Đi giết người bị trúng mai phục, sự tình phát triển đến bây giờ, tuy rằng dường như có chút bất lợi, nhưng Victor, Quitos cũng chẳng cho là tình hình quá xấu.
Bên Tuệ Thanh đương nhiên là không lựa chọn thỏa hiệp, vẫn duy trì cách xã giao lịch sự.
Trước khi xuất thủ, Tuệ Thanh vẫn trầm mặc, tuổi tác của nàng mặc dù lớn, tính cách lại là kiểu thích đến thích đi.
Nếu như đối phương là địch nhân, nàng cũng chẳng giả mù sa mưa giới thiệu làm gì, thân hình nàng như điện, đột nhiên kéo gần khoảng cách chừng 5, 6m, từ trên không trung bổ xuống.
Đối với những người này, ở trong hoàn cảnh nào họ cũng chuẩn bị sẵn sàng, việc cho rằng đối phương đánh úp là chuyện nực cười. Khi bóng người này lóe lên, kiếm trong tay Victor cũng bật sáng, giống như là đèn đường vạch một đường thẳng.
Sau một khắc, trong cuộc giao đấu của hai người vang lên cả tiếng súng.
Hai người một cầm phất trần một cầm kiếm, nhưng cho dù phương pháp chiến đấu có như thế nào, thì thân thủ vẫn là chính, súng ống chỉ là phụ trợ.
Hai bóng người lao vào nhau, né tránh, mắt thấy đánh không trúng đối phương là lập tức bắn ra ngoài.
Ở phương diện súng ống, Tuệ Thanh dù sao cũng đã là cao thủ lão luyện nhiều năm, chỉ một cái nghiêng người cũng có một viên đạn bắn ra.
Lúc này, ở trương mặt Victor xuất hiện một vệt máu, còn chưa kịp cảm thấy đau, một bóng đen khác đã xé gió lao tới, Natalie tung mình đá một cú, làm cho thân hình hắn bay luôn ra ngoài.
Mà trong lúc Victor bị đánh bay, Quitos cũng nhảy vào cuộc chiến, trọng quyền đánh về phía Natalie chưa kịp phản ứng.
"Bằng, bằng, bằng ----" tiếng súng vang lên, Tuệ Thanh hai tay huy vũ, đạn bạc liên tục bắn ra, máu tươi tung tóe, Natalie cũng chỉ kịp cản lại một chút, thân hình bị đánh bay ra ngoài mấy thước.
Bóng hình xinh đẹp của nàng xoay tròn trên không trung, châm sau chạm đất đã đạp mạnh một cái, giống như một con báo vồ mồi lao trở lại, tay phải thuận thế bổ ra, dường như mang theo cả tiếng sấm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Thân hình của nàng trông thì lẻ loi, với lại trước nay nàng nổi tiếng về dị năng, nhưng mà một quyền này xuất ra, thân thể của Quitos có rắn chắc cũng không thể ngăn cản được, trực tiếp bị đánh bay.
Cách đó không xa, Kiều Quốc Duệ lắp bắp không nói được gì, giống hệt như lúc gặp được Giản Tố Ngôn nhiều năm trước.
Không, lực lượng mà Natalie lúc này biểu hiện ra ngoài, thậm chí đã vượt qua tiêu chí của Giản Tố Ngôn, dường như là dùng lực lượng dị năng để phát huy, hoàn toàn không giống nhân loại.
Bốn bóng người lao vào nhau, Natalie nhảy lên, tay trái đấm về phía mặt của Quitos. Quitos đưa tay tỡ, cô gái áo da đen này thuận thế nhấn một cái, khửu tay của nàng đập thẳng vào cái cổ của hắn, Quitos bị đánh bay ra hơn 1m.
Khi thân hình rơi xuống đất, nàng khom người, Tuệ Thanh và Victor lúc này cũng đánh nhau di chuyển tới gần, còn chưa kịp truy kích, Victor đã đâm một kiếm tới.
Nàng nhanh như tia chớp nghiêng người tránh thoát.
Tuệ Thanh thừa cơ đánh về phía Victor, sau đó lại lao về phía Quitos, tay trái của nàng phất một cái phất trần, tay phải biến thành trảo cũng tấn công tới.
Quitos lui ra phía sau một bước tránh thoát trảo kích này, nhưng mà khi năm ngón tay của đối phương chưa thu hết lại, ống tay áo đã hơi phất, một chiếc súng ngắn đã xuất hiện trong tay đối phương.
Là một trong những người mạnh nhất Viêm Hoàng Giác Tỉnh, Tuệ Thanh vận dụng súng lục đã đạt tới cảnh giới xuất thần nhập hóa, cho dù có chiêu thức gì, ở tình huống gì, viên đạn cũng có thể đảo ngược tình thế thất bại.
Quitos cũng chỉ có thể miễn cưỡng né tránh viên đạn bắn vào đầu hoặc cột sống.
Nhưng khi Natalie xông tới chỗ hắn, Tuệ Thanh lại ngăn cản Victor, hắn không thể nào né tránh được nữa, bị đánh bay vào trong khu nhà. Trong lúc nhất thời, bức tường lại ầm ầm đổ xuống.
Lấy toàn bộ dị năng chống lại lực lượng thân thể, có thể áp chế được một tên chiến sĩ điên cuồng như Quitos, phối hợp với kinh nghiệm chiến đấu vài chục năm của Tuệ Thanh, cho dù là hợp tác lần đầu, nhưng cũng đã chiếm thượng phong.
Victor tuy rằng có lực lượng tương đối cường đại, khi dùng súng cũng chuẩn xác vô cùng, nhưng hiển nhiên là do thời gian tiếp xúc với súng ống quá ngắn, không cách nào tạo thành uy hiếp với Tuệ Thanh được.
Trong đám bụi, Natalie lao vào trong đám gạch đá lẫn lộn, Victor bắn về phía lưng nàng mấy phát, sau đó cùng Tuệ Thanh đồng thời xông vào bên trong.
Tiếng súng, thanh âm đánh nhau làm rung chuyển căn biệt thự hoành tránh chưa có người ở.
"Là ai vậy..."
Tới lúc này, Trần Á Lệ đang đỡ chồng cũng run rẩy mở miệng nói:
"Có phải là bọn họ đánh không lại hay không?"
"Yên tâm, Tuệ Thanh lão sư rất lợi hại, lại còn cả vị Natalie tiểu thư kia nữa, việc thắng cũng không khó..."
Kiều Quốc Duệ vỗ vỗ vai vợ mình, khẩu súng trong tay vẫn nắm chặt, cánh tay của hắn bị quyền phong của Quitos quét trúng, đau rát vô cùng.
"Tại sao... tại sao họ không phái nhiều người tới đây..."
"Bọn họ hiện đã biết rồi..."
Kiều Quốc Duệ trả lời một câu, đưa mắt nhìn về phía căn nhà không ngừng có tiếng nổ truyền ra, trong ánh mắt đã có một tia lo lắng.
Trước kia, Tuệ Thanh không dự tính được vị Natalie tiểu thư lại xuất hiện, nhưng cho dù có cả sự trợ giúp này đi nữa, tình hình cũng không lạc quan cho lắm.
Bọn họ đã từng phân tích, Bất Tử Giả chỉ là cách xưng hô, muốn giết đối phương vẫn có cách, đó là đánh cho đối phương tới mức không còn sức hoàn thủ.
Ví dụ như ngay từ đầu, Tuệ Thanh đã xuất thủ đánh nam nhân Quitos kia, dùng thời gian ngắn nhất tiêu diệt đối phương, đánh vỡ đầu, chặt gãy cột sống, chỉ có như vậy mới đạt thành mục đích của mình được.
Lúc này đối phương có hai người, tuy rằng có vẻ vô cùng chật vật, nhưng trên thực tế bọn họ phối hợp với nhau lại hoàn mỹ, giúp hai bên có thể có thời gian lấy lại sức, bằng vào năng lực tự phục hồi cường đại, họ có thể chống đỡ được.
Kiều Quốc Duệ suy nghĩ một lúc, sau đó mang theo vợ mình lên xe chuẩn bị rời đi.
Nhưng lúc mới ra đường, căn nhà kia đã ầm ầm đổ xuống, hắn cảm thấy mình chỉ thở thôi cũng khó khăn, Diệp Liên có dị năng có thể đấm đổ tường, nhưng mà muốn làm cho nhà đổ, vậy thì cột nhà cũng phải đánh gãy, hắn không làm nổi.
Biệt thự rất lớn, lúc này đại khái là bắt đầu sập mất một phòng, đầu tiên là tường bao nghiêng ngản, sau đó cột trụ rơi xuống, thanh âm như động đất liên tục vang lên.
Tuệ Thanh và Victor dường như đồng thời lao ra ngoài, vừa né tránh vừa nổ súng về phía đối phương. Sau đó 3 giây đồng hồ, khi cây cột cuối cùng đổ xuống, Quitos bị đánh bay vào tương, lăn một vòng trên bãi cỏ rồi mới bò dậy được.
Đèn đường tỏa sáng, bụi bay mù mịt, sàn nhà của lầu hai đổ xuống dưới, nhưng khi cách mặt đất chừng 1m, thì có xu thể hơi dừng lại. Trong bụi bặm, dường như có một bóng người một tay giơ lên trời, nâng cái sàn nhà lên, sau đó ném qua.
Ùng ùng ----
Cái sàn nhà bằng xi măng kia bay ra khoảng 3m, rơi xuống một khu đất trống, bụi bặm đã che giấu được thân hình Natalie.
Cùng lúc đó, Victor đã kéo Quitos lùi lại vài mét xa, bản thân hắn cũng tung người nhảy ra xa, tiếng súng lại vang lên, đạn xẹt qua trời đêm, gào thét lao về phía địch thủ.
Victor tay trái bị trúng một súng, khửu tay nổ tung.
"A ---- "
Dường như lúc này, đạn từ bốn phương bắn tới, Victor tránh thoát được sáu viên, nhưng viên thứ 7 trúng vào khửu tay, cánh tay coi như là đã gãy, cũng may mắn là chỗ hắn đứng lúc này cách nơi nổ súng khá xa.
Đột nhiên có một giọng nói vang lên:
"Sa Sa làm tốt lắm."
Bên Tuệ Thanh đương nhiên là không lựa chọn thỏa hiệp, vẫn duy trì cách xã giao lịch sự.
Trước khi xuất thủ, Tuệ Thanh vẫn trầm mặc, tuổi tác của nàng mặc dù lớn, tính cách lại là kiểu thích đến thích đi.
Nếu như đối phương là địch nhân, nàng cũng chẳng giả mù sa mưa giới thiệu làm gì, thân hình nàng như điện, đột nhiên kéo gần khoảng cách chừng 5, 6m, từ trên không trung bổ xuống.
Đối với những người này, ở trong hoàn cảnh nào họ cũng chuẩn bị sẵn sàng, việc cho rằng đối phương đánh úp là chuyện nực cười. Khi bóng người này lóe lên, kiếm trong tay Victor cũng bật sáng, giống như là đèn đường vạch một đường thẳng.
Sau một khắc, trong cuộc giao đấu của hai người vang lên cả tiếng súng.
Hai người một cầm phất trần một cầm kiếm, nhưng cho dù phương pháp chiến đấu có như thế nào, thì thân thủ vẫn là chính, súng ống chỉ là phụ trợ.
Hai bóng người lao vào nhau, né tránh, mắt thấy đánh không trúng đối phương là lập tức bắn ra ngoài.
Ở phương diện súng ống, Tuệ Thanh dù sao cũng đã là cao thủ lão luyện nhiều năm, chỉ một cái nghiêng người cũng có một viên đạn bắn ra.
Lúc này, ở trương mặt Victor xuất hiện một vệt máu, còn chưa kịp cảm thấy đau, một bóng đen khác đã xé gió lao tới, Natalie tung mình đá một cú, làm cho thân hình hắn bay luôn ra ngoài.
Mà trong lúc Victor bị đánh bay, Quitos cũng nhảy vào cuộc chiến, trọng quyền đánh về phía Natalie chưa kịp phản ứng.
"Bằng, bằng, bằng ----" tiếng súng vang lên, Tuệ Thanh hai tay huy vũ, đạn bạc liên tục bắn ra, máu tươi tung tóe, Natalie cũng chỉ kịp cản lại một chút, thân hình bị đánh bay ra ngoài mấy thước.
Bóng hình xinh đẹp của nàng xoay tròn trên không trung, châm sau chạm đất đã đạp mạnh một cái, giống như một con báo vồ mồi lao trở lại, tay phải thuận thế bổ ra, dường như mang theo cả tiếng sấm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Thân hình của nàng trông thì lẻ loi, với lại trước nay nàng nổi tiếng về dị năng, nhưng mà một quyền này xuất ra, thân thể của Quitos có rắn chắc cũng không thể ngăn cản được, trực tiếp bị đánh bay.
Cách đó không xa, Kiều Quốc Duệ lắp bắp không nói được gì, giống hệt như lúc gặp được Giản Tố Ngôn nhiều năm trước.
Không, lực lượng mà Natalie lúc này biểu hiện ra ngoài, thậm chí đã vượt qua tiêu chí của Giản Tố Ngôn, dường như là dùng lực lượng dị năng để phát huy, hoàn toàn không giống nhân loại.
Bốn bóng người lao vào nhau, Natalie nhảy lên, tay trái đấm về phía mặt của Quitos. Quitos đưa tay tỡ, cô gái áo da đen này thuận thế nhấn một cái, khửu tay của nàng đập thẳng vào cái cổ của hắn, Quitos bị đánh bay ra hơn 1m.
Khi thân hình rơi xuống đất, nàng khom người, Tuệ Thanh và Victor lúc này cũng đánh nhau di chuyển tới gần, còn chưa kịp truy kích, Victor đã đâm một kiếm tới.
Nàng nhanh như tia chớp nghiêng người tránh thoát.
Tuệ Thanh thừa cơ đánh về phía Victor, sau đó lại lao về phía Quitos, tay trái của nàng phất một cái phất trần, tay phải biến thành trảo cũng tấn công tới.
Quitos lui ra phía sau một bước tránh thoát trảo kích này, nhưng mà khi năm ngón tay của đối phương chưa thu hết lại, ống tay áo đã hơi phất, một chiếc súng ngắn đã xuất hiện trong tay đối phương.
Là một trong những người mạnh nhất Viêm Hoàng Giác Tỉnh, Tuệ Thanh vận dụng súng lục đã đạt tới cảnh giới xuất thần nhập hóa, cho dù có chiêu thức gì, ở tình huống gì, viên đạn cũng có thể đảo ngược tình thế thất bại.
Quitos cũng chỉ có thể miễn cưỡng né tránh viên đạn bắn vào đầu hoặc cột sống.
Nhưng khi Natalie xông tới chỗ hắn, Tuệ Thanh lại ngăn cản Victor, hắn không thể nào né tránh được nữa, bị đánh bay vào trong khu nhà. Trong lúc nhất thời, bức tường lại ầm ầm đổ xuống.
Lấy toàn bộ dị năng chống lại lực lượng thân thể, có thể áp chế được một tên chiến sĩ điên cuồng như Quitos, phối hợp với kinh nghiệm chiến đấu vài chục năm của Tuệ Thanh, cho dù là hợp tác lần đầu, nhưng cũng đã chiếm thượng phong.
Victor tuy rằng có lực lượng tương đối cường đại, khi dùng súng cũng chuẩn xác vô cùng, nhưng hiển nhiên là do thời gian tiếp xúc với súng ống quá ngắn, không cách nào tạo thành uy hiếp với Tuệ Thanh được.
Trong đám bụi, Natalie lao vào trong đám gạch đá lẫn lộn, Victor bắn về phía lưng nàng mấy phát, sau đó cùng Tuệ Thanh đồng thời xông vào bên trong.
Tiếng súng, thanh âm đánh nhau làm rung chuyển căn biệt thự hoành tránh chưa có người ở.
"Là ai vậy..."
Tới lúc này, Trần Á Lệ đang đỡ chồng cũng run rẩy mở miệng nói:
"Có phải là bọn họ đánh không lại hay không?"
"Yên tâm, Tuệ Thanh lão sư rất lợi hại, lại còn cả vị Natalie tiểu thư kia nữa, việc thắng cũng không khó..."
Kiều Quốc Duệ vỗ vỗ vai vợ mình, khẩu súng trong tay vẫn nắm chặt, cánh tay của hắn bị quyền phong của Quitos quét trúng, đau rát vô cùng.
"Tại sao... tại sao họ không phái nhiều người tới đây..."
"Bọn họ hiện đã biết rồi..."
Kiều Quốc Duệ trả lời một câu, đưa mắt nhìn về phía căn nhà không ngừng có tiếng nổ truyền ra, trong ánh mắt đã có một tia lo lắng.
Trước kia, Tuệ Thanh không dự tính được vị Natalie tiểu thư lại xuất hiện, nhưng cho dù có cả sự trợ giúp này đi nữa, tình hình cũng không lạc quan cho lắm.
Bọn họ đã từng phân tích, Bất Tử Giả chỉ là cách xưng hô, muốn giết đối phương vẫn có cách, đó là đánh cho đối phương tới mức không còn sức hoàn thủ.
Ví dụ như ngay từ đầu, Tuệ Thanh đã xuất thủ đánh nam nhân Quitos kia, dùng thời gian ngắn nhất tiêu diệt đối phương, đánh vỡ đầu, chặt gãy cột sống, chỉ có như vậy mới đạt thành mục đích của mình được.
Lúc này đối phương có hai người, tuy rằng có vẻ vô cùng chật vật, nhưng trên thực tế bọn họ phối hợp với nhau lại hoàn mỹ, giúp hai bên có thể có thời gian lấy lại sức, bằng vào năng lực tự phục hồi cường đại, họ có thể chống đỡ được.
Kiều Quốc Duệ suy nghĩ một lúc, sau đó mang theo vợ mình lên xe chuẩn bị rời đi.
Nhưng lúc mới ra đường, căn nhà kia đã ầm ầm đổ xuống, hắn cảm thấy mình chỉ thở thôi cũng khó khăn, Diệp Liên có dị năng có thể đấm đổ tường, nhưng mà muốn làm cho nhà đổ, vậy thì cột nhà cũng phải đánh gãy, hắn không làm nổi.
Biệt thự rất lớn, lúc này đại khái là bắt đầu sập mất một phòng, đầu tiên là tường bao nghiêng ngản, sau đó cột trụ rơi xuống, thanh âm như động đất liên tục vang lên.
Tuệ Thanh và Victor dường như đồng thời lao ra ngoài, vừa né tránh vừa nổ súng về phía đối phương. Sau đó 3 giây đồng hồ, khi cây cột cuối cùng đổ xuống, Quitos bị đánh bay vào tương, lăn một vòng trên bãi cỏ rồi mới bò dậy được.
Đèn đường tỏa sáng, bụi bay mù mịt, sàn nhà của lầu hai đổ xuống dưới, nhưng khi cách mặt đất chừng 1m, thì có xu thể hơi dừng lại. Trong bụi bặm, dường như có một bóng người một tay giơ lên trời, nâng cái sàn nhà lên, sau đó ném qua.
Ùng ùng ----
Cái sàn nhà bằng xi măng kia bay ra khoảng 3m, rơi xuống một khu đất trống, bụi bặm đã che giấu được thân hình Natalie.
Cùng lúc đó, Victor đã kéo Quitos lùi lại vài mét xa, bản thân hắn cũng tung người nhảy ra xa, tiếng súng lại vang lên, đạn xẹt qua trời đêm, gào thét lao về phía địch thủ.
Victor tay trái bị trúng một súng, khửu tay nổ tung.
"A ---- "
Dường như lúc này, đạn từ bốn phương bắn tới, Victor tránh thoát được sáu viên, nhưng viên thứ 7 trúng vào khửu tay, cánh tay coi như là đã gãy, cũng may mắn là chỗ hắn đứng lúc này cách nơi nổ súng khá xa.
Đột nhiên có một giọng nói vang lên:
"Sa Sa làm tốt lắm."
/665
|