"Nói như vậy... Vị trí đã được xác định..."
"Theo như tín hiệu thì vị trí là một cái khu rừng ở gần nhà máy giầy da bỏ hoang... Nếu như tin tình báo là thật, chúng ta có thể bắt đầu rồi..."
"Kelly tiểu thư..."
Trong một cái lều cách xa những tiếng vui cười nhốn nháo, mưa vẫn rơi liên tục, nhưng lại theo một quy luật phát ra những thanh âm tí tách. Lúc này, trong lều đã được bố trí giống như một cái hội trường dã chiến, mấy cái máy vi tính đang hoạt động, các loại tin tức liên tục hiện lên ở trên màn hình.
Nghe xong báo cáo, Phương Chi Thiên quay đầu, hỏi Kelly ở bên cạnh:
"Kelly tiểu thư, ý cô là..."
Kelly vuốt tay:
"Tôi có thể đảm bảo độ chính xác của nó."
"Vậy không thành vấn đề."
Phương Chi Thiên cười cười, khi quay đầu đi trong mắt hắn mới hiện lên một sự băn khoan, vươn tay chỉ cái bàn ở bên cạnh, nói:
"Theo kế hoạch đã định, thông báo cho bên Giang Hải bắt đầu hành động, giám sát nghiêm mật những con đường từ Giang Hải lên phía bắc, bộ đội đặc chủ bắt đầu xuất kích, tranh thủ kết thúc mọi chuyện trong tối nay, yêu cầu cố gắng bắt sống… vị Bá tước tiên sinh kia..."
Sau khi mệnh lệnh ban ra, không khí trong lều trở nên khẩn trương, các loại thanh âm gõ máy tính vang lên lách cách. Trong chốc lát, Phương Chi Thiên và Kelly đi qua một bên:
"Hiện giờ chúng ta muốn biết được lợi ích sau khi nghiên cứu thân thể của vị Bá tước tiên sinh kia, muốn xem nó có chỗ tốt nào với Nhược Nhược không, Kelly tiểu thư, cám ơn nhiều."
"Vẫn là câu nói lúc trước, ta không thể đảm bảo tất cả mọi chuyện."
Hai tay ôm ở trước ngực, Kelly lúc này mang theo một chiếc kính mắt màu vàng, mỉm cười, làm cho người khác phải tín phục sự ưu nhã và cơ trí của nàng, bây giờ nàng không hề giống một cô gái trưởng thành chút nào. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Phương Chi Thiên đã đánh giá vô số người, nhưng cô bé này lại khác, khi mới tiếp xúc thì giống như một cô gái thuần khiết, khi thì như một người truy cầu cái mới, khi thì như một nữ hoàng cao quý và ưu nhã, lúc thì lại như một oán phụ cô đơn, khi thì là một người cơ trí nghiêm túc, thật đúng là khiến cho người khác phải đau đầu.
Hơi nhíu mày, cô gái mở miệng nói:
"Thân thể của vật thí nghiệm số 1758 bây giờ có thể xác định là Hấp Huyết Quỷ trong truyền thuyết, máu của hắn có thể sáng tạo ra vô số Bất Tử Giả hoàn mỹ, mà biểu hiện rõ nét nhất là tăng cường tố chất thân thể, bệnh tình của Đông Phương tiểu thư là do Tinh thần lực quá cường đại, với thân thể yếu đuối của người bình thường rất khó chịu đựng nổi loại Tinh thần lực này, cách chữa trị tốt nhất là có 2 phương pháp, một là loại bỏ Tinh thần lực cường đại, phương pháp còn lại chính là cải tạo thân thể của nàng sao cho nó đủ dung nạp chỗ Tinh thần lực kia. Mấy hôm nay tôi đang suy nghĩ, có lẽ nên áp dụng phương pháp thứ 2..."
"Cái gì?"
"Con người hoạt động không phải do ý thức, mà là tiềm thức chi phối hoạt động."
Kelly chớp mi, nói.
"Có một loại lý luận thế này, khi ngủ người ta nằm mơ thấy mình đang rơi từ trên cao xuống, khi chạm đất tất nhiên sẽ bị giật mình tỉnh giấc, có như vậy con người mới biết mình chết thực hay giả. Cho dù lúc ngủ con người cũng luôn có một ý thức tự bảo vệ, mà năng lực của Đông Phương tiểu thư lại vô cùng đặc thù, cho dù có thêm thời gian nàng ta cũng không cách nào nắm giữ được loại năng lực này, nhưng trong tiềm thức, loại năng lực này lại tồn tại dựa vào tố chất của thân thể, một khi dị năng tiếp xúc với thân thể thì thân thể sẽ tự động điều chỉnh, tăng mạnh tố chất thân thể, đồng thời sẽ làm suy yếu một số năng lực khác, nhưng bởi vì hai thứ này có khoảng cách quá xa, việc điều tiết chỉ nhỏ như không đáng nói. Chúng ta có thể to gan suy đoán, giả như cô ta có thể bảo trì loại trạng thái này mà không chết, thì mấy trăm năm sau cô ta có thể hoàn toàn thích ứng với loại Tinh thần lực này..."
"Nhưng mà... lợi dụng máu của Bá tước tiến hành cải tạo có khả năng nâng cao năng lực thích ứng của nó không?"
Phương Chi Thiên nói.
"Sẽ tăng mạnh."
Kelly gật đầu, nói:
"Nhưng mà chưa trải qua thí nghiệm thi thể, nên sẽ không được hoàn mỹ, nếu như cải tạo cho Đông Phương tiểu thư sẽ khiến cô ấy phải chịu đựng thống khổ trong một thời gian khá dài, Phương tiên sinh cũng nên giải tỏa tư tưởng trước cho cô ta."
"Có cơ hội... vẫn tốt hơn so với không có cơ hội tốt..."
Dừng một chút, Phương Chi Thiên đáp:
"Cho dù như thế nào cũng phải cảm ơn sự cố gắng của Kelly tiểu thư. Trên thực tế, mấy hôm nay nó rất yên tĩnh, không biết Kelly tiểu thư đã làm gì vậy?"
Kelly từ chối cho ý kiến cười cười:
"Tôi đi trước đây, chuyện chiến đấu không liên quan gì tới tôi cả."
Đi vài bước, dường như nàng lại nghĩ ra chuyện gì đó, quay đầu lại nói:
"Cho dù như thế nào ta cũng có chuyện muốn nói trước, nếu có ngày Đông Phương tiểu thư có thể có cuộc sống như người bình thường, cô ta rất có thể sẽ mất đi năng lực tiên đoán, đây chỉ là suy đoán của ta thôi."
Không có bao nhiêu kinh ngạc, Phương Chi Thiên cười ôn hòa:
"Tôi nghĩ đây mới là kết quả tốt nhất với nó."
Kelly gật đầu cười, xoay người đi ra ngoài, trong mắt nàng xuất hiện một loại thần sắc khác, trông nàng như biến thành người khác.
Trong bóng tối, có vô số biểu tình biến đổi trên khuôn mặt của nàng.
"Hắn lại có thể thật đánh bại bá tước?"
"Ài, không biết thời khắc này có thể xuất thủ với Bá tước không..."
"Ngươi cho rằng không ư?"
"Khẳng định có vấn đề gì..."
"Điều này không thể chứng minh sự hoàn mỹ và cường đại của cô ta... Hừ, ta vẫn lợi hại hơn cô ấy."
"Ta không muốn hắn chọn cách hữu dũng vô mưu..."
"Nhưng mà ngươi chọn cho hắn thì hắn có thể làm."
"Hắn sẽ chết..."
"Dù sao ngươi cũng muốn thử năng lực cực hạn của hắn..."
"Ta không muốn mình thích một tên biến thái..."
"Ngươi rất lưu luyến cảm giác này..."
"Hắn vẫn chưa động tới chúng ta, chẳng qua hắn chỉ có chút lợi hại mà thôi."
"Không biết có so được với Natalie khi tỉnh lại lần thứ 2 hay không..."
"Nhưng Giản Tố Ngôn so với Natalie hoàn mỹ hơn, bởi vì Giản Tố Ngôn là giả!"
"Chúng ta chỉ là đang tìm một sự nhờ vả!"
"Ta muốn trở thành người bình thường!"
Trong mưa lớn, nàng nghiến răng nghiến lợi đi tới, cho dù nàng nói những câu tác động, nhưng mà đôi môi không hề mấp máy, cách một tiếng, tay phải của nàng đưa lên, trong tay là một cái súng lục màu bạc, thân hình nàng run bần bật, trực tiếp để nó ở trên trán của mình.
Hô hấp gấp gáp, phù…
"Khi nhận thấy mình không bình thường là lúc nên chết!"
"Chết thì chết, ai sợ ai, đây không phải là lần đầu tiên!"
"Đùa cái gì mà đùa..."
"Nổ súng! Nổ súng! Nổ súng!"
"Bằng… đã chết…"
Khi nói ra một tiếng bằng, nàng cầm súng bằng cả hai tay, sau đó rút họng súng ra chỗ khác, ánh mắt hung ác độc địa, trong miệng lại thì thào:
"Mọi người luôn có tiềm thức tự bảo vệ, tiềm thức tự bảo vệ..."
Một gã chiến sĩ được an bài âm thầm bảo vệ nàng lúc nàng sững sờ đứng ở phía xa chứng kiến cảnh tượng kỳ quái vừa rồi, lần ra ngoài hành động này luôn bị khống chế một cách nghiêm mật, nhưng đối phương là Kelly Denime, hiển nhiên không nằm trong phạm vi khống chế.
Thế nhưng... dí súng vào trán mình, thích đùa sao? Trong lúc đang phân vân, xông lên cũng không đúng, mà không xông lên cũng không đúng, giả như để cho nàng tự sát trước mặt mình thì mình cũng không gánh nổi hậu quả...
Trong lúc đang phân vân thì Kelly đã bỏ súng, nghiêng đầu, hung hăng trợn mắt nhìn tới:
"Nhìn cái gì vậy, chưa từng thấy người khác tự sát sao!"
Hừ lạnh một tiếng, nàng đem súng lục cắm trở về bên hông, thở phì phì đi về phía trước, khi tiến vào trong phạm vi của ánh đèn, nàng lại biến thành một "Tiểu Kelly" đáng yêu, một tay che miệng, nhún vai.
"Bỏ đi, bỏ đi, cứ dựa theo kế hoạch mà làm, để cho hắn chủ động xuất kích chỉ là thử hắn mà thôi, bây giờ hắn xông ra thì lên nghĩ làm sao bắt được 1758, sớm biết như vậy thì mình đã đồng ý với kiến nghị của Phương Chi Thiên là đem một sư đoàn của Quân khu Giang Hải bắt hắn rồi..."
Phiền muộn than thở, nàng cố sức lắc lắc mái tóc bị rối bời:
"Quên đi, tắm nước nóng một cái, ngày mai không có chuyện gì xảy ra là được rồi..."
Ở bên cạnh một cái lều khác, đám người Thôi Quốc Hoa, Kiều Quốc Duệ, Phương Quốc Lâm, Diệp Liên đang tụ tập, nghi ngờ thảo luận tình huống vừa xảy ra.
"Người đi là Gia Minh tiểu đệ... Ai có thể nói cho ta biết vì sao hắn rời đi không?"
"Là do Giản Tố Ngôn an bài, ai biết hắn đi làm gì..."
"Dựa theo tốc độ của xe, thời điểm xảy ra chiến đấu, các tin tức khác truyền lại hoàn toàn ăn khớp với Cố Gia Minh..."
"Đừng nói với ta rằng Cố Gia Minh tham gia vào trận chiến này..."
"Thì chỉ là phối hợp công kích với Giản Tố Ngôn mà thôi, nhưng mà trong chiến đấu kiểu này, đối với một thiếu niên 17 tuổi sẽ có nguy hiểm..."
"Có lẽ là một khảo nghiệm cho hắn? Chiến sĩ thực thụ chỉ xuất hiện trong chiến đấu, muốn trở thành một người như Giản Tố Ngôn, ta nghĩ không thể thiếu loại khiêu chiến này được."
Ngươi một câu, ta một câu, đối với bọn hắn mà nói, ai cũng có nghi vấn ở trong lòng, trong chốc lát, Kiều Quốc Duệ thở dài:
"Thực ra ai cũng có hảo cảm với hắn, hiện tại chúng ta bận tâm cũng chẳng được gì.. Theo như tin tức vừa mang tới cho Kelly tiểu thư, sau đó Kelly tiểu thư truyền tới đây, Giản Tố Ngôn và Cố Gia Minh có quan hệ mật thiết với các tổ chức nước ngoài... Thành thật mà nói, đây không phải là một tình huống lý tưởng, nhưng Giản tiểu thư đúng là đã giúp cho chúng ta không ít việc..."
"Theo như tín hiệu thì vị trí là một cái khu rừng ở gần nhà máy giầy da bỏ hoang... Nếu như tin tình báo là thật, chúng ta có thể bắt đầu rồi..."
"Kelly tiểu thư..."
Trong một cái lều cách xa những tiếng vui cười nhốn nháo, mưa vẫn rơi liên tục, nhưng lại theo một quy luật phát ra những thanh âm tí tách. Lúc này, trong lều đã được bố trí giống như một cái hội trường dã chiến, mấy cái máy vi tính đang hoạt động, các loại tin tức liên tục hiện lên ở trên màn hình.
Nghe xong báo cáo, Phương Chi Thiên quay đầu, hỏi Kelly ở bên cạnh:
"Kelly tiểu thư, ý cô là..."
Kelly vuốt tay:
"Tôi có thể đảm bảo độ chính xác của nó."
"Vậy không thành vấn đề."
Phương Chi Thiên cười cười, khi quay đầu đi trong mắt hắn mới hiện lên một sự băn khoan, vươn tay chỉ cái bàn ở bên cạnh, nói:
"Theo kế hoạch đã định, thông báo cho bên Giang Hải bắt đầu hành động, giám sát nghiêm mật những con đường từ Giang Hải lên phía bắc, bộ đội đặc chủ bắt đầu xuất kích, tranh thủ kết thúc mọi chuyện trong tối nay, yêu cầu cố gắng bắt sống… vị Bá tước tiên sinh kia..."
Sau khi mệnh lệnh ban ra, không khí trong lều trở nên khẩn trương, các loại thanh âm gõ máy tính vang lên lách cách. Trong chốc lát, Phương Chi Thiên và Kelly đi qua một bên:
"Hiện giờ chúng ta muốn biết được lợi ích sau khi nghiên cứu thân thể của vị Bá tước tiên sinh kia, muốn xem nó có chỗ tốt nào với Nhược Nhược không, Kelly tiểu thư, cám ơn nhiều."
"Vẫn là câu nói lúc trước, ta không thể đảm bảo tất cả mọi chuyện."
Hai tay ôm ở trước ngực, Kelly lúc này mang theo một chiếc kính mắt màu vàng, mỉm cười, làm cho người khác phải tín phục sự ưu nhã và cơ trí của nàng, bây giờ nàng không hề giống một cô gái trưởng thành chút nào. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Phương Chi Thiên đã đánh giá vô số người, nhưng cô bé này lại khác, khi mới tiếp xúc thì giống như một cô gái thuần khiết, khi thì như một người truy cầu cái mới, khi thì như một nữ hoàng cao quý và ưu nhã, lúc thì lại như một oán phụ cô đơn, khi thì là một người cơ trí nghiêm túc, thật đúng là khiến cho người khác phải đau đầu.
Hơi nhíu mày, cô gái mở miệng nói:
"Thân thể của vật thí nghiệm số 1758 bây giờ có thể xác định là Hấp Huyết Quỷ trong truyền thuyết, máu của hắn có thể sáng tạo ra vô số Bất Tử Giả hoàn mỹ, mà biểu hiện rõ nét nhất là tăng cường tố chất thân thể, bệnh tình của Đông Phương tiểu thư là do Tinh thần lực quá cường đại, với thân thể yếu đuối của người bình thường rất khó chịu đựng nổi loại Tinh thần lực này, cách chữa trị tốt nhất là có 2 phương pháp, một là loại bỏ Tinh thần lực cường đại, phương pháp còn lại chính là cải tạo thân thể của nàng sao cho nó đủ dung nạp chỗ Tinh thần lực kia. Mấy hôm nay tôi đang suy nghĩ, có lẽ nên áp dụng phương pháp thứ 2..."
"Cái gì?"
"Con người hoạt động không phải do ý thức, mà là tiềm thức chi phối hoạt động."
Kelly chớp mi, nói.
"Có một loại lý luận thế này, khi ngủ người ta nằm mơ thấy mình đang rơi từ trên cao xuống, khi chạm đất tất nhiên sẽ bị giật mình tỉnh giấc, có như vậy con người mới biết mình chết thực hay giả. Cho dù lúc ngủ con người cũng luôn có một ý thức tự bảo vệ, mà năng lực của Đông Phương tiểu thư lại vô cùng đặc thù, cho dù có thêm thời gian nàng ta cũng không cách nào nắm giữ được loại năng lực này, nhưng trong tiềm thức, loại năng lực này lại tồn tại dựa vào tố chất của thân thể, một khi dị năng tiếp xúc với thân thể thì thân thể sẽ tự động điều chỉnh, tăng mạnh tố chất thân thể, đồng thời sẽ làm suy yếu một số năng lực khác, nhưng bởi vì hai thứ này có khoảng cách quá xa, việc điều tiết chỉ nhỏ như không đáng nói. Chúng ta có thể to gan suy đoán, giả như cô ta có thể bảo trì loại trạng thái này mà không chết, thì mấy trăm năm sau cô ta có thể hoàn toàn thích ứng với loại Tinh thần lực này..."
"Nhưng mà... lợi dụng máu của Bá tước tiến hành cải tạo có khả năng nâng cao năng lực thích ứng của nó không?"
Phương Chi Thiên nói.
"Sẽ tăng mạnh."
Kelly gật đầu, nói:
"Nhưng mà chưa trải qua thí nghiệm thi thể, nên sẽ không được hoàn mỹ, nếu như cải tạo cho Đông Phương tiểu thư sẽ khiến cô ấy phải chịu đựng thống khổ trong một thời gian khá dài, Phương tiên sinh cũng nên giải tỏa tư tưởng trước cho cô ta."
"Có cơ hội... vẫn tốt hơn so với không có cơ hội tốt..."
Dừng một chút, Phương Chi Thiên đáp:
"Cho dù như thế nào cũng phải cảm ơn sự cố gắng của Kelly tiểu thư. Trên thực tế, mấy hôm nay nó rất yên tĩnh, không biết Kelly tiểu thư đã làm gì vậy?"
Kelly từ chối cho ý kiến cười cười:
"Tôi đi trước đây, chuyện chiến đấu không liên quan gì tới tôi cả."
Đi vài bước, dường như nàng lại nghĩ ra chuyện gì đó, quay đầu lại nói:
"Cho dù như thế nào ta cũng có chuyện muốn nói trước, nếu có ngày Đông Phương tiểu thư có thể có cuộc sống như người bình thường, cô ta rất có thể sẽ mất đi năng lực tiên đoán, đây chỉ là suy đoán của ta thôi."
Không có bao nhiêu kinh ngạc, Phương Chi Thiên cười ôn hòa:
"Tôi nghĩ đây mới là kết quả tốt nhất với nó."
Kelly gật đầu cười, xoay người đi ra ngoài, trong mắt nàng xuất hiện một loại thần sắc khác, trông nàng như biến thành người khác.
Trong bóng tối, có vô số biểu tình biến đổi trên khuôn mặt của nàng.
"Hắn lại có thể thật đánh bại bá tước?"
"Ài, không biết thời khắc này có thể xuất thủ với Bá tước không..."
"Ngươi cho rằng không ư?"
"Khẳng định có vấn đề gì..."
"Điều này không thể chứng minh sự hoàn mỹ và cường đại của cô ta... Hừ, ta vẫn lợi hại hơn cô ấy."
"Ta không muốn hắn chọn cách hữu dũng vô mưu..."
"Nhưng mà ngươi chọn cho hắn thì hắn có thể làm."
"Hắn sẽ chết..."
"Dù sao ngươi cũng muốn thử năng lực cực hạn của hắn..."
"Ta không muốn mình thích một tên biến thái..."
"Ngươi rất lưu luyến cảm giác này..."
"Hắn vẫn chưa động tới chúng ta, chẳng qua hắn chỉ có chút lợi hại mà thôi."
"Không biết có so được với Natalie khi tỉnh lại lần thứ 2 hay không..."
"Nhưng Giản Tố Ngôn so với Natalie hoàn mỹ hơn, bởi vì Giản Tố Ngôn là giả!"
"Chúng ta chỉ là đang tìm một sự nhờ vả!"
"Ta muốn trở thành người bình thường!"
Trong mưa lớn, nàng nghiến răng nghiến lợi đi tới, cho dù nàng nói những câu tác động, nhưng mà đôi môi không hề mấp máy, cách một tiếng, tay phải của nàng đưa lên, trong tay là một cái súng lục màu bạc, thân hình nàng run bần bật, trực tiếp để nó ở trên trán của mình.
Hô hấp gấp gáp, phù…
"Khi nhận thấy mình không bình thường là lúc nên chết!"
"Chết thì chết, ai sợ ai, đây không phải là lần đầu tiên!"
"Đùa cái gì mà đùa..."
"Nổ súng! Nổ súng! Nổ súng!"
"Bằng… đã chết…"
Khi nói ra một tiếng bằng, nàng cầm súng bằng cả hai tay, sau đó rút họng súng ra chỗ khác, ánh mắt hung ác độc địa, trong miệng lại thì thào:
"Mọi người luôn có tiềm thức tự bảo vệ, tiềm thức tự bảo vệ..."
Một gã chiến sĩ được an bài âm thầm bảo vệ nàng lúc nàng sững sờ đứng ở phía xa chứng kiến cảnh tượng kỳ quái vừa rồi, lần ra ngoài hành động này luôn bị khống chế một cách nghiêm mật, nhưng đối phương là Kelly Denime, hiển nhiên không nằm trong phạm vi khống chế.
Thế nhưng... dí súng vào trán mình, thích đùa sao? Trong lúc đang phân vân, xông lên cũng không đúng, mà không xông lên cũng không đúng, giả như để cho nàng tự sát trước mặt mình thì mình cũng không gánh nổi hậu quả...
Trong lúc đang phân vân thì Kelly đã bỏ súng, nghiêng đầu, hung hăng trợn mắt nhìn tới:
"Nhìn cái gì vậy, chưa từng thấy người khác tự sát sao!"
Hừ lạnh một tiếng, nàng đem súng lục cắm trở về bên hông, thở phì phì đi về phía trước, khi tiến vào trong phạm vi của ánh đèn, nàng lại biến thành một "Tiểu Kelly" đáng yêu, một tay che miệng, nhún vai.
"Bỏ đi, bỏ đi, cứ dựa theo kế hoạch mà làm, để cho hắn chủ động xuất kích chỉ là thử hắn mà thôi, bây giờ hắn xông ra thì lên nghĩ làm sao bắt được 1758, sớm biết như vậy thì mình đã đồng ý với kiến nghị của Phương Chi Thiên là đem một sư đoàn của Quân khu Giang Hải bắt hắn rồi..."
Phiền muộn than thở, nàng cố sức lắc lắc mái tóc bị rối bời:
"Quên đi, tắm nước nóng một cái, ngày mai không có chuyện gì xảy ra là được rồi..."
Ở bên cạnh một cái lều khác, đám người Thôi Quốc Hoa, Kiều Quốc Duệ, Phương Quốc Lâm, Diệp Liên đang tụ tập, nghi ngờ thảo luận tình huống vừa xảy ra.
"Người đi là Gia Minh tiểu đệ... Ai có thể nói cho ta biết vì sao hắn rời đi không?"
"Là do Giản Tố Ngôn an bài, ai biết hắn đi làm gì..."
"Dựa theo tốc độ của xe, thời điểm xảy ra chiến đấu, các tin tức khác truyền lại hoàn toàn ăn khớp với Cố Gia Minh..."
"Đừng nói với ta rằng Cố Gia Minh tham gia vào trận chiến này..."
"Thì chỉ là phối hợp công kích với Giản Tố Ngôn mà thôi, nhưng mà trong chiến đấu kiểu này, đối với một thiếu niên 17 tuổi sẽ có nguy hiểm..."
"Có lẽ là một khảo nghiệm cho hắn? Chiến sĩ thực thụ chỉ xuất hiện trong chiến đấu, muốn trở thành một người như Giản Tố Ngôn, ta nghĩ không thể thiếu loại khiêu chiến này được."
Ngươi một câu, ta một câu, đối với bọn hắn mà nói, ai cũng có nghi vấn ở trong lòng, trong chốc lát, Kiều Quốc Duệ thở dài:
"Thực ra ai cũng có hảo cảm với hắn, hiện tại chúng ta bận tâm cũng chẳng được gì.. Theo như tin tức vừa mang tới cho Kelly tiểu thư, sau đó Kelly tiểu thư truyền tới đây, Giản Tố Ngôn và Cố Gia Minh có quan hệ mật thiết với các tổ chức nước ngoài... Thành thật mà nói, đây không phải là một tình huống lý tưởng, nhưng Giản tiểu thư đúng là đã giúp cho chúng ta không ít việc..."
/665
|