Ẳng, ẳng, phu quân là trung khuyển

Chương 66: Đại Kết Cục

/66


"Trung Dũng vương phủ tới cửa cầu hôn." Ngắn ngủi tám chữ, lại đủ rung động làm cho Tiểu Thất trực tiếp ngã xuống ghế, nàng đứng lên ánh mắt dáo dác giơ ngón tay, "Bọn họ tới cầu hôn."

Lâm thị trừng nàng: "Xin cưới cũng không có nghĩa là trước ngươi làm đúng."

Tiểu Thất như gà con mổ thóc gật đầu, "Ta biết rõ, ta sai rồi, ta tỉnh lại."

Lâm thị xem bộ dáng ngốc khờ của nàng, thở dài, "Ngươi nha!"

Tiểu Thất cười hì hì tiến đến bên cạnh Lâm thị, bát quái nói: "Mẫu thân đừng tức giận đừng tức giận a." Rồi hướng Trịnh Tam Lang nháy mắt, "Cha, tối hôm qua ta ở lại Trung Dũng vương phủ, biết được một đại sự a!"

Lâm thị hừ lạnh: "Không phải là vương phi làm sao?" Này còn phải suy đoán sao?

Tiểu Thất liền vội vàng lắc đầu, "Không phải! Là Vương bà tử bên cạnh vương phi. Là bà ta chỉ điểm, thủ lĩnh áo đen kia là con nuôi bà ta, mấy lần trước Cố Diễn bị tập kích tất cả đều là bà ta làm, bởi vì chỉ có Cố Diễn chết, vương phi mới có thể có con của mình. Bà ta là vú nuôi của vương phi, đối với vương phi tốt nhất, biết rõ vương phi muốn có một đứa nhỏ. Bà ta đều nhận hết chuyện về mình. Có điều vương gia cũng không tin, ông ấy giam lỏng vương phi trong phật đường, Cố Diễn nói, cả đời này, bà ta cũng không thể ra ngoài."

Trịnh Tam Lang cùng Lâm thị liếc mắt nhìn nhau, trầm tư rồi nói: "Chuyện không liên quan ngươi, về sau chớ để ý."

Tiểu Thất gật đầu, nàng cũng biết, mặc dù đến cuối cùng cũng không biết vương phi có tham dự hay không, nhưng Tiểu Thất nghĩ đến kết cục của vương gia cùng vương phi, đột nhiên hiểu ra rất nhiều, nàng nghiêm túc: "Ta muốn cùng Cố Diễn hảo hảo ở cùng nhau."

Trịnh Tam Lang cười hỏi: "Vì cái gì!"

Tiểu Thất nghiêm túc: "Bởi vì ta phải bắt được cơ hội cùng người trong lòng ta cùng một chỗ. Có thể tại lúc thích hợp nhất gặp được người thích hợp nhất, là không thể tốt hơn. Ta không muốn tiếc nuối như vương gia cùng vương phi vậy. Cố Diễn yêu thích ta, ta cũng yêu thích Cố Diễn, chúng ta đương nhiên phải ở cùng nhau. Mặc dù hắn vừa ngu vừa ngốc, nhưng ta không chê hắn, nếu như ta không cần hắn, sẽ không ai muốn hắn a."

Lâm thị trừng mắt nhìn nàng, dặn dò: "Được rồi, không cần nịnh nọt, ta sẽ không cự tuyệt chuyện chung thân này. Trở về phòng chờ đi."

Tiểu Thất khanh khách cười, bị mẹ nàng đuổi trở về phòng.

Trịnh Tam Lang cùng Lâm thị đi đến tiền đường, Tiểu Thất phất phất tay, Tiểu Đào lập tức đến gần: "Ngươi đi phía trước nhìn lén đi. Bất cứ lúc nào cũng hồi báo cho ta hắc!"

Tiểu Đào "Ai" một tiếng, chạy ra ngoài, Tiểu Thất nghển cổ nhìn quanh, nói: "Cũng không biết Cố Diễn có tới hay không!"

"Xì!" tiếng cười vang lên.

Tiểu Thất vội vàng nhìn quanh, chỉ thấy Cố Diễn ngồi chồm hổm ở trên tường, cười với nàng.

Tiểu Thất có cảm giác "Quả thế", khoát tay với Cố Diễn. Cố Diễn trực tiếp nhảy vào trong viện, nàng dựa vào cạnh cửa sổ, liếc hắn, "Ngươi không đến tiền viện, tới nơi này làm gì!"

Cố Diễn giống như làm ảo thuật từ sau lưng lấy ra một bó hoa, khuôn mặt tươi cười: "Ta đương nhiên là đến đưa sính lễ cho nàng."

"Sính lễ của ngươi, sẽ không phải là những thứ hoa này đi?" Tiểu Thất hỏi.

Cố Diễn gật đầu, ngồi ở trên bệ cửa sổ, "Chính là cái này a, đẹp mắt không? Có cảm giác quen không? Ta đi An Hoa Tự hái, Huệ Thiện đại sư nói, chúc chúng ta trăm năm hảo hợp!"

Tiểu Thất khiêu mi: "Huệ Thiện đại sư nói? Sao tin được chứ? Huệ Thiện đại sư là người xuất gia, không quá trông nom những chuyện tục sự này? Đừng coi ta như đứa ngốc a!"

Cố Diễn hất cằm, "Chúng ta không phải là thân thích sao!"

Tiểu Thất nhìn ánh mắt hắn cũng biết, Cố Diễn gạt người, di, giống như không biết từ lúc nào bắt đầu, nàng đã nắm giữ kỹ năng này! Thoáng cái có thể nhìn ra Cố Diễn có phải đang nói láo hay không, loại cảm giác này... Cũng hay nha!

"Ngươi còn giả vờ!" Tiểu Thất phiền muộn, "Đứa nhỏ này sao lại thiên chân vô tà như vậy, ta thật ưu sầu thay cho ngươi."

Cố Diễn thiếu chút nữa té từ trên cửa sổ xuống, hắn lảo đảo một cái, lập tức giơ ngón tay: "Nàng là một đứa ngốc, còn nói ta là thiên chân vô tà. Có điều..." Hắn cười tủm tỉm nhìn Tiểu Thất, "Ta cảm thấy như vậy cũng tốt, giải thích rõ hai chúng ta là thiên sinh một đôi, thiên chân vô tà xứng kẻ ngốc, quả thực là không thể tốt đẹp hơn!"

Cố Diễn càng nghĩ càng cao hứng, "Tiểu Thất, nàng nói, tương lai chúng ta sinh ba đứa bé được hay không? Phân biệt gọi tiểu ngốc, tiểu Bạch, tiểu ngọt. Như thế nào?" Hai mắt sáng long lanh cầu xin khen ngợi!

Tiểu Thất xì cười, nàng chau mày lại, chần chờ nói: "Ngươi xác định ngươi gọi như vậy, cha ngươi sẽ không làm gì ngươi sao?" Ngừng một chút lại tiếp tục, "Ngươi xác định ngươi gọi như vậy, hài tử sẽ không oán giận ngươi sao?"

Cố Diễn ý tứ sâu xa cười: "Nàng không có phủ nhận. Hắc hắc, nàng không có phủ nhận chuyện sinh ba đứa nhỏ!"

Tiểu Thất thoáng cái liền đỏ mặt, nàng sẵng giọng: "Ta là theo lời của ngươi nói, cái gì hài tử không hài tử, không muốn nói nhiều với ngươi."

Tiểu Thất thẹn thùng, trực tiếp đẩy Cố Diễn ra cửa, "cọt kẹt" một tiếng đóng kỹ cửa sổ, tên Cố Diễn này, đến nhà nàng giống như đi cửa thành, tránh ra tránh ra.

Vừa quay người, Cố Diễn thình lình đứng ở trước mặt nàng, Tiểu Thất kinh một chút, vỗ ngực, "Sao động tác của ngươi nhanh như vậy a!"

Cố Diễn, "Gâu gâu!"

Không khí vốn có chút mập mờ lập tức chia năm xẻ bảy, Tiểu Thất nhìn bộ dạng khôi hài của hắn, đột nhiên liền bật cười, cực kỳ vui vẻ, nàng đưa tay xoa lên mặt Cố Diễn.

Cố Diễn sửng sốt, kể từ khi hắn biến thành người, Tiểu Thất chưa từng chủ động như vậy.

"Gương mặt đẹp như vậy, người lại ngây ngốc, quả nhiên, lão thiên gia mở một cánh cửa cho ngươi, tất yếu sẽ đóng một cánh cửa khác. Châm ngôn nói rất đúng, tốt mã giẻ cùi! Quả nhiên đúng vậy!"

Cố Diễn... Hữu nghị đâu? Tình cảm đâu? Yêu đâu? Tiểu Thất cũng sẽ khi dễ người, lòng chua xót!

"Cố Diễn rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng!" Cố Diễn chống nạnh.

Tiểu Thất... Đầu óc đâu?

Cố Diễn nghiêm túc nhìn Tiểu Thất, "Ta rất tức giận a, nàng mau tới dụ dỗ ta!"

Tiểu Thất yên lặng không nói gì, lúc này, nói nhiều cũng là uổng phí, nàng nhéo nhéo khuôn mặt dễ nhìn của Cố Diễn, xoay người... Đi !

Cố Diễn lập tức cảm giác mình đứng ở trong gió lạnh, Tiểu Thất sao lại không an ủi ta, sao lại không!

Tiểu Thất đi đến gần cái tủ, cũng không biết mân mê cái gì, mân mê đủ rồi, xoay người lại ném một cái, Cố Diễn phản xạ có điều kiện tiếp nhận, ách, là quả cầu! Hắn cắn quả cầu, cười đắc ý, "Ta lợi hại không! Lập tức bắt được, dùng miệng đón cầu, tuyệt đối sẽ không có người tốt hơn ta! Ta quả thực là có khả năng, oa ha ha ha ha!"

Tiểu Thất nâng trán: "Ngươi này thật đúng là tự giác!"

Cố Diễn... Coi người ta như cẩu cẩu, coi người ta như cẩu cẩu, người ta không thuận theo a! Giậm chân!

"Tiểu Thất tại sao có thể khi dễ ta!" Cố Diễn ủy khuất ngồi chồm hổm ở góc tường vẽ vòng vòng.

Tiểu Thất vô tội, nàng tốt bụng mà, không phải là hắn nói sao? - - "Mau tới dụ dỗ ta!" Hắn còn nói mình khi dễ hắn, nàng cũng rất bất đắc dĩ nha!

"Rõ ràng đều là ngươi nói!" Tiểu Thất lên án.

Cố Diễn: "Ta nói chính là dỗ ngon dỗ ngọt, ta nói là tới hôn má của ta, ta nói chính là... Ta nói không phải là coi ta như con chó nhỏ mà dụ dỗ, ném quả cầu!"

Tiểu Thất dùng mũi chân vẽ vòng trên mặt đất: "Ngươi rõ ràng rất thích." Nàng ôm rổ nhỏ, bên trong rổ nhỏ đủ mọi quả cầu màu sắc rực rõ, khẽ hất cằm, Tiểu Thất hỏi: "Có muốn đi chơi không?"

Cố Diễn: "..."

"Có muốn đi không?"

"Muốn! ! !"

... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...

"Cố Diễn đi nhà xí đi ba canh giờ, cái kia... Thận thật sự không thành vấn đề sao?"

Hoàn.

/66

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status