nóng rực. Cảm giác nóng rực kia cứ như vậy truyền sâu vào trong nội tâm của nàng, làm cho nàng cũng không cách nào nói tiếp được nữa. Nàng có thể cảm giác rõ ràng hay tay và thân thể Cơ Động đều không ngừng run rẩy, mà sự run rẩy này cũng thông qua hai bàn tay nóng rực của hắn truyền vào trong lòng Liệt Diễm.
Đây là sự nhớ nhung như thế nào? Lúc Cơ Động thật sự mở miệng nói chuyện, Liệt Diễm phát hiện, thanh âm của hắn cũng đã khàn khàn và run rẩy, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng đã mang theo một chút ửng đỏ.
- Liệt Diễm đồng ý với ta, từ nay về sau không được rời xa ta lâu như vậy nữa, có được không? Nếu như lần sau ngươi lại bế quan, bất luận là bao lâu đi nữa, để cho ra ở bên cạnh ngươi, cho dù là trăm năm, ta cũng nguyện ý bảo vệ cho ngươi.
Tay Liệt Diễm ôn nhu mà mềm mại, giống như là một công trình điêu khắc từ dương chi bạch ngọc, hay là do đậu hủ điêu khắc mà thành vậy, mềm mại như không có xương, chỉ cầm lấy tay Cơ Động, cũng đã khiến cho nhịp tim của hắn đập nhanh hơn vài phần.
Nghe thanh âm run rẩy của Cơ Động, Liệt Diễm cơ hồ là không chút do dự trả lời:
- Được, ta đồng ý với ngươi, từ nay về sau ta không bao giờ rời xa ngươi lâu như vậy nữa đâu. Tiểu Cơ Động của ta càng ngày càng xuất sắc hơn, nếu sau này để cho ngươi rời xa ta, ngươi bị người khác cướp mất, ta sẽ rất đau lòng.
- Không, tuyệt đối không có chuyện đó đâu.
Cơ Động nói như chém đinh chặt sắt:
- Trong lòng ta đã sớm không có bất cứ nữ nhân nào khác rồi.
Liệt Diễm cong đôi môi đỏ mọng của nàng:
- Nếu như gặp được một nữ nhân khác hấp dẫn hơn ta rất nhiều, ngươi cũng không hay sao?
- Không phải, đừng nói là trên thế gian này tuyệt đối không có khả năng có nữ nhân nào hoàn mỹ giống như ngươi vậy, cho dù là có đi nữa, chuyện đó cũng không hề có bất cứ quan hệ gì với ta. Ngươi là nữ thần trong lòng ta.
Giờ khắc này, trong đầu Cơ Động vô cùng khát vọng muốn nói ra ba chữ đó với Liệt Diễm, nhưng mà khi hắn ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú vào cặp mắt trong suốt không hề có chút xíu nào tạp chất của Liệt Diễm, nhìn lên khuôn mặt hoàn mỹ không chút tỳ vết kia, hắn không cách nào nói nên lời. Cảm giác tự biết xấu hổ không ngừng dâng lên trong lòng hắn. Bất luận là thực lực hay là hình dáng bên ngoài, mình và Liệt Diễm căn bản là không thể nào so sánh được, càng có thể nói là một trời một vực. Mình thật sự có tư cách nói với nàng ta ba chữ kia hay sao? Nếu như mình nói ra, Liệt Diễm cự tuyệt thì làm sao? Nếu là như vậy, e rằng sau này mình vĩnh viễn không thể nào gặp lại được nàng nữa.
Nàng ấy thần thánh như vậy, đẹp như vậy, giống như là Tinh Linh Chi Hỏa như vậy. Cơ Động không dám đánh cuộc, thật sự không dám đánh cuộc, lúc này đây đã rời xa Liệt Diễm hơn một năm nay, hắn mới biết rõ ràng vị trí Liệt Diễm trong lòng mình quan trọng đến thế nào. Nếu như thật sự mất đi nàng, vĩnh viễn không thể gặp lại nàng nữa, như vậy, cả đời mình chẳng khác nào sống mà như chết.
Những lời đã lên tới miệng rồi nhưng vẫn phải nuốt xuống, nhưng tay hắn nắm lấy tay Liệt Diễm thế nào cũng không chịu buông ra.
- … Tiểu Cơ Động, có phải ngươi thích ta không?
Đúng lúc này, Liệt Diễm khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, dùng thanh âm nhẹ nhàng hỏi.
Mặc dù thanh âm của nàng không lớn, nhưng thân là một gã ma sư Cực Hạn Song Hỏa, thính lực Cơ Động mẫn tuệ đến mức nào, thân thể hắn lập tức trở nên cứng ngắc, nhìn Liệt Diễm, ngơ ngác không nói nên lời.
Trong mắt Liệt Diễm toát ra một tia kinh hoảng, bàn tay đang đặt trong tay Cơ Động vội rút ra:
- Ngươi không thích ta sao?
- Không, không, ta đương nhiên thích, đương nhiên thích ngươi. Ngươi là nữ nhân duy nhất khiến ta cảm thấy vui vẻ. Liệt Diễm, ta…
Cơ Động rốt cuộc cũng phản ứng lại, vội vàng giải thích.
Nhìn bộ dáng kinh hoảng của Cơ Động, Liệt Diễm phì cười một cái:
- Như vậy thì tốt rồi. Bất quá, nếu như ngươi đã thích ta, như vậy ta có một điều kiện. Nếu như ngươi không đồng ý điều kiện này, ta liền không cho ngươi có quyền thích ta.
- Ta đồng ý, bất luận là điều kiện gì ta cũng đồng ý hết.
Cơ Động không chút do dự nói. Đầu óc hắn thông minh đến mức nào, nhưng không rõ là vì sao, mỗi khi hắn nhìn thấy Liệt Diễm, trí não liền trở nên đần độn dị thường.
Liệt Diễm khẽ cười, nói:
- Đồ ngốc, ta còn chưa nói là ta yêu cầu ngươi làm gì, ngươi đã vội đồng ý rồi, nếu như ta bảo ngươi tự sát thì sao?
- Ta lập tức sẽ đi tự sát.
Câu trả lời của Cơ Động khiến cho Liệt Diễm ngẩn ngơ, bởi vì hắn căn bản là không hề có chút do dự, trong ánh mắt choáng đầy sự nghiêm túc.
- Xin lỗi ngươi, ta chỉ nói đùa thôi.
Không biết là vì sao, nhìn bộ dáng Cơ Động lúc này, trong lòng Liệt Diễm chợt nói đau một chút. Nàng phát hiện, bản thân mình càng ngày càng giống người hơn. Chủ động kéo tay phải của Cơ Động, nói:
- Điều kiện của ta quả thật rất khó. Nếu như ngươi đã thích ta, ta yêu cầu ngươi, ngươi vĩnh viễn chỉ có thể thích một mình ta mà thôi, tuyệt đối không thể có chút động tâm nào đối với bất cứ nữ nhân nào khác nữa. Ngươi có đồng ý hay không?
Cơ Động nói:
- Ta đồng ý. Cho dù ngươi không nói, ta cũng không có khả năng thích bất cứ nữ nhân nào khác.
Liệt Diễm nói:
- Còn Lam Bảo Nhi kia thì sao? Ta phát hiện, nàng ta rất thích ngươi. Nàng cũng rất đẹp, cũng có thể ở trên thế giới nhân loại làm bạn với ngươi. Ngươi không có khả năng vĩnh viễn ở trong Địa Tâm Hồ này với ta.
Trong lòng Cơ Động vui vẻ, thầm nghĩ, Liệt Diễm đang ghen sao? Coi như là nàng ấy có lòng muốn giữ lấy ta làm của riêng đi nữa, mình cũng đủ thỏa mãn rồi, ít nhất chứng minh trong lòng nàng ấy có ta.
Than nhẹ một tiếng, Cơ Động nói:
- Bảo Nhi là một cô nương tốt, nhưng ta chỉ xem nàng ấy như là bạn thân mà thôi. Bởi vì trong lòng ta đã sớm có hình bóng khác, không hề có chỗ nào dành cho nàng ấy nữa.
Liệt Diễm hạ giọng nói:
- Tiểu Cơ Động, ngươi biết không, trong lòng ta rất vui.
Vừa nói, hắn kéo tay Cơ Động đi về phía quả trứng Hỏa Long:
- Ta biết ngươi muốn đi du lịch Ngũ Hành Đại Lục, ta cũng rất lâu rồi không đi xem qua thế giới bên ngoài như thế nào, đợi đến khi tên tiểu gia hỏa này ấp nở ra, ngươi cũng sẽ có được lực lượng nhất định bảo vệ cho ta. Ta sẽ cùng ngươi đi du lịch đại lục, được không?
Nghe được những lời này của Liệt Diễm, Cơ Động chỉ cảm thấy trong đầu nổ ầm một phát, cảm giác hạnh phúc trước giờ chưa từng có tràn ngập trong lòng hắn:
- Liệt Diễm, ta, ta thật sự có được năng lực có thể bảo vệ cho ngươi sao?
Liệt Diễm mỉm cười, nói:
Trong thế giới nhân loại các ngươi, số lượng ma sư cường đại cũng không phải rất nhiều. Đợi đến khi tiểu gia hỏa trong quả trứng này ấp nở ra, lại phối hợp thêm tiểu gia hỏa Thực Nhật Phượng Hoàng Hỏa Nhi kia của ngươi nữa, ngươi liền có đủ khả năng thi triển ra Siêu Tất Sát Kỹ Nhật Nguyệt Âm Dương Giới. Dưới tình huống như thế, cho dù gặp phải ma sư cấp bậc Bát Quan đi nữa, tự bảo vệ mình cũng không phải là chuyện khó khăn. Tiểu Cơ Động, ngươi biết không? Sự tiến bộ của ngươi ngay cả ta cũng phải cảm thấy kinh hãi, ta thật sự không nghĩ rằng, chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi như thế, ngươi không ngờ đã đạt đến trình độ như thế. Chẳng những có thể chân chính dung hợp Cực Hạn Ma Lực của Hỏa Diễm Quân Vương và Ám Viêm Ma Vương, càng có thể lợi dụng Cực Hạn Ma Lực của bọn họ sáng tạo ra kỹ năng của riêng mình. Ngươi bây giờ đã chân chính thuộc về hàng ngũ những cường giả rồi. Cứ từng ngày từng ngày trôi qua, thực lực của ngươi lại gia tăng lên nhiều. Đương nhiên, trước khi chúng ta rời khỏi nơi này, ta còn phải giúp ngươi tiến hành tu luyện thêm một khoảng thời gian nữa, trợ giúp ngươi đem tất cả những năng lực hiện tại của ngươi dung hợp hoàn toàn lại, trở thành nhất thể, chân chính giúp ngươi đem những thứ đó hoàn toàn thông hiểu rõ. Sau khi làm xong những chuyện đó, sau này ngươi tiến bộ thêm nữa cũng chỉ cần thời gian mà thôi.
Nhìn lại khỏa trứng rồng đang được những thứ khác bao quanh, không ngừng nuôi dưỡng, Cơ Động lúc này mới hồi tưởng lại những lời Liệt Diễm nói lúc hắn mới đến đây:
- Liệt Diễm, ngươi dùng một khỏa Bổn Mạng Hồng Liên của mình để đổi lấy mấy thứ kia của Đằng Xà Tiền bối, chính là muốn ấp nở cái trứng Hỏa Long này sao? Hơn nữa lại là ấp trứng ma thú cho ta?
Cảnh vật chung quang dần dần mơ hồ, cảm giác hư ảo vặn vẹo quen thuộc dâng lên, tất cả chung quanh dần dần mờ đi. Dưới tầng hồng quang ôn nhu kia bao phủ, hắn rốt cuộc một lần nữa đi đến thế giới choáng đầy Hỏa nguyên tố kia.
Lúc này Cơ Động đã sớm không giống như lần đầu tiên tới đây, cảm thấy khó chịu nữa. Hỏa nguyên tố nồng đậm ở đây chỉ gây cho hắn cảm giác ôn nhu vô hạn mà thôi, giống như là mỗi một tế bào của hắn cùng với hô hấp của hắn không ngừng sảng khoái, mà ngay cả đốm Hỗn Độn Chi Hỏa kia cũng bốc lên mãnh liệt thêm vài phần.
Chân chạm đến mặt đất, hồng quang chung quanh thân thể dần dần nhạt đi, nơi Cơ Động xuất hiện chính là một góc trên hòn đảo ở giữa Địa Tâm Hồ. Thứ đầu tiên mà hắn nhìn thấy cũng không phải là thân ảnh mà hắn luôn nhung nhớ lâu nay. Nhưng mà, ánh mắt của hắn cơ hồ là trong nháy mắt đã bị thứ ngay chính giữa hòn đảo trên Địa Tâm Hồ hấp dẫn.
Ngay vị trí chính giữa hòn đảo địa tâm nham kia, có một quả trứng thật lớn. Cơ Động mơ hồ có thể nhận ra, quả trứng khổng lồ này chính là thứ lúc trước thuộc về Băng Tuyết Cự Long Phong Sương, quả trứng Hỏa Long mà Liệt Diễm đã lấy đi. Nhưng mà lúc này quả trứng rồng này đã xảy ra biến hóa long trời lở đất.
Toàn bộ quả trứng Hỏa Long so với lúc trước lớn lên gần gấp đôi, kỳ lạ nhất chính là, quả trứng Hỏa Long này cũng không còn là màu đỏ như lúc trước, mà biến thành hai màu hắc kim song sắc, có vô số hoa văn kỳ dị quay chung quanh. So sánh với bộ dáng ban đầu, càng thêm cao quý, thần bí hơn rất nhiều. Nhưng mà từ trên nó hoàn toàn không có tản mát ra bất cứ khí tức cường hãn nào cả, tất cả ma lực ba động hoàn toàn nội liễm vào trong. Chỉ riêng tầng hoa văn hai màu hắc kim xoay quanh quả trứng đã vô cùng thần bí rồi. Đúng là chính do tầng hoa văn này tồn tại, nên khiến cho tất cả Hỏa nguyên tố trong Địa Tâm Hồ phải lâm vào thất sắc.
Ngay chung quanh quả trứng khổng lồ này, có tổng cộng mười khỏa kỳ thạch hình bông sen. Màu sắc của chúng lần lượt là: xanh, xanh sẫm, đỏ, lam, nâu, xám, bạch kim, đen, tím, mười loại màu sắc. Ngoài việc màu sắc khác nhau ra, ngoại hình của chung hoàn toàn giống nhau như đúc, ngay cả kích thước cũng không hề chênh lệch. Mười khối kỳ thạch này phát ra quang mang nhàn nhạt, hình thành một tầng hào quang mỏng manh, hoàn toàn bao phủ cái trứng Hỏa long vào trong. Chứng kiến màn hào quang này, trong lòng Cơ Động không khỏi chấn động mãnh liệt, bởi vì màn hào quang này tuy rằng rất mỏng, nhưng lại gây cho hắn một loại cảm giác giống y như cái Ngũ Hành Âm Dương Giới mà lúc trước đám Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ cùng với Hỏa Nhi liên thủ tạo ra.
Tầng quang mang mỏng kỳ dị này đang không ngừng hấp thu Hỏa nguyên tố nồng đậm trong hồ dung nham nóng chảy bên dưới, hoàn toàn áp súc lại, hình thành vô số điểm quang mang rất nhỏ màu đen, vàng kim đem dung nhập vào bên trong quả trứng rồng kia.
Cơ Động tiến lên vài bước, càng đến gần, hắn càng cảm giác được khí tức của Ngũ Hành Âm Dương Giới kia rõ ràng hơn. Mặc dù cái Ngũ Hành Âm Dương Giới kia cũng không có nhắm vào hắn, nhưng càng tiến lại gần, hắn vẫn có thể cảm giác được ma lực Âm Dương Song Hỏa trong cơ thể không ngừng bị áp chế, Âm Dương Ngư trong lòng ngực ảm đạm xuống vài phần, chỉ có Hỗn Độn Chi Hỏa vẫn duy trì bình thường mà thôi.
Lại gần hơn một chút, hắn có thể nhìn thấy, tại bốn góc trên quả trứng rồng kia có đặt bốn khỏa Tinh Miện. Hai đen, hai vàng kim. Mỗi một khỏa đều toát ra hào quang sáng lạng hơn nửa thước. Ma lực do bốn khỏa Tinh Miện này tản mát ra cùng với Ngũ Hành Âm Dương Giới cùng nhau hô ứng. Ngũ Hành Âm Dương Giới có thể áp súc Hỏa nguyên tố bên ngoài dung nhập vào bên trong, tựa hồ là trực tiếp có quan hệ với chúng nó. Mà ma lực bản thân chúng cũng không ngừng bay ra, dung nhập vào trong khỏa trứng rồng ở chính giữa.
Không cần hỏi, Cơ Động cũng có thể đoán được những thứ ở đây là gì. Mười khỏa kỳ thạch hình hoa sen kia chính là thứ lúc trước Liệt Diễm đòi Đằng Xà kiếm cho, mười khỏa Ngũ Hành Thần Thạch. Hiện tại biến thành hình hoa sen, hiển nhiên là do Liệt Diễm làm. Về phần bốn khỏa Tinh Miện kia, tất nhiên chính là bốn khỏa Thập Giai Hắc Ám, Quang Minh Âm Dương Song Hỏa thuộc tính Tinh Miện.
Chứng kiến cảnh trước mắt, Cơ Động mới hiểu ra, hóa ra Liệt Diễm yêu cầu Đằng Xà kiếm cho mình mấy thứ kia, nguyên nhân hóa ra là vì quả trứng rồng này. Có nhiều thiên tài địa bảo như thế này nuôi dưỡng, khỏa trứng rồng này đã không hề đơn giản là một quả trứng Hỏa Long bình thường nữa.
Đúng lúc này, thanh âm vui mừng của Liệt Diếm đột nhiên nhẹ nhàng vang lên bên tai Cơ Động:
- Quả trứng Hỏa Long này bị con Phong Sương giam giữ trong băng tuyết một thời gian, đã bị hàn khí xâm nhập, bản chất đã bị tổn hại nhất định. Ta sử dụng ma lực bản thân cùng với Hỏa nguyên tố tinh thuần từ hồ nham thạch bên dưới địa tâm đem hàn khí trong đó tinh lọc ra, lấy ma lực Âm Dương song thuộc tính rót vào nuôi dưỡng nó. Hiện tại ta đang dùng Ngũ Hành Âm Dương Giới cùng với bốn khỏa Tinh Miện áp súc Hỏa nguyên tố, biến thành tinh thuần nhất, khiến cho nó có được năng lực chấp nhận được Hỗn Độn Căn Nguyên, khiến cho tiểu gia hỏa này trở về bản chất ban đầu của nó. Đợi đến khi nó cùng ngươi dung hợp lại, tự nhiên sẽ có được năng lực phù hợp nhất với ngươi. Thậm chí còn tốt hơn đầu Nhật Thực Phượng Hoàng kia nữa. Hơn nữa, cũng khiến cho nó có được những đặc tính đặc biệt, không có bất cứ đầu ma thú nào có được. Chỉ cần ngươi dùng Hỗn Độn Chi Hỏa của mình kích phát Hỗn Độn Căn Nguyên của nó, như vậy, nó sẽ có được tiềm lực có thể tiến hóa lên thành Thánh Giai Chi Thú.
- Liệt Diễm...
Đã lâu không gặp Liệt Diễm, trong lòng Cơ Động vốn có ngàn vạn lời muốn nói với nàng. Nhưng mà, khi thật sự chứng kiến được nàng, hắn lại phát hiện mình ngay cả một chữ cũng không thể nói nên lời. Nhất là khi hắn chứng kiến dung nhan hoàn mỹ, mang theo một tia mỉm cười nhàn nhạt của Liệt Diễm, cổ họng như bị cái gì chặn lại, tâm tình đã kích động đến tột đỉnh.
Từ khi biết Liệt Diễm đến nay, đây là lần đầu tiên Cơ Động rời xa Liệt Diễm lâu nhất. Là người của hai thế giới, hắn không ngờ được mình lại có thể nhớ nhung một người mạnh mẽ đến như thế. Nhìn thấy Liệt Diễm, hắn thậm chí còn không nghe rõ Liệt Diễm đang nói cái gì, trong lòng giống như là có nham thạch nóng chảy đang không ngừng phun trào vậy.
Nhìn ánh mắt y như hai đốm lửa của Cơ Động nhìn mình, Liệt Diễm đang nói cũng ngừng lại. Nhìn Cơ Động, trong lòng nàng cũng có vô số cảm xúc kỳ lạ. Giống như Cơ Động chưa bao giờ nhung nhớ người nào khác vậy, từ khi nàng có ý thức đến bây giờ, không biết đã bao nhiêu năm trôi qua, trong lòng nàng đây cũng là lần đầu tiên xuất hiện một loại cảm giác kỳ dị không thể gọi tên này. Theo bản năng Liệt Diễm tiến lên một bước, nụ cười trên mặt giống như là trăm hoa đua nở vậy, khiến cho Cơ Động nhìn ngây ngẩn cả người.
Vươn tay ra, Liệt Diễm khẽ sờ sờ vai Cơ Động:
- Tiểu Cơ Động, ngươi tựa hồ lại cao lớn thêm một chút a!
Hai tay Cơ Động tựa hồ không khống chế được, nâng lên, gắt gao chụp lấy hai tay Liệt Diễm. Thân là nữ hoàng thế giới Địa Tâm, người khống chế Hỗn Độn Chi Hỏa, nhưng giờ phút này, Liệt Diễm lại cảm nhận được từ tay Cơ Động truyền lên một cảm giác nóng rực. Cảm giác nóng rực kia cứ như vậy truyền sâu vào trong nội tâm của nàng, làm cho nàng cũng không cách nào nói tiếp được nữa. Nàng có thể cảm giác rõ ràng hay tay và thân thể Cơ Động đều không ngừng run rẩy, mà sự run rẩy này cũng thông qua hai bàn tay nóng rực của hắn truyền vào trong lòng Liệt Diễm.
Đây là sự nhớ nhung như thế nào? Lúc Cơ Động thật sự mở miệng nói chuyện, Liệt Diễm phát hiện, thanh âm của hắn cũng đã khàn khàn và run rẩy, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng đã mang theo một chút ửng đỏ.
- Liệt Diễm đồng ý với ta, từ nay về sau không được rời xa ta lâu như vậy nữa, có được không? Nếu như lần sau ngươi lại bế quan, bất luận là bao lâu đi nữa, để cho ra ở bên cạnh ngươi, cho dù là trăm năm, ta cũng nguyện ý bảo vệ cho ngươi.
Tay Liệt Diễm ôn nhu mà mềm mại, giống như là một công trình điêu khắc từ dương chi bạch ngọc, hay là do đậu hủ điêu khắc mà thành vậy, mềm mại như không có xương, chỉ cầm lấy tay Cơ Động, cũng đã khiến cho nhịp tim của hắn đập nhanh hơn vài phần.
Nghe thanh âm run rẩy của Cơ Động, Liệt Diễm cơ hồ là không chút do dự trả lời:
- Được, ta đồng ý với ngươi, từ nay về sau ta không bao giờ rời xa ngươi lâu như vậy nữa đâu. Tiểu Cơ Động của ta càng ngày càng xuất sắc hơn, nếu sau này để cho ngươi rời xa ta, ngươi bị người khác cướp mất, ta sẽ rất đau lòng.
- Không, tuyệt đối không có chuyện đó đâu.
Cơ Động nói như chém đinh chặt sắt:
- Trong lòng ta đã sớm không có bất cứ nữ nhân nào khác rồi.
Liệt Diễm cong đôi môi đỏ mọng của nàng:
- Nếu như gặp được một nữ nhân khác hấp dẫn hơn ta rất nhiều, ngươi cũng không hay sao?
- Không phải, đừng nói là trên thế gian này tuyệt đối không có khả năng có nữ nhân nào hoàn mỹ giống như ngươi vậy, cho dù là có đi nữa, chuyện đó cũng không hề có bất cứ quan hệ gì với ta. Ngươi là nữ thần trong lòng ta.
Giờ khắc này, trong đầu Cơ Động vô cùng khát vọng muốn nói ra ba chữ đó với Liệt Diễm, nhưng mà khi hắn ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú vào cặp mắt trong suốt không hề có chút xíu nào tạp chất của Liệt Diễm, nhìn lên khuôn mặt hoàn mỹ không chút tỳ vết kia, hắn không cách nào nói nên lời. Cảm giác tự biết xấu hổ không ngừng dâng lên trong lòng hắn. Bất luận là thực lực hay là hình dáng bên ngoài, mình và Liệt Diễm căn bản là không thể nào so sánh được, càng có thể nói là một trời một vực. Mình thật sự có tư cách nói với nàng ta ba chữ kia hay sao? Nếu như mình nói ra, Liệt Diễm cự tuyệt thì làm sao? Nếu là như vậy, e rằng sau này mình vĩnh viễn không thể nào gặp lại được nàng nữa.
Nàng ấy thần thánh như vậy, đẹp như vậy, giống như là Tinh Linh Chi Hỏa như vậy. Cơ Động không dám đánh cuộc, thật sự không dám đánh cuộc, lúc này đây đã rời xa Liệt Diễm hơn một năm nay, hắn mới biết rõ ràng vị trí Liệt Diễm trong lòng mình quan trọng đến thế nào. Nếu như thật sự mất đi nàng, vĩnh viễn không thể gặp lại nàng nữa, như vậy, cả đời mình chẳng khác nào sống mà như chết.
Những lời đã lên tới miệng rồi nhưng vẫn phải nuốt xuống, nhưng tay hắn nắm lấy tay Liệt Diễm thế nào cũng không chịu buông ra.
- … Tiểu Cơ Động, có phải ngươi thích ta không?
Đúng lúc này, Liệt Diễm khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, dùng thanh âm nhẹ nhàng hỏi.
Mặc dù thanh âm của nàng không lớn, nhưng thân là một gã ma sư Cực Hạn Song Hỏa, thính lực Cơ Động mẫn tuệ đến mức nào, thân thể hắn lập tức trở nên cứng ngắc, nhìn Liệt Diễm, ngơ ngác không nói nên lời.
Trong mắt Liệt Diễm toát ra một tia kinh hoảng, bàn tay đang đặt trong tay Cơ Động vội rút ra:
- Ngươi không thích ta sao?
- Không, không, ta đương nhiên thích, đương nhiên thích ngươi. Ngươi là nữ nhân duy nhất khiến ta cảm thấy vui vẻ. Liệt Diễm, ta…
Cơ Động rốt cuộc cũng phản ứng lại, vội vàng giải thích.
Nhìn bộ dáng kinh hoảng của Cơ Động, Liệt Diễm phì cười một cái:
- Như vậy thì tốt rồi. Bất quá, nếu như ngươi đã thích ta, như vậy ta có một điều kiện. Nếu như ngươi không đồng ý điều kiện này, ta liền không cho ngươi có quyền thích ta.
- Ta đồng ý, bất luận là điều kiện gì ta cũng đồng ý hết.
Cơ Động không chút do dự nói. Đầu óc hắn thông minh đến mức nào, nhưng không rõ là vì sao, mỗi khi hắn nhìn thấy Liệt Diễm, trí não liền trở nên đần độn dị thường.
Liệt Diễm khẽ cười, nói:
- Đồ ngốc, ta còn chưa nói là ta yêu cầu ngươi làm gì, ngươi đã vội đồng ý rồi, nếu như ta bảo ngươi tự sát thì sao?
- Ta lập tức sẽ đi tự sát.
Câu trả lời của Cơ Động khiến cho Liệt Diễm ngẩn ngơ, bởi vì hắn căn bản là không hề có chút do dự, trong ánh mắt choáng đầy sự nghiêm túc.
- Xin lỗi ngươi, ta chỉ nói đùa thôi.
Không biết là vì sao, nhìn bộ dáng Cơ Động lúc này, trong lòng Liệt Diễm chợt nói đau một chút. Nàng phát hiện, bản thân mình càng ngày càng giống người hơn. Chủ động kéo tay phải của Cơ Động, nói:
- Điều kiện của ta quả thật rất khó. Nếu như ngươi đã thích ta, ta yêu cầu ngươi, ngươi vĩnh viễn chỉ có thể thích một mình ta mà thôi, tuyệt đối không thể có chút động tâm nào đối với bất cứ nữ nhân nào khác nữa. Ngươi có đồng ý hay không?
Cơ Động nói:
- Ta đồng ý. Cho dù ngươi không nói, ta cũng không có khả năng thích bất cứ nữ nhân nào khác.
Liệt Diễm nói:
- Còn Lam Bảo Nhi kia thì sao? Ta phát hiện, nàng ta rất thích ngươi. Nàng cũng rất đẹp, cũng có thể ở trên thế giới nhân loại làm bạn với ngươi. Ngươi không có khả năng vĩnh viễn ở trong Địa Tâm Hồ này với ta.
Trong lòng Cơ Động vui vẻ, thầm nghĩ, Liệt Diễm đang ghen sao? Coi như là nàng ấy có lòng muốn giữ lấy ta làm của riêng đi nữa, mình cũng đủ thỏa mãn rồi, ít nhất chứng minh trong lòng nàng ấy có ta.
Than nhẹ một tiếng, Cơ Động nói:
- Bảo Nhi là một cô nương tốt, nhưng ta chỉ xem nàng ấy như là bạn thân mà thôi. Bởi vì trong lòng ta đã sớm có hình bóng khác, không hề có chỗ nào dành cho nàng ấy nữa.
Liệt Diễm hạ giọng nói:
- Tiểu Cơ Động, ngươi biết không, trong lòng ta rất vui.
Vừa nói, hắn kéo tay Cơ Động đi về phía quả trứng Hỏa Long:
- Ta biết ngươi muốn đi du lịch Ngũ Hành Đại Lục, ta cũng rất lâu rồi không đi xem qua thế giới bên ngoài như thế nào, đợi đến khi tên tiểu gia hỏa này ấp nở ra, ngươi cũng sẽ có được lực lượng nhất định bảo vệ cho ta. Ta sẽ cùng ngươi đi du lịch đại lục, được không?
Nghe được những lời này của Liệt Diễm, Cơ Động chỉ cảm thấy trong đầu nổ ầm một phát, cảm giác hạnh phúc trước giờ chưa từng có tràn ngập trong lòng hắn:
- Liệt Diễm, ta, ta thật sự có được năng lực có thể bảo vệ cho ngươi sao?
Liệt Diễm mỉm cười, nói:
Trong thế giới nhân loại các ngươi, số lượng ma sư cường đại cũng không phải rất nhiều. Đợi đến khi tiểu gia hỏa trong quả trứng này ấp nở ra, lại phối hợp thêm tiểu gia hỏa Thực Nhật Phượng Hoàng Hỏa Nhi kia của ngươi nữa, ngươi liền có đủ khả năng thi triển ra Siêu Tất Sát Kỹ Nhật Nguyệt Âm Dương Giới. Dưới tình huống như thế, cho dù gặp phải ma sư cấp bậc Bát Quan đi nữa, tự bảo vệ mình cũng không phải là chuyện khó khăn. Tiểu Cơ Động, ngươi biết không? Sự tiến bộ của ngươi ngay cả ta cũng phải cảm thấy kinh hãi, ta thật sự không nghĩ rằng, chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi như thế, ngươi không ngờ đã đạt đến trình độ như thế. Chẳng những có thể chân chính dung hợp Cực Hạn Ma Lực của Hỏa Diễm Quân Vương và Ám Viêm Ma Vương, càng có thể lợi dụng Cực Hạn Ma Lực của bọn họ sáng tạo ra kỹ năng của riêng mình. Ngươi bây giờ đã chân chính thuộc về hàng ngũ những cường giả rồi. Cứ từng ngày từng ngày trôi qua, thực lực của ngươi lại gia tăng lên nhiều. Đương nhiên, trước khi chúng ta rời khỏi nơi này, ta còn phải giúp ngươi tiến hành tu luyện thêm một khoảng thời gian nữa, trợ giúp ngươi đem tất cả những năng lực hiện tại của ngươi dung hợp hoàn toàn lại, trở thành nhất thể, chân chính giúp ngươi đem những thứ đó hoàn toàn thông hiểu rõ. Sau khi làm xong những chuyện đó, sau này ngươi tiến bộ thêm nữa cũng chỉ cần thời gian mà thôi.
Nhìn lại khỏa trứng rồng đang được những thứ khác bao quanh, không ngừng nuôi dưỡng, Cơ Động lúc này mới hồi tưởng lại những lời Liệt Diễm nói lúc hắn mới đến đây:
- Liệt Diễm, ngươi dùng một khỏa Bổn Mạng Hồng Liên của mình để đổi lấy mấy thứ kia của Đằng Xà Tiền bối, chính là muốn ấp nở cái trứng Hỏa Long này sao? Hơn nữa lại là ấp trứng ma thú cho ta?
/869
|